Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 10, 11, 12 ... 15 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 11097
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Empty
28052020
Bài gửi Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Love-487a

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (987)

Duyên Thắm 

Hôm nào duyên gặp, thấy lòng vương 
Cảm xúc rồi quen, kết bạn đường 
Vắng lặng đêm về mang nỗi nhớ 
Thâm trầm trăng đến trải niềm thương 
Thiếu em một cõi trời gom quạnh 
Toại mộng ngàn phương gió vạt buồn 
Trọn tấm chân tình trao cảm mến 
Hoa lòng kết tụ, toả thơm hương! 


Nguyễn Thành Sáng


Duyên Hẩm

(Ngũ Độ Thanh - Nhất Vận)

Ngoài song tuyết lạnh rải từng bông
Bỗng dấy niềm riêng lệch chỉ hồng
Cảm kiếp trầm luân hờn bão mộng 
Thương dòng cách trở hận trời giông
Đành ngăn biển núi thu mùa rỗng
Nỡ cản ta mình hạ tiết không
Hụt hẫng tình duyên chìm khoảng trống 
Đêm nằm tủi lệ rớt thành sông.


February 27, 2019
Tam Muội


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri May 29, 2020 12:55 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
» Tất Cả 2.185 Bài Thơ Hoạ Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (1)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
Share this post on: reddit

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) :: Comments

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:00 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Joyful-Raw-Kakarikis-size-restricted

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478)

Trải Mộng Vào Thơ

Lác đác trên cây nhuộm lá vàng
Khi thời tiết dịu chói hào quang
Heo may thoang thoảng ru hồ điệp
Lành lạnh nhịp tim điệu khẽ khàng

Bút nghiêng phẩy mực kết vần thơ
Xoá vết suy tư bám bụi mờ
Luẩn quẩn vô tình treo bão tố
Giận hờn trách móc, rối đường tơ

Bận đời lắm lúc vướng gian nan
Lỡ bạc tựa vôi, quên khảy đàn
Hờ hững quạnh thềm phơi bóng nguyệt
Khiến Mình thui thủi với miên man

Bởi rơi phiền muộn, nửa co giằng
Nửa lại phỉ nguyền chặt tuyết băng
Nào thể tránh lần sơ suất lỗi
Ruột gan bấn loạn dập dồn tăng

Nhưng tận đáy sâu của quả hồng
Nhóm nhen hương lửa sưởi ngày đông
Thênh thang ngọn gió trưa hè thổi
Mật ngọt vào thu, xuân ấm nồng

Đừng buồn trăn trở giữa canh thâu
Đón tiếng dế than tâm sự bầu
Mà bộc bạch lòng bao khúc mắc
Để em san sẻ, hứng dòng ngâu

Năm tháng miệt mài gắn bó kia
Dẫu giông đẩy bấc chẳng chia lìa
Dầu phô núi vỡ luồng cay nghiệt
Vẫn bện dây đồng thiết thạch tia

Mình ơi! Khí hậu đã giao mùa
Nắng nhẹ rải đều hoa cỏ đua
Khoe sắc điểm màu khơi rạo rực
Hãy cùng xướng hoạ dặt dìu khua.


September 9, 2019
Tam Muội


Khoảnh Khắc Dòng Dư Lệ

Thắm thoát hai mùa thu lá bay
Ta Nàng sớm tối chặt bàn tay
Dìu nhau từng bước về cung nguyệt
Cạn chén men nồng say thật say

Những sớm tinh sương bước xuống đò
Chở hồn đôi đứa đến bờ mơ
Bước lên thong thả, trầm giây phút
Giấy mực chan hoà cả ý thơ

Bao chiều êm ả cận bờ sông
Má tựa kề vai ấm áp lòng
Xúc cảm dâng trào nơi khoé mắt
Ngọt ngào yêu dấu ngập mênh mông

Đêm đêm thao thức vọng trời xa
Nỗi nhớ niềm thương ánh chạnh nhoà
Mảng trắng lưu tình canh cánh dạ
Chập chờn lởn vởn bóng “Người Ta”

Canh khuya gối lạnh, lạnh tơ vương
Mong mỏi chìm sâu giấc mộng hường
Xoải cánh nhẹ nhàng vào diệu vợi
Để cùng gặp gỡ ảnh hình thương

Lắm lúc lan man trước nẻo đời
Nhìn bầu ảm đạm héo vàng rơi
Tâm tư man mác chìm hoang quạnh
Bỗng chốc phôi pha trước nụ cười...

Nàng ơi! Khoảnh khắc dòng dư lệ
Chẳng hiểu vì sao lại nhểu sầu
Có phải bất ngờ do thổn thức
Cảnh thuyền ngóng đợi, khách nơi đâu?

Hay buồn lặng ngắm mảnh trăng thanh
Toả sáng lung linh giữa đỉnh tầng
Bất chợt hàng mây trôi lững thững
Kéo màn u ám phủ xung quanh...


10/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1479)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:01 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Hinh-anh-nghe-thuat-trang-den-110337945

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1479)

TIỄN BIỆT

Mới hôm qua tiễn đưa hồn bạn
Về nghĩa trang an táng một thời
Nâng ly rượu ngọt cùng tôi
Say tình trăng thắm, đầy vơi nỗi niềm!

Cùng trải chí, xuôi thuyền vượt sóng
Dưới khung trời lồng lộng ánh pha
Nhẹ nhàng trổi nhịp ngân nga
Cung đàn lai láng, hồn hoa ngập tràn

Theo ngày tháng thu vàng lá đổ
Phả tâm tình theo gió bay xa
Từ trong sâu thẳm tràn ra
Lời ru êm ả, đậm đà ý thơ

Rồi đông lạnh, trăng mờ khuất núi
Gió âm thầm thui thủi đó đây
Bởi thân là cánh hồn bay
Dẫu trời nhạt ánh vẫn say suối nguồn!

Ai thao thức, giọt sương giá lạnh
Ai trở trăn canh cánh mộng đời
Rã thuyền hai nẻo mù khơi
Thôi đành vĩnh biệt dòng trôi thuở nào…

Buồn đêm nay lệ trào, khoé mắt
Khóc lửa tình lịm tắt từ đây
Gom bao kỷ niệm đong đầy
Chôn vào đất lạnh tháng ngày trùng dương

Con tim hỡi! Vấn vương đi nhé
Chỉ lần nầy rồi sẽ không còn
Dưới đêm trải tấc lòng son
Thả hồn lãng đãng ngắm tròn vầng trăng!


29/4/2016
Nguyễn Thành Sáng


Khóc Tiễn Bạn Hiền

Chuông chiều đổ tiễn người hạ huyệt
Xám mây đùn thảm thiết dộng mưa
Cành cao Chèo Bẻo cũng vừa
Láo liên ngơ ngác đong đưa sợi buồn

Cơn gió bấc lách luồn tứ phía
Khói âm u nghĩa địa bập bùng
Bia phần rải rác mông lung
Cỏ cây hoang dã mịt mùng thấu xương

Cảm ray rứt chán chường thườn thượt
Nhớ hôm nào lần lượt rổ rau
Mẹt xôi, mủng ấu, gáo gàu
Còng lưng chét mót cá bàu đìa tôm

Mỗi rạng sáng miệng ngồm ngoàm lẹ
Khoai trộn cơm ấm nghé đường dài
Cồng kềnh rong ruổi sinh nhai
Nhọc nhằn vất vả miệt mài xá chi

Xuôi năm tháng sạm sì cằn cỗi
Lại thức đêm bó gối quạnh tường
Tảo tần phơi nắng dãi sương
Lao tâm tổn lực dặm trường cút côi

Tụi du đãng liên hồi quá quắt
Băng vỉa hè siết chặt hầu bao
Dồn chân cùng tột nỡ nào
Thoắt rơi cửa tử, sóng gào tả tơi

Rải nắm đất phất phơi xuống mộ
Quạ ngửi mùi tung vỗ cánh bay
Thạch sùng tắc lưỡi, nhện say
Ngầm đang đắc chí kỳ này hả hê

Bước nặng trĩu ngõ về trống vắng
Ngưỡng âm dương chẳng đặng biệt từ
Nhói lòng nén giọt lệ dư
Trần gian có kẻ nát nhừ ruột gan.


September 10, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1480)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:02 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Keemunpourloop640


Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1480)

Chạnh Lòng Cuối Thu

Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga
Muôn vật lững lờ luân chuyển qua
Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn
Măng non măng héo lại măng già

Ngoài kia gió bấc bẽ bàng khơi
Báo hiệu đông lai thu nghẹn lời
Hoa cỏ đón mừng bông tuyết trắng
Hay buồn than thở bởi chơi vơi?

Những sáng tiết thu chim líu lo
Tinh sương vắt vẻo bám vườn nho
Nắng xuyên rực rỡ như thầm nhủ
Vạn sắc lung linh đang diễn trò

Nỗi niềm hồ hởi đó rồi đây
Cô đọng khẽ khàng khi ngọn tây
Ngăn ngắt hàn băng bầu ảm đạm
Phủ trùm ủ rũ quấn trời mây

Núi đồi lẳng lặng trải màu tang
Vũ trụ co ro nhạt ánh vàng
Sự sống hầu như chầm chậm phút
Lịm dần giấc mộng đợi xuân sang

Phiến lá cuối cùng da diết vương
Biệt cành trơ trọi rụng ven đường
Xót xa định mệnh xuôi con tạo
Mòn mỏi đâm chồi sẽ khuếch trương...

Chạnh lòng giăng lệ chuỗi long đong
Thấm thoát hồng nhan sắp nửa vòng
Tài sắc tiền tình danh vọng ấy
Thoáng tàn cát bụi giữa hư không.


November 10, 2018
Tam Muội


Ai Hơn Ai

Vạt nắng chen xanh ngã cuối trời
Lăn tăn gờn gợn kéo tàn trôi
Xa xa mảng tối dần đưa lại
Như cố đuổi theo một bóng người...

Đang vút tay chèo tự ở kia
Ráng bường vận tốc đẩy nan về
Chân trơ thông thoáng, đầu co nón
Đăm đắm lay nghiêng giữa bốn bề

Êm đềm tĩnh lặng buổi hoàng hôn
Gió thoảng du dương phả chập chờn
Lác đác không gian vài cánh nhạn
Vượt ngàn trở lại “Mảnh Giang Sơn”!

Phải chăng mỗi độ ráng tà buông
Mé cỏ hàng lau nhặm lẹ luồn
Khoảng cách xung quanh dìm ống trúm
Yên lòng, khoẻ khoắn có nồi cơm

Hoặc lưới giăng sông đà đủ số
Nhẹ nhàng thoải mái cả tâm tư
Men nồng, bằng hữu, bao câu chuyện
Dưới mái hiên đêm sẵn đợi chờ...

Còn ta, du khách đó đây thăm
Khuây khoả vui chơi để giũ thầm
Mỏi mệt tháng ngày lo với lắng
Sợ chiều tuyết rụng buốt đôi chân

Một bên mộc mạc cũ nhoà phai
Bên rủng rẻng kim, óng mượt đầy
Dưới bóng phù vân luôn biến đổi
Chuỗi đời thanh thản ai hơn ai?


11/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1481)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:02 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 1473011-bigthumbnail

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1481)

Kết Tình

(Nhất Vận)

Em nói bao lời xao xuyến anh
Lời ai lảnh lót điệp vàng oanh
Khiến hồn thu giá vơi sầu lạnh
Nở cánh hồng hương ngát đượm nhành
Biến cõi mây mờ trùm bóng cảnh
Thay xuân hoa rạng rực hồn xanh
Dang tay đón nhận, ôi! vinh hạnh
Nguyện giữ tình trăng vẹn chữ thành!


Nguyễn Thành Sáng


Buồn Câu Duyên Nợ

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Chiếu lẻ đơn nằm lạnh lẽo đây
Đầu hôm bỗng biệt ánh trăng gầy
Rèm buông lệ đẫm âu sầu dấy
Trướng phủ châu bời não nuột vây
Chữ vợ tơ nhàu muôn sóng đẩy
Câu chồng chỉ rối vạn bùn xây
Lòng nghe biển mặn trào dâng quấy
Ủ rũ đêm tàn bạc tóc mây.


September 11, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1482)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:03 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Stt-tinh-yeu-1-2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1482)

Lão Về Thăm Chốn Cũ

Lồng lộng thổi từ cánh đồng bát ngát
Lay lão già trải mắt buổi chiều nay
Trên cầu cao, dãy sắt dưới bàn tay
Như trì níu hình ai đừng thả bước!

Ở nơi đây năm mươi năm về trước
Nắng cháy da rỉ nước dưới chang chang
Miếng đất phèn vàng trấu vạch lằn ngang
Sau vất vả vạn lần từng cục một

Mảnh vườn nhỏ phủ lên hàng sắc tốt
Xanh, đỏ, hồng từng đợt rộ dần cao
Giá không nhiều, ý nghĩa lại biết bao
Bởi không số, đi vào bài tính đếm

Chàng trai trẻ khôi ngô màu đen quyện
Mượn nhọc nhằn tôi luyện chí bình sinh
Ngoài nén hờn, trong ấp ủ mối tình thâm
Quên năm tháng mình trầm muôn khốn khó

Và nơi đây cũng bao lần ngọn gió
Lảy cung đàn muôn thuở khúc yêu đương…
Tan vỡ rồi trọn kiếp tụ hàn sương
Từng giọt nhỏ trên đường quay dĩ vãng

Lão dừng lại, lòng như ôm khối nặng
Nỗi niềm xưa tụ lắng tự bao giờ
Nay trồi dần, loang toả quấn chơ vơ
Siết da diết, vật vờ theo bóng xế…

Chuyến xe đò trở về mang ánh lệ
Phả nhạt mờ như để rửa trần ai
Mới hừng đông xoải cánh lướt tầng mây
Giờ ảm đạm héo gầy bên hốc đá!


29/4/2017
Nguyễn Thành Sáng


Nàng Về Với Mảnh Hồn Đau

Nàng hí hửng hành trang lên thành thị
Bỏ quê nghèo dung dị tháng ngày qua
Vội vã quên những khoảnh khắc đậm đà
Bên Tía Má với bà con chòm xóm

Nàng khoác chiếc đầm nhung phơi lồi lõm
Đính kim tuyền đom đóm đậu nhành mai
Gót giày cao thêm bóng bẩy hình hài
Nét mộc mạc chân chai vùi dĩ vãng

Bầu lộng lẫy xa hoa đêm suốt sáng
Tập tễnh chìm ngả ngớn nhện mạng vây
Cợt phấn hương chén cạn chuốc vơi đầy
Buông sàm sỡ ngất ngây vòng âu yếm

Đoản truỵ lạc “hắc i vê” truyền nhiễm
Chóng dễ dàng đoạt chiếm trọn dung nhan
Nghiện xì ke ma tuý khổ luỵ tàn
Kiếp vất vưởng treo làn sương khói mỏng

Trời bảng lảng, tạ từ nơi võng lọng
Quay trở về trông ngóng được người thân
Mái tranh xưa kỷ niệm thuở cơ bần
Nay đổ nát, chết trân Nàng đứng khựng

Niềm ray rứt tảng băng chìa tay hứng
Trễ tràng ôi! Lững thững bước lũi lầm
Đã hững hờ xoá sạch khối tình thâm
Giờ sót lại mưa dầm tê buốt giá

Cuộc phè phỡn khiến Nàng rơi sa ngã
Tuổi xế chiều lã chã giọt ăn năn
Muộn màng không! Khi vết cắt thấm lằn
Đời cô độc trĩu oằn sâu tâm khảm.


September 11, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1483)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:04 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 082839-anh-avatar-den-trang-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1483)

Đêm Chơi Vơi

Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man
U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng
Cô tịch khối sầu dâng chất ngất
Vạc sành vọng lại xoáy không gian

Vật vờ vất vưởng quặn buồng tim
Khắc khoải tơ vương xót nỗi niềm
Réo rắt cung đàn thêm nức nở
Mịt mù loang lổ quyện màn đêm

Chơi vơi bên giọt rượu cay nồng
Chỉ rối buông dòng đem xuống hong
Tay gối mộng đan chìm ảo ảnh
Thuyền tình trôi nổi mãi long đong

Sương khói nhạt màu khơi bảng lảng
Tơ tình trắc trở khối sầu bi
Đêm thương ngày nhớ hoài trăn trở
Lạc bước duyên đời nghẹn ướt mi

Sao bỗng đêm nay ngập vấn vương
Chập chờn ẩn hiện bóng hồn thương
Cơn yêu đau đáu như giày xé
Quạnh quẽ bơ vơ trải bước đường

Thẫn thờ quay quắt dáng u hoài
Lại đứng ven sông trông ngóng ai
Trầm mặc suy tư nhìn sóng nước
Thân gầy thất thểu dưới mưa bay..

Sao mai lấp lánh toả hiên lầu
Trĩu nặng tấc lòng dạ để đâu
Quyện cánh hồn bay về cõi ấy
Cùng người yêu dấu! khoả khuây sầu.


June 26, 2018
Tam Muội


Ai Có Hiểu Chăng

Lặng lẽ em ngồi dưới mái hiên
Khuôn trăng nhạt khuyết, tái tê niềm
Bao nhiêu kỷ niệm thời yêu dấu
Da diết trải đầy cả trái tim...

Vầng nắng như buồn thấy cảnh ai
Gom tia chầm chậm khuất tầng mây
Sương lam bảng lảng vào hiu quạnh
Cũng chạnh tấc lòng thả loãng bay

Chỉ vài ba bữa nữa mà thôi
Tiệc sẽ rình rang tiễn một người
Khăn gói theo chồng về chốn lạ
Vô vàn vương vấn lững lờ trôi!

Cô gái rồi đây chẳng được còn
Những chiều thong thả ngắm hoàng hôn
Dáng hình, ánh mắt, lời “Quen” nói...
Lởn vởn tâm tư bóng chập chờn

Ấm áp, ân cần lo của Mẹ
Ngọt ngào, gần gũi đượm tình Cha
Thân thương, gắn bó đàn em dại
Tất cả chỉ còn vọng nhớ xa

Mai nầy thắm thoát dài năm tháng
Dĩ vãng lần theo dấu bụi mờ
Chồng chất lo toan, trăm gánh nặng
Chỉ còn khoảnh khắc tím rung tơ

Bâng khuâng thao thức dạ miên man
Réo rắt âm vang khúc điệp đàn
Ai có hiểu chăng dòng não nuột
Từ từ tràn ngập mảnh hồn đang...


12/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1484)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:04 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 50-509127-kagaya-yutaka

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1484)

Con Tôi

Cha ngồi thao thức nghĩ về con
Một mảnh trăng non sắp độ tròn
Ẩn bóng âm thầm sau đỉnh núi
Từng hồi ửng ánh, nổi dần lên!

Mới đó vậy mà đã vụt nhanh
Hôm nào toe toét chạy tung tăng
Con đeo, con giỡn, con đùa nghịch
Ấm áp tình thiêng vượt cõi tầng

Những sáng giao hàng việc đã xong
Con tôi thương quá ẵm đi rong
Ngắm xem cảnh vật, vui lòng trẻ
Và cũng phôi phai sóng bủa dòng

Cha mãi nhớ hoài buổi sáng hôm
Bửa nay cha vẫn bế bồng con
Nhà thờ ghé lại chơi tìm, trốn
Sơ ý làm con phải điếng hồn!…

Hăm mấy năm rồi thắm thoát qua
Con giờ cao lớn, khoẻ hơn cha
Mà sao ký ức cha còn mãi
Hình ảnh con thương thuở ngọc ngà

Nhìn con cặm cụi dưới đêm thâu
Tâm trí, suy tư gửi hết vào
Trang web mưu cầu cho sự sống
Và niềm phụng dưỡng nghĩa ân sâu

Cha thấy lòng cha quá đổi thương
Con tôi mệt mỏi giữa canh trường
Vì lo, vì nghĩa, vì danh dự
Chẳng quản tháng ngày kết tụ sương!


3/7/2016
Nguyễn Thành Sáng


Nỗi Niềm Ray Rứt

Cặp mắt đục ngầu ngân ngấn lệ
Khẳng khiu tay Cụ thắp làn hương
Nhìn lên di ảnh con phờ PHẠC
Loạn LẠC ra sao chẳng tận tường

Tuổi hạc năm nay tròn cửu thập
Bơ vơ lẻ bóng héo nhành hoa
Ông đi để lại đau hồi ỨC
Trống NGỰC hằn sâu chực vỡ oà

Sấm vỗ vang rền khơi ảm đạm
Hoá công cám cảnh đổ mưa phùn
Sắt se len lỏi phủ hồn CỤ
Ủ RŨ nỗi niềm bấy vén vun

Mái lợp sơ sài hoài hướng vọng
Đoàn viên mẫu tử thoáng vài giây
Cho vơi da diết, lá về CỘI
Dẫu ĐỔI mạng già thành khói mây

Đã mấy thu tàn đông hết hạ
Nhiều xuân lủi thủi chỉ mình ên
Ruột rà yêu dấu, chia đôi NGẢ
Lã CHÃ canh dài tiếng cuốc rên…

Thương quá mảnh đời luôn thống khổ
Chiếc đơn lạnh lẽo, nẻo trần ai
Phù trầm định mệnh gieo cay NGHIỆT
Mải MIẾT giọt sầu, bạc tóc mai

Nhoi nhói tâm can trầm nốt nhạc
Song thân hiện tại cách miền xa
Bởi mưu sinh kiếm đường bươn CHẢI
Nhưng TRÁI tim nầy trọn Mẹ Cha.


September 12, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1485)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:05 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Thie1babfu-lc3a2m-te1bbb1-the1baa5t-tc3ba-phc6b0e1bb9dng

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1485)

Tiếng Lòng Nàng Kiều Nữ

Trời ảm đạm phẩy dòng ngâu ẩm thấp
Sảnh Nguyệt Lầu tấp nập kẻ đón đưa
Ngọn đèn lồng leo lét ngưỡng song thưa
Vài lữ khách say sưa vào giấc mộng

Nàng Kiều Nữ khảy cung đàn trầm bổng
Cất ngân nga, lụa lộng lẫy quay cuồng
Chén gọi mời ngả ngớn chuốt lời buông
Hầu ong bướm thưởng luồng mưa rải rác

Gió buốt lạnh loang sâu lồng nốt nhạc
Rỉ rả hồn xơ xác siết tâm can
Mở quả yêu ôm ấp thoáng chốc tàn
Khơi héo hắt châu tràn phai ánh ngọc

Buổi tiễn biệt chiếc trâm hoà lọn tóc
Hẹn mai nầy bảo bọc suốt đời hoa
Hứa dang tay thề hứng giọt lệ nhoà
Kiệu võng lọng, cài thoa, cô dâu mới

Phận cỏ dại dám mơ điều diệu vợi
Chàng về quê môi giới trót tháng ngày
Nét võ vàng thổn thức giữa đắng cay
Bặt tin nhạn thuyền nay vùng bão ngoắc

Niềm hạnh phúc phải chăng là huyễn hoặc
Tưởng đổi đời dấu ngoặc xoá đau thương
Nhưng ngẩn ngơ, Chàng vó ngựa thẳng đường
Câu phu phụ uyên ương toàn chót lưỡi

Lệch trục phím nhịp rung làn tức tưởi
Ngẫm phận mình rã rượi lẫn xót xa
Còn nữa đâu tia lấp lánh thanh ngà
Sớm hoen ố nết na loà trinh tiết

Lãng Tử hỡi! Có đâu lời giả thiệt
Hoàng hôn nào mãnh liệt tiếng con tim
Chuỗi ru êm trên sóng nước đắm chìm
Nay hờ hững im lìm sao đành đoạn

Sáo vi vút khúc ưu hoài ai oán
Nghĩa là gì câu hoạn nạn cùng nhau
Ý sắt son tô đượm há nhạt màu
Đồng phối ngẫu trầu cau xanh tươi thắm!

Dẫu bội bạc dứt dây hồng gửi gắm
Mãi vô tình, vạn dặm trở cách ngăn
Thiếp vững gìn Én Nhạn dệt góc khăn
Dầu trĩu đá suối lăn dài nhung nhớ

Mong quang đãng để đào mơn rạng rỡ
Điệp tương phùng hớn hở ngập mùa xuân
Mái yên bình quên nỗi khổ trầm luân
Đón vệt sáng trăng nhuần đêm thoả vọng.


May 4, 2019
Tam Muội


Thôi Thì Sẵn Lỡ…

Điện thoại reo vang, tiếng trả lời...
Thế là ngã ngũ cuộc mua vui
Thời gian thong thả bên chờ đợi
Giây phút đằng kia bóng một người...

Lạ lùng bỗng chốc tợ thân quen
Thỏ thẻ vài câu, bật ánh đèn
Đây rượu nồng nàn mời dạ khách
Nâng ly cạn chén, ấm thâu đêm…

Và rồi loé chớp dậy tầng không
Từng đợt sấm vang dội xuống dòng
Gác mái con thuyền xuôi nhấp nhố
Đẫn đờ, nghiêng ngả giữa cuồng phong

Qua cơn giông tố dập tơi bời
Dưới bóng canh tàn ngập tả tơi
Dã dượi, ê chề treo khoé nhạt
Ngọt ngào mới đó đắng vành môi

Gượng gạo chùng chình theo gót tiễn
Hẹn hò lấp lửng đẩy đưa qua
Thiết tha đắm đuối tô màu vội
Gợi luyến lưu sâu để nhớ mà...!

