Chủ đề |
---|
Chuyển đến trang : 1 ... 10 ... 16, 17, 18 |
Nhớ Về Xưa Nắng đã tàn dần, chiều đổ xuống Con đường ngắn lại dưới mờ mây Nỗi niềm lay động về bao thuở Nẻo vắng, tâm hồn giọt đó đây! Thấy nhớ, thấy thương về kỷ niệm Một... |
Ray Rức Trong LòngSao như mãi nhớ nhung về diệu vợi Thuở ngày xưa trăng đợi bến con đường Và những đêm lặng lẽ nhạt mờ sương Tình em đó long lanh ngàn suối biếc Gió mây đưa, tình ta trao thắm thiết Biết bao lời da diết đượm nồng yêu
|
Thu Buồn Nhớ Thu đến để lòng ‘thu’ nhớ “thu” Mang hồn thơ thẩn trở về thu Cho thu ảm đạm trùm thu nữa Rã mảnh hồn thu dưới thu thu Thu nay sao lại cánh thu thu Để ánh... |
Cảm Ơn Mùa Thu Thu ngập hồn thu, ngập lá thu Để trời thu quạnh quá âm u Cho mang tư lự vào trăn trở Dào dạt tâm tình phải lắc lư!
Nếu chẳng có thu chắc ít buồn Nhưng hồn thơ thẩn thiếu nguồn tuôn Thả lòng lai láng về xa vợi Kéo ánh trăng trời trải bóng thương
Bao chuỗi cuộc đời như trống vắng Nỗi niềm cảm xúc phải chơi vơi Thiếu bầu u ám sao tình nhớ Thiếu lá vàng rơi, mất vạn lời!
Và nếu không thu sẽ chóng quên Tình trăng, biển nước sớm lênh đênh Không gian xa cách, lòng mau nhạt Bởi thiếu gió rì để gợi lên |
Lão Hành Khất Đàn réo rắt cung trầm ai oán Một trời sầu bảng lảng dần trôi Hắt hiu cảnh sống bên đời Tấm thân tàn tạ, rã rời hoa xuân
Dáng còm cõi, tay bưng bát mẻ Lão lum khum thỏ thẻ đôi lời Xin người nhỏ chút cho tôi Cảm thương thân phận một đời khổ đau
Cơn lay nhẹ, lao xao cành lá Chim một đời cánh gió tung bay Còn đây một cánh chim nầy Tả tơi, rụng gãy, chuỗi ngày tối tăm…
|
Từ Tạ Mơ Hồ Rút sợi vô hình trong vũ trụ Buộc vào ảo vọng, trói hồn ta Để hơn ba chục năm dài đẳng Đeo đuổi, biến thành một bóng ma!
Bám theo thống thiết thành mơ tưởng Để nắng nhạt chiều thấy tả tơi Vắng lặng bao ngày ôm khắc khoải Mơ hồ, vò võ cảnh chơi vơi
Đêm ngước khung trời thấy tác tan Níu hồn thơ thẩn buộc lời than Cho tăng nỗi nhớ rồi trăn trở Lảy khúc u hoài dưới bóng trăng!
Trôi vào chuỗi sống ngàn khô hạn Tà ngắm hoàng hôn thấy lạnh lùng Biển sóng trùng khơi gờn huyễn hoặc Dãy trời ảm đạm cuốn mông... |
Chiều Tưởng Nhớ Chiều về thoáng nhẹ vầng loang nắng Một phía bên vườn thoảng chút hương Vài đứa mục đồng cười rộn rã Lùa trâu lững thững bước trên đường
Lẳng lặng cung mờ trôi nhạt vắng Có con ếch nhảy động cành dao Khiến người thao thức lay hồn tứ Dõi mắt trông trời, dạ xuyến xao!
Để tâm trổi nhịp êm đềm nhẹ Rồi ngắm mây tàn, vọng bến xưa Dẫu lặn nhưng tình trăng vẫn ngát Buồn cho nhẫn ái lại không vừa
Những buổi chiều tà nhung nhớ mộng Nhỏ lòng vương vấn một thời nhanh Dòng sông, thuyền cũ chiều nay hiện Đưa mảnh... |
Tiếng Của Không Gian Mi cứ vui đi! Mặc kệ ai Dẫu cho bên cạnh cảnh heo may Mở thùng, hát lớn, rùm trời đất Bởi cõi san hà của tụi bây!
