TRÁCHNgười hứa yêu em tha thiết nhấtSao còn âu yếm đứng bên hoa
Lắng nghe tiếng lá xôn xao gọi
Mắt thả mơ màng nhớ ánh xa ?
Sao lại ra đi bước vội vàng
Bạn bè vui vẻ gọi mời sang
Vui say suốt buổi đâu còn nhớ
Có kẻ lòng buồn dâng chứa chan
Những lúc kề nhau ít chuyện trò
Cùng vui tâm sự nhỏ cùng to
Anh yêu, biết vậy sao anh vẫn
Vô ý, vô tâm đến hững hờ
Có phải ấm êm chẳng lạnh lùngCuộc đời bình lặng một tình chung
Nên quên quấn quýt niềm lưu luyến
Bướm giận hoa hờn thêm nhớ nhung
Ghen giận khi ai cứ trêu hoài
Giả vờ nhắm mắt chẳng hề lay
Bảo rằng thư giản thôi không ngủ
Đôi mình xa cách giữa tầm tay
Chớ nghĩ là em luôn khó khăn
Hay ghen vơ vẫn gió cùng trăng
Tại ai em mới cô đơn thế
Gieo tủi lòng nhau không nói năng
Khói thuốc mơ màng riêng kẻ say
Đăm chiêu tư lự lạnh hồn ai
Nghe dâng chua xót ngào nghẹn mắt
Những muốn rời xa mãi chốn này
Giây phút thương buồn thoáng lướt xa
In hằn vết tích của ngày qua
Dòng đời lật tiếp sang trang mãi
Lặng lẽ âm thầm không nói ra
Anh chỉ yêu em những lúc nào
Nghe đời em lạc giấc chiêm bao
Trăm năm dan díu - cô miên mộng
Ta sẽ còn không để nhớ nhau !
Thẩm Thy Phượng