Chủ đề |
---|
Chuyển đến trang : 1 ... 123 ... 243, 244, 245 ... 248 ... 253 |
Nỗi Lòng Hồn NươngChàng yêu ơi! Đêm nay chàng trở lại Bến sông buồn còn mãi bóng con đò Ngày chàng đi trăng héo sầu vò võ Ôm nỗi niềm biết tỏ với ai đây Không gian mờ phủ cả một vầng mây Cho sẩm tối tràn đầy bao phủ thiếp
|
Nỗi Lòng Hồn Nương Nỗi thương nhớ dẫn về bao kỷ niệm Nghe u hoài, lưu luyến tận tâm can Quá mệt mõi, nàng lần lên đỉnh tán Co lại hồn, gặp bạn giấc mơ sâu…
Chàng yêu ơi! Chàng đang ở nơi đâu? Có hay biết trăng sao giờ nhạt ánh Con chim buồn đang nép mình rủ cánh Dưới cơn mưa lóng lánh giọt sương buồn
Thả hồn về xa vợi, nỗi sầu tuôn Thao thức nhớ trăng suông tình vạn kỷ Mây trôi về phủ mờ lên thủ thỉ Tiếng lòng em non nỉ nhớ thương chàng!...
Tình ta ơi! Trong giấc điệp mơ màng Đang nức nở hai hàng châu sương nhỏ Anh trở lại... |
Nỗi Lòng Hồn Nương Âm phong phần phật vọng bên tai Nỗi nhớ, niềm thương trải bước dài Ánh nhạt, cung mờ phơi giá lạnh Ma buồn thống thiết, xác xơ bay…
Chàng hỡi! Giờ nầy anh ở đâu? Có hay lạnh lẽo, dạ em sầu Tìm ai quạnh quẽ, mờ lam khói Khắp chốn trăng khuya bạc mái đầu!
Mười năm chất ngất men tình mộng Kỷ niệm đong đầy vạn kỷ say Cả trái tim yêu em gói chặt Tặng chàng trọn vẹn chẳng hề phai
Em nhớ những ngày vui đuổi bóng Ánh tà nhè nhẹ phủ bên sông Rùng mình em biến thành con sáo Hót tiếng ngân nga ấm bạn lòng |
Nỗi Lòng Hồn Nương Tiếp theo Nỗi Sầu Ma Nữ…
Chàng ơi! Chàng hỡi! Hãy chờ em Một bóng ma trơi rủ cánh mềm Trái sống trọn trao về mộng sống Giờ đây tan tác khóc đêm đen
Âm ma giá lạnh từ muôn thuở Sẽ đóng ngàn băng nếu thiếu chàng Và gói tình yêu tàn tạ rụm Khi bầu trăng chết, mảnh tình tan!
Em sẽ nát hồn theo vạn kỷ Lững lờ mây giạt, lịm trôi đi Về nơi xa tận bầu thăm thẳm Tan rã âm thầm trải bóng phi
Gió ơi! Có hiểu nỗi lòng ta Trọn tấm chăn yêu chặn bóng tà Và lót ma tình cho đậm thắm Mịn mà, êm ả dưới... |
Bao năm len lõi chốn Sài Gòn Còn độc chiếc quần xà lỏn con Nhà trọ xăng dầu cùng đẩy giá Mặt bằng điện nước kéo lên non Sáng xôi chiều cháo người teo tóp Tối muỗi sương khuya chiếu cuộn tròn Lương tháng... |
Gió Tiếng gió ngoài song như tiếng hát Nghe ngọt ngào khúc khích ở trên cây Này gió ơi ôm chi cho lắm cát Làm bụi trần gian thật đắng cay Gió ơi gió xin đừng qua lặng lẽ Đừng nhìn tôi bên song cửa ngại ngần Tôi muốn ôm gió ru trên võng Thả giấc mơ về trên những áng mây bay Có những ngày rực rỡ một mình Tựa vai nắng chiều trông xa lơ đãng Rồi cơn gió lạ một ngày anh đến Vội vàng đi qua đôi mắt trong veo Nay gió về trong giá lạnh cô đơn Nên lật tung từng trang thơ tím ngát |
Yêu
Gần nửa đời người cứ tìm mãi chữ yêu Qua một thời bão giông một thời nông nổi Chữ yêu ấy đôi lần quá vội Bởi quá ngọt ngào nên đắng chát đầu môi Gần nửa đời người vẫn sống đơn côi Tiếng sét nửa khuya cũng làm thêm sợ hãi Kéo tấm chăn mỏng giữa trời giông bão Mãi năm canh trăn trở đắp ưu phiền Có lẽ nào trong quạnh vắng triền miên Giữa cuộc đời mênh mông biển cả Bảo táp thời gian đánh tan từng sỏi đá Mà chỉ còn mình em tìm mãi tiếng yêu nhau Gần nửa đời người ôm giấc mộng... |
