Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 11, 12, 13 ... 16 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 11098
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Empty
28052020
Bài gửi Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Love-487a

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (987)

Duyên Thắm 

Hôm nào duyên gặp, thấy lòng vương 
Cảm xúc rồi quen, kết bạn đường 
Vắng lặng đêm về mang nỗi nhớ 
Thâm trầm trăng đến trải niềm thương 
Thiếu em một cõi trời gom quạnh 
Toại mộng ngàn phương gió vạt buồn 
Trọn tấm chân tình trao cảm mến 
Hoa lòng kết tụ, toả thơm hương! 


Nguyễn Thành Sáng


Duyên Hẩm

(Ngũ Độ Thanh - Nhất Vận)

Ngoài song tuyết lạnh rải từng bông
Bỗng dấy niềm riêng lệch chỉ hồng
Cảm kiếp trầm luân hờn bão mộng 
Thương dòng cách trở hận trời giông
Đành ngăn biển núi thu mùa rỗng
Nỡ cản ta mình hạ tiết không
Hụt hẫng tình duyên chìm khoảng trống 
Đêm nằm tủi lệ rớt thành sông.


February 27, 2019
Tam Muội


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri May 29, 2020 12:55 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Tất Cả 2.185 Bài Thơ Hoạ Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (1)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
Share this post on: reddit

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) :: Comments

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1528)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 19ee18c4421fcf52f98c262c3a9acc0a

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1528)

Lệ Buồn Rơi

(Thủ Vĩ Ngâm - Nhất Vận)

Canh dài thao thức lệ buồn rơi
Duyên phận lỡ làng nỗi tả tơi
Khao khát tơ hồng đan mối sợi
Nghẹn ngào nghịch cảnh rẽ đôi nơi
Tình yêu thắm đượm đầy phơi phới
Thuyền bóng mù khơi ngập rối bời
Lạc bước, tìm thương đành chới với
Canh dài thao thức lệ buồn rơi.


29/9/2018
Nguyễn Thành Sáng


Uổng Kiếp Đời

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Ngẫm lại chừ Qua sắp nửa đời
Mà sao Bậu mãi trốn hoài nơi
Da mồi sóng vỗ tan vời vợi
Tóc bạc mây luồn mãn thảnh thơi
Lệ đỏ mi hờn Yêu Dấu hỡi
Thân vàng vóc dỗi Bạn Tình ơi
Đành tâm lặng lẽ không màng tới
Ngõ vắng đìu hiu uổng một thời.


October 5, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1529)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Anh-trang-den-dep-nhat-110336743

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1529)

Tình Yêu Và Nghịch Cảnh

Ôi Tình yêu! Tình yêu và nghịch cảnh!
Tái tim ta, héo hắt cõi âm u
Đã bao ngày sương mù giăng kín nẻo
Ôm nỗi sầu thắt thẻo ngóng trời thu!

Em thương ơi! Giờ nầy em có hiểu?
Ngã ba đường rã rệu ghị chân anh
Biết làm gì để trăng còn mãi chiếu
Ngọn phất phơ vẫn dịu mát hồn xanh

Gặp lại nhau sau gió vờn sóng biếc
Cánh hồng hương ly biệt lại quay về
Từng tối chiều luyến lưu ngàn da diết
Điệu êm đềm, tha thiết trổi lê thê…

Lễ đính hôn kết chặt mối tơ hồng
Thuyền mộng đi trên dòng sông êm ả
Bỗng từ đâu kéo gió chuyển cuồng phong
Thổi dập tới đẩy tông vào ghềnh đá!

Anh tai nạn ngặt nghèo trong bạo bệnh
Bao dụm dành chờ định cuộc thành thân
Đổ sạch hết cứ mãi lắc tròng trành
Rơi dòng xoáy, dập dềnh trên biển hận

Cứ dây dưa bào mòn dần thân xác
Bước tương lai, vật chất chỉ còn không
Luyến lưu nhiều, nát lòng, từng đoạn nhạc
Cả vạn lần ánh bạc loãng trôi sông…

Hồn sĩ khí quyện tình ai bật thẳng
Chẳng gục đầu buồn chán nhỏ lời than
Không để giạt trôi dần vào nẻo tận
Đôi rã rời cố thẳng ghịt hồn trăng...

Ba mươi năm thấm thoát tự bao lần!


Nguyễn Thành Sáng


Thuyền Yêu Và Bến Đỗ

Tiệc sinh nhật chúc mừng em mười tám
Nhạc xập xình cả đám bỡn cợt vui
Góc tối kia sao có kẻ ngậm ngùi
Nhìn lơ đễnh nuốt mùi hương khói thuốc

Dáng nho nhã lạnh lùng hơi gầy guộc
Mái bồng bềnh, ánh đuốc sáng long lanh
Chân mon men rón rén bước vịn thành
Tằng hắng hỏi “Ơi anh gì đó hỡi!”

Anh ngẩng mặt ngỡ ngàng khi mình tới
Thoáng chau mày vì bởi vụng về câu
Nét phong sương lấm tấm phủ đỉnh đầu
Khiến tim mạch huyết cầu sôi sùng sục

Hồn khấp khởi nhịp đàn tương tư khúc
Ngọn vi vu khóm trúc khảy điệu đà
Rộ hoa nhài thoang thoảng phấn gần xa
Thuyền êm ả, ánh ngà treo lơ lửng

Chợt đau điếng! Anh Hai đang chưng hửng
Cốc! cốc! Làm dựng đứng lọn tóc mai
Anh vội vàng chạy lại dõng dạc “sai”
Rồi vồn vã “trả bài” cùng chúng bạn

Phút gặp gỡ, duyên tơ hồng lãng mạn
Khắc đáy lòng một bản nhạc tình vương
Anh lân la chuyên chở khắp tuyến đường
Nghĩa khắng khít lược gương trao gửi phận

Luôn bảo bọc nuông chiều kiêm kiên nhẫn
Chẳng cộc cằn, nghĩ quẫn, hay thở than
Trọn tào khang hoa mộng trổ trên giàn
Thuyền lả lướt sông ngàn xuôi tuế nguyệt...

Ôi hạnh phúc! Tưởng chừng như tiểu thuyết!


October 5, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1530)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 72ba8e3d112f89932fd0d0ba45293865-chinese-style-chinese-art

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1530)

Thưởng Ngoạn Dưới Trăng

Nàng ơi! Có thấy tận xa xa
Xám trắng đùn bay hứng toả ngà
Ửng chớp từng hồi theo phả ngọn
Hình như nhoẻn nụ đón chào ta...

Kề bên lất phất lọn bồng mây
Do cõi thênh thang thổi lại nầy
Vuốt thẳng lẹ làng suôn suối tóc
Tợ mừng duỗi nắm, mát bàn tay

Dưới kia bát ngát, gợn trùng khơi
Một bức tranh nghiêng vẽ tuyệt vời
Hằng vạn lập loè rung lắc biển
Tỏ bày rạng rỡ đợi mình coi

Thỉnh thoảng vút lên dãy cá chuồn
Dạ bầu tinh tú giống màn sương
Hằng hà sa số li ti điểm
Phút chốc cùng nhau rụng dọc đường...

Đêm nay hai đứa ngoạn không tầng
Dào dạt tâm hồn điệp khúc ngân
Nàng có thấy lòng êm ả dịu
Có nghe sâu thẳm nỗi lâng lâng?

Còn Ta man mác thuở nào giờ
Nay thấy chẳng còn lạc ngẩn ngơ
Chỉ chất ngất say, nhìn vũ trụ
Bốn bề lấp lánh đẹp như mơ

Đỉnh núi phía tây, Mình có thấy
Hãy cùng sà xuống, ngắm trăng sao
Tửu hồng cạn chén đêm huyền diệu
Sưởi ấm yêu đương, những ngọt ngào...


1/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Giấc Mộng Dương Đài

Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi

Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu

Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai

Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng

Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu...

Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô

Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt thẫn thờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.


October 6, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1531)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Giphy

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1531)

Giấc Mộng Dương Đài

Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi

Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu

Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai

Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng

Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu...

Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô

Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt thẫn thờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.


October 6, 2019
Tam Muội


Còn Hơn Phải Lẻ Loi

Hay! Hay! Nàng nói thật là hay
Đã khiến lòng Ta say lại say
Hãy rót đầy thêm! Thêm chút nữa
Để cùng sưởi ấm trọn đêm nay...

Nương có thấy chăng! Dãy xám mờ
Nhẹ nhàng du ngoạn giữa khung thơ
Thảnh thơi bên gió dìu êm ả
Từ cõi mù khơi đến khuất bờ

Vẫn vậy nghìn năm như thế mãi
Gió mây bậu bạn chẳng lìa nhau
Nếu như thiếu gió mây sao thể
Đây đó thênh thang thoả ngắm bầu

Và nếu không mây, cánh lướt ngàn
Làm sao thưởng thức ánh trăng vàng
Khi long lanh toả, khi chìm tắt
Kết cấu tuyệt vời nhạc khúc ngân...

Còn kia hùng vĩ trải mênh mông
Vạn kỷ thiên thu vỗ bập bồng
Sự sống muôn loài ngầm biển nước
Loang dài ngóc ngách khắp dòng sông

Lai láng quyện hoà khối đại dương
Sanh hơi, chuyển lộng, tạo làn sương
Cho tràn sắc thắm, nhiều đua nở
Rồi cũng đổi thay để lắm buồn...

Thà vậy còn hơn phải lẻ loi
Đêm đêm thao thức dưới vầng soi
Lúc tròn khi khuyết nào ai hiểu
Chỉ thấy đìu hiu, nghẹn tiếng cười...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1532)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Nhung-cau-noi-ve-tinh-yeu-dau-tien-hay-va-y-nghia-nhat-khien-ai

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1532)

Vương Vấn Nỗi Niềm Xưa

Sóng nước, dòng sông buổi lớn ròng
Vẫn lờ lặng lẽ sắc thanh trong
Sương lam ẩn hiện, màu lan toả
Dưới ánh vầng dương trải nắng hồng!

Nơi đây một thuở mộng vườn sinh
Cánh bướm sầu ai nức nở tình
Đêm vắng hanh hao buồn nhỏ mộng
Mơ màng, vọng tưởng đoá hoa xinh

Ngày tháng thân nầy cứ lượn chao
Cành kia nơi ấy, mãi bay vào
Bao lần ngân tiếng tim khua động
Mà thắm vô tình chẳng lắc dao

Đêm sương mù mịt, bầu cô tịch
Dõi bóng, thẫn thờ, nỗi nghẹn vơ
Bỏ gánh đêm trăng, mò suối ánh
Vơi niềm tan tác, héo thu chờ!

Ngờ đâu lạc gió, xé mây ngàn
Quấn cánh lỡ làng rách toạt ngang
Rụng rã tơi bời, rơi nát xác
Nghẹn ngào hồn bạc lịm mơ trăng…

Vần thơ, ý nhạc bến xưa còn
Dẫu tháng năm dài vẫn đượm hơn
Tiếng nấc tận cùng ôm quạnh quẽ
Gieo niềm rung cảm chuỗi hoàng hôn

Giờ đây loáng thoáng khúc cung đàn
Vượt vút thượng tầng, cõi lộng ngang
Vương vấn hương xa, hồn dĩ ảnh
Dạt dào, lãng đãng giấc tơ vàng!


Nguyễn Thành Sáng


Vô Tư Thuở Tóc Đuôi Gà

Niên học thoáng đây sắp mãn rồi
Khi màu phượng đỏ ửng vành môi
Tiếng ve rộn rã sau tàng lá
Vạt nắng hanh vàng lững thững trôi

Kỳ thi tốt nghiệp vấn vương lòng
Lặng lẽ ghế ngồi ngắm bướm ong
Chao lượn kiếm tìm hoa hút mật
Hầu tăng sức lực tháng ngày rong

Rón rén chân Ai nhịp khẽ khàng
Tay cầm gói giấy vẻ như đang
Ngập ngừng, lúng túng, hơi do dự
Thoắt đễ trên bàn lẹ lướt sang

Ngỡ ngàng bối rối giở ra xem
Chiếc hộp pha lê phủ lụa kèm
Xinh xắn thắt nơ hồng phấn lợt
Dưới tầng mảnh giấy, mực còn lem

Kể đoạn tình trường ôm ấp ôm
Trầm ngâm lẻ bóng hứng sao hôm
Gầy đêm mộng tưởng cùng chung bước
Đủ thiết tha nhau thưởng gió nồm

Tương tư gửi gắm tóc đuôi gà
Óng mượt đen huyền vòng cột ba
Bồ kết thoảng say, say giấc điệp
Trâm cài hoa trắng, trắng kiêu sa...

Đâu ngờ quá khứ nợ duyên vay
Lúc biệt quê nhà vướng lắt lay
Lời ngỏ tạm chôn, đời viễn xứ
Chừ quay trở lại, đà heo may.


October 6, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1533)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 83e51d8f6ccad8480eff4f685b1e490f9502bba3

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1533)

Vô Tư Thuở Tóc Đuôi Gà

Niên học thoáng đây sắp mãn rồi
Khi màu phượng đỏ ửng vành môi
Tiếng ve rộn rã sau tàng lá
Vạt nắng hanh vàng lững thững trôi

Kỳ thi tốt nghiệp vấn vương lòng
Lặng lẽ ghế ngồi ngắm bướm ong
Chao lượn kiếm tìm hoa hút mật
Hầu tăng sức lực tháng ngày rong

Rón rén chân Ai nhịp khẽ khàng
Tay cầm gói giấy vẻ như đang
Ngập ngừng, lúng túng, hơi do dự
Thoắt đễ trên bàn lẹ lướt sang

Ngỡ ngàng bối rối giở ra xem
Chiếc hộp pha lê phủ lụa kèm
Xinh xắn thắt nơ hồng phấn lợt
Dưới tầng mảnh giấy, mực còn lem

Kể đoạn tình trường ôm ấp ôm
Trầm ngâm lẻ bóng hứng sao hôm
Gầy đêm mộng tưởng cùng chung bước
Đủ thiết tha nhau thưởng gió nồm

Tương tư gửi gắm tóc đuôi gà
Óng mượt đen huyền vòng cột ba
Bồ kết thoảng say, say giấc điệp
Trâm cài hoa trắng, trắng kiêu sa...

Đâu ngờ quá khứ nợ duyên vay
Lúc biệt quê nhà vướng lắt lay
Lời ngỏ tạm chôn, đời viễn xứ
Chừ quay trở lại, đà heo may.


October 6, 2019
Tam Muội



Thương Thương Nhớ Nhớ

Bỗng bất chợt sững sờ, bỡ ngỡ
Cầm cánh thư, nét chữ chẳng quen
Tận nơi chốn ấy xa xăm
Gửi người lạ lẫm, chưa lần gặp nhau!

Khiến trái đỏ lao xao nhịp đập
Nỗi hiếu kỳ, hồi hộp, lần tay...
Ô nầy! Lời lẽ của Ai
Ngọt ngào, êm ả khiến dài lâng lâng...

Kể từ đó vầng trăng thơ mộng
Cứ từng hồi ửng bóng tâm tư
Bâng khuâng, dào dạt, ngẩn ngơ
Chập chờn ảnh bóng giữa bờ, vấn vương!

Đêm sương lạnh, lạnh buồn nỗi nhớ
Giấc trở trăn, trăn trở lê thê
Nhìn kia hun hút nẻo về
Không gian mờ mịt, bốn bề chơi vơi

Để bãi trắng ngậm ngùi cỏ lá
Đỉnh lộng ngàn lã chã hạt rơi
Âm u phủ ngập bóng đời
Bài ca dang dở đành thôi… não nùng!

Em rồi cũng có chồng dạm hỏi
Bạc duyên phần đứt sợi, chừng xuân
Nhọc nhằn thui thủi sớm hôm
Thời gian năm tháng héo mòn, quạnh hiu

Tôi lặng lẽ dưới chiều, man mác
Ngẫm phù vân mất mất, còn còn
Thương thương nhớ nhớ mảnh hồn
Dịu dàng, thân ái kề bên...Anh nè...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1534)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Stock-photo-5cahc

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1534)

Thương Thương Nhớ Nhớ

Bỗng bất chợt sững sờ, bỡ ngỡ
Cầm cánh thư, nét chữ chẳng quen
Tận nơi chốn ấy xa xăm
Gửi người lạ lẫm, chưa lần gặp nhau!

Khiến trái đỏ lao xao nhịp đập
Nỗi hiếu kỳ, hồi hộp, lần tay...
Ô nầy! Lời lẽ của Ai
Ngọt ngào, êm ả khiến dài lâng lâng...

Kể từ đó vầng trăng thơ mộng
Cứ từng hồi ửng bóng tâm tư
Bâng khuâng, dào dạt, ngẩn ngơ
Chập chờn ảnh bóng giữa bờ, vấn vương!

Đêm sương lạnh, lạnh buồn nỗi nhớ
Giấc trở trăn, trăn trở lê thê
Nhìn kia hun hút nẻo về
Không gian mờ mịt, bốn bề chơi vơi

Để bãi trắng ngậm ngùi cỏ lá
Đỉnh lộng ngàn lã chã hạt rơi
Âm u phủ ngập bóng đời
Bài ca dang dở đành thôi… não nùng!

Em rồi cũng có chồng dạm hỏi
Bạc duyên phần đứt sợi, chừng xuân
Nhọc nhằn thui thủi sớm hôm
Thời gian năm tháng héo mòn, quạnh hiu

Tôi lặng lẽ dưới chiều, man mác
Ngẫm phù vân mất mất, còn còn
Thương thương nhớ nhớ mảnh hồn
Dịu dàng, thân ái kề bên...Anh nè...


6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Trễ Tràng Vẫn Hơn

Hoàng hôn tím, tím che triền núi
Tháng mười về cát bụi vi vu
Tiết trời sa mạc vào thu
Phong xuy lành lạnh sương mù giăng giăng

Niềm xúc cảm thung thăng tâm trí
Ngắm ráng tà suy nghĩ miên man
Thiên cơ run rủi muôn vàn
Biết đâu dây nhợ bện đan kiếp trần

Dạ vương vấn sau lần gặp mặt
Hay hoá công dẫn dắt phỉ nguyền
Phút giây kỳ ngộ tơ duyên
Để hoa ngơ ngác, thảo nguyên thẹn thùa

Tim rộn rịp đuổi xua dĩ vãng
Vốn dặt dìu khiến trạng thái đau
Nhiêu khê ngang trái đượm màu
Oái oăm nguồn lệ nhăn nhàu suối mây

Anh trải phấn đong đầy vị ngọt
Mang hồn yêu thả gót đỉnh tầng
Dịu dàng êm ái lâng lâng
Ru câu tha thiết ngập dâng cõi lòng

Những năm tháng thầm mong nay đã
Nửa quãng đời băng giá dường như
Phôi phai nhợt nhạt giã từ
Chỉ còn say đắm ngất ngư điệu đà

Dẫu đến muộn Ngâu sa trì hoãn
Duyên vẫn nồng cuối đoạn đường đi
Dù qua cái thuở xuân thì
Nghĩa già nhân ngãi thiên di trọn tình.


