NGÂU VÀY
Ngâu vày trái Mít vữa ra,
Ngâu vày trái Thị vườn nhà vàng chanh.
Quả Na đã trắng trên cành,
Ngâu vày nên vội rơi nhanh xuống vườn.
Sụt sùi mưa đổ từng cơn,
Càng se sắt lạnh, nỗi buồn càng sâu.
Ông Ngâu về với bà Ngâu,
Khóc cho lũ Quạ trên cầu buồn tênh.
Thương người đơn lẻ một mình,
Đêm mưa càng sợ trời sinh nỗi buồn.
Cắt cơn, rồi lại dồn cơn,
Ngâu vày cho nát nỗi buồn vu vơ.
Có ai mong để ta chờ?
Để ta viết nốt bài thơ Ngâu vày.
./.
Lê Hải Châu