Giờ đây lặng lẽ chỉ mình ên
Gom mảnh thêu đan lắm chữ tình
Một góc thâm u nghìn giá lạnh
Âm thầm gói cất dấu bình minh

Mỏi mệt, chán chường nỗi lắc lay
Nhớm chân quả cứng tận trong nầy
Rung rinh khoảnh khắc trào tuôn giọt
Tê tái loang tràn ửng lệ cay

Còn đâu hoa thắm vườn xuân mộng
Ong bướm gần xa sớm tối vờn
Đoá vẫn vô tình e ấp nụ
Dưới hoàng hôn đổ đợi trăng lên

Còn đâu tha thiết mối tơ vương
Bất chợt hung tin, khóc đoạn trường
Tiếng hẹn câu thề vừa mới tặng
Sững sờ một thoáng, nghẹn đau thương

Vẫn hiểu đường đi lắm bụi mờ
Vườn chiều lá rụng, nắng thờ ơ
Sương lam bảng lảng hoà mây khói
Tĩnh mịch đìu hiu gió hững hờ

Mẹ cha già yếu, trước truân chuyên
Lam lũ làm sao đủ bạc tiền
Mọi thứ trăm bề trang trải xuể
Thôi thì sẵn lỡ dại trao duyên…


14/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1486)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:06 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Nhung-quy-tac-ngam-khi-an-ai-cua-hoang-de-Trung-Quoc-3


Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1486)

Thôi Thì Sẵn Lỡ…

Điện thoại reo vang, tiếng trả lời...
Thế là ngã ngũ cuộc mua vui
Thời gian thong thả bên chờ đợi
Giây phút đằng kia bóng một người...

Lạ lùng bỗng chốc tợ thân quen
Thỏ thẻ vài câu, bật ánh đèn
Đây rượu nồng nàn mời dạ khách
Nâng ly cạn chén, ấm thâu đêm…

Và rồi loé chớp dậy tầng không
Từng đợt sấm vang dội xuống dòng
Gác mái con thuyền xuôi nhấp nhố
Đẫn đờ, nghiêng ngả giữa cuồng phong

Qua cơn giông tố dập tơi bời
Dưới bóng canh tàn ngập tả tơi
Dã dượi, ê chề treo khoé nhạt
Ngọt ngào mới đó đắng vành môi

Gượng gạo chùng chình theo gót tiễn
Hẹn hò lấp lửng đẩy đưa qua
Thiết tha đắm đuối tô màu vội
Gợi luyến lưu sâu để nhớ mà...!

Giờ đây lặng lẽ chỉ mình ên
Gom mảnh thêu đan lắm chữ tình
Một góc thâm u nghìn giá lạnh
Âm thầm gói cất dấu bình minh

Mỏi mệt, chán chường nỗi lắc lay
Nhớm chân quả cứng tận trong nầy
Rung rinh khoảnh khắc trào tuôn giọt
Tê tái loang tràn ửng lệ cay

Còn đâu hoa thắm vườn xuân mộng
Ong bướm gần xa sớm tối vờn
Đoá vẫn vô tình e ấp nụ
Dưới hoàng hôn đổ đợi trăng lên

Còn đâu tha thiết mối tơ vương
Bất chợt hung tin, khóc đoạn trường
Tiếng hẹn câu thề vừa mới tặng
Sững sờ một thoáng, nghẹn đau thương

Vẫn hiểu đường đi lắm bụi mờ
Vườn chiều lá rụng, nắng thờ ơ
Sương lam bảng lảng hoà mây khói
Tĩnh mịch đìu hiu gió hững hờ

Mẹ cha già yếu, trước truân chuyên
Lam lũ làm sao đủ bạc tiền
Mọi thứ trăm bề trang trải xuể
Thôi thì sẵn lỡ dại trao duyên…


14/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Bóng Tối Giang Hồ

Hành lang rỉ rả giọt mưa thu
Thổn thức tâm tư chốn ngục tù
Đằng đẵng lẫy lừng trùm khét tiếng
Đại ca máu mặt chiếm nhiều khu

Những vết thẹo sâu đến lạnh lùng
Môi dầy, miệng rộng, chữ điền khung
Vóc vừa, cứng rắn, trắng da thịt
Tuyết điểm suối bồng, lất phất tung

Bút nghiêng nắn nót viết dăm hàng
Nhật ký mạc thời của dọc ngang
Bài bạc, lãi cao, đầy mánh lới
Bảo kê, siết nợ, thẳng thừng phang

Gái gú đổi thay như xếp tầng
Đố hề chao động hay bâng khuâng
Sắt son chót lưỡi lời mua bán
Thoả dục, thuận tiền, há hiến dâng…

Trán nhíu mày chau, chợt thẫn thờ
Gợn dòng hoài niệm phút ngu ngơ
Của Dương Cẩm Tú, tròn đôi chín
Lỡ lấm bụi hồng, ngọc nhớp nhơ

Mắt nai lúng liếng vẻ hồn nhiên
Đã đốn tim chì đến đảo điên
Vốn dĩ tiểu thơ nhà khá giả
Hẩm phần đày đoạ giáng trần tiên

Gặp phải phong tình để vỡ tan
Đêm đêm trăn trở lạnh bên màn
Vẫn yêu hết mực nguyền chung thuỷ
Dẫu rớt ưu sầu lệ chứa chan

Củi khô lửa lớn đã vô hình
Nước chảy đường dài, hứng lặng thinh
Trơ đá hững hờ, sông nhợt nhạt
Khiến buồn chất ngất ngưỡng điêu linh

Dại khờ hệ luỵ khoác ni cô
Giải thoát tin yêu đáy biển hồ
Am tự tháng ngày then cửa đóng
Cầu kinh gõ mõ, vọng hư vô…

Nấc nghẹn xuyên luồn đọng khoé mi
Thể nào ổn định cánh thiên di
Sa chân trật bước nơi lầy lội
Tội lỗi ngập tràn, nghiệp sổ ghi

Chẳng xót cảnh Ta nhưng não nề
Bởi Nàng trao trọn nghĩa phu thê
Ấp ôm hoài bão cùng xây dựng
Một túp tranh lều đủ hả hê

Vuột tay đánh mất một nhành mai
Nay ngẫm lại thì nặng trĩu vai
Hối hận xốn xang bùng dậy sóng
Xế chiều tuổi hạc trả trần ai

Giờ đây tăm tối rải lên đời
Gió thét thác gầm mù mịt khơi
Lao lý giam cầm trong khổ hạnh
Ngược dòng mắc cạn, mạn thuyền rơi.


September 14, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1487)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:06 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Download

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1487)

Bóng Tối Giang Hồ

Hành lang rỉ rả giọt mưa thu
Thổn thức tâm tư chốn ngục tù
Đằng đẵng lẫy lừng trùm khét tiếng
Đại ca máu mặt chiếm nhiều khu

Những vết thẹo sâu đến lạnh lùng
Môi dầy, miệng rộng, chữ điền khung
Vóc vừa, cứng rắn, trắng da thịt
Tuyết điểm suối bồng, lất phất tung

Bút nghiêng nắn nót viết dăm hàng
Nhật ký mạc thời của dọc ngang
Bài bạc, lãi cao, đầy mánh lới
Bảo kê, siết nợ, thẳng thừng phang

Gái gú đổi thay như xếp tầng
Đố hề chao động hay bâng khuâng
Sắt son chót lưỡi lời mua bán
Thoả dục, thuận tiền, há hiến dâng…

Trán nhíu mày chau, chợt thẫn thờ
Gợn dòng hoài niệm phút ngu ngơ
Của Dương Cẩm Tú, tròn đôi chín
Lỡ lấm bụi hồng, ngọc nhớp nhơ

Mắt nai lúng liếng vẻ hồn nhiên
Đã đốn tim chì đến đảo điên
Vốn dĩ tiểu thơ nhà khá giả
Hẩm phần đày đoạ giáng trần tiên

Gặp phải phong tình để vỡ tan
Đêm đêm trăn trở lạnh bên màn
Vẫn yêu hết mực nguyền chung thuỷ
Dẫu rớt ưu sầu lệ chứa chan

Củi khô lửa lớn đã vô hình
Nước chảy đường dài, hứng lặng thinh
Trơ đá hững hờ, sông nhợt nhạt
Khiến buồn chất ngất ngưỡng điêu linh

Dại khờ hệ luỵ khoác ni cô
Giải thoát tin yêu đáy biển hồ
Am tự tháng ngày then cửa đóng
Cầu kinh gõ mõ, vọng hư vô…

Nấc nghẹn xuyên luồn đọng khoé mi
Thể nào ổn định cánh thiên di
Sa chân trật bước nơi lầy lội
Tội lỗi ngập tràn, nghiệp sổ ghi

Chẳng xót cảnh Ta nhưng não nề
Bởi Nàng trao trọn nghĩa phu thê
Ấp ôm hoài bão cùng xây dựng
Một túp tranh lều đủ hả hê

Vuột tay đánh mất một nhành mai
Nay ngẫm lại thì nặng trĩu vai
Hối hận xốn xang bùng dậy sóng
Xế chiều tuổi hạc trả trần ai

Giờ đây tăm tối rải lên đời
Gió thét thác gầm mù mịt khơi
Lao lý giam cầm trong khổ hạnh
Ngược dòng mắc cạn, mạn thuyền rơi.


September 14, 2019
Tam Muội


Phút Giây Vĩnh Biệt

Thoi thóp hơi tàn giữa tiếng chuông
Kề bên văng vẳng giọng người thương
Ni cô lạnh xác, hồn băng giá
Bất chợt đong đưa dãy gợn buồn...

Lởn vởn chập chờn dáng của anh
Trầm ngâm, ảm đạm, nhúm nhăn vầng
Tên “Thu” khe khẽ bao lần gọi
Khoé mắt đoanh tròng nhểu bóng đêm

Em muốn nhấc tay, để nắm tay
Mà tay chẳng thể cách nào lay
Muốn ngồi bật dậy ôm thương nhớ
Nhưng cả xác thân đã mệt nhoài

Muốn trải nỗi niềm giải bớt đau
Mà tim em đập, lạ lùng sao
Lúc thình thịch mạnh khi im ỉm
Đành phải lặng yên, nhả lệ trào

“Khánh” ơi! Anh ở đâu rồi nhỉ?
Hai mí của em nặng quá chừng
Em cố mở ra cho thật lớn
Tợ như khối đá vạn nghìn cân...

Mơ màng...lớp học buổi giờ chơi
Hai đứa thản nhiên cặm cụi ngồi
Anh chỉ em làm bài toán khó
Kẻo mai thầy chấm chắc không thôi...

Rồi lại “Ai” cười đứng trộ em
Áo quần bùn đất dính tèm lem
Dưới chân thùng nhựa vừa đìa tát
Một khoảnh nước đang ướt bẩy thềm

Tô canh cá lóc nấu rau má
Nghi ngút bay hơi bưng tặng “Chàng”
Nhìn thấy bước ra, bừng ánh loé
Ấy mừng, đây cũng dạ lâng lâng

Đính ước mẹ cha chuyện chúng mình
Thật thà em đặt trọn niềm tin
Cớ sao bỗng chốc anh thay đổi
Tan nát con tim ngập bóng tình

Anh lấy vợ giàu bỏ lại kia
Từng đêm thao thức nghẹn canh khuya
Vấn vương, lưu luyến đầy tâm khảm
Mong mỏi thời gian sớm một nhà...

Am tự đìu hiu phủ bốn bề
Chiều chiều thỉnh thoảng nhớ câu thề
Tái tê, da diết, từng cơn nhói
Đau đớn tột cùng hỡi Khánh ơi!...

Anh rớt giọt sầu phút tiễn đưa
Cho em giây phút sống ngày xưa
Dẫu là ảo ảnh, hình mơ tưởng
Cũng giúp lòng em ấm lại rồi

Loáng thoáng phong linh dẫn mảnh hồn
Về nơi vĩnh biệt chuỗi hoàng hôn
Dấu yêu tha thiết, vòng ngang trái
Mãi mãi từ nay chẳng có còn...


15/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1488)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:17 am by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 3497492379-302f3a9275-o

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1488)

Phút Giây Vĩnh Biệt

Thoi thóp hơi tàn giữa tiếng chuông
Kề bên văng vẳng giọng người thương
Ni cô lạnh xác, hồn băng giá
Bất chợt đong đưa dãy gợn buồn...

Lởn vởn chập chờn dáng của anh
Trầm ngâm, ảm đạm, nhúm nhăn vầng
Tên “Thu” khe khẽ bao lần gọi
Khoé mắt đoanh tròng nhểu bóng đêm

Em muốn nhấc tay, để nắm tay
Mà tay chẳng thể cách nào lay
Muốn ngồi bật dậy ôm thương nhớ
Nhưng cả xác thân đã mệt nhoài

Muốn trải nỗi niềm giải bớt đau
Mà tim em đập, lạ lùng sao
Lúc thình thịch mạnh khi im ỉm
Đành phải lặng yên, nhả lệ trào

“Khánh” ơi! Anh ở đâu rồi nhỉ?
Hai mí của em nặng quá chừng
Em cố mở ra cho thật lớn
Tợ như khối đá vạn nghìn cân...

Mơ màng...lớp học buổi giờ chơi
Hai đứa thản nhiên cặm cụi ngồi
Anh chỉ em làm bài toán khó
Kẻo mai thầy chấm chắc không thôi...

Rồi lại “Ai” cười đứng trộ em
Áo quần bùn đất dính tèm lem
Dưới chân thùng nhựa vừa đìa tát
Một khoảnh nước đang ướt bẩy thềm

Tô canh cá lóc nấu rau má
Nghi ngút bay hơi bưng tặng “Chàng”
Nhìn thấy bước ra, bừng ánh loé
Ấy mừng, đây cũng dạ lâng lâng

Đính ước mẹ cha chuyện chúng mình
Thật thà em đặt trọn niềm tin
Cớ sao bỗng chốc anh thay đổi
Tan nát con tim ngập bóng tình

Anh lấy vợ giàu bỏ lại kia
Từng đêm thao thức nghẹn canh khuya
Vấn vương, lưu luyến đầy tâm khảm
Mong mỏi thời gian sớm một nhà...

Am tự đìu hiu phủ bốn bề
Chiều chiều thỉnh thoảng nhớ câu thề
Tái tê, da diết, từng cơn nhói
Đau đớn tột cùng hỡi Khánh ơi!...

Anh rớt giọt sầu phút tiễn đưa
Cho em giây phút sống ngày xưa
Dẫu là ảo ảnh, hình mơ tưởng
Cũng giúp lòng em ấm lại rồi

Loáng thoáng phong linh dẫn mảnh hồn
Về nơi vĩnh biệt chuỗi hoàng hôn
Dấu yêu tha thiết, vòng ngang trái
Mãi mãi từ nay chẳng có còn...


15/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tâm Sự Điệp Trùng

Cẩm Tú! Hiền thê tỉnh lại nào
Hãy nhìn mặt nước ửng ngàn sao
Đồi thông đom đóm lập loè chiếu
Như hấp dẫn nhau, sinh sản đào

Phía xa dãy núi chính Hàm Rồng
Sắc thái muôn màu lá cỏ bông
Chằng chịt dây leo hoà vướng vít
Lạc vào tiên cảnh, ngất ngây không?

Đỉnh kia lãng đãng ánh trăng ngà
Trông vuốt liễu cành, mơn thiết tha
Than dế nỉ non chừng gọi bạn
Tợ lòng Ta đó, hỡi “Kiêu Sa”!...

Văng vẳng bên tai, đáy huyệt mồ
Bàng hoàng trở giấc, miệng môi khô
Ngoài sân phủ kín sương dày đặc
Hốc hác hao gầy bóng nguyệt cô

Phất phơ lọn tóc cuốn ưu sầu
Thắc thỏm hiện thời Chàng ở đâu
Cợt gió lùa mây, xây mộng điệp
Thả giàn hí hửng với tiên nâu?

Bất tận dặt dìu hê hả hê
Xập xình cuồng loạn giữa cơn mê
Đầy vơi cạn chén, hùm tranh đấu
Bạt cánh chim trời thoả thích phê?

Hay thẫn thờ chân trên vỉa hè
Góc ngồi hiu quạnh, ẩn tàng che
Gom về ký ức thuở xưa ấy
Lúc phượng rực vòm, rộ tiếng ve?...

Phấp phỏng hồn hoa lưỡng lự dần
Tạ từ cõi thế vẫn lần khân
Trót vương vấn nặng tình tri kỷ
Siêu thoát được chăng bởi nợ trần

Trí rối, ngực đau, nhung nhớ hoài
Bao giờ da diết mới nguôi ngoai
Can trường lỡ khắc tên Vương Vũ
Nên dấn lao đao kiếp đoạn đoài

Cha Mẹ hẳn buồn nơi chín suối
Bùi ngùi con trẻ lệ lâm li
Luỵ duyên Lãng Tử âm thầm khổ
Chuốc lấy muộn phiền hà cớ chi?

Vụng tay nguệch ngoạc xướng bài thơ
Nguồn ý chơi vơi luật cứng đờ
Gắng trút nỗi niềm, phơi khúc mắc
Tương tư hụp lặn, nhặt thờ ơ

Chênh chếch liêu xiêu, thiếu chị Hằng
Tơ hồng lấp lửng ngọn lam giăng
Sóng dâng vùi cát sâu lòng biển
Thổn thức triền miên, ai đãi đằng?

Sức kiệt hơi tàn réo quỷ ma
Mày xanh mắt đỏ bay là đà
Thênh thang diệu vợi đường âm phủ
Bỉ ngạn mang mang tâm sự là.


September 15, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1489)
Bài gửi Sat May 30, 2020 2:59 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Dien-vien-oanh-kieu-khoac-ao-nau-song-binh-than-trong-chua148825

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1489)

Tâm Sự Điệp Trùng

Cẩm Tú! Hiền thê tỉnh lại nào
Hãy nhìn mặt nước ửng ngàn sao
Đồi thông đom đóm lập loè chiếu
Như hấp dẫn nhau, sinh sản đào

Phía xa dãy núi chính Hàm Rồng
Sắc thái muôn màu lá cỏ bông
Chằng chịt dây leo hoà vướng vít
Lạc vào tiên cảnh, ngất ngây không?

Đỉnh kia lãng đãng ánh trăng ngà
Trông vuốt liễu cành, mơn thiết tha
Than dế nỉ non chừng gọi bạn
Tợ lòng Ta đó, hỡi “Kiêu Sa”!...

Văng vẳng bên tai, đáy huyệt mồ
Bàng hoàng trở giấc, miệng môi khô
Ngoài sân phủ kín sương dày đặc
Hốc hác hao gầy bóng nguyệt cô

Phất phơ lọn tóc cuốn ưu sầu
Thắc thỏm hiện thời Chàng ở đâu
Cợt gió lùa mây, xây mộng điệp
Thả giàn hí hửng với tiên nâu?

Bất tận dặt dìu hê hả hê
Xập xình cuồng loạn giữa cơn mê
Đầy vơi cạn chén, hùm tranh đấu
Bạt cánh chim trời thoả thích phê?

Hay thẫn thờ chân trên vỉa hè
Góc ngồi hiu quạnh, ẩn tàng che
Gom về ký ức thuở xưa ấy
Lúc phượng rực vòm, rộ tiếng ve?...

Phấp phỏng hồn hoa lưỡng lự dần
Tạ từ cõi thế vẫn lần khân
Trót vương vấn nặng tình tri kỷ
Siêu thoát được chăng bởi nợ trần

Trí rối, ngực đau, nhung nhớ hoài
Bao giờ da diết mới nguôi ngoai
Can trường lỡ khắc tên Vương Vũ
Nên dấn lao đao kiếp đoạn đoài

Cha Mẹ hẳn buồn nơi chín suối
Bùi ngùi con trẻ lệ lâm li
Luỵ duyên Lãng Tử âm thầm khổ
Chuốc lấy muộn phiền hà cớ chi?

Vụng tay nguệch ngoạc xướng bài thơ
Nguồn ý chơi vơi luật cứng đờ
Gắng trút nỗi niềm, phơi khúc mắc
Tương tư hụp lặn, nhặt thờ ơ

Chênh chếch liêu xiêu, thiếu chị Hằng
Tơ hồng lấp lửng ngọn lam giăng
Sóng dâng vùi cát sâu lòng biển
Thổn thức triền miên, ai đãi đằng?

Sức kiệt hơi tàn réo quỷ ma
Mày xanh mắt đỏ bay là đà
Thênh thang diệu vợi đường âm phủ
Bỉ ngạn mang mang tâm sự là.


September 15, 2019
Tam Muội


Trọn Đời Khoá Chặt,
Nhịp Im Lìm

Thôi rồi! Em đã giấc nghìn thu
Còn lại mình anh giữa cõi mờ
Nhớ ánh trăng vàng soi bóng nước
Nhớ thời yêu dấu đượm vần thơ...

Những hoàng hôn đổ, gió du dương
Hướng mắt nhìn ngang cách mé vườn
Không thấy ảnh hình “Ai” lai vãng
Bốn bề lởn vởn tuyết sương buông

Những tối đỉnh tầng lấp lánh sao
Lắng nghe thoang thoảng tiếng rì rào
Cảm như thỏ thẻ lời em nói
Chợt muốn phải nầy sáng thật mau...

Có bữa ra đồng em bắt cua
Nhìn lên u ám sợ trời mưa
Anh mang áo nhựa cho em mặc
Xúc cảm lâng lâng, thấy thẹn thùa

Hai đứa cách nhau mấy cái nhà
Sớm trưa gần gũi tới lui qua
Mẹ cha đã định nên duyên nợ
Chỉ đợi thời gian ngắn nữa là..!.

Ai cũng bảo rằng rất xứng đôi
Anh thì lặng lẽ tụ niềm vui
Còn em mắc cỡ khi nghe nói
Má ửng xoay nghiêng dấu nụ cười

Những lúc anh đau em ghé thăm
Thẫn thờ ngước mặt thấy vầng trăng
Mây đen ảm đạm màn giăng kín
Suối biếc long lanh nhểu đọng lằn

Hôn lễ chưa thành mà giống vợ
Ân cần, từng chút thật tràn đầy
Khiến anh lắm lúc hừng nung nấu
Chí nguyện rồi đây sẽ chuỗi ngày...

Sắp sửa lên đường, chuẩn bị xong
Nào xôi, bánh ngọt, thịt chà bông
Một bao khá nặng em làm sẵn
Khệ nệ bưng trao tợ tiễn chồng...!

U mê lầm lạc rơi oan nghiệt
Da diết ngàn đau vỡ ánh thề
Mảnh đất sum sê đầy trái ngọt
Mà ôi! Bỗng chốc mất đường đi

Tan nát tình yêu, khổ bậu hiền
Âm thầm vào ngưỡng cửa am thiền
Mong tìm phôi lãng niềm dang dở
Nhưng chẳng thể nào dạ tĩnh yên

Canh cánh tơ vương sớm tối chiều
Bâng khuâng thổn thức dưới đìu hiu
Kệ kinh, chuông mõ công phu trải
Mãi vẫn hằn sâu bởi quá nhiều...

Từ nay vĩnh viễn chẳng còn em
Lần cuối cũng là một trái tim
Giữa đặt “Ngàn thương” tròn ấp ủ
Trọn đời khoá chặt, nhịp im lìm...


16/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1490)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:00 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Nguyen-binh-minh

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1490)

Trọn Đời Khoá Chặt,
Nhịp Im Lìm

Thôi rồi! Em đã giấc nghìn thu
Còn lại mình anh giữa cõi mờ
Nhớ ánh trăng vàng soi bóng nước
Nhớ thời yêu dấu đượm vần thơ...

Những hoàng hôn đổ, gió du dương
Hướng mắt nhìn ngang cách mé vườn
Không thấy ảnh hình “Ai” lai vãng
Bốn bề lởn vởn tuyết sương buông

Những tối đỉnh tầng lấp lánh sao
Lắng nghe thoang thoảng tiếng rì rào
Cảm như thỏ thẻ lời em nói
Chợt muốn phải nầy sáng thật mau...

Có bữa ra đồng em bắt cua
Nhìn lên u ám sợ trời mưa
Anh mang áo nhựa cho em mặc
Xúc cảm lâng lâng, thấy thẹn thùa

Hai đứa cách nhau mấy cái nhà
Sớm trưa gần gũi tới lui qua
Mẹ cha đã định nên duyên nợ
Chỉ đợi thời gian ngắn nữa là..!.

Ai cũng bảo rằng rất xứng đôi
Anh thì lặng lẽ tụ niềm vui
Còn em mắc cỡ khi nghe nói
Má ửng xoay nghiêng dấu nụ cười

Những lúc anh đau em ghé thăm
Thẫn thờ ngước mặt thấy vầng trăng
Mây đen ảm đạm màn giăng kín
Suối biếc long lanh nhểu đọng lằn

Hôn lễ chưa thành mà giống vợ
Ân cần, từng chút thật tràn đầy
Khiến anh lắm lúc hừng nung nấu
Chí nguyện rồi đây sẽ chuỗi ngày...

Sắp sửa lên đường, chuẩn bị xong
Nào xôi, bánh ngọt, thịt chà bông
Một bao khá nặng em làm sẵn
Khệ nệ bưng trao tợ tiễn chồng...!

U mê lầm lạc rơi oan nghiệt
Da diết ngàn đau vỡ ánh thề
Mảnh đất sum sê đầy trái ngọt
Mà ôi! Bỗng chốc mất đường đi

Tan nát tình yêu, khổ bậu hiền
Âm thầm vào ngưỡng cửa am thiền
Mong tìm phôi lãng niềm dang dở
Nhưng chẳng thể nào dạ tĩnh yên

Canh cánh tơ vương sớm tối chiều
Bâng khuâng thổn thức dưới đìu hiu
Kệ kinh, chuông mõ công phu trải
Mãi vẫn hằn sâu bởi quá nhiều...

Từ nay vĩnh viễn chẳng còn em
Lần cuối cũng là một trái tim
Giữa đặt “Ngàn thương” tròn ấp ủ
Trọn đời khoá chặt, nhịp im lìm...