October 7, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1535)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Images

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1535)

Trễ Tràng Vẫn Hơn

Hoàng hôn tím, tím che triền núi
Tháng mười về cát bụi vi vu
Tiết trời sa mạc vào thu
Phong xuy lành lạnh sương mù giăng giăng

Niềm xúc cảm thung thăng tâm trí
Ngắm ráng tà suy nghĩ miên man
Thiên cơ run rủi muôn vàn
Biết đâu dây nhợ bện đan kiếp trần

Dạ vương vấn sau lần gặp mặt
Hay hoá công dẫn dắt phỉ nguyền
Phút giây kỳ ngộ tơ duyên
Để hoa ngơ ngác, thảo nguyên thẹn thùa

Tim rộn rịp đuổi xua dĩ vãng
Vốn dặt dìu khiến trạng thái đau
Nhiêu khê ngang trái đượm màu
Oái oăm nguồn lệ nhăn nhàu suối mây

Anh trải phấn đong đầy vị ngọt
Mang hồn yêu thả gót đỉnh tầng
Dịu dàng êm ái lâng lâng
Ru câu tha thiết ngập dâng cõi lòng

Những năm tháng thầm mong nay đã
Nửa quãng đời băng giá dường như
Phôi phai nhợt nhạt giã từ
Chỉ còn say đắm ngất ngư điệu đà

Dẫu đến muộn Ngâu sa trì hoãn
Duyên vẫn nồng cuối đoạn đường đi
Dù qua cái thuở xuân thì
Nghĩa già nhân ngãi thiên di trọn tình.


October 7, 2019
Tam Muội


Để Mà Đợi Nhau

Nàng rưng rức giọt sầu lặng lẽ
Cảnh trái ngang, cách trở duyên tình
Cho thương cho nhớ bóng hình
Trôi theo ngày tháng bồng bềnh, lắc lư...

Lời ước hẹn mãi chờ mãi đợi
Tợ chừng như vời vợi tận cùng
Ai kia con sáo sổ lồng
Còn đây thắm đượm lại trông mỏi mòn

Trăng mười sáu, trăng tròn vành vạnh
Rậm mảnh vườn lá chắn cành che
Khiến vầng lóng lánh e dè
Chìm trong gom đọng, ửng pha ánh rìa

Niềm yêu dấu đậm đà tha thiết
Vướng thu chiều rũ riệt sắc hương
U hoài, khắc khoải, vấn vương
Sớm hôm canh cánh ngập buồn con tim!

Cũng là đoá thuyền quyên diễm lệ
Bao bướm ong ngấp nghé, lượn vờn
Nhưng son sắt chỉ tiếng đàn
Tặng trao yêu dấu cho mình Lang thôi!

Ta hiểu lắm Nàng ơi! Ta hiểu
Ôm khối tình nặng trĩu hồn đan
Âm u phủ trắng không tầng
Đìu hiu, giá lạnh, lỡ làng chơ vơ

Giờ mượn lấy dòng thơ mộng ái
Khúc êm đềm nhẹ khảy, ngân nga
Kéo trăng giữa độ khuất ngà
Vào sâu thăm thẳm để mà đợi nhau...


7/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1536)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 20151202-031448-7b-520x347

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1536)

Nỗi Niềm Của Em

Anh ơi! Chuyến xe đời đi trật bến
Chiếc rịch tàng, èo uột chở em đi
Giữa trưa hè chết máy, tấp vào đê
Hứng bỏng cháy, đường về ôi! hụt hẫng!

Nửa chừng xuân ôm cảnh đời lận đận
Cả bốn bề gió lộng, cuốn hồn than
Rơi chơi vơi, trống trải chốn mông mênh
Nhìn đồng cháy xác xơ giăng khắp nẻo

Ánh trăng lòng ngày xanh từng gọi réo
Dưới đêm sầu, lạnh lẽo cảnh cô đơn
Nghe dế mèn non nỉ nấc từng cơn
Buồn nhiều lắm, ôm hờn, anh có hiểu?

Còn đâu nữa vầng dương xưa trải chiếu
Thuở đầu đời ôm ấp mộng lòng say
Tuổi hồn nhiên chẳng vướng cánh heo may
Vô tư lự ngập đầy thơ với mộng!

Có ngờ đâu chim chơ bay lạc bóng
Để giờ đây khóc hận chốn mờ đen
Uống khuya tàn, ăn tiếng của nhóc nhen
Nằm cát bụi, phủ sương thay chăn đắp…

Cõi bồng bềnh hồn đôi ta đã gặp
Người chiều thu, kẻ vấp bước chân đi
Hướng trời xanh nốc cạn chén trăng thề
Lời ước nguyện đá vàng nung nấu dạ

Thế mà sao lòng em luôn buồn bã
Bởi sóng cồn, biển cả, cánh thuyền trôi
Cũng đêm về giá lạnh với sương rơi
Vẫn lặng vắng, hắt hiu, chiều lá rụng!


Nguyễn Thành Sáng


Cùng Cảnh Ngộ

Em với Tùng chưa phải bạn chí thân
Hay đã được một lần duyên tao ngộ
Nhưng thực tế rớt chung cùng mạng khổ
Đoạn đường đời nhấp nhố áng mây đen

Không giàu sang, há vướng cảnh thấp hèn
Cũng địa vị bon chen trong xã hội
Vầng trán rộng, thông minh, nào gian dối
Ấy thế mà! Sao chỗi mãi xẹt ngang

Buồn cô đơn nhỏ lệ chuyện lỡ làng
Thui thủi phận bẽ bàng cho số kiếp
Để năm tháng ưu phiền ru khúc điệp
Tội tình gì? Quả nghiệp siết vô tư

Đây thở than, còn Đó những nát nhừ
Nhìn trăng khuyết lừ đừ trên gối tẻ
Vương thổn thức khi vàng treo gió nhẹ
Nước mắt luồn khe khẽ rót vào tim

Nhỡ mai nầy cõi tạm rụng bóng chim
Hồn có thể đi tìm nhau chia sớt
Ngắm vạt nắng in dòng sông từng đợt
Cuộn thuỷ triều bỡn cợt lững lờ trôi

Nếu thiên cơ buộc chữ ái luân hồi
Thì ta sẽ thành đôi uyên liền cánh
Dẫu băng tuyết, tảng hàn sương giá lạnh
Đến đêm về chẳng chạnh nỗi niềm riêng

Chốn nhiêu khê, bện chỉ, chắc xích xiềng
Nguyện linh ứng thiêng liêng chừng chứng giám
Vùi trắc trở giạt hoàng hôn u ám
Kết tơ hồng xoá ảm đạm hoài mang.


October 8, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1537)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Romantic-couples-sunset-silhouette-photo-honeymoon

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1537)

Tình Thắm

Một thoáng giận thầm, một thoáng thương
Khuya lơ thao thức nhểu hàn sương
Từ nơi thăm thẳm ngân âm hưởng
Tận đỉnh chơi vơi nhớ ảnh hường
Đẩy phút vô tình thêm nghịch hướng
Khiến lòng canh cánh nghẹn sầu phương
Tin yêu chia sẻ dòng tâm tưởng
Đón nhận, bình tâm để tỏ tường


7/3/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tình Chỉ Thoảng Qua

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Rả rích ngoài hiên gợn dãy sầu
Cô phòng vắng lặng gửi hồn đâu
Tay cầm chạm khẽ niềm riêng giấu
Tóc bện buông dần nỗi tẻ khâu
Tưởng mãi tương phùng chung cá chậu
Ngờ luôn gặp gỡ kết đường bâu
Đàn ngân khoảnh khắc im lìm dẫu
Trọn quả tim hồng đã khắc sâu.


October 8, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1538)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Hinh-anh-nguoi-dan-ong-suy-tu-buon-vi-tinh-yeu-6

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1538)

Nỗi Lòng Của Anh

Em à! Hãy sát lại gần bên
Cho nghĩa gối chăn nụ nở cành
Rồi khẻ đôi lời cùng bạn ngọc
Những gì sâu kín của lòng anh!

Em à! Hoàn cảnh của nhà ta
Thiếu trước, hụt sau vẫn thế mà
Lo lắng, ưu tư canh cánh mãi
Không gian cả khối phủ dương tà

Em à! Cằn cỗi ruộng vườn kia
Lắm sức nhọc công chẳng khá gì
Ki cóp, cầm chừng sau gặt hái
Quanh năm rầu rỉ cứ lê thê

Em à! Chưa có con còn vậy
Chừng có rồi như phủ ngập mây
Tránh khổ cho nên anh phải liệu
Cố xoè đôi cánh một loài bay

Em à! Vì vậy việc giao du
Quen biết, đó đây chốn chợ đời
Hầu tạo dễ dàng bươi kiếm sống
Phải đành chấp nhận tới lui thôi

Em à! Nhiều lúc phải dây dưa
Mật ngọt. lời ngon để “được mùa”
Vui vẻ, hề hà trao tiếng cảm
Biến thân thành gió thổi hanh trưa

Em à! Bởi thế nên quen nhiều
Rộn rã, ra vào giữa tiếng kêu
Lúc nhặt, khi khoan, khi điệp khúc
Sớm chiều đón nhận biết bao nhiêu…

Em à! Thỉnh thoảng vắng xa em
Nhằm bửa lăng xăng tới đỏ đèn
Để quạnh hiu buồn, em ngóng đợi
Héo hon, vò võ tím con tim…

Đừng sầu nghĩ ngợi nhé người thương
Hãy xoá băn khoăn, dẹp nỗi buồn
Tìm hướng tương lai bầu sáng sủa
Tạm thời anh gác… để trên đường!…


15/7/2018
Nguyễn Thành Sáng


Nghẹn...

Nghẹn khi bác sĩ báo tin buồn
Thạch Thảo ho gà hộc máu luôn
Đường ruột nhiễm trùng thời cấp tính
Còn đâu giây phút sởn sơ chuồn

Nghẹn tuổi thanh xuân đang rạng ngời
Bay tà áo trắng chuỗi rong chơi
Gom mây nhặt lá xây hoài bão
Bỗng lốc điêu tàn rụng tả tơi

Nghẹn sao vóc liễu luống bào mòn
Mơn mởn bây chừ đã héo hon
Suối mượt thoáng đà khô khốc cạn
Thâm bầm một thuở ửng hồng son

Nghẹn tình chớm nở vội chia li
Há muốn Dấu Yêu chuốc luỵ vì
Đành bạc như vôi, vôi nhạt thếch
Rẽ dòng mà lệ đọng hoen mi

Nghẹn thấy Cha già ngưỡng bảy mươi
Vẫn mang số kiếp hẩm hiu người
Gắng chèo tam bản ra sông cái
Ngặt vướng đá ngầm, sóng nuốt tươi

Nghẹn đôi tay thép nay sần sùi
Ánh mắt quật cường đố tháo lui
Gặp sói lang hùm hề nản chí
Chắc rìu che chắn, gia đình vui

Nghẹn nhìn Mẹ rớt cảnh chơ vơ
Vất vả phận tằm kéo nhả tơ
Sức hạc giờ như đèn trước gió
Bởi vòng ác nghiệt của thiên cơ

Nghẹn bóng thời gian chậm não nề
Giày vò thiếu phụ phủ lê thê
Tảo tần hôm sớm còng lưng chẳng
Quản ngại than phiền hay tỉ tê

Nghẹn xót xa đời gây khó khăn
Bầy chim về tổ chợt mưa ngăn
Dập dồn phành phạch ngả nghiêng cánh
Rớt xuống bãi hoang chấn động hằn…

Ngẫm nghĩ hoá công khéo sắp bày
Muôn vàn trái đắng, nếm chua cay
Nghiệp gieo khắc khổ trùm nhân loại
Biết đến khi nao thoát ngục đày?


October 9, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1539)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 98d

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1539)

Nghẹn...

Nghẹn khi bác sĩ báo tin buồn
Thạch Thảo ho gà hộc máu luôn
Đường ruột nhiễm trùng thời cấp tính
Còn đâu giây phút sởn sơ chuồn

Nghẹn tuổi thanh xuân đang rạng ngời
Bay tà áo trắng chuỗi rong chơi
Gom mây nhặt lá xây hoài bão
Bỗng lốc điêu tàn rụng tả tơi

Nghẹn sao vóc liễu luống bào mòn
Mơn mởn bây chừ đã héo hon
Suối mượt thoáng đà khô khốc cạn
Thâm bầm một thuở ửng hồng son

Nghẹn tình chớm nở vội chia li
Há muốn Dấu Yêu chuốc luỵ vì
Đành bạc như vôi, vôi nhạt thếch
Rẽ dòng mà lệ đọng hoen mi

Nghẹn thấy Cha già ngưỡng bảy mươi
Vẫn mang số kiếp hẩm hiu người
Gắng chèo tam bản ra sông cái
Ngặt vướng đá ngầm, sóng nuốt tươi

Nghẹn đôi tay thép nay sần sùi
Ánh mắt quật cường đố tháo lui
Gặp sói lang hùm hề nản chí
Chắc rìu che chắn, gia đình vui

Nghẹn nhìn Mẹ rớt cảnh chơ vơ
Vất vả phận tằm kéo nhả tơ
Sức hạc giờ như đèn trước gió
Bởi vòng ác nghiệt của thiên cơ

Nghẹn bóng thời gian chậm não nề
Giày vò thiếu phụ phủ lê thê
Tảo tần hôm sớm còng lưng chẳng
Quản ngại than phiền hay tỉ tê

Nghẹn xót xa đời gây khó khăn
Bầy chim về tổ chợt mưa ngăn
Dập dồn phành phạch ngả nghiêng cánh
Rớt xuống bãi hoang chấn động hằn…

Ngẫm nghĩ hoá công khéo sắp bày
Muôn vàn trái đắng, nếm chua cay
Nghiệp gieo khắc khổ trùm nhân loại
Biết đến khi nao thoát ngục đày?


October 9, 2019
Tam Muội


Nén...

Nén tím cõi lòng, chất ngất đau
Cha đi vĩnh viễn, chẳng về đâu
Để hình ảnh bóng... ngàn thương nhớ
Suốt cả đời con thỉnh thoảng trào...

Nén buồn tan tác mộng ngày xanh
Ghềnh đá cheo leo, vực thẳm dành
Sinh tử cận kề trong gang tấc
Chỉ nầy khoảnh khắc, đứt mong manh

Nén khổ, nhọc nhằn chuỗi gió sương
Vòm thu, lá đổ, quạnh canh trường
Luyến lưu, ước vọng đành dang dở
Một bánh xe lăn, mấy ngọn luồn

Nén căm hờn oán khối âm u
Từ chốn hoang sơ rải mịt mù
Giăng kín bốn bề, loang khắp nẻo
Khiến hoài canh cánh hận thiên thu

Nén lịm tâm tư rụng cánh diều
Lờ mờ lam khói trải cô liêu
Bước chân trĩu nặng bờ rêu phủ
Xa xót đan mơ thả ráng chiều

Nén sầu định mệnh gieo cay nghiệt
Làm khổ cho Ai suốt cuộc đời
Bến hẹn trăng thề soi bóng nước
Cánh thuyền đứt sợi lững lờ trôi

Nén chán thói đời bội bạc đen
Đức nhân, liêm sỉ đứng sau tiền
Nghĩa tình, ân ích giờ thôi nhé
Cơn thoảng lạnh lùng vụt mái hiên

Nén hành thân xác bởi ngông cuồng
Chát chúa xập xình thả cửa buông
Bất kể xóm giềng, điều đạo lý
Miễn sao mình đã, mặc người tuôn

Nén nghẹn ngào nhìn cảnh tối tăm
Màn trời chiếu đất, quắp co nằm
Gầm cầu, góc phố nơi đờ giấc
Khách trả, dĩa còn ráng lẹ ăn...

Biết bao nỗi nén ép vào tim
Khiến dãy luân lưu sẫm hết viền
Đỏ thắm còn đây nhưng chẳng trọn
Thôi đành lặng lẽ cố tìm yên.


9/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1540)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 1520492277-Xz-Hdo-Wgn-Ba

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1540)

Để Mà Đợi Nhau

Nàng rưng rức giọt sầu lặng lẽ
Cảnh trái ngang, cách trở duyên tình
Cho thương cho nhớ bóng hình
Trôi theo ngày tháng bồng bềnh, lắc lư...

Lời ước hẹn mãi chờ mãi đợi
Tợ chừng như vời vợi tận cùng
Ai kia con sáo sổ lồng
Còn đây thắm đượm lại trông mỏi mòn

Trăng mười sáu, trăng tròn vành vạnh
Rậm mảnh vườn lá chắn cành che
Khiến vầng lóng lánh e dè
Chìm trong gom đọng, ửng pha ánh rìa

Niềm yêu dấu đậm đà tha thiết
Vướng thu chiều rũ riệt sắc hương
U hoài, khắc khoải, vấn vương
Sớm hôm canh cánh ngập buồn con tim!

Cũng là đoá thuyền quyên diễm lệ
Bao bướm ong ngấp nghé, lượn vờn
Nhưng son sắt chỉ tiếng đàn
Tặng trao yêu dấu cho mình Lang thôi!

Ta hiểu lắm Nàng ơi! Ta hiểu
Ôm khối tình nặng trĩu hồn đan
Âm u phủ trắng không tầng
Đìu hiu, giá lạnh, lỡ làng chơ vơ

Giờ mượn lấy dòng thơ mộng ái
Khúc êm đềm nhẹ khảy, ngân nga
Kéo trăng giữa độ khuất ngà
Vào sâu thăm thẳm để mà đợi nhau...


7/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Có Là Bao Xa

Vén rèm cửa ngắm màu trăng khuyết
Gió vi vu điểm huyệt lá vàng
Hạ đà tiễn biệt, thu sang
Rủ thêm se sắt, úa trang sử tình…

Thấy những kẻ lung linh ửng ngọc
Tay trai hùng ôm vóc thuyền quyên
Say sưa suối chải đen huyền
Môi kề má ấp tơ duyên thoả lòng

Còn tiện Thiếp hoài đong mặn đắng
Chắc vụng tu nên chẳng tròn mơ
Nhặt đêm khắc khoải đợi chờ
Hứng sương ướt lạnh, quạnh bờ hắt hiu

Vướng nghịch cảnh như rìu thiếu cán
Cây cỏ tàn, hoa tản phấn hương
Đèn khuya chiếc bóng in tường
Lệ chan gối lẻ uyên ương giày vò

Đành chấp nhận gay go thử thách
Giấu nỉ non tim mạch hoành hành
Vùi chôn nhểu giọt thâu canh
Mà khâu thiết thạch mộng lành mai sau

Dẫu hiện kiếp rách nhàu vạt áo
Động sóng ngầm dâng bão lênh đênh
Đò nan nghiêng ngả dập dềnh
Cuối trời mây nước mãi thênh thang lồng

Lời thệ hứa hề không lay chuyển
Cùng với Chàng chí tuyến vượt qua
Rạng đông lấp ló tia ngà
Đường về bộ tộc, có là bao xa.


