Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 11, 12, 13 ... 16 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1745
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 12 Empty
30052015
Bài gửiThơ Nguyên Hữu


Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nhìn đời vẽ họa cú thành công
Nhiêu khê cuộc sống ồ thinh lặng
Lắm chuyện loài người ố ỏm công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Hong phơi nắng gió tháng quay vòng
Nào than khổ cực trời hành tội
Chẳng thán ơ thờ kẻ tính công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâu đen cuộc sống biết mầu hồng?
Hay chăng chấp nhận cho là đủ
Có phải xa rời biết đã thông…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Thèm như thế cũng sướng yên lòng
Lo chi thế sự vòng xoay chuyển
Bận rứa trần gian bậc bập bồng…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâng ly ngắm họ múa tiên rồng
Mình ta tiếc cảnh vô tình tượng
Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
TƯỢNG ĐÁ VẪN LÀ TƯỢNG ĐÁ
23-05-2015
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» ƯỚC NGUYỆN
» Tại lời nguyền
» Mọi thứ vẹn nguyên
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 23, 2020 7:41 am by Nguyên Hữu
MỊ KHÚC TUỔI GIÀ
 
Râu dài, tóc bạc dung mạo vẫn
Tráng kiện nhưng mà sợ một mai
Hoang vu vắng vẻ cây già bão
Nghĩ nghĩ, suy suy ngậm ngùi này...
 
Tóc trắng phai mầu mây phủ núi
Đứng giữa âm dương thấy chạnh rồi
Trông con ngắm cháu ơ hay tiếc
Đau đau, đớn đớn nhẽ nào... hay...
 
Thấp thoáng sương bay vờn gió biệt
Bạch vân hương khói thút thít gì?
Bụi trần tắm gội đâu nghi ngút
Nát cõi phù sinh tiếc nữa chi?...
 
Thôi thì lên cầu Vương Mẫu tẹo
Thuốc Trường sinh? thất vọng lắc đầu
Qua Nam Tào mượn Bút Chú Tử
Hết mực buồn nước mắt trời ngâu...
 
Ôi... ôi... ghê thay vòng tạo hóa
Đành thì kệ - số trời sắp đặt
Cứ vui vầy giấc mộng hôm nay
Chén tửu nồng cuồng quay cái đã...
 
Đuổi giấc mơ ngày mai xa mãi
Nâng gót tiên ngoạn cảnh cõi trần
Sớm rượu, trưa trà, thơ cái đã
Gật gù ngẫm thế há buồn chi?...
 
26/01/2014
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 24, 2020 3:50 pm by Nguyên Hữu
NHÌN ĐỜI NGẪM MÌNH
 
Gót tiêu dao sương khói mịt mùng
Đây mây ngàn, đâu rồi cánh Hạc
Cõi trần thế cuồng quay thay đổi
Mưa nắng cuộc đời hay chửa, ôi...
 
Buồn tuổi già mai rơi về cội
Nước về nguồn bồi đắp tương lai
Rữa gót chân gốc rễ còn cần
Nuôi cành lá xum xuê hậu thế...
 
26/01/2014
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 26, 2020 4:46 pm by Nguyên Hữu
MẸ ĐIÊN
 
Mẹ vẫn là mẹ
Một người mẹ điên
Còn chút dịu hiền
Ôm con của mẹ...
 
Xin lỗi con nhé
Cuộc đời không thương
Tẩm thấm bụi đường
Giờ thêm con nữa...
 
Xin lỗi con nữa
Họ đều có cha
Mẹ chẳng nhớ mà
Hai ta không có...
 
Bụi vui trong gió
Vào mắt mẹ thôi
Mấy hạt bụi đời
Quen rồi con ạ...
 
Hôn con vào má
Chẳng nhớ lời ru
Chỉ có đu đưa
Vụng về... con ngủ...
 
Cuộc sống thiếu-đủ
Ai biết ngày mai
Trận cười bi hài
Điên thêm ngày nữa...
Đi tìm thuốc chữa
Giảm nghiệp cuộc đời
Thơ cũng cạn lời
Phát điên... nức nở...
 
26-03-2020
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 28, 2020 4:42 pm by Nguyên Hữu
CÔ ĐỘC 1
 
Nhìn trời mưa gió sụt sùi
Quây đời hơi lạnh bùi ngùi khóc van
Đông ơi mai mốt đông tàn
Thương mùa mây khóc với van cả chiều
Ngàn lau xơ xác tiêu điều
Gầy khô đứng lặng bóng chiều đường mưa
Mùa đi ai khóc? ai đưa?
Bận rồi cuộc sống tìm mua nụ cười
Ngày mai xuân đến đây rồi
Mùa xuân đón rước, đông thời đành quên
Hạt mưa lác đác đảo điên
Lắng chiều khô tạnh lại phiên sương gầy
Buồn nào đông ở đâu đây
Rùng mình cái lạnh dương bầy chút âm
Co ro ôm nắm nhủ thầm
U minh phảng phất, lạnh ngâm hãi hùng
Bỏ đời tia sáng cuối cùng
Thương người đơn chiếc bùng nhùng tâm tơ
Thả hồn theo gió lắc lư
Dạt trong bóng tối hồn thừ đi đâu?
Tựa nương bóng tối một mầu
Đêm đen ai hỏi buồn rầu xác thân
Thu lu giải thoát có cần
Tịnh tâm nhờ cứu xa gần ai hay
Kiêu căng bóng tối bủa vây
Xô tâm, cướp trí tranh gây hãi hùng
Hồn bấu thân xác kì cùng
Đêm buông, lạnh trách khuất cùng mùa đông...
 
26/01/2014
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 29, 2020 6:02 am by Nguyên Hữu
CÔ ĐỘC 2
 
Đem mình vất phứa vào đêm
Oán nặng hay rứa ngoài thềm nài van
Sương khô vài bộ lại than
Lạc bầy gào khóc tiếng khàn trời mưa
Rúm co sợ hãi hay chưa
Sống đời nặng nghiệp mấy vừa sao tan
Rủ nhau huệ trướng tràn lan
Mơ chi trăng sáng lậy van nữa gì
Tịnh tâm thay đổi mình đi
Không theo ánh sáng mai thì về đâu?
Thâm cao cũng gãy nhịp cầu
Rồi đời xơ xác khúc rầu réo kêu
Tu nhân tích đức được nhiêu
Mà khi nhắm mắt gào kêu cô hồn
Không hương, không khói, không không,...
Ngẩn ngơ cô quạnh yếu lòng, mềm chân
Hận đời oán thán si sân
Tích tụ năm tháng nặng dần nghiệp to
Răn mình người hát, kẻ hò
Tu đi mai nhé ban cho áo-quần
Mũ cao, đai rộng đường trần
Lầu son, gác tía bội phần vinh hoa
Đừng tham găm túi đầy quà
Say đêm ái dục thịnh tà hoang truy
Dòng đời ma quỷ thịnh suy
Tìm mình, lầu ái lạy quỳ hồn buông
Ai đưa? ai tiễn? lặng buồn
Nén nhang, bát nước, cô hồn lang thang
Giật mình một vòng tuần hoàn
Thu thân sợ hãi vẳng ngàn tiếng than...
 
26/01/2014
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 30, 2020 6:35 am by Nguyên Hữu
PHÓ NHÁY
 
Em luôn là mùa Xuân
Vẫn đẹp trong tầm ngắm
Nín thở và anh bắn
Thế là ảnh ra đời...
 
Nhiều thứ chẳng cần lời
Chỉ nhìn thôi là hiểu
Thêm một chút năng khiếu
Đó: nghệ thuật ra đời...
 