Sầu Thiên Thu Em biết mai này trên đường đời hiu quạnh Ong ngừng bay và mây hết kiếm tìm Hoa thôi thắm bẽ bàng bên chiếu lạnh Vỗ về nhau sương trắng buốt qua đêm Ngày ấy ta không hôn nhau mặc chiều gió nổi Em trở về nhặt nhạnh cánh đau thương Anh ra đi buồn chi lời luyến tiếc Những lời qua tai chua xót chiếc môi mềm Có lẽ nào trong định mệnh chớm hoen Ngập vào hồn yêu để từng đêm khắc khoải Mà tình yêu ấy len vào trong nhịp thở Cánh tay buồn trong khoảng lặng hư vô Rồi mai này trong... |
NẮNG Sài Gòn hôm nay có nắng lắm không anh Có làm anh mệt mõi giữa trưa về hối hả Nắng đu mình đong đưa trên tán lá Nắng lạnh lùng có bỏng rát môi anh Đường phố đông người cái nắng bao quanh Có đỏ mọng như bờ môi con gái Hay có ngọn gió mát nồng nàn trên vai áo Nên anh hững hờ quên cả nắng quê em Em ở nơi này nắng gió triền miên Có khi mưa suốt ướt dầm bông Lúa. Có đàn Cò trắng từng ngày gánh thóc Chở trên vai cái nắng của trưa lên Dăm ba chiếc xuồng nắng đổ dầm dềnh Soi bóng... |
Tình Tự Mấy bận anh về chẳng ghé đây Trời Đông héo hắt những đêm gầy Sương giăng trắng xóa ngoài khung cửa Trăng ngã trên đầu nhuốm tóc mây Hờn giận nhau rồi câu vĩnh biệt Buồn đau rồi có khúc sum vầy? Ngập ngừng muốn nói lời thương nhớ Người ấy đâu rồi anh có hay? HXT
|
ANH ƠI... Anh có yêu em như thưở nào Đêm nằm gió biển hát lao xao Anh nhìn đáy mắt trời trong vắt Em áp con tim tiếng sóng cào Gần gũi sao dường như lạc lõng Lạnh lùng cũng chẳng thấy nôn nao Phải chăng... |
Đầu Năm Tài lộc đầu Xuân chẳng ghé nhà Không người nay héo những cành hoa. Bàn thờ quấn bụi vây ông tổ Cánh cửa nhện giăng có mỗi ta. Đưa đẩy tình duyên dừng mấy bận Ngậm ngùi phần số mỗi lần qua. Vầng trăng đâu xẻ mà lạnh lẽo |
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Chúc ai năm mới chất đầy tiền Xum họp nhà nhà đón tết niên Vận rủi qua đi may mắn lại Công thành ập đến vẻ vang liền Du Xuân hái lộc về quê mẹ Kính Phật hành hương viếng cõi tiên Con cháu xa gần đều mạnh khỏe Giàu no hạnh phúc xóa ưu phiền. HXT
|
Tình Phân Ly Chia tay hai đứa rẻ đôi đường Đoạn tuyệt ly tình nhạt phấn hương Vụng vỡ men sầu khi nghĩa đệ Tình thân ly hận sớm tơ vương Tranh hùng đến lúc chăng sầu não Gắng chịu bao lần ngỡ đảm đương Chối bỏ ai về chân lỡ bước Tình thơ thôi thế cũng đêm trường HXT
|
Con Đường Ma Về nhà đường vắng lắm cô hồn Ma quỷ lập lờ dưới mái tôn Mờ mịt sương che làng nghĩa địa Ngổn ngang bóng ngã ở ven thôn Rợn người tiếng hú trên đường tối Gió lạnh trăng loe trước ngọ môn. Sợ cảnh một mình không ngoảnh lại Nửa đêm len lõi những linh hồn HXT
|
CHIA TAY Chia tay hai đứa hết chung đường Rượu lạt đêm buồn nhạt thếch hương Vụng vỡ ân tình lang bạt gió Rã rời thân xác chốt yêu đương Ta về hôm ấy sầu hoa cúc Bửa độ lá bay nhuốm nẻo đường Chẳng dám trách người nay lạ nhỉ Hai người hờ hững hết yêu thương HXT
|
Thăm Vầng Trăng Vỡ Theo mây cưỡi gió đến tầng trung Ấy chiếc thuyền trăng chớ lạnh lùng Anh hái sao trời in gối động Em quàng sương khói hóa trăng lung Hờn nhau chi để duyên tình vỡ Oán hận còn đâu giấc mộng cùng Đan ngón tay... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Nhiều! Nhiều lắm nàng ơi, ta mãi nhớ Gần mười năm sáng tỏ ánh trăng thoa Chốn thâm sơn u ma, tình vạn thuở Lịm hồn ta đau khổ cảnh rời xa
Một trăm năm ngân nga đời nhân thế Chốn dương trần không thể được gần em Bóng trăng mờ từng đêm phơi ánh lệ Và bao chiều tà xế kéo hồn đen!
