Hà Nội mùa này thu lắm không Em?
Mảnh vỡ cuối cùng ghép trên con đường gốm sứ
Chắp mối những mảng đời dang dở
Hoành tráng sắc màu.
Hà Nội ngày về, bước chân biết tìm đâu
Các phố đều quen, anh thành người lạ
Hoa Sữa của người ta rụng rơi tơi tả
Phố trông phố xa, ô cửa sổ tắt đèn.
Hà Nội trở giời, gió áo hờn ghen
Ai đón đưa ai ném heo may vào hơi thở