Mác danh nhỏ em ơi
Chỉ là anh phó nháy
Vì đam mê mà cháy
Giữ chút đẹp cho người...
 
Giữ thêm cho cuộc đời
Những vui cười, đau khổ
Ngày đêm anh sẽ cố
Nhiều nín thở, bóp cò...
 
30-03-2020
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Apr 01, 2020 6:44 pm by Nguyên Hữu
BÉN DUYÊN
 
Sen hồng tặng gái chưa chồng
Cho người  mê mẩn, phải lòng đi theo
Đời như chén đắng bọt bèo
Em như vị ngọt pha vào thêm thôi
Sen hồng xa cách cuộc vui
Nở nơi thanh tịnh tới-lui ít người
Còn ta - kẻ chẳng hợp thời
Uống thêm nhiều chén vị đời phù du
Gặp em một bận ta hư
Ngắt sen đầm lạ làm như của mình
Ai dè sinh cảnh sinh tình
Ngấm rồi vị ngọt vô hình nơi em
Chén đời đắng-nhạt nhạt thêm
Có người bên cạnh ngày-đêm bón đường...
 
01-04-2020
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 05, 2020 7:18 am by Nguyên Hữu
CÔ ĐỘC 4

Mộng buồn sáng tỉnh u mê
Đi tìm phú quý dại tê thị thành
Bỏ quê, xa cửa cầu danh
Văn chương thi phú đâu dành mà chen
Buôn hàng bán quán chê khen
Vợ con ngúng ngẩy tèn ten lìa đời
Vội chôn thiên hạ chê cười
Anh em xóm láng nhiều người dửng dưng
Bỏ quê ngăn cản đã từng
Bãi tha ma khóc tưng bừng rế kia
Cô hồn một lũ phân chia
Tranh cơm cướp áo hương kia lạnh tàn
Buồn rầu bỏ chỗ lang thang
Bờ sông, ngõ vắng gió – trăng lạnh lùng
Khổ đau giông gió trùng trùng
Xé lòng một lũ ré cùng gào kêu
Đi đâu vai trĩu miệng chều
Bỗng mưa, chợt nắng hồn siêu phách đà
Mắc nợ tội bỏ cửa nhà
Cơm thèm đói khát hồn à lầm than
Tranh nhau miếng rác lậy van
Đâu còn mơ phút tiêu-đàn-phú-thi
Lập lòe ngọn lửa biết đi
Giật mình tỉnh mộng oan bi váng hồn…

26/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Apr 09, 2020 8:37 pm by Nguyên Hữu
CANH ĐÊM
 
Đêm chễ nải chờ nghe tiếng chuyển canh
Gà chưa gáy, chỉ hàng cây động đậy
Theo tiếng gió trời lên-xuống âm u
Ai đó vừa gửi gắm một giấc mơ
Trên bầu trời đang lóe lên thông điệp
Có đồng hoa, ngôi nhà và điều ước
Chiếc gậy thần ban phước cõi trần ai…
Ai vừa hoan hỉ
Trọn vẹn một đêm dài
Tim đập mạnh rung giấc mơ vài bận
Đêm nín chờ
Mô đó?
Chẳng chuyển canh
Tiếng đồng hồ
Khắc khoải với với xuân xanh
Chạy chậm lại để dỗ dành tuổi trẻ
Tíc tắc thôi
Mím môi kêu thật khẽ
Mà bất ngờ
Con gà gáy
Le té le te
Rồi đêm ơi!
Dậy thôi
Nắng mới lên rồi
Ai người vừa thức
Hãy mau đi ngủ
Tối trực chứ
Canh giấc mộng đêm…
 
09-04-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 21, 2020 10:45 am by Nguyên Hữu
COVID 19
 
Chẳng còn những cuộc vui
Dưới cái thời cô-vít
Biết bao giờ mới hết
Hãy làm ơn tan dùm...
 
Ôi cái đại dịch chung
Làm điêu tàn nhiều chỗ
Biết bao nơi thống khổ
Chẳng thể thốt lên lời...
 
Cứ nghe thấy “toang” rồi
Là liên hồi tim đập
Là về nhà khẩn cấp
Tự bảo vệ bản thân...
 
Là bảo vệ người thân
Ngăn lây lan bệnh dịch
Phải cách ly như địch
Kẻo bỏ mạng toang nhà...
 
Hãy ý thức tí nha
Hỡi người già cùng trẻ
Rửa tay - khẩu trang nhé
Để bảo vệ cộng đồng...
 
Một Việt Nam đồng lòng
Quyết đẩy lùi dịch bệnh
Hãy hô to khẩu lệnh
Việt Nam ơi! Cố lên...
 
Cả thế giới cố lên
Tìm nụ cười về nhé
Để chỗ vui còn ghé
Chém gió ké tí nào...
 
21-04-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue May 12, 2020 5:58 am by Nguyên Hữu
NHÌN CÁCH NÀO
 
Nhìn thì cũng đã lỡ nhìn
Lẳng lơ? Mặc kệ! Rộn tim như thường
Cũng là thèm khát yêu thương
Mới khiêu, mới gợi, mới giương mời chào
Má hồng tuột đống thanh tao
Mắt đưa lúng liếng ngã nhào thanh danh
Môi cong như của để dành
Phây phây, ngồn ngộn mà hành nhân gian
Ngắn-dài? Váy áo thở than
Gò tâm liệu chắc đã sang Niết Bàn?
Chê bôi chắc đậu Thiên đàng
Thiếu tìm! Đủ đậy! Đoàng hoàng như nhau
Đêm ngày nhìn trước ngó sau
Sống thì vẫn được nhưng lâu bén tình
Tu đâu mà ở một mình
Căn cao số nặng tấu trình để qua
Âm dương bù đắp hài hoà
Đẹp khoe xấu đậy lẽ là tự nhiên
Đừng nhìn vội đánh giá liền
Đừng lay cây cột đảo điên thế thời
Hay cho một cách nhìn đời
Lòng tham trỗi dậy... thôi rồi... ôi thôi...
Gieo gì gặt đấy người ơi
Đi câu Sòi sọi - Chuối xơi gẫy cần...
 
12-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri May 15, 2020 9:38 am by Nguyên Hữu
CƯỜI LÊN
 
Bao nhiêu gánh nặng cuộc đời
Cũng tiêu tan hết khi cười cùng nhau
Tiếng cười xua đuổi trầm ngâu
Ưu phiền lạc lối còn lâu mới tìm
Vô tâm khi cứ lặng im
Vô tình câu nói nhói tim một đời
Đừng găm dao sắc trong lời
Nên thêm vị ngọt vào rồi hãy ban
Kim tiền khắc khổ cơ hàn
Cười thêm một tiếng thêm tan khổ hầy
Anh em bằng hữu đó đây
Hãy cười nhiều nhé cho lây lan cười...
 
14-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri May 15, 2020 9:50 am by Nguyên Hữu
ĐÓI-NO
 
No ăn dửng mỡ khối người
Cũng là tốt số thế thôi. Đời mà
Đói ăn đong đếm ngày xa
Lấy mô mà dửng rên, la tối ngày
No ăn cau có mặt mày
Toàn là đồ ngấy thế này. Bỏ ăn
Đói ăn chau nỗi băn khoăn
Miếng nhường, miếng nhịn. Nhỏ phần để chia
No ăn không hết đổ kia
Thời nào ăn lại, ăn thừa hả bay
Đói ăn hoang phí thế này
Chết xuống Âm phủ! Có ngày... đói hơn
No ăn mỗi bữa một đơn
Lạ mồm dễ nuốt, to hơn dạ dày
Đói ăn ngàn bữa đơn này
Vị quen khoái khẩu. Cuối ngày?! Giống nhau!?
Kiếp người ai chọn được đâu
Gắng mà qua kiếp nghèo-giầu, đói-no...
 