October 10, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1541)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:27 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Giphy

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1541)

Có Là Bao Xa

Vén rèm cửa ngắm màu trăng khuyết
Gió vi vu điểm huyệt lá vàng
Hạ đà tiễn biệt, thu sang
Rủ thêm se sắt, úa trang sử tình…

Thấy những kẻ lung linh ửng ngọc
Tay trai hùng ôm vóc thuyền quyên
Say sưa suối chải đen huyền
Môi kề má ấp tơ duyên thoả lòng

Còn tiện Thiếp hoài đong mặn đắng
Chắc vụng tu nên chẳng tròn mơ
Nhặt đêm khắc khoải đợi chờ
Hứng sương ướt lạnh, quạnh bờ hắt hiu

Vướng nghịch cảnh như rìu thiếu cán
Cây cỏ tàn, hoa tản phấn hương
Đèn khuya chiếc bóng in tường
Lệ chan gối lẻ uyên ương giày vò

Đành chấp nhận gay go thử thách
Giấu nỉ non tim mạch hoành hành
Vùi chôn nhểu giọt thâu canh
Mà khâu thiết thạch mộng lành mai sau

Dẫu hiện kiếp rách nhàu vạt áo
Động sóng ngầm dâng bão lênh đênh
Đò nan nghiêng ngả dập dềnh
Cuối trời mây nước mãi thênh thang lồng

Lời thệ hứa hề không lay chuyển
Cùng với Chàng chí tuyến vượt qua
Rạng đông lấp ló tia ngà
Đường về bộ tộc, có là bao xa.


October 10, 2019
Tam Muội


Đàn Hát - Ta Nàng

Bầu u ám, lửng ngà khuất núi
Lối mòn khuya, thui thủi mình Nàng
Bước chân dẫm lá thu vàng
Âm thanh loáng thoáng, ngỡ ngàng tuyết sương!

Còn ở đây, nẻo đường nhạt nắng
Niềm suy tư, trầm lắng, xót xa
Bâng khuâng tím thả ráng tà
Lan man nhung nhớ, ngân nga giải sầu

Đò lỡ chuyến, dàu dàu lữ khách
Mưa canh tàn tí tách gọi đêm
Luyến lưu trĩu nặng trái tim
Mà ôi! Bát ngát, cánh thuyền chơ vơ

Nỗi yêu dấu bên chờ, phía đợi
Lấp loé vầng vời vợi khung mây
Đành thôi, khuây khoả tháng ngày
Buốt băng giá lạnh, cố tay nhúm hồng!

Tiếng vợ vợ, chồng chồng thắm thiết
Là bấy nhiêu da diết não nề
Bức tranh vẽ mảnh trăng thề
Tường treo ngắm nghía, ủ ê sớm chiều...

Giờ sụp bóng, liêu xiêu ngọn gió
Phất phơ buồn lá cỏ cành nghiêng
Không gian mờ mịt tĩnh yên
Từng cơn rỉ rả nỉ non chập chờn

Ta vói lấy cây đờn dạo bản
Rồi lên dây lẳng lặng khảy dòng
Còn Nàng hướng mặt ngang sông
Bài ca tình ái bềnh bồng du dương...


10/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1542)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:27 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 HINH-2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1542)

Lữ Khách Nghe Đàn

Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!

Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa

Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ

Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!

Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…

Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê

Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...


11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng


Ải Trầm Luân

Nhật báo vô tình đã khiến xui
Trưng hình bé gái đang lui cui
Làm tim day dứt luồng thương cảm
Mạch huyết xốn xang chuỗi ngậm ngùi...

Nhặt nhạnh từng que nhóm lửa hồng
Lập loè yếu ớt giữa trời đông
Ngây ngô nét mặt dường như gợn
Loáng thoáng suy tư nỗi chất chồng

Trơ trọi lấm lem quạnh quẽ ngồi
Mắt trông mù mịt lững lờ trôi
Ước mơ chấp cánh xây hoài bão
Bỗng chốc sững sờ phận cút côi

Phân định tương lai sẽ thế nào
Khi niềm sợ hãi vút tầng cao
Khắc sâu trí nhớ cơn tàn lụi
Một sớm cuốn phăng đẫm máu đào

Khốc liệt chiến tranh giáng xuống làng
Đạn bom giày xéo phủ màu tang
Cướp đi mạng sống, gieo ly loạn
Thống khổ chênh vênh ngưỡng bẽ bàng…

Xót cảnh trẻ thơ ngẫm đến mình
Thiếu niên vất vưởng ải bình sinh
Song thân thất lạc trong càn quét
Đành phải nương nhờ cửa thánh linh

Tuyệt vọng chán chường chẳng thiết tha
Tắt nguồn động lực mãi ngâm nga
Cửa nhà tài sản, xuôi sông biển
Ngắn ngủi phù vân, tất thảy là.


October 10, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1543)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:28 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 UocAo

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1543)

Ước Ao

Mãi mãi hình em trong trái tim
Đời đời kiếp kiếp mối tơ duyên
Thiếu nhau trọn khối bầu hiu quạnh
Lờ lững dòng sông một bóng thuyền

Lời anh tha thiết chảy vào tim
Khắc cốt ghi lòng chữ nợ duyên
Vắng bóng nhau đời sương khói quạnh
Chơ vơ mặt sóng một con thuyền

Rồi đây ngày tháng mang thương nhớ
Nẻo vắng lang thang dạ luống sầu
Biển hẹn non thề luôn ấp ủ
Ngàn xa, cách trở chẳng lìa nhau

Lặng lẽ gom vào muôn nỗi nhớ
Lẻ loi soi ảnh dưới khung sầu
Tình yêu thiết thạch đà ươm ủ
Dù lệch dây đàn chẳng cách nhau

Dẫu cho chiếc bóng của thời gian
Lặng lẽ lờ trôi lắm phũ phàng
Sóng nước lênh đênh bầu diệu vợi
Cánh thuyền vững lái vượt thênh thang

Ưu phiền ngang trái ở trần gian
Rớt phận duyên trơ luống phũ phàng
Da diết bởi bờ ngăn diệu vợi
Mộng ngày đối ẩm lướt mây thang

Rồi sẽ một ngày yêu dấu ơi
Sông Ma, bến cũ sẽ về thôi
Mái nhà ấm áp thời thiên kỷ
Khói bếp đong đưa toả dưới trời

Hoài mong tái ngộ Hồn Lang ơi
Đất tổ yên bình trở lại thôi
Đón gió buồm xuôi về vạn kỷ
Uyên ương thoả nguyện, xoải khung trời.


October 11, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1544)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:28 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Maxresdefault-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1544)

Bóng Dáng Của Anh

Đêm tĩnh mịch không gian mờ sẫm
Giữa hoang tàn anh ngẫm chuyện chi
Phải chăng vướng luỵ tình si
Tơ đồng rõ máu lâm li cung sầu

Bầu bàng bạc trăng nâu khuất bóng
Lỡ uyên ương tan mộng nát mơ
Xác thân rã rệu thẩn thờ
Chìm trong khói thuốc bên bờ đìu hiu

Tuổi cũng đã xế chiều có nhẽ
Sao âm thầm quạnh quẽ thâu đêm
Suy tư thao thức cạnh thềm
Võ vàng đơn chiếc lệ mềm giọt rơi

Buồn dằng dặc tả tơi tâm khảm
Vầng xám mây ảm đạm nhiễu nhương
Khát khao ray rứt chán chường
Dở dang duyên nợ vấn vương một mình?

Em cũng thế trần tình vạn nẻo
Sương phủ hồn thắt thẻo ruột gan
Tương tư trăn trở bẽ bàng
Thanh xuân rời rạc lệ tràn khoé mi

Hờn duyên số một khi chữ ái
Vụng đường tu nhận trái đắng cay
Suối ngân sóng vỗ từng ngày
Mưa rơi trĩu hạt, vòng tay mỏi mòn

Thuyền lạc lối núi non chia cách
Lỗi phận đời dám trách gì ai
Đớn đau ủ rũ hình hài
Vọng miền âm cảnh kiếp lai sinh tròn.


October 7, 2018
Tam Muội


Trăng Vẫn Trăng

Mơ màng kia! Hình Nàng ngồi đó
Nét u hoài, vò võ, héo hon
Cành nghiêng nhẹ lắc từng cơn
Suối mây khô nước, rối dồn bóng thu...

Bầu sẫm tối, lờ mờ sương trắng
Ngọn như buồn, lẳng lặng rung tơ
Nhện treo thỉnh thoảng vật vờ
Tợ niềm cảm thấu, thẫn thờ nhìn Ai

Bờ thon thả quay ngay phòng giữa
Ánh âu sầu khuôn cửa hướng trông
Tâm tư triền sóng bập bồng
Nghẹn ngào dấy động, ửng dòng châu pha!

Chạnh da diết, ngân nga nhịp đập
Thương bạn lòng bão táp làn che
Bởi do chính ở nơi Ta
Chẳng kềm được lửa để mà bốc hơi

Nay tấc dạ ngậm ngùi, day dứt
Tự trách mình giây phút mông lung
Đã làm khoảnh khắc không trung
Đêm thanh bất chợt mịt mùng gió đưa

Đẩy dãy lớn từ xa giạt lại
Phủ long lanh ngần ấy khuất chìm
Khiến cho biển nước con thuyền
Chơi vơi nhấp nhố, nỗi niềm mênh mang

Ta đứng sát kề bên Dấu Ngọc
Gửi ngàn yêu lên tóc của Nàng
Đỉnh trời vẫn đó vầng trăng
Dẫu cho lắm lúc xám ngàn đùa trêu...


11/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1545)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:29 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 1544973-914096751968663-3918896402074179962-n

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1545)

Cảm Xúc Cung Đàn

Nỗi lòng trải bút, cánh thơ ai
Như lá thu vàng gió thổi bay
Phủ lối rêu phong, tàn héo rủ
Mà hồn xanh mướt vẫn còn đây!

Đôi mươi thắm đượm, gởi trao niềm
Lặng lẽ con đò đợi bến duyên
Chiếc bóng, cầu sương, chờ tiếng hẹn
Nào hay gió lượn cánh bay nghiêng

Để mấy thu qua, nỗi nghẹn ngào
Chiều tà, lặng vắng, mảnh hồn dao
Luyến lưu, nhung nhớ thời tao ngộ
Khắc khoải, tim đau, ánh lệ trào

Kỷ niệm năm xưa mãi hiện về
Dòng sông, bến nước ảnh trăng thề
Vấn vương một thuở niềm lai láng
Chỉ mối tơ lòng tặng bóng đi!

Ngày tháng âm thầm dõi mắt trông
Thuyền thương vượt lướt tít dòng sông
Xa xôi diệu vợi màn sương phủ
Cho bóng trăng đơn héo hắt lòng

Từng cánh thư xa thắm thiết tình
Âm vang đồng vọng trải niềm tin
Bao thương, bao nhớ, phơi trên trắng
Đậm khắc tim sâu một bóng hình

Rồi chợt ngày kia gió thổi ngang
Từng vầng mây xám phủ vành trăng
Đêm thanh diệu mát bầu thanh đãng
Bỗng chốc âm u trải thượng tầng

Cánh nhạn giờ đây lạc nẻo về
Mỏi mòn trông ngóng, dạ sầu bi
Năm canh thao thức nghe sương lạnh
Từng giọt trôi rơi nhỏ lệ vì…

Mới hay ngọn gió đã qua sông
Khúc nhạc tình tan, nát cõi lòng
Thôi nhé từ nay xin trả lại
Cây đa, bến hẹn, ảnh thuyền rong

Chiếc bóng thời gian cứ lặng lờ
Qua rồi một thuở lịm hồn mơ
Chiều tà loang tím, hoàng hôn đổ
Dĩ ảnh xa xưa mãi dật dờ…

Tôi bước chân đi, đến nẻo về
Nghe đàn ai khảy nhịp lê thê
Ôi sao! Da diết niềm tâm sự
Điệp khúc bi ai quá não nề

Vậy mà chẳng chút lời than oán
Nước chảy sông xưa vẫn ngập tràn
Dẫu bóng thuyền đi không trở lại
Bờ sông mãi quyện mảnh hồn trăng

Xúc cảm, ngậm ngùi một ánh rơi
Hoa xuân vườn mộng, dưới mây trôi
Vô tình duỗi cánh, gieo vương vấn
Loại bướm vô tình... lại chính tôi!

Cho nay ray rứt mãi một thời!


Nguyễn Thành Sáng


Tiếng Sáo Ngỡ Ngàng

Cuối vỉa hè quán cóc ghé chiều nay
Để hoài niệm tháng ngày xưa thân ái
Sau khai giảng bọn mình thường gom lại
Cuộc hẹn hò hầu trải nỗi lắc lư

Rồi cách chia, có đứa hiện bây chừ
Tận hải ngoại đầu tư thành triệu phú
Cũng lắm kẻ miệt vườn về cư ngụ
Còn phận mình ủ rũ mãi nơi đây

Đang vu vơ chợt tiếng sáo quấy rầy
Điệu réo rắt giăng mây sầu ảm đạm
Niềm chan chứa những giày vò cung thảm
Khiến tơ chùng xúc cảm chiếm hồn côi

Ngước nhìn lên phờ phạc nét đồi mồi
Da nhăn nhúm nét môi dường nhợt nhạt
Dòng nhễ nhại bám vào thân áo nát
Chiếc nón cời, rạn bát ngửa cạnh hông

Khúc dặt dìu ảo não quyện tầng không
Nghe văng vẳng chất chồng treo gió lộng
Nỗi kinh ngạc lách luồn rơi trống rỗng
Là cố nhân! Tuổi mộng thuở xuân thời

Ôi sững sờ! Bão lốc dậy trùng khơi
Chính Vương Vũ, nỡ đời khe khắt dập
Dáng nho nhã điển trai hồi trung cấp
Giờ tạ tàn chân khập khiễng vì đâu?

Hỏi mới hay thống khổ chuỗi cơ cầu
Mà giọt lệ đượm mầu lam tím ngắt
Rêm nhoi nhói buồng tim đang siết chặt
Luống bẽ bàng quặn thắt nghẹn ngào dâng

Anh ngập ngừng thoáng hụt hẫng bâng khuâng
Muốn ngoảnh mặt trốn vầng dương rọi sáng
Dợm quay gót sao đường trơn khệnh khạng
Phút tương phùng như tảng đá lạnh băng

Tay cầm tay thổn thức nức nở rằng
Lúc đưa tiễn trực thăng qua xứ lạ
Ngỡ hạnh phúc sum vầy vui rôm rã
Hoa rộ cành phấn nhả ngát trời Âu

Rớt miên man ánh gợn đóng hạt sầu
Giọng từ tốn kể đầu đuôi câu chuyện
Sang đất Úc êm đềm cùng gia quyến
Được cưng chiều lậm huyễn hoặc trần gian

Hoài se sua theo chúng bạn lập đàn
Buôn thuốc phiện toả lan tràn khu phố
Hưởng lạc khói tiên nâu, chơi cá độ
Thả tiền tình, lọt hố chóng vụt qua

Cha Mẹ buồn trách lỗi rốt cuộc ra
Toà ly dị cửa nhà tan tác hết
Rơi lạc lõng đắm say hề mỏi mệt
Sự sống càn cái kết cục xa hoa…

Giục còi xe, vàng nắng rụng loà xoà
Bao phiền muộn vỡ oà chen tâm tưởng
Nhìn thất thểu bóng xa dần khuất hướng
Bước thẫn thờ gắng gượng dưới màn đêm…

Ngưỡng bể dâu nhặt nhạnh phiến lá mềm!


October 11, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1546)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:30 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Ori-3498597-82a87757e8d0c3cd8eb366477e11fb650461a3f0-84-falling

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1546)

Tiếng Lòng Của Chiếc Lá Rơi

Trống vắng tâm tư gợn tủi buồn
Nghe mầu vỡ nát tím chiều tuôn
Bao điều ao ước bấy mong đợi
Nay lặng lẽ tàn vào khói suông

Lạc loài bỡ ngỡ chuỗi trầm ngâm
Cạn uống chén cay giấu lệ thầm
Nhưng trận bão giông, buồm chấp chới
Con thuyền chao đão, đá chông đâm

Ai thấu đa đoan cảnh chợ đời
Muôn vàn sắc thái khiến chơi vơi
Quả hồng nay đã dường băng giá
Mệt mỏi kiếm tìm giữa biển khơi

Biết trách hay than, tự dối lòng
Ủi an thanh thản bớt long đong
Để khi đêm xuống đừng thao thức
Ray rứt bờ mi nghẹn chảy ròng

Ngoài kia gió hú, vạc sành đưa
Kéo giạt mây luồn đổ hạt mưa
Chua xót tận cùng len lỏi trái
Ngất ngư đau đớn biết sao vừa

Mấy lâu ấp ủ khắc trong tim
Mộng thắm xanh bầu xoải cánh chim
Lồng lộng phơi hồn giương cõi tạm
Nhưng rồi chỉ biết lạnh lùng im

Chập chờn ảo ảnh đọng hàn sương
Quặn thắt từng cơn thấm đoạn trường
Rỉ rả phím chùng cơn tĩnh mịch
Tơ vò rối rắm não nề vương.


November 7, 2018
Tam Muội


Chút Nữa Thôi

Chút nữa thôi, bình tâm nghĩ kỹ
Đừng mau quên dầu chỉ một lần
Thì nay đâu phải ngỡ ngàng
Ngẫm ra cớ sự, phũ phàng ở Ta...

Chút nữa thôi, chỉ là chuyện nhỏ
Nghĩa lý gì lá cỏ bờ mương
Hãy nhìn bao quát mảnh vườn
Nụ xanh biêng biếc, cành vươn vượt đều

Chút nữa thôi, đừng xiêu xiêu ngã
Thấy cạnh lề ngọn gió lùa cây
Ngỡ rằng một ánh trăng đầy
Làm sao đầy được khi mây chập chờn!

Chút nữa thôi, cây đờn tạm cất
Đừng vội vàng đập nát lúc nư
Cái gì cũng phải từ từ
Thì đâu đến nỗi bây chừ mãi đau

Chút nữa thôi, chiếc cầu khoan bước
Hãy ráng chờ con nước sáng mai
Kéo ròng khô ráo mặt cây
Thì đâu trượt té, khiến ngây nhất thời...

