Chủ đề |
---|
Chuyển đến trang : 1 ... 13 ... 22, 23, 24 ... 138 ... 253 |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1666)
Giọt Tình Chứa Chan
Nhớ ai mà gợn con tim Thương ai mà cả nỗi niềm lâng lâng
Vòm đêm có bấy sao vầng Là tim em những sóng dâng nhớ Mình Vén màn hỏi nhỏ hồn linh Hôm qua trọn giấc mộng tình hay không?
Nàng ơi! Trọn giấc say nồng |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1665)
Tự Sự Của Đôi Chân
Bởi mắc nợ nên đôi chân tại thế Vướng sình lầy dâu bể của trần gian Vừa chớm nở đã tàn hương kiệt quệ Dẫu chai lỳ ngạo nghễ với lầm than
Thời niên thiếu lẩy đàn xây mộng tưởng Lấp biển trời thẳng hướng tới tương lai Đem cánh gió lướt... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1664)
Thổn Thức Trời Đông
Trời loáng thoáng hơi bay nghe trở giá Một chút gì canh cánh chảy vào tim Bởi gió đông nên chăn đắp, phủ rềm Hay trống vắng nên len băng vào cơ thể!
Còn đâu nữa trăng soi trên sóng bể Rã ảnh hình rồi tụ lúc dòng êm Đâu thênh thang lồng lộng giữa màn đêm |
[size=20][/size] [size=24]Anh Hỏi Em
Anh hỏi em! Có bao giờ em thấy Ngập nỗi sầu trống trải trước chơ vơ Rồi héo hắt, thẫn thờ gom gói lại Tất cả nầy nhẹ trải xuống vần thơ...
Anh hỏi em! Những giờ khi rảnh việc Có chạnh niềm tha thiết nghĩ gì không Như... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1663)
Ôn Kỷ Niệm Buồn
Công viên ghế đá lặng ngồi Lần đầu tiên hẹn bồi hồi làm sao Gió vờn ngọn liễu thanh tao Dìu nhau đuổi bắt rì rào trong đêm
Bóng trăng vành vạnh êm đềm Nhởn nhơ ngả ngớn phủ mềm thang mây Nhịp nhàng dạo khắp đó đây Chuỗi tha thiết quyện ngất ngây tang bồng
Đất đai...
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1662)
Nhớ Cha
Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu Bốn mươi ba năm, bao ngàn trăn trở Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau
Cha ra đi không trao lời từ biệt Một khuya sầu da diết cuốn bi thương Trời mịt tối, trăng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1661)
Miên Man Dưới Bóng Tà Huy – II
Tà huy loang lổ lêu nghêu Sắc trời tiều tuỵ như trêu lòng người Thẫn thờ cảnh vật kém tươi Vờ vĩnh nụ cười, buồn bã không gian
Xám mây lơ lửng non ngàn Nghìn cây rũ rượi bất an rụng rời Nghe niềm quạnh quẽ chơi vơi Tàn Thu, Đông ghé, lạnh lời vấn vương |
[size=20][/size] [size=24]Dưới Bóng Hoàng Hôn
Thênh thang lững thững mây mờ Hàng cây rũ nhánh thẫn thờ tà buông Xa xa lấp loé ánh đường Dọc bờ sương tụ, ửng buồn mênh mang...
Tay ôm chặt lấy cung đàn Cô liêu thả gót, mơ màng nắng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1660)
Lắc Lay Nỗi Nhớ
Lành lạnh kéo về phủ tiết đông Thu đi trong nắng tái tê lòng Ba trăng thắm thiết giờ xin trả Bốn phía muôn loài lại khoảng không
Con đường lá đổ vẫn nằm kia Lác đác vàng phơi giạt mé rìa Giẫm đạp vụn vằn lăn trước gió Nay đà mục rữa đất thành ra
Hàng cây run... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1659)
Giông Bão Cõi Lòng
Bầu ảm đạm ầm ầm sóng vỗ Ngọn thuỷ triều loang lổ tầng không Hải âu xoải cánh lượn vòng Nhởn nhơ đàn cá lọt tròng tử sinh
Cảnh ly biệt rập rình lởn vởn Luật luân hồi đau đớn thế gian Vô thường huỷ diệt đa đoan Tợ hạt cát vàng tương tác lẫn nhau
Uất hờn lệ nát...