15-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat May 16, 2020 9:27 am by Nguyên Hữu
TỰ TÌNH COVID
 
Gió vin bậu cửa thì thào
Xuân thì đang rộ sao nào buồn ư?
Đuôi gà ngộ nghĩnh lắc lư
Bờ môi hàm tiếu ứ... ừ... buồn đâu!
Mi cong vẽ bóng bồ câu
Dọc dừa nhăn nhở còn lâu mới buồn
Đặt tay lên ngực tình thương
Nỗi lo cô-vít vẫn đương lộng hành
Mạng người thật quá mong manh
Vâng lời Chính phủ dân mình cách ly
Xuân thì bức bối tí ti
Vỗ về vài tí ấy thì không sao
Mai này cô-vít vẫy chào
Em thay lốt quẩy cô nào vít cô...
 
16-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon May 18, 2020 1:45 pm by Nguyên Hữu
GIẤC MƠ KHÓC
 
Anh đã khóc rất to
Trong giấc mơ vừa trải
Trong tột cùng sợ hãi
Rồi mai này mất nhau...
 
Anh không muốn thế đâu
Anh vẫn luôn chung thủy
Tuy có hơi ích kỉ
Cũng tại vì anh yêu...
 
Giấc mơ nhắc anh điều
Yêu em nhiều hơn nữa
Chẳng thể nào sửa chữa
Nếu mai lỡ tuột tay...
 
Không! Em ơi! Em này
Yêu em nhiều lắm đấy
Trong giấc mơ cũng vậy
Vẫn là yêu... là yêu...
 
18-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed May 20, 2020 9:51 am by Nguyên Hữu
BA THỨ VÔ GIÁ
 
Thiên thai dung tạc hình hài
Ban cho SỨC KHỎE lâu dài nhiều năm
Giữ gìn tránh bệnh viếng thăm
Kẻo rồi đau ốm lại nằm xuôi tay...
 
Ban thêm LƯƠNG THIỆNnữa này
Phúc phần nảy nở, hậu dày về sau
Tránh làm việc ác hại nhau
Thời gian tạc lại đầu lâu, mặt người...
 
CHÂN TÌNH nhân rộng ra đời
Yêu thương gắn kết, nụ cười hiền ngôn
Thứ nào là thứ quý hơn
Xin thêm chỉ điểm biết ơn thật nhiều...
 
20-05-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri May 22, 2020 7:59 am by Nguyên Hữu
KHÔNG CÒN CÔ ĐỘC
 
Không mơ tỉnh tỉnh không mơ
Cúi, cầu niệm Phật nương nhờ từ bi
Kiếp hồn sông suối lầm – ly
Cánh đồng, gò đống, tụ quy chở cùng
Đã khô giọt đắng lệ trùng
Trong sương núp bóng mịt mùng tà dương
Nghe lời, theo lối chỉ đường
Tiếng kinh vang vọng vẫn thương hồn mà
Tu tâm đuổi hết tham tà
Siêu sinh tịnh độ khổ qua vinh về
Não phiền, thù oán, u mê,…
Không còn… - thông thái đi về gió mây
Gái trai, già trẻ lại đây
Nam mô Niệm Phật chắp tay tâm thành
Thả tâm trong sáng an lành
Tự nhiên thoát khỏi vòng quanh luân hồi
Đến rồi, xếp chân lại ngồi
Nghe kinh niêm Phật gần thôi Thượng đài…

26/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed May 27, 2020 7:26 am by Nguyên Hữu
TUỔI NAM NHÂM TUẤT
 
Can Nhâm Chi Tuất tài khôn
Biến hóa ai lường Nhâm trốn vi Vương
Tính tình bạo ngược cương thường
Ăn nói bạo miệng hay thường ngao du
Sinh thời vào đúng mùa Thu
Có nhiều tài vặt danh thu lộc về
Thơ văn nhạc họa chọn nghề
Ngoài ba mươi tuổi đề huề công danh
Nếu vùng sông nước tinh nhanh
Chọn nghề hải sản kinh doanh lộc nhiều
Ái tình đẹp tựa tranh thêu
Giai nhân theo đuổi lòng xiêu tính tình
Nhưng do duyên số kết tình
Với người ân lắm, ít tình, bền lâu
Mệnh Thủy chọn Kim lợi đầu
Mệnh Mộc cũng được, trước sau phải chiều
Cha mẹ ăn ở biết điều
Dựa nhờ Phúc Đức rất nhiều mẹ cha
Tài lộc từ đó mà ra
Được nhiều trợ giúp tính pha bất cần
Ý trí tự lập vươn dần
Làm nên cơ nghiệp tự thân, tự hào
Ba mươi nóng nảy thu vào
Mới đứng cái số mới tào công danh
Bạn bè giúp đỡ nhiệt thành
Tuy nhiên kẻ kém hay ganh hại trà
Bạn tốt Kim, Mộc, Thủy à
Tránh xa Hỏa, Thổ xung là hại thân
Bệnh tật tiêu hóa ý cần
Ngày giờ năm tháng xung cần tránh xa
Sửu, Mùi, Thìn, Tuất í mà
Kiêng khem lành dữ đẹp ta tươi đời…

26/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 03, 2020 2:05 pm by Nguyên Hữu
SÁNG QUÊ HƯƠNG

Ban mai tắm đẫm trời quê
Sương vờn cây cỏ lạnh tê xóm làng
Lắng buông ngày cuối đông tàn
Ngày mai xuân đến, xuân sang mất rồi
Nắng buồn lặng ngủ nhẹ hơi
Vườn quê ôm ấp đánh rơi sương rầu
Long dáng, trực, tán đứng chầu
Ngũ, cửu răm bộ tươi mầu lá xanh
Túc, sung khoe quả chín xanh
Lộc vừng vươn lộc, dáng dành sanh si
Tùng im, khóm trúc so bì
Đào, mai bung nở quất thì lung linh
Lá mầu, hoa thẹn rùng mình
Ướp hương gìn sắc chờ tình bướm ong
Ban mai dậy chút hương lòng
Buông lời thơ vẽ cho nồng ban mai...
 
27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 2:06 pm by Nguyên Hữu
TUỔI NAM CANH TUẤT
 
Can Canh, Chi Tuất, mạng Kim
Cao số tốt bụng thiện tìm thẳng ngay
Trung tín khảng khái vòng tay
Nếu sinh thu tiết ban ngày lộc cho
Cuộc đời sung sướng thuận đò
Xuân đông mùa hạ đành lo nửa đời
Làm ăn lận đạn khóc cười
Về già mới được thảnh thơi an nhàn
Tình duyên mạnh mẽ nhưng mà
Kéo trời bưng đất gần xa cho tình
Hợp cung hợp tuổi bén tình
Chọn Dần, Mão, Ngọ lung linh rước về
Trâu, Gà tránh – kỵ Rồng, Dê
Mạng Kim lấy Thổ khỏi chê nỗi gì
Kim sinh Thủy lợi lộc tì
Vợ chồng hòa thuận so bì làm sao
Lấy Mộc gia đạo vui nào
Hỏa buông, Kim tạm nhớ vào nghe chưa
Tài lẻ có quý nhân đưa
Ít danh nhưng thấy có thừa lòng trung
Tìm người mệnh Thổ làm cùng
Bỏ qua mệnh Hỏa, Kim cùng hoa thôi
Số trời cũng đã định rồi
Chữ Canh biến chữ Qua cười hòa yên…

27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 28, 2020 1:14 pm by Nguyên Hữu
MÓN SỨ GIẢ MÙA XUÂN
 
Xuân về mà én đi đâu
Lang thang tìm kiếm hồi lâu giật mình
Quán hàng zô nhậu linh đình
Mùa xuân mất sứ giả mình món zô
Mười nghìn một chú hét hô
Cánh đồng xanh lạc lẫn ngô ngút tầm
Chim mồi đặt bẫy âm thầm
Trẻ già trai gái tay cầm bẫy khua
Bẫy dài sáu mét lưới thưa
Rộng ba mét lận đủ vừa bắt thôi
Hay cho lũ én kia ơi
Thấy đồng loại khổ bỏ rơi việc mình
Sứ giả sập bẫy thất kinh
Xù lông gãy cánh hiếm hình hài nguyên
Đúng mùa ba bốn trăm tên
Mệnh danh sát thủ dấu tên mở lời
Lặng nhìn sứ giả xuân ơi
Mốt mai kí ức én thời báo xuân...
 
