Khách viếng thăm Khách viếng thăm
| | Bờ Và Biển - Thơ Bạch Dương | |
Như biển sâu anh giữ mãi tình siYêu bờ lắm, ôm ghì bờ hôn mãiCát vàng pha có bao giờ thắm lại?Biển ru hời bởi hoang dại tình emRộng vòng tay nhưng biển chẳng tham lamVì anh biết em muốn làm thuyền nhỏVà đôi lúc như suối nguồn cau có...Hòa vào anh. Nào có bỏ bao giờ!Biển hiền hòa như ánh bạc pha lêCon nước đẫy hay ròng chờ em mãiNhưng duyên ta có bao giờ thắm lại,Bởi em còn mê mãi chốn phiêu duVẫn êm đềm như mảng nước Hồ ThuĐêm trăng sáng khẻ khàng ru tơ óngVẫn muôn đời ước mơ ta dệt mộngThầm gửi tình cho gió cõng trao em! |
|