(Họa giữ y từ cuối)
NỖI NIỀM
Xúc cảm dạt dào, thấy mến ai
Hồn trăng thắm thiết ngọt ngào thay
Như cơn gió nhẹ lay cành lá
Dìu dặt hương lòng một thoảng bay
Chiếc bóng thời gian cứ mãi trôi
Dòng đời từng chập chiếc thuyền bơi
Và ngàn sóng gợn luân chuyền mãi
Thuyền, sóng cách nhau một khoảng thời!
Hừng sớm nắng hồng vươn rực ánh
Trưa về hừng hực nhiệt trời nung
Chiều tà vắng lặng, bầu thanh mát
Mỗi chuỗi thời gian nhịp sống cùng
Nhìn đóa hoa vàng đang sắc rạng
Cây già mến cảm cũng bằng không
Tiếc cho khô héo, thân cằn cỗi
Chỉ ngắm nhìn hoa, chạnh nỗi lòng
Tâm tư, ý sống biết chơi vơi
Bởi đó và đây khác nẻo đời
Tuổi mộng cách xa, xa quá đổi
Sự tình chia sẻ có thành lời?
NTS
CHIỀU VƠI
Buổi chiều vương vất mắt sầu ai
Từng mùa trên cành sắc đã thay
Biếc xanh lưu giữ trong màu lá
Khi chiếc thu vàng hóa bướm bay
Sông dài con nước lững lờ trôi
Vịt ngỗng theo dòng thong thả bơi
Một ánh chiều buông còn sáng mãi
Ngày đi chầm chậm tựa không thời
Tia cuối phương tây mờ tắt ánh
Mà hơi nóng nhẹ mãi còn nung
Gió phong lưu phả làn tươi mát
Xoa dịu hoàng hôn điểm cuối cùng
Tầng mây bàng bạc thêm ngời rạng
Chim xa lơ lãng dạo chiều không
Cạnh hồ rêu bám thân cây cỗi
Buông sợi rễ đu thả tất lòng
Mịt mù viễn xứ nhọc đầy vơi
Lỡ khúc thụy du lỡ bến đời
Chiều lấy không gian đem đánh đổi
Hương đêm bãng lãng lối không lời !
TTP