TÂM CẢM NGÀY XUÂN
Xuân sang đất khách quây quần
Trầm hương nghi ngút nhớ nguồn gốc chung
Công ơn tiên tổ vô cùng
Dựng nhà giữ Nước hiếu trung lòng thành
Mong sao giới trẻ rạng danh
Sánh cùng bốn bể năm ngành nhân gian
Tết nay nhớ cảnh cơ hàn
Long đong thân phận qua ngàn thương đau
Khoảng không bác thẳng nhịp cầu
Nối dài tình cảm khắp châu nặng thề
Để xuân ý khỏi não nề
Trời xanh một cõi xuân về mấy nơi
Nếu mình luôn mãi vui tươi
Hương xuân quanh quẩn chẳng dời đâu xa
Dâng lên cao cánh tay ngà
Quê Hương tỏa sáng, làn da sạm dần
Tựa mầu cát bụi phù vân
Tiếng xuân điểm nhẹ phúc phần trước sau
Cuộc đời chớp nhoáng qua mau
Tốt tươi cội rễ đi đâu vẫn còn
Đôi lời nhắn nhủ cháu con
Gia tài để lại mỏi mòn đợi trông
Này đây giống Việt yêu thương
Hoàn công nối dõi tông đường nghĩa ân.
hoanghoon
TÂM CẢM NGÀY XUÂN
-họa thơ hoanghoon
Ngày xuân gia quyến quay quần
Trầm thơm nhớ gốc cội nguồn hướng chung
Mừng vui ly rượu nâng cùng
Lời non nước giữ nghĩa trung trinh dành
Thế hệ lưu tồn nên danh
Điểm son sáng tỏ ngọn ngành sẻ san
Dạ ai chẳng nỗi ôn hàn
Trời xanh đưa phận đá vàng ngẫm đau
Đường xưa thay mấy nhịp cầu
Lạc Hồng Giao Chỉ Giao Châu nguyện thề
Nghìn năm văn hiến vỗ về
Xuân đi xuân đến đề huề mọi nơi
Trăm hoa đua nở hồng tươi
Kiêu sa nắng mới nụ cười gần xa
Thắp hương tưởng nhớ ông bà
Quê hương nước Việt ngôi nhà nghĩa nhân
Nhớ nhau đôi nét phân vân
Mấy phù du cũng dự phần quên sao
Đôi khi viễn mộng bay cao
Sự tình lý giải gầy hao mỏi mòn
Vầng hồng ánh thái dương còn
Đôi tay gầy guộc vẽ tròn yêu thương
Cháu con hạnh phúc miên trường
Mùa vui Tết nhứt bên đường áo xuân…
ThẩmThyPhượng
TÂM CẢM NGÀY XUÂN
-đáp họa ThẩmThyPhượng
Mừng xuân vui vẻ hợp quần
Một vài chia sẻ khơi nguồn phúc chung
Tôi người mấy lúc ngồi cùng
Gặp nhau đâu dễ, ta mừng hết canh
Từ khi xa xứ quên danh
Nhưng luôn đau đáu vén mành thời gian
Tìm vài tia sáng chưa tàn
Cũng mong ngày tháng còn chan chứa tình
Lối qua lầy lội lặng thinh
Tuyết rơi vỗ nhẹ nhắc mình còn quê
Mỗi mùa đoàn tụ nhớ về
Khói chiều quyện mãi lời thề dậy khơi
Chợt nghe tiếng gọi thắm tươi
Đưa tay che khuất nụ cười héo hon
Rưng rưng giọt lệ mỏi mòn
phận nghèo lún chỗ vướng con sông gầy
Vòm trời xám tái vầng mây
Nhìn nhau thông cảm đó đây hút vào
Xuân này tuổi đã được cao
Vui đàn con cháu hao hao tiếng giòn
Điểm trên mái tóc vẫn còn
Giống dòng dân Việt vo tròn nghĩa thương
Thả nơi đất khách tỏ tường
Dẫu sương mù phủ kín đường bạn ơi!
hoanghoon