Chẳng chút nữa để rồi nối tiếc
Hối hận lòng, da diết cầm canh
Trọn đời vẫn cứ rung rinh
Vấn vương, nhức nhói do mình tự châm

Nhiều lắm buổi âm thầm, lặng lẽ
Nhớ ngọt ngào thỏ thẻ bên tai
Nhớ lo sợ muỗi đốt Ai
Mí mùng lẹ đắp chân nầy cho anh...


12/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1547)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:31 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Nnxwjrskbmu

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1547)

Vương Vấn Nỗi Niềm Xưa

Sóng nước, dòng sông buổi lớn ròng
Vẫn lờ lặng lẽ sắc thanh trong
Sương lam ẩn hiện, màu lan toả
Dưới ánh vầng dương trải nắng hồng!

Nơi đây một thuở mộng vườn sinh
Cánh bướm sầu ai nức nở tình
Đêm vắng hanh hao buồn nhỏ mộng
Mơ màng, vọng tưởng đoá hoa xinh

Ngày tháng thân nầy cứ lượn chao
Cành kia nơi ấy, mãi bay vào
Bao lần ngân tiếng tim khua động
Mà thắm vô tình chẳng lắc dao

Đêm sương mù mịt, bầu cô tịch
Dõi bóng, thẫn thờ, nỗi nghẹn vơ
Bỏ gánh đêm trăng, mò suối ánh
Vơi niềm tan tác, héo thu chờ!

Ngờ đâu lạc gió, xé mây ngàn
Quấn cánh lỡ làng rách toạt ngang
Rụng rã tơi bời, rơi nát xác
Nghẹn ngào hồn bạc lịm mơ trăng…

Vần thơ, ý nhạc bến xưa còn
Dẫu tháng năm dài vẫn đượm hơn
Tiếng nấc tận cùng ôm quạnh quẽ
Gieo niềm rung cảm chuỗi hoàng hôn

Giờ đây loáng thoáng khúc cung đàn
Vượt vút thượng tầng, cõi lộng ngang
Vương vấn hương xa, hồn dĩ ảnh
Dạt dào, lãng đãng giấc tơ vàng!


Nguyễn Thành Sáng


Giày Vò

Điện thoại đầu dây giọng nhẹ nhàng
Tỏ phần lo lắng thoáng hoang mang
Được tin em sốt nằm giường bịnh
Dợm bỏ việc làm, xe lái sang…

Đôi lần muốn thổ lộ cùng anh
Gió thổi mây bay duyên chẳng thành
Lấp lánh sương mai chừng khoảnh khắc
Khi trời hừng hực há long lanh

Bản tánh vô tư, nên thể nào
Đoạn đành cắt đứt nghĩa thâm giao
Toàn tâm trọn ý quả hồng trót
Gửi đoá thuyền quyên, dẫu kẻm rào

Mắc lầm gieo khổ để long đong
Yêu hỡi dấu ơi! Hiểu tấc lòng
Cũng chực nương nguồn xuôi nước chảy
Dung hoà mối chỉ, mọi người mong

Nhưng ngặt rồi đây lệch chuyến đò
Quạnh bờ lữ khách đượm buồn xo
Nhìn bươm bướm lượn đài hoa ấy
Lại tủi niềm riêng đến võ vò...

Chiều nay lặng lẽ ngắm mưa rơi
Thổn thức miên man dạ rối bời
Những tưởng hững hờ “Ai” sẽ chóng
Quên ngày tháng mộng, ngớt chơi vơi

Ngờ đâu xúc cảm khiến ưu sầu
Định mệnh sao mà thắt bể dâu
Đuổi bóng bắt hình trong biển ái
Bọt đùn sóng vỗ, nghẹn dòng châu.


October 12, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1548)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:31 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 17973842-1290572351060944-8573064658478693856-o

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1548)

Chông Chênh

Đêm tĩnh mịch khơi buồn vời vợi
Hỡi trăng ngà đang đợi chờ ai
Phất phơ suối rũ bờ vai
Chạnh lòng khao khát vòng tay người tình

Gió man mát phong linh hoà tấu
Tiếng leng keng như thấu cõi lòng
Nợ duyên lận đận long đong
Ba mấy xuân hồng hoa vẫn phòng không

Luôn ao ước tình nồng như mộng
Khuây khoả sầu khoảng trống chơi vơi
Mây giăng để dạ rối bời
Âm ba vọng lại tả tơi dáng hường

Niềm ray rứt tơ vương réo rắt
Chuỗi ngậm ngùi héo hắt dung nhan
So dây trỗi nhịp phím đàn
Tương tư dạo khúc trầm vang não nề

Bầu ảm đạm kéo lê vệt sáng
Phủ không gian một mảng tối sầm
Cung văn nốt vĩ ầm ầm
Trời rung chuyển động gió gầm bão tuôn

Mưa nặng hạt sấm buông tia chớp
Lá lìa cành từng lớp chu du
Chiếu đơn gối lạnh đèn lu
Tưởng vọng mặc dù ảo ảnh mông lung

Buổi sơ ngộ tương phùng thoả nguyện
Tay đan tay quyến luyến bên nhau
Tựa vai chung gối chao đầu
Thưởng nguyệt giang cầu đượm ái thắm ân

Nhưng khúc khuỷu dương trần dâu bể
Bóng dáng ai nỡ để hoài tương
Vóc ngà thân liễu tợ sương
Làm sao gánh nổi đoạn trường khổ đau.


August 4, 2018
Tam Muội


Man Mác

Nghiêng nghiêng dáng, xoè cành thon thả
Một phần xanh, giờ đã héo hon
Cánh ngàn thoang thoảng từng cơn
Mơn man, rung lắc, chập chờn tỉnh mê...

Đông đã đến, kéo về chầm chậm
Nắng như mừng, hụt hẫng triền miên
Gom hừng hực cất tầng trên
Dưới loang ấm áp, mông mênh nhẹ nhàng

Trăm tia sợi tơ vàng lấp loé
Tợ tiếng lòng khe khẽ gọi mơ
Chìm sâu vào chốn mịt mờ
Bỏ Mai quạnh quẽ bên bờ giá đông

Sương loáng thoáng phơi dòng đợi bốc
Vài lá khô chờ lốc rụng rời
Đong đưa, giũ hạt, chơi vơi
Hồn hoa canh cánh chuỗi đời gió mưa

Rồi đây sẽ giữa mùa băng tuyết
Nỗi âm thầm, da diết nghẹn đau
Bóng Ai khuất tận chân cầu
Để đầy thương nhớ, ngập sầu vấn vương...

Ngụm giọt đắng, chạnh buồn man mác
Tuổi từ từ sắp mất nữa đây
Bánh xe Tạo Hoá vòng xoay
Phù vân lặng lẽ tháng ngày đổi thay

Muối điểm trắng, thêm vài điểm trắng
Chuyện ân tình thêm nặng, thêm thu
Mà ôi! Cứ mãi thẫn thờ
Dòng sông bến nước, con đò nơi đâu...


13/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1549)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:32 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Sunset-bench-silhouette-by-eaglesdarephoto-d8y9kq0-pre

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1549)

Nỗi Niềm Dưới Đêm Đơn

Cảm thấy trong lòng như xót đau
Tình thơ, ý sống có làm sao?
Mà nay bảng lảng chiều thu nhạt
Lất phất đong đưa lá xạc xào!

Thủ thỉ tim tình ngân sóng nhịp
Biến thành hiu hắt lá me bay
Vắng nhau thoáng chốc nghe nhung nhớ
Sao lại giờ đây héo guộc gầy

Đêm đen thao thức nỗi chơi vơi
Khuất bóng chơ vơ lạc mối rồi
Tiếng ái, lời trao như thiết thạch
Hay cơn gió thoảng lướt vầng trôi

Đìu hiu, quạnh quẽ cuốn sầu lơ
Vọng nhớ dòng sông, chuỗi đợi chờ
Chỉ nhặt khô khan cành lá đổ
Nào đâu ý nhạc với tình mơ!

Vì sao tôi lại thấy yêu thương
Xa vắng mang buồn, quyện vấn vương
Mỗi độ thời gian qua lặng lẽ
Nặng niềm lưu luyến ngóng ngàn phương

Chợt thấy cô đơn quấn lạnh lùng
Bóng mờ bao phủ ánh hoàng hôn
Từng màn mây xám bay lờ lững
Án ánh trăng thanh, xéo mộng hồn

Phải chăng khắc đậm bóng hình ai
Để nặng tâm tư, vướng bận hoài
Thôi hãy thu mình về gió lặng
Cho đừng nhánh động với rung cây.


Nguyễn Thành Sáng


Phải Nợ Ba Sinh

Nơi gác tía dáng hường lặng lẽ
Bút trải niềm khổ kẻ cô liêu
Chữ yêu lộng gió căng diều
Mà sao vần vũ thuỷ triều mang mang

Đặt sắp đặt lỡ làng chi bấy
Khiến tâm can ngọ nguậy liên hồi
Tưởng rằng gặp gỡ tròn đôi
Ngờ đâu bèo giạt sóng nhồi héo tim

Trái ngang trái nhận chìm dâu bể
Khúc tương tư thấm lệ dặm trường
Ru hời câu hát uyên ương
Nửa quạnh quẽ giường, nửa gối dầm mưa

Ai thấu hiểu! Tình vừa tha thiết
Nghĩa thâm sâu bất diệt tạc lòng
Lại rơi cảnh ngộ long đong
Bởi đò lạc bến, tuyết phong phủ trùm

Để tiếng dế cạnh lùm than vản
Lẫn côn trùng gọi bạn hằng đêm
Sương khuya đẫm ướt vai mềm
Lạnh đau dằng dặc nhói rêm mạch sầu

Nợ duyên nợ đáo đầu lần lữa
Nguyện ba sinh chất chứa ảo huyền
Phải chăng lỗi nhịp tiền duyên
Kiếp nầy trọn phỉ sở nguyền cố giao

Vấn vương vấn nghẹn ngào khắc khoải
Rót canh tàn hoang hoải trầm u
Xa xa đồng vọng chim gù
Lam khói mịt mù, khệnh khạng phù vân.


October 13, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1550)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:36 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Chia-se-stock-bo-anh-chan-dung-nguoc-nang-duoc-yeu-thich-nhat-th

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1550)

Đời Còn May Mắn Hơn Ai

Nầy anh bạn! lầm than cõi trần thế
Có gì đâu rơi lệ nghẹn đăm chiêu
Thói đen bạc lắm điêu ngoa gian xảo
Vạn lọc lừa điên đảo khiến hoang liêu

Gió sẽ thổi thật nhiều buông lá đổ
Quét gom vào thống khổ với xót xa
Nhen đốm lửa đốt ra thành mây khói
Cứu thế nhân tránh khỏi nạn bôn ba

Hãy vui vẻ chan hoà đầy nhựa sống
Tợ thuỷ triều gợn sóng vượt biển khơi
Đừng thắt thẻo rã rời bao rối rắm
Nhàn an cư tình thắm với bạn đời

Đêm ray rứt chơi vơi hoài khắc khoải
Quạnh ưu tư ngang trái cho bạc đầu
Vì vũ trụ thay nhau luân chuyển vật
Mỗi phút giây hà tất phải khổ sầu

Vô tư lự dặm màu hồng hạnh phúc
Dệt cung thơ, tay múc ánh trăng vàng
Thắm hoa cỏ rộn ràng lâng khúc nhạc
Sưởi ấm hồn lưu lạc ngưỡng trần gian

Chớ ủ rũ võ vàng khuya trăn trở
Hãy nghĩ rằng anh đỡ may mắn hơn
Kia nghèo đói tủi hờn chìm bể khổ
Cơm chẳng no rách khố mộng chờn vờn

Đấy nghịch cảnh cô đơn dang dở phận
Suốt cuộc đời lận đận với truân chuyên
Chỉ tơ lệch ưu phiền sâu tấc dạ
Còn bạn thời tơ đã thắm nợ duyên.


June 29, 2018
Tam Muội


Nỗi Niềm Một Thuở

Có một khoảng tôi vào bao xóm vắng
Với nỗi niềm nằng nặng nhớ hương xưa
Chân thả bước, ngân nga bài dĩ vãng
Tìm phôi pha hụt hẫng mộng ngày qua...

Những khuôn trăng toả ngà thời xuân trẻ
Giờ ít nhiều quạnh quẽ cuốn lên trăng
Nước cuộn siết chảy phăng luồng ngả rẽ
Lững lờ trôi nhè nhẹ dãy lăn tăn

Cũng vài người vượt ngàn leo đỉnh núi
Biến lạnh lùng, lầm lũi cứ mà leo
Đậm khắng khít thuở nào cùng vun xới
Nay âm thầm gửi lại áng mây treo

Những kẻ khác hẩm hiu vòng mệnh số
Phút giây nầy ánh tỏ khuất chìm đâu
Lóng lánh rằm đêm nào giăng lối ngõ
Sớm rụng bờ, vò võ tím canh thâu...

Vương vấn cũ, dâng trào nơi tâm khảm
Thăm đó đây, sưởi ấm mảnh linh hồn
Để rồi thấy chập chờn màn u ám
Kéo mịt mù chầm chậm phủ hoàng hôn

Kể từ đó Ai còn, Ai đã mất
Tôi gói vào giữ cất giữa buồng tim
Sông lặng lẽ, bóng thuyền dần xa lắc
Vườn lụn tàn phảng phất chuỗi dư hương

Mấy mươi năm con đường nhiều kỷ niệm
Lắm bao lần xao xuyến cõi lòng tôi
Cánh thời gian muôn đời luôn vỗ hướng
Biển trắng ngần, bọt cuốn rã trùng khơi...


14/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1551)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Ava

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1551)

Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!

Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!

Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai

Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!

Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…

Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân

Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…

Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!


31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng


Hối Hận

Bầu sáng sủa bỗng mây đùn xám ngắt
Lá xạc xào, đất nhặt tí tách tuôn
Hồn liêu xiêu, vun vút ngọn gió luồn
Nghe vang vọng nỗi buồn trong quá khứ

Nơi quán cóc ngồi ôn trang tình sử
Từ những nàng sư tử đến thanh tao
Bao Mẫu Đơn hụt hẫng vớt nghẹn ngào
Mới chực hiểu phận trao nhầm kẻ dối

Tánh phè phỡn lại hay thường thay đổi
Ngưỡng hôn nhân như tội ngục giam cầm
Chẳng lòng vàng hoặc khắc cốt ghi tâm
Chỉ ong bướm thì thầm khi cần thiết

Chính em đó! Không màng hơn thua thiệt
Dâng trái tim mải miết khảy cung đàn
Thêu cầu vòng, gom vạt nắng quan san
Vun mầu mỡ, đóng giàn thêm vững chắc

Em có biết, dãy sương mù dày đặc
Thể làm sao được sắc toả bên thềm
Ru ngọt ngào câu hát mãi dịu êm
Nào phải chỗ vai mềm nương nấu tựa

Gây lầm lỗi, lỗi gieo đau một nửa
Nửa đẫn đờ mục rữa cánh thuyền quyên
Vẫn vô tư tưởng thoả mộng phỉ nguyền
Dạ gửi trọn chữ duyên đà ký thác

Núi hờ hững, hững hờ vong phụ bạc
Khiến dòng xanh gánh vác những đục ngầu
Tiếng thạch sùng ngơ ngác giữa canh thâu
Để bất hạnh đỉnh đầu treo tuyết trắng...

Phút hoài niệm dưới hoàng hôn vắng lặng
Sắp mãn phần, rót đắng ngậm chua cay
Cố nhân ơi! Tôi nếm khúc đoạ đày
Hãy tha thứ chuyện ngày xưa đã trót.


October 14, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1552)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 IMG-7001-2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1552)

Cảnh Chồng Chung

Đến giỗ nhà em phải trở về
Nào con, hai vợ kéo lê thê
Rộn ràng, vui vẻ ôm ngày lễ
Tấp nập, hân hoan phủ bốn bề
Tắt lửa thiếu đèn nhẹ gánh lo
Cuốn chăn sát ngực giả nằm mê
Còn khi mưa gió, tình chia sẻ
Liếc liếc nhìn chồng… mặt ủ ê.

11/6/2018
Nguyễn Thành Sáng



Chạ Chung Chồng

(NV - NĐT - TVN)

Buồn thay hẩm phận kiếp chung chồng
Lạc lõng canh chầy mải miết trông
Cửa chị hương nồng ôm ấp ngỗng
Phòng em lửa nguội hững hờ sông
Tình chia chẳng đặng đau ngàn đống
Nghĩa tách âu đều khổ vạn gông
Trống trải đơn nằm nghe vũ lộng
Buồn thay hẩm phận kiếp chung chồng.


October 15, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1553)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:38 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Hinh-anh-buon-khoc-3

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1553)

Giọt Mưa Buồn Rả Rích

Bốn mươi năm đăng đẳng vội trôi qua
Thời dĩ vãng quá xa rồi em nhỉ
Mới ngày nào xe đi, mìn chặn ngả
Phải ngược về, đây đó…Vướng bờ mi!

Từ dạo ấy bắt đầu ta quen biết
Cứ mỗi lần công việc đã làm xong
Thường ghé thăm, trải lòng tình thân thiết
Em ngọt ngào cơm nước đãi anh ăn…

Nhìn nét mặt dịu hiền chan chứa thắm
Anh hiểu mà! Nhiều lắm ở nơi em
Tiếng nhịp đập êm đềm mang vương vấn
Đang ngân nga chầm chậm giữa con tim

Nhưng chim trời dặm ngàn xoè đôi cánh
Hướng thênh thang tắm nắng gió mưa mây
Có lắm khi vườn ai dừng đậu nhánh
Phút giây rồi vỗ mạnh tiếp đường bay

Khiến vô tình với lá cỏ hoa xuân
Mang lưu luyến ngập ngừng treo nỗi nhớ
Cho ngày tháng, thẫn thờ vào tít tận
Canh cánh sầu, hụt hẫng một niềm mơ…

Chiều hôm nay dưới hoàng hôn nắng tắt
Có kẻ ngồi, man mác, dạ bâng khuâng
Sao thuở xưa vầng trăng treo trước mắt
Mà cung đàn xếp cất giữa khung xanh

Rồi cảm thấy một cái gì nhúc nhích
Đang từ từ kéo ghịt ở bên trong
Nầy mi hỡi! Sao xuôi dòng mù mịt
Để giọt buồn rả rich lạnh chờ mong!...