16/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Hẹn Nàng Ở Kiếp Lai Sinh

Thưởng làn mát dịu quyện không trung
Cảnh vật hiển nhiên đẹp lạ lùng
Thấm thoắt cơm tù hai thập kỷ
Thấu đời ngục thất, vọng ung dung

Ý thức bổ sung luôn chấp hành
Phạt tiền, cải tạo tốt nên nhanh
Trại giam đặc xá giảm thời hạn
Tha bổng, khoan hồng, đố hổ danh

Cổng sắt rào gai chào giã biệt
Phước phần thoát hiểm, vượt lầm than
Tu tâm dưỡng tánh hầu vơi bớt
Quả nghiệp bụi trần chuỗi bất an

Hoàng hôn bảng lảng tím tầng mây
Ngọn bấc rì rào nghiêng ngửa cây
Lác đác vàng rơi nằm ngập lối
Gợi luồng u uẩn nặng nề vây

Nhấc bước lang thang kiếm trụ trì
Chỗ Nàng ký thác khoác qui y
Vùi chôn khổ nhục, nương nhà Phật
Giũ mảnh gian truân, ải luỵ vì

Nhận lọn mượt huyền trên cánh thư
Tỏ bày da diết trải tâm tư
Phút giây đoản mệnh còn vương vấn
Khắc khoải mông lung, dạ nát nhừ

Hộp giấy gói kia đựng mấy quà
Vòng kim, nhẫn ngọc, với bài ca
Lúc đang thả thính vội đùa viết
Những thứ cỏn con, ấy vậy mà!

Chênh vênh nhoi nhói siết dây thòng
Ray rứt bàng hoàng ngấn lệ trong
Một đoá hồng nhung mang bất diệt
Tình yêu thiết thạch, lại long đong

Lần theo chỉ dẫn đến thăm mồ
Cỏ dại mọc trùm, lá chất khô
Hang hốc xới cào từ rắn chuột
Nhện đàn, kiến đống mãi ra vô

Rưng rưng tay đốt nén trầm hương
Khấn vái vong hồn nếu bởi thương
Sống vất vưởng hoài nơi cõi thế
Nay mời tái ngộ dẫu uyên ương

Âm giới ngăn ranh giữa chúng mình
Ta thề xế bóng, bỏ phồn vinh
Về đây ngủ lạnh, phơi sương gió
Vĩnh viễn cạnh Em tợ bóng hình

Mền trời gối đất, kệ kinh năng
Kết mộng khi chiều, tối ngắm trăng
Nhang khói quay quần bên nấm mộ
Tháng ngày đạm bạc đợi giờ thăng

Niêm phong dĩ vãng, xoá lam mầu
Sám hối tội điều gây bể dâu
Nguyện kiếp lai sinh duyên hợp cẩn
Đáp đền món nợ nghĩa thâm sâu.


September 16, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1491)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:01 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 5058e35a61a208b0b0342f2f2009ab00

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1491)

Hẹn Nàng Ở Kiếp Lai Sinh

Thưởng làn mát dịu quyện không trung
Cảnh vật hiển nhiên đẹp lạ lùng
Thấm thoắt cơm tù hai thập kỷ
Thấu đời ngục thất, vọng ung dung

Ý thức bổ sung luôn chấp hành
Phạt tiền, cải tạo tốt nên nhanh
Trại giam đặc xá giảm thời hạn
Tha bổng, khoan hồng, đố hổ danh

Cổng sắt rào gai chào giã biệt
Phước phần thoát hiểm, vượt lầm than
Tu tâm dưỡng tánh hầu vơi bớt
Quả nghiệp bụi trần chuỗi bất an

Hoàng hôn bảng lảng tím tầng mây
Ngọn bấc rì rào nghiêng ngửa cây
Lác đác vàng rơi nằm ngập lối
Gợi luồng u uẩn nặng nề vây

Nhấc bước lang thang kiếm trụ trì
Chỗ Nàng ký thác khoác qui y
Vùi chôn khổ nhục, nương nhà Phật
Giũ mảnh gian truân, ải luỵ vì

Nhận lọn mượt huyền trên cánh thư
Tỏ bày da diết trải tâm tư
Phút giây đoản mệnh còn vương vấn
Khắc khoải mông lung, dạ nát nhừ

Hộp giấy gói kia đựng mấy quà
Vòng kim, nhẫn ngọc, với bài ca
Lúc đang thả thính vội đùa viết
Những thứ cỏn con, ấy vậy mà!

Chênh vênh nhoi nhói siết dây thòng
Ray rứt bàng hoàng ngấn lệ trong
Một đoá hồng nhung mang bất diệt
Tình yêu thiết thạch, lại long đong

Lần theo chỉ dẫn đến thăm mồ
Cỏ dại mọc trùm, lá chất khô
Hang hốc xới cào từ rắn chuột
Nhện đàn, kiến đống mãi ra vô

Rưng rưng tay đốt nén trầm hương
Khấn vái vong hồn nếu bởi thương
Sống vất vưởng hoài nơi cõi thế
Nay mời tái ngộ dẫu uyên ương

Âm giới ngăn ranh giữa chúng mình
Ta thề xế bóng, bỏ phồn vinh
Về đây ngủ lạnh, phơi sương gió
Vĩnh viễn cạnh Em tợ bóng hình

Mền trời gối đất, kệ kinh năng
Kết mộng khi chiều, tối ngắm trăng
Nhang khói quay quần bên nấm mộ
Tháng ngày đạm bạc đợi giờ thăng

Niêm phong dĩ vãng, xoá lam mầu
Sám hối tội điều gây bể dâu
Nguyện kiếp lai sinh duyên hợp cẩn
Đáp đền món nợ nghĩa thâm sâu.


September 16, 2019
Tam Muội


Ngẫm Phù Vân

Trăm hoa mới đó nở khu vườn
Chỉ khoảnh khắc thời cánh rã buông
Thơm ngát hừng đông vừa sực nức
Chiều tà rũ đoá, cạn làn hương...

Cảnh sống con người lắm đổi thay
Xuân xanh hiển hách, bước trời mây
Tuổi già xế bóng mòn hơi sức
Nẻo quạnh thâm trầm, nỗi lắc lay

Tử sinh bệnh lão lẽ phù vân
Nào thể ngược xoay định số phần
Óng mượt no tròn khi giữa rộ
Tóp teo, khô héo lúc mùa sang

Hôm qua vui vẻ biết bao nhiêu
Gặt hái thành công, lợi thật nhiều
Bỗng bữa nay xui tai nạn đến
Hao tài, vướng hoạ đẩy liêu xiêu

Kia thiếu phụ nghèo mưa nắng trải
Bán buôn vất vả kiếm nuôi con
Bất ngờ “Khách lạ” tìm thăm bậu
Đáp nghĩa tình xưa...“Tặng điếng hồn”

Hùm xám một vùng, tiếng dội xa
Trăng đang mười sáu gọi trăng tà
Đố ai dám bảo là trăng sáng
Dưới bóng hoàng hôn...“Nắng cũng nhoà”

Đổi thay, thay đổi tợ dòng sông
Thoáng chốc dâng cao, thoàng chốc ròng
Mỏng mảnh nan thuyền xuôi sóng nước
Tuỳ theo hướng chảy khoẻ hay cong...!

Ta chợt thấy lòng như mỏi mê
Khi hồi tưởng lại chuỗi lê thê
Ảnh hình, kỷ niệm dài năm tháng
Tất cả giờ đây còn những gì?

Phải chăng vương vấn, để canh thâu
Nhìn lá cỏ cây đọng giọt sầu
Hay chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Lúc chìm giá lạnh, khuất vào sâu

Buồn buồn, nhớ nhớ với mà thôi
Của kẻ ngày xưa hiện góc đời
Cứ mãi sớm chiều canh cánh dạ
Lan man thổn thức vọng trùng khơi

Bao lần ấp ủ nỗi niềm mơ
Dang dở hằn đau, nghẹn thẫn thờ
Bao giấc mộng ngàn tan vỡ nát
Ẩn tàng ký ức, hoá vần thơ...

Luẩn quẩn, loanh quanh luồn trí não
Cũng đành cam khép cửa con tim
Bởi vì tạo hoá an bày sẵn
Tất cả đều do một chữ duyên...

Bảng lảng không gian ánh lập loè
Phía vườn rỉ rả điệp ngân ve
Phôi pha, tạm gác bầu tâm sự
Lặng lẽ âm thầm đứng dậy đi...


18/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1492)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:02 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Bromeliad-shutterstock-108890825

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1492)

Ngẫm Phù Vân

Trăm hoa mới đó nở khu vườn
Chỉ khoảnh khắc thời cánh rã buông
Thơm ngát hừng đông vừa sực nức
Chiều tà rũ đoá, cạn làn hương...

Cảnh sống con người lắm đổi thay
Xuân xanh hiển hách, bước trời mây
Tuổi già xế bóng mòn hơi sức
Nẻo quạnh thâm trầm, nỗi lắc lay

Tử sinh bệnh lão lẽ phù vân
Nào thể ngược xoay định số phần
Óng mượt no tròn khi giữa rộ
Tóp teo, khô héo lúc mùa sang

Hôm qua vui vẻ biết bao nhiêu
Gặt hái thành công, lợi thật nhiều
Bỗng bữa nay xui tai nạn đến
Hao tài, vướng hoạ đẩy liêu xiêu

Kia thiếu phụ nghèo mưa nắng trải
Bán buôn vất vả kiếm nuôi con
Bất ngờ “Khách lạ” tìm thăm bậu
Đáp nghĩa tình xưa...“Tặng điếng hồn”

Hùm xám một vùng, tiếng dội xa
Trăng đang mười sáu gọi trăng tà
Đố ai dám bảo là trăng sáng
Dưới bóng hoàng hôn...“Nắng cũng nhoà”

Đổi thay, thay đổi tợ dòng sông
Thoáng chốc dâng cao, thoàng chốc ròng
Mỏng mảnh nan thuyền xuôi sóng nước
Tuỳ theo hướng chảy khoẻ hay cong...!

Ta chợt thấy lòng như mỏi mê
Khi hồi tưởng lại chuỗi lê thê
Ảnh hình, kỷ niệm dài năm tháng
Tất cả giờ đây còn những gì?

Phải chăng vương vấn, để canh thâu
Nhìn lá cỏ cây đọng giọt sầu
Hay chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Lúc chìm giá lạnh, khuất vào sâu

Buồn buồn, nhớ nhớ với mà thôi
Của kẻ ngày xưa hiện góc đời
Cứ mãi sớm chiều canh cánh dạ
Lan man thổn thức vọng trùng khơi

Bao lần ấp ủ nỗi niềm mơ
Dang dở hằn đau, nghẹn thẫn thờ
Bao giấc mộng ngàn tan vỡ nát
Ẩn tàng ký ức, hoá vần thơ...

Luẩn quẩn, loanh quanh luồn trí não
Cũng đành cam khép cửa con tim
Bởi vì tạo hoá an bày sẵn
Tất cả đều do một chữ duyên...

Bảng lảng không gian ánh lập loè
Phía vườn rỉ rả điệp ngân ve
Phôi pha, tạm gác bầu tâm sự
Lặng lẽ âm thầm đứng dậy đi...


18/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Sau Bức Màn Nhung

Đế vương lộng lẫy khoác long bào
Ngự trị ngai vàng, hái vạn sao
Nhả ngọc phun châu, hàng thần khớp
Sững sờ cúi rạp khép binh đao

Lãng tử hào hoa chốn nguyệt lầu
Tiệc tùng, ngả ngớn, lả lơi câu
Đùa ong ghẹo bướm say hương lửa
Vũ lụa nghê thường thoả mãn thâu

Lấm lem lăn lộn kiếp ăn mày
Gió bụi sóng đời trông rủi may
Cơm hẩm áo manh chờ bố thí
Gầm cầu xó chợ cuộn dòng quay

Thuỳ mị nết na gặp bất tài
Lệch duyên phụ rẫy vướng trần ai
U mê hệ luỵ trầm mình xuống
Đáy vực nhận chìm, gãy nhánh mai

Ma men bợm quậy nhất nhì làng
Gia trưởng vụng về khiến xốn xang
Ý thức dẫu sai đều phải lệnh
Trong ngoài răm rắp, nặng lòng mang

Mẹ hiền tần tảo dưỡng nuôi con
Sầu khổ vọng Cha nuốt mỏi mòn
Rê bước bôn ba từng ngõ ngách
Xá gì ngụp lặn phủ đầu non

Thái hậu hoành hành ngôi chín bệ
Hùng hồ xưng bá, thật uy nghi
Bộc nô, tì nữ, nguy nga điện
Quý phái nghiêm trang đẹp cực kì…

Nào vua, lãng tử, đến a hoàn
Đấy kẻ mặn nồng thắm phụng loan
Kia nước êm đềm ròng rả chảy
Đây nguồn suối đục chuỗi tân toan

Khi bức màn nhung khép lại rồi
Nỗi niềm hụt hẫng lững lờ trôi
Phấn son gột rửa sau vai diễn
Giờ lộ mênh mang khúc lở bồi

Guồng lo bất tận mãi khôn ngừng
Bão trút, lốc tràn, tuyết dửng dưng
Bữa ế chèo queo nằm quạt muỗi
Hôm phờ phạc nét, ngủ đìa bưng

Mấy lúc tẽn tò giả lả vui
Hoặc khuya gió nhẹ rớt bùi ngùi
Hả hê khoảnh khắc thành mây khói
Bảng lảng lụn tàn khi nắng thui

Lẻ loi ngán ngẩm trước trăm bề
Thực tế gánh gồng lắm ủ ê
Mặt nạ tích tuồng hề hoá chuyển
Được buồn thườn thượt dãy lê thê

Sân khấu lời ca mong cuộc đời
Dịu mờ nức nở giữa chơi vơi
Thả hồn lơ lửng theo ngày tháng
Nhưng chỉ bóng trăng lạnh cuối trời.


September 18, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1493)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Spring-Forest-Flowers-1440x900-hd-wallpapers-co

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1493)

Khoảnh Khắc Dòng Dư Lệ

Thắm thoát hai mùa thu lá bay
Ta Nàng sớm tối chặt bàn tay
Dìu nhau từng bước về cung nguyệt
Cạn chén men nồng say thật say

Những sớm tinh sương bước xuống đò
Chở hồn đôi đứa đến bờ mơ
Bước lên thong thả, trầm giây phút
Giấy mực chan hoà cả ý thơ

Bao chiều êm ả cận bờ sông
Má tựa kề vai ấm áp lòng
Xúc cảm dâng trào nơi khoé mắt
Ngọt ngào yêu dấu ngập mênh mông

Đêm đêm thao thức vọng trời xa
Nỗi nhớ niềm thương ánh chạnh nhoà
Mảng trắng lưu tình canh cánh dạ
Chập chờn lởn vởn bóng “Người Ta”

Canh khuya gối lạnh, lạnh tơ vương
Mong mỏi chìm sâu giấc mộng hường
Xoải cánh nhẹ nhàng vào diệu vợi
Để cùng gặp gỡ ảnh hình thương

Lắm lúc lan man trước nẻo đời
Nhìn bầu ảm đạm héo vàng rơi
Tâm tư man mác chìm hoang quạnh
Bỗng chốc phôi pha trước nụ cười...

Nàng ơi! Khoảnh khắc dòng dư lệ
Chẳng hiểu vì sao lại nhểu sầu
Có phải bất ngờ do thổn thức
Cảnh thuyền ngóng đợi, khách nơi đâu?

Hay buồn lặng ngắm mảnh trăng thanh
Toả sáng lung linh giữa đỉnh tầng
Bất chợt hàng mây trôi lững thững
Kéo màn u ám phủ xung quanh...


10/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Khung Sầu Tháng Chín

Chiều thu lác đác lá vàng rơi
Lặng lẽ mây bay cuộn cuối trời
Bảng lảng lam mờ quanh núi biếc
Hữu tình cám cảnh tấc lòng khơi

Tháng chín đã về Mình biết không
Heo may thoảng lạnh, sữa hoa nồng
Buồn đươm mắt ngọc rưng nguồn lệ
Khoảng cách đôi bờ, em mãi trông

Thoáng giây hội ngộ ngớt dòng châu
Dẫu phải Thiên Cơ đổ đỉnh đầu
Sóng dạt con đò nghiêng lảo đảo
Hoặc đùn xám xịt bám vầng nâu…

Hiện tại giờ nầy Mình ấm êm
Bên chăn nệm gối cạnh môi mềm
Thưởng làn mát dịu, tô mày liễu
Tung cánh chim Bằng thoả ánh đêm

Nhen nhóm củi khô rực lửa tình
Đắm chìm hồ hởi ngắm lung linh
Bướm chao đài mượt khung lầu mộng
Ngất ngưởng men say quyện bóng hình?

Hay Mình lạnh lẽo giữa hàn sương
Tủi phận lao đao ngưỡng đoạn trường
Thấp thỏm hướng nhìn nơi diệu vợi
Mong cùng tố nữ thẳng buồm giương

Bến cập đất lành tạo dựng xây
Túp lều lý tưởng, thả diều dây
Ban mai thánh thót, bầu quang đãng
Chạng vạng suối ngân tuế nguyệt chầy?...

Còn ở phương nầy dạ ngổn ngang
Trầm tư thao thức ngẫm tào khang
Tương phùng hà cớ sông ngăn trở
Khiến quạnh hiu sầu, xang xốn xang.


September 19, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1494)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 White-2993726-960-720

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1494)

Khung Sầu Tháng Chín

Chiều thu lác đác lá vàng rơi
Lặng lẽ mây bay cuộn cuối trời
Bảng lảng lam mờ quanh núi biếc
Hữu tình cám cảnh tấc lòng khơi

Tháng chín đã về Mình biết không
Heo may thoảng lạnh, sữa hoa nồng
Buồn đươm mắt ngọc rưng nguồn lệ
Khoảng cách đôi bờ, em mãi trông

Thoáng giây hội ngộ ngớt dòng châu
Dẫu phải Thiên Cơ đổ đỉnh đầu
Sóng dạt con đò nghiêng lảo đảo
Hoặc đùn xám xịt bám vầng nâu…

Hiện tại giờ nầy Mình ấm êm
Bên chăn nệm gối cạnh môi mềm
Thưởng làn mát dịu, tô mày liễu
Tung cánh chim Bằng thoả ánh đêm

Nhen nhóm củi khô rực lửa tình
Đắm chìm hồ hởi ngắm lung linh
Bướm chao đài mượt khung lầu mộng
Ngất ngưởng men say quyện bóng hình?

Hay Mình lạnh lẽo giữa hàn sương
Tủi phận lao đao ngưỡng đoạn trường
Thấp thỏm hướng nhìn nơi diệu vợi
Mong cùng tố nữ thẳng buồm giương

Bến cập đất lành tạo dựng xây
Túp lều lý tưởng, thả diều dây
Ban mai thánh thót, bầu quang đãng
Chạng vạng suối ngân tuế nguyệt chầy?...

Còn ở phương nầy dạ ngổn ngang
Trầm tư thao thức ngẫm tào khang
Tương phùng hà cớ sông ngăn trở
Khiến quạnh hiu sầu, xang xốn xang.


September 19, 2019
Tam Muội


Vẳng Vọng Tím Hồi Chuông

Tháng chín thu nay đã cuối mùa
Lá vàng lối ngõ rụng dần thưa
Hàng cây trầm mặc trông luồng gió
Lững thững từ xa lấy chổi lùa...

Lất phất tung bay héo cạnh bờ
Gợi niềm vương vấn dẫn hồn mơ
Cho dài năm tháng vòng ngang trái
Nhịp sóng trào dâng đẩy vật vờ

Canh cánh u hoài tưởng nhớ ai
Bâng khuâng da diết thả hàng mây
Miên man chất ngất bầu tâm sự
Chỉ biết âm thầm mượn bút say

Sớm tối nhìn treo giữa cõi tầng
Giạt về tít tận khuất mờ tan
Biết bao dãy xám đà như thế
Là cũng bấy nhiêu nghẹn tiếng đàn

Để rồi thỉnh thoảng dạ gờn đau
Trăn trở, ưu tư trĩu khoé sầu
Tha thiết ngập đầy loang huyết quản
Vậy mà chẳng biết phải làm sao

Em ơi! Ảm đạm đìu hiu bóng
Chạnh nhớ đêm trăng gặp gỡ hình
Như thể thân quen từ vạn kiếp
Khiến lòng dào dạt mãi rung rinh...

Chầm chậm thời gian lặng lẽ trôi
Khuya khuya thao thức ngóng phương trời
Ngày ngày nghĩ ngợi đờ nhân ảnh
Cố nén vào sâu, gượng nét cười

Thơ tình hai đứa dầy trang giấy
Sưởi ấm yêu đương những lúc buồn
Còn đó âm vang bầu tĩnh mịch
Hoàng hôn vẳng vọng tím hồi chuông…


19/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1495)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:08 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1495)

LẠC MẤT TÌNH THƠ

Em đầu đẳng, tôi đứng ở đầu đây
Vùn vụt đẩy, say bay hồn tuổi mộng
Chiếc đòn đưa, bềnh bồng khơi sóng dậy
Cho nỗi lòng nước chảy một dòng sông!

Giọng nói Bắc, tên Dung, xinh, duyên dáng
Nét hoa cười lai láng đổ vào tim
Mảnh trăng thanh im lìm nghe gió thoảng
Rồi âm thầm kết tụ chỉ tơ duyên

Lên đi anh! Ngồi kề “người ta” chở!
Đường Sài Gòn sáng tỏ dãy đèn đêm
Ngọn hiu hiu, lim dim theo hơi thở
Nỗi dạt dào rung cảm cận kề em

Đổi lại nhé! Chỉ anh, à! đạp số
Ta thay phiên dạo ngắm cảnh đô thành
Cặp bướm tơ long lanh vầng sáng tỏ
Dưới đêm vàng nhấp nhố chuỗi trong xanh!

Bàn tay nhỏ, xương xương mà thật ấm
Ấm tâm hồn, ấm thấm quả tim tôi
Rạp chiếu phim, em ơi Vương Vũ đấm
Mà sao như thăm thẳm bởi hồn trôi…

Biển cuộc đời chập chùng bao sóng lượn
Ngọn phong cuồng phất phưởng cận kề bên
Trở về quê lênh đênh ngàn gió chướng
Lạc nhau rồi chẳng hướng biết tìm em!

Có bao lần ghé lại đất đô thành
Nỗi nhung nhớ diết da bầu tâm sự
Nhưng mịt mờ phủ vây vầng trăng chạnh
Để suốt đời canh cánh mãi tình thơ!...


Nguyễn Thành Sáng


Lạc Mộng Duyên Rơi

Hồ Than Thở trong ngày tầm tã ấy
Gió thông reo đùn đẩy lạnh cõi lòng
Đang bối rối quay mòng run lẩy bẩy
Ngựa lạc đường lỡ sẩy quấn bòng bong

Rơi hụt hẫng thầm mong tia mầu nhiệm
Cứu tình hình nhưng hiếm bởi xung quanh
Chẳng bóng dáng nên đành ngồi chánh niệm
Chợt huỵch huỳnh! Hiệu nghiệm bước chân anh

Từ dạo đó duyên lành xe đôi lứa
Hay hẹn hò mỗi bữa Chủ Nhật sang
Anh hướng dẫn rỏ ràng khi cưỡi ngựa
Nắm dây cương bàn cựa chắt vững vàng

Một buổi nọ bên Chàng cùng rong ruổi
Trải bạt ngàn rượt đuổi dưới hoàng hôn
Những cảm xúc dập dồn len lỏi duỗi
Khảy cung đàn quyện suối phả càn khôn

Rồi cuộc sống phải bôn ba xứ lạ
Hôm tiễn đưa lã chã giọt lệ sầu
Trao ước hẹn thề câu bền sỏi đá
Rạng công danh sẽ gá nghĩa cau trầu

Đã bao Hạ mưa ngâu dài nỗi nhớ
Người biệt tăm hay nỡ vội vô tình
Em cứ tưởng bình minh hồng rực rở
Nào canh tàn trăn trở hứng điêu linh…

Chiều bảng lảng lộ trình qua lối cũ
Cảnh giờ đây héo rũ thiếu mỹ miều
Tim nhức nhối cô liêu lầm lũi phủ
Đời vắng anh vũ trụ bỗng tiêu điều.


September 20, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1496)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:09 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 White-flowers

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1496)

Lạc Mộng Duyên Rơi

Hồ Than Thở trong ngày tầm tã ấy
Gió thông reo đùn đẩy lạnh cõi lòng
Đang bối rối quay mòng run lẩy bẩy
Ngựa lạc đường lỡ sẩy quấn bòng bong

Rơi hụt hẫng thầm mong tia mầu nhiệm
Cứu tình hình nhưng hiếm bởi xung quanh
Chẳng bóng dáng nên đành ngồi chánh niệm
Chợt huỵch huỳnh! Hiệu nghiệm bước chân anh

Từ dạo đó duyên lành xe đôi lứa
Hay hẹn hò mỗi bữa Chủ Nhật sang
Anh hướng dẫn rỏ ràng khi cưỡi ngựa
Nắm dây cương bàn cựa chắt vững vàng

Một buổi nọ bên Chàng cùng rong ruổi
Trải bạt ngàn rượt đuổi dưới hoàng hôn
Những cảm xúc dập dồn len lỏi duỗi
Khảy cung đàn quyện suối phả càn khôn

Rồi cuộc sống phải bôn ba xứ lạ
Hôm tiễn đưa lã chã giọt lệ sầu
Trao ước hẹn thề câu bền sỏi đá
Rạng công danh sẽ gá nghĩa cau trầu

Đã bao Hạ mưa ngâu dài nỗi nhớ
Người biệt tăm hay nỡ vội vô tình
Em cứ tưởng bình minh hồng rực rở
Nào canh tàn trăn trở hứng điêu linh…

Chiều bảng lảng lộ trình qua lối cũ
Cảnh giờ đây héo rũ thiếu mỹ miều
Tim nhức nhối cô liêu lầm lũi phủ
Đời vắng anh vũ trụ bỗng tiêu điều.


September 20, 2019
Tam Muội


Nỗi Lòng Day Dứt

Chuyến xe đò tình cờ ngồi kế cận
Khiến hai người chuyện vãn trở thành quen
Bên cảm mến ánh đèn nâu ửng sáng
Còn bên thì bẽn lẽn dấu nụ duyên...