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1658)
Vì Sao Tôi Lại Thích Viết Thơ Tình
Tôi thích viết thơ tình, vì tình đẹp Ru êm đềm giấc điệp cõi mơ say Giúp ưu phiền thế sự khuất vào đây Cho khốn khó chuỗi ngày, giây phôi lãng!
Tôi thích viết thơ tình đầy hụt hẫng Đẩy dạ sầu năm tháng, nghẹn tư tương Chiều... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1657)
Giải Sầu Tâm Tư
Tưởng cảnh gian trần tợ mộng tiên Ngờ đâu vạn vật siết ưu phiền Mùa xuân sao nỡ gieo bàng bạc Để cánh hoa đào rũ trước hiên
Dung dị niên thời trải giấc mơ Vui vầy bắt bướm dệt thành thơ Cùng Ai đùa giỡn trên đồng cỏ Thắm thiết... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1656)
Tái Ngộ Mơ Duyên
Ta đã say tình, say thật say Sau đêm hôm ấy nắm bàn tay Bốn dòng suối biếc hoà lay động Nhịp đập ngân nga ngập “Chỗ nầy”!
Từ sâu thăm thẳm của long lanh Ta thấy nàng đang bước lại gần Nhoẻn nụ môi hồng, e ấp nói Thiếp đây…... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1655)
Sao Vậy Thế Hỡi Em?
Nầy em hỡi! Tại sao mình không thể Nhích bàn chân chút nữa để gần nhau Cho từ nay ánh trào phơi bóng xế Hoá lại thành bộ rễ bám lòng sâu…
Tại sao cứ thu hình trong vỏ ốc Lắng nghe từng cơn lốc thổi vù qua Làm hương vị đậm đà tù...
|
[size=24]Kẻ Sĩ, Cây Đàn
Lam treo bảng lảng ngập đầy Đồng quê buông ráng, hàng cây thẫn thờ Đường đê dưới dãy lờ mờ Bon bon lặng lẽ, người đưa mắt nhìn...
Trầm ngâm thưởng thức tấm hình Âm vang vời vợi, mông mênh... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1654)
Ngậm Ngùi
Ngồi đối bóng nghe lòng da diết Nỗi cồn cào mải miết sục sôi Quả tim nghịch phá lộn nhồi Khi ngoài bông tuyết từng hồi rơi rơi
Thơ nắn nót những lời chất ứ Bỗng lạc vần, luật tự nhiên bay Tâm can trống trải thế... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1653)
Vật Vờ Một Mảnh Tình Trôi
Anh có tội, trăm lần mang tội Tội của anh lui tới cùng em Kéo dài hai chữ thân quen Vô tình vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn!
Anh có tội muôn vàn em ạ Bởi một thời làm gió đong đưa Dìu em vào giấc... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1652)
Se Sắt Cõi Lòng
Tháng mười một đông sầu trở lạnh Đêm thiếu trăng lấp lánh ửng nền Hão huyền bỗng ước nguyện bên Cùng anh sánh bước, bắt đền nụ say
Chân lững thững không giày in cát Biển mênh mông ồ ạt sóng gầm Dường đang bộc bạch đồng tâm Niềm riêng dấu... |
[size=20][/size] [size=24]Thổn Thức Cảnh Đời
Gia đình nghèo khó, con đông Mẹ cha tần tảo sớm hôm chợ đời Hụt sau, thiếu trước dập vùi Mỏi mòn thân xác, rã rời tâm tư...
Cây cao mọc cận mé bờ Nửa phần... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1651)
Thổn Thức Tơ Vương
Thổi nữa đi! Hãy thổi nhiều đi gió Cho dưới vòm quạnh quẽ chút du dương Thoang thoảng giũ trôi bớt vẻ u buồn Kẻ lặng lẽ trên đường, mang tâm khảm!