Chốn tịch tờ rủ mềm, ai thảm đạm Bên gió buồn ngất chán bặt im hơi Con suối gần thả trôi dòng đen sạm Không gian tàn u ám mịt sầu tơi
Ta đau lắm nàng ơi, nàng có hiểu? Nhưng phận người ân hiếu phải đành cam Nhận một lần tình tàn,... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Lang trăn trở trước khi nhập hồn vào bụng Mẹ…
Tình Nương ơi! Ta sắp nhập hồn đi Vào cõi thế, biệt ly thời ma giới Một khung trời mờ tối mãi hằn ghi Uyên lạc bạn sầu bi trong mong đợi
Còn đâu nữa trăng soi bên suối mộng Những đêm về lồng lộng ngất hồn dao Cả âm gian lao xao lời của bóng Tiếng ma phong rông rống giạt ngàn sao
Cho đôi ta bên nhau không còn thấy Tất cả gì động đậy của không gian Chỉ yêu đương mơ màng về ngây dại Ngập ngụa tình, phơi trải hết tâm can!
Những chiều tà tình... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Lần theo bước để nhìn cho thật rõ Vóc vạc nầy! Thật đó của Mẹ Cha? Hồn của chàng bay qua đằng trước ngó Mặt, nói, cười…chẳng có lạ đâu mà!
Hỡi Trời ơi! Phải ta đang nằm mơ? Biến khát vọng mong chờ thành ảo giác Một linh hồn tan tác nỗi sầu lơ Được ban tặng hay giờ mê khoảnh khắc?
Đôi mắt sáng, nét mặt thật khôi ngô Điềm nhiên với phong độ trang hảo hán Đúng là Cha! Ngút ngàn ta tưởng nhớ Thuở năm nào trăn trở dưới cung vàng
Còn thiếu phụ, ánh trăng trên khuôn mặt Đạo hạnh hiền dịu mát suối trong veo Xoa... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Ôi đêm nay trăng tỏ sáng khung trời Thế mà sao lòng tôi như ngàn tối Mãi mịt mờ phủ lối với chơi vơi Bầu rạng ánh lại bời rời xa vợi…
Ma xuống Nam, đi tới vẫn niềm tin Từ phố thị đẹp xinh sang hẻo lánh Đến Vũng Tàu, chuyển cánh về Gia Định Phố Sài Gòn rồi dính ở Long Thành
Ghé Mỹ Tho lại quanh qua Sa Đéc Chuyển Trà Vinh rồi xẹt xuống Cà Mau Vòng Châu Đốc lại đào sâu Rạch Chiếc… Mãi tối tăm, thống thiết, lệ sầu đau…
Gần ba năm khát khao trên đất Việt Tìm người thân biền biệt áng mây trôi Có mấy lúc mừng... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Ngài quý ơi! Một đời ôm ấp Con tim nầy trải khắp hồn trăng Chỉ mong gặp lại một lần Quê hương Tộc Tổ muôn phần khắc sâu
Nhưng thế sự bể dâu thay đổi Để hôm nay đau nhói tim tôi Trên trời một ánh sao rơi Nỗi niềm tan nát, mất rồi núi sông!...
Nầy Ma hỡi! Tấc lòng vọng Tộc Động trong ta, giọt khóc thương ngươi Thôi sầu, bỏ lụy, tìm vui Vì dòng huyết mạch Xứ ngươi mãi còn
Sông, suối, biển hòa chung dòng nước Trải ngàn phương, vươn vượt, tồn sinh Tộc ngươi chuyển hóa thân mình Nằm trong biển nước hữu... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Lời của ngài nghe qua thấm dạ Như gió trời thổi rã mây mờ Ghịt hồn kẻ lụy chơ vơ Trở về ý sống bên bờ thênh thang
Nhưng ngài ơi! Trở trăn còn đó Nỗi u hoài mãi bó con tim Tộc xưa giờ biết đâu tìm Cánh chim mất tổ, nỗi niềm lệ sa!...
