TRƯỜNG CŨ MƯA HẠBông hoa phượng rơi hòa vào lối cũ
Chốn sân trường ai bỡ ngỡ xa xăm?
Con đường nhỏ ngàn năm còn lắng đọng
Giọt tình sầu héo hắt cả tâm tư...
Cơn mưa đến vội vàng rồi chợt tắt
Nhành phong lan tím ngắt cả khoảng trời
Chim ríu rít vờn trên bông hoa nhỏ
Lối vào đời chợt mát - những giọt mưa...
Người bạn cũ lâu rồi chưa gặp lại
Tà áo dài trong nắng phất phơ bay
Thầy cô cũ, con đường mòn bỡ ngỡ
Riêng một mình than thở những ngày qua...
Mưa mùa hạ từ đâu ùa vội đến
Mái ngói màu bạc phếch của thời gian
Từng giọt nước thấm vào lòng đất lạnh
Mưa qua rồi mà ngỡ nước chưa tan...
Xin thơi gian mi hãy dừng lại đó
Cành phượng vỹ rực đỏ khoảng trời xanh
Lặng thầm ấy, nhanh tay đưa ra hứng
Giọt nước nào hay giọt tình long lanh?
Thôi vậy nhé trường ơi xin vẫn vậy
Ta đi rồi mưa cứ đến - mong manh
Kể từ đây trên bước đường ấm lạnh
Mưa nhạt nhòa hạnh phúc mãi trào dâng.
Lữ Khách