Rời khỏi bến, lặng yên, lòng man mác
Ngước nhìn nhau rung lắc hãy còn đây
Nhà em ở cuối nầy vài chục mét
Nếu tiện đường anh ghé thiệt là vui...

Kể từ đó dòng đời về diệu vợi
Bóng con thuyền sớm tối lững lờ đi
Lúc hừng đông lượn ghì nghiêng ngả tới
Buổi chiều tà chèo mỏi đậu bờ đê

Chẳng bận bịu, nghĩ gì ngoài ước vọng
Vượt cõi ngàn lồng lộng đến trùng dương
Mặc bão táp phong cuồng gieo dậy sóng
Vẫn âm thầm ngựa phóng, mũi tên buông!

Để quạnh quẽ mảnh vườn trông lữ khách
Cỏ cây sầu, trầm mặc rũ canh thâu
Mới độ nào gặp nhau đầy thân mật
Mà giờ đây héo hắt dưới mưa ngâu...

Ngày khăn gói ghé chào, lời từ giã
Em ngồi kia buồn bã, tím dung nhan
Ngoại với chị mấy lần đưa đẩy gió
Chợt hiểu rồi! “Ở đó” “Đượm vầng trăng”

Nỗi xúc động kéo dần thành day dứt
Có cái gì nhói nhức giữa con tim
Kẻ vô tình làm em đau chất ngất
Lại chính là khoảnh khắc một loài chim...


20/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1497)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:09 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Mixed

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1497)

Nửa Vần Thơ

Ngày xưa đó, anh mới tập làm thơ
Niềm rung cảm từng giờ gieo trên trắng
Bởi vụng dại văn từ đành hụt hẫng
Tiếng của lòng vương vấn nhịp yêu đương!

Những chiều tà thao thức, ngắm mây sương
Nhìn dãy xám trên đường bay diệu vợi
Lòng dặn lòng, gần nhau anh sẽ nói
Với em rằng, em hỡi! Có hay chăng?

Tại vì sao anh cứ mãi bâng khuâng
Và luôn nhớ sau lần ta gặp gỡ
Hồn lâng lâng trên đầu cây ngọn cỏ
Muốn ảnh hình ai đó được gần bên

Nhưng áng xám che phủ mảnh trăng lên
Để một cõi thang thênh chìm nhạt ánh
Anh yếu đuối, ngại ngần bên sông lạnh
Đành đứng nhìn canh cánh, nhịp đong đưa

Rồi tất cả chỉ biết trút vào thơ
Mà thơ thì thẫn thờ theo cảm xúc
Anh chập chững trong tiếng đàn điệp khúc
Nên khảy hoài chẳng chút điệu thanh trong!

Em nép mình bên thềm vắng chờ mong
Còn anh nghẹn trên dòng con nước chảy
Cố vươn chèo về đến nơi bến ấy
Nhưng bơi hoài chỉ thấy mịt mờ xa

Lời không hay đành khép bản tình ca
Và chẳng muốn ngân nga niềm héo hắt
Anh yêu em, tình yêu ngàn chất ngất
Đâu cam lòng gởi nhạt tặng trăng sao…

Để giờ đây ôm lấy vạn sầu đau
Trải bút tiếp cho tròn… câu dang dỡ
Bởi mỏi mòn trông trăng chìm cuối phố
Em có chồng, trả đó… nửa vần thơ!


14/7/2016
Nguyễn Thành Sáng


Phải Chi Có Hạt Mưa Sa

Đã lâu lắm mưa quên rồi sa mạc
Hoa cỏ buồn ngơ ngác giữa màu thu
Tiếng chim than vời vợi dải sương mù
Bầu nắng rọi vi vu luồng rực nóng

Lửa thiêu đốt mùa màng hư cô đọng
Cảm muôn loài trông ngóng những tầng mây
Tụ hội về kết xám xịt thành dây
Để đổ hạt tràn đầy sông hồ rãnh

Nguồn tuyệt vọng đội mồ thêm canh cánh
Giếng cạn dần từng mảnh đất nứt khô
Đám ruộng nương héo hắt tựa mơ hồ
Dưới oi ả nhấp nhô cầu vòng hiện

Đợi mòn mỏi tưởng chừng như vĩnh viễn
Nhưng chiều nay lớp kiến bỗng tản hàng
Đỉnh non ngàn lãng đãng rộng xoè trang
Che hừng hực gắt vàng lần yếu ớt

Ánh sấm chớp rền vang trời bất chợt
Xoáy cuộn cuồn bỡn cợt vuốt không gian
Nghiêng rặng cây háo hức kéo cung đàn
Đón ập xuống vô vàn tia dịu mát

Ngoài song cửa thét gào rơi ào ạt
Khiến tơ đồng ran rát chuỗi nhớ mong
Dài tháng năm khao khát tận đáy lòng
Buổi gặp gỡ nửa vòng xoay trái đất

Phải chăng mộng! Biết đâu là sự thật
Trải thơ sầu phẫn uất mối uyên ương
Chìm suy tư quạnh quẽ phủ dáng hường
Tình yêu đấy, đoạn trường giăng kín mít

Nỗi hụt hẫng há lời văng vung vít
Khúc khuỷu nào siết ghịt cánh thuyền duyên
Là tri âm, hay khoảnh khắc hão huyền
Sao phấp phỏng xỏ xuyên hồn du mục.


September 21, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1498)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Screen-shot-2013-01-08-at-7-25-38-pm

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1498)

Phải Chi Có Hạt Mưa Sa

Đã lâu lắm mưa quên rồi sa mạc
Hoa cỏ buồn ngơ ngác giữa màu thu
Tiếng chim than vời vợi dải sương mù
Bầu nắng rọi vi vu luồng rực nóng

Lửa thiêu đốt mùa màng hư cô đọng
Cảm muôn loài trông ngóng những tầng mây
Tụ hội về kết xám xịt thành dây
Để đổ hạt tràn đầy sông hồ rãnh

Nguồn tuyệt vọng đội mồ thêm canh cánh
Giếng cạn dần từng mảnh đất nứt khô
Đám ruộng nương héo hắt tựa mơ hồ
Dưới oi ả nhấp nhô cầu vòng hiện

Đợi mòn mỏi tưởng chừng như vĩnh viễn
Nhưng chiều nay lớp kiến bỗng tản hàng
Đỉnh non ngàn lãng đãng rộng xoè trang
Che hừng hực gắt vàng lần yếu ớt

Ánh sấm chớp rền vang trời bất chợt
Xoáy cuộn cuồn bỡn cợt vuốt không gian
Nghiêng rặng cây háo hức kéo cung đàn
Đón ập xuống vô vàn tia dịu mát

Ngoài song cửa thét gào rơi ào ạt
Khiến tơ đồng ran rát chuỗi nhớ mong
Dài tháng năm khao khát tận đáy lòng
Buổi gặp gỡ nửa vòng xoay trái đất

Phải chăng mộng! Biết đâu là sự thật
Trải thơ sầu phẫn uất mối uyên ương
Chìm suy tư quạnh quẽ phủ dáng hường
Tình yêu đấy, đoạn trường giăng kín mít

Nỗi hụt hẫng há lời văng vung vít
Khúc khuỷu nào siết ghịt cánh thuyền duyên
Là tri âm, hay khoảnh khắc hão huyền
Sao phấp phỏng xỏ xuyên hồn du mục.


September 21, 2019
Tam Muội


Nỗi Niềm Mênh Mang

Bầu oi bức, khô khan trùm vạn vật
Hoa lá đờ héo hắt rũ đìu hiu
Đất nứt nẻ, khao khát biết bao nhiêu
Muôn sự sống tiêu điều dần tơi tả...

Từ diệu vợi bàn tay thần của gió
Vói thẳng về cố phả nỗi hanh hao
Đêm khung trời lấp lánh đỉnh tầng cao
Vạn xúc cảm, thả trào soi mù mịt

Hơi bàng bạc, như chạnh lòng thút thít
Đọng thành sương chen khít nhánh cành cây
Không gian mờ chầm chậm mấy hàng mây
Cũng cám cảnh kéo dài nơi tan loãng

Những nghĩa lớn nhẹ nhàng trong một thoáng
Giúp phôi pha khổ nạn, đổi thay đưa
Và rồi kia loáng thoáng dưới ngọn lùa
Mưa rả rích lưa thưa gầy sức bật...!

Còn ở đây! Yêu đương đầy chất ngất
Quả nồng nàn khép chặt mối tình chung
Cứ phải mãi canh cánh chuỗi bâng khuâng
Khuya thao thức cung đàn ngân não nuột

Là duyên nợ thiết tha từ kiếp trước
Hay ghẹo đùa đẩy bước lạc lầm mê
Khiến thẫn thờ, nghiêng ngả gót chân đi
Rơi ngập ngụa, tái tê niềm tâm sự...

Vậy mà sao có trăng vàng lối ngõ
Trải long lanh êm ả dỗ vu sơn
Sao lại có tiềm thức một linh hồn
Dẫn ngồi giữa khuôn tròn nâng bút ngọc

Và sao lại tháng năm dài quạnh góc
Bỗng bất ngờ cơn lốc kéo vào mơ
Để ngày nào sớm tối tím thu mờ
Nay hoá cánh lững lờ bay khắp nẻo...


21/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1499)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 F61e6b127f274e6b4f8c99ac60a66569

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1499)

Nỗi Niềm Yêu Đương

Em có thấu nỗi lòng anh không hỡi?
Đã trọn rồi thương nhớ biết bao nhiêu
Ngập vương vấn, liêu xiêu phơi gió thổi
Thắt thẻo nhìn diệu vợi dạ thầm kêu...

Ngày quạnh quẽ, đìu hiu trùm trĩu nặng
Nghĩ ngợi nhiều, luẩn quẩn khối tâm tư
Luống bâng khuâng, thẫn thờ bên nẻo vắng
Nhẹ âm thầm kéo nắng dệt vần thơ

Thơ chan chứa không gian đầy sắc tím
Lắm sương mờ trải cuốn mịt mùng mây
Thêm bọt trắng trải dài lên sóng biển
Đón hình “Nàng” ẩn hiện, cuốn vòng tay

Nay tha thiết tràn đầy, soi ánh tỏ
Vướng phũ phàng lối ngõ kín rào che
Để trầm mặc khuya khuya gần khung cửa
Man mác gờn, vò võ chuỗi ngân nga...!

Nào lo sợ trăng tà hay trăng khuyết
Cũng chẳng màng con nước ngược, nước xuôi
Bởi hoa xuân muôn đời treo suối biếc
Vẫn rạng ngời sắc nét đoá ngàn tươi

Tình đôi ta, đầy vơi niềm lưu luyến
Đêm từng đêm cánh quyện sát kề nhau
Truyền hơi ấm, canh thâu lầu mộng đến
Khuây khoả bầu trống vắng, tuyết sương ngâu

Dẫu biết rằng nhịp cầu đà lỡ bước
Khiến yêu đương đứng trước ngả ba đường
Để chiều chiều nghe chuông hồn vẳng vọng
Âm vang sầu lắng đọng, nhói tim thương

Cố nén lại nỗi buồn trong khoảnh khắc
Ngước khung trời thả mắt hướng xa xăm
Rồi lặng lẽ tiến lần về phía trước
Nhìn sông dài, sóng lướt gợn lăn tăn...


23/7/2019
Nguyễn Thành Sáng


Nối Nghĩa Khâu Tình

Treo bóng nguyệt trên nền trời đen mượt
Gió vi vu lả lướt quyện non ngàn
Bên thềm cửa bút đan dài thườn thượt
Trang giấy luồn mực ướt sũng tràn lan

Đươm nhành liễu muôn vàn tia lấp lánh
Soi mặt hồ từng mảnh gợn li ti
Tiếng thác vỗ thầm thì trêu cá ngạnh
Đuôi quẫy đuôi, xuôi rãnh nước nhu mì

Lòng bỗng chốc rù rì vương vấn nhớ
Len lỏi vào hơi thở, mạch trái tim
Như núi lửa lặn chìm gom đủ cỡ
Rồi cựa nguồn tung vỡ xuống vạn kim

Mới chớp nhoáng đã dìm hai thu rụng
Lời hẹn thề giữ đúng nghĩa khắc sâu
Mong ngày tháng dãi dầu hề lủng củng
Để trọn nguyền Loan Phụng hợp hoà câu

Thiếp cảm khái hằng thâu hàn huyên chuyện
Trải nỗi niềm quyến luyến điệu ngân nga
Càng thắm thiết đậm đà chung chí tuyến
Trau giồi văn, từ nhuyễn dưới trăng tà

Luôn nhặt nhạnh sương sa làm tinh tú
Xếp đèn lồng vũ trụ thả mộng mơ
Đem phiến lá gửi bờ sông tự nhủ
Say miệt mài ươm nụ kết vần thơ

Đợi ló dạng vàng tơ in dòng suối
Là lúc thuyền rong ruổi biệt thế nhân
Hồn trinh bạch ân cần trao đắm đuối
Miệng nhoẻn cười giã chuỗi nghiệt phù vân

Bến năm cũ trong ngần cuồn cuộn chảy
Đón cánh buồm, tô dãy, nhuộm sơn khê
Nay vĩnh viễn ngõ về rung nhịp khảy
Giữa tông đường tình lạy nối phu thê.


September 22, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1500)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 1231

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1500)

Nối Nghĩa Khâu Tình

Treo bóng nguyệt trên nền trời đen mượt
Gió vi vu lả lướt quyện non ngàn
Bên thềm cửa bút đan dài thườn thượt
Trang giấy luồn mực ướt sũng tràn lan

Đươm nhành liễu muôn vàn tia lấp lánh
Soi mặt hồ từng mảnh gợn li ti
Tiếng thác vỗ thầm thì trêu cá ngạnh
Đuôi quẫy đuôi, xuôi rãnh nước nhu mì

Lòng bỗng chốc rù rì vương vấn nhớ
Len lỏi vào hơi thở, mạch trái tim
Như núi lửa lặn chìm gom đủ cỡ
Rồi cựa nguồn tung vỡ xuống vạn kim

Mới chớp nhoáng đã dìm hai thu rụng
Lời hẹn thề giữ đúng nghĩa khắc sâu
Mong ngày tháng dãi dầu hề lủng củng
Để trọn nguyền Loan Phụng hợp hoà câu

Thiếp cảm khái hằng thâu hàn huyên chuyện
Trải nỗi niềm quyến luyến điệu ngân nga
Càng thắm thiết đậm đà chung chí tuyến
Trau giồi văn, từ nhuyễn dưới trăng tà

Luôn nhặt nhạnh sương sa làm tinh tú
Xếp đèn lồng vũ trụ thả mộng mơ
Đem phiến lá gửi bờ sông tự nhủ
Say miệt mài ươm nụ kết vần thơ

Đợi ló dạng vàng tơ in dòng suối
Là lúc thuyền rong ruổi biệt thế nhân
Hồn trinh bạch ân cần trao đắm đuối
Miệng nhoẻn cười giã chuỗi nghiệt phù vân

Bến năm cũ trong ngần cuồn cuộn chảy
Đón cánh buồm, tô dãy, nhuộm sơn khê
Nay vĩnh viễn ngõ về rung nhịp khảy
Giữa tông đường tình lạy nối phu thê.


September 22, 2019
Tam Muội


Năm Tháng Phù Vân

Bên góc quạnh lê thê buồn trăn trở
Trái ngang tình vàng võ nét thu phai
Quả chan chứa tràn đầy muôn luyến nhớ
Chỉ âm thầm, lối ngõ vọng trời mây...

Dạ thổn thức u hoài trong tĩnh lặng
Cố sức mình kéo nặng đặt sang bên
Thả mênh mang bồng bềnh trên nẻo vắng
Tìm phôi pha hụt hẫng giữa canh đêm

Trang giấy mỏng trải lên bầu tâm sự
Bút xe tròn nắn chữ nghĩa yêu đương
Hồn băng giá đọng sương từng giọt nhỏ
Hoá tơ lòng gửi gió tặng về phương

Có những lúc vấn vương trào khoé mắt
Gót chân chiều man mác gợn từng cơn
Trên chầm chậm hoàng hôn dần lụn tắt
Dưới nỗi niềm quặn thắt héo sầu đơn…!

Nàng với Ta sớm hôm nhiều như thế
Lắm bao lần ửng lệ xót chơi vơi
Nhìn tơ sợi rối bời treo ráng xế
Dẫu tận cùng... cũng chỉ vậy mà thôi

Thuyền vẫn lướt, dòng đời luôn tới trước
Cánh thời gian lần lượt mãi trôi qua
Hừng đông đến sụp tà rồi đảo ngược
Cứ xoay vòng mỗi bước cuốn vào xa...

Kia bến nước, thuở qua làm lữ khách
Buổi nắng tàn, từng khắc phủ âm u
Dấu hải hồ chu du đà thấm mệt
Sẽ giã từ trả hết, một vần thơ...

Giờ Thương hỡi! Cung mơ đầy mật ngọt
Có vườn hồng, lảnh lót tiếng chim ngân
Có lồng lộng vầng trăng soi bát ngát
Có êm đềm thoảng mát đợi Em Anh...


22/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1501)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:12 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 279traingangnoinho

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1501)

Nốt Trầm Vấn Vương

Say sưa ngây ngất vần thơ
Say thương, say nhớ, say chờ...Nàng ơi!
Ban mai văng vẳng ru hời
Lời thương tiếng nhớ gợi chơi vơi lòng

Đôi bờ ngăn cách con sông
Tâm tư canh cánh một dòng vấn vương
Trên cành đọng bấy giọt sương
Là bao khắc khoải dặm trường đôi ta

Để cho những buổi chiều tà
Bước chân lặng lẽ, ngân nga nỗi niềm
Dẫu sầu len lỏi chích tiêm
Há sờn cõi dạ, vọng điềm linh thiêng

Bện tơ thắt chỉ xích xiềng
Giăng trời lấp lánh, trăng nghiêng đỉnh đồi
Miếng trầu thắm đỏ vành môi
Hẹn nhau Ô Thước bồi hồi xuyến xao

Đậm đà tha thiết biết bao
Mưa dầm, nắng hạn giữa bầu thênh thang
Luyến lưu, nhung nhớ vô vàn
Đìu hiu quạnh quẽ, lâng lâng con thuyền

Bến trăng ước mộng nối duyên
Thời gian chầm chậm cánh uyên cũng thành
Hiện thời dư lệ long lanh
Tháng ngày thổn thức tóc xanh bạc màu

Canh dài trăn trở nhớ nhau
Đây buồn khoé ngọc, kia dàu dàu mi
Đớn đau nghịch cảnh luỵ vì
Hoá công trêu ghẹo, thiên di gập ghềnh

Khiến bồn chồn mãi lênh đênh
Gió vờn, sóng vỗ, ngả nghiêng thẫn thờ
Trên cao vạt xám lững lờ
Rớt buồn đẫm hạt phủ mờ thênh thang

Cố tay chèo lái dặm ngàn
Dõi trông diệu vợi, võ vàng xác thân
Bão giông thoắt cũng tan dần
Ló vầng ráng mỡ ngoài sân chim chiều

Rỉa lông thánh thót phiêu diêu
Như tình ta đó, vạn điều chóng bay
Bởi tim khắc trọn câu này
Sắt son bền bỉ, đắng cay chẳng chùng.


September 23, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1502)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:13 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1502)

Năm Tháng Phù Vân

Bên góc quạnh lê thê buồn trăn trở
Trái ngang tình vàng võ nét thu phai
Quả chan chứa tràn đầy muôn luyến nhớ
Chỉ âm thầm, lối ngõ vọng trời mây...

Dạ thổn thức u hoài trong tĩnh lặng
Cố sức mình kéo nặng đặt sang bên
Thả mênh mang bồng bềnh trên nẻo vắng
Tìm phôi pha hụt hẫng giữa canh đêm

Trang giấy mỏng trải lên bầu tâm sự
Bút xe tròn nắn chữ nghĩa yêu đương
Hồn băng giá đọng sương từng giọt nhỏ
Hoá tơ lòng gửi gió tặng về phương

Có những lúc vấn vương trào khoé mắt
Gót chân chiều man mác gợn từng cơn
Trên chầm chậm hoàng hôn dần lụn tắt
Dưới nỗi niềm quặn thắt héo sầu đơn…!

Nàng với Ta sớm hôm nhiều như thế
Lắm bao lần ửng lệ xót chơi vơi
Nhìn tơ sợi rối bời treo ráng xế
Dẫu tận cùng... cũng chỉ vậy mà thôi

Thuyền vẫn lướt, dòng đời luôn tới trước
Cánh thời gian lần lượt mãi trôi qua
Hừng đông đến sụp tà rồi đảo ngược
Cứ xoay vòng mỗi bước cuốn vào xa...

Kia bến nước, thuở qua làm lữ khách
Buổi nắng tàn, từng khắc phủ âm u
Dấu hải hồ chu du đà thấm mệt
Sẽ giã từ trả hết, một vần thơ...

Giờ Thương hỡi! Cung mơ đầy mật ngọt
Có vườn hồng, lảnh lót tiếng chim ngân
Có lồng lộng vầng trăng soi bát ngát
Có êm đềm thoảng mát đợi Em Anh...


22/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Cùng Ôn Lại Dĩ Vãng Buồn

“Từ vô thỉ Muội lần về hiện kiếp
Để gặp Huynh nối tiếp nghĩa ân tình”
Câu bất hủ bình sinh là quả nghiệp
Dẫn dắt đường Chàng Thiếp tới hồn linh

Buổi tái ngộ chúng mình còn bỡ ngỡ
Khơi ẩn tiềm nhung nhớ chợt đong đưa
Chốn bộ lạc, rặng dừa, hồng hoa nở
Dưới mái nhà chồng vợ chuỗi say sưa

Nhưng da diết cù cưa vang âm ỉ
Hiếu chẳng tròn tâm trí vọng miền quê
Nơi Cha Mẹ não nề bao niên kỉ
Trông ngóng con rầu rĩ rớt dầm dề

Ngày tạm biệt hiền thê, xuôi đất tổ
Bến sông xanh sóng vỗ tiễn mạn thuyền
Hẹn nhật nguyệt, vàng xuyên, đào chớm rộ
Phút trùng phùng kết khố thấm đượm Quyên

Dường năm tháng phỉ nguyền phôi phai nhạt
Chờ mãi chờ muối xát tận ruột gan
Đêm đằng đẵng châu tràn mi từng hạt
Tối dẳng dai ngột ngạt phủ non ngàn

Nên lặn lội quan san hầu tìm kiếm
Cõi Ta Bà mầu nhiệm gặp lại anh
Vướng nghịch cảnh đoạn đành tô khung điểm
Xám tro tàn, vực hiểm, tuyết bám quanh

Rồi thi phú ngọn ngành luôn chia sẻ
Vơi nỗi buồn, ngấp nghé cảm nguồn vui
Mặc trống trải ngậm ngùi chăn đơn lẻ
Xoá oái oăm quạnh quẽ đẩy giật lùi

Dẫu thỉnh thoảng sụt sùi hoen khoé lệ
Giông bão dồn kiệt quệ ngả nghiêng cây
Gốc cứng cáp buộc dây chằng chịt rễ
Há lung lay! Ngạo nghễ mối duyên nầy.


September 23, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1503)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Images?q=tbn:ANd9GcSIOxUQCfGsDxUK7SGnNViovhzYKQueZDZwKu35t1pGtO-W4g-pBg

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1503)

Kết Câu Phỉ Nguyền

Tạm biệt hạ trời đang mùa giao tiết
Ngọn thu phong mài miệt quyện non ngàn
Những phiến lá đổi sang mầu da diết
Thoảng đong đưa tha thiết trải hanh vàng

Chiều bàng bạc cạnh bàn nơi gác vắng
Đọc lại lời thư nhắn của anh trao
Ôi thương quá! Ngọt ngào miền sâu lắng
Khắc đáy tim tình nặng nghĩa thanh tao

Chiếc voan trướng lao xao bên ô cửa
Dịu dàng hương hoa sữa lách xuyên mành
Nghe dào dạt long lanh bao chan chứa
Sợi sóng lòng nguyện hứa dưới vòm xanh

Chữ son sắt cùng anh soi nguyệt tỏ
Khoả khuây đời vò võ bấy lâu nay
Khẽ khàng vuốt mái dài nương theo gió
Tiếng vạc sành trước ngõ trỗi khúc say

Bầu nhiệt huyết dâng đầy mang ý sống
Vững niềm tin nối mộng kết phỉ nguyền
Gom chỉ đỏ thêu uyên lồng sắc óng
Ngày tương phùng chặt võng mối lương duyên

Vầng Bắc Đẩu ảo huyền khơi lấp lánh
Mây lững lờ từng mảnh dợn ngoài song
Thu phơi phới quả hồng dang đôi cánh
Hướng phương trời dẫu lạnh vượt tầng không

Thuyền đôi lứa lướt dòng ra biển cả
Giương nhánh buồm thẳng ngả bóng hoàng hôn
Nỗi xao xuyến bồn chồn trong tấc dạ
Tình thắm nồng nhẹ phả chuỗi vô ngôn!


October 5, 2018
Tam Muội


Tặng Em Khúc Nhạc Hồn Thương

Thắm thoát gần hai năm rồi Quỳnh nhỉ!
Đến hôm nay cũng phỉ được đôi phần
Từ nẻo vắng âm thầm trăn trở nghĩ
Cố sức mình nung chí vượt thênh thang!

Bao mỏi mệt, nhọc nhằn luôn ghị kéo
Lắm suy tư, động não kiếm tìm hay
Nhiều tranh thủ để mai nầy khỏi thiếu
Chuỗi đẫn đờ, nặng trĩu, oải nằm đây

Cho điệp khúc được dài thêm chút nữa
Để nỗi niềm muôn thuở đượm yêu đương
Chẳng hụt hẫng bước đường làm dang dở
Ước nguyện đời loang toả một làn hương

Cũng có lúc chạnh buồn nhìn gió thổi
Đẩy vật vờ lam khói phủ chiều đông
Và những buổi dòng sông chìm mảng tối
Khiến dặm ngàn chới với giữa mênh mông!

