CỎ LAU
Đời người như thể cỏ lau,
Dẫu tài cũng chẳng chạy đâu khỏi trời.
Nước đầy rồi nước lại vơi,
Lá vàng rồi lá lại rơi về nguồn.
So kè kẻ dại người khôn,
Nắm xương dưới mộ có còn vẹn nguyên.
Giàu muôn ức vạn túi tiền,
Lên Đài Hoàn Vũ qui tiên cũng hòa.
Đám tang tràn ngập vòng hoa,
Người ơi dưới mộ chỉ là đất nâu.
Có ai mua được phép màu,
Để ta tìm cách dìu nhau trở về.
Thế gian kẻ tỉnh người mê,
Đừng quên lối nhỏ dẫn về cỏ lau.
./.
Lê Hải Châu