Văn Thơ Forum Vip
Tổng số bài gửi : 322 Xem : 79262 Ngày Tham Gia : 07/04/2014 Đến từ : Hồ Chí Minh
| | Thơ Hieu Thien Van - Tình Cô Gái Câm | |
TÌNH CÔ GÁI “CÂM” Tác giả: Hieu Thien VanNgười ta bảo : Hồng nhan bạc phận ! Còn đời tôi, lận đận nợ duyên Tôi xin kể chuyện tình riêng Suốt đời ôm ấp, giữ nguyên trong lòng
Nhớ thuở ấy : Tuổi hồng thơ dại ! Tôi thường sang, bạn gái cạnh nhà Tiếc thay cô gái mất cha Gia đình túng thiếu, thật là thương tâm Riêng cô gái bị “câm” từ nhỏ ! Tội cho cô, không có học hành Suốt ngày chỉ biết lẫn quanh Ở trong một túp lều tranh tồi tàn Nhưng bù lại : Trời ban “sắc đẹp” ! Cô dễ thương, lễ phép, nết na Vậy mà ai cũng "tránh xa" Khi hay biết được, cô là "gái câm" Tôi thường ghé sang thăm cô gái ! Trong lòng tôi, “thương hại” cô ta Mỗi lần nhìn thấy tôi qua Cô vui mừng lắm, chạy ra đón mời Cô ra dấu, thay lời muốn nói ! Có nhiều khi, cô dỗi hờn tôi Vì tôi hiểu chút ít thôi ? Làm sao hiểu hết, mong đòi của cô Nhớ ngày đó : Nhìn cô rơi lệ ! Khi tôi mời, dự lễ TÂN HÔN Cô như một kẻ không hồn Tay chân rũ rượi, bồn chồn lo âu Cô lặng lẽ hồi lâu đứng dậy ! Ra sau nhà, cầm lấy “trái chanh” “Trao” cho tôi, lệ long lanh Dù tôi không hiểu, cũng đành “lấy” ngay Tôi nhớ mãi : Sau ngày hôn lễ ! Cô gái câm, ở kế cạnh nhà Không còn tươi thắm thiết tha Như "hoa héo rũ", thật là đáng thương Cô gái ấy : Vấn vương sầu nhớ ! Còn đời tôi, “duyên nợ” không tròn Một năm sau lễ thành hôn Vợ tội bệnh nặng, lìa hồn xác thân Tôi ôm ấp, gối chăn lạnh lẽo ! Còn cô câm, ngày héo lụn tàn Khi tôi hiểu được chạy sang Cô câm lặng lẽ, mơ màng “ra đi” Tôi bật khóc, khác chi đứa trẻ ! Thương đời cô, quạnh quẽ sầu đau Bây giờ, tôi “hiểu” tại sao ? “Trái chanh” kỷ vật, cô “trao” năm nào !P/S: Các bạn hãy đánh vần chữ “CHANH”, thì sẽ hiểu cô câm muốn nói gì ! _________________ .
|
|