Đôi chúng ta trọn lòng chung bóng quyện
Thiết tha đầy, cạn chén tửu hồng trao
Trăng bến hẹn, tim trào dâng xao xuyến
Lỡ nhịp cầu, quyến luyến, dạ thầm đau

Anh cảm em! Ngọt ngào trong thổn thức
Đỉnh say sưa chăm chút mảnh vườn mơ
Mặc dã dượi, bơ phờ hay oi bức
Vẫn kiên trì từng phút dệt vần thơ

Nay bến hẹn lững lờ con nước chảy
Bóng con thuyền thẳng lái, cánh chèo đang
Người lữ khách cung đàn tay nhẹ khảy
Tiếng tơ lòng tặng “Ấy” nhạc hồn thương...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1504)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 7

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1504)

Tặng Em Khúc Nhạc Hồn Thương

Thắm thoát gần hai năm rồi Quỳnh nhỉ!
Đến hôm nay cũng phỉ được đôi phần
Từ nẻo vắng âm thầm trăn trở nghĩ
Cố sức mình nung chí vượt thênh thang!

Bao mỏi mệt, nhọc nhằn luôn ghị kéo
Lắm suy tư, động não kiếm tìm hay
Nhiều tranh thủ để mai nầy khỏi thiếu
Chuỗi đẫn đờ, nặng trĩu, oải nằm đây

Cho điệp khúc được dài thêm chút nữa
Để nỗi niềm muôn thuở đượm yêu đương
Chẳng hụt hẫng bước đường làm dang dở
Ước nguyện đời loang toả một làn hương

Cũng có lúc chạnh buồn nhìn gió thổi
Đẩy vật vờ lam khói phủ chiều đông
Và những buổi dòng sông chìm mảng tối
Khiến dặm ngàn chới với giữa mênh mông!

Đôi chúng ta trọn lòng chung bóng quyện
Thiết tha đầy, cạn chén tửu hồng trao
Trăng bến hẹn, tim trào dâng xao xuyến
Lỡ nhịp cầu, quyến luyến, dạ thầm đau

Anh cảm em! Ngọt ngào trong thổn thức
Đỉnh say sưa chăm chút mảnh vườn mơ
Mặc dã dượi, bơ phờ hay oi bức
Vẫn kiên trì từng phút dệt vần thơ

Nay bến hẹn lững lờ con nước chảy
Bóng con thuyền thẳng lái, cánh chèo đang
Người lữ khách cung đàn tay nhẹ khảy
Tiếng tơ lòng tặng “Ấy” nhạc hồn thương...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Gửi Mình Điệp Khúc Khang Ninh

Mới chớp nhoáng nay “Con” đà khôn lớn
Vạm vỡ hình, bậm trợn, khá phổng phao
Khiến Cha Mẹ nghẹn ngào mi mơn mởn
Rớt giọt mừng, mừng gợn khúc xôn xao

Thu phong rủ, thì thào cơn mưa nhẹ
Huyết quản luồn khe khẽ nỗi hân hoan
Dâng xúc cảm nhặt khoan dường thỏ thẻ
Nghìn năm trăm! Ngấp nghé mộng chu toàn

Chuỗi vắt vẻo đa đoan cùng phấn khởi
Bút miệt mài vẽ sợi phút nhởn nhơ
Tô mây trắng lững lờ tiên cảnh giới
Mực trải hàng xởi lởi kết vần thơ

Anh Sáng hỡi! Phạc phờ treo ngày tháng
Lúc lệch thuyền khệnh khạng bởi sóng giăng
Khi lác đác dùng dằng miền dĩ vãng
Để quả hồng kéo tảng nặng hàn băng

Nhưng rồi cũng sang bằng bao khốn khó
Ráng tà huy ửng đỏ nhuộm lưng trời
Xoa dịu những chơi vơi gầy hoa cỏ
Lạc lõng châu gác trọ bóng rã rời

Gió lắng đọng, biển khơi chừ êm ả
Nước trong xanh, bầy cá quẫy đuôi đùa
Ngọn vi vút lách lùa nhen nhúm dạ
Niềm lâng lâng thong thả mái chèo khua

Tay trổi phím, hái mùa xuân thơm ngát
Thổi tiếng tiêu dào dạt mảnh ân tình
Hứng vành vạnh yên bình đêm man mát
Gửi về Mình ngọc phát mãi khang ninh.


September 24, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1505)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 5-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1505)

Gửi Mình Điệp Khúc Khang Ninh

Mới chớp nhoáng nay “Con” đà khôn lớn
Vạm vỡ hình, bậm trợn, khá phổng phao
Khiến Cha Mẹ nghẹn ngào mi mơn mởn
Rớt giọt mừng, mừng gợn khúc xôn xao

Thu phong rủ, thì thào cơn mưa nhẹ
Huyết quản luồn khe khẽ nỗi hân hoan
Dâng xúc cảm nhặt khoan dường thỏ thẻ
Nghìn năm trăm! Ngấp nghé mộng chu toàn

Chuỗi vắt vẻo đa đoan cùng phấn khởi
Bút miệt mài vẽ sợi phút nhởn nhơ
Tô mây trắng lững lờ tiên cảnh giới
Mực trải hàng xởi lởi kết vần thơ

Anh Sáng hỡi! Phạc phờ treo ngày tháng
Lúc lệch thuyền khệnh khạng bởi sóng giăng
Khi lác đác dùng dằng miền dĩ vãng
Để quả hồng kéo tảng nặng hàn băng

Nhưng rồi cũng sang bằng bao khốn khó
Ráng tà huy ửng đỏ nhuộm lưng trời
Xoa dịu những chơi vơi gầy hoa cỏ
Lạc lõng châu gác trọ bóng rã rời

Gió lắng đọng, biển khơi chừ êm ả
Nước trong xanh, bầy cá quẫy đuôi đùa
Ngọn vi vút lách lùa nhen nhúm dạ
Niềm lâng lâng thong thả mái chèo khua

Tay trổi phím, hái mùa xuân thơm ngát
Thổi tiếng tiêu dào dạt mảnh ân tình
Hứng vành vạnh yên bình đêm man mát
Gửi về Mình ngọc phát mãi khang ninh.


September 24, 2019
Tam Muội


Của Mình Mà Chưa Thể

Đêm từng đêm lặng ngồi yên thao thức
Chuyện xa gần từng phút vẫn miên man
Một cái gì như bâng khuâng, day dứt
Rỉ rả bào, châm chích ở con tim...

Nhìn cuộc sống triền miên chìm vất vả
Thế thái đời tơi tả phủ vây quanh
Cô đọng gọn cam đành bao trước mắt
Còn lại thì, mặc gió lướt qua nhanh

Tự nung nấu, tự mình phương lo lắng
Dãy thăng trầm lận đận, cố tìm vui
Lờ lững chảy ngược xuôi ngày mấy bận
Kiếp mảnh thuyền chấp nhận thế mà thôi

Có những lúc ngậm ngùi, nhung nhớ thuở
Nhớ chuỗi dài, rạng rỡ nét hồn nhiên
Nào canh cánh muộn phiền hay trăn trở
Chỉ sớm chiều hít thở ngọn hoa niên...

Bỗng một hôm nỗi niềm xưa được biết
Xúc động tràn, đỉnh loé ánh quang linh
Rồi thỉnh thoảng dáng hình thương thân thiết
Thoáng chập chờn, ghị siết quả rung rinh

Kể từ đó trăng tình soi gợn nước
Bến đò khuya mấy lượt khách sang sông
Cánh chèo mỏi đã neo dòng cắm cột
Bất chợt thành chim hót buổi hừng đông

Vương vấn mãi xoay vòng nơi tâm tưởng
Bước lang thang vọng hướng mịt mờ khơi
Duyên đưa đẩy, sáng ngời, em lởn vởn
Bóng vợ hiền tới chốn...Để chơi vơi...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1506)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 6

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1506)

Của Mình Mà Chưa Thể

Đêm từng đêm lặng ngồi yên thao thức
Chuyện xa gần từng phút vẫn miên man
Một cái gì như bâng khuâng, day dứt
Rỉ rả bào, châm chích ở con tim...

Nhìn cuộc sống triền miên chìm vất vả
Thế thái đời tơi tả phủ vây quanh
Cô đọng gọn cam đành bao trước mắt
Còn lại thì, mặc gió lướt qua nhanh

Tự nung nấu, tự mình phương lo lắng
Dãy thăng trầm lận đận, cố tìm vui
Lờ lững chảy ngược xuôi ngày mấy bận
Kiếp mảnh thuyền chấp nhận thế mà thôi

Có những lúc ngậm ngùi, nhung nhớ thuở
Nhớ chuỗi dài, rạng rỡ nét hồn nhiên
Nào canh cánh muộn phiền hay trăn trở
Chỉ sớm chiều hít thở ngọn hoa niên...

Bỗng một hôm nỗi niềm xưa được biết
Xúc động tràn, đỉnh loé ánh quang linh
Rồi thỉnh thoảng dáng hình thương thân thiết
Thoáng chập chờn, ghị siết quả rung rinh

Kể từ đó trăng tình soi gợn nước
Bến đò khuya mấy lượt khách sang sông
Cánh chèo mỏi đã neo dòng cắm cột
Bất chợt thành chim hót buổi hừng đông

Vương vấn mãi xoay vòng nơi tâm tưởng
Bước lang thang vọng hướng mịt mờ khơi
Duyên đưa đẩy, sáng ngời, em lởn vởn
Bóng vợ hiền tới chốn...Để chơi vơi...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Còn Đây Hồn Trinh Bạch

Kiếp trôi nổi giữa dòng đời vô định
Bận tranh dành rủng rỉnh với hầu bao
Ngồi vắt vẻo tự hào trên hưng thịnh
Chuỗi miệt mài toan tính khiến xanh xao

Buông vó ngựa thều thào nơi tĩnh lặng
Thua những gì và thắng được điều chi
Sao mải miết duy trì trong ngục đắng
Vớt hanh vàng, trĩu nặng nỗi sầu bi

Thoáng ngoảnh lại xuân thì đà chớm nửa
Sống sang giàu, tim chứa đựng tơ vương
Cảnh sung túc mà dường như ngọn lửa
Thiêu đốt dần, chảy nhựa, xát vết thương

Tận sâu thẳm dáng hường rơi lận đận
Bướm vờn qua, ong quẩn lại, hững hờ
Đâu kén chọn hoặc thờ ơ rải phấn
Dẫu héo tàn hoa vẫn lạnh trơ trơ

Trời run rủi đôi bờ đêm hạnh ngộ
Để sóng xô bọt vỗ đến cõi lòng
Nhịp rung động hằng mong nay nhấp nhố
Xoải tung hoành, vùi khổ, nhặt thong dong

Anh tha thiết gửi vòng tay ôm ấp
Mở tim yêu tràn ngập ánh trăng tình
Thêu mơ ước đón bình minh ló lấp
Phả không gian từng chập kết bóng hình

Nhưng ngang trái điêu linh làm lỡ dở
Luống bẽ bàng gương vỡ mộng chua cay
Hồn trinh bạch đoạ đày lưu luyến nhớ
Phút giây nào, duyên nợ khỏi lắt lay?


September 25, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1507)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Anh-du-thi-so-17-di-san-hoang-hon

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1507)

Thao Thức Nỗi Niềm

Sáng đã qua rồi, nay quá trưa
Khung trời nhạt ánh, kéo hồn thưa
Để cho vắng lặng, bầu khung ảnh
Một cánh chim trời khuất chốn xưa

Bến cũ, con thuyền xa thuở ấy
Hừng đông rạng tỏ, ít vầng mây
Đường về nẻo lạ ngần quang đãng
Ấm áp ánh vàng quyện cỏ cây

Nẻo đến chân đi bừng ý sống
Đây kia bốn phía ửng vầng đông
Chim bay khoẻ cánh về xa vợi
Nào thấy cung trời chuỗi lộng phong!

Phơi phới bừng khơi thắm mặn mà
Nhịp nhàng, rộn rã khúc hoan ca
Chẳng vương, chẳng luỵ bầu tâm sự
Thanh thản tâm hồn trải mộng xa

Thế mà bỗng chốc trời rơi hạt
Tí tách mưa đêm động nỗi sầu
Lữ thứ chân đi giờ thấy nặng
Rồi buồn lặng lẽ chuỗi canh thâu!

Có phải bỏ tim vào mộng mị
Gửi hồn nơi đó, bước mơ đi
Để đau trắc trở, thuyền duyên phận
Dào dạt, u hoài mãi khúc bi

Ngày tháng dần trôi, nặng nỗi niềm
Từng đêm trăng rũ trải bên thềm
Nghe lòng thao thức về xa vợi
Trăn trở âm thầm giữa bóng đêm!


Nguyễn Thành Sáng


Tri Kỷ Hoài Mong

Cuộc sống mưu sinh đã thấm nhuần
Rã rời mệt mỏi dấn trầm luân
Đêm tàn lạc lõng trong chăn lạnh
Gối lẻ chập chờn héo tuổi xuân

Hoài mong tri kỷ để vơi sầu
Tâm sự nỗi niềm ngắm hoả châu
Lùa gió hái trăng xây giấc mộng
Thưởng làn ngan ngát suốt canh thâu

Hoài mong tri kỷ lắng tai nghe
Cởi mở tấm lòng hề khắt khe
San sẻ đỡ đần ngăn sóng dữ
Hứng gành sương phủ, lá vàng che

Hoài mong tri kỷ xớt chua cay
Xoá nắng chói chang chuỗi đoạ đày
Vùi tuyết bông trùm khơi ảm đạm
Mừng trời mưa tạnh, cầu vòng say

Hoài mong tri kỷ diệt cô liêu
Ngục tối trần ai đuổi vạn điều
Quyến luyến chân tình trao chữ ái
Am tường tận hiểu biết bao nhiêu

Chỉ ước thế thôi cũng đủ rồi
Hầu vui thoả kiếp phù vân trôi
Nước ròng hữu ý hoa chung thuỷ
Gắn bó sắt cầm chẳng gãy đôi

Ý nghĩa chợ đời tô đượm thêm
Buồm căng lả lướt biển êm đềm
Gian nan nghiệt ngả đâu sờn chí
Vì bởi vai kia tựa vóc mềm.


September 25, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1508)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 2-1568715637-width650height402

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1508)

Tri Kỷ Hoài Mong

Cuộc sống mưu sinh đã thấm nhuần
Rã rời mệt mỏi dấn trầm luân
Đêm tàn lạc lõng trong chăn lạnh
Gối lẻ chập chờn héo tuổi xuân

Hoài mong tri kỷ để vơi sầu
Tâm sự nỗi niềm ngắm hoả châu
Lùa gió hái trăng xây giấc mộng
Thưởng làn ngan ngát suốt canh thâu

Hoài mong tri kỷ lắng tai nghe
Cởi mở tấm lòng hề khắt khe
San sẻ đỡ đần ngăn sóng dữ
Hứng gành sương phủ, lá vàng che

Hoài mong tri kỷ xớt chua cay
Xoá nắng chói chang chuỗi đoạ đày
Vùi tuyết bông trùm khơi ảm đạm
Mừng trời mưa tạnh, cầu vòng say

Hoài mong tri kỷ diệt cô liêu
Ngục tối trần ai đuổi vạn điều
Quyến luyến chân tình trao chữ ái
Am tường tận hiểu biết bao nhiêu

Chỉ ước thế thôi cũng đủ rồi
Hầu vui thoả kiếp phù vân trôi
Nước ròng hữu ý hoa chung thuỷ
Gắn bó sắt cầm chẳng gãy đôi

Ý nghĩa chợ đời tô đượm thêm
Buồm căng lả lướt biển êm đềm
Gian nan nghiệt ngả đâu sờn chí
Vì bởi vai kia tựa vóc mềm.


September 25, 2019
Tam Muội


Nguyệt Lầu Hồn Mộng
Tạm Phôi Pha

Rồi có một ngày! Yêu dấu ơi!
Éo le, cách trở, vọng phương trời
Chẳng còn vậy nữa, thôi xa nữa
Là bởi vườn xưa trở lại rồi...

Đậm đà, thắm thiết nghĩa phu thê
San sẻ cho nhau khắp mọi bề
Bù đắp lạc trần, da diết khổ
Chuỗi dài trĩu nặng gót chân đi

Sáng ngắm hàng hoa xoè trước cửa
Trưa nghe nhạc gió khảy thênh thang
Chiều nhìn xám trắng treo niềm nhớ
Man mác lâng lâng dạ trỗi đàn

Đêm đêm hai đứa quyện bờ sông
Thưởng thức long lanh chiếu ửng dòng
Cảm nhận lăn tăn gờn lấp loé
Cho lòng ngây ngất dưới mênh mông

Ta sẽ vòng tay ôm thật chặt
Ngọt ngào tặng nụ má em thương
Tóc mây năm tháng, mờ gương lược
Nhè nhẹ vuốt ve phả lạnh buồn!...

Còn nhiều, nhiều lắm đang chờ đợi
Một bánh xe lăn mãi cũng dừng
Tạm nén vào sâu, vui ý mộng
Tuyệt vời lai láng trải không trung

Nguyệt lầu vẫn đó đón hồn ta
Tối tối trăng sao toả ánh ngà
Mật ngọt ân tình say ấm áp
Tửu hồng cạn chén tạm phôi pha...


25/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1509)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 4244-0150-2-1414943534554

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1509)

Nói Với Em

Chỉ vắng xa nhau có mấy ngày
Mà như ảm đạm sắc heo may
Canh khuya vắng lặng, hồn thao thức
Cảm xúc từng cơn trỗi nhịp dài!

Anh cũng nhớ nhung, nhớ thật nhiều
Hướng về phương ấy, nỗi đìu hiu
Thấy hình héo hắt, ôm trăn trở
Vương vấn tình xa dưới nhạt chiều

Đêm đông lạnh lẽo với cô đơn
Rỉ rả trong tim khúc nhạc đờn
Lưu luyến, u hoài lay thổn thức
Từng hàng tuyết trắng phủ đầu non...

Để buồn, để nhớ thấm vào sâu
Da diết niềm thu, dạ ánh sầu
Bến nước, con đò, câu ước hẹn
Mịt mù sóng vỗ, gió lao xao...

Người thương ơi hỡi! Cứ bình tâm
Dẫu cuối trời đây trổi nhịp trầm
Não nuột cung đàn trong khoảnh khắc
Màn đen lởn vởn, giọt lâm râm

Cũng rồi ửng sáng lại khung xanh
Cây trái còn đây trĩu nặng cành
Vườn thắm hãy còn muôn sắc thắm
Canh khuya vẫn đó ánh lung linh!...

Khuây khoả vài hôm anh sẽ về
Cùng nhau tiếp ẩm dưới trăng thề
Dòng sông em cứ thuyền êm ả
Vạn kỷ duyên tình mãi bước đi!


2/2/2017
Nguyễn Thành Sáng


Tỏ Bày Cùng Anh

Suốt đêm thao thức trộm nhìn anh
Tóc ngả màu sương, quạnh quẽ mành
Cố đậy nỗi niềm bên khói lụn
Thở dài đè nén khoé long lanh

Chân chim nguệch ngoạc phủ thiên đình
Đơn bóng võ vàng chuỗi lặng thinh
Cuồn cuộn dòng suy nghi ngút dạ
Âm thầm đau đớn nhịp rung rinh

Tha thiết yêu em trải ánh hiền
Ví dầu vọng tưởng, bước triền miên
Vẫn toàn tâm ý câu thề nguyện
Rể hụt, sởn sơ, lấp bể phiền

Cha Mẹ hầu như thích thật rồi
Mấy ngày gần gũi nhẹ nhàng trôi
Hiểu rằng tánh nết do trời phú
Chỉ biết hy sinh, phản khứ hồi…

Yêu hỡi! Nước sông chảy lững lờ
Bởi vì đáy cạn sợ chơ vơ
Thuyền neo trúng cọc mang trầy xước
Thêm trận bão giông ắt dật dờ

Yêu hỡi! Nguyệt Tơ đà khiến xui
Quả hồng trót dại ảo huyền vui
Trinh nguyên hạt cát treo hồn sóng
Chẳng thể cùng nhau sẻ ngọt bùi

Giọt sầu ứ đọng nhói buồng tim
Trách hận cớ sao mãi đắm chìm
Huyễn mộng xa vời, duyên lạc lối
Tự tình hạnh phúc tợ mò kim!


September 25, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1510)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Oanh-3

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1510)

Tỏ Bày Cùng Anh

Suốt đêm thao thức trộm nhìn anh
Tóc ngả màu sương, quạnh quẽ mành
Cố đậy nỗi niềm bên khói lụn
Thở dài đè nén khoé long lanh

Chân chim nguệch ngoạc phủ thiên đình
Đơn bóng võ vàng chuỗi lặng thinh
Cuồn cuộn dòng suy nghi ngút dạ
Âm thầm đau đớn nhịp rung rinh

Tha thiết yêu em trải ánh hiền
Ví dầu vọng tưởng, bước triền miên
Vẫn toàn tâm ý câu thề nguyện
Rể hụt, sởn sơ, lấp bể phiền

Cha Mẹ hầu như thích thật rồi
Mấy ngày gần gũi nhẹ nhàng trôi
Hiểu rằng tánh nết do trời phú
Chỉ biết hy sinh, phản khứ hồi…

Yêu hỡi! Nước sông chảy lững lờ
Bởi vì đáy cạn sợ chơ vơ
Thuyền neo trúng cọc mang trầy xước
Thêm trận bão giông ắt dật dờ

Yêu hỡi! Nguyệt Tơ đà khiến xui
Quả hồng trót dại ảo huyền vui
Trinh nguyên hạt cát treo hồn sóng
Chẳng thể cùng nhau sẻ ngọt bùi

Giọt sầu ứ đọng nhói buồng tim
Trách hận cớ sao mãi đắm chìm
Huyễn mộng xa vời, duyên lạc lối
Tự tình hạnh phúc tợ mò kim!


September 25, 2019
Tam Muội


Bất Ngờ...Một Chút Chi...

Suối tóc mây dài, lọn phất phơ
Em đi trong nắng tự bao giờ
Để cho gió lốc làm khô khốc
Khiến kẻ vô tình...Dạ ngẩn ngơ...

Dãy gợn thu hồ đỡ dáng duyên
Tợ nghìn nhịp sóng lắc chao nghiêng
Tim đơn bất chợt quay nhìn thấy
Tha thướt giai nhân bước giữa miền

Nhưng kìa! Đôi guốc của em đâu
Để trước và sau cách khoảng sầu
Thon thả chơi vơi hình trống vắng
Lỡ nhằm gai nhọn biết làm sao?

Nét diễm dàu dàu cuối mặt ngang
Phải mang tâm sự não nề đang
Hay buồn khoảnh khắc bầu hiu quạnh
Hoặc nhớ, bâng khuâng khúc nhạc đàn?

Lặng lẽ mình ên cõi vắng toanh
Hứng màn lam khói đẩy hoàng hôn
Xung quanh mù mịt dần loang đến
Phủ gót âm u, tím mảnh hồn...

Em đó, và tôi hai lạ xa
Mà giông giống quá dưới chiều tà
Bên thui thủi bóng...Nào ai hiểu
Chỗ nghẹn âm thầm...Chỉ với ta

Thôi nhé! Đường em, em cứ đi
Nẻo tôi, tôi cũng mắt đưa về
Coi như nước chảy, dòng xuôi ngược
Nhấp nhố con thuyền...Một chút chi...


26/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1511)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 8

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1511)

Nỗi Niềm Mênh Mang

Bầu oi bức, khô khan trùm vạn vật
Hoa lá đờ héo hắt rũ đìu hiu
Đất nứt nẻ, khao khát biết bao nhiêu
Muôn sự sống tiêu điều dần tơi tả...

Từ diệu vợi bàn tay thần của gió
Vói thẳng về cố phả nỗi hanh hao
Đêm khung trời lấp lánh đỉnh tầng cao
Vạn xúc cảm, thả trào soi mù mịt

Hơi bàng bạc, như chạnh lòng thút thít
Đọng thành sương chen khít nhánh cành cây
Không gian mờ chầm chậm mấy hàng mây
Cũng cám cảnh kéo dài nơi tan loãng

Những nghĩa lớn nhẹ nhàng trong một thoáng
Giúp phôi pha khổ nạn, đổi thay đưa
Và rồi kia loáng thoáng dưới ngọn lùa
Mưa rả rích lưa thưa gầy sức bật...!

Còn ở đây! Yêu đương đầy chất ngất
Quả nồng nàn khép chặt mối tình chung
Cứ phải mãi canh cánh chuỗi bâng khuâng
Khuya thao thức cung đàn ngân não nuột

Là duyên nợ thiết tha từ kiếp trước
Hay ghẹo đùa đẩy bước lạc lầm mê
Khiến thẫn thờ, nghiêng ngả gót chân đi
Rơi ngập ngụa, tái tê niềm tâm sự...

Vậy mà sao có trăng vàng lối ngõ
Trải long lanh êm ả dỗ vu sơn
Sao lại có tiềm thức một linh hồn
Dẫn ngồi giữa khuôn tròn nâng bút ngọc

Và sao lại tháng năm dài quạnh góc
Bỗng bất ngờ cơn lốc kéo vào mơ
Để ngày nào sớm tối tím thu mờ
Nay hoá cánh lững lờ bay khắp nẻo...


