Chủ đề |
---|
THƯƠNG NHỚ CỐ NHÂNTHƯƠNG NHỚ CỐ NHÂN
Phù sinh một kiếp non ngàn Vô thường năm tháng chứa chan nhiệm mầu Tà dương lệ đẫm dòng châu Cỏ xanh xin hãy bắc cầu đón đưa Tái lai mõ tụng chuông lùa Kinh thiền tam vái bẩm thưa gọi mời Miên trường tuế nguyệt buông lơi Mồ sâu còn nhớ sinh thời tâm giao Cố nhân cát bụi âm tào Hương nhang nhắn gửi ngày nao chúng mình Thi ca tửu họa lầu minh Thơ văn còn đó bóng hình viễn phương Người ơi xin hãy khai đường Để ta hội ngộ đồi nương xum vầy.
Bút Cọ |
KIM TIỀN GẪY NHỊPGiông vùi bão quật oán đùn câu Áo bạc đời ta cảnh dãi dầu Nhục tiến mi nhòa cay cũng trải Vinh lùi lệ đẫm đắng hoài bâu Danh này khuất bặt muôn lần tủi Lợi đó mờ xa tỉ bữa sầu Quả ớn thân nghèo đang cột vững Kim tiền gẫy nhịp khổ dài lâu.
Bút Cọ |
YÊU RỜI NHỚ CẠN ( thơ ngũ độ thanh đường luật )Môi kề khoái lạc cũng mờ luôn Đắng rợp lòng ta tỉ nỗi buồn Gửi ấm đâu còn hôm nghĩa mượt Trao nồng đã hết buổi tình suôn Duyên thừa lệ ướt hờn đang phủ Phận hẩm mi nhàu oán mãi tuôn Lạnh lẽo màn khuya nghìn tiếng tủi Yêu rời nhớ cạn bão đầy khuôn.
Bút Cọ |
ĐƠN PHÒNGĐƠN PHÒNG
Chữ hỉ nhà xinh lỡ nhịp rồi Chung giường một thủa đã vèo trôi Nồng kia khuất bặt tình đâu trải Đượm ấy mờ xa nghĩa chẳng bồi Má tựa giông đùn cay phủ lưỡi Vai kề bão quật đắng dềnh môi Đơn phòng lệ ứa bao niềm khổ Quạnh quẽ còn đây tỉ buốt nhồi.
Bút Cọ |
TẶNG EMTẶNG EM
Tặng em duyên nghĩa uyên ương Tặng em xây đắp chung đường đôi ta Tặng em thề nguyện một nhà Tặng em ý hợp thiết tha cuộc tình Tặng em lời nhớ đẹp xinh Tặng em tiếng hẹn chúng mình mai sau Tặng em lòng dạ tâm đầu Tặng em kiên định chẳng câu dối lòng Tặng em bền vững sáng trong Tặng em trọn kiếp vợ chồng sắc son.
Bút Cọ |
XUÂN ĐẮM SAYXUÂN ĐẮM SAY
Hỉ bén trọn tim này Xuân mời vạn đắm say Môi kề gieo ấm rợp Má tựa trải êm dày Gửi đượm âu sầu biến Cho nồng ảo não bay Phòng loan tràn đỉnh giới Khoái lạc mãi đêm ngày.
Bút Cọ |
KHOÁI LẠC PHÒNG LOANTa nàng mãi vẹn ấm đầy canh Để những lời thương rợp chiếu mành Gửi ngọc còn lưu lần bãi mía Trao ngà vẫn khắc buổi đồi gianh Nồng kia vững quẩy xua hờn trướng Đượm ấy bền mang rũ tủi bành Chữ hỷ phòng loan nghìn khoái lạc Êm đùn khắp chỗ ngập hồn anh.
Bút Cọ |
XUÂN VỀXuân về rạng rỡ mai đào Xuân về cây lá đơm bao lộc ngồng Xuân về vi vút cành thông Xuân về mây gió phiêu bồng thời gian Xuân về ánh rọi khe ngàn Xuân về non thủy chứa chan mặn mà Xuân về én lượn kiêu xa Xuân về khắp nẻo muôn nhà rộn vang Xuân về đơm thắm thôn làng Xuân về phố thị hòa vang đọng đầy Xuân về trời đất đắm say Xuân về nam bắc vui vầy hoan ca.