Khối tim tím trầm ưu hằng ghị nặng Lắc lư hoài mà chẳng thể gì hơn Trưa nhìn mây chầm chậm... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1650)
Canh Tàn Thao Thức
Chiều bàng bạc, vạc kêu buồn thê thảm Tảng mây đùn u ám, xám không gian Gió thổi mạnh, lạnh tràn qua tâm khảm Phút nhớ Chàng, quàng bám rũ hồng nhan
Dấu Yêu hỡi! Bởi đàn cung lỗi nhịp Bão cuốn chìm, bìm bịp giãy giụa đau Duyên vạn kỉ, rỉ... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1649)
Một Mối Tình Si
Vẫn biết rằng em nước chảy dòng Niềm xuân phơi phới, sắc thanh trong Vô tư khép nụ, vầng dương toả Êm ả, đong đưa chẳng bụi hồng!
Nhưng tôi! Kiếp bướm, quyện phù sinh Dưới ráng ban mai khát nỗi tình Lãng đãng, chập chờn theo lối mộng Nghe lòng vương vấn đoá hoa xinh
|
[size=20][/size] [size=24]Trong Khoé Mắt
Trời sáng nầy mây mù treo dầy đặc Gió lưa thưa, lất phất nhánh hoa chùng Nắng bời rời lưng lửng choán không trung Bầu nhàn nhạt thẹn thùng cây cỏ lá...
Trầm lặng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1648)
Tình Khúc Sầu Đông
Đông đã về nơi ấy lạnh không anh Có tuyết trắng đọng mành xuyên cõi dạ Khi nhìn thấy những hàng cây trụi lá Xác xơ cành buồn bã nỗi niềm riêng
Hun khói làn loang lổ nguyệt ngả nghiêng Sợi trống vắng xích xiềng vây tâm khảm Rơi lạc lõng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1647)
“Cơm Nhà” Xơi Thôi!
(Thơ vui)
Nghe em khảy tiếng đờn Âm thanh trổi dập dồn Chẳng còn êm ả nỉ non Như thời ấm áp dưới tròn mảnh trăng!
Giây phút chạnh tần ngần Trong lòng gợn xốn xang Âm thầm bước lẹ qua đàng Lần tìm quán nhậu tàng tàng chút say
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1646)
Trầm Tư Bên Đoá Hoa Quỳnh
Đêm trăng rực rỡ phả không gian Ấm tửu trà xanh đã sẵn bàn Thưởng ngoạn đoá Quỳnh e ấp nở Nhẹ nhàng phảng phất quyện quan san
Cánh mỏng mại mềm ngọc trắng tinh Nhuỵ vàng điểm xuyến ửng lung linh |
[size=20][/size] [size=24]Trải Lòng Vun Bón
Ai có hiểu mảnh vườn đang rợp bóng Nhánh sum sê ửng láng nhựa vun đầy Bướm ong vờn, phảng phất cũng mê say Hằng lui tới chuỗi dài gieo ý nhạc...
Thu chợt đến trải quanh vòm bát ngát Mảng lam mờ nhoà nhạt phủ xanh um |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1645)
Em Đeo Sợi Nắng
Em đeo sợi nắng lụn tàn Chơi vơi bến vắng, tiếng đàn mỏi mê Trăng khuya in bóng nẻo về Niềm thương cửa gió kéo lê vật vờ...
Trái sầu nặn vọt ý thơ Hàng mây xám ngắt hững hờ không trung Bâng khuâng tay nắm... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1644)
Chán Mớ Sự Đời
Quạnh quẽ lang thang trên biển vắng Tà dương dần khuất cõi hư vô Thuyền xuôi gác mái lênh đênh nhịp Nhẹ gió vi vu sóng nhấp nhô
Từng cánh hải âu lượn cuối trời Cát vàng óng ánh trải ngàn khơi Chạnh lòng canh cánh buồn vời vợi Suy nghĩ mông...
