Ta từ biệt phía thời gian vơi cạn
Ngoảnh sau lưng còn vướng những vui buồn
Cạn đêm sâu, hân hoan bình minh nắng
Phút giao thừa ngân nhịp yêu thương
Ta từ biệt góc trời ngây dại
Trói lòng nhau treo trên nhánh tơ mềm
Gió vô cớ thốc bụi mù lấm láp
Đắng chát cuộc đời, hoang lạnh trái tim
Ta từ biệt giấc mơ còn sót lại
Tự đành lòng mắc nợ thuộc về nhau
Khung cửa nhớ trong vệt màu sáng tối
Vẫn âm thầm từng ánh chớp lóe đau
Ta từ biệt... một lời từ biệt
Khép lại đông băng giá phận người
Lòng lãng đãng lời ru tiếc nuối
Khi mùa về lấp lánh xuân tươi
NY