21/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Khoảng Thinh Lặng

Chợt thấy lòng nặng trĩu giữa màn đêm
Chuỗi đằm thắm bên thềm như vuột mất
Chỉ trơ trọi chán chường phơi sự thật
Phút bẽ bàng chất ngất tím ruột gan

Buổi ban sơ gặp gỡ nối cung đàn
Hoà nguyện ước ngập tràn tơ vương vấn
Đồng tương ứng khí thanh hồn phấn chấn
Vượt thăng trầm uất hận lấp vùi xa

Gần gũi nhau chao nhánh liễu là đà
Nương dòng nước thiết tha luồn cõi dạ
Đất mầu mỡ xanh tươi mơn mởn lá
Sóng nhịp nhàng êm ả hướng thuyền xuôi

Luyến lưu hoài nhung nhớ mãi khôn nguôi
Lúc én nhạn múa đuôi xoè hớn hở
Khi rồng rắn tranh hùng đồi núi lở
Gợn vui buồn bỡ ngỡ dưới tàn canh

Bao yêu thương bấy cắn đắng hạ hành
Khiến khắc lụn lạnh tanh trùm vũ trụ
Gieo tĩnh mịch tắt thiên hà tinh tú
Bão mịt mùng ập phủ xuống trần gian

Vài mưa phùn sẽ ý nghĩa chứa chan
Còn tầm tã thì ngàn kim châm chích
Siết chầm chậm đến hồi rơi nguy kịch
Buộc kẻm xiềng sắt xích chặt bóng câu

Để hôm nay nguồn suối đã đục ngầu
Muốn cứu vãn e trâu bừa thửa ngắn
Mây thơ thẩn tận phương trời khuất hẳn
Gió mặn nồng tấm mẳn bỗng nhoà phai

Ánh trăng đơn mờ nhạt chiếu trang đài
Rớt vực thẳm, trần ai xây thành quách
Khoảng thinh lặng thoáng nghe từ tim mạch
Cỏ lau sầu con lạch cỗi cằn khô.


September 26, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1512)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 418349-bigthumbnail

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1512)

Ngưỡng Cửa Phù Vân

Đêm nghe vi vút vẳng ngoài song
Chợt xoáy tâm tư lạnh lẽo lòng
Đông khẽ hiên thềm đang gõ cửa
Hoá miền mặn đắng vết long đong

Uống cạn tơ vò hẩm lá lay
Buồng tim nhểu nhão vợi hồn bay
Bổng trầm day dứt hoang mang khởi
Định số xuôi chi mệnh đoạ đày...

Lặng lẽ nhấp dần những áng thơ
Cảm thương rỉ rả dưới khung mờ
Bóng đời nghiệt ngã luôn phiền toái
Cát bụi tro vùi đến xác xơ

Luân hồi vạn vật lắm chênh vênh
Như lục bình trôi giữa dập dềnh
Bão nổi thuyền khơi ngàn sóng động
Lúc bầu êm ả duỗi mông mênh

Thoáng chốc vui cười, khắc lệ chan
Ánh non ửng khuyết lại phai tàn
Hoa đương hé nụ đây thành héo
Gió lộng mây chìm ải thế gian...

Thiếp vốn truân chuyên nức nở ghì
Lao đao lận đận luống sầu bi
Muốn vươn tay hái vầng trăng mộng
Lỡ dở bèo mây, hệ luỵ vì

Vô thường dẫu biết, vẫn dòng ngân
Gặp gỡ chia ly bạc kiếp phần
Dâu bể trăm năm hoài rối rắm
Lênh đênh tình ái ngưỡng phù vân.


March 17, 2019
Tam Muội


Khoảnh Khắc Suy Tư

Vũ trụ gầm vang, lắm hãi hùng
Từng hồi loé chớp xé không trung
Chập chờn sáng tối loà trông thấy
Ào ạt hàng mây kéo mịt mùng...

Lá khô, cát bụi, mảnh li ti
Vun vút từ xa vận tốc về
Lông lốc đó đây nằm rải rác
Gợi niềm tan tác một lần đi

Kèm theo hù hụ đẩy mưa sa
Rỉ rả âm thanh khỏ mái nhà
Mỗi lúc một nhiều thêm chút nữa
Cuối cùng lộp độp bản sầu ca

Khô khốc giờ đây ướt đẫm rồi
Ngoằn ngoèo lấm tấm lững lờ trôi
Vài con nhỏ xíu bay hồn vía
Bất chợt tung lên vỗ cánh trời

Chó mèo quýnh quáng lủi nằm yên
Chẳng biết vì sao lại tối mèm
Thân phận! Ơ nầy! Như chửa hiểu
Thế nhưng lẹ trốn thật là quen...

Ta ngồi lẳng lặng ngắm mênh mông
Nghĩ ngợi lan man luẩn quẩn lòng
Chiếc bóng thời gian luân chuyển mãi
Tợ dòng nước bạc thả trôi sông...

Cũng giống trên kia hiện thét gào
Để rồi ở dưới ngập lao xao
Chỉ trong khoảnh khắc vài ba tiếng
Phía xác xơ tiêu, chỗ ửng màu...


27/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1513)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Tho-tinh-ta-dien

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1513)

Khúc Tư Tương

“Nhìn thấy để rồi vương vấn mãi
Trọn đời vẫn nhớ bóng hình ai!”

Nhớ thuở đoạn đời trải gió sương
Thân làm lữ thứ cánh muôn phương
Dòng sông, bến nước ngày hai buổi
Bình thản, vô tư duỗi bước đường!

Bỗng một chiều kia dạ vấn vương
Tình cờ thấy đó ngắm soi gương
Môi hồng, mắt biếc, đôi tiền lúm
Đoá thắm thanh tao giữa mộng vườn

Chuỗi dài, lặng lẽ vó buông cương
Giờ thấy luyến lưu một sắc hường
Cảm xúc từng hồi theo nỗi nhớ
Đêm đêm trầm mặc lảy cung thương

Muốn gặp người ta để tỏ tường
Ngại thuyền năm tháng sóng trùng dương
Còn kia chén ngọc nơi khung lọng
Sợ bão, cuồng phong vỡ đoạn trường!...

Thế sự bất ngờ khiến nhiễu nhương
Chiến tranh khói lửa dậy tai ương
Khắp bề hừng hực ngàn cơn nóng
Tan tác trùm lên cả khối buồn

Gia cảnh nhà em phải náu nương
Còn tôi trở lại với quê hương
Nụ hoa vừa chớm đang dần nở
Lốc xoáy tràn qua, rụng bất thường

Từ đó nẻo đường xa cách luôn
Trăm yêu, ngàn nhớ, vọng ngân chuông
Mong tìm nối nhịp đàn dang dỡ
Lạc mất phương trời… để vạn tương!


11/7/2016
Nguyễn Thành Sáng


Bài Ca Dang Dở

“Nếu đẩy thuyền duyên trôi cửa bể
Hà gieo hội ngộ, chuốc sầu vương!”

Thôi rồi sút chỉ lệch đường bâu
Lạc miếng cau têm xếp cạnh trầu
Ai nỡ đành đưa chim sáo sậu
Để hoa đồng nội chuyển màu nâu

Thuở tuổi hồn nhiên chưa biết gì
Sao bày gặp gỡ lại phân li
Khiến tim héo hắt, đêm rầu rĩ
Hứng hạt sương gầy trên khoé mi

Chuyến đò hôm ấy dưới bầu xanh
Bởi sóng mòng quay, em bị hành
Xây xẩm, mắt hoa, bủn rủn lạnh
Ân cần lo lắng anh ngồi canh

Tình trong thoáng bỗng siết dây thiều
Xa lạ mà như đã dấu yêu
Bẽn lẽn ngập ngừng, tên giới thiệu
Nhịp nhàng tha thiết biết bao nhiêu

Trải qua năm tháng dệt thành đôi
Thấu hiểu tâm tư, khúc lở bồi
Tan vỡ câu thề xưa nhức nhối
Đang tìm một nửa, ướp vành môi

Chẳng ngại trao anh trọn quả hồng
Hẹn, nguyền, đưa tiễn tại bờ sông
Pháo rền, sính lễ tròn duyên mộng
Tía Má thông gia, kết vợ chồng

Chờ đợi mỏi mòn vẫn bặt tin
Hoá công ơi hỡi! Nguyện thầm xin
Một tia mầu nhiệm, niềm sâu kín
Nhưng chỉ tuyết rơi, lặng lẽ nhìn.


September 27, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1514)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Chia-se-preset-va-stock-bo-anh-tinh-yeu-hoc-tro-cua-nag-tuan-tha

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1514)

Tình Thơ

Anh nhớ hôm nào ta biết nhau
Từ trong tấc dạ nỗi nôn nao
Nghe như vương vấn tình tri kỷ
Cảm xúc trào dâng lắm ngọt ngào

Thế rồi lặng lẽ bước thời gian
Tình của đôi ta trải mộng ngàn
Em gửi trao anh tình thắm đượm
Còn đây nhung nhớ với bâng khuâng

Anh đã tặng em một mảnh hồn
Gói tim vào đó nhịp từng cơn
Ngân nga điệp khúc mừng tao ngộ
Khắc đậm từ nay chẳng đổi dời

Và đã dần trôi theo tháng ngày
Từng đêm gặp gỡ cỏi mênh mông
Tâm tư, ý sống cùng san sẻ
Theo gió, theo mây gửi tấc lòng

Những đêm buồn bã vắng cô đơn
Như cả khung trời chìm quạnh quẽ
Canh cánh nỗi niềm, bao vọng nhớ
Cuốn sầu ảm đạm ngắm sao khuê

Anh đã nguyện lòng vẹn khắc sâu
Tình ta thắm thiết mãi bền lâu
Dẫu cho ngày tháng bằng yêu mộng
Nhưng mãi cùng nhau đến bạc đầu

Gió lộng vô tình để chập chùng
Lòng ai trăn trở với mông lung
Em ơi! đừng nữa, đừng lo nghĩ
Tận đáy lòng anh chỉ có mình!


Nguyễn Thành Sáng


Tình Học Trò

Chủ nhiệm ngữ văn tổ chức chơi
Biên thư chấp cánh xoải khung trời
Vòng tay tiếp nối trao nồng ấm
Lữ thứ quê người xứ lạ nơi

Xếp đặt gái trai khá rộn ràng
Lớp mình và Ấy kết giao bang
Bồ câu nhắn gửi lời chào mến
Nét chữ rồng bay đẹp thẳng hàng

Tơ lòng xao xuyến chợt lâng lâng
Như gió dịu êm phủ nguyệt vầng
Ngọn liễu phất phơ vờn mặt nước
Lăn tăn sóng gợn thuỷ triều dâng

Anh ước Giáng Sinh ngày gặp nhau
Ban sơ điểm hẹn ở trên tàu
Tím sen tà áo, tin làm dấu
Chiếc mũ nghiêng che, mắt kính màu

Phập phồng hồ hởi dạ nôn nao
Lí lắc thử anh núp phía rào
Đứng bóng nắng chang thắt thẻo đợi
Mồ kê nhễ nhại mặt xanh xao

Vấn vương tiếng sét động làn mây
Tằng hắng ra chiều em “kẹt” đây
Vồn vã hỏi han khôn tả xiết
Tình đầu tha thiết tuổi thơ ngây

Rồi theo năm tháng đượm yêu đương
Khắn khít bền lâu đến bãi trường
Cha Mẹ xui gia đều phấn khởi
Pháo hồng võng lọng kiệu uyên ương.


September 28, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1515)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Images

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1515)

Tình Học Trò

Chủ nhiệm ngữ văn tổ chức chơi
Biên thư chấp cánh xoải khung trời
Vòng tay tiếp nối trao nồng ấm
Lữ thứ quê người xứ lạ nơi

Xếp đặt gái trai khá rộn ràng
Lớp mình và Ấy kết giao bang
Bồ câu nhắn gửi lời chào mến
Nét chữ rồng bay đẹp thẳng hàng

Tơ lòng xao xuyến chợt lâng lâng
Như gió dịu êm phủ nguyệt vầng
Ngọn liễu phất phơ vờn mặt nước
Lăn tăn sóng gợn thuỷ triều dâng

Anh ước Giáng Sinh ngày gặp nhau
Ban sơ điểm hẹn ở trên tàu
Tím sen tà áo, tin làm dấu
Chiếc mũ nghiêng che, mắt kính màu

Phập phồng hồ hởi dạ nôn nao
Lí lắc thử anh núp phía rào
Đứng bóng nắng chang thắt thẻo đợi
Mồ kê nhễ nhại mặt xanh xao

Vấn vương tiếng sét động làn mây
Tằng hắng ra chiều em “kẹt” đây
Vồn vã hỏi han khôn tả xiết
Tình đầu tha thiết tuổi thơ ngây

Rồi theo năm tháng đượm yêu đương
Khắn khít bền lâu đến bãi trường
Cha Mẹ xui gia đều phấn khởi
Pháo hồng võng lọng kiệu uyên ương.


September 28, 2019
Tam Muội


Tình Cờ Gặp Lại

Tan học nẻo về quyện bóng nhau
Giữa bầu lồng lộng, nắng rơi đâu
Bên vui hí hởn, lời rôm rả
Bên lắng tai nghe, nỗi dạt dào...

Ảnh đó giờ như vụn trắng nhoà
Từ khi “Ấy” đã quấn dây tơ
Còn tôi lặng lẽ dài năm tháng
Cát bụi phong sương phủ mịt mờ

Thế mà thỉnh thoảng dạ bâng khuâng
Nhớ những ra chơi dưới cội bàng
Nhớ hỏi, ngượng ngùng bài toán khó
Nhớ chiều chủ nhật sánh đôi ngang...

Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày xưa
Lần lượt thời gian gió thoảng lùa
Vật đổi sao dời, luân chuyển mãi
Từ từ, chầm chậm khuất trời xa

Làn mây, suối biếc, nụ cười duyên
Đã khiến hồn mơ hoá cánh thuyền
Lờ lững, nhẹ nhàng theo gợn nước
Bất ngờ sóng đẩy lật nằm nghiêng...

Hôm qua có việc, xe lên tỉnh
Lướt mắt nhìn ngang phía mé lề
Bỗng thấy quen quen hình thiếu phụ
Quẹo vào ngõ hẻm, lạnh hàng mi

Người đó là em của một thời
Chấm ruồi quen thuộc điểm son môi
Mỗi lần trò chuyện tôi say ngắm
Giờ chẳng hiểu sao, nốt nhạt rồi...


28/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1516)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Free-Great-Picture-com-31480-old-books-and-roses

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1516)

Nửa Vần Thơ

Ngày xưa đó, anh mới tập làm thơ
Niềm rung cảm từng giờ gieo trên trắng
Bởi vụng dại văn từ đành hụt hẫng
Tiếng của lòng vương vấn nhịp yêu đương!

Những chiều tà thao thức, ngắm mây sương
Nhìn dãy xám trên đường bay diệu vợi
Lòng dặn lòng, gần nhau anh sẽ nói
Với em rằng, em hỡi! Có hay chăng?

Tại vì sao anh cứ mãi bâng khuâng
Và luôn nhớ sau lần ta gặp gỡ
Hồn lâng lâng trên đầu cây ngọn cỏ
Muốn ảnh hình ai đó được gần bên

Nhưng áng xám che phủ mảnh trăng lên
Để một cõi thang thênh chìm nhạt ánh
Anh yếu đuối, ngại ngần bên sông lạnh
Đành đứng nhìn canh cánh, nhịp đong đưa

Rồi tất cả chỉ biết trút vào thơ
Mà thơ thì thẫn thờ theo cảm xúc
Anh chập chững trong tiếng đàn điệp khúc
Nên khảy hoài chẳng chút điệu thanh trong!

Em nép mình bên thềm vắng chờ mong
Còn anh nghẹn trên dòng con nước chảy
Cố vươn chèo về đến nơi bến ấy
Nhưng bơi hoài chỉ thấy mịt mờ xa

Lời không hay đành khép bản tình ca
Và chẳng muốn ngân nga niềm héo hắt
Anh yêu em, tình yêu ngàn chất ngất
Đâu cam lòng gởi nhạt tặng trăng sao…

Để giờ đây ôm lấy vạn sầu đau
Trải bút tiếp cho tròn… câu dang dỡ
Bởi mỏi mòn trông trăng chìm cuối phố
Em có chồng, trả đó… nửa vần thơ!


14/7/2016
Nguyễn Thành Sáng


Nửa Trang Nhật Ký

Tuổi đến trường có thấu hiểu gì đâu
Tà áo trắng, khuôn bầu, duyên lúng liếng
Tánh nhí nhảnh hồn nhiên cười luôn miệng
Lại ngoan ngầm nổi tiếng lớp C ê - Ba

Anh lân la giả bộ đợi sân nhà
Hoặc thức sớm ngâm nga ngoài khung sổ
Hay kiếm cớ gạo bài hồi thố lộ
Chuyện biển trời, cuối phố, dãy thông xanh

Anh tập tành viết nhật ký, vẽ tranh
Tô má thắm, cong vành môi nũng nịu
Buồn nét ngọc vợi vời đang bám víu
Lọn suối bồng tợ níu bước chân Ai

Anh ngu ngơ nhặt nhạnh phượng khô đài
Nhét ngăn tủ khi khai mùa niên học
Bảo lộng lẫy nếu cài lên mái tóc
Em hững hờ bỏ góc chẳng màng xem

Thời gian trôi Mẹ gởi gắm dạy kèm
Anh hí hửng, em lèm bèm cả buổi
Rồi năn nỉ gọi cưng bằng tiểu muội
Sẽ có quà, đủ đuổi điểm môn văn

Em dửng dưng thái độ cáu cộc cằn
Lắm ngỗ ngược khó khăn từng chi tiết
Anh gần gũi vỗ về han hỏi miết
Nào ngại ngùng thua thiệt vẫn cam tâm

Một ngày kia thế giới bỗng lặng thầm
Vắng lảnh lót, trầm ngâm hòn sỏi đá
Chợt vương cảm nỗi niềm buông rỉ rả
Phủ cõi lòng lã chã quạnh gối đêm

Bóng dáng anh không đứng ngưỡng cửa thềm
Giọng dõng dạc ngọt mềm ru êm ái
Giờ sương khói tan vào miền hoang dại
Để mỗi chiều trống trải chiếm hồn đơn

Ôm trong tay cuốn nhật ký bạc sờn
Những dòng chữ chờn vờn xoay tinh tú
Yêu dấu hỡi! Vầng trăng hoài ấp ủ
Ngóng mây về ươm nụ trổ vườn hoa.


September 29, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1517)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 An-giang-mua-nuoc-noi

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1517)

Nỗi Niềm Quá Khứ

Mưa xối xả tấp nhà người đứng đụt
Trước hiên buồn từng phút trải suy tư
Ngọn phong cuồng gầm gừ cơn thịnh nộ
Doạ cảnh đời khắc khổ buổi sa cơ!

Ta đang bước trên dấu ngoặc cuộc đời
Bao bóng tối phủ trùm lên thân phận
Cảnh dang dở, phong trần lầm lũi tới
Đã bao lần nhức nhối, buộc ngàn cân

Ôm nhớ thương, gánh khốn khó, cơ hàn
Không còn bóng cây già nơi nương náu
Cuộc trường chinh không chiến bào tay thép
Giữa điệp trùng mưa bão ngợp binh đao

Chiếc thuyền nan bơi vào cơn sóng dữ
Vỏ mỏng manh, chẳng đủ vững tay chèo
Từng dòng bạo rượt theo gờn xé nhỏ
Lắc tròng trành, quấn gió đẩy cheo leo!

Rơi dập xuống ẩm ê rồi gượng tới
Bóng thời gian vời vợi cuốn tang thương
Khi ánh lặn, canh trường thao thức đợi
Nẻo âm thầm rười rượi ngắm mây sương

Có đôi lúc muốn gào to thống thiết
Cho tim hồng vơi bớt nỗi đắng cay
Nhìn đớn đau, đoạ đày bao cảnh thế
Tự xoa lòng chẳng để nhỏ sầu ai…

Ba mươi năm thắm thoát cũng dần qua
Nay nhớ lại, xót xa về năm tháng
Chiếc áo xanh ngày xưa ôm hồn đá
Giờ tan phai, tơi tả chuỗi thời gian...


Nguyễn Thành Sáng


Thương Thương Mùa Nước Nổi

Điện thoại cầm, tâm sự suốt canh thâu
Anh kể lại buổi đầu mùa nước nổi
Thoáng văng vẳng rì rào cơn gió thổi
Sấm đì đùng tiếp nối rít hàng tre

Quạnh căn phòng bó gối lắng tai nghe
Chợt ngân ngấn cay xè nơi khoé mắt
Xót muôn loại, hoá công đày sắp đặt
Vốn vô thường há bắt phải sầu vương…

Tít tận xa mây xám kéo thành đường
Hoàng hôn nhạt tia hường buông yếu ớt
Con cuốc cuốc ẩn mình kêu từng đợt
Cánh chim chiều bỗng hớt hải hoang mang

Lũ đổ về gây úng ruộng nương đang
Hoa cỏ úa ngổn ngang màu ảm đạm
Bao khắc khoải dìm thăng trầm u ám
Trấn An Châu! Ôi thảm cảnh nao lòng

Lụt cửa nhà cuộc sống mắc long đong
Gieo rải rác cuộn vòng thêm thống khổ
Tay chèo chống lặt tràng điên điển rộ
Nuốt qua ngày thuyền số mạng lênh đênh

Nông dân nghèo tần tảo đã bấp bênh
Nay vất vưởng dập dềnh trên con sóng
Lội bì bõm sớm trưa nguồn hy vọng
Nét đượm buồn phấp phỏng nếu vó không...

Đất miền Tây với ký ức ngập đồng
Chực len lỏi xáo xông vào tim mạch
Đêm tĩnh lặng tiếng kim giờ tí tách
Gợn nỗi niềm róc rách giữa màn nhung.


September 29, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1518)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Logo-img3629435-2read-only-1567065561348803236663

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1518)

Thương Thương Mùa Nước Nổi

Điện thoại cầm, tâm sự suốt canh thâu
Anh kể lại buổi đầu mùa nước nổi
Thoáng văng vẳng rì rào cơn gió thổi
Sấm đì đùng tiếp nối rít hàng tre

Quạnh căn phòng bó gối lắng tai nghe
Chợt ngân ngấn cay xè nơi khoé mắt
Xót muôn loại, hoá công đày sắp đặt
Vốn vô thường há bắt phải sầu vương…

Tít tận xa mây xám kéo thành đường
Hoàng hôn nhạt tia hường buông yếu ớt
Con cuốc cuốc ẩn mình kêu từng đợt
Cánh chim chiều bỗng hớt hải hoang mang

Lũ đổ về gây úng ruộng nương đang
Hoa cỏ úa ngổn ngang màu ảm đạm
Bao khắc khoải dìm thăng trầm u ám
Trấn An Châu! Ôi thảm cảnh nao lòng

Lụt cửa nhà cuộc sống mắc long đong
Gieo rải rác cuộn vòng thêm thống khổ
Tay chèo chống lặt tràng điên điển rộ
Nuốt qua ngày thuyền số mạng lênh đênh

Nông dân nghèo tần tảo đã bấp bênh
Nay vất vưởng dập dềnh trên con sóng
Lội bì bõm sớm trưa nguồn hy vọng
Nét đượm buồn phấp phỏng nếu vó không...

Đất miền Tây với ký ức ngập đồng
Chực len lỏi xáo xông vào tim mạch
Đêm tĩnh lặng tiếng kim giờ tí tách
Gợn nỗi niềm róc rách giữa màn nhung.


September 29, 2019
Tam Muội


Cuộc Mưu Sinh Mùa Nước Nổi

Ngày âm lịch khoảng tháng chín mỗi năm
Đồng bát ngát Hậu Giang chìm biển nước
Cảnh quê nghèo, nhà thiếu sau hụt trước
Lắm nhọc nhằn mới được bước tồn sinh...

Nhìn đâu đâu cũng thấy dãy mông mênh
Hôm sớm tối dập dềnh theo ngọn thổi
Lúa nửa chừng cũng hình như thấm mỏi
Ngả nghiêng nằm chờ đợi bật xanh non

Tìm sự sống dựa vào ở những con
Chắc có lẽ linh hồn chưa thể có
Bởi nhởn nhơ giữa hàng rêu, ngập cỏ
Mặc lộng ngàn, nắng gió, hạt mưa sa...

Trời sanh chúng, để tặng chúng cho ta
Một triết lý từ xa xưa truyền lại
Cứ theo đó mà thản nhiên bắt lấy
Tạm qua cơn “lửa cháy” trống trơ thân

Trùn, dán, dế lẫn trốn bụi khô khan
Trưa lùng sục sẵn dành làm mồi móc
Chiều lưới, câu hướng chim bay cắm cọc
Xong nhẹ nhàng, leo dốc, đỉnh bờ đê

Thò trong túi áo, lấy bịch thuốc rê
Phì phà khói phê phê lòng “Tráng Sĩ”
Vài chục phút đứng lên rồi trực chỉ
Bì bõm về, ầm ĩ, lượm đầu tay

Khuya lửng giấc tiếp tục đánh hiệp hai
Cũng hướng thẳng dài dài lom khom gỡ
Rồi cũng chỗ ráo kia hồi dễ thở
Cuốn phăng lần dưới toả ánh vầng đông...


29/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1519)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 40-danh-ngon-tinh-yeu-hoc-tro-03

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1519)

Vương Vấn Tình Thơ

Ngoài trời réo rắt ngọn thu phong
Lác đác vàng khơi thắt thẻo lòng
Sa mạc gió luồn giọt tí tách
Mơ hồ ký ức phả tầng không

Tư lự bồi hồi nhẹ lướt qua
Vườn thơ hiu quạnh lạnh trăng ngà
Rêu phong phủ kín, bầu u tịch
Nhện bám sương giăng chuỗi xót xa

Hạnh ngộ kết tình mùa lá bay
Cảnh xưa lối cũ vẫn còn đây
Ngọt ngào tha thiết tình bằng hữu
Xướng hoạ thi ca vui tháng ngày

Em thùng anh thẹn trải cung mơ
Dã thảo đong đưa, nước lững lờ
Mộc mạc chân tình nhưng đậm nét
Mặn nồng chan chứa dệt vần thơ

Quyến luyến treo mây cuộn cuối trời
Thời gian ấm áp khẽ khàng rơi
Đèn khuya lấp loé dần tàn lụn
Vội vã lìa cành, hoa tả tơi

Ngậm ngùi ngơ ngẩn mối tình sâu
Vị đắng men cay giấc mộng đầu
Gương vỡ đôi đường đời cách biệt
Hạt buồn rỉ rả nhạt canh thâu

Đêm nay dĩ vãng quấn hồn thương
Dẫu biết đàn buông khúc đoạn trường
Lặng lẽ dáng gầy in gối lạnh
Nghe lòng da diết nỗi niềm vương.