Bút Cọ |
CHÚC TÂN XUÂNĐầu năm kính chúc mọi người Muôn ngàn như ý cười tươi tháng ngày Con đường nhung gấm về tay Công danh thẳng tiến lộc đầy bên ta Ấm êm hạnh phúc cửa nhà Giầu sang phú quý vang xa nghìn trùng Keo sơn nghĩa vẹn thủy chung Vợ chồng bền vững sánh cùng thời gian Tâm bền trí lực căng tràn Ốm đau buồn khổ nguy nan chôn vùi Hân hoan rạng rỡ niềm vui Tình duyên đôi lứa ngọt bùi có nhau Trẻ thơ hé nụ đơm mầu Tương lai sáng lạng năm châu bảng vàng.
Bút Cọ |
Thơ Ngũ Ngôn Đường Luật Bài Số 6HỜN DÂNG
Nghĩa dệt chẳng đơm ngồng Vui vầy đã hết tong Thề non mờ sắc đượn Hẹn biển khuất hương nồng Phận lẻ đen lời nhớ Duyên thừa trắng chữ mong Hờn dâng đầy ở dạ Mặn chát phủ tim hồng.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Ngũ Ngôn Đường Luật Bài Số 5DUYÊN HÀI
Hạnh phúc sẽ đơm ngồng Duyên hài thỏa gắng công Thề trao dàn chữ đượm Hẹn gửi dấy câu nồng Đó nghĩa còn xanh nụ Đây tình vẫn thắm bông Thuyền hoa gùi pháo hỷ Nẻo ấm cõi tiên bồng.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Ngũ Ngôn Đường Luật Bài Số 4NGUYỆT KHẢM MƠ
Quanh thềm nguyệt khảm mơ Để bắc những xa bờ Ấy cõi xuôi dềnh nhạc Kia miền ngược trải thơ Nâng hồn xanh vẫn ngóng Thả dạ thắm luôn chờ Lãng gót cùng sơn thủy Kim tiền sẽ bỏ ngơ.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Ngũ Ngôn Đường Luật Bài Số 3VỠ ĐẮM SAY
Duyên hài vỡ đắm say Tủi buốt mãi đêm ngày Chữ ngọt giông vùi biến Câu bùi gió thổi bay Trao thề đan nỗi đắng Gửi hẹn bủa niềm cay Pháo hỷ đâu còn nữa Men tình đã rời tay.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Ngũ Ngôn Đường Luật Bài Số 2XUÂN ĐẮM SAY
Ấm ngọt sẽ đơm bầy Xuân tuồn những đắm say Hương nồng đan nhớ rợp Sắc đượm trải yêu đầy Rộn rã sầu kia đến Tưng bừng tủi đó bay Thuyền hoa tràn đỉnh giới Bể mộng nẻo vui vầy.
Anh Văn-Bút Cọ
|
Thơ Đường Luật Bài Số 9QUẠNH VẮNG
Cô phòng tủi dấy rợp buồn đưa Nhói khảm buồng tim những lọc lừa Gửi ấm đâu còn hôm bãi lạc Trao nồng đã hết buổi vườn dưa Lời oanh ập đắng nên tình lẻ Chữ yến đùn cay bởi phận thừa Quạnh vắng hờn đơm sầu vẫn tỏa Con thuyền pháo hỷ đẫm màn mưa.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Đường Luật Bài Số 8XUÂN TRÀN
Trổ lộc nghìn phương sắc đã bày Xuân về sưởi ấm rợp hàng cây Sau vườn nhãn vải cành đan kín Trước cổng đào mơ rễ quyện dày Rộn rã đàn ngân mời nẻo gió Tưng bừng sáo tỏa gọi bờ mây Huy hoàng đất việt cùng sơn thủy Khắp cảnh ùa theo những vị này.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Lục Bát Bài Số 7CƠ CẦU
Ai về đong lệ xót xa Nẻo thơm trắng nắng ướt nhòa cơn ngâu Trăm năm sỏi đá cơ cầu Thềm xanh cỏ úa hằn sâu kiếp người Tang bồng ngọn gió buồn rơi Lênh đênh cánh vạc buốt lời non cao Đường trần nhơ nhuốc kim bào Quan san đơm ánh gươm đao vẫy vùng Bùn hôi mờ phủ kiên trung Nanh xà ô thửa điệp trùng hý ngôn Thanh trong bóng lẻ cô hồn Nhiễu nhương cố quận điền thôn cỗi cằn.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Lục Bát Bài Số 6ĐƯỜNG TRẦN