30/1/2018
Nguyễn Thành Sáng


Tháng Mười Nhung Nhớ

Tháng Mười về ngọn gió thổi lao xao
Sa mạc đón rì rào cơn bong bóng
Cây hớn hở, nhởn nhơ cành hoa đọng
Ngàn lung linh toả óng ánh sắc màu

Đậu tre già cặp én rỉa lông nhau
Mưa chóng tạnh trắng phau vầng mây lửng
Trên đỉnh núi tia vàng đang khập khựng
Nơi hiên lầu tay hứng lọn mát rơi

Chợt rưng rưng huyết mạch luống bời bời
Mắt hướng vọng phương trời xa diệu vợi
Nỗi thấp thỏm khiến tơ lòng nghĩ ngợi
Nhớ nhung nhiều chới với giữa không gian

Dấu Yêu ơi! Hạt lệ bỗng nhiên tràn
Tức hữu cảnh chứa chan niềm u uẩn
Buổi tao ngộ tưởng chừng xuôi sóng thuận
Rợp cánh đồng hí tuấn mã vó tung

Nào ngờ đâu chưa nở đoá tương phùng
Đã vội vã mịt mùng treo giông bão
Để đôi quả tim hồng kêu xệu xạo
Đếm canh tàn nhốn nháo chuỗi vấn vương

Tha thiết yêu mà vướng phải đoạn trường
Chẳng hờ hững vẫn gương mờ bụi bẩm
Trơ ánh nguyệt lẻ loi hoài gặm nhấm
Nghẹn cô đơn gối đẫm giọt đau tình

Tháng Mười về quyến luyến sợi rung rinh
Nghe lỗi nhịp xập xình bao thổn thức
Giở trang giấy bút nghiêng soi dòng mực
Khuây khoả sầu thẳm vực cố vượt qua.


October 15, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1554)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:39 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Mat-biec-1-15676537447081244247257

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1554)

Nỗi Niềm Thời Cắp Sách

Li ti gợn nhịp chèo khoan tam bản
Gió liêu xiêu lãng đãng cụm mây trôi
Thu khoe sắc bồi hồi khơi lưu luyến
Chạnh cõi lòng nhớ chuyện thuở xa xôi…

Hương phảng phất từ đồi thông bát ngát
Theo chân Cha nhút nhát đến trường làng
Hoa mắc cỡ ngỡ ngàng tia nắng mới
Đám lục bình hồ hởi trải không gian

Giục trống điểm rộn ràng giờ tan lớp
Cha chưa vào mi khớp nớp lệ rưng
Anh xuất hiện như hừng đông đầu ngõ
Giọng ngọt ngào bỏ nhỏ “Bé thôi đừng…”

Em e thẹn ngập ngừng không dám nói
Anh ân cần khẽ hỏi “Cha em đâu?”
Bấy nhiêu đó hằn sâu ngân trọn quả
Để dòng đời duyên đã bén tình nhau

Mài mực thắm bút đầu thư ấp ủ
Hẹn trời Thu khi phủ lá ngập đường
Anh nhớ nhé! Hiên trường em sẽ đợi
Khúc tơ lòng dây khởi điệp vấn vương

Vì tổ quốc giọt hường đêm đưa tiễn
Anh ra đi cống hiến nợ núi sông
Rồi năm tháng ngóng trông mờ cánh nhạn
Dãy mịt mùng lảng vảng quyện hư không..

Chuông thánh thót mênh mông chùa vang vọng
Gửi tâm tư xuôi lộng gió non tầng
Chiều Thu tím bần thần hoài niệm cũ
Chuyện tình buồn ủ rũ nỗi niềm dâng.


August 22, 2018
Tam Muội


Hồn Yêu Tan Đáy Vực

Có những thứ đã vùi chôn đất lạnh
Hãy giữ yên, ngày tháng sẽ thành quên
Hoặc thỉnh thoảng vô tình khung tĩnh lặng
Kẻ chạnh lòng vương vấn...Gọi thầm tên!

Để còn đó ảnh hình nơi tâm tưởng
Khúc cung đàn giao hưởng quyện hoà nhau
Nhớ quả chín, ngọt ngào, kia gửi tặng
Chuỗi ấn hồng tụ lắng giữa tầng sâu..

Chớ động làm chi màu phai ngọn cỏ
Khiến tốc tung, loang toả bốc làn hơi
Rồi ngột ngạt lần hồi, gieo nặng thở
Tím tê dần, trăn trở, nghẹn chơi vơi

Cho bến nước một thời xuôi ngược chảy
Dáng con đò qua lại, khách sang sông
Theo nhấp nhố, bềnh bồng đưa êm ái
Chợt hoá thành lam khói loãng mênh mông...

Bởi thời gian cứ vòng xoay biến đổi
Sáng trưa chiều, sớm tối lững lờ trôi
Vườn xanh lá cũng rồi cơn gió thổi
Lảy khô vàng rụng lối bước về nơi...

Tôi lặng lẽ ngậm ngùi nghe da diết
Thuở hồ thu biêng biếc ửng long lanh
Đêm từng đêm không gian vầng ánh nguyệt
In bóng gờn mải miết dãy lăn tăn

Giờ tất cả nát tan thành mảnh vụn
Dưới canh tàn, trăng rụng vách cheo leo
Và thơ thẩn, hồn yêu rơi chầm chậm
Đáy vực ngàn thăm thẳm bặt lời kêu...


16/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1555)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:40 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 O-SW-EDEN-WINTER-570

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1555)

Đông Mang Nỗi Nhớ

Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
Góc xa phản chiếu ánh u buồn
Chiều gom băng giá từ đâu đến
Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!

Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng

Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
Phơi bày lác đác kiện mây mưa!

Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây

Phận số con người chuỗi sống mang
Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng

Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ

Giờ thì kẻ đó có còn chi
Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
Lặng lẽ co mình run trước cửa
Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…


11/11/2018
Nguyễn Thành sáng


Khăn Áo Mẹ Đan

Kỷ vật bạc sờn theo tháng năm
Giờ đây lót gối mỗi đêm nằm
Mà nghe thương nhớ len tâm khảm
Như tảng băng hàn khiến lạnh căm

Ôm hôn chừng lệ bỗng nhiên tràn
Da diết dâng trào siết ruột gan
Trơ trọi cút côi con thấu hiểu
Nỗi niềm vắng Mẹ ở dương gian...

Tiết lập giao mùa thu bước qua
Khi chim tìm tổ, quạnh trăng tà
Cỏ cây nhợt nhạt phơi tiều tuỵ
Là áo khăn choàng được tạo ra

Lúc xưa khoảng độ giữa mười đây
Chớm ngọn bấc lùa về phía tây
Kéo rét bao trùm khu phố núi
Thềm ngồi khéo léo bện từng dây

Thoăn thoắt đôi ngà vốn khẳng khiu
Lách luồn, định lượng, lẫn nâng niu
Miệt mài hôm sớm hề sao lãng
Ấm mảnh đan tình luôn chắt chiu...

Suy tư hoài niệm thuở thanh xuân
Thoáng chốc thời gian sắp tứ tuần
Mưa rớt mưa dầm mưa rút cạn
Cái vòng luẩn quẩn mãi hồi luân

Di ảnh khắc tim chẳng đổi dời
Với nhiều ký ức, tuổi rong chơi
Đông nay buốt giá hơn đông cũ
Vì bóng Mẫu Thân khuất chợ đời.


October 16, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1556)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:40 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 7520635

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1556)

TÌNH VỠ

Cả một vùng đen phủ xuống rồi
Trời ơi! Tình thật đã xa tôi
Trọn đời vĩnh biệt, ôm tan vỡ
Một kẻ sầu sương, rụng rã rời!

Sao lại giờ nầy phải đứng đây
Trộm nhìn pháo nổ cưới nhà ai
Để trông vui đón mừng hôn lễ
Và nghẹn âm thầm nỗi đắng cay

Em trắng tinh khôi màu áo cưới
Môi hồng rực thắm nét xuân tươi
Găng tay che khuất ngày xưa nắm
Rộn rã, rền vang đón một đời

Có lẽ giờ đây chẳng bận lòng
Bởi hồn xưa cũ mới chôn xong
Hôm qua trao gửi dòng dư lệ
Quà tiễn sau cùng tặng gió đông?!

Tôi biết tình tôi đã lỡ làng
Vì không kéo nổi một vầng trăng
Cho ai được sáng khi trời tối
Nên phải đành cam nhận phũ phàng

Em cứ vui đi, và hãy quên
Thuở nào êm ả dưới trăng lên
Anh à! Đẹp quá đêm nay hỉ…
Một chuỗi cung đàn… khoả mất tên

Ôi hỡi! Rồi đây những giá đông
Em ngồi đan áo ấm cho chồng
Có nghe trong gió thời đưa thoảng
Ta vắng nhau rồi…lạnh lắm không?!


Nguyễn Thành Sáng


Chuyện Tình Không Đoạn Kết

Mười mấy năm ròng biệt cố hương
Chiều nay sẵn dịp ngó ngang đường
Cũng căn nhà ngói, giàn Thiên Lý
Một thuở êm đềm...bao vấn vương

Chạnh lòng da diết nhớ thời qua
Em chải suối mây dưới ráng tà
Nhả khói lưu hình, anh vẽ lại
Nét hồn nhiên lẫn chút kiêu sa

Ngập ngừng nghèn nghẹn ứa hàng mi
Thổn thức chồm lên siết chặt ghì
Tuế nguyệt tưởng chừng nguôi quá khứ
Nào ngờ trỗi dậy rớt lâm li

Kiệu đã rước dâu về với chồng
Sánh vai, kề bước, mẫn mùi không
Ấm chăn, gối cặp, nồng hương lửa
Hay lạnh lẽo đê, nước ngập đồng?

Nỗi buồn bất chợt khiến suy tư
Kỷ niệm tuổi hoa rụng nát nhừ
Bởi đoá Mộc Lan hề có thể
Cắm bình sành xốp vốn nung hư

Tình đầu sâu sắc, khắc tim đơn
Chẳng oán, chẳng than, chẳng giận hờn
Nhưng tận đáy hồ ươm ngụm đắng
Để hoài ray rứt khổ từng cơn

Con đò vắt vẻo ngược trường giang
Chậu vỡ, gương rơi, duyên lỡ làng
Bảng lảng tà huy đành tiễn biệt
Từ đây nhật ký thổi sang trang.


October 17, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1557)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:41 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 0107-2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1557)

Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn

Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả
Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay
Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả
Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay

Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng
Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng
Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng
Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang?

Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ
Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi
Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị
Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi

Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng
Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương
Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng
Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương

Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái
Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng
Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái
Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông

Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt
Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng
Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít
Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên

Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản
Hoà nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm
Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản
Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm!


October 30, 2018
Tam Muội


Bài Thơ Cuối

Tôi đã viết trọn bài thơ rồi đó
Gấp kín bìa, mượn gió gửi trao em
Kể từ nay thân quen thời xa cũ
Sẽ nhẹ nhàng được giũ khỏi buồng tim!

Bởi đôi ta có duyên mà chẳng nợ
Khiến sông dài trắc trở chuyến đò ngang
Biến tha thiết ngập tràn thành vàng võ
Rải rác bờ rậm cỏ, gió đưa nhanh..

Rồi mười năm sau lần chôn tan vỡ
Bỗng bất ngờ nhớ thuở tắm trăng say
Bao kỷ niệm đong đầy men mật ngọt
Gợi tấc lòng trăn trở nghĩ về Ai...

Nỗi bâng khuâng kéo dài bao da diết
Cố phôi pha, tìm bước cõi nhàn du
Khung mảng trắng giữa thu vàng lá chết
Nào hay đâu gặp lại bóng hình xưa

Niềm xúc động trước tà chiều vắng vẻ
Bên góc mờ quạnh quẽ, mái tranh xiêu
Phải chịu đựng tiếng kêu từ mỏm đá
Nỉ non buồn rỉ rả trải đìu hiu...

Thêm cảm khái thật nhiều khi nhìn thấy
Tối tăm dần khép lại ánh hoàng hôn
Vậy mà giữa chập chờn bầu le lói
Kẻ mệt nhoài vẫn tới đỉnh đầu non

Tôi muốn tặng mảnh hồn Ai điệp khúc
Nhạc êm đềm chất ngất tiếng du dương
Để xoa dịu những buồn đau khốn khổ
Nhưng bốn bề lối ngõ chỉ mù sương...


18/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1558)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:41 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Fall-Poems

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1558)

Man Mác

Nghiêng nghiêng dáng, xoè cành thon thả
Một phần xanh, giờ đã héo hon
Cánh ngàn thoang thoảng từng cơn
Mơn man, rung lắc, chập chờn tỉnh mê...

Đông đã đến, kéo về chầm chậm
Nắng như mừng, hụt hẫng triền miên
Gom hừng hực cất tầng trên
Dưới loang ấm áp, mông mênh nhẹ nhàng

Trăm tia sợi tơ vàng lấp loé
Tợ tiếng lòng khe khẽ gọi mơ
Chìm sâu vào chốn mịt mờ
Bỏ Mai quạnh quẽ bên bờ giá đông

Sương loáng thoáng phơi dòng đợi bốc
Vài lá khô chờ lốc rụng rời
Đong đưa, giũ hạt, chơi vơi
Hồn hoa canh cánh chuỗi đời gió mưa

Rồi đây sẽ giữa mùa băng tuyết
Nỗi âm thầm, da diết nghẹn đau
Bóng Ai khuất tận chân cầu
Để đầy thương nhớ, ngập sầu vấn vương...

Ngụm giọt đắng, chạnh buồn man mác
Tuổi từ từ sắp mất nữa đây
Bánh xe Tạo Hoá vòng xoay
Phù vân lặng lẽ tháng ngày đổi thay

Muối điểm trắng, thêm vài điểm trắng
Chuyện ân tình thêm nặng, thêm thu
Mà ôi! Cứ mãi thẫn thờ
Dòng sông bến nước, con đò nơi đâu...


13/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Thu Tiếc Nuối

Chiếc lá cuối mùa đang lắc lư
Vẫy tay vĩnh biệt rớt từ từ
Bỏ cây trơ trọi mang buồn chán
Vì phải đón giông giá lạnh đừ

Thời gian chậm lại để Ta say
Thưởng thức không trung sắc úa này
Xen kẽ vàng ươm từng góc phố
Với làn sương mỏng quyện heo may

Chớ vẽ nắng tia lợt lạt màu
Phất phơ èo uột héo hàng lau
Mà tô cảnh mộng ngày xưa ấy
Giữ chút hương nồng, vương vấn nhau

Lặng lờ con nước nhịp nhàng trôi
Nhớ nụ ban sơ khiến bồi hồi
Uống giọt tinh hoa làm ngất ngưởng
Tình yêu vị mật thấm vành môi

Sông xanh, bến cũ, đó giang cầu
Kỷ niệm năm nào vẫn khắc sâu
Hình bóng thân thương chừ diệu vợi
Cố nhân một thuở, giờ nơi đâu?

Ngóng đợi chờ Ai, nhặt những gì?
Sao như hụt hẫng vướng sầu bi
Nhìn Thu nhẹ lướt, lòng nhoi nhói
Vô định mịt mùng bịt lối đi

Đừng rời Ta nhé, nhé Thu ơi
Đừng rước đông sang kẻo buốt đời
Đừng nguội tro tàn thêm quạnh quẽ
Đừng rời Ta nhé, nhé Thu ơi.


October 18, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1559)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:42 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Images

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1559)

Đoản Khúc Chơi Vơi

Lật trang giấy trắng phau nguệch ngoạc
Mực khô ngòi xuệch xoạc chẳng ra
Ngả nghiêng nét chữ gạch, chà
Hồn thơ tắc nghẽn, ráng tà khuất đâu?

Trời chạng vạng mây sầu xám kịt
Vắng tiếng chim ríu rít gọi bầy
Ngọn lùa úa lá lìa cây
Sắc mầu u ám điệu nầy đổ mưa

Nhìn trái điệp đong đưa mảnh khảnh
Chợt chạnh lòng sóng sánh tâm tư
Truân chuyên hẩm phận lừ đừ
Cô đơn lẻ bóng nát nhừ Ai hay

Nỗi cảm thán đoạ đày trần thế
Đời bạc đen khơi lệ chán chường
Cạnh tranh giành giật nhiễu nhương
Điểm dừng cát bụi vô thường há chi?

Gom được mất những gì gầy dựng
Mảng phù vân điêu đứng linh hồn
Bao la trong cõi càn khôn
Phù trầm ngụp lặn xảo ngôn lạnh lùng

Ta hụt hẫng mông lung trùng điệp
Sự lạc loài một kiếp đa mang
Đành đem tâm sự trải hàng
Lồng vào thi phú nhịp nhàng ải qua

Trí mệt mỏi Ta Bà ngao ngán
Ngựa quỵ chân bỉ ngạn bao trùm
Miệng đời cay nghiệt như khum
Âm thầm giũ bỏ bấy lùm bòng bong

Để nghe thác cuộn dòng biển cả
Dãy bềnh bồng êm ả chiều buông
Đồng xanh, nước biếc, gió luồng
Hơi sương ngan ngát, hồi chuông vọng về

Ngắm ánh toả bốn bề man mát
Tiếc chi thời mạt sát ngoạ khiêu
Huyễn phần vô thực liêu xiêu
Thôi thì vụng bút phiêu diêu tháng ngày.


August 12, 2019
Tam Muội


Vẫn Trái Tim Ta

Chẳng hiểu vì sao mấy bữa nay
Đầu ta như thể ngập đầy mây
Mịt mù, u ám đùn che phủ
Để khối tâm tư chất chứa nầy...

Vật vờ rung lắc, lạc chơi vơi
Bứt rứt, giằng co giữa ép nhồi
Khiến dã dượi đờ rồi giãy giụa
Khi yên, lúc động mãi không thôi

Có phải hồn thơ đã mỏi mòn
Muốn quay trở lại nẻo lâm sơn
Không gian tĩnh lặng, chìm cô tịch
Giũ sạch ngày qua chuyện mất còn!

Hay buồn thấy kẻ mải mê thơ
Sớm tối ra vô dạ thẫn thờ
Vọng ánh trăng nghiêng bờ đỉnh ngạn
Trèo cây rụng lá ở trong mơ

Hoặc trách giận hờn một nỗi thương
Đẩy sầu chất ngất đỉnh tư tương
Cho vàng võ xác, bầu hiu quạnh
Góc vắng chơ vơ, cạn chén buồn...

Nếu vậy thì thôi! Thơ cứ đi
Cũng đừng trăn trở bận lòng chi
Bởi tha thiết lắm, giờ phai nhạt
Nghĩ ngợi, băn khoăn nghĩa lý gì

Còn niềm vương vấn, hoài vương vấn
Vẫn trái tim ta mỗi độ chiều
Man mác, dạt dào nghe mé cỏ
Từng hồi điệp khúc nỉ non kêu...


18/10/2019
Nguyễn Thành sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1560)
Bài gửi Sat May 30, 2020 9:43 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Van-hoa-vung-mien-da-co-hoai-lang

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1560)

Anh Vẫn Tìm Em
Dầu Chỉ Là Mơ

Anh đã biết em yêu anh nhiều lắm
Và anh đây cũng lắm lắm yêu em
Đâu thể nào quả tim đang nhịp đập
Bắt nó dừng, mất hẳn, phải nằm yên!