27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 30, 2020 2:24 pm by Nguyên Hữu
GẶP LẠI BẾN XƯA
 
Chuyến đò chiều
Ly cà phê
Rơi lệ
Thuyền gặp bến 
Xưa
Lặng đưa
Tình yêu đầu 
Lầm lỗi.
Em có tội 
Em có lỗi anh ơi...
Thời gian trôi
Đi qua đời em
Hai chuyến đò 
Sống vội.
Kim tiền cười
Tình yêu đích thực 
Rơi...
Bến vẫn nguyên
Phải không?
Bến đợi...
Mặc cảm đời
Mơ...
Giọt đắng
Lại rơi...

27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 01, 2020 1:06 pm by Nguyên Hữu
BẤT LỰC
 
Có những lúc bất lực đến như vậy
Gánh mưu sinh mà giã mỏi trên đường
Gắng lắm rồi... vì nơi đó yêu thương
Chìa tay với mà vô phương cứu rỗi...
 
Nỗi buồn vò tâm hồn thành tội lỗi
Lặng một mình đếm ngược những ngày qua
Đếm kỉ niệm cái thủa ấy đã xa
Để nhặt lại ướt bàn tay... nước mắt...
 
Nắng giận hờn nỗi chi mà gay gắt
Con sông đời cạn hẳn, đã khô rồi
Kẻ kiếm mồi đói lả lấy chi bơi
Ngoe nguẩy giẫy đuối hơi tàn tiễn biệt...
 
Màn đêm buông, giọt sương lay mải miết
Tiếp sức thêm để bước tiếp con đường
Trả nợ nghiệp! Nơi cõi tạm vô thường
Nhiều đau khổ, ít yêu thương, hạnh phúc...
 
 Giữa mơ hồ, thực hư nhiều oan ức
Hồi chuông vang xoá bỏ những tâm tà
Một khắc thôi an lạc cũng chẳng xa
Nhưng qua khắc vẫn đậm đà bất lực...
 
01-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jul 19, 2020 5:26 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM ĐEN
 
Trắng đêm xem bóng đêm ngồi
Thu lu một mảng tường vôi lạnh lùng
Trắng đêm, đêm thức xem cùng
Khoảng mênh mông tối hình dung cuộc đời
Thinh không lạc bóng con người
Vô thường đẵm một vũng trời sệt đen
Đưa tay quệt một đường quen
Loang loang lổ lổ, đêm khen nửa vời
Thiên trường cũng chỉ thế thôi
Cũng chỉ treo, buộc màn phơi đêm nằm
Trắng đêm ngắm, ngộ ra rằng
Bóng đêm loạn thế kết rằng là: đen...
 
19-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jul 25, 2020 3:26 pm by Nguyên Hữu
TỰ TÌNH CORONA
 
Lỡ bước chân, lỡ mất nhịp chuyến phà
Con phố lạ có nhiều nhà cao quá
Thiếu tâm hồn, thiếu nhiều hoa, cỏ, lá
Lặng bần thần, ám ảnh tiếng quạ ca...
 
Thêm một lần bùng dịch cô-rô-na
Nơi văn minh, nhân quyền hơn tất cả
Nơi ý thức chợt trở nên cẩu thả
Đeo khẩu trang cũng là cả vấn đề...
 
Nhiều người khóc: con muốn được về quê
Nơi văn minh không hề bằng nơi đứng
Nơi ý thức cũng chẳng cần kiểm chứng
Nơi nghèo nhưng... lại, giàu có nụ cười...
 
Nơi chẳng nhiều những cao ốc chọc trời
Nhưng lại có nhiều nơi ươm hoa nắng
Nuôi tâm hồn thảnh thơi đàn bướm trắng
Ngọt mắt người sau mỗi cuộc mưu sinh...
 
Tiếng quạ kêu làm giật nẩy cả mình
Hơi thất vọng hơn bình thường kỳ vọng
Cứ nối dài... nối dài điều mong ngóng
Một cuộc tình muốn giải phóng: quê hai...
 
25-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 27, 2020 1:21 pm by Nguyên Hữu
GIỌT LỆ VÌ NHAU
 
Ai làm vỡ mộng khiến ta đau
Tứ phía tang thương một sắc màu
Vị ngọt đâu còn... chua tới trước
Men cay chợt có... đắng theo sau
Thề nguyền vỡ ối vàng thau bỏ
Hẹn ước sai li bạc khối nhàu
Giọt lệ vẫn hầu trên khoé mắt
Thương người cố níu chỉ chờ... lau...
 
27-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 29, 2020 2:37 pm by Nguyên Hữu
THÁNG BẨY
 
Này tôi bảo khẽ này
Tháng Bẩy về rồi đấy
Trong hồn anh có thấy
Sắc Phượng hồng mê say...
 
Nói mới hay bạn ạ
Cô học trò đi qua
Nhiều con chữ hối hả
Theo tà áo bay xa...
 
Nụ cười pha màu nắng
Để cháy lòng nhau đây
Để sâu lại thành dây
Những cơn mưa hạ trắng...
 
Có quá nhiều cố gắng
Mà chẳng được ghi công
Chàng nhạc sỹ biết không
Gia truyền ve bài hát...
 
Chiều đi tìm thanh mát
Nơi màu tím bằng lăng
Thấy nghệch ngoạc ghi rằng:
Mãi yêu thời mực tím...
 
Chúng ta ngồi câm nín
Nghe kỉ niệm thầm thì
Thật là... đã quá đi
Cười một mình... chết dở...
 
Tháng bẩy như tô phở
Nóng nảy mà thơm ngon
Từ từ ăn để nhớ
Ngày mai nữa vẫn còn...
 
29-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 30, 2020 10:01 am by Nguyên Hữu
MƯA ĐẦU NGÀY
 
Em buồn rơi lệ
U ám vòm trời
Mây cũng thế thôi
Đầu ngày xám xịt...
 
Hạt nắng thút thít
Còn chưa kịp vàng
Cơn gió lầm than
Trần gian mắc tội...
 
Kẻ nào phạm lỗi
Khiến lệ em rơi
Vướng trên khoé môi
Đọng đồi than thở...
 
Đóa hoa hớn hở
Toại ý điều gì
Nở như mọi khi
Sao em lại khóc...
 
Cây già khó nhọc
Kể chuyện cuộc đời
Câu chuyện vô thời
Làm người nghe khóc...
 
Em buồn em khóc
Rơi lệ... - Hiểu rồi
Tôi cũng thế thôi
Mưa rơi nặng hạt...
 
