VÀ TÔI CŨNG YÊU EM
Tôi yêu em
Người con gái làm thơ về quá khứ
Vết thời gian tô điểm cánh môi trầm
Những lúng liếng giờ chìm trong đáy mắt
Cho u sầu một kiếp hóa lặng câm
Tôi yêu em
Người con gái hằng đêm kể chuyện buồn
Những nụ cười nhẹ bẫng tựa dòng sông
Gói ưu tư giấu vào trong tiếng hát
Tôi dại khờ từ đó hóa rêu phong
Tôi yêu em
Người con gái trái tim đầy sỏi đá
Cứ ngàn năm băng giá nỗi mong chờ
Đan nỗi buồn thêu dệt những vần thơ
Tôi nhặt nhạnh lời yêu đem gửi vội
Tôi yêu em
Dẫu cuộc đời đắng cay trăm ngàn lối
Giấc mơ nào tù tội một niềm đau
Mong vòng tay xóa hết nỗi u sầu
Cho cổ tích thấy tinh nhau viên mãn
14/01/2017
Nguyễn Bá Truyền