Hồ Xuân Thu Vip
Tổng số bài gửi : 489 Xem : 79006 Ngày Tham Gia : 26/04/2014 Đến từ : Tp.hcm
| | TẢNG MẠN CÙNG TRĂNG NHÂN NGÀY TRUNG THU. | |
TẢNG MẠN CÙNG TRĂNG NHÂN NGÀY TRUNG THU.Chỉ còn vài ngày nữa là đến rằm Trung Thu rồi các bạn nhỉ, trăng sáng quá, trăng 11 không tròn vành vạnh nhưng rất lung linh giữa lòng thành phố, lâu rồi tôi không có ngắm trăng và có lẽ cũng đã quên mất. Trăng không kiêu kì vẫn hiền hòa thánh thoát, trăng mịn màn uyển chuyển khi tôi vô tình ngước lên, cốc nước trên tay cũng im lặng chìm trong không gian, không ngờ trước sân nhà có thể nhìn đến rõ nét như vậy, không bị che khuất bởi những căn nhà cao tầng, như đêm nay trời cao lồng lồng của gió mùa Thu tươi mát sau những ngày mưa bão.Trăng vẫn thế, vẫn êm đềm và rất chung tình lặng lẽ dõi theo dòng người hối hả, Trăng cô đơn giữa lòng thành phố đèn màu , giữa thành phố hoa lệ ồn ào náo nhiệt chỉ có Sâm Banh và những vũ điệu cuồng say những cốc beer nơi quán xá. Trăng cũng không còn lời tỏ tình thơ mộng của đôi trai gái yêu nhau nơi ghế đá công viên, cũng không còn những áng thơ tình da diết đê mê 'yêu trăng và say trăng'' thậm chí chết vì ''giai nhân''.Nhớ còn bé tôi cũng thích ngắm Trăng những đêm trời trong vắt ngàn sao lấp lánh, ngồi bên thềm , ''văn phòng tứ bảo'' là một cái bàn tí hon, ghế ngồi con con, môt cuốn tập cũ kĩ và cây viết mực, bài Thơ là sự khao khát cùng tiếc nuối mối tình của chị Hằng và chú Cuội, để rồi cả hai rời khỏi trần gian, chú Cuội lạnh lẽo nơi cây Đa vì muốn được ở bên nàng.Nói thật ở thành phố tìm một nơi ngắm Trăng đẹp rất khó, phải có vị trí bao quát mà không khuất tầm nhìn, và khi ngắm trăng phải ngắm cùng người yêu thì càng thú vị hơn, có gì bằng khi ngồi bên nhau thủ thỉ, cái se se lạnh của gió của sương, của vòng tay ấm áp, hay ngồi trước biển nghe tiếng sóng vỗ về từ xa, ngàn ánh đèn nhấp nháy của tàu ngư dân từ xa trên biển sẽ khiến tâm hồn thanh thản khó tả.Nếu như Trăng bơ vơ nơi thành thị thì chốn miền quê xa xôi, Trăng vẫn là ngọn đèn quang trọng nhất của của nông dân, nhớ ngày xưa chưa có điện, đến ngày có Trăng mừng vui không kể xiết. Trăng về trên sân nằm trên ngọn Tre đầu làng, Trăng đến bên Thềm, ánh sáng tinh khiết rọi vào từng ô cửa sổ, nên khi ngủ cũng không cần thắp đèn dầu, hay đi xem Tivi ké nhà người giàu nhất trong làng mọi người cũng không cần rồng rắn bên cây Đuốc thắp sáng của người cầm phía trước. Trăng ân cần soi đường cho nông dân lên rẫy bắt Cua, Ốc hay khai nước đấp đập, chăm chỉ cùng ngư dân ra khơi đánh cá, và cũng là chiếc đồng hồ thiên nhiên lý tưởng mà mọi người định hướng trở về nhà.Nếu như Trăng là ngọn đèn của thế gian thì cũng là người bạn tình tri kĩ chung tình nhất, Trăng chỉ chịu ra đi khi khuyết và luôn trở về chờ đợi người xưa dẫu người ấy có ở nơi nào Trăng vẫn ở đấy êm đềm và lặng lẽ, sẵng sàng chia sẽ đau