Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11096 Xem : 85727 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (120) | |
Thao Thức Xa Xôi Thời gian lặng lẽ theo năm tháng Vạn ái, ngàn ân thuở mộng vàng Hương lửa đêm tàn nay gửi lại Âm gian cuốn cất một tình trăng… Có người thi sĩ đất Cần Thơ Thường vắng ưu tư với thẫn thờ Như nhớ, như trông về diệu vợi Trăng lòng ánh nhạt nỗi chơ vơ Chốn Bắc, Ninh Bình cũng một người Đóa hồn thi nữ thắm hoa tươi Nhưng sao như mãi hằng tư lự Viễn mộng, sầu đau trải bóng đời! Có phải trăng tàn, sương đọng giọt Ngàn năm yêu dấu, khóc ly tan Lời xưa hẹn ước còn theo gió Cõi lạc dương trần, mãi trở trăn? Trầm lặng, dòng đời theo biển sống Bắc Nam hai bóng rủ hồn đông Chiều tà canh cánh, niềm cô quạnh Ảm đạm, nhớ nhung, khắc khoải lòng? Cho đời buồn bã bầu tâm sự Trái bóng trôi về một chốn xa Chìm đắm tâm hồn theo tiếng gọi Xa xưa tình ái của lòng ta Vẫn biết tình yêu để lắm sầu Thế mà thiếu vắng, khát làm sao Ma tình! Đau khổ! Hay huyền hoặc! Tự mãi ngàn thu vẫn chén đào! Mến thương Chiều nay ta nhặt một vần thơ Bóng xế đung đưa ngõ dật dờ Thương nhớ nơi nao lòng gửi đến Lòng nghe thanh thản hết bơ vơ Ngắm nhìn rặng liễu lá buông lơi Sương trắng về đâu lãng đãng trôi Cuốn hết ưu tư sầu trắc ẩn Lặng nghe tiếng lá nhẹ nhàng rơi Ngước tìm chốn ấy một vầng trăng Một chút băn khoăn sự lỡ làng Đường cũ khó tìm theo dấu cũ Trải lòng mộng thắm dõi thênh thang Quên sầu bỏ chán đẩy bi ai Chân bước đường xa những dặm dài Quá khứ không quên đừng mãi gợi Để mình vươn tới hướng tương lai Có lúc chạnh buồn thơ xót xa Nỗi niềm cô quạnh nhớ ngày qua Vỡ tan mộng ước đời hoang hoải Một thoáng nầy thôi chạm ánh tà Xuân đã sang rồi quên lạnh đông Bao dung nhân ái thật mênh mông Một vùng trời biếc hồn phơi phới Giữ trọn tơ vương mọi cõi lòng Thôi hãy quên đi những nỗi buồn Để đời lau hết giọt mưa tuôn Chan hoà nắng ấm chồi xanh biếc Đậu trái long lanh tựa giọt sương… |
|