Em muốn một mình đi đâu đó thật xa
Trốn những phong ba cõi đời này, hết thảy
Tai không còn nghe và mắt không nhìn thấy
Để tim sẽ thôi đau.
Nhưng em lại chẳng biết mình phải đi đâu
Khi lòng trót đeo mang một khối sầu nặng trĩu
Những nơi chỉ toàn người lạ xa - không thiếu
Chỉ là có ích gì, khi trái tim cứ nắm níu một bóng hình đã xa.
Sẽ không thể đi đến nơi nào để nỗi buồn phôi pha
Chỉ có một lối ngược về ngày hôm qua
Nhưng thời gian đã vô tình chôn tất cả vào quá khứ…
Sao em cứ mãi buồn cho những điều đã cũ
Khi mọi thứ trên đời này
Chỉ là phép thử mà thôi...
(TÌM NƠI ĐÂU BÌNH YÊN - Vân Jenny)