Ba ngàn năm đã ra tiền sử Cuộc tồn, vong ở chữ ý trời Kinh, rạch đơn lẻ chơi vơi Thời gian phủ lấp thế thôi! Lẽ thường
Chiếc đũa nhỏ phải nương cả bó Nếu một mình để đó mà nhìn Chỉ cần bẻ nhẹ thình lình Tức thì phải gãy, bởi mình lẻ loi!
Cuộc sinh tồn trong... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Lang trầm mặc nghe buồn vời vợi Cõi lạc loài, rẽ lối về đâu Giữa bầu vắng lặng canh thâu Nỗi niềm thảm đạm nát đau cánh hồn… Bỗng!
Hỡi ai kia chập chờn ủ rũ? Như héo sầu, vần vũ mây mờ Chim đen gãy cánh bơ vơ Dật dờ, tơi tả, bơ phờ đáng thương!...
Ngài là ai? Bên đường han hỏi Như sẻ chia nhức nhối lòng tôi Niềm thương, nỗi nhớ xa xôi Đêm nay tìm lại mà thôi thưa ngài!
Thuở xa xưa một đài trăng sáng Mảnh đất nầy lai láng tình thiêng Hôm nay nức nở mối giềng Nghe sầu tan tác bóng thuyền xa xăm |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn Lang đang kể nỗi lòng cho Thổ Địa nghe…
Tộc hiếu hòa bình an xây dựng Tình đồng bào chứa đựng yêu thương Hoa đời ngào ngạt men hương Dòng sông, bến nước vấn vương, êm đềm
Rồi bỗng chốc một đêm bi thảm Tộc Mic Ma vây hãm diệt vong Nhà tôi sống cảnh lưu dòng Giữa khuya mưa gió, giặc đông diệt cùng!
Bè trôi nổi, thoát vùng truy sát Bị sóng cuồng dập nát, chìm sâu Mẹ, Cha, Chị đã mất đâu? Tim tôi đau đớn, bước vào ma âm
Thoáng chốc ba ngàn năm cõi thế Nỗi nhớ nhung héo lệ sầu... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Thời gian chậm trôi dần qua trăn trở Đêm về khuya khắp phố cũng vơi người Cảnh nhạt dần theo xúc cảm sầu tơi Lang lặng lẽ xa rời nơi rộn rã
Cánh hồn ma thoáng ưu tư buồn bã Rồi pha phôi, tự xóa nỗi hằn sâu Chim lạc đàn trơ trọi giữa canh thâu Cất nhẹ tiếng kêu gào trong lạc lõng
Chân lê bước dần qua đường phố trống Hướng ven thành khỏi chốn cảnh phồn vinh Một không gian u tịch dậy khơi tình Bóng trầm mặc, cuốn mình trong suy tưởng!
Hỡi hồn thiêng Tộc Tổ! Hỡi ngàn thương! Giờ làm sao? Con đường về nẻo sống |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn nương! Hồn nương! Thì ra ta mơ Ôi đêm đen! Thẫn thờ trong mộng mị Cung nhạt tàn, héo úa, lệ hoen mi Tấm hồn thương vẹn thề, đau ly biệt!
Trăng tình ơi! Tận lòng anh da diết Mãi yêu em tha thiết chẳng phai mờ Cánh chim trời luôn ủ ấp hồn mơ Hoàng hôn lặn là giờ bay trở lại…
Lang tỉnh giấc, phôi phai niềm tê tái Cũng vừa đêm, cảnh giới rực đèn lên Bao rộn ràng, nhộn nhịp xóa buồn tênh Con Ma đờ lênh đênh trên biển sống!
Uống hơi sương, gồng vai, xù cánh mỏng Lang phóng vào cõi động của trần gian Hồn... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Nàng yêu ơi! Đêm nay tình rộng mở Cho phôi pha trắc trở cuộc duyên nồng Để mai nầy chuyện bến nước dòng sông Thuyền diệu vợi, mênh mông trời biển lạ
Còn đâu nữa từng đêm trăng óng ả Hồn đôi ta tơi tả bởi ngàn yêu Còn đâu nữa ấm áp dưới hương chiều Ta ngây ngất, liêu xiêu về lạc cảnh!...