Khi bốn bề quạnh quẽ với chơ vơ
Chiều rụng nắng, dãy mờ dần phủ tối
Khúc nỉ non từng hồi nơi đâu đó
Gieo rắc sầu theo gió phả xa xôi

Khiến cho lòng dào dạt nỗi mênh mang
Từ sâu thẳm dâng tràn bao cảm xúc
Bỗng bất ngờ giây phút ló vầng trăng
Gịat u ám héo tàn vào cõi khuất

Tình chợt đến muôn ngàn tia lóng lánh
Soi sáng bầu trống vắng của canh khuya
Mà chuỗi dài ai kia ôm giá lạnh
Để tận cùng canh cánh mãi ngân nga!

Nhưng hỡi ôi! Bến trăng tình lỡ bước
Kẻ lữ hành da diết biết bao nhiêu
Dòng sông buồn liêu xiêu gờn gợn nước
Ánh chập chờn rụng trước ngọn đìu hiu…

Thì em ơi! Hãy xem như là mộng
Một chút gì để sống, để phôi phai
Cho lặng lẽ tháng ngày đơn lẻ bóng
Dưới khung trời lồng lộng bớt hàng mây

Sẽ đêm đêm anh qua ấy tìm em
Hoá làm gió bên thềm vi vu thổi
Rồi vuốt nhẹ làn môi màu nhạt tím…
Gửi nồng nàn lưu luyến đó mình ơi!...


18/3/2018
Nguyễn Thành Sáng


Anh Đi Rồi

Nhàn nhạt vàng lác đác trải đường đi
Tia nắng bạc thầm thì xuyên kẽ lá
Thu lãng mạn với gam màu nền nã
Hoa sữa nồng, nhưng dạ đón heo may

Anh đi rồi để lại chén đắng cay
Em uống cạn tháng ngày mong thương nhớ
Rơi lạc lõng nghẹn ngào đêm trăn trở
Man mác buồn nức nở dưới cô đơn

Anh đi rồi căn gác bỗng trống trơn
Nghe chua chát phím đờn buông réo rắt
Tiếng non nỉ côn trùng như siết chặt
Tấm tơ lòng quặn thắt nỗi ưu tư

Anh đi rồi khoé mắt đọng lệ dư
Ướt chăn gối lừ đừ khơi tâm trí
Thuở bão táp, mưa sa, hoài tri kỉ
Bữa cơm thường dung dị nguyện trăm năm

Anh đi rồi gom buốt giá lạnh căm
Ngoài tuyết phủ, trong nằm soi bóng lẻ
Khoác mây lộng treo từng cơn gió nhẹ
Dỗ giấc sầu khe khẽ lịm dần đau

Anh đi rồi có phải cách biệt nhau
Chuỗi gắn bó nghèo giàu luôn chia sớt
Dầu cuộc sống băng sông trồi biển đợt
Vẫn sắt cầm chẳng ngớt những niềm vui

Chiều hôm nay chân độc bước ngậm ngùi
Ôm thấp thỏm sụt sùi ghim da diết
Người yêu hỡi! Tình chung thề bất diệt
Dẫu phận hồng...thủ tiết đợi chờ anh.


October 19, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1561)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:52 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Hinh-anh-buon-27

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1561)

Trầm Tư Bên Đoá Hoa Quỳnh

Đêm trăng rực rỡ phả không gian
Ấm tửu trà xanh đã sẵn bàn
Thưởng ngoạn đoá Quỳnh e ấp nở
Nhẹ nhàng phảng phất quyện quan san

Cánh mỏng mại mềm ngọc trắng tinh
Nhuỵ vàng điểm xuyến ửng lung linh
Cuống cam đỏ sắc làn thanh khiết
Tháng Bảy trong năm trổ một mình

Nàng nào khe khắt với chăm nom
Dẫu sống nắng trời hay tối om
Sa mạc đất cằn nhưng vẫn mạnh
Vươn chồi nẩy nhánh, há gầy nhom

Chợt dấy trong tim thoảng chút buồn
Miên man suy ngẫm chuyện ghen tuông
Cũng xinh yểu điệu trang đài cát
Cũng ngát hương thơm khi gió luồn

Ấy thế mà lan chẳng được chiều
Trên giàn tan tác bóng cô liêu
Thân trơ úa rũ nhành teo tóp
Tróc gốc hanh hao nhạt mỹ miều

Nghĩ đời cõi tục lắm bon chen
Danh lợi tranh đua phận thấp hèn
Chấp ngã lu mờ loang trí huệ
Xác hồn mục vữa, lệ mi hoen

Nỗi niềm trăn trở giữa bâng khuâng
Khoảnh khắc tâm tư vướng bụi trần
Ngọn đuốc sáng soi in bản thể
Chôn vùi dục vọng ngưỡng phù vân.


January 7, 2019
Tam Muội


Cây Với Ta

Lất phất đong đưa cạnh mé lề
Bao mùa úa rụng, rải đường đi
An nhiên, chẳng bận vòng nhân thế
Mãi lớn dần lên phủ mát bề...

Muốn hỏi rằng cây nếu có hồn
Biết nhìn thất thểu kẻ cô đơn
Biết nghe trong gió lời than thở
Biết cảm phù vân chuyện mất còn...

Cứ mãi vô tình được nữa chăng
Khi mà xuôi ngược cõi trần gian
Tợ như triền sóng nghìn năm vỗ
Kết tụ, nhấp nhô lại rã tàn!

Mới đó một người khá bảnh bao
Thẳng ga hù hụ, ánh say trào
Giờ đây bại liệt, ngồi rên rỉ
Sau chuỗi ngặt nghèo ngã bệnh lâu

Và kia phe phẩy tóc đuôi gà
Cắp sách đến trường khẽ tiếng ca
Nay mái gia đình con lủ khủ
Khổ sầu, vất vả bởi... bê tha...

Ngổn ngang biến đổi, bánh xe đời
Chiếc bóng âm thầm lặng lẽ trôi
Cây vẫn dưới trời rung lắc nhánh
Nắng mưa, bình thản trước đầy vơi

Ta bỗng thấy mình thua hẳn cây
Chơ vơ đứng đó hứng cuồng quay
Vậy mà sớm tối dầu thay lá
Cứ trải sum sê chuỗi tháng ngày...


19/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1562)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:54 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Two-boats

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1562)

Mộng Yêu

Hồn đau mỏi mệt ghé bên đàng
Thẳng giấc chiêm bao lộng ánh vàng
Trăng gió dặt dìu dòng suối chảy
Hồn hoa ngây ngất giọt sương tan
Dạt dào thắm thiết tình ma mộng
Ngào ngạt du dương nghĩa đá vàng
Trọn tấm hồn yêu phơi bóng nguyệt
Cung trời cô đọng nhịp tim ngân.


Nguyễn Thành Sáng


Sang Cầm

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Rèm mi ướt sũng tại duyên đời
Phụ rẫy ân tình khiến tả tơi
Chắc liễu say hồ quên buổi đợi
Là sen quyện gió lảng giờ chơi
Đành đi bỏ sáo thờ ơ hỡi
Phải bước sang cầm lặng lẽ ơi
Lúc lửa hương nồng đâu nghĩ ngợi
Giờ tang hải sóng độc thuyền bơi.


October 20, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1563)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:55 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 2603125213-6f48016d12-b

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1563)

Chuyện Tình Gió Và Mây

Trưa hè hừng hực vàng tia
Cóc rên bi thảm, đất chìa nứt đôi
Tầng Mây thổn thức liên hồi
Ngóng trông ngọn Gió lượn trồi không trung

Ấp ôm khoảnh khắc tương phùng
Đùn thang xám ngắt lại cùng với nhau
Tạo cơn rải rác điểm màu
Cứu nguy bá tánh dàu dàu thở than

Gió về quấn quýt trải làn
Ngọt êm tha thiết chứa chan ân tình
Đoạn rời vóc ngọc đẹp xinh
Cưỡi rồng lặn biển, thình lình vút cao

Vươn vai trút đọt mưa rào
Cỏ cây hoa lá thì thào mừng vui
Đỉnh non Mây thoáng sụt sùi
Gió vòng an ủi khăn chùi lệ rưng

Mây bẽn lẽn, cúi ngập ngừng
Gió xoay quạt nhẹ toả bừng ánh sương
Pha lê lấp lánh phố phường
Gió Mây sánh bước nghê thường vi vu

Quét tan bụi bẩn mịt mù
Rạng ngời hớn hở ngao du nhịp nhàng
Xoá miền cằn cỗi hoang mang
Căng tràn nhựa sống rộn ràng tiếng ca

Cành xanh ruộng lúa mượt mà
Chim chuyền ríu rít ngân nga hội đoàn
Nỗi niềm phấn khởi hân hoan
Hò reo khởi điệu nhặt khoan thái bình.


August 17, 2019
Tam Muội


Gió Đưa Mây

Mây nè! Nhè nhẹ Ta dìu Nàng
Lững thững thênh thang, cõi lộng ngàn
Ngoạn thuỷ du sơn, vào tít tận
Hỏi nầy! Nàng có thích hay chăng?

Để thấy, để nghe, để cảm nhiều
Phôi pha những lúc chạnh đăm chiêu
Buồn thương thân phận đời gom tụ
Theo bóng thời gian, sớm rụng chiều

Cho một mai kia khi rã rời
Thoắt hồn đến tận nẻo xa xôi
Sẽ thôi, không nữa hoài tư lự
Say giấc cung mơ với nụ cười...

Chàng ơi! Cánh gió của trùng dương
Chàng nói, Thiếp đây đã tỏ tường
Dẫu lấp lánh ngàn treo cỏ lá
Cũng rồi rỉ rả giọt sương buông

Cát bụi nằm phơi hút cạn chìm
Dưới vầng ló rạng, ánh hồng xuyên
Phút giây kết đọng giờ cam chịu
Chầm chậm loang tan, dứt nỗi niềm

Đôi ta thân xác chẳng như nhau
Kẻ biến hình bay, kẻ lửng bầu
Nhưng lại giống phần xuôi định mệnh
Phù vân khoảnh khắc khuất về đâu...

Vậy thì mãi mãi kể từ đây
Bát ngát mênh mông chuỗi tháng ngày
Sát cánh cận kề yêu dấu hỡi!
Du dương êm ả Gió đưa Mây...


20/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1564)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 1400483721-10

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1564)

MỘT CƠN GIÓ THOẢNG

Nga ơi! Chớp mắt mấy mươi năm
Lặng lẽ hồn tình vắng bặt tăm
Một đoá hoa vàng đang sắp nở
Quấn vào lam khói khuất xa xăm!

Mãi nhớ bao chiều, em nép hiên
Trộm nhìn anh luyện võ, vung quyền
Mê say hay cả niềm rung cảm
Mà thoáng môi hồng nở nụ duyên

Bên đây hừng chí mạnh tay bung
Thân lượn nghiêng vờn, cặp cước tung
Giả bộ không hay bên hàng dậu
Một cành hoa thắm lắt lay rung…

Thấy em chầm chậm bước ngang đường
Khẻ gọi nhẹ nhàng nỗi mến thương
Hãy ghé vào đây cùng trò chuyện
Ấm tình tao ngộ cảnh tha phương!

Thẹn thùng má ửng, tiến gần anh
Thỏ thẻ êm đềm ngọn sáo ngân
Miệng nói, tay thì…lần lạc nẻo
Khiến hàng hoa tím rụng rơi nhanh

Ngọt ngào anh hẹn buổi chiều nay
Ở cạnh Bờ Hồ dưới bóng cây
Cùng ngắm trăng thanh, nghe nhạc khúc
Rồi nhìn gió thổi đẩy mây bay….

Em chưa kịp trải tấc lòng ra
“Tiếng hú rừng khuya” trổi giọng qua
Réo gọi mau về nhanh đấy nhé
Thoáng buồn với sợ cuốn rời xa!

Hôm sau người chị gởi lời mời
Anh hãy lại nhà nói chuyện chơi…
Vặn vẹo trăng vàng chưa đủ ánh
Nếu đầy hãy tới cưới em tôi

Nga ơi! Bến nước với dòng sông
Một bóng con thuyền giữa sớm đông
Mộng trải trời tây còn diệu vợi
Lẽ nào kéo ụ để hằng trông

Tôi phải xa em, chẳng kịp từ
Khi lời vừa tụ sắp thành thơ
Tiếc cho giấy mực chưa tròn đủ
Đành phải thời gian rã nguyệt mờ!


10/5/2016
Nguyễn Thành Sáng


Lạc Tiếng Chim Quyên

Tuổi đôi chín tình đời bỡ ngỡ
Anh gạo bài mượn vở làm quen
Canh khuya khêu ánh lụn đèn
Viết dòng nhật ký, mở then cõi lòng

Những ngày tháng lạc trong cảnh lạ
Chim rộn ràng, gió phả hương dâng
Chắp tim xoải cánh khung tầng
Gom mây cưỡi hạc lâng lâng nhịp đàn

Khi phượng vỹ chứa chan rực đỏ
Tạm phân ly ngón trỏ ngoéo rằng
Dưới thềm vành vạnh lửng trăng
Đừng như băng giá, vĩnh hằng có nhau

Hứa hẹn sẽ trầu cau rạng rỡ
Nghĩa keo sơn chồng vợ lâu bền
Vậy mà thoáng chốc lãng quên
Để buồn ngân khoé, sấm rền lất lây

Anh vội vã cập xây bến mới
Cùng bạn thân thắt sợi chỉ vàng
Phũ phàng phụ rẫy sang ngang
Lối xưa quạnh vắng, trường giang sóng dồn

Phút chới với nghe đồn khắp phố
Sáng mai hồng pháo rộ đường hoa
Rưng rưng lệ chuốc nhạt nhoà
Còn đâu Thiên Lý kết thoa cài đầu

Ôi da diết khúc sầu ve tấu
Câu mặn nồng sao Bậu rẽ hai
Đêm trơ vật vã miệt mài
Bẽ bàng tóc rối, trần ai lún dần

Anh phó mặc sau lần hẹn cuối
Tội gì em, lãnh chuỗi ưu phiền
Lạnh luồn rả rích ngoài hiên
Hay bởi kim tiền cách biệt đôi ta

Thôi phận hẩm chung trà vụn vỡ
Khóc chi thêm, trăn trở luỵ vì
Thu tàn ắt lá cuốn đi
Đành khâu vết xước siết ghì ruột gan

Thuyền tách hướng, mộng tan, nguyệt rũ
Duyên lỡ làng nếm đủ chua cay
Nhẹ tay khép kín quả này
Hàn sương hứng trọn, đoạ đày Bảo ơi!


October 21, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1565)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Chia-se-stock-bo-anh-chan-dung-nguoc-nang-duoc-yeu-thich-nhat-th

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1565)

Lạc Tiếng Chim Quyên

Tuổi đôi chín tình đời bỡ ngỡ
Anh gạo bài mượn vở làm quen
Canh khuya khêu ánh lụn đèn
Viết dòng nhật ký, mở then cõi lòng

Những ngày tháng lạc trong cảnh lạ
Chim rộn ràng, gió phả hương dâng
Chắp tim xoải cánh khung tầng
Gom mây cưỡi hạc lâng lâng nhịp đàn

Khi phượng vỹ chứa chan rực đỏ
Tạm phân ly ngón trỏ ngoéo rằng
Dưới thềm vành vạnh lửng trăng
Đừng như băng giá, vĩnh hằng có nhau

Hứa hẹn sẽ trầu cau rạng rỡ
Nghĩa keo sơn chồng vợ lâu bền
Vậy mà thoáng chốc lãng quên
Để buồn ngân khoé, sấm rền lất lây

Anh vội vã cập xây bến mới
Cùng bạn thân thắt sợi chỉ vàng
Phũ phàng phụ rẫy sang ngang
Lối xưa quạnh vắng, trường giang sóng dồn

Phút chới với nghe đồn khắp phố
Sáng mai hồng pháo rộ đường hoa
Rưng rưng lệ chuốc nhạt nhoà
Còn đâu Thiên Lý kết thoa cài đầu

Ôi da diết khúc sầu ve tấu
Câu mặn nồng sao Bậu rẽ hai
Đêm trơ vật vã miệt mài
Bẽ bàng tóc rối, trần ai lún dần

Anh phó mặc sau lần hẹn cuối
Tội gì em, lãnh chuỗi ưu phiền
Lạnh luồn rả rích ngoài hiên
Hay bởi kim tiền cách biệt đôi ta

Thôi phận hẩm chung trà vụn vỡ
Khóc chi thêm, trăn trở luỵ vì
Thu tàn ắt lá cuốn đi
Đành khâu vết xước siết ghì ruột gan

Thuyền tách hướng, mộng tan, nguyệt rũ
Duyên lỡ làng nếm đủ chua cay
Nhẹ tay khép kín quả này
Hàn sương hứng trọn, đoạ đày Bảo ơi!


October 21, 2019
Tam Muội



Mãi Còn Đây

Từ độ con thuyền rời bến trăng
Lần theo nhấp nhô thuỷ triều đang
Không gian thoáng chốc bờ neo tạm
Chầm chậm xa dần, cõi mất tăm...

Bởi cánh chim trời thuở khói sương
Làm sao có thể vội bên đường
Co thân sớm tối lo gầy tổ
Khi chí dặm ngàn chửa chịu buông

Giây phút vô tình thấy đoá hoa
Đong đưa hé nhuỵ, sắc hương ngà
Say sưa ngắm nghía trào dâng cảm
Bấm phím, so chùng, trỗi khúc ca

Chỉ vậy mà thôi, nào có hơn
Ngân nga êm ả một cung đờn
Phôi pha quạnh quẽ bầu đơn điệu
Cũng chút tỏ niềm giữa trống trơn

Còn ở em thì giấy trắng tinh
Mực chưa điểm chữ, nét đan hình
Đâu nào cố ý gieo dòng viết
Cho mốt mai nầy lỡ dấu in...!

Tôi xoá nhẹ nhàng trọn áng thơ
Mấy đêm nắn nót dưới khung mờ
Âm thầm dời gót đi về trước
Để mảnh xuân vườn khỏi nhạt mơ...

Chiếc bóng thời gian lững thững trôi
Thu đông, xuân hạ vẫn từng hồi
Mới đây mà đã dài đăng đẳng
Mấy chục năm rồi! Em với tôi

Chẳng còn gặp gỡ, chẳng còn nghe
Gió thoảng du dương trải nắng hè
Kẻ chí hực hừng, tung kẹp cổ
Người thì nép dậu, “sợ người ta”...

Chẳng tình cờ gợn sóng con tim
Dào dạt, lâng lâng trước dáng hiền
Mắc cỡ, thẹn thùng, tay vói kiểng
Ngắt từng bông nhỏ... dấu niềm riêng

Nhưng mãi còn đây tận tấc lòng
Ảnh hình cô gái buổi hừng đông
Dịu dàng, thuỳ mị đầy thân ái
Thỉnh thoảng cho tôi ánh lửa hồng...