30-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Aug 01, 2020 2:04 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM
 
Đêm nhuộm đời đen kịt
Tốt-xấu một màu đen
Lạ mãi cũng thành quen
Hỏi: đen là tốt-xấu?...
 
Mảnh đời nào nương nấu
Chỉ muốn có đêm đen
Giấu quả cân sang-hèn
Vang miệng đời. Nước mắt...
 
Lời ru đêm quặn thắt
Méo mó nơi nụ cười
Ôm quả tim lạc thời
Đập âm thanh mõ mộc...
 
Thiên đường đêm khô khốc
Độc bộ mấy ai người
Tất cả ôm cuộc vui
Giấc mơ đêm hoàn hảo...
 
Ta vừa choàng thêm áo
Giọt lệ kẻ nào rơi
Hùa theo cơn gió vời
Bỏ đời nơi ngõ cụt...
 
Tĩnh lặng thêm một chút
Đêm nhân bản màu đen
Lẫn lộn thêm sang-hèn
Cho bõ bèn ai thức...
 
31-07-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Aug 02, 2020 2:47 pm by Nguyên Hữu
ÁO DÀI
 
Mộng vẫn tìm về trong mắt anh
Hồn đan trong cảnh muốn dỗ dành
Xuân thì bấn cuộc tình yêu mới
Bung tà áo mỏng nóng ngày xanh...
 
Cơn gió thấy gì mà đứt phanh
Không gian xô đẩy vỡ trong lành
Ngột ngạt cuộc đời than-thán-thở
Ước như là muốn của để dành...
 
Anh vừa tìm thấy trái tim anh
Đập, rung theo nhịp rất chân thành
Tìm hồn lạc lối chưa quay lại
Quẩn nơi đâu đó chốn mong manh...
 
Có chàng phó nháy thật là nhanh
Ừm quên nín thở thì đã đành
Mà vội bắn quá... cò hai phát
Lỡ nhoè bức ảnh, sáng lại ganh...
 
Anh chợt ghen với thứ quanh anh
Cơn ghen méo mó cả xuân lành
Trong bài thơ vội nhưng nóng hổi
Con chữ khoe đời, bắt trước... mong manh...
 
02-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Aug 03, 2020 3:40 pm by Nguyên Hữu
ĐAU
 
Em về phía đó cùng ai
Còn ta đứng lại van nài con tim
Đừng đau đớn nữa mà, xin
Ta ru ta ngủ với nghìn chỗ đau
Hoa nhài lạc mất bầy trâu
Vô duyên đến độ mất nhau còn gì
Nắng cười mếu máo mấy khi
Nhìn theo phía đó sầu bi sợi tình
Gió về mở cõi u minh
Xoã thêm mái tóc vô hình gào than
Người đi ta chúc bình an
Nhưng sao ta thấy bất an ta này
Mộng vừa vỡ mộng cuồng quay
Trong cơn mê dại tuột tay... hoa nhài...
 
03-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Aug 04, 2020 1:31 pm by Nguyên Hữu
CHÁN
 
Đường về hẹp lối rồi ta
Tàu bay cánh mỏi chẳng qua gọi về
Đói lòng, phảng phất hương quê
Cồn cào riêng cõi mụ mê nhiều người
Thế thời dở khóc - dở cười
Qua ngày, đoạn tháng chẳng rời được đi
Cô-rô-na vẫn lùng, truy
Xanh, vàng nhiều lá bệnh thì rụng rơ
 Chạy tìm ngày mới tinh khôi
Mà sao vẫn thấy xa vời, tại sao?
Ước gì chỉ giấc chiêm bao
Chuyển canh thức tỉnh: ôi dào hoá mơ
Máy bay đầy đó đang chờ
Nghe người đọc lệnh, ban giờ: hồi hương
Quẩn trong gió, núp trong sương
Hồn về thực tại thả buông thẫn thờ
Một năm chẳng có bất ngờ
Nhân quyền cao lắm vẫn giờ: cách ly...
 
04-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Aug 06, 2020 3:37 pm by Nguyên Hữu
ĐÀN BÀ CŨ
 
Một người đàn bà cũ
Ngủ trên giường thời gian
Tiếc giấc mộng chưa tàn
Nên nằm lì chẳng dậy...
 
Giấc mộng hay lắm đấy
Cốt truyện cũng thật tươi
Nhân vật chính luôn cười
Trong vòng tay hạnh phúc...
 
Người đàn bà cầu chúc
Cho họ mãi vẹn đôi
Gạt nước mắt lặng ngồi
Nghiệm giấc mơ vừa có...
 
Hờn về trên mắt đỏ
Chạnh nhớ cũng đã từng
Đẹp với cuộc tình ưng
Đã dâng, trao tất cả...
 
Trang nhật kí hỉ hả
Thế là cũ rồi nha
Lời thoảng như gió qua
Ấy vậy mà cũ thật...
 
Ai lại đong được - mất
Khi nghĩ thật lòng yêu
Ai nghĩ đến cái điều
Bây giờ đây hứng,nhận...
 
Tình yêu quá cẩn thận
Chẳng lãng mạn, ngọt ngào
Yêu thì phải gửi, trao
Cái khát khao tuổi trẻ...
 
Nếp nhăn cười thật kẽ
Một mình cười vậy thôi
Cũng đã qua đi rồi
Đau làm chi chuyện cũ...
 
Người đàn bà tự nhủ
Bước khỏi giường thời gian
Ngắm bông hoa chưa tàn
Có một lần!... mới chán...
 
06-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Aug 09, 2020 1:40 pm by Nguyên Hữu
LỠ DẠI
(Thủ vĩ ngâm- Nhất vận)
 
Lỡ dại theo anh đến Cửa Lò
Xong rồi mới thấy thật là lo
Bồng to tạm buộc phơi khoe gió
Bưởi khủng đương treo nhử khéo cò
Mấy ả bên này xem bắt đọ
Vài nàng phía đấy ngó đòi so
Cam sành tủi thật coi như bỏ
Lỡ dại theo anh đến Cửa Lò...
 
09-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Aug 10, 2020 8:22 am by Nguyên Hữu
CÁ HỒI CHÓ
 
Tôi sẽ kể bạn nghe
Về một loài cá lạ
Giữa mênh mông biển cả
Nước sâu thật là sâu...
 
Tình yêu có từ đâu
Từ bao giờ ấy nhỉ
Có phải chăng ích kỷ
Bỏ của chạy mất rồi...
 
Tình yêu vẫn không lời
Lớn lên theo ngày tháng
Hết gọn gàng, duyên dáng
Ục ịch quá đi thôi...
 
Thế là làm mẹ rồi
Một mình lo tất cả
Một mình là vất vả
Nhưng tất cả vì con...
 
Từng quả trứng to – tròn
Không còn trong bụng mẹ
Mẹ giấu ở đây nhé
Ngoài kia chẳng an toàn...
 
Nở rồi các con ngoan
Vẫn cạnh bên mẹ đợi
Bé bỏng nhìn mà tội
Chưa thể tự kiếm ăn...
 
Vẫn là nỗi băn khoăn
Nhiều đời rồi con ạ
Ta cho con tất cả
Kể cả chút thịt - da...
 
Không một tiếng kêu ca
Con hãy ăn để lớn
Có chi là đau đớn
Mẹ chỉ có tình thương...
 
Mẹ... còn lại bộ xương
Sự hi sinh vĩ đại
Tình mẹ sẽ sống mãi
Trên thế giới muôn loài...
 