Chàng ơi! Lời chàng làm em canh cánh Một nỗi buồn héo lạnh tận tâm can Mất chàng rồi, tan hết ánh trăng vàng Đêm đen lắm, ngút ngàn trong tĩnh mịch
Khung trời yêu sẽ trở thành cô tịch Hoa lá sầu kéo ghịt bóng sương đêm Cho... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn nương ơi! Cánh chim trời viễn xứ Sẽ xa mờ chốn cũ thuở ngàn năm Ta ra đi bỏ lại một vầng trăng Mờ nhạt ánh, khuất dần trong lặng lẽ
Từng đêm dài nơi âm gian quạnh quẽ Hồn ai kia rách xé bởi tình tan Mây não nề trôi giạt cõi lang thang Rồi vỡ vụn, nhạt dần nơi khung ảnh!...
Chàng ơi! Chàng đi để em giá lạnh Ôm mối sầu canh cánh với trăng sương Cả khung trời tím ngắt nỗi u buồn Chim uyên rủ, thả thương về diệu vợi
Chuỗi giờ khắc ủ ê trong mong đợi Lang trở về, nối lại mảnh hồn yêu Cho đêm vàng gió nhẹ... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn rảo bước, rực nhìn từ bóng tối Khắp phố phường rồi tới nẻo vòng vo Từ bên nầy, bên kia rồi bên đó Chuỗi thăng trầm, sướng khó, cuộc trần ai
Lang lặng lẽ như thoáng vẻ u hoài Tìm người thương cõi nầy thời thiên cổ Nơi biển rộng, trùng dương ngàn sóng vỗ Một chốn đời mờ, tỏ nỗi triền miên…
Thôi gác lại, tìm một chỗ tạm yên Đưa giấc ngủ về miền thương vọng nhớ Tán lá cao cây ven đường cuối phố Ma phóng mình, gói ổ, thả hồn xa!...
Nầy chàng ơi! Sao như chàng buồn bã Nét ưu tư choán cả sắc hùng trang Vạn... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Nhìn cảnh vật lạ lùng bao thích thú Rồi chạnh lòng hoài cũ, nhớ về xưa Thuở ngàn năm ấp ủ chuỗi mộng mơ Giờ đâu nữa, thẫn thờ trong bóng tối
Nghe não nề, hồn ma chân bước tới Ngợp phố phường, phủ lối cuộc phồn vinh Hỡi vầng trăng thao thức, ánh lung linh Biết chăng Ta! thâm tình như khuấy động!
Trên nóc phố, sầu ai vun vút phóng Rồi trở mình, rẽ bóng vụt qua đường Chợt ngỡ ngàng nhìn một kẻ đáng thương Thân tơi tả, chân xương, trùm giẻ rách
Bát đĩa cặn, hai tay lùa vanh vách Cơm dư thừa một mạch bụng tìm no |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn Lang dạo xem cảnh vật…
Hồn lơ lửng trên cao nhìn cảnh vật Dạ ngỡ ngàng, dõi mắt ngóng nhìn xem Bao lạ lẫm, xúc cảm động hồn tim Lòng dào dạt, lim dim nguồn thổn thức
Đường thênh thang dưới không gian sáng rực Cảnh rộn ràng, náo nức cuộc phồn vinh Quần, áo, vật, xe…màu sắc hữu tình Một cảnh giới lung linh bầu huyễn hoặc!
Con chim đen từ phương trời xa lạ Vượt ngàn khơi tơi tả bởi cuồng phong Đây rừng xanh, hoa lá trải mênh mông? Chim viễn xứ chạnh lòng mang tư lự
Hồn lê bóng, thẫn thờ quên nhung... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn Lang đi lần vào thành phố…
Ồ kìa! Vầng sáng trải hừng lên Tỏa rực một vùng trăng ánh chênh Rộn rã, nhịp nhàng, lai láng rộ Âm thanh đâu đó tiếng vang rền
Có phải lạc vào nơi cõi giới Mê hồn lạ lẫm, cuộc chơi vơi Ngàn năm thuở cũ như hiu quạnh Đuốc tỏ, vầng trăng, khác sắc ngời!