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1643)
Bâng Khuâng Lẻ Bóng
Tuyết bay bay, trắng phơi nền ảnh Em co mình, cảm lạnh nằm kia Bần thần, dã dượi, ủ ê Bóng chân trĩu nặng, kéo lê mảnh sầu...
Phòng rộng thoáng, trải màu thanh thoát Ôm gọn tròn héo hắt, cô đơn Ai say... |
[size=24]Âm Vang Ru Vời Vợi
Nàng ấy nghĩ gì, ngồi bên khung cửa Ngước thẳng vào lối ngõ tận xa xăm Ngón thon thon óp nhẹ đỡ trầm ngâm Ánh đăm đắm mơ màng đưa diệu vợi
Ngoài không gian hực mấy đèn rọi tối Kính treo màn rười rượi cạnh chơ vơ Dãy xám loang nhòa nhạt phủ lờ mờ |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1642)
Phải Nợ Ba Sinh
Nơi gác tía dáng hường lặng lẽ Bút trải niềm khổ kẻ cô liêu Chữ yêu lộng gió căng diều Mà sao vần vũ thuỷ triều mang mang
Đặt sắp đặt lỡ làng chi bấy Khiến tâm can ngọ nguậy liên hồi Tưởng rằng gặp gỡ tròn đôi Ngờ đâu bèo giạt sóng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1641)
Nỗi Niềm Của Em (2)
Nhìn người ta mà tôi chua xót quá Chiếc thuyền đi êm ả dãy sông tranh Hứng khung trời long lanh vầng sáng tỏ Nhịp khua đều cuốn gió đẩy thêm nhanh!
Trải xuân thắm tràn đầy trên mặt sóng Gợn lăn tăn nhè nhẹ dưới con thuyền Như tiếng đàn du dương lan toả rộng Dẫn đưa về... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1640)
Nhỏ Lòng
Ra đi để lại mối tơ vương Vò võ năm canh khóc đoạn trường Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng Trăng tình thảm đạm ngược quay phương Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương Tan tác trưa hè, rơi đoá phượng Đêm... |
[size=20][/size] [size=24]Viếng Mộ Ngoại
Bên nấm mộ, dàu dàu nỗi nhớ Đốt nén nhang, cắm toả làn hương Tâm tư gờn gợn sóng luồng Bóng hình của Ngoại ngàn thương thuở nào...
Từng cử chỉ ngọt ngào êm ái |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1639)
Gửi Mình Điệp Khúc Khang Ninh
Mới chớp nhoáng nay “Con” đà khôn lớn Vạm vỡ hình, bậm trợn, khá phổng phao Khiến Cha Mẹ nghẹn ngào mi mơn mởn Rớt giọt mừng, mừng gợn khúc xôn xao
Thu phong rủ, thì thào cơn mưa nhẹ Huyết quản luồn khe khẽ nỗi hân hoan Dâng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1638)
Nói Với Người Đã Chết
Tôi đẹp trai và anh cũng đẹp trai Cũng thế sự cả hai đều rôm rả Để buổi chiều dưới khung trời lộng gió Mượn chun đầy, đây đó kết anh em!
Chuyện vui buồn, ấm lạnh…Dưới màn đêm Kẻ lắng nghe, người huyên thuyên kể nói
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1637)
Thói Đời
(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)
Vỏ tạm ôi chừ lắm nhiễu nhương Thì sao tránh được những sầu thương Từ tâm chửa đạt đà giơ trướng Lý đạo chưa rành đã chỉ gương Ếch ộp hầm sâu mà mãi tưởng Gà bươi đáy thẳm lại hoài cương Lùi chân thấu rộng hầu... |
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1636)
Chí Thành
Mãi vẫn hơn ai một chí thành Tâm trong, hồn rạng, mộng đời xanh Lắm khi gió giũ, cành giăng mắc Những lúc mưa gào, lá đổ quanh Thế sự xoay vần như sóng nước Tình thân quấn quýt tợ cây cành Làm sao sáng mãi, trời không tối Trăng vẫn là trăng trải ánh canh…
|
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1635)
Biển Vắng Sầu Khơi
Dối Mẹ sáng nay ra biển ngồi Lặng nhìn con nước hững hờ trôi Chênh vênh mỏm đá dòng suy tưởng Khắc khoải quặn tim muốn vỡ đôi
Nhởn nhơ hải cẩu đang nô đùa Phất phới cánh buồm lắc rắc khua Sóng gợn nhấp nhô phô lục trắng Ánh vàng lấp loé... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1634)
Anh Thấy
Anh thấy Hồn Lang trong mắt em Nhẹ nhàng bước xuống dưới sương đêm Vòng tay ôm chặt hình yêu dấu Vuốt suối bồng mây tặng nỗi niềm
Nhung huyền sâu thẳm treo rười rượi Chàng ấy nghiêng nghiêng cuối thật gần Nhẹ đặt nồng nàn lên mọng thắm Chạnh buồn bởi nụ chỉ mờ tan...
