À hình như đã bắt đầu vào hạ
Ngỡ mùa xuân đã đi đâu xa quá
Bông loa kèn háo hức nối hạ sang...
Tháng tư mưa,
em vẫn ngủ mơ màng
Dẫu nhớ nhung đã khua mòn khối óc
Anh xa quá...có khi nào đơn độc?
Cũng nhớ em, mòn gót những đêm về...?
Anh biết không, em đã sống đê mê
Tự ru mình bằng những lời anh nói
Rồi hạ trôi, rồi mùa thu lại tới
Chắc đông qua, em vẫn mãi mơ màng…!
Bông loa kèn, trắng dịu những xốn xang
Em sực lo, thời gian luôn trôi đấy
Đời hữu hạn, như tuổi xuân ta vậy
Biết trốn đâu, để mãi chẳng biết già?!!!
Đến đi anh, em sợ hạ lại qua
Rồi bốn mùa, nối đuôi nhau chạy miết
Còn yêu em, nói cho em…em biết…
Chứ thế này…em chết…chết mất thôi!
Tháng tư mưa,
Hình như... lại mưa rồi…
Thoa Pyo