À gì! Lạ lạ chạy dòn dòn Người giữa, tay đưa, hai cái tròn Vun vút, đường suôn, trông ngộ quá Vui vui, thích thích cái bon bon
Còn nữa! Đằng kia một ụ khuôn Dưới chân dính bốn bánh vòng nương Người ngồi trong đó vài... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Trăng chếch nghiêng cành, gió thổi qua Mây hờn rút bóng hững hờ xa Chim bay viễn xứ, gieo hồn nhớ Buộc hận ngàn năm nghẹn bóng ma
Nhìn ánh sáng hừng chia rẽ tối Quay về dĩ vãng của xa xôi Bập bùng lửa đỏ ngày vui hội Trời đất quay cuồng, nhỏ ánh rơi
Bổng chốc biển hờn dâng sóng dữ Nhấn chìm mạch sống của hồn thiêng Mây giăng, sấm chớp, trời đen sẩm Một cõi san hà lật ngã nghiêng!
Cuộc chiến sinh tồn sôi máu lửa Thây phơi trải khắp bến sông xưa “Ngo Tu”*, “Tha Thế”*, “Đi Vê”* bạn Xác bỏ sa trường,... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Vọng tưởng để rồi thêm thấm đau U hoài, khắc khoải nhỏ dòng châu Hồn thương ngàn cũ về xa vợi Bọt sóng trùng dương rã trắng màu
Lang rời xóm vắng, chân lần bước Đường đất gập ghềnh dẫn chốn xa Vầng sáng hừng lên nơi trước mặt Ma buồn lặng lẽ tiến dần ra!
Lạ kìa! Đông đúc nhiều khu nhỏ Ánh rộ tràn đầy ngập lối đi Hừng tỏ sầu đêm nơi mộng mị Nay như hiện thực cánh hồn phi
Chợt thấy chạnh lòng nhớ Tổ Tiên “Ri Tô” cõi sống một hồn thiêng Bàn chân chai cứng hằn trên đá Những tối cung trời lặng lẽ riêng |
Nỗi Lòng Hồn Lang Đau quá! Niềm đau của thuở đau Hồn trăng, bến sống đã về đâu? Đêm nay buồn bã vùng xa lạ Một bóng con ma, một nghẹn ngào!
Âm thầm quanh quẩn rồi rời bước Hướng trái khu làng, Lang đứng trông Phơi trải mênh mông bầu bát ngát Từng hàng lúa cấy phủ xanh đồng
Cũng ở nơi nầy tự chốn xưa Ngàn lau, cây cối một rừng khuya Âm u, sầm uất, trời hoang dã Đuốc sáng tim can rọi tối mờ!
Những ngày lặn lội bước theo cha Ẩn bóng rừng thiêng săn thú ra Táo tợn, chẳng nao loài dã dữ Chiến thành nhận được một manh da |
Nỗi Lòng Hồn Lang Vắng lặng trăng mờ sau khóm trúc Nỗi niềm lay động, xé tim xưa Hồn lang cảm thấy như buồn bã Một chuỗi dật dờ, quặn thắt đưa
Khói mờ ma ảnh trải chân nhìn Quần, áo, ghế, bàn, tủ, bát…xinh Nhiều khạp no tròn sao bóng mượt Muôn nơi lạ lẫm, choáng hồn linh!
Có phải hôm nay là mộng mị Ngàn năm thăm thẳm của xa xôi Niềm thương, nỗi nhớ rời tâm thức Để một hồn bay chốn mộng đời?
Ngày ấy xa rồi nơi dĩ vãng Khung trời, vạn cảnh rộng thênh thang Sông sâu, suối biếc, bầu hoang vắng Trải khí hùng anh cuộc vẻ... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Thôi nghĩ làm chi thêm khổ đau Thời gian ngàn cũ đã còn đâu Nước sông thời ấy đà pha loãng Vào cõi trùng dương hẳn mất màu
Rồi đây dương thế ta tìm đến Sống thực nơi đây của kiếp nầy Tượng đá linh hồn, trăng đã chết Dật dờ lờ lững gió mây bay!...
Thế rồi lau lệ, chàng rời nước Ngày nắng cây cao ẩn bóng mình Lúc đói hương hoa ăn lấy sức Hơi sương dùng uống để tồn sinh
Đường đất ngoằn ngoèo về xóm nhỏ Chập chờn ma ảnh tới lui dò Xem sao ngồ ngộ từng căn lạ Hai cạnh cột tròn, cửa chắn to!
Thuở... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Kìa sao lạ! Bè đâu giờ chẳng thấy Độc mộc xuồng cũng vậy, biến về đâu? Cái gì bự, bầu bầu, cây phe phẩy Vùn vụt đi, phơi phới, ngộ làm sao!