Đường trần vạn nẻo sơn khê Gieo neo sỏi đá bộn bề thời gian Bể dâu một kiếp cơ hàn Vai sờn áo bạc chứa chan lệ sầu Trùng dương sóng vỗ về đâu Lênh đênh mưa nắng một mầu xót xa Thân cò cánh vạc quan hà Vết mòn in dấu thềm hoa cỗi cằn Phong suơng thác vực đầy ngăn Hồng vân tan tác nhọc nhằn cố hương Hỏi trong tuế nguyệt can trường Ấm êm mấy sợi hòa vương nẻo đời.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Lục Bát Bài Số 5LÃNG DU
Tang bồng bốn biển non ngàn Lãng du ướp sợi chứa chan rạng ngời Phiêu diêu cánh nhạn trùng khơi Thềm xanh nắng tỏa gọi mời hồng hoa Giương buồm vãn cảnh sơn hà Hồn trao mộng dệt phong ba chôn vùi Hồng trần khổ ải buồn vui Tâm nhân ngọc sáng đẩy lùi bể dâu Trăm năm sỏi đá cơ cầu Thế thời giông bão lụa châu bạc tiền Thanh trong tấc dạ bình yên Cỡi mây lướt gió ngoạn miền cố hương.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Đường Luật Bài Số 7TRAO NỒNG
Nghĩa dệt vườn tiên cảm xúc mời Nên hồn mãi ấm giọt tình ơi Trao nồng vẫn quẩy bền mem thắm Gửi đượm còn mang vững ánh ngời Má tựa lần kia bùi chẳng vỡ Vai kề buổi ấy ngọt nào rơi Miền êm chữ khoái tràn hương vị Bể mộng cùng nhau đã ngút trời.
Anh Văn-Bút Cọ |
PHONG SƯƠNGPHONG SƯƠNG
Thê lương kín cả sơn khê Gieo neo giăng mắc bộn bề thời gian Vai sờn áo bạc cơ hàn Truân chuyên đưa lối chứa chan giọt sầu Kim tiền giấc mộng chìm sâu Lênh đênh nhung gấm dãi dầu hoan ca Thân cò cánh vạc sơn hà Sớm khuya nheo nhóc đời ta nhọc nhằn Phong sương ô thửa đầy ngăn Vinh hoa xa vắng lệ hằn cố hương Hỏi trong tuế nguyệt miên trường Giầu sang mấy nhịp hầu vương chốn nào.
Bút Cọ |
MƯA ĐÊM NGỌC NGÀMƯA ĐÊM NGỌC NGÀ
Mưa đêm tí tách ngoài song Ngọc ngà ướp sợi khuya phòng uyên ương Nồng say tô thắm môi hường Bến tiên đỉnh giới quyện hương ái tình Thẳm sâu khăng khít nguyên trinh Tùng quân chan chứa rập rình thiên thai Mơn man ve vuốt trang đài Men yêu yêu trải lối bên tai dạt dào Ấm êm lấp lánh ngàn sao Ái ân kết hạt ngọt ngào lứa đôi Thăng hoa cảm xúc bồi hồi Dư âm khắc đọng tinh khôi đá vàng Thiên thu mây gió hòa vang Đào nguyên vần vũ thiếp chàng gửi trao.
Anh Văn-Bút Cọ |
SỎI ĐÁSỎI ĐÁ
Lệ đổ ngàn thu mãi sắc chì Thân cò vất vả mộng lùi đi Lên ghềnh cũng trải đời mưa quật Xuống vực đều qua cảnh bão ghì Lợi ấy sương vùi đen dải lưỡi Danh này sóng đạp thẫm bờ mi Miền êm gấm lụa toàn dâu bể Sỏi đá mòn trơ đẫm hận vì...
Anh Văn-Bút Cọ |
CON ĐƯỜNG GẤM HOACON ĐƯỜNG GẤM HOA
Mây hồng đơm nẻo cung mơ Ban sơ tuế nguyệt mộng chờ nắng mai Khe ngàn ru tháng năm dài Triền non giăng mắc thiên thai biển trời Bình minh cánh gió trùng khơi Thềm xanh ươm dải êm đời bể dâu Quan san sỏi đá cơ cầu Tang bồng ô thước hằn sâu miên trường Thời gian rơi rớt phong sương Phiêu du để lại con đường gấm hoa.
Anh Văn-Bút Cọ |
MỜI THĂM CHÍ TIÊNMỜI THĂM CHÍ TIÊN
Quả đẹp vang lừng xã Chí Tiên Bình an đó cảnh rợp hương miền Đồi cao nhạn trắng dìu mây hửng Bãi rộng ong vàng hưởng nắng xiên Dộc Lứa mầu đơm chè phủ ngõ Ao Cà ánh trải nhãn luồn hiên Nghìn phương cháu lạc con rồng hỡi Hãy lại quê mình thỏa kết liên.
