TÌNH ANH
Tình anh không cao như núi
Chẳng non xanh chẳng mộng mơ
Hoa mây quấn quýt đợi chờ
Ngàn năm thô thiển vẫn trơ đá gầy
Tình anh không rộng như biển
Để Sóng thầm kể chuyện yêu
Vỗ về bờ cát sớm chiều
Đợi người trút bỏ bao nhiêu buồn phiền
Lúc trót giận không hiền như thế
Mới có câu chớp bể mưa nguồn
Để ai đau khổ giận hờn
Bỏ mặc biển vắng cô đơn bạc đầu
Anh không như là ngàn tia nắng
Để đêm đông ấm áp một người
Không hào quang giữa muôn nơi
Để hoa thêm sắc đất trời thêm xuân
Tình anh duyên quê giản dị
Nên chẳng dám ví cùng ai
Chân thành mộc mạc không phai
Chỉ mong vừa đủ thương hoài riêng em
29/12/2016
Nguyễn Bá Truyền