Hai bờ sông ngàn lau um tùm phủ Giờ cây trồng từng chỗ đẹp xinh hơn Xưa trăng mờ rờn rợn nỗi âm u Giờ thoáng đãng vi vu theo sóng gợn
Không gian cũ chập chờn con bụng sáng Như đèn ma lảng vảng ghẹo hồn người Thế mà nay tỏa ngời vầng quang ánh Sông hai bờ lóng lánh ánh sao rơi!
Ôi đêm nay tuyệt vời trên băng giá! Một linh hồn sỏi đá của ngàn xưa Có lạc lõng, dật dờ,... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Tình nương ơi! Ta nghe lòng da diết Một tình yêu bất diệt của hồn ta Để hôm nay xót xa dòng bi thiết Đêm bóng tàn khóc biệt mảnh trăng xa
Rồi năm tháng ngọc ngà vào phôi lãng Cánh chim trời bậu bạn với mây sương Bỏ lại đây nguồn thương sâu ngút tận Một linh hồn vướng bận mối sầu vương!
Ôi đêm nay! Nỗi buồn như xâu xé Mảnh tim ta quạnh quẽ với niềm đau Hỡi bầu trời muôn sao vầng ánh loé Có hiểu chăng cô lẻ, chuỗi hanh hao
Hỡi dòng sông ngọt ngào xuôi bến mộng! Đêm năm nào cuốn bóng mảnh hồn ta Về cõi giới... |
Nỗi Lòng Hồn Lang
Nhìn quân quỷ kéo lôi đoàn ma tội Chợt chạnh lòng nhức nhối cảnh trả vay Tắt ngọn đèn cho ai về tăm tối Cõi ngục âm rẽ lối bước hôm nay
Quỷ gầm gú bên tai người não nuột Kẻ tội đồ gầy guộc cảnh bi thương Nỗi hãi sợ, chán chường thời lỡ bước Bánh xe nghiền đuổi rượt, cán tan xương!
Nghe héo hắt như buồn, lang rời khỏi Hướng dương trần gió thổi rít theo ma Vầng quang ánh xa xa thêm le lói Một xám mờ phóng vội kiếm đường ra
Gió lồng lộng ngân nga lời của nước Có phải chăng thuở trước ở nơi nầy Dòng... |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn lang tỉnh sầu đi lần về cõi thế…
Nỗi hận nhớ long lanh bầu ánh lệ Rồi tan như sóng bể trải đầy vơi Mây xám buồn chuyển dời về ước thệ Cõi trời xa bóng xế cuộc ngàn khơi
Tỉnh cơn mơ, bao lời hồn Cha Mẹ Tiếng chuông chiều lay nhẹ mảnh tim đau Cho phôi pha, dạt dào, thôi quạnh quẽ Gió chuyển mình cuốn nhẹ, nhấc lên cao
Bao khắc khoải, hanh hao, buồn tê tái Đã cạn dần, bừng dậy khí hùng anh Áng mây mờ bay nhanh, khơi nguyệt trải Đêm âm u, sống lại mảnh trăng thanh!
Ngọn âm phong đưa nhanh vào ma phổi |
Nỗi Lòng Hồn Lang Tỉnh mơ và nhớ…
Lời của mẹ bên tai còn văng vẳng Như sáo diều lai láng kéo hồn lang Choàng tỉnh thức mang mang niềm xa vắng Một linh hồn động chấn tiếng chuông ngân
Tình Gia, Tộc, quay dần nơi dĩ vãng Cánh én trời vọng dáng ánh trăng đi Giọt nhung nhớ sương khuya tròn óng ánh Rồi nghẹn ngào, rời nhánh nhỏ canh khuya
Nhớ một đêm kéo về cuồng phong mạnh Rồi mưa tuôn, thấm lạnh đổ sầu ai Cảnh tan tác u hoài niềm canh cánh Trăng rủ tàn rã ánh, hạt sương lay!
Bổng vọng rít, chim bay rời tổ ẩn |
Nỗi Lòng Hồn Lang Gặp mẹ trong mơ…
Loé chớp chuyển qua giấc mộng vàng Âm hồn lay nhẹ điệp mơ màng Thiết tha, dòng ngọt, cơn khô khát Gặp gỡ mẹ hiền khuyên nhủ lang!...
Con ơi! Nhìn ngắm hồn con trẻ Như lá rơi tàn giữa bóng khuya Cả áng mây mờ giăng lối trải Ngựa sầu ảo não lụn chân phi!
Như buổi hoàng hôn bầu ánh lặn Mờ dần lam khói, đợi hồn trăng Dật dờ, buồn bã vầng mây ám Một cảnh trời chiều lệ nhỏ khăn!