21/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1566)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:57 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 7-cach-chup-anh-bay-dep-va-an-tuong

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1566)

Tạ Từ Ảo Vọng

Rút sợi vô hình trong vũ trụ
Buộc vào ảo vọng, trói hồn ta
Để hơn ba chục năm dài đẳng
Đeo đuổi, biến thành một bóng ma!

Bám theo thống thiết thành mơ tưởng
Để nắng nhạt chiều thấy tả tơi
Vắng lặng bao ngày ôm khắc khoải
Mơ hồ, vò võ cảnh chơi vơi

Đêm ngước khung trời thấy tác tan
Níu hồn thơ thẩn buộc lời than
Cho tăng nỗi nhớ rồi trăn trở
Lảy khúc u hoài dưới bóng trăng!

Trôi vào chuỗi sống ngàn khô hạn
Tà ngắm hoàng hôn thấy lạnh lùng
Biển sóng trùng khơi gờn huyễn hoặc
Dãy trời ảm đạm cuốn mông lung

Tháng năm héo hắt cứ dần theo
Chân kéo nặng nề hai ống teo
Biến tái tê thành cơn thắt thẻo
Vừa đau, vừa bước, mặt buồn hiu

Phải chăng đã chết một linh hồn
Từ thuở biển cuồng, sóng lộng cơn
Cái xác lênh đênh trên ảo ảnh
Bồng bềnh, dờ dật, nổi trôi vờn

Hôm nay nước đẩy tấp vô bờ
Tỉnh giấc điệp dài, chuỗi xác xơ
Chân cất, tạ từ sông ảo mị
Lần về nẻo sống, cánh chơ vơ!


Nguyễn Thành Sáng



Chỉ Là Ngoại Cảnh

Gập ghềnh dốc đá, lá chen hoa
Xen thác nhạc ru lẫn quyện hoà
Tấu điệu vi vu hồn viễn xứ
Nâng tràng kết cỏ bện thành thoa

Vuốt ngược suối bồng, chia tách hai
Nửa đem thắt bím, nửa trâm cài
Bồ câu lúng liếng soi hồ nước
Ngắm ảnh mơ màng chạnh nhớ Ai

Làn sương mỏng mảnh phủ triền đồi
Ẩn hiện gam màu như sắc vôi
Chao liệng không gian đàn bướm lạ
Lân tinh hoạ tiết sánh cùng đôi

Nhoi nhói nhìn theo tủi phận mình
Nợ trần rối rắm, ngọn lung linh
Lúc trăng lấp loé, hồi cô quạnh
Những bập bùng khơi, khi định hình

Thề nguyền thiết thạch thực hư sao
Hay chỉ khảy lên khúc ngọt ngào
Vồn vã bưởi bồng chừng cạn kiệt
Phũ phàng trở quẻ... lạnh hơn đao?

Thế thái nhân tình trắng đổi đen
Danh huyền, huyễn lợi, nghiệp bon chen
Tô son, dậm phấn, hề sân khấu
Rốt cuộc đích về vấp vạn phen?...

Suy ngẫm thì thôi thoáng mảnh đời
Buông dòng biển khổ thả thuyền chơi
Nhịp nhàng khoan nhặt xuôi chèo mái
Vọng tiếng chuông chiều mà thảnh thơi

Luỵ phiền bất hạnh trót mang
Vẫy chào ảo tưởng, hồng quang dẫn đường.


October 22, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1567)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:58 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Anh-bay-2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1567)

Ngưỡng Cửa Phù Vân

Đêm nghe vi vút vẳng ngoài song
Chợt xoáy tâm tư lạnh lẽo lòng
Đông khẽ hiên thềm đang gõ cửa
Hoá miền mặn đắng vết long đong

Uống cạn tơ vò hẩm lá lay
Buồng tim nhểu nhão vợi hồn bay
Bổng trầm day dứt hoang mang khởi
Định số xuôi chi mệnh đoạ đày...

Lặng lẽ nhấp dần những áng thơ
Cảm thương rỉ rả dưới khung mờ
Bóng đời nghiệt ngã luôn phiền toái
Cát bụi tro vùi đến xác xơ

Luân hồi vạn vật lắm chênh vênh
Như lục bình trôi giữa dập dềnh
Bão nổi thuyền khơi ngàn sóng động
Lúc bầu êm ả duỗi mông mênh

Thoáng chốc vui cười, khắc lệ chan
Ánh non ửng khuyết lại phai tàn
Hoa đương hé nụ đây thành héo
Gió lộng mây chìm ải thế gian...

Thiếp vốn truân chuyên nức nở ghì
Lao đao lận đận luống sầu bi
Muốn vươn tay hái vầng trăng mộng
Lỡ dở bèo mây, hệ luỵ vì

Vô thường dẫu biết, vẫn dòng ngân
Gặp gỡ chia ly bạc kiếp phần
Dâu bể trăm năm hoài rối rắm
Lênh đênh tình ái ngưỡng phù vân.


March 17, 2019
Tam Muội


Thực Hay Đang Mơ

Thắm thoát năm năm góc quạnh đời
Co tròn, thao thức, ngắm dòng trôi
Dấu xưa vó ngựa, hồn di ảnh
Man mác, bâng khuâng, luống ngậm ngùi...

Còn những gì đây ở trái tim
Cho niềm tưởng nhớ vẫn mang tên
Thì kia loáng thoáng màn sương bạc
Lờ lững không gian sắp rã hình

Dần dà bằng hữu với người thân
Trả nợ xong đi bỏ cuộc trần
Nấm mộ đìu hiu phơi tuế nguyệt
Âm thầm gửi lại kiếp phù vân

Vĩnh viễn hết rồi chuyện sớm trưa
Khi hanh vạt nắng, lúc dầy mưa
Thuở hừng đông rạng xem hoa nở
Buổi võng ru êm đón ngọn lùa...

Chiều nay nhấm đắng, chợt bâng quơ
Có phải ta đang dưới lặng tờ
Say giấc canh khuya chìm mộng mị
Nhàn du thưởng ngoạn, nẻo chơ vơ

Thấy cảnh đó đây đủ sắc màu
Nầy xanh biêng biếc đượm thanh tao
Nọ hồng lủng lẳng đưa trong gió
Kia tím phù dung gợi khoé trào...

Khiến mê mải bước chốn thênh thang
Dào dạt tâm tư gợn sóng tràn
Chẳng biết hiện giờ chăn nệm ấm
Kề bên yêu dấu...Cũng như anh...

Mơ màng lạc cõi dương gian
Để thương, để đợi, để ngàn nỗi đau...


22/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1568)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:59 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Lonely-sunset-by-dophineh-d876yw-fullview

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1568)

Trả Lại Ngày Xưa

Rượu sầu nốc cạn dưới trăng soi
Thảm đạm, u buồn lại tả tơi
Theo gió thả hồn về diệu vợi
Vờn mây gửi mộng đến ngàn khơi
Con tim xưa ấy hằng mong đợi
Trái bóng chiều nay chỉ thả thôi
Cất giữ làm chi thêm nhức nhối
Trăng vàng đã nhạt tự lâu rồi.


Nguyễn Thành Sáng


Bóng Chiều

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Nắng giũ lưng trời biệt cỏ cây
Đàn chim vỗ cánh gọi theo bầy
Vầng lam ngúng nguẩy ga tàu đậy
Vệt xám ưu phiền giữa sảnh xây
Tháng gửi thề yêu lời mãi vậy
Ngày trao nguyện ái chữ hoài đây
Bao chiều tựa cửa chờ không thấy
Vắng nhạn ơi hời ủ rũ mây.


October 23, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1569)
Bài gửi Sat May 30, 2020 10:59 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Source

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1569)

Đụt Mưa Bên Hè Phố

Cả tiếng qua rồi mưa nặng rơi
Từng cơn buốt tái cuốn chơi vơi
Giống như một phía màn đen chụp
Chiếc bóng thuyền nan sụp sóng đời!

Tí tách nhỏ dài bao vạn lệ
Phải chăng nức nở cảnh chênh chao
Thế sao cứ mãi reo hoài vậy
Để dãy xanh ngàn khuất lặn sâu

Chẳng biển nơi đây để dậy gờn
Chẳng ngàn cong lượn đẩy trôi hơn
Không u oán rít lời phong vũ
Và cũng không ma, ảnh chập chờn

Chỉ có con đường treo phố thị
Trập trùng lui tới ngựa xe đi
Dòng mơ óng mượt khi mưa tạnh
Sắc ánh đong đưa những diệu kỳ…!

Thế mà tất cả như mờ mất
Chuyển tối âm u quyện khúc hờn
Trơ trọi ngàn năm lên đảo vắng
Giữa bầu hoang tịch, lộng từng cơn

Biết phải làm gì để bước chân
Khỏi vùng tăm tối cõi thâm sơn
Về đêm thanh đãng vầng phơi ánh
Bỏ lại chơ vơ, lạnh lối mòn…

Ta thấy lòng ta dậy nỗi đau
Đủi đen, sẩm xám quấn quần lâu
Vẫn đeo bám víu hồn băng giá
Vạn kỷ buồn cho cái mảnh sầu.


Nguyễn Thành Sáng


Cơn Mưa Sầu

Lưng trời bất chợt rối ren
Sấm tia rổn rảng đan xen khung tầng
Mặt hồ cá quẫy bâng khuâng
Gió Đông vi vút, mây vầng rung rinh

Rền vang tiếp nối xập xình
Phong linh réo rắt, giật mình cỏ hoa
Dường như cảnh vật nhạt nhoà
Chạnh lòng dây nhớ, chực oà phím thương

Hạt mưa tí tách xuống đường
Lặng nghe thổn thức vấn vương tơ vò
Gác buồn vắng vẻ co ro
Khát vòng tay ấm, thèm cho môi nồng

Mong rằng chớ nổi bão giông
Đừng gieo dâu bể, nề chông gai trùm
Vùi chôn nửa mảnh đáy chum
Khiến trăng bi luỵ gông cùm siết đau

Hỡi Người trông ngóng về nhau
Niềm riêng rũ rượi, hoen màu gối chăn?
Còn Đây sóng gợn lăn tăn
Tháng năm âm ỉ, sâu lằn tái tê

Thênh thang khập khễnh lối về
Màn đêm hun hút, bốn bề khói lan
Rớt dòng nghiệt ngã trần gian
Chỉ khâu lệch mối, lệ chan canh dài

Bao giờ mới được khoan thai
Kết mộng trang đài, mực tựa bút chen
Để tình chớm được lên men
Tối lửa tắt đèn hủ hỉ có đôi.


October 24, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1570)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 P9jw-O1-20161003-ky-ngo-tren-nui-thien-thai-hoa-thuong-tri-qua-ch

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1570)

Khoảnh Khắc Tiêu Dao

Vi vu gió thuyền trôi sóng lướt
Ngọn thuỷ triều óng mượt đùa vui
Song ngư ngoe nguẩy tới lui
Xếp bằng ngồi ở cạnh mui toạ thiền

Trong khoảnh khắc an nhiên thiền tịnh
Thả hồn bay lên đỉnh non ngàn
Nhởn nhơ lác đác lá vàng
Nai tơ ngơ ngác dưới tàng bạch dương

Bên thảm cỏ uyên ương lảnh lót
Bầy hải âu chót vót tầng không
Ngân nga thác đổ xuôi dòng
Sáo chiều thánh thót mây bồng bềnh ru

Góc phía trái thù lù dãy núi
Cổ trụ đình chẳng bụi trần ai
Sảnh hiên nở rộ đào mai
Khóm trúc thẳng dài, sắc thắm bồn hoa

Hồ xanh biếc loà xoà tơ liễu
Ánh tà huy gợn chiếu xuyên cành
Chuông chùa văng vẳng vòm xanh
Cõi lòng thanh thản nâng ngành sương rơi

Hương thoang thoảng lả lơi ngây ngất
Man mát bầu lất phất hạt mưa
Dư âm tứ phía như vừa
Bồng lai tiên cảnh đong đưa mộng tình

Vòng nhiệt huyết lung linh sức sống
Mỹ cảnh thời há động chơn tâm
Vạn duyên âu khởi sâu thâm
Sợi dây vô ngã, bể lầm dần phai.


October 11, 2018
Tam Muội


Phải Chi Như Nước

Bát ngát sông xanh nước lững lờ
Bốn mùa xuôi ngược, bóng chơ vơ
Mặc cho mưa nắng, cuồng phong dậy
Thanh thản, trôi đi tợ hững hờ...

Theo dòng năm tháng cánh thời gian
Đầu dãy mênh mông đến cuối ngàn
Xoáy lở, vun bồi xuyên khắp nẻo
Chu kỳ tạo vật, kiếp thênh thang

Biết bao nhấp nhố vỗ từng cơn
Đè nặng ngả nghiêng, đẩy dập dồn
Từ sáng tinh mơ, cuồng khuấy động
Đến mờ tĩnh mịch, đậu hoàng hôn!

Chấp nhận cưu mang những bập bềnh
Muôn tàn héo rớt, nổi lênh đênh
Trăm chơi vơi giạt treo triền sóng
Ghị níu, đong đưa vướng víu mình

Vẫn cứ an nhiên nguồn trải mát
Nào đâu thay đổi dưới trời mây
Dẫu dâng tràn ngập hay ròng cạn
Sứ mệnh thiêng liêng vạn kỷ hoài...

Lặng đứng trầm ngâm gần cạnh mé
Nhìn kia lắm gợn, đuổi lam treo
Trên về diệu vợi rồi rơi rụng
Dưới lướt lăn tăn rã khuất chiều

Ta chợt thấy lòng nặng mỏi mê
Đường xa hun hút, gió lê thê
Phải chi được giống như là nước
Vùi dập triền miên có sá gì...


25/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1571)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:04 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Anh-con-trai-buon-khoc-tam-trang-8

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1571)

Tơ Vương Từ Nẻo Vắng…

Em có thấy ngập tràn bao nhung nhớ
Dưới khung trời nguyệt tỏ ửng long lanh
Của những kẻ tha thiết với duyên lành
Cùng trao hẹn trăm năm, lời vạn kỷ!

Họ muốn được cận kề nghe non nỉ
Xoá bụi sầu âm ỉ rải lấm lem
Đặt luyến lưu, xúc cảm, khát khao thèm
Vào chính giữa con tim hoài rung khẽ

Cảnh héo úa, đìu hiu rồi đây nhé
Theo sông dài lặng lẽ lững lờ trôi
Sương giọt buồn, rỉ rả cũng đành thôi
Không còn nữa, một thời gây hụt hẫng!

Cho thăm thẳm chứa chan niềm vương vấn
Giờ sớm hôm được ấm áp cõi lòng
Trả giá băng, tê tái lại tầng không
Bước cõi mộng mênh mông ngàn thánh thót

Đêm trăng sáng tặng nhau đầy mật ngọt
Lầu ái tình, say gió thoảng đong đưa
Hưởng làn hương dào dạt tự xa xưa
Khi nghịch cảnh bốn mùa luôn cứ ngỡ…

Yêu dấu ơi! Dẫu bến tình ta lở
Khiến tâm tư trăn trở lắm thẫn thờ
Chiều ngắm tàn lác đác, nỗi chơ vơ
Cả hai phía từng giờ đau ai biết

Sẽ gom trọn biến thành bầu da diết
Tận đáy sâu nghẹn khuyết bóng hồn thương
Bốc dần loang tợ lam khói trên đường
Để chỉ mối tơ vương từ nẻo vắng…


13/9/2018
Nguyễn Thành Sáng


Tâm Sự Với Anh

Heo may về hạt nắng bỗng hanh hao
Ngày lại ngắn đêm sao dài vô tận
Để gác tía miên man vòng luẩn quẩn
Ôm ưu hoài vương vấn ngập con tim

Anh giờ nầy trải giấc mộng lim dim
Hái vầng nguyệt đang chìm sâu đáy nước
Gom óng ánh vẽ bông cài lên lược
Chải suối bồng sánh bước với giai nhân?

Hay lang thang vô định nẻo gian trần
Nhả khói thuốc trắng ngần vơi rã rượi
Cá mắc cạn vẫy vùng trong mẽ lưới
Vàng lá vàng rụng dưới gốc cây trơ?

Gợi tấc lòng thổn thức chuỗi chơ vơ
Khơi lạnh lẽo tứ bờ giăng hiu quạnh
Cơn gió thoảng cũng vương miền canh cánh
Chuyện lỡ làng khiến mảnh ván vỡ đôi?

Còn ở đây khắc khoải nhặt liên hồi
Bao thương nhớ dập nhồi gan phèo phổi
Nghe tiếng dế râm ran chừng tắt vội
Chạnh nỗi niềm khi đối bóng cô liêu

Yêu Dấu ơi! Lệ đã rớt thật nhiều
Phơi lồng lộng rách diều bung từng miếng
Đồng bát ngát chỉ mình chim chao liệng
Sỏi đá đường khập khiễng dấu chân em

Tà huy luồn đỉnh núi phủ nhá nhem
Mi lặng lẽ buông rèm mang trĩu nặng
Cay khoé mắt, mặn vành môi dai dẳng
Chờn chập chờn trống vắng lạc hồn côi.


October 25, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1572)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:05 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 14259585722-f492db5045-b

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1572)

Trầm Tư Bên Đoá Hoa Quỳnh

Đêm trăng rực rỡ phả không gian
Ấm tửu trà xanh đã sẵn bàn
Thưởng ngoạn đoá Quỳnh e ấp nở
Nhẹ nhàng phảng phất quyện quan san

Cánh mỏng mại mềm ngọc trắng tinh
Nhuỵ vàng điểm xuyến ửng lung linh
Cuống cam đỏ sắc làn thanh khiết
Tháng Bảy trong năm trổ một mình

Nàng nào khe khắt với chăm nom
Dẫu sống nắng trời hay tối om
Sa mạc đất cằn nhưng vẫn mạnh
Vươn chồi nẩy nhánh, há gầy nhom

Chợt dấy trong tim thoảng chút buồn
Miên man suy ngẫm chuyện ghen tuông
Cũng xinh yểu điệu trang đài cát
Cũng ngát hương thơm khi gió luồn

Ấy thế mà lan chẳng được chiều
Trên giàn tan tác bóng cô liêu
Thân trơ úa rũ nhành teo tóp
Tróc gốc hanh hao nhạt mỹ miều

Nghĩ đời cõi tục lắm bon chen
Danh lợi tranh đua phận thấp hèn
Chấp ngã lu mờ loang trí huệ
Xác hồn mục vữa, lệ mi hoen

Nỗi niềm trăn trở giữa bâng khuâng
Khoảnh khắc tâm tư vướng bụi trần
Ngọn đuốc sáng soi in bản thể
Chôn vùi dục vọng ngưỡng phù vân.


