GẶP EM TRONG HỘI PHỦ GIẦY
Mới nghe em nói em cười,
Mà tôi đã thấy như người trên mây.
Gặp em trong Hội Phủ Giầy,
Trời hưng hửng nắng để mây tản dần.
Tháng này là giữa Mùa Xuân,
Đôi ba cánh Én liệng gần liệng xa.
Em không mua bánh mua quà,
Chỉ mua độ ít cành hoa lễ Ngài.
Toòng teng túi xách trên vai,
Lâm râm em khấn người ngoài khó nghe.
Bên em tôi thấy rụt rè,
Cũng toan mở miệng, lại e lỡ lời.
Ngoài thềm đôi chiếc lá rơi,
Miệng tôi đành nói những lời bâng quơ.
Nào là duyên phận tình cờ,
Nào là Bà Nguyệt, ông Tơ giữa trời…
Lấy tay che miệng, em cười,
Nhờ tôi lau chút mồ hôi ngượng ngùng.
Với tôi-Vũ trụ bỗng dừng,
Cả trăm lời nói bỗng dưng hóa thừa.
./.
Lê Hải Châu