TÌNH LỠ
Cách biệt muôn trùng diệu vợi mơ
Ngàn sau bảo tố đã xô bờ
Vì sao tâm khảm luôn hằng nhớ
Cũng bởi cùng tim chẳng thể ngờ
Khóc tủi trăm năm duyên trót lỡ
Đau sầu vạn kiếp lệ vào thơ
Mưa bay gió cuốn tình cam lỡ
Nguyệt lặn, sao thưa chuyện phỉnh phờ !
TTP
LỠ LÀNG
Vắng lặng đêm tàn khơi nỗi nhớ
Tình buồn, ảm đạm, trải hồn thơ
Phôi phai kỷ niệm thời trăng tỏ
Phủ lấp tâm tư chuỗi bóng mờ
Thuyền duyên xưa cũ đành tan vỡ
Mộng ước giờ đây chỉ thẫn thờ
Cạn giọt để rồi thôi nhắc nhở
Quay về bó mộng cõi chơ vơ!
NTS