Gió lại đến cất lời han hỏi
Nầy bạn ta chẳng nói lại ngồi
Như hồn bạn ở xa xôi
Như mang tư lự, đầy vơi nỗi niềm!
Nầy bạn Sáng! Hằng đêm bạn thức
Đã nghĩ gì? Chẳng dứt suy tư
Mà sao lặng lẽ, thẩn thờ
Như buồn, trống vắng, chơ vơ cõi lòng!
Con sông chảy bao vòng xuôi ngược
Theo thủy triều con nước xoay vần
Thế mà nhìn bạn bâng khuâng
Giống như con nước bao lần ngược xuôi
Ta cảm bạn bao lời nồng ấm
Thế mà nay nét thắm loãng pha
Phải chăng hồn bạn ngân nga?
Đi theo tiếng gọi gần xa mất rồi!
Sáng ơi Sáng! Đầy vơi năm tháng
Những đêm buồn có bạn có ta
Bạn ngồi, bạn nghĩ, ngâm nga
Lời ca, tiếng hát gió ta giải sầu
Ta cùng bạn canh thâu thao thức
Sẻ chia tình, day dứt cho nhau
Đắng cay, héo úa, ngọt ngào
Gió ta, bạn Sáng một màu bên nhau!
Rồi hôm nay, lệ trào khóe mắt
Ta thấy như đã mất bạn rồi!
Ai kia tìm hái sao trời
Để cho gió lạnh tả tơi tâm hồn!
Ơi! Gió ơi! Tủi hờn chi nữa!
Hái sao trời một thuở ta mơ
Từng đêm ta mãi đợi chờ
Mong trăng tỏa sáng để rờ sao đêm
Yêu trăng sao, từng đêm ta sống
Chẳng phôi phai tận bóng hồn ta
Trọn đời ta trải hồn ra
Trăng sao đã khắc, tim ta đón tìm!
Gió ơi gió! Từng đêm có bạn
Một bạn đường tỏ rạng theo ta
Giúp ta ý hướng xông pha
Giúp ta dũng mãnh, chẳng sa lụy đời!
Ta từng nguyện một lời với bạn
Gió cùng ta lai láng tình nồng
Suốt đời khắc dạ ghi lòng
Ta luôn với bạn tâm đồng của ta
Hồn ta đã bay ra vũ trụ
Gặp sao trời ấp ủ tình ta
Ta yêu, ta cảm sao ngà
Nhưng ta mãi giữ tình ta với người!
Dầu nay ta hái sao trời
Thì ơi! Bạn gió một lời của ta
Lòng ta nguyện chẳng phôi pha
An vui mà sống, theo ta trọn đời
Bạn lòng thắm thiết ta ơi!...