Thôi nhé quên dần đi nhớ mong
Mùa thu chở hết cả sầu đông
Trường giang nhô nhấp ngàn muôn sóng
Như điệu ru êm của tiếng lòng
Chòng chành đò lướt quên ngày nhớ
Tay chèo uyển chuyển chẳng bâng khuâng
Lục bình hoa tím mơ màng lạ
Nhè nhẹ vô tư trôi dưới trăng
Âm thầm trên bến bóng vân lâu
Thức dậy từ trong một cõi sâu
Lục bình sóng đẩy lên bờ vội
Nhập giấc hoang vu chẳng trước sau !
TTP
Gió cuốn trời thu thổi nhớ mong
Vầng mây mờ nhạt trải sầu đông
Khiến hồn Lữ Thứ khơi ngàn sóng
Từng chập đong đưa dậy khúc lòng
Rồi cũng phôi dần bao nỗi nhớ
Trả về kỷ niệm những bâng khuâng
Đường xưa năm cũ giờ như lạ
Nước cuốn con thuyền đậu dưới trăng
Lục Bình trôi lững dưới dòng lâu
Sóng đẩy lên bờ lại rút sâu
Thanh thảng nhẹ nhàng không giạt vội
Bởi tình sóng nước trước và sau!
NTS