ẢO MỘNG
Canh vắng thả hồn trôi giấc mị
Về xưa, bến cũ một lần đi
Gặp người con gái bơi dòng thủy
Đón ánh trăng xuân tỏa bóng thì
Chỉ hồng êm ả dệt hồn thi
Mây xám mịt mờ phủ sắc mi
Chợt tỉnh cơn mơ, sầu nhỏ lụy
Thì ra ảo mộng, chẳng là chi!
NTS
MỘNG ẢO
Gởi nắng hoàng hôn vào giấc mị
Êm mơ thậm cảm hồn say lụy
Mây cuồng cõi ảo đến rồi đi
Nước cuốn đêm mờ về ngập thủy
Chỉ khéo ai thêu mảnh vỡ thì
Tơ xinh kẻ buộc ràng chi nhỉ
Đêm mơ vóc ngọc thuở yêu vì
Ngữa mặt trăng sao bầu lúy túy !
TTP