Thu Bồn.
Có một mùa Thu đi lạc đến Phương Nam.
Chùm Phượng Vỹ giận hờn bay lã tã
Cổng trường xưa áo trắng chiều lộng gió
Lá vàng em thổn thức trước ban công
Có một mùa Thu như đứng đợi tình quân
Trời trong veo lại bổng dưng đổ lệ
Cho chiều nay cây Bàng đau cuống lá
Tiển Hạ đi rầu rĩ khúc dương cầm.
Mùa Thu về của ngày ấy sang năm
Ai chôn dấu để bây giờ trở lại
Trăng vẫn đấy mà dường như nghe lạ
Đọc thư tình hồn lữ khách cuồng si
Mùa Thu về cho ta ngã vào nhau
Mang ái ân từ nơi miền nhiệt đới
Anh nghe không mùa Thu mình đang tới
Thắp lửa về viết lại bản tình ca.