Anh... |
[size=20][/size] [size=24]Tiếng Gọi Bến Sông Xưa
Quỳnh Lê hỡi! Bao mùa thương với nhớ Là bấy lần trăn trở gợn buồng tim Để lắm lúc mơ màng theo ngọn gió Thấy hình em phương đó dưới đèn đêm...
Đang lặng lẽ ngồi yên ngay mảng trắng Phím đen bàn thoăn thoắt... |
CHIẾC QUẠT MO CAU Hạnh phúc đơn sơ quạt moNhà quê phe phẩy thơm tho tuổi đời |
[size=20][/size] [size=24]Thổn Thức Thời Qua
Trời thoảng gió nhẹ rung cành lá Nắng hanh vàng ấm đoá tàn xuân Không gian mở hội tưng bừng Giờ đây cạn tiệc, trả phần tự nhiên...
Như thường lệ, lặng yên thưởng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1633)
Dưới Dãy Sao Băng
Hiên lầu ngẫm nghĩ cuộc truân chuyên Rễ má dây mơ với phỉ nguyền Như đám bòng bong ngày siết quyện Khiến lòng khắc khoải chữ nhân duyên
Tiếng cú vọng vang thêm não nề Đông đàn tuyết lạnh khảy lê thê Ngổn ngang mắc nợ trần gian thế Nên lận đận đời mang tái tê
Thoáng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1632)
Dưới Bóng Thời Gian...
Chầm chậm đỉnh trời phủ giá đông Đêm khuya thao thức, tái tê lòng Luyến lưu, man mác, bờ trông ngóng Ảnh bóng, con thuyền, một bến sông...
Nhưng rồi cứ mãi dạ bâng khuâng Mở cửa tâm tư lấy chiếc đàn Khảy khúc nhạc tình loang bảng lảng Phôi pha giây phút,... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1631)
Gửi Anh Trọn Cả Nỗi Niềm
Dòng xướng hoạ khiến tim háo hức Đêm chong đèn mài mực phổ thơ Cùng xâu tinh tú trải bờ Gửi lời tha thiết kết tơ thả diều
Anh thường ước dẫu chiều lá đổ Đôi quả hồng nhịp vỗ cánh bay Lửa nung đốt chuỗi lưu đày Tranh màu tấm... |
[size=20][/size] [size=24]Hãy Cùng Với Anh
Chân thả bước âm thầm lặng lẽ Hướng thênh thang nắng xế về nơi... Trên mây treo vạt lưng trời Dưới sương lãng đãng nhẹ trôi lững lờ... Nàng dừng lại, thẫn thờ ánh mắt Nỗi vấn vương lay lắc từng cơn Bâng... |
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1630)
Lệ Buồn Rơi
Canh dài thao thức lệ buồn rơi Duyên phận lỡ làng nỗi tả tơi Khao khát tơ hồng đan mối sợi Nghẹn ngào nghịch cảnh rẽ đôi nơi Tình yêu thắm đượm đầy phơi phới Thuyền bóng mù khơi ngập rối bời Lạc bước, tìm thương đành chới với Canh dài thao thức lệ buồn rơi. |
|