10-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Aug 11, 2020 10:10 am by Nguyên Hữu
LANG THANG KỈ NIỆM
 
Cơn gió qua chợt thấy lòng phơi phới
Tuổi đôi mươi rực rỡ lại tìm về
Những hẹn thề như nụ hoa mới nở
Thật trinh nguyên, đẹp như một giấc mơ…
 
Một giấc mơ, mơ mãi đến bây giờ
Theo năm tháng giữ gìn như phép lạ
Chiếc gậy thần và đạo sĩ có cả
Hàn thời gian đưa những kỉ niệm về…
 
Cơn gió đi lôi theo dòng kỉ niệm
Lôi trái tim không hiểu sao đập mạnh
Qua lũy qua thành, cây lao đá đổ
Tìm bước chân đã gieo những mộng xanh…
 
Một nụ cười trong đó rất long lanh
Như giọt sương đang e ấp đầu cành
Ngắm chú bướm hồn nhiên xòe đôi cánh
Đảo chòng chành, che sao được trời xanh…
 
Đi mãi rồi anh lại tìm thấy anh
Đang ngơ ngác trên cánh đồng đau đẻ
Đau đến độ cơn gió về cũng khẽ
Cánh đồng xanh, mai mốt nhé trĩu vàng…
 
Cô lái đò cũng tiện chuyến sang ngang
Với người khách lần đầu tiên gặp mặt
Mai mối nửa vời trên dòng trong vắt
Mà lại bền lâu đến độ bạc đầu…
 
Cô gái đẹp – tôi chẳng có gì đâu
Ngoài trái tim cùng vần thơ ca hát
Yêu thứ gì mà đến độ cháy khát
Dứt không đành nên phải bấu vào nhau…

Cơn gió về với một cặp mày chau
“Thơ với thẩn tối ngày làm phát cáu”
Thôi vỡ tan, kỉ niệm tìm nơi náu
Còn tôi cười ôm, ghì, bấu thật đau…
 
11-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Aug 12, 2020 7:40 am by Nguyên Hữu
GIẤC MỘNG NGÀY MAI
 
Anh đi tìm giấc mộng của ngày mai
Gửi lại em tình yêu nhiều hoa trái
Của chúng mình non - xanh và ngây dại
Cuộc tình nghèo, đẹp mãi với thời gian...
 
Lúc yêu đương thì tiền bạc miễn bàn
Không đô, vàng nhưng cũng hạnh phúc lắm
Đôi Bồ câu biết đâu là mưa - nắng
Bào nạo cuộc tình gượng gắng ngày sau...
 
Những nếp nhăn cứ hớn hở gọi nhau
Dậy mà xem những suy tư cuộc sống
Xem cuộc đời khuấy đảo từng giấc mộng
Le lói tình yêu tìm động thiên đường...
 
Cây nặng trái nên tạm gác yêu thương
Em ở lại, còn anh phương xa kiếm
Giấc mộng ngày mai! Hai ta cùng đếm
Ngược ngày về với nặng chuyến mộng to...
 
Ngang trái cuộc đời hay đến thăm dò
Rồi tôn tạo những nếp nhăn vầng trán
Sợi tóc già, non dại lời mua bán
Với thời gian về một cuộc hành trình...
 
Phải cố gắng để thấy ánh bình minh
Thấy gia đình đoàn viên, hạnh phúc
Giấc mộng này chắc sẽ thành sự thực
Trong tim mình - em nhỉ - vẫn gọi nhau…
 
12-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Aug 13, 2020 8:18 am by Nguyên Hữu
GIẤC MƠ TÌNH CŨ
 
Giấc mơ
Thẫn thờ
Mơ thấy
Người ấy…
 
Từng giờ
Làm thơ
Anh đọc
Tôi khóc…
 
Nghẹn ngào
Làm sao
Chuyện cũ
Tình cũ…
 
13-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Aug 14, 2020 7:30 am by Nguyên Hữu
CHỢ VIỀNG NAM ĐỊNH
 
Ai về chợ Viềng quê tôi
Tháng Giêng mùng tám đất trời quyện xuân
Dòng người níu kéo bước chân
Bao du khách ở xa gần về vui
Cây xanh hoa nở bùi ngùi
Lộc mềm ngơ ngác biển người len qua
Cầu may mua bán chút quà
Đỉnh đồng, chiêng trống,... kia là nồi niêu,...
Ửng hồng gò má em yêu
Giống cây, cây cảnh bao nhiêu bán, bày
Dâng hương Thánh mẫu cầu may
Hạnh phúc khỏe mạnh dâng đầy trời xuân
Lay phay mưa bụi giữ phần
Níu chân du khách xa gần nhớ phiên...
 
27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Aug 25, 2020 8:53 am by Nguyên Hữu
HIẾU NGẮN
 
Em muốn mẹ rời quê lên đó
Chốn phồn hoa hào nhoáng ánh đèn
Em chờ đợi cái gật đầu của mẹ
Rồi mẹ lên, mẹ chỉ lên chơi...
 
Mẹ cười buồn, em đôi mắt xa xôi
Đôi mắt non tơ và đôi mắt rạn vết đời
Nhìn ra đường dòng người xe ồn ào, náo nhiệt,...
Ngày cuối tuần, giáp tết đông vui...
 
Thả hồn trôi em đâu bước vội
Lạ quen quen đô thị rộn tiếng cười
Âm thanh ấy đã quen rồi em nhỉ
Bóng chiều buồn, chim nhớ tổ về chui...
 
Có một đôi sao hôm nay lặng một
Tự hỏi rồi buồn hơn nữa vòm cây
Im lặng quá như tan vào băng giá
Thành phố lên đèn vắng vẻ em ơi...
 
Thả hồn trôi mẹ bước theo em rồi
Thành phố lạ mẹ lạc đường em ạ
Không theo kịp rồi... thành phố của em
Bóng tối buồn, chim xa nhớ tổ...
 
Ngày mai đó một vòng tiếp nối
Mỗi nơi sống, mỗi quê hương tiếp nối
Trong đầu em vui khúc riêng em
Trong đời em viết truyện của em...
 
Đôi mắt mỏi, bờ môi xòe dấu hỏi
Chiếc lá vàng vừa rụng cội em ơi
Chiếc lá lành hay rách cũng thế thôi
Khóc thương đời ai kéo vời gắn lại...
 
Vết chân chim vừa dài thêm khắc khoải
Nhắc ở nhà đàn chim đã về chưa
Hay di cư sợ mẹ không còn nhớ
Mai mẹ về sợ... tổ nó làm sao...
 
27/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Aug 26, 2020 9:44 am by Nguyên Hữu
NHỚ QUÊ HƯƠNG
 
Ai mà không có một quê hương
Để thương, để nhớ, để mong chờ
Kẻ đi xa luôn ngóng ngày về
Nũng hờn tí tẹo trong lòng quê…
 
Ai đi xa không nhắc quê hương
Nhắc những ngày thơ thủa đến trường
Nhắc cô bạn học ngồi bên cạnh
Lúc dữ dằn, lúc thật dễ thương…
 
Ai tha hương không nhớ quê hương?
Nhớ cái vị quê ngọt mật đường
Cây bao nhiêu quả sai trĩu dáng
Cũng xuề xòa với tuổi dở ương…
 
Ai xa quê không nhớ người thương
Cứ quen thôi là thương hết sẩy
Vì nơi xa người quen có mấy
Nên thèm thuồng tình cảm đương nhiên…
 
Mong ngày về, ngóng phút đoàn viên
Và quê hương mỗi người chỉ một
Xin ai đừng làm điều dại dột
Bán quê hương trong lốt con người…
 
26-08-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Aug 27, 2020 8:56 am by Nguyên Hữu
ĐAU - TỒ
 
Giữ ống phải giống đười ươi
Non tơ, khờ khạo nực cười ngụ ngôn
Ứng đời kẻ dại người khôn
Mong manh rơi - buộc tâm hồn chắc tin
Lao đời kiếm triệu, kiếm nghìn
Nuôi con tu hú mộng zin vẹn toàn
Vỡ đời vẫn ngậm bồ hòn
Hay cái nồi thủng vuông - tròn dành, tranh
Xé bầy lẻ nghé tan tành
Hận đời chữ ái - ân đành thờ ơ...
 