Bút Cọ |
THU TRÀNTHU TRÀN
Nắng tỏa ghềnh xa cũng nguội rồi Sang mùa cảnh vật vẽ mầu thôi Hà Nam tím lục ngoài chân bãi Phú Thọ vàng lơ giữa đỉnh đồi Ấy ruộng sương lùa thu đã phủ Kia rừng gió đẩy hạ vừa trôi Chu kỳ khí hậu xoay vòng mãi Vạn thủa còn đây những ánh lồi.
Anh Văn-Bút Cọ |
THU NHÒATHU NHÒA
Thu vàng tuột ấm hương Pháo hỷ nguội chung giường Chữ đượm đen dòng nhớ Câu nồng trắng giọt thương Thề kia đùn tỷ bão Hẹn ấy phủ nghìn sương Hạnh phúc đành dang dở Môi kề lệ đẫm vương.
Anh Văn-Bút Cọ |
Thơ Đường Luật Bài Số 2SỎI ĐÁ
Lệ đổ ngàn thu mãi sắc chì Thân cò vất vả mộng lùi đi Lên ghềnh cũng trải đời mưa quật Xuống thác đều qua cảnh bão ghì Lợi ấy sương vùi đen dải lưỡi Danh này sóng đạp thẫm bờ mi Miền êm gấm lụa toàn dâu bể Sỏi đá mòn trơ đẫm hận vì...
Anh Văn-Bút Cọ
|
Chào Bạn!! Cho tôi xin gửi lời chào đến bạn, thay mặt BQT là niềm vinh dự cho tôi, và những tác phẩm Thơ cũng như thơ Đường luật của bạn để Yêu Thơ học hỏi rất nhiều. Yêu Thơ hy vọng bạn sẽ có nhiều bài viết nữa để thỏa lòng đọc giả. |
Văn là thành viên mới.Rất vui được làm quen,giao lưu và học hỏi cùng tất cả các bạn |
Thơ Đường LuậtXÂY NHÀ HẠNH PHÚC Men tình nối dải vững đường tơ Để những vườn yêu rợp bến bờ Nghĩa ấy còn xanh lần đập ổi Duyên này vẫn thắm buổi tròi mơ Lời êm ủ đượm thơm làn gió Chữ dẻo đan nồng ngọt áng thơ Pháo hỷ đôi mình đang vẫy gọi Xây nhà hạnh phúc thỏa nguồn cơ. Anh Văn-Bút Cọ |
QUAN SAN
Thiên thu dâu bể đăng trình Ngàn năm sỏi đá điêu linh non nhà Tang bồng ôm mối chia xa Phong sương ô thửa canh tà lắt lay Vai sờn áo bạc thân gầy Thềm mơ trắng gió cù quay biển trời Lênh đênh bốn bể trùng khơi Hồng hoa đắng sợi kiếp người quan san Nắng mưa vần vũ giăng tràn Cát hung kết hạt gian nan đường trần Đưa tay với dải phù vân Nẻo thơm tan tác hương ngần chìm sâu.
Anh Văn-Bút Cọ |
NHỚ EM
Nhớ em gửi phím cung đàn Nhớ em nhắn gió thề đan nụ tình Nhớ em đơm nắng vầng minh Nhớ em trải lối chúng mình tròn yêu Nhớ em giăng sợi mây chiều Nhớ em đuổi cõi cô liêu giận hờn Nhớ em sưởi ấm chăn đơn Nhớ em ủ ánh xanh rờn trầu cau Nhớ em ghim dải tươi mầu Nhớ em kết mối bền lâu mái nhà Nhớ em dệt bóng đôi ta Nhớ em tất cả sơn hà long lanh.
Anh Văn-Bút Cọ |
PHONG SƯƠNG Bể dâu in bóng thiên thu Phong sương ôm mối giăng mù hồng hoa
Thềm xanh mưa nắng nhạt nhòa Tang bồng sỏi đá xót xa kiếp người
Vai sờn áo bạc trùng khơi Lênh đênh để lại đen đời phồn vinh
Thân cò khuya sớm cô hình Vết mòn khắc dấu điêu linh nhọc nhằn
Thời gian thác vực đầy ngăn Lãng du ngoạn thủy cỗi cằn héo hon
Bao năm bể mộng vuông tròn Gieo neo đưa lối đầu non cuối ghềnh
Hỏi trong quyền quý nhẹ tênh Truân chuyên hiểu thấu lềnh đềnh thứ dân.
Bút Cọ |
|