Anh Sẽ Nhớ
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Đã trải qua thứ đưa đến trong đời
Được phiêu du thả hồn theo ngọn gió
Khi Đông về ấm lạnh của tuổi thơ!
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Phút thoáng qua có cay đắng ngậm ngùi
Những yêu thương nhung nhớ của một thời
Sân trường vắng , hàng cây già quạnh quẽ
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Phút thăng hoa của một thuở qua rồi
Con đường dài từng đêm cùng sánh bước
Góc phố nào giá rét, khẽ đan tay...
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Tình yêu thương nơi xứ lạ quê người
Không thân thiết không bà con khắng khít
Lại nồng nàn với những gì ta trao...
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Cà phê buồn của quán nước thân quen
Có gốc khế như ngàn năm đứng đợi
Phút giao mùa, trong gió khẽ đung đưa...
Anh sẽ nhớ những gì mình đã có
Đến khi nào tim ngừng đạp mới thôi
Và nếu như về bên kia thế giới
Anh sẽ cười dù hạnh phúc - khổ đau.
Lữ Khách