28/01/2014
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Sep 01, 2020 8:50 am by Nguyên Hữu
ĐÔI MÔI THƠ
 
Đôi môi thắm
Đùa với nắng
Để ngẩn ngơ
Những vần thơ…
 
Đôi môi ấy
Vừa cười đấy
Trần gian vui
Một vòm trời…
 
Ai vừa hỏi
Ai lỡ gọi
Để tắt rồi
Hồn tôi rơi…
 
Tôi sẽ đợi
Nụ cười mới
Đẹp như thơ
Của tôi cơ…
 
01-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Sep 02, 2020 7:59 am by Nguyên Hữu
CÁCH HÁI NỤ CƯỜI
(Thất ngôn)
 
Tôi chẳng cần biết em là ai
Chẳng cần biết quốc thổ ngắn – dài
Nhưng nụ cười mà tôi đang thấy
Nó không thuộc về phía thiên tai
Nó thuộc về một tâm hồn đẹp
Đẹp dịu dàng làm rứa có gai?
Nhỡ một mai?! Tôi cần hiện tại
Đừng phân loài, quá nặng đúng – sai…
 
02-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Sep 03, 2020 7:16 am by Nguyên Hữu
KHI ĐÀN ÔNG THẤY GÁI ĐẸP
 
Nhiều miệng đùa
Nhìn ngon chưa
Làn da mịn
Quả đã chín…
 
Nhiều mắt nhìn
Ước thầm xin
Điều chắc mẩm
Ăn trái cấm…
 
Tự nảy mầm
Tôi cũng thầm
Ước điều đó
Thật sự có…
 
Vài người: ồ…
Người cười bò
Tôi mặc kệ
Đàn ông thế…
 
Đẹp lại chê
Thật nhiêu khê
Tôi thủ thỉ
Đàn ông nhỉ…
 
03-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Sep 04, 2020 5:58 am by Nguyên Hữu
NỢ TIẾP LUÂN HỒI
 
Em có còn là của tôi?
Khi em quay bước quên lời
Những hẹn thề khi nói vội
Giết thời gian nhưng chết tôi…
 
Kỉ niệm nào đó trên môi
Bờ môi mỏng – dầy đều thấy
Ngọt hay chua đều cũng dậy
Bỏ hay nuốt cũng sẽ trôi…
 
Ai trong ai sẽ là tội
Ai thấy ai sẽ nhiều lỗi
Chẳng còn là của nhau rồi
Có trách cũng thế mà thôi…
 
Quên nhau đi vui tình mới
Nhớ làm gì rồi lại đau
Như quả bom do đào xới
Nổ tan tành thành hận nhau…
 
Em có còn của tôi đâu
Để kiếp sau mình mơ tiếp
Xé bài thơ buồn vừa viết
Nợ chưa trả hết luân hồi…
 
04-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Sep 06, 2020 9:02 am by Nguyên Hữu
HOANG MANG
 
Có nàng thiếu nữ
Tóc thề buông rủ
Đợi người đi xa
Quên lối về nhà…
 
Đêm dài khắc khoải
Tủi thân phận gái
Khóc cạn nỗi lòng
Mơ bóng người mong…
 
Hướng chân trời rộng
Người đi xây mộng
Quên đón rồi sao
Chẳng có nhẽ nào?!…
 
Lắc đầu, lắc mãi
Ôm, giữ - sợ hãi
Không phải thế đâu
Người tìm hơi lâu!…
 
Một giọt lệ đá
Lạnh đến khó tả
Rơi vào hoang mang
Tự xếp thành hàng…
 
Tim hồng kháng cự
Ái tình vẫn cứ
Nhắc nàng niềm tin
Buồn - bỗng lặng thinh…
 
06-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 7:31 am by Nguyên Hữu
TÌNH MẸ
(Lục ngôn)
 
Con thương ơi, con quý ơi
Vài ngày nữa con chào đời
Mẹ hát này, mẹ ru nữa
Con – ngoan trong tiếng: à… ơi…
Tay mẹ xoa, tay mẹ vuốt
Con trườn theo, con đùa chơi
Sẽ sớm thôi con sẽ biết
Cất tiếng khóc và tiếng cười…

09-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Sep 14, 2020 12:02 pm by Nguyên Hữu
XINH VÀ ĐẸP
 
Mẹ vẫn bảo mình
Con rất là xinh
Nếu chăm lễ phép
Thì cộng thêm đẹp…
 
Đẹp chỉ đứng sau
Xinh lại đứng đầu
Nhưng xinh thì nhẹ
Đẹp nặng thế mẹ?...
 
Xinh do trời ban
Giống má họ hàng
Đẹp thì nghĩa rộng
Cả trong cách sống…
 
Đẹp rất hay dùng
Một thước đo chung
Cho từng hành động
Cả trong giấc mộng…
 
Xinh có sẵn rồi
Con hãy đẹp thôi
“Con nghe lời mẹ”…
“Cố gắng con nhé!”…

14-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Sep 15, 2020 10:50 am by Nguyên Hữu
EM LÀ MÙA XUÂN
(Nhất tam ngũ thất)
 
Em
Thèm một lần
Nghe mùa xuân nũng nịu
Chẳng biết có ngượng ngịu lắm không…

Không!
Mong là thế
Theo lời kể của anh
Mùa xuân quá trong lành, mềm mại…
 
Mai
Hai đứa thôi
Dưới bầu trời mùa xuân
Em muốn thử một lần nũng nịu…
 
Nếu
Yêu em rồi
Hãy mỉm cười thật tươi
Cho hạnh phúc đầu đời em có…
 
Đó
Rõ thật là
Sao lại là anh vậy
Ngượng ngịu kìa thật đấy nũng em…
 
15-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Sep 16, 2020 9:04 am by Nguyên Hữu
ĐIỀU ANH BIẾT
 
Có một điều anh biết
Đó là sự mỏi mệt
Chưa bao giờ hiện ra
Khi bên em đó nha…
 
Một điều nữa anh biết
Khi hơi thở tắt hết
Anh sẽ không yêu em
Mãi bên anh thử xem…
 
Rồi còn điều này nữa
Anh sẽ không bào chữa
Cho nụ hôn này đâu
Nó sẽ lâu, thật sâu…
 
Đừng ngọ nguậy như thế
Hãy thả lỏng và kệ
Đam mê chảy trong ta
Nhịp tuổi trẻ giao hòa…
 
Thêm một điều anh biết
Không thể làm gì hết
Sự yếu ớt ôm, ghì
Thật là… đã quá đi…

Bài thơ này anh viết
Sẽ không có hồi kết
Anh để dành ngày mai
Mới thêm điều cho… dài…
 
16-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Sep 17, 2020 11:21 am by Nguyên Hữu
MẢNH GHÉP TÌNH YÊU
(Nhị tứ lục bát)
 
Thế gian
Bình an nở cõi
Khi tình yêu hỏi vị thần
Đôi mình mấy mũi tên phần bắn cho…
 
Câu hò
Chuyến đò tình ái
Ta tìm nhau mãi trong đời
Thế nên gặp được giữ thôi bên mình….
 