October 29, 2018
Tam Muội


Thay Thế Phù Vân

Sát cận đôi mình đặt giữa khung
Bấy nhiêu! Ngần ấy! Mảnh linh hồn
Từ nay khắng khít liền nhau mãi
Chặt mối tâm đầu, nghĩa sắt son...

Đêm đêm cõi lộng lững lờ bay
Ta sẽ duỗi tay vói thật dài
Cố hái sao trời treo lủng lẳng
Tặng Nàng trang điểm suối bồng mây

Kéo ngọn phương ngàn phả kế bên
Ru hời êm ả dưới trăng lên
Để say giấc điệp đi về mộng
Thoả ngắm vườn xuân ngợp đoá vàng...

Rồi mai mốt nữa cùng ra biển
Xem cá đùa trăng dạ ánh gờn
Cảm xúc dâng tràn, gieo ý nhạc
Cho khăn thêu lụa hoá cây đờn

Những buổi hoàng hôn tím nhạt mờ
Đỉnh ngàn sà xuống, chạnh rung tơ
Lá cây biến giấy, sương thành mực
Một chén tửu đào một áng thơ...

Còn nhiều, nhiều lắm cõi “Tìm nhau”
Sưởi ấm yêu đương đỉnh nguyệt lầu
Ngây ngất dạt dào hương dạ lý
Đậm đà, tha thiết trọn lòng trao

Giờ cất vào tim bóng ảnh hình
Cả trời thương nhớ gửi hồn linh
Không gian huyền bí ngày hôm sớm
Thay thế phù vân, vạn chữ tình...


30/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1520)
Bài gửi Sat May 30, 2020 3:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 T-nh-y-u-l-chi

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1520)

Trên Con Đường Ngày Xưa

Chiều hôm nay có một người khách lạ
Cặp mắt buồn nhẹ thả dưới tà huy
Cả một thời dĩ vãng đọng vành mi
Chân chậm bước, thầm thì bao nỗi nhớ!

Nhớ năm xưa tháng ngày trăng sáng tỏ
Cũng đường nầy lộng gió lá sao bay
Trải ngộp dầy vương vấn ở trên đây
Tay trong tay cùng ai về lối mộng

Có ngờ đâu biển đời cuồng dậy sóng
Nát thuyền tình chìm bóng khuất lòng sâu
Để chuỗi dài canh cánh dưới canh thâu
Ngàn da diết xé đau hồn quạnh quẽ…

Nắng dần tắt, giờ đây đà ráng xế
Mãi như còn ngấn lệ tiễn tình tan
Đọng nơi tim một dấu tích phũ phàng
Cho hoài niệm ngập tràn thương với hận!

Thương bởi ai cuộc đời nhiều lận đận
Hận vì ai ngút tận cảnh trầm luân
Hoa khoảnh khắc chỉ nở mấy ngày xuân
Rồi héo rũ, rụng tàn tan vỡ vụn…

Niềm bâng khuâng cuốn vào hai khoé trũng
Khách nghẹn ngào lững thững dấu rêu phong
Trời không lạnh mà sao tợ như đông
Se sắt tái cõi lòng ngàn tê buốt

Có ai biết hai mươi năm về trước
Con đường nầy mộng ước thắm đầy vơi
Rồi hôm nay lại có một bóng người
Đang thả gót, bùi ngùi…trong lặng lẽ!


19/9/2016
Nguyễn Thành Sáng


Thầm Yêu

Chân rảo bước lang thang về chốn cũ
Tiết giao mùa cỏ rũ lá vàng phơi
Gió heo may rón rén quyện đất trời
Sương lành lạnh, lả lơi nhành hoa sữa

Luồng ký ức nghẹn ngào đang cục cựa
Tóc nghiêng buồn chất chứa lệ sầu mi
Tình đơn phương da diết khiến luỵ vì
Tưởng quá khứ lâm li vùi dĩ vãng

Nào quyến luyến thuở mưa dầm buổi sáng
Trước cổng trường lãng đãng một thi sinh
Nét khôi ngô với chiếc áo thùng thình
Vầng trán rộng thông minh và hoạt bát

Tim nhộp nhịp thẫn thờ như ngột ngạt
Phút ban đầu ồ ạt nỗi niềm vương
Biết khi rung sẽ dấn khúc đoạn trường
Vẫn mơ mộng tuyến đường cùng tay nắm

Nhưng cánh nhạn vô tình ngăn vạn dặm
Bầu vào thu thăm thẳm dãy mịt mù
Ánh trăng tàn hiu quạnh bóng trầm u
Rơi nhức nhối vi vu miền chán nản

Chẳng thể trọn đành xem nhau là bạn
Miệng cười tươi hạn hán réo cõi lòng
Nửa ưu hoài, nửa nguyện ước thầm mong
Anh luôn được cuộn vòng trong hạnh phúc

Chiều lặng lẽ thả xuôi hồn du mục
Gom tơ vò cảm xúc của thời qua
Góp chơ vơ lạc lõng dưới ráng tà
Nghe từng giọt xót xa nguồn mặn đắng.


September 30, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1521)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Giphy

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1521)

Thay Thế Phù Vân

Sát cận đôi mình đặt giữa khung
Bấy nhiêu! Ngần ấy! Mảnh linh hồn
Từ nay khắng khít liền nhau mãi
Chặt mối tâm đầu, nghĩa sắt son...

Đêm đêm cõi lộng lững lờ bay
Ta sẽ duỗi tay vói thật dài
Cố hái sao trời treo lủng lẳng
Tặng Nàng trang điểm suối bồng mây

Kéo ngọn phương ngàn phả kế bên
Ru hời êm ả dưới trăng lên
Để say giấc điệp đi về mộng
Thoả ngắm vườn xuân ngợp đoá vàng...

Rồi mai mốt nữa cùng ra biển
Xem cá đùa trăng dạ ánh gờn
Cảm xúc dâng tràn, gieo ý nhạc
Cho khăn thêu lụa hoá cây đờn

Những buổi hoàng hôn tím nhạt mờ
Đỉnh ngàn sà xuống, chạnh rung tơ
Lá cây biến giấy, sương thành mực
Một chén tửu đào một áng thơ...

Còn nhiều, nhiều lắm cõi “Tìm nhau”
Sưởi ấm yêu đương đỉnh nguyệt lầu
Ngây ngất dạt dào hương dạ lý
Đậm đà, tha thiết trọn lòng trao

Giờ cất vào tim bóng ảnh hình
Cả trời thương nhớ gửi hồn linh
Không gian huyền bí ngày hôm sớm
Thay thế phù vân, vạn chữ tình...


30/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Rồi Sẽ Đến Miền

Mệnh số duyên nay đã kết thành
Đôi hồn siết chặt quyện bầu xanh
Thi ca xướng hoạ cùng khuây khoả
Đợi mãn phù vân, tiếp mộng lành...

Dưới trời thanh thản phả niềm mơ
Ấm gối thơm chăn võng lọng chờ
Múc ánh trăng ngần, xâu Bắc Đẩu
Dệt vòng tinh tú, tặng Chàng thơ

Thiếp cuộn gió nồm án ngữ đây
Tuyết bông lác đác, thắp đèn cầy
Khói sương mờ ảo đêm lầu ái
Yếm lụa thướt tha, vũ khúc nầy...

Hừng đông ló dạng vỗ tung cánh
Du ngoạn thuyền Rồng vượt biển khơi
Ngắm quẫy song ngư đùa ngọn sóng
Nhịp nhàng mây lửng, mưa phùn rơi

Hái tím hoa sim chế mực tình
Ngân Hà thu thập, vớt lung linh
Tơ đàn kéo chỉ đươm trang giấy
Trải bút vung câu vẽ bóng hình...

Bao nhiêu hữu cảnh ở ngoài kia
Bấy những ước ao chẳng đoạn lìa
Dẫu bão giông cuồng hề cản trở
Mãi hoài thiết thạch há sờn chia

Tạc dạ ghi lòng chuyện hiển nhiên
Rót yêu mật ngọt ngớt ưu phiền
Dòng ngâu Ô Thước nơi tiềm ẩn
Rồi sẽ đón đưa đến tận miền.


October 1, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1522)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 74d8dda8e0c806791f5074c4910e6fef-couple

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1522)

Rồi Sẽ Đến Miền

Mệnh số duyên nay đã kết thành
Đôi hồn siết chặt quyện bầu xanh
Thi ca xướng hoạ cùng khuây khoả
Đợi mãn phù vân, tiếp mộng lành…

Dưới trời thanh thản phả niềm mơ
Ấm gối thơm chăn võng lọng chờ
Múc ánh trăng ngần, xâu Bắc Đẩu
Dệt vòng tinh tú, tặng Chàng thơ

Thiếp cuộn gió nồm án ngữ đây
Tuyết bông lác đác, thắp đèn cầy
Khói sương mờ ảo đêm lầu ái
Yếm lụa thướt tha, vũ khúc nầy…

Hừng đông ló dạng vỗ tung cánh
Du ngoạn thuyền Rồng vượt biển khơi
Ngắm quẫy song ngư đùa ngọn sóng
Nhịp nhàng mây lửng, mưa phùn rơi

Hái tím hoa sim chế mực tình
Ngân Hà thu thập, vớt lung linh
Tơ đàn kéo chỉ đươm trang giấy
Trải bút vung câu vẽ bóng hình…

Bao nhiêu hữu cảnh ở ngoài kia
Bấy những ước ao chẳng đoạn lìa
Dẫu bão giông cuồng hề cản trở
Mãi hoài thiết thạch há sờn chia

Tạc dạ ghi lòng chuyện hiển nhiên
Rót yêu mật ngọt ngớt ưu phiền
Dòng ngâu Ô Thước nơi tiềm ẩn
Rồi sẽ đón đưa đến tận miền.


October 1, 2019
Tam Muội


Thưởng Ngoạn Dưới Trăng

Nàng ơi! Có thấy tận xa xa
Xám trắng đùn bay hứng toả ngà
Ửng chớp từng hồi theo phả ngọn
Hình như nhoẻn nụ đón chào ta...

Kề bên lất phất lọn bồng mây
Do cõi thênh thang thổi lại nầy
Vuốt thẳng lẹ làng suôn suối tóc
Tợ mừng duỗi nắm, mát bàn tay

Dưới kia bát ngát, gợn trùng khơi
Một bức tranh nghiêng vẽ tuyệt vời
Hằng vạn lập loè rung lắc biển
Tỏ bày rạng rỡ đợi mình coi

Thỉnh thoảng vút lên dãy cá chuồn
Dạ bầu tinh tú giống màn sương
Hằng hà sa số li ti điểm
Phút chốc cùng nhau rụng dọc đường...

Đêm nay hai đứa ngoạn không tầng
Dào dạt tâm hồn điệp khúc ngân
Nàng có thấy lòng êm ả dịu
Có nghe sâu thẳm nỗi lâng lâng?

Còn Ta man mác thuở nào giờ
Nay thấy chẳng còn lạc ngẩn ngơ
Chỉ chất ngất say, nhìn vũ trụ
Bốn bề lấp lánh đẹp như mơ

Đỉnh núi phía tây, Mình có thấy
Hãy cùng sà xuống, ngắm trăng sao
Tửu hồng cạn chén đêm huyền diệu
Sưởi ấm yêu đương, những ngọt ngào...


1/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1523)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 4-cau-noi-mang-den-loi-loc-ca-doi-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1523)

Mãi Trọn Chữ Yêu

Có yêu nào mà lòng không thổn thức
Lúc quạnh buồn giây phút nghĩ về ai
Niềm ước vọng từng ngày theo trăn trở
Được ngắm vầng ánh tỏ, nắm bàn tay!

Có yêu nào mà không nghe da diết
Biết giờ nầy, tha thiết nhuốm sầu đau
Lịm héo hon canh thâu, trời cách biệt
Bóng ái tình một chiếc…thả về đâu?

Có yêu nào mà lòng không mong mỏi
Bước qua cầu để gởi… tiếng yêu em
Cho ửng ánh từng đêm lùa bóng tối
Cả bầu thanh diệu vợi toả hừng thêm

Có yêu nào mà không đầy khao khát
Uống ảnh vàng, tắm mát suối trong veo
Cuốn vòng tay ấp yêu từng tiếng nhạc
Và thả hồn ngây ngất cõi phiêu diêu

Có yêu nào mà không nghe buồn bã
Bởi thuyền tình, sóng cả mãi bủa giăng
Cùng mây sầu bao lần treo lộng gió
Phủ mịt mù đậy xoá sáng vầng trăng…

Tình yêu ơi! Dấu hằn lên đá sỏi
Bóng thời gian, vòi vọi đỉnh cheo leo
Chìm tuyết trắng, hắt hiu ôm nỗi đợi
Quả hồng nầy nhức nhói biết bao nhiêu

Nhưng vẫn sống, vẫn thương và vẫn nhớ
Bởi cho rồi sao nỡ đoạn lìa tay
Để trọn đời héo gầy lên lá cỏ
Khi mộng vườn ngọn gió hãy còn đây!


9/6/2016
Nguyễn Thành Sáng


Tình Dở Dang

Tà huy nhuộm tím chân trời hiu quạnh
Thu phong luồn lành lạnh phả không gian
Tiếng nỉ non trầm bổng của nguyệt đàn
Nghe da diết chứa chan nguồn cảm xúc…

Tình dang dở khiến tơ lòng hì hục
Quả tim hồng dạo khúc lệ sầu ca
Anh hiện giờ đang ở tận tít xa
Nơi đất tổ quê nhà xưa yêu dấu

Tình dang dở cồn cào tê xương xẩu
Rót chua cay ghịt bấu giữa can trường
Chuỗi ngậm ngùi rưng rức sợi đau thương
Bao chờ đợi bấy tương tư giày xé

Tình dang dở phủ căn phòng vắng vẻ
Thỏi mực mài, bút nhẹ kết vần thơ
Hầu phôi pha những réo rắt vô bờ
Đương níu kéo phạc phờ ghim trí não

Tình dang dở đúc thành kim xông xáo
Vắt vẻo hồn rớt ảo mộng trên sông
Nước trong xanh, thuyền lả lướt gió lồng
Toả ngan ngát cánh đồng hương mạ lúa

Tình dang dở hái nhành bông so đũa
Anh khẽ cài mái tủa lất phất bay
Kề môi thơm thấm ngọt nụ hôn này
Ngất ngây ngất đắm say chìm khoảnh khắc…

Mưa rỉ rả xám quầng mây dày đặc
Mi ngỡ ngàng! Bởi trắc trở lao đao
Luống suy tư loang lổ giấc nghẹn ngào
Chừ nức nở, sóng trào ngân nỗi nhớ.


October 2, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1524)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Chiec-la-mua-thu

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1524)

Chạnh Lòng Cuối Thu

Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga
Muôn vật lững lờ luân chuyển qua
Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn
Măng non măng héo lại măng già

Ngoài kia gió bấc bẽ bàng khơi
Báo hiệu đông lai thu nghẹn lời
Hoa cỏ đón mừng bông tuyết trắng
Hay buồn than thở bởi chơi vơi?

Những sáng tiết thu chim líu lo
Tinh sương vắt vẻo bám vườn nho
Nắng xuyên rực rỡ như thầm nhủ
Vạn sắc lung linh đang diễn trò

Nỗi niềm hồ hởi đó rồi đây
Cô đọng khẽ khàng khi ngọn tây
Ngăn ngắt hàn băng bầu ảm đạm
Phủ trùm ủ rũ quấn trời mây

Núi đồi lẳng lặng trải màu tang
Vũ trụ co ro nhạt ánh vàng
Sự sống hầu như chầm chậm phút
Lịm dần giấc mộng đợi xuân sang

Phiến lá cuối cùng da diết vương
Biệt cành trơ trọi rụng ven đường
Xót xa định mệnh xuôi con tạo
Mòn mỏi đâm chồi sẽ khuếch trương...

Chạnh lòng giăng lệ chuỗi long đong
Thấm thoát hồng nhan sắp nửa vòng
Tài sắc tiền tình danh vọng ấy
Thoáng tàn cát bụi giữa hư không.


November 10, 2018
Tam Muội


Lão Với Thơ

Bảng lảng tà dương nhuộm góc trời
Lão ngồi chăm chú ngắm dòng trôi
Hay tâm lơ đễnh, chìm xa vắng
Đợi chết thời gian, lặng lẽ rời?

Trên khói lam chiều đẩy ánh tan
Dưới mênh mông chậm trốn hình tàn
Chơ vơ, vắng vẻ mình ên đó
Khuây khoả xế tà, hoặc kiếm ăn?

Vậy mà cứ mỗi độ hoàng hôn
Chỗ ấy hầu như quyến rũ hồn
Nên thấy ảnh người luôn có mặt
Chỉ trừ những lúc hạt mưa tuôn!

Bốn mươi năm trước nào ai nhớ
Có một chàng trai tuổi mộng thì
Bồng cỏ, dâu tang lòng ấp ủ
Âm thầm nung nấu vó câu phi

Điển trai, trung chính, dạ hiền lương
Cám cảnh khổ đau, nỗi đoạn trường
Chí nghĩa, nhiệt thành, hào hiệp sẵn
Khiến hoa mới nở lắm đưa hương...

Vũ trụ vô tình đẩy lại đây
Dập dồn từng khối xám lờ bay
Kèm theo sắm sét, nhiều cơn lốc
Tơi tả, âm u khắp chỗ nầy

Thui thủi lạnh lùng giữa xác xơ
Chàng đi trong cõi tím thu mờ
Bánh xe lăn tới, lăn lăn mãi
Thoáng chốc chỉ còn...Lão với thơ...


2/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1525)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Old-man-sunset-by-thelifeinfocus-d5f5g8t-fullview

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1525)

Lão Với Thơ

Bảng lảng tà dương nhuộm góc trời
Lão ngồi chăm chú ngắm dòng trôi
Hay tâm lơ đễnh, chìm xa vắng
Đợi chết thời gian, lặng lẽ rời?

Trên khói lam chiều đẩy ánh tan
Dưới mênh mông chậm trốn hình tàn
Chơ vơ, vắng vẻ mình ên đó
Khuây khoả xế tà, hoặc kiếm ăn?

Vậy mà cứ mỗi độ hoàng hôn
Chỗ ấy hầu như quyến rũ hồn
Nên thấy ảnh người luôn có mặt
Chỉ trừ những lúc hạt mưa tuôn!

Bốn mươi năm trước nào ai nhớ
Có một chàng trai tuổi mộng thì
Bồng cỏ, dâu tang lòng ấp ủ
Âm thầm nung nấu vó câu phi

Điển trai, trung chính, dạ hiền lương
Cám cảnh khổ đau, nỗi đoạn trường
Chí nghĩa, nhiệt thành, hào hiệp sẵn
Khiến hoa mới nở lắm đưa hương...

Vũ trụ vô tình đẩy lại đây
Dập dồn từng khối xám lờ bay
Kèm theo sắm sét, nhiều cơn lốc
Tơi tả, âm u khắp chỗ nầy

Thui thủi lạnh lùng giữa xác xơ
Chàng đi trong cõi tím thu mờ
Bánh xe lăn tới, lăn lăn mãi
Thoáng chốc chỉ còn...Lão với thơ...


2/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Vọng Miền Quan Tái

Dõi mắt hướng ngàn dạ diết da
Sầu loang tâm khảm ngấn chiều tà
Lắc lư tam bản treo đầu sóng
Dầm mái gác chờ quan tái xa

Ven sông lau sậy võ vàng lay
Cầu gỗ lẻ loi mục nát này
Chứng kiến đôi tình nhân thuở ấy
Dưới bầu êm ả tóc hoa bay…

Khoảnh khắc nô đùa chuỗi thảnh thơi
Bỗng dìm tắc nghẻn luống chơi vơi
Lửa tràn hoảng loạn thời binh chiến
Nam chí tang bồng nợ nước cơi

Tòng quân dẹp giặc giữ quê hương
Khăn vải Nàng thêu gửi dặm đường
Sưởi ấm giao mùa khi giá lạnh
Thái bình thề hẹn thắm uyên ương

Trót đã vương mang hệ luỵ trần
Đong đầy quả nghiệp đố lần khân
Mỏi mòn thắc thỏm bao niên kỷ
Những bấy lưng tròng trông bước chân...

Xám mây chằng chịt gió liên hồi
Lạnh lẽo thân gầy hạc cút côi
Óng mượt bây chừ pha tuyết trắng
Càng phơi tiều tuỵ úa vành môi

Cụ vững nuôi niềm hy vọng luôn
Khải hoàn ca khúc xoá dòng tuôn
Bóng câu đằng đẵng mờ sương khói
Phải nghĩa trăm năm há để buồn?


October 3, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1526)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 169485-women-model-long-hair-water-sitting-nature-horizon-reflec

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1526)

Vọng Miền Quan Tái

Dõi mắt hướng ngàn dạ diết da
Sầu loang tâm khảm ngấn chiều tà
Lắc lư tam bản treo đầu sóng
Dầm mái gác chờ quan tái xa

Ven sông lau sậy võ vàng lay
Cầu gỗ lẻ loi mục nát này
Chứng kiến đôi tình nhân thuở ấy
Dưới bầu êm ả tóc hoa bay…

Khoảnh khắc nô đùa chuỗi thảnh thơi
Bỗng dìm tắc nghẻn luống chơi vơi
Lửa tràn hoảng loạn thời binh chiến
Nam chí tang bồng nợ nước cơi

Tòng quân dẹp giặc giữ quê hương
Khăn vải Nàng thêu gửi dặm đường
Sưởi ấm giao mùa khi giá lạnh
Thái bình thề hẹn thắm uyên ương

Trót đã vương mang hệ luỵ trần
Đong đầy quả nghiệp đố lần khân
Mỏi mòn thắc thỏm bao niên kỷ
Những bấy lưng tròng trông bước chân...

Xám mây chằng chịt gió liên hồi
Lạnh lẽo thân gầy hạc cút côi
Óng mượt bây chừ pha tuyết trắng
Càng phơi tiều tuỵ úa vành môi

Cụ vững nuôi niềm hy vọng luôn
Khải hoàn ca khúc xoá dòng tuôn
Bóng câu đằng đẵng mờ sương khói
Phải nghĩa trăm năm há để buồn?


October 3, 2019
Tam Muội


Lão Dưới Bóng Chiều

Thong thả lão ngồi xuống nghỉ chân
Dàu dàu, ngước mặt hướng xa xăm
Dòng thơ, hai ảnh, tình trong khoé
Da diết tâm tư, điệp khúc đàn...

Đã thật lâu rồi, nỗi vấn vương
Nén vào sâu thẳm hoá tư tương
Mỏi mòn trông đợi theo ngày tháng
Mỗi độ hoàng hôn lão chạnh buồn

Thiết tha, ấp ủ mối tơ duyên
Mà chẳng làm sao lái được thuyền
Để vượt trùng khơi về biển bắc
Tặng người yêu dấu tiếng con tim...

Cứ thế thời gian lặng lẽ trôi
Thu đông, xuân hạ biết bao dời
Muối tiêu lấm tấm nay dầy trắng
Vẫn sớm chiều hôm vọng bóng trời

Bên ấy biết “Ai” còn nhớ “Ai”
Non thề biển hẹn mãi nằm đây
Hay sương tuyết lạnh, bầu băng giá
Khiến ngọn lửa hồng sưởi ấm phai...

Đứng lên, nhè nhẹ vuốt hàng ria
Nửa muốn bước đi, nửa muốn dìa
Man mác cõi lòng, cơn sóng gợn
Chập chờn văng vẳng Chế Linh ca

“Tôi biết yêu em...Tình tôi lỡ làng
Tôi biết yêu em....Tình tôi dở dang
Cũng đành chấp nhận hợp tan...
Bèo mây trọn kiếp lang thang

Cho cung buồn...Rơi vào đêm đen...
Cho cung buồn...Rơi vào đêm đen...”


3/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1527)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Featured-old-man

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1527)

Lão Dưới Bóng Chiều

Thong thả lão ngồi xuống nghỉ chân
Dàu dàu, ngước mặt hướng xa xăm
Dòng thơ, hai ảnh, tình trong khoé
Da diết tâm tư, điệp khúc đàn...

Đã thật lâu rồi, nỗi vấn vương
Nén vào sâu thẳm hoá tư tương
Mỏi mòn trông đợi theo ngày tháng
Mỗi độ hoàng hôn lão chạnh buồn

Thiết tha, ấp ủ mối tơ duyên
Mà chẳng làm sao lái được thuyền
Để vượt trùng khơi về biển bắc
Tặng người yêu dấu tiếng con tim...

Cứ thế thời gian lặng lẽ trôi
Thu đông, xuân hạ biết bao dời
Muối tiêu lấm tấm nay dầy trắng
Vẫn sớm chiều hôm vọng bóng trời

Bên ấy biết “Ai” còn nhớ “Ai”
Non thề biển hẹn mãi nằm đây
Hay sương tuyết lạnh, bầu băng giá
Khiến ngọn lửa hồng sưởi ấm phai...

Đứng lên, nhè nhẹ vuốt hàng ria
Nửa muốn bước đi, nửa muốn dìa
Man mác cõi lòng, cơn sóng gợn
Chập chờn văng vẳng Chế Linh ca

“Tôi biết yêu em...Tình tôi lỡ làng
Tôi biết yêu em....Tình tôi dở dang
Cũng đành chấp nhận hợp tan...
Bèo mây trọn kiếp lang thang

Cho cung buồn...Rơi vào đêm đen...
Cho cung buồn...Rơi vào đêm đen...”


