NẮNG CHIỀU
Nửa chiều, cái nắng xiên khoai,
Mồ hôi nhỏ giọt lăn dài má em.
Đưa tay vuốt những sợi mềm,
Tóc em vấn gọn, ngược lên đỉnh đầu.
Em quàng đôi sọt hái dâu,
Áo xanh lấp loáng trên cầu gió bay.
Nắng xiên khoai, nắng cuối ngày,
Tóc em sợi buộc sợi bay hững hờ.
Việc nhà chắn vén căn cơ,
Tằm tang canh cửi cậy nhờ nơi em.
Nắng chiều vẫn đổ xiên xiên,
Bóng em ngả xuống lại viền bờ lau.
Đợi em ở cuối chân cầu,
Đưa tay anh đỡ gánh dâu nặng đầy.
./.
Lê Hải Châu