Chuyện tình
Chúng mình thật đẹp
Như một miếng ghép thiên đường
Lung linh, huyền ảo vô thường trần gian…
 
17-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Sep 18, 2020 1:08 pm by Nguyên Hữu
TRÊN CẢ ĐỘC ÁC
 
Có nhiều lúc ta mơ
Sống ở đó nhiều giờ
Trên đau khổ người khác
Nghĩ thật quá độc ác…
 
Những đau khổ quá nhiều
Ta hút được bao nhiêu
Nhưng có điều khỏi nói
Không bao giờ chết đói…
 
18-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Sep 22, 2020 7:38 am by Nguyên Hữu
ĐÔI MẮT VÀ TẤM LÒNG
(Nhị tứ lục bát – vần trắc)
 
Kế toán
Lĩnh án tham ô
Của Hội người mù Thanh Hóa
Giọt lệ nào sau tất cả niềm tin…
 
Quả chín
Ngọn nến lung linh
Xanh – đỏ của mình chợt mất
Đồng tiền ảo tự che mắt làm liều…
 
Đủ - thiếu
Ước – nếu đêm ngày
Chắc có đổi thay được tính
Đôi mắt sáng nhưng tâm chính lại đen…
 
Họ nghẹn
Ai nén thở dài
Cuộc sống bi hài chua chát
Tia sáng nào còn ban phát phù sinh…
 
22-09-2020
Nguyên Hữu
 
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Sep 23, 2020 9:07 am by Nguyên Hữu
HOÀNG SU PHÌ MÙA CHÍN
 
Lên Hà Giang mùa lúa chín
Thấy Hoàng Su Phì bịn rịn
Lâu đời những ruộng bậc thang
Nương trên đồi núi đại ngàn…
 
Chiếc khăn voan mây hờ phủ
Đêm ngày ôm lấy núi ngủ
Dãy Tây Côn Lĩnh linh thiêng
Nụ cười người La Chí hiền…
 
Nắng khoe từng sợi vàng óng
Đàn thành những chiếc chong chóng
Xòe cánh xung quanh núi đồi
Bên nàng sơn nữ múa vui…
 
Sắc tươi rộ trời tháng chín
Mùa thu cũng phải tìm đến
Ngắm nhìn vẻ đẹp vùng cao
Trải nghiệm văn hóa đồng bào…
 
23-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Sep 24, 2020 10:58 am by Nguyên Hữu
EM LẠI YÊU
 
Em lại rung động rồi
Với người giống như anh
Một mở bài chân thành
Nhưng mong manh dễ vỡ…

Em tìm rất nhiều cớ
Nhưng rồi lại tự xoa
Người mà làm em nhớ
Đến nỗi đau lệ nhòa…
 
Tình cảm như bịch quà
Mở ra là yêu đấy
Em mở khéo lắm đấy
Hé một tí dòm thôi
Thế rồi… thế rồi thôi
Loạn nhịp tim bối rối
Hơi thở thành gấp vội
Thế là em mắc tội
Yêu thêm lần nữa rồi
Yêu một người giống người
Hóng kết quả anh ơi!...
 
24-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Sep 25, 2020 9:00 am by Nguyên Hữu
CƠM – PHỞ
 
Thế gian này lạ lắm
Chán cơm thèm phở nhiều
Nhưng chết lại vẫn yêu
Món cơm thường tẻ, nhạt...
 
Sống đời hay khao khát
Những bát phở thơm ngon
Cứ tươi rỏn tươi ròn
Ăn là thèm ăn mãi...
 
Chết chẳng tự thay cái
Bát đó đó cho nhau
Người ta để! Tôi đâu!
Nên trùng sinh tìm phở...
 
Một đời người hay - dở
Trên vị trí từng người
Có khóc cũng có cười
Nơi trần gian bấn cuộc...
 
Như kiếp người có được
Phở cũng giống thế thôi
Chỉ là tạm nhất thời
Ăn - ở hoài có được?...
 
Pháp giới leo từng chút
Tới ngũ sắc đài sen
Phở ăn mãi thành quen
Nhưng dài hơi là tụt...
 
Bát phở thường nghi ngút
Vị giác, khứu giác lừa
No nê đã đời chưa
Vài khắc sau bụng réo...
 
Tôi thì tôi nhắc khéo
Đói thì ăn tạm thôi
Có cơm là phải xơi
Lấy thay là nẫu, nhão...
 
Chẳng phải tự huyễn ảo
Cơm cũng sẽ lâu thiu
Chết rồi vẫn còn yêu
Cúng cơm đều bữa thỉnh...
 
25-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Sep 26, 2020 8:36 am by Nguyên Hữu
TRƯỜNG CA CỦA MẸ
 
Ngày xưa con ạ! Ngày xưa
Cái hồi nhỏ xíu, chưa bò chửa đi
Con ăn rồi thải tía lia
Mẹ cười mà dọn có chi đâu nào...
 
Ngày xưa con ạ! Trời cao
Cơ hàn khổ lắm nhưng sao cam đành
Nuôi con tươi những mộng xanh
Những gì tốt nhất đều dành cho con...
 
Ngày xưa vang lại vẫn còn
Vẫn hình hài đó nhưng mòn héo đi
Chuyển sang con hết còn chi
Bộ xương gầy guộc ít khi nũng hờn...
 
Ngày nay con ạ! Cô đơn
Thân già một bóng nhớ quên nghẹn ngào
Đứng ngồi giờ khó làm sao
Mẹ đang cố gắng! Đừng gào mẹ đau...
 
Một ngày... đôi tháng... năm sau
Chắc gì đã thấy mẹ đâu con à
Nghiệp gieo ắt gặt buổi xa
Một vòng báo ứng khó qua luân hồi...
 
Lúc minh mẹ vẫn hay ngồi
Cầu điều tốt nhất trên đời cho con
Xua đi điều xấu nữa còn
Thành tâm niệm Phật cho tròn hiếu sinh...
 
Thế thời loạn cõi phù sinh
Con đừng noi, học hỏng tình - nghĩa – nhân
Phúc gieo ắt sẽ có phần
Đừng vì hơn - thiệt, thất thần đảo điên...
 
Xấu - buồn con hãy mau quên
Giữ điều tốt ấy nuôi lên nụ cười
Trên mình toàn những điều vui
Sân - si giã cuộc mà tươi cảnh nhìn...
 
26-09-2020
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Sep 27, 2020 9:26 am by Nguyên Hữu
KHẮC THU
 
Trong không gian mùa thu
Những hàng cây thẳng hàng
Nhiều những chiếc lá già
Đang đua nhau rụng xuống
Tắm nắng vàng
Run rẩy với nhiễu sự, đa mang...
 
Dưới bầu trời mùa thu
Những hàng cây
Chỉ còn lại những chiếc lá xanh tươi màu thuần khiết
Được nhuộm bằng nền trời
Khơi dậy nhiều ham muốn cho những ánh mắt thức thời
Tìm thấy...
 
Bầu trời mùa thu đấy
Tìm qua những kẽ lá cây
Sẽ có được một tâm hồn tươi mát
Xanh như nền trời
Và kiệm lời ta ít được nghe
Nhẽ ra phải rộn ràng trong cuộc sống
“Cám ơn - Xin lỗi”…
 
Vướng tầm mắt mùa thu
Là những sợi nắng vàng
Vuốt ve, mơn trớn nhẹ nhàng
Như viết lại giao ước
Với muôn loài
Bằng sự thanh khiết
Thênh thang
Riêng mùa!...
 
27-09-2020
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 12 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 11, 12, 13 ... 16 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-