Cho cả không gian sầu lặng tiếng Đón đưa tiếng rú giữa rừng khuya Khiến bao gần gũi đều tơi tả Trước đám âm binh lũ lượt về
Giúp con cháu đở phải lo thêm Bệnh hoạn ông bà sớm được yên Thân xác tạ tàn, mi đẩy lẹ Bằng âm thanh rộn xé bầu đêm
Để kẻ về khuya, làm dậy sớm Rã rời, mệt mỏi, xụ từng cơn Mau tìm cảnh giới, miền an lạc Thoát kiếp cần lao lắm tủi hờn
Mi cứ rùm đi! Bởi... |
Trăn Trở Dưới Thu Cuối hạ qua rồi lại đến thu Đem từ vạn kỷ chốn âm u Về đây kết tụ, đưa hồn trở Vọng nhớ thâm tình nỗi lắc lư
Mảnh lòng trăng chết chợt reo buồn Khiến thức thao hoài, giọt nhỏ luôn Rồi thẳm trôi xa về diệu vợi Tìm hồn xưa cũ để trao thương
Lặng lẽ bốn bề phơi điểm vắng Gió bay lảy lá rụng chơi vơi Làm bầu mờ nhạt thêm mang nhớ Và lá đong đưa nhắc nhẹ lời
Thu đến trả về những chuyện quên Bao ngày trôi biển, nổi lênh đênh Hải âu nhìn thấy còn chê nhẽo Nay giũ bọt bèo, rộ sáng lên…
Loanh quanh... |
Tình Yêu Bay Xa Trải giấc mộng hồn dưới bóng trăng Tình thơ, ý sống, nỗi niềm dâng Dẫu bao sóng gợn vờn theo nước Điệp khúc tơ vương mãi lộng tầng!
Tay chèo lẳng lặng, cứ dần trôi Nhàn nhẹ, đong đưa dưới bóng trời Lòng gửi xa xôi về bát ngát Con thuyền êm ả, lướt ngàn khơi
Gió lặn, lơi dần, vọng nhớ thương Tình ai, sắc đượm dưới canh trường Khi như da diết trao ngàn thắm Lúc quyện âu sầu, giọt nhỏ sương
Có lúc thăng cao, hồn trải rộng Tình yêu chấp cánh duỗi bay xa Vượt qua biển lộng ngàn chao động Trầm ngắm hoàng... |
Hãy Lo Đi AnhĐừng buồn nghĩ ngợi nữa anh ơi Chớ để hồn đau ghịt mảnh đời Cho bóng chim sầu thêm rủ cánh Rơi vào bão táp để chơi vơi Cha Mẹ muốn em bỏ gặp anh Tìm về nẻo sống một vầng trăng
|
Tiếng Gọi Tình YêuCanh đêm vắng lặng, nỗi buồn tơi Gió chuyển mây ngàn phủ ánh rơi Bóng nguyệt đang đầy, lan toả vợi Cung trời giờ biến, choáng mờ trôi Xa xôi hồn bạn sầu tăm tối Gần gũi tình trăng thắm rạng ngời Ủ ấp nguồn thương, gieo tiếng gọi Ấm lòng giá lạnh, mộng yêu ơi! |
Thắm Thiết Thu Như đã yêu nhau tự thuở nào Cho nên trống vắng thấy niềm nao Đường về chốn ấy trời xa thẳm Cách trở ngàn phương để đọng sầu Chẳng nữa lần thương phải bẽ bàng Làm... |
Đừng Lo Em ÀChẳng có sao đâu em chớ lo Chiều tà anh đứng nỗi sầu lơ Trôi hồn lờ lững về xa vợi Ảm đạm như buồn với ngẩn ngơ! Tình hỡi! Ngàn yêu dấu của anh Mây đời lắm bận thoáng mong manh
|
Đừng Khóc Nữa EmĐừng khóc! Em ơi đừng khóc nữa Lệ buồn đọng lại ướt vành mi Cho đêm lạnh lẽo thêm sầu thảm Oằn oại tâm hồn một bước đi
Hãy mở linh hồn, quăng trái đắng Trở về cõi mộng, thắm vầng trăng
|
Quên Buồn XưaThu lại đến cho lòng nghe cảm nhớ Áng mây buồn vàng võ trói hồn mơ Biến trăng đêm ánh mờ khơi than thở Ghịt xa xôi, trăn trở, nghẹn chơ vơ
Vì giờ đây thu thơ không còn nữa Bao ngàn yêu ấp ủ trả mây sương Và ánh nhạt, đêm buồn trôi khắp chỗ Biến đêm tàn, vò võ, khóc trăng thương!
