HẾNSông sâu bờ đá nằm trong vỏ
Im lặng chỉ nghe lớp đất bùn
Hai mép hở ra rồi khép lại
Chẳng hé nửa lời - đó - cao thâm...
Vốn dĩ vẫn nghe lời tai vạ
Nên đành câm miệng sống an thân
Chôn chặt danh phận theo dòng nước
Thân thịt thơm ngọn mặc xác mình...
Rì rào con nước thầm to nhỏ
Chuyện sớm chuyện khuya chuyện ở đời
Nghiêng đầu nghe ngóng rồi kệ nó
Để tâm làm chi chuyện chẳng lành...
Thân hến có miệng mà câm nín
Gạt bỏ thị phi chuyện tầm phào
Mở miệng ra rồi - rồi khép lại
Thảnh thơi đẹp dạ vui kiếp đời
Nói đi nói lại thành ra dở
Nói quá mông lung chẳng được gì
Nói mà không đúng người ta tố
Im lìm như hến thế lại hay...
Lữ Khách