Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11094 Xem : 85125 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (108) | |
Sao có thể Anh một mình lặng lẽ ở nơi đây Chuyển niềm vui về phương xa người ấy Trong đêm khuya mình ơi em có thấy Đốm lửa nào đã bừng dậy trong tim Có thể là em cũng sẽ lặng im Cũng trầm tư hay là đang rơi lệ Lắng từng âm nỗi đời đang kiệt quệ Manh áo miếng cơm bao trẻ rất thèm Hai đứa mình những tưởng cứ lặng im Cùng chờ đợi một dòng tin nhung nhớ Hai trái tim còn bao điều trăn trở Cuộc sống này sao có thể lặng im? Sao có thể là người không biết thức Không biết đau trước nghiệt ngã cuộc đời... Phôi Phai Nỗi Nhớ Mình yêu ơi! Em phương đó, anh đây Đường diệu vợi, hồn bay về nẻo ấy Từ không gian ảo mờ soi bóng thấy Một sắc hồng thắm mãi của con tim! Cả khung mơ như bất chuyển… lặng im Nhìn sông buồn lững lờ lay ánh lệ Như héo hon, như khúc trầm kiệt quệ Bởi ngàn thương chỉ để vấn vương thèm Vọng mây ngàn, thổn thức lại… lặng im Nghe lai láng phủ chìm trong nỗi nhớ Dưới trăng sương thu mình ôm trăn trở Vạn cung sầu cũng chỉ cứ… lặng im Ngóng thời gian, phôi phai niềm thổn thức Trước tác tan, bi cực chốn cuộc đời…! |
|