Mẹ nhớ thuở nào con rực sáng Khí hùng nam tử trải thênh thang Mà nay héo hắt cơn mưa chết |
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn lang gặp cha trong mơ…
Căm phẫn sự tình, lang lũi bước Âm gian mờ nhạt khói lam buồn Nỗi sầu băng giá, hồn ma nát Phóng đỉnh cây già, giấc ngủ buông!
Nầy con! Sao thấy con buồn bã! Hùng khí năm nào đã mất xa Một cánh chim trời sau bão loạn Rụng rời, tơi tả trước phong ba!
Nam tử vẫy vùng trong biển lửa Đau thương khắc khổ chẳng chùn chân Sao như bao phủ bầu trăng chết Chiếc lá rụng tàn, kéo ánh tan!
Sắt thép trui rèn trong rực đỏ Khí hào nuôi dưỡng khổ trần ai Con thuyền tiến thẳng trên... |
Nỗi Lòng Hồn LangTrang Web bán sách thơ điện tử của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng), bán với giá khuyến mãi đặc biệt, muốn mua hoặc xem thử tập thơ nào bạn bấm vào tập thơ đó theo đường link dưới đây:
|
Nỗi Lòng Hồn Lang Hồn lang gào trong mơ…..
Nầy gió hỡi! Dậy cuồng phong bão tố Cho biển đêm sóng vỗ nhịp hờn căm Cõi thâm u rừng thiêng lặng âm thầm Vạn tiếng hú, rống vang từng chấn động!
Nhớ hồn thiêng, lòng ta nghe trầm thống Mãi ngàn đời khuấy động tận tâm can Quê hương đâu! Giờ nghẹn cảnh lầm than Cơn tan tác, phũ phàng đau thống thiết!
Để hôm nay mối sầu cơn vong biệt Một âm hồn da diết nhớ nguồn thương Tìm phôi phai, chìm đắm với tơ vương Yêu ma mộng trăm đường…rồi lại nhớ!...
Nầy hồn lang! Biển mơ lồng... |
Nỗi Lòng Của Ma Hồn lang vẫn trong mơ…
Trăng gió quyện êm đềm, thắm thiết Lúc nhẹ nhàng, lúc thiệt phong ba Yêu đương khúc nhạc ngân xa Tận cùng xúc cảm, hồn ma dật dờ!...
Chàng ơi hỡi! Hãy chờ thiếp biến Lá, cây trôi kết chuyển thành thuyền Cho đôi hồn bóng ma duyên Du sơn, ngoạn thủy về miền thênh thang!
Biến! Biến! Biến! Nầy chàng! Em đã Con thuyền ma êm ả chờ ta Vậy thì chàng hãy bước ra Sông trôi ngắm cảnh, ngân nga nỗi niềm!...
Hồn nương ơi! Con thuyền ma mộng Đang nhẹ nhàng lướt sóng trên sông |
Nỗi Lòng Hồn LangHồn Lang vẫn chìm trong mơ…
Chàng yêu ơi! Vời vợi đêm nay Gió dìu dặt nhẹ lay hồn mộng Hãy quên thống thiết nỗi lòng Cùng nhau nồng ấm bên dòng sông trăng!
Chàng có thấy lâng lâng niềm cảm? Mây lững lờ từng mảng trời xa Hồn ta theo gió ngân nga Thênh thang cõi sống, gần xa cõi trời!
Dòng sông thương ngàn trôi viễn xứ Con chim buồn lữ thứ rồi bay Cảnh đời sầu thảm u hoài Như cơn gió nhẹ thổi lay hồn tình!...
Hồn nương ơi! Trăm nghìn ý sống Vạn sự đời khuấy động thời gian Chỉ như một giấc mơ màng |
Trên Đường Tìm Về Cõi ThếHồn Lang vẫn đang chìm trong mơ…
Chàng hãy ngủ, thiếp ngồi bên hát Kéo gió về thổi mát hồn lang Ru anh giấc điệp mơ màng Mượn bầu quang ánh, đắp chàng che sương!...
Chàng có hiểu! tơ vương lòng thiếp? Thuở năm xưa nắng đẹp, ngày xuân Hái hoa thiếp ở bên đường Nhìn chàng rong ruổi, vó cương oai hùng!
Lòng ôm ấp niềm rung, nỗi nhớ Ánh trăng lòng trăn trở yêu đương Làm sao thiếp gặp người thương? Gió trăng quyện ánh trên đường hương hoa!
Cảnh tan tác xảy ra Bộ Tộc Tên lạc đường cắm thọc lưng em Trở thành... |
|