Trời thấy nhạt, trăng đường cô đọng lại Trải mối sầu, tê tái phủ mờ thu Chuyện ngày xưa ấp ủ cánh hồn bay Giờ đâu nữa! Hôm nay mà nhắc nhở
Chiều ảm đạm, ánh thu như lặng lẽ Kéo hồn người lay nhẹ khúc xa xưa Nghe nhung nhớ bao mùa xuân... |
Nhớ Mộng Ngày Xưa... |
Trả Lại Ngày XưaTình lặng đi lần theo cõi chết Chẳng còn chi nữa để sầu tư Men nồng ngày ấy lòng say đắm Trời vắng, chiều nay đổ tạ từ Thôi đứng dậy đi hỡi héo hồn Mấy mươi năm cũ đã vùi chôn
|
Vọng Nhớ Tình Xưa Sao bổng nghe lòng chợt nhớ xưa Cây đa, bến cũ một chiều mưa Vầng mây lờ lững, bầu trăng nhạt Nẻo vắng lạnh tàn gió nhẹ đưa
Có phải hồn thương kêu réo gọi? Cho lòng canh cánh một xa xôi Sao trăng đã lặn, bầu băng giá Mà nỗi u hoài mãi đến thôi!
Ai nghĩ rằng trăng đã hững hờ Khi bầu hoang tịch vẫn chơ vơ Cung đêm buồn bã, trời thanh vắng Nhịp khúc thâm tình mãi ngẩn ngơ
Nhưng gió phương xa không trở lại Chiều tàn vời vợi nỗi sầu ai Xa xưa ngày cũ, trời thăm thẳm Rủ bóng hoàng hôn trải ánh lay!
|
Phải Chăng Gặp Lại Người
Lâu rồi ta sống trong hiu quạnh Khắc khoải nỗi lòng theo tháng năm Tìm gió, tìm mây làm bậu bạn Trải lòng lai láng dưới trăng xanh
Sao thấy nỗi niềm bi thiết mãi! Cái gì vương vướng chẳng phôi phai Cung buồn đeo đẳng theo ngày tháng Nẻo vắng thang thênh, chuỗi sống hoài!
Có lúc hận mình! sao mãi nhớ? Buộc năm, bó tháng với chơ vơ Có gì để phải ta lưu luyến? Một áng phù vân lững dật dờ!
Ta đã âm thầm gắng để quên Vơi theo năm tháng chuyện buồn tênh Trải lòng thế sự, nuôi vương vấn |
"...Tình đời tơi tả phủ quanh ta, Một chuỗi sống dài lắm xót xa...."THAO THỨC - Thơ N.T.S
Lâu rồi ta sống cảnh âm thầm Thu bóng tâm hồn dưới ánh trăng Đêm tối suy tư, riêng thổn thức Nấu nung lửa sống tự bao lần
Tình đời tơi tả phủ quanh ta Một chuỗi sống dài lắm xót xa Gió thét, mưa gào, rơi nặng hạt Đầm đìa, nước cuốn, cát trôi xa
Gió hú, rừng khuya, đêm nặng trĩu Chim đời mỏi cánh biết bao nhiêu Làm sao ai thấu niềm tâm sự Chỉ có canh khuya, gió hắt hiu!
Ta đã dặn lòng không nhục chí Dẫu cho cuộc sống bị suy vi Đôi chân mạnh bước trong sương lạnh |
Mượn áng thơ giải nỗi oan tình người cho vay.CHO VAY VÀ MƯỢN
Hôm nay dưới ánh của vầng dương Mượn chút vần thơ để tỏ tường Nhìn thấy tình đời nhiều biến dạng Bởi vì BỘI TÍN khiến trăm đường
Cuộc đời khắp chốn thuở khai sinh Tùy thế, tùy duyên với cảnh tình Mạnh, yếu, sang, hèn, khôn hoặc dại Cũng đều trải khắp cuộc mưu sinh!
Có người chật vật cảnh làm ăn Phương tiện mưu sinh lắm khó khăn Gặp phải việc làm không có lối Chỉ tìm một cách để nuôi thân
Mượn vốn của người cho mượn lại Trên đe, dưới búa chịu hàng hai Nếu... |
|