thương, săng sàng an ủi vỗ về và cùng ngồi thưởng thức ly rượu bên những mối tính chia ly đau khổ. Bởi vậy nhà Thơ Hàn Mặc Tữ yêu ''nàng'' Trăng đến cháy bỏng, chàng ''hôn hít'' chàng ''chết'' đến mòn mỏi thê lương, Trăng trong Thơ của Hàn Mặc Tử thật diễm kiều say đắm, và chung thủy, bao người đã lạnh lùng bỏ anh đi nhưng Trăng thì không, Trăng vẫn ''lã lơi'' bên nhành Liễu đợi chàng. Hàn Mặc Tử quá yêu Trăng, Trăng luôn nhẹ nhàng đến bên giấc mơ chàng, và nhiều lần muốn ''uống máu'' Trăng để hai cơ thể giao nhau, đến nổi cô người yêu Mai Đình phải ghen với Trăng: Nếu anh quên mất lời thề Em đòi tất cả những gì của em! Vì lòng em đã quá ghen, Chị Hằng sao chị lại thèm duyên ta.Trăng vẫn là giai nhân của biết bao Văn Hào Thi Sĩ, đốn biết bao trái tim , không chỉ người tình của Nam Thi Sĩ mà Trăng vẫn là người bạn đời của bao cô gái, của những mối tính đẹp hay những mối tình dỡ dang. Lý Bạch ông mê trăng đến điên đảo, ông phải mượn rượu giải sầu, Trăng và rượu là hai vật thể không thể thiếu trong cuộc đời và thi ca của Lý Bạch. Ở đâu cũng nhuốm hình bóng của trăng và rượu. Trăng và rượu có mặt trong nhiều tác phẩm của Lý Bạch. Riêng về trăng, không ai yêu trăng như Lý Bạch, vì vậy trăng đã ảnh hưởng đến cuộc đời của ông, cuối cùng, ông đã ôm trăng và chết đuối cùng trăng.Tôi cũng yêu trăng, mỗi lần ngắm trăng cũng như tôi đang ở bên người yêu, bóng người yêu cũng như trăng tuy gần nhưng rất xa, ước gì anh ấy có thể nhìn và nghe thấy, bởi vậy chỉ có Trăng là gần gũi là chung tình, hiểu thấu và đi theo tận chân trời cuối bể. Thắm thoát đã nhiều năm trôi qua, tóc cũng đã có vài sợi trắng, thời gian như muốn cướp mất tuổi thanh xuân, nhiều khi có tất cả rồi mất tất cả, đời vô biên và lạc lõng, có khi mình cứ nghĩ muốn trở về ngày thơ dại êm đềm nghĩ cũng buồn cười vì quá mai một tư duy, không phát triển nhưng khi nghĩ về nó rất êm ái, và không ai quên được cái tuổi bé con con ấy, nhớ ngày nào Trung thu,chị em tôi đục cái lon Sữa Bò cũ, đứa nào giỏi nhất thì cũng có cái mới, hay có khi trộm cái lon đong gạo của mẹ và thay lại bằng cái chén. Dùng cây đinh to đục lổ chổ dưới đáy lon, trên gắn quay dây chì, và giữa lon ghim ngọn đèn Cầy cháy le lói nhưng cũng đủ sáng một khoảng sân, không những thế một phát minh vượt bậc và đẹp nhất là dùng thay cho ngọn đuốc lá Dừa.Năm nay Tết Trung Thu đến, và cũng là nguyệt thực toàn phần, và Trăng sẽ chuyển sang ''Trăng máu'' lúc bình minh, tuy có cái lạ lẫm đôi khi sợ hãi nhưng Trăng vẫn đẹp, vẫn kiêu sa, vẫn êm đềm mộng mị, tôi chợt nhớ đến nhà Thơ Hàn Mặc Tử, không những yêu, hôn mà dám ''uống'' cả ''máu'' Trăng. Bởi vậy, Trăng thật tuyệt diệu, nên chúng ta dù có hối hả tất bật, hãy ngắm trăng để tâm hồn thư thái, nổi u buồn tan biến,niềm vui sẽ nhân lên. Chúc các bạn mùa Trung Thu hạnh phúc và an bình. 23.09.2015 Hồ Xuân Thu. |
|