3/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tình Cờ Gặp Lại Nhau Đây

Đèn khuya khắc lụn điểm canh tàn
Đối mộng chập chờn héo ruột gan
Cứ tưởng mối tình thời cắp sách
Bèo mây cuộn gió rải quan san

Bỡ ngỡ hôm qua gặp lại người
Thông dường èo uột kém xanh tươi
Cằn khô rũ lá, cây trơ trọi
Nhện bám bụi giăng úa nụ cười

Ông ngồi lặng lẽ dõi xa xăm
Cháu chít hững hờ thôi viếng thăm
Viện dưỡng lão chừ đang trú ngụ
Độc hành hiu quạnh những bao năm…

Bốn chục thu vàng chầm chậm qua
Giờ đây mờ đục khoé thu ba
Tuyết hoa lấm tấm, nhăn vầng trán
Nét hạc cõi còm tủi xót xa

Chợt nguồn dĩ vãng luyến lưu vương
Như chốc dội lên khảy đoạn trường
Quả chấn lộng lồng rơi hổn hển
Vạn điều khúc mắc xát đau thương

Hai kẻ thuở thời tha thiết nhau
Yêu đương gắn bó sắt son màu
Ước mơ trọn kiếp nâng khăn túi
Ngặt vướng bội vong, ngọn cỏ dàu

Cung đàn uất hận nỗi chua cay
Sầu thảm ưu tư quyện tháng ngày
Lất phất mưa buồn ươn ướt gối
Duyên đời trắc trở, trở nào hay...

“Phai rồi thệ nguyện chẳng tròn mong
Buốt giá đầu sông, lạnh cuối dòng?”.


October 4, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1528)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 19ee18c4421fcf52f98c262c3a9acc0a

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1528)

Lệ Buồn Rơi

(Thủ Vĩ Ngâm - Nhất Vận)

Canh dài thao thức lệ buồn rơi
Duyên phận lỡ làng nỗi tả tơi
Khao khát tơ hồng đan mối sợi
Nghẹn ngào nghịch cảnh rẽ đôi nơi
Tình yêu thắm đượm đầy phơi phới
Thuyền bóng mù khơi ngập rối bời
Lạc bước, tìm thương đành chới với
Canh dài thao thức lệ buồn rơi.


29/9/2018
Nguyễn Thành Sáng


Uổng Kiếp Đời

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Ngẫm lại chừ Qua sắp nửa đời
Mà sao Bậu mãi trốn hoài nơi
Da mồi sóng vỗ tan vời vợi
Tóc bạc mây luồn mãn thảnh thơi
Lệ đỏ mi hờn Yêu Dấu hỡi
Thân vàng vóc dỗi Bạn Tình ơi
Đành tâm lặng lẽ không màng tới
Ngõ vắng đìu hiu uổng một thời.


October 5, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1529)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Anh-trang-den-dep-nhat-110336743

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1529)

Tình Yêu Và Nghịch Cảnh

Ôi Tình yêu! Tình yêu và nghịch cảnh!
Tái tim ta, héo hắt cõi âm u
Đã bao ngày sương mù giăng kín nẻo
Ôm nỗi sầu thắt thẻo ngóng trời thu!

Em thương ơi! Giờ nầy em có hiểu?
Ngã ba đường rã rệu ghị chân anh
Biết làm gì để trăng còn mãi chiếu
Ngọn phất phơ vẫn dịu mát hồn xanh

Gặp lại nhau sau gió vờn sóng biếc
Cánh hồng hương ly biệt lại quay về
Từng tối chiều luyến lưu ngàn da diết
Điệu êm đềm, tha thiết trổi lê thê…

Lễ đính hôn kết chặt mối tơ hồng
Thuyền mộng đi trên dòng sông êm ả
Bỗng từ đâu kéo gió chuyển cuồng phong
Thổi dập tới đẩy tông vào ghềnh đá!

Anh tai nạn ngặt nghèo trong bạo bệnh
Bao dụm dành chờ định cuộc thành thân
Đổ sạch hết cứ mãi lắc tròng trành
Rơi dòng xoáy, dập dềnh trên biển hận

Cứ dây dưa bào mòn dần thân xác
Bước tương lai, vật chất chỉ còn không
Luyến lưu nhiều, nát lòng, từng đoạn nhạc
Cả vạn lần ánh bạc loãng trôi sông…

Hồn sĩ khí quyện tình ai bật thẳng
Chẳng gục đầu buồn chán nhỏ lời than
Không để giạt trôi dần vào nẻo tận
Đôi rã rời cố thẳng ghịt hồn trăng...

Ba mươi năm thấm thoát tự bao lần!


Nguyễn Thành Sáng


Thuyền Yêu Và Bến Đỗ

Tiệc sinh nhật chúc mừng em mười tám
Nhạc xập xình cả đám bỡn cợt vui
Góc tối kia sao có kẻ ngậm ngùi
Nhìn lơ đễnh nuốt mùi hương khói thuốc

Dáng nho nhã lạnh lùng hơi gầy guộc
Mái bồng bềnh, ánh đuốc sáng long lanh
Chân mon men rón rén bước vịn thành
Tằng hắng hỏi “Ơi anh gì đó hỡi!”

Anh ngẩng mặt ngỡ ngàng khi mình tới
Thoáng chau mày vì bởi vụng về câu
Nét phong sương lấm tấm phủ đỉnh đầu
Khiến tim mạch huyết cầu sôi sùng sục

Hồn khấp khởi nhịp đàn tương tư khúc
Ngọn vi vu khóm trúc khảy điệu đà
Rộ hoa nhài thoang thoảng phấn gần xa
Thuyền êm ả, ánh ngà treo lơ lửng

Chợt đau điếng! Anh Hai đang chưng hửng
Cốc! cốc! Làm dựng đứng lọn tóc mai
Anh vội vàng chạy lại dõng dạc “sai”
Rồi vồn vã “trả bài” cùng chúng bạn

Phút gặp gỡ, duyên tơ hồng lãng mạn
Khắc đáy lòng một bản nhạc tình vương
Anh lân la chuyên chở khắp tuyến đường
Nghĩa khắng khít lược gương trao gửi phận

Luôn bảo bọc nuông chiều kiêm kiên nhẫn
Chẳng cộc cằn, nghĩ quẫn, hay thở than
Trọn tào khang hoa mộng trổ trên giàn
Thuyền lả lướt sông ngàn xuôi tuế nguyệt...

Ôi hạnh phúc! Tưởng chừng như tiểu thuyết!


October 5, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1530)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 72ba8e3d112f89932fd0d0ba45293865-chinese-style-chinese-art

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1530)

Thưởng Ngoạn Dưới Trăng

Nàng ơi! Có thấy tận xa xa
Xám trắng đùn bay hứng toả ngà
Ửng chớp từng hồi theo phả ngọn
Hình như nhoẻn nụ đón chào ta...

Kề bên lất phất lọn bồng mây
Do cõi thênh thang thổi lại nầy
Vuốt thẳng lẹ làng suôn suối tóc
Tợ mừng duỗi nắm, mát bàn tay

Dưới kia bát ngát, gợn trùng khơi
Một bức tranh nghiêng vẽ tuyệt vời
Hằng vạn lập loè rung lắc biển
Tỏ bày rạng rỡ đợi mình coi

Thỉnh thoảng vút lên dãy cá chuồn
Dạ bầu tinh tú giống màn sương
Hằng hà sa số li ti điểm
Phút chốc cùng nhau rụng dọc đường...

Đêm nay hai đứa ngoạn không tầng
Dào dạt tâm hồn điệp khúc ngân
Nàng có thấy lòng êm ả dịu
Có nghe sâu thẳm nỗi lâng lâng?

Còn Ta man mác thuở nào giờ
Nay thấy chẳng còn lạc ngẩn ngơ
Chỉ chất ngất say, nhìn vũ trụ
Bốn bề lấp lánh đẹp như mơ

Đỉnh núi phía tây, Mình có thấy
Hãy cùng sà xuống, ngắm trăng sao
Tửu hồng cạn chén đêm huyền diệu
Sưởi ấm yêu đương, những ngọt ngào...


1/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Giấc Mộng Dương Đài

Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi

Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu

Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai

Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng

Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu...

Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô

Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt thẫn thờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.


October 6, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1531)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Giphy

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1531)

Giấc Mộng Dương Đài

Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi

Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu

Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai

Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng

Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu...

Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô

Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt thẫn thờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.


October 6, 2019
Tam Muội


Còn Hơn Phải Lẻ Loi

Hay! Hay! Nàng nói thật là hay
Đã khiến lòng Ta say lại say
Hãy rót đầy thêm! Thêm chút nữa
Để cùng sưởi ấm trọn đêm nay...

Nương có thấy chăng! Dãy xám mờ
Nhẹ nhàng du ngoạn giữa khung thơ
Thảnh thơi bên gió dìu êm ả
Từ cõi mù khơi đến khuất bờ

Vẫn vậy nghìn năm như thế mãi
Gió mây bậu bạn chẳng lìa nhau
Nếu như thiếu gió mây sao thể
Đây đó thênh thang thoả ngắm bầu

Và nếu không mây, cánh lướt ngàn
Làm sao thưởng thức ánh trăng vàng
Khi long lanh toả, khi chìm tắt
Kết cấu tuyệt vời nhạc khúc ngân...

Còn kia hùng vĩ trải mênh mông
Vạn kỷ thiên thu vỗ bập bồng
Sự sống muôn loài ngầm biển nước
Loang dài ngóc ngách khắp dòng sông

Lai láng quyện hoà khối đại dương
Sanh hơi, chuyển lộng, tạo làn sương
Cho tràn sắc thắm, nhiều đua nở
Rồi cũng đổi thay để lắm buồn...

Thà vậy còn hơn phải lẻ loi
Đêm đêm thao thức dưới vầng soi
Lúc tròn khi khuyết nào ai hiểu
Chỉ thấy đìu hiu, nghẹn tiếng cười...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1532)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Nhung-cau-noi-ve-tinh-yeu-dau-tien-hay-va-y-nghia-nhat-khien-ai

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1532)

Vương Vấn Nỗi Niềm Xưa

Sóng nước, dòng sông buổi lớn ròng
Vẫn lờ lặng lẽ sắc thanh trong
Sương lam ẩn hiện, màu lan toả
Dưới ánh vầng dương trải nắng hồng!

Nơi đây một thuở mộng vườn sinh
Cánh bướm sầu ai nức nở tình
Đêm vắng hanh hao buồn nhỏ mộng
Mơ màng, vọng tưởng đoá hoa xinh

Ngày tháng thân nầy cứ lượn chao
Cành kia nơi ấy, mãi bay vào
Bao lần ngân tiếng tim khua động
Mà thắm vô tình chẳng lắc dao

Đêm sương mù mịt, bầu cô tịch
Dõi bóng, thẫn thờ, nỗi nghẹn vơ
Bỏ gánh đêm trăng, mò suối ánh
Vơi niềm tan tác, héo thu chờ!

Ngờ đâu lạc gió, xé mây ngàn
Quấn cánh lỡ làng rách toạt ngang
Rụng rã tơi bời, rơi nát xác
Nghẹn ngào hồn bạc lịm mơ trăng…

Vần thơ, ý nhạc bến xưa còn
Dẫu tháng năm dài vẫn đượm hơn
Tiếng nấc tận cùng ôm quạnh quẽ
Gieo niềm rung cảm chuỗi hoàng hôn

Giờ đây loáng thoáng khúc cung đàn
Vượt vút thượng tầng, cõi lộng ngang
Vương vấn hương xa, hồn dĩ ảnh
Dạt dào, lãng đãng giấc tơ vàng!


Nguyễn Thành Sáng


Vô Tư Thuở Tóc Đuôi Gà

Niên học thoáng đây sắp mãn rồi
Khi màu phượng đỏ ửng vành môi
Tiếng ve rộn rã sau tàng lá
Vạt nắng hanh vàng lững thững trôi

Kỳ thi tốt nghiệp vấn vương lòng
Lặng lẽ ghế ngồi ngắm bướm ong
Chao lượn kiếm tìm hoa hút mật
Hầu tăng sức lực tháng ngày rong

Rón rén chân Ai nhịp khẽ khàng
Tay cầm gói giấy vẻ như đang
Ngập ngừng, lúng túng, hơi do dự
Thoắt đễ trên bàn lẹ lướt sang

Ngỡ ngàng bối rối giở ra xem
Chiếc hộp pha lê phủ lụa kèm
Xinh xắn thắt nơ hồng phấn lợt
Dưới tầng mảnh giấy, mực còn lem

Kể đoạn tình trường ôm ấp ôm
Trầm ngâm lẻ bóng hứng sao hôm
Gầy đêm mộng tưởng cùng chung bước
Đủ thiết tha nhau thưởng gió nồm

Tương tư gửi gắm tóc đuôi gà
Óng mượt đen huyền vòng cột ba
Bồ kết thoảng say, say giấc điệp
Trâm cài hoa trắng, trắng kiêu sa...

Đâu ngờ quá khứ nợ duyên vay
Lúc biệt quê nhà vướng lắt lay
Lời ngỏ tạm chôn, đời viễn xứ
Chừ quay trở lại, đà heo may.


October 6, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1533)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 83e51d8f6ccad8480eff4f685b1e490f9502bba3

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1533)

Vô Tư Thuở Tóc Đuôi Gà

Niên học thoáng đây sắp mãn rồi
Khi màu phượng đỏ ửng vành môi
Tiếng ve rộn rã sau tàng lá
Vạt nắng hanh vàng lững thững trôi

Kỳ thi tốt nghiệp vấn vương lòng
Lặng lẽ ghế ngồi ngắm bướm ong
Chao lượn kiếm tìm hoa hút mật
Hầu tăng sức lực tháng ngày rong

Rón rén chân Ai nhịp khẽ khàng
Tay cầm gói giấy vẻ như đang
Ngập ngừng, lúng túng, hơi do dự
Thoắt đễ trên bàn lẹ lướt sang

Ngỡ ngàng bối rối giở ra xem
Chiếc hộp pha lê phủ lụa kèm
Xinh xắn thắt nơ hồng phấn lợt
Dưới tầng mảnh giấy, mực còn lem

Kể đoạn tình trường ôm ấp ôm
Trầm ngâm lẻ bóng hứng sao hôm
Gầy đêm mộng tưởng cùng chung bước
Đủ thiết tha nhau thưởng gió nồm

Tương tư gửi gắm tóc đuôi gà
Óng mượt đen huyền vòng cột ba
Bồ kết thoảng say, say giấc điệp
Trâm cài hoa trắng, trắng kiêu sa...

Đâu ngờ quá khứ nợ duyên vay
Lúc biệt quê nhà vướng lắt lay
Lời ngỏ tạm chôn, đời viễn xứ
Chừ quay trở lại, đà heo may.


October 6, 2019
Tam Muội



Thương Thương Nhớ Nhớ

Bỗng bất chợt sững sờ, bỡ ngỡ
Cầm cánh thư, nét chữ chẳng quen
Tận nơi chốn ấy xa xăm
Gửi người lạ lẫm, chưa lần gặp nhau!

Khiến trái đỏ lao xao nhịp đập
Nỗi hiếu kỳ, hồi hộp, lần tay...
Ô nầy! Lời lẽ của Ai
Ngọt ngào, êm ả khiến dài lâng lâng...

Kể từ đó vầng trăng thơ mộng
Cứ từng hồi ửng bóng tâm tư
Bâng khuâng, dào dạt, ngẩn ngơ
Chập chờn ảnh bóng giữa bờ, vấn vương!

Đêm sương lạnh, lạnh buồn nỗi nhớ
Giấc trở trăn, trăn trở lê thê
Nhìn kia hun hút nẻo về
Không gian mờ mịt, bốn bề chơi vơi

Để bãi trắng ngậm ngùi cỏ lá
Đỉnh lộng ngàn lã chã hạt rơi
Âm u phủ ngập bóng đời
Bài ca dang dở đành thôi… não nùng!

Em rồi cũng có chồng dạm hỏi
Bạc duyên phần đứt sợi, chừng xuân
Nhọc nhằn thui thủi sớm hôm
Thời gian năm tháng héo mòn, quạnh hiu

Tôi lặng lẽ dưới chiều, man mác
Ngẫm phù vân mất mất, còn còn
Thương thương nhớ nhớ mảnh hồn
Dịu dàng, thân ái kề bên...Anh nè...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1534)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Stock-photo-5cahc

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1534)

Thương Thương Nhớ Nhớ

Bỗng bất chợt sững sờ, bỡ ngỡ
Cầm cánh thư, nét chữ chẳng quen
Tận nơi chốn ấy xa xăm
Gửi người lạ lẫm, chưa lần gặp nhau!

Khiến trái đỏ lao xao nhịp đập
Nỗi hiếu kỳ, hồi hộp, lần tay...
Ô nầy! Lời lẽ của Ai
Ngọt ngào, êm ả khiến dài lâng lâng...

Kể từ đó vầng trăng thơ mộng
Cứ từng hồi ửng bóng tâm tư
Bâng khuâng, dào dạt, ngẩn ngơ
Chập chờn ảnh bóng giữa bờ, vấn vương!

Đêm sương lạnh, lạnh buồn nỗi nhớ
Giấc trở trăn, trăn trở lê thê
Nhìn kia hun hút nẻo về
Không gian mờ mịt, bốn bề chơi vơi

Để bãi trắng ngậm ngùi cỏ lá
Đỉnh lộng ngàn lã chã hạt rơi
Âm u phủ ngập bóng đời
Bài ca dang dở đành thôi… não nùng!

Em rồi cũng có chồng dạm hỏi
Bạc duyên phần đứt sợi, chừng xuân
Nhọc nhằn thui thủi sớm hôm
Thời gian năm tháng héo mòn, quạnh hiu

Tôi lặng lẽ dưới chiều, man mác
Ngẫm phù vân mất mất, còn còn
Thương thương nhớ nhớ mảnh hồn
Dịu dàng, thân ái kề bên...Anh nè...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Trễ Tràng Vẫn Hơn

Hoàng hôn tím, tím che triền núi
Tháng mười về cát bụi vi vu
Tiết trời sa mạc vào thu
Phong xuy lành lạnh sương mù giăng giăng

Niềm xúc cảm thung thăng tâm trí
Ngắm ráng tà suy nghĩ miên man
Thiên cơ run rủi muôn vàn
Biết đâu dây nhợ bện đan kiếp trần

Dạ vương vấn sau lần gặp mặt
Hay hoá công dẫn dắt phỉ nguyền
Phút giây kỳ ngộ tơ duyên
Để hoa ngơ ngác, thảo nguyên thẹn thùa

Tim rộn rịp đuổi xua dĩ vãng
Vốn dặt dìu khiến trạng thái đau
Nhiêu khê ngang trái đượm màu
Oái oăm nguồn lệ nhăn nhàu suối mây

Anh trải phấn đong đầy vị ngọt
Mang hồn yêu thả gót đỉnh tầng
Dịu dàng êm ái lâng lâng
Ru câu tha thiết ngập dâng cõi lòng

Những năm tháng thầm mong nay đã
Nửa quãng đời băng giá dường như
Phôi phai nhợt nhạt giã từ
Chỉ còn say đắm ngất ngư điệu đà

Dẫu đến muộn Ngâu sa trì hoãn
Duyên vẫn nồng cuối đoạn đường đi
Dù qua cái thuở xuân thì
Nghĩa già nhân ngãi thiên di trọn tình.


October 7, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1535)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 Images

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1535)

Trễ Tràng Vẫn Hơn

Hoàng hôn tím, tím che triền núi
Tháng mười về cát bụi vi vu
Tiết trời sa mạc vào thu
Phong xuy lành lạnh sương mù giăng giăng

Niềm xúc cảm thung thăng tâm trí
Ngắm ráng tà suy nghĩ miên man
Thiên cơ run rủi muôn vàn
Biết đâu dây nhợ bện đan kiếp trần

Dạ vương vấn sau lần gặp mặt
Hay hoá công dẫn dắt phỉ nguyền
Phút giây kỳ ngộ tơ duyên
Để hoa ngơ ngác, thảo nguyên thẹn thùa

Tim rộn rịp đuổi xua dĩ vãng
Vốn dặt dìu khiến trạng thái đau
Nhiêu khê ngang trái đượm màu
Oái oăm nguồn lệ nhăn nhàu suối mây

Anh trải phấn đong đầy vị ngọt
Mang hồn yêu thả gót đỉnh tầng
Dịu dàng êm ái lâng lâng
Ru câu tha thiết ngập dâng cõi lòng

Những năm tháng thầm mong nay đã
Nửa quãng đời băng giá dường như
Phôi phai nhợt nhạt giã từ
Chỉ còn say đắm ngất ngư điệu đà

Dẫu đến muộn Ngâu sa trì hoãn
Duyên vẫn nồng cuối đoạn đường đi
Dù qua cái thuở xuân thì
Nghĩa già nhân ngãi thiên di trọn tình.


October 7, 2019
Tam Muội


Để Mà Đợi Nhau

Nàng rưng rức giọt sầu lặng lẽ
Cảnh trái ngang, cách trở duyên tình
Cho thương cho nhớ bóng hình
Trôi theo ngày tháng bồng bềnh, lắc lư...

Lời ước hẹn mãi chờ mãi đợi
Tợ chừng như vời vợi tận cùng
Ai kia con sáo sổ lồng
Còn đây thắm đượm lại trông mỏi mòn

Trăng mười sáu, trăng tròn vành vạnh
Rậm mảnh vườn lá chắn cành che
Khiến vầng lóng lánh e dè
Chìm trong gom đọng, ửng pha ánh rìa

Niềm yêu dấu đậm đà tha thiết
Vướng thu chiều rũ riệt sắc hương
U hoài, khắc khoải, vấn vương
Sớm hôm canh cánh ngập buồn con tim!

Cũng là đoá thuyền quyên diễm lệ
Bao bướm ong ngấp nghé, lượn vờn
Nhưng son sắt chỉ tiếng đàn
Tặng trao yêu dấu cho mình Lang thôi!

Ta hiểu lắm Nàng ơi! Ta hiểu
Ôm khối tình nặng trĩu hồn đan
Âm u phủ trắng không tầng
Đìu hiu, giá lạnh, lỡ làng chơ vơ

Giờ mượn lấy dòng thơ mộng ái
Khúc êm đềm nhẹ khảy, ngân nga
Kéo trăng giữa độ khuất ngà
Vào sâu thăm thẳm để mà đợi nhau...


7/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1536)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 11 20151202-031448-7b-520x347

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1536)

Nỗi Niềm Của Em

Anh ơi! Chuyến xe đời đi trật bến
Chiếc rịch tàng, èo uột chở em đi
Giữa trưa hè chết máy, tấp vào đê
Hứng bỏng cháy, đường về ôi! hụt hẫng!

Nửa chừng xuân ôm cảnh đời lận đận
Cả bốn bề gió lộng, cuốn hồn than
Rơi chơi vơi, trống trải chốn mông mênh
Nhìn đồng cháy xác xơ giăng khắp nẻo

Ánh trăng lòng ngày xanh từng gọi réo
Dưới đêm sầu, lạnh lẽo cảnh cô đơn
Nghe dế mèn non nỉ nấc từng cơn
Buồn nhiều lắm, ôm hờn, anh có hiểu?

Còn đâu nữa vầng dương xưa trải chiếu
Thuở đầu đời ôm ấp mộng lòng say
Tuổi hồn nhiên chẳng vướng cánh heo may
Vô tư lự ngập đầy thơ với mộng!

Có ngờ đâu chim chơ bay lạc bóng
Để giờ đây khóc hận chốn mờ đen
Uống khuya tàn, ăn tiếng của nhóc nhen
Nằm cát bụi, phủ sương thay chăn đắp…

Cõi bồng bềnh hồn đôi ta đã gặp
Người chiều thu, kẻ vấp bước chân đi
Hướng trời xanh nốc cạn chén trăng thề
Lời ước nguyện đá vàng nung nấu dạ

Thế mà sao lòng em luôn buồn bã
Bởi sóng cồn, biển cả, cánh thuyền trôi
Cũng đêm về giá lạnh với sương rơi
Vẫn lặng vắng, hắt hiu, chiều lá rụng!


Nguyễn Thành Sáng


Cùng Cảnh Ngộ

Em với Tùng chưa phải bạn chí thân
Hay đã được một lần duyên tao ngộ
Nhưng thực tế rớt chung cùng mạng khổ
Đoạn đường đời nhấp nhố áng mây đen

Không giàu sang, há vướng cảnh thấp hèn
Cũng địa vị bon chen trong xã hội
Vầng trán rộng, thông minh, nào gian dối
Ấy thế mà! Sao chỗi mãi xẹt ngang

Buồn cô đơn nhỏ lệ chuyện lỡ làng
Thui thủi phận bẽ bàng cho số kiếp
Để năm tháng ưu phiền ru khúc điệp
Tội tình gì? Quả nghiệp siết vô tư

Đây thở than, còn Đó những nát nhừ
Nhìn trăng khuyết lừ đừ trên gối tẻ
Vương thổn thức khi vàng treo gió nhẹ
Nước mắt luồn khe khẽ rót vào tim

Nhỡ mai nầy cõi tạm rụng bóng chim
Hồn có thể đi tìm nhau chia sớt
Ngắm vạt nắng in dòng sông từng đợt
Cuộn thuỷ triều bỡn cợt lững lờ trôi

Nếu thiên cơ buộc chữ ái luân hồi
Thì ta sẽ thành đôi uyên liền cánh
Dẫu băng tuyết, tảng hàn sương giá lạnh
Đến đêm về chẳng chạnh nỗi niềm riêng

Chốn nhiêu khê, bện chỉ, chắc xích xiềng
Nguyện linh ứng thiêng liêng chừng chứng giám
Vùi trắc trở giạt hoàng hôn u ám
Kết tơ hồng xoá ảm đạm hoài mang.


October 8, 2019
Tam Muội
 

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 11 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 10, 11, 12 ... 15 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-