DÕI THU
Thu cảm về nghe gió dịu lành
Bến mùa sương nhuộm bức thu tranh
Niềm thương ai gởi chiều khơi lạnh
Dìu bước mây bồng lạc ngõ quanh
Thu cảm gieo vần chút ngẩn ngơ
Hoa bằng lăng tím tỏa vào thơ
Tựa bên song cửa hồn như ngỡ
Những hạt hương mùa rắc đẫm thơ
Chớ bảo rằng thu quá vô tình
Nghe chăng sao vỡ khối nguyên trinh
Tiếng rơi động ánh trăng đêm lặng
Trăng ngủ choàng mây bổng giật mình
Đâu biết mùa thu mấy lá thu
Mà đêm lang bạt lối sương mù
Ai ngồi nhẫm đếm trời tinh tú
Luống cảm trời xa mộng lãng du
Chẳng có thu sang đến - Trở về
Bao thu cuốn mất cõi đam mê
Những hồn thu mới đang dun rũi
Gần lắm hồn thu đứng cận kề
Lặng lẽ sao rơi một đóm tàn
Ai còn nhặt nửa mảnh trăng tan
Không ai hứng lấy vì sao rụng
Rơi xuống sông ngân chảy ngập tràn !
TTP
Ý THU
Trầm ngắm hồn thu trải ánh thu
Nghe dòng thắm thiết nhạc lòng ru
Kéo hồn sĩ mộng về nhung nhớ
Dào dạt, lâng lâng chốn mịt mù
Để thấy rằng thu đậm thắm tình
Cho bầu trời nhạt, lá rung rinh
Rồi nghe da diết niềm tâm sự
Từng chiếc vàng rơi rủ xác mình!
Cho nhớ, cho thương về diệu vợi
Cũng nầy ngày tháng của xa xôi
Cũng bầu lặng lẽ, trời thanh vắng
Cũng nét u buồn, cũng lá rơi
Thế biết rằng thu mãi sống còn
Cho dầu năm tháng vướng sầu hon
Tình ai vẫn thắm khung trời mộng
Vẫn dưới trời thu một ánh hồn!
Muốn kéo hồn thu khỏi bóng tàn
Cho bầu lặng lẽ hết vương mang
Nhưng sao chẳng thể vì thu bởi
Có gió heo may phủ ngập tràn
Bởi tiếng là thu phải gọi thu
Cũng bầu êm ả, mộng hồn du
Cũng theo vòng chuyển về khung ảnh
Nhưng sắc hồn thu của mỗi thu
Sẽ có ngàn thu, gió thổi vờn
Khi trầm nghe tiếng lộng từng cơn
Và theo mây giạt về khung ảnh
Chốn ấy! Thu sang! Cõi mộng hồn!
NTS