January 7, 2019
Tam Muội


Núi Và Ta

Sừng sững hiên ngang giữa đất trời
Thản nhiên đứng đó ngắm làn trôi
Mặc bao biến đổi, vòng luân chuyển
Khí phách nghìn năm chẳng đổi dời...

Xuân vui hoa nở rợp mừng xuân
Hương đượm tràn lan toả góc tầng
Cánh nhỏ dập dìu gieo ý mộng
Ấp yêu, ước hẹn chuỗi thời gian

Hạ nóng hanh hao nào khóc hạ
Du dương, êm ả tiếng ve kêu
Líu lo, dào dạt lời chim hót
Mát giũ đong đưa, lững ngọn khều

Thu sầu héo lá nghẹn hồn thu
Bảng lảng sương lam trải mịt mù
Gợi nhớ, gợi thương, niềm thắm thiết
Heo may thoang thoảng nhẹ nhàng ru

Đông lạnh phủ trùm ngập giá đông
Khiến tê tái buốt, sắt se lòng
Nhìn kia tĩnh mịch đầy rơi rụng
Tuyết trắng dịu dàng phả ánh hôn...

Hùng vĩ muôn đời lặng lẽ kia
Âm u, bí hiểm tận sơn khê
Lần theo tuế nguyệt, chìm mưa gió
Chiếc bóng chơ vơ có sá gì

Còn ta! Cảm thấy thẹn cho ta
Lắm độ hoàng hôn dưới ráng tà
Cứ mãi trở trăn vì biển sóng
Để từ sâu thẳm gợn trào ra...


26/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1573)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Z-CORAZON-ROTO

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1573)

Tiếng Kêu Của Hồn Tình

Hồn tình hỡi! Có còn mang u ẩn
Chuyện hôm qua mấy bận gió lay cành
Làm lư lắc, rung rinh oằn trĩu nặng
Những ửng hồng lủng lẳng dưới khung xanh?

Bởi chưa hề không gian dừng một chỗ
Vắng lộng cuồng, mưa đổ, nắng hanh hao
Và sông sâu thiếu trào cơn nhấp nhố
Để khoảng dài lỗ chỗ cánh chênh chao

Dẫu ấm áp, ngọt ngào, muôn tha thiết
Chuỗi êm đềm, da diết luyến lưu thương
Nhưng mối chỉ, tơ vương bầu cách biệt
Thì làm sao tránh được lắm khi buồn

Đêm thao thức, hàn sương dần gom đọng
Chạnh nhớ người, hướng vọng cõi mù khơi
Nỗi mênh mang, ngậm ngùi ôm chiếc bóng
Lặng âm thầm trông ngóng, dạ sầu tơi!

Ai hát xướng, ai vui say chè chén
Ai lữ hành đi, đến cuộc ngao du…
Còn ở đây mịt mù, tay thấp nến
Sáng soi gần giữa chốn tối âm u

Nẻo thênh thang màu thu phơi xác lá
Con nai vàng ngơ ngác bức tranh xưa
Là hình ảnh bốn mùa treo trước ngõ
Canh cánh hoài, trăn trở một chiều mưa

Cảnh trái ngang dây dưa niềm khắc khoải
Làm xót xa, tê tái gợn đìu hiu
Khiến đôi lúc cheo leo bờ đỉnh núi
Đẩy hồn tình chới với cất lời kêu…


29/10/2018
Nguyễn Thành Sáng


Tình Vẫn Chưa Yên

Hoài oi bức thuỷ triều như kiệt cạn
Khiến đồng bằng hạn hán đã nhiều năm
Bên khung cửi phận tằm luôn dày dạn
Nhả tơ mành nào nản dẫu oái oăm

Ánh vành vạnh ngày rằm đâu còn nữa
Vì từ nay hương lửa chẳng mặn nồng
Em hụt hẫng mênh mông chùng vó ngựa
Những ngọt ngào, thề hứa, vụt tầng không

Bao kỳ vọng nghĩa chồng duyên vợ ước
Lễ nhà thờ, gương lược sánh vai nhau
Kiệu lộng lẫy, áo màu, cô dâu rước
Bái tông đường, nếm được miếng trầu cau

Nhưng thực tế nát nhàu xuyên tâm khảm
Chuyện chúng mình, nhện bám, nhợt nhạt phai
Niềm tin tưởng sớm cài mây u ám
Nợ há tròn bởi chạm đến chông gai

Ngoài cổng đó! Nhành mai đang ngóng đợi
Trái trên cây phơi phới tuổi xuân thì
Thơm ngan ngát rèm mi dài khiêu gợi
Mơn mởn mời, hồ hởi cánh thiên di…

Đêm cô độc rù rì con gió thoảng
Sấm sét gầm chớp nhoáng giữa màn đen
Ôm gối lẻ cổ chèn đau chệnh choạng
Siết tấc lòng loáng thoáng lệ mon men

Tiếng gà gáy đan xen vầng dương ló
Khép mảnh hồn vò võ nỗi niềm riêng
Tuyết băng giá ngả nghiêng sầu hoa cỏ
Dở dang rồi đơn gõ điệu Cồng Chiêng.


October 26, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1574)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:08 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Broken-Heart-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1574)

Nỗi Niềm Của Trái Tim

Lặng lẽ âm thầm đọc áng thơ
Buồn chan lệ khóc luống chơ vơ
Mảnh tình khao khát “Ai” hoài vọng
Và chiếc đò đơn xuôi lững lờ

Chợt thoáng rung rinh ngơ ngẩn lòng
Gió vờn nhánh cỏ dưới mưa giông
Ngu ngơ hồn lạc niềm vương vấn
Bối rối xuyến xao siết quả hồng

Sóng vỗ sông ngân phút gợn tình
Đàn chim ríu rít rạng bình minh
Hồn xuân phơi phới ngàn hoa nở
Rạo rực buồng tim những xập xình

Khẽ ước cùng “Ai” vẽ chữ yêu
Bến mơ say đắm quyện mây chiều
Luyến lưu rung cảm lâng hồn nhạc
Non nỉ êm đềm nhịp khúc tiêu

Những muốn cùng “Ai” chia đắng cay
Phôi pha ký ức chuỗi đong đầy
Nhặt sương góp lá vai đầu tựa
Thưởng ánh trăng vàng kết mộng say

Ánh tròn lại khuyết nhẹ trôi qua
Thổn thức tơ duyên đã đậm đà
Ngày lại qua ngày càng thắm thiết
Dâng trào ngọn sóng những ngân nga

Gửi chút hương yêu khuây khoả sầu
Hỡi chàng Thi Sĩ ngập hồn đau
Có người da diết bên đời đợi
Một sáng hừng đông toả sắc mầu.


September 8, 2018
Tam Muội


Có Một Trái Tim

Có một trái tim dạt dào xúc cảm
Lớn dần theo năm tháng nẻo cuộc đời
Chầm chậm mở, từng hồi ôm ấp nặng
Tình tha nhân lai láng, dưới trăng soi...

Trái tim ấy đầy vơi niềm thổn thức
Chuyện xa gần nhói nhức với yêu thương
Khiến những lúc hồi chuông loang đáy vực
Và đôi khi đỉnh ngất đón làn hương

Bỗng bất chợt con đường rong ruổi bước
Cơn thuỷ triều dâng nước ngập chân đi
Tiếng bì bõm thầm thì văng vẳng ngược
Cùng khuất chìm cố vượt, trĩu bờ mi!

Kể từ đó nẻo về mù mịt bóng
Còn hướng xa thì lộng ngọn lùa mây
Đăm đắm thẳng kéo dài phăng vạt ánh
Chỉ bốn bề thăm thẳm lững lờ bay

Tim vẫn đập chuỗi ngày mang nhung nhớ
Góc âm thầm trăn trở vấn vương xưa
Rồi thời gian mạnh đưa vào biển gió
Xơ cứng dần, nhịp gõ mỏi ngân nga...

Để giờ đây tim đà chai teo tóp
Nghẹn cung đàn dang dở khúc năm nao
Cho hồn nhạc lệ trào rơi khoé mắt
Lắm bao lần man mác nỗi sầu đau...

Ngoài khung cửa xạc xào rung kẻ lá
Trái tim cằn buồn bã, quạnh chơ vơ
Cố nắn nót vần thơ tìm khuây khoả
Giữa canh dài vò võ, phút giây mơ...


27/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1575)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:09 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Istockphoto-106387245-612x612

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1575)

Có Một Trái Tim

Có một trái tim dạt dào xúc cảm
Lớn dần theo năm tháng nẻo cuộc đời
Chầm chậm mở, từng hồi ôm ấp nặng
Tình tha nhân lai láng, dưới trăng soi...

Trái tim ấy đầy vơi niềm thổn thức
Chuyện xa gần nhói nhức với yêu thương
Khiến những lúc hồi chuông loang đáy vực
Và đôi khi đỉnh ngất đón làn hương

Bỗng bất chợt con đường rong ruổi bước
Cơn thuỷ triều dâng nước ngập chân đi
Tiếng bì bõm thầm thì văng vẳng ngược
Cùng khuất chìm cố vượt, trĩu bờ mi!

Kể từ đó nẻo về mù mịt bóng
Còn hướng xa thì lộng ngọn lùa mây
Đăm đắm thẳng kéo dài phăng vạt ánh
Chỉ bốn bề thăm thẳm lững lờ bay

Tim vẫn đập chuỗi ngày mang nhung nhớ
Góc âm thầm trăn trở vấn vương xưa
Rồi thời gian mạnh đưa vào biển gió
Xơ cứng dần, nhịp gõ mỏi ngân nga...

Để giờ đây tim đà chai teo tóp
Nghẹn cung đàn dang dở khúc năm nao
Cho hồn nhạc lệ trào rơi khoé mắt
Lắm bao lần man mác nỗi sầu đau...

Ngoài khung cửa xạc xào rung kẻ lá
Trái tim cằn buồn bã, quạnh chơ vơ
Cố nắn nót vần thơ tìm khuây khoả
Giữa canh dài vò võ, phút giây mơ...


27/10/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tự Sự Của Đôi Chân

Bởi mắc nợ nên đôi chân tại thế
Vướng sình lầy dâu bể của trần gian
Vừa chớm nở đã tàn hương kiệt quệ
Dẫu chai lỳ ngạo nghễ với lầm than

Thời niên thiếu lẩy đàn xây mộng tưởng
Lấp biển trời thẳng hướng tới tương lai
Đem cánh gió lướt dài muôn vạn trượng
Thoả tan bồng rạng ngưỡng sáng ngày mai

Yêu đất tổ gạo bài sôi kinh sử
Dụng chí tài chế ngự cả sơn khê
Bước dày dạn há nề dù bất cứ
Luôn quật cường quyết giữ mảnh hiền quê

Nhưng run rủi ê chề xuôi tuế nguyệt
Gặp kẻ hèn tâm huyết phải vùi chôn
Cảnh lao lý gửi hồn nơi đáy huyệt
Tin lẫn nhầm, quỷ quyệt, lắm xảo ngôn

Tuổi ngấp nghé hoàng hôn rơi đỉnh núi
Ngục giam cầm lủi thủi một mình đơn
Chân mỏi mệt chập chờn treo cát bụi
Nghe đắng cay, phận tủi, mối căm hờn…

Đêm nay ngắm rập rờn trăng cô đọng
Lã chã lòng trông ngóng chốn xa xăm
Tội bất hiếu tháng năm hoài phấp phỏng
Hận cõi đời lạc lõng giữa oái oăm

Mượn bút mực đăm đăm vào trang giấy
Trải nỗi niềm ngọ nguậy chứa vạn kim
Đôi chân rã, bùn dìm đang giẫy nẩy
Đoản thăng trầm vùng vẫy xát buồng tim.


October 27, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1576)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Giphy

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1576)

Nỗi Nhớ

Khắc khoải, ưu tư một nỗi lòng
Âm thầm chờ đợi kẻ bên sông
Trời xa chốn ấy hồn thu ngóng
Nẻo vắng phương nầy gió hạ trông
Đêm lạnh mơ màng, sương nhỏ bóng
Trăng mờ u ám, ánh buồn giông
Để cho cô tịch, chìm cô đọng
Nỗi nhớ dâng tràn, giá lạnh đông.


Nguyễn Thành Sáng


Một Thoáng Sầu Đông

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Thu vàng tiễn biệt tiết vào đông
Lạnh lẽo rèm thưa giấc chẳng nồng
Ủ dột tơ vò ôm gác rỗng
Âu sầu chỉ vướng nhặt phòng không
Thềm hiên tuyết phủ ê chề mộng
Mái sảnh mưa dầm quạnh quẽ trông
Lỗi nhịp cung đàn buông thả sống
Đêm về ngẫm lại thấy mình ngông.


October 28, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1577)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 16445514932-8d31b5b780-b

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1577)

Tự Sự Của Đôi Chân

Bởi mắc nợ nên đôi chân tại thế
Vướng sình lầy dâu bể của trần gian
Vừa chớm nở đã tàn hương kiệt quệ
Dẫu chai lỳ ngạo nghễ với lầm than

Thời niên thiếu lẩy đàn xây mộng tưởng
Lấp biển trời thẳng hướng tới tương lai
Đem cánh gió lướt dài muôn vạn trượng
Thoả tan bồng rạng ngưỡng sáng ngày mai

Yêu đất tổ gạo bài sôi kinh sử
Dụng chí tài chế ngự cả sơn khê
Bước dày dạn há nề dù bất cứ
Luôn quật cường quyết giữ mảnh hiền quê

Nhưng run rủi ê chề xuôi tuế nguyệt
Gặp kẻ hèn tâm huyết phải vùi chôn
Cảnh lao lý gửi hồn nơi đáy huyệt
Tin lẫn nhầm, quỷ quyệt, lắm xảo ngôn

Tuổi ngấp nghé hoàng hôn rơi đỉnh núi
Ngục giam cầm lủi thủi một mình đơn
Chân mỏi mệt chập chờn treo cát bụi
Nghe đắng cay, phận tủi, mối căm hờn…

Đêm nay ngắm rập rờn trăng cô đọng
Lã chã lòng trông ngóng chốn xa xăm
Tội bất hiếu tháng năm hoài phấp phỏng
Hận cõi đời lạc lõng giữa oái oăm

Mượn bút mực đăm đăm vào trang giấy
Trải nỗi niềm ngọ nguậy chứa vạn kim
Đôi chân rã, bùn dìm đang giẫy nẩy
Đoản thăng trầm vùng vẫy xát buồng tim.


October 27, 2019
Tam Muội


Đập Rắn Vỡ Đàn

Du dương thoảng, ru vầng treo đỉnh núi
Trải ánh ngà soi rọi nẻo trần gian
Cho thao thức mơ màng về diệu vợi
Nghe tấc lòng phấn khởi dậy lâng lâng...

Bỗng bất chợt, mây tràn lan cõi lộng
Đẩy long lanh gom bóng tận sau mờ
Rồi tiếp tục lững lờ giăng chầm chậm
Kín mịt mùng khuất hẳn mảnh chơ vơ

Gió cũng ngưng, thẫn thờ không thổi nữa
Khiến xám ngàn hớn hở, thoả thuê che
Để không tầng đầm đìa muôn hạt nước
Rỉ rả buồn nhẹ rớt hoá thành mưa

Bầu đã tối lại nhoà theo tí tách
Trên đỉnh trời cặp vách đá, trăng nghiêng
Cả mảng lớn sẫm đen trùm mặt đất
Kẻ co mình chất ngất tím niềm riêng

Thỉnh thoảng sét luồn xuyên qua cỏ lá
Kèm âm vang chát chúa vọng quanh đây
Canh cánh nỗi u hoài thêm lã chã
Đổ ướt gồng đối phó xé mang tai...

Mấy chục năm trường ai hay, ai hiểu
Góc sương mù nặng trĩu khối tư duy
Đón nhận thấy những gì trăng ửng chiếu
Hiểu lắm điều giọt nhểu đẫm bờ mi

Vậy mà vẫn lầm lì ôm câm nín
Chẳng thể nào toan tính chuyện thiệt hơn
Bởi từ lâu cây đờn nhằm lúc xỉn
Lỡ vói cầm đập rắn lượn gần chân...


28/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1578)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:13 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Green-leaf-dew-m

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1578)

MÂY SƯƠNG

Tạo hoá an bày để vấn vương
Tình mơ, biển mộng tợ mây sương
Không gian trôi nổi về muôn hướng!
Trụ bóng âm thầm tụ dáng thương!

Người cánh chim trời. vụt lướt bay
Ngàn xa, biển nước, rượu men say
Còn ai, nhi nữ, khu vườn nhỏ
Lắm lúc trăng lòng vọng đó đây

Nẻo sống điệp trùng phủ lối quanh
Rừng cây phơi thắm sắc vàng xanh
Vô vàn suối biếc, dòng sông chảy
Nét vẽ cuộc đời, một bức tranh

Đổi thay mưa nắng chuỗi thời gian
Tác tạo, phai tàn, chuyện thế nhân
Xuân, hạ, thu, đông, lần lượt mãi
Dần theo ngày tháng, ảnh phù vân!

Bởi thế nơi nầy đẹp biết bao
Đàng kia buốt tái xé tim đau
Đan xen, pha trộn vòng luân chuyển
Khắp chốn giăng đầy vạn tỉ sao

Nhớ thương da diết với đau hờn
Đàn nhịp cung sầu trải bước chân
Lãng tử qua bờ không ngoảnh lại
Ô kìa! Bạc bẽo cánh mây tầng

Còn đây thao thức tiếng tơ lòng
Thuyền thả xa rồi, vọng ngóng trông
Bến nước, cầu ao, chờ đợi nhé
Quay về kết mộng trước mùa đông!


Nguyễn Thành Sáng



Chợt Muốn Cùng Mây

Bởi tình trót lỡ, chớ tào khang
Khi sắc hoa tươi, bướm rộn ràng
Chừng ủ rũ tràng, phong phụ rẫy
Để châu cuồn cuộn sóng trường giang

Cho đời lạc lõng miền điêu bạc
Thế thái lọc lừa đến tổn thương
Đối xử ân cần, vang tiếng nhạc
Chốc thành khô cạn, quất dây cương

Chẳng biết vì sao nợ cõi trần
Chất chồng nghiệp quả mãi lần khân
Mênh mông u uẩn mờ tâm trí
Nặng trĩu nỗi niềm rịt bước chân…

Mưa giọt đầu mùa đang vắt vẻo
Trên giàn Chùm Ớt chiếu lung linh
Mát luồng khí hậu loang muôn nẻo
Như dịu xoa phiền, tô nét xinh

Sau cơn tầm tã trắng thang mây
Nhàn tản êm đềm, thưởng đó đây
Ẩn hiện kết hình bao thiếu nữ
Khẽ khàng suối chải dưới tàng cây

Mấy cụm nhịp nhàng trôi lãng đãng
Tứ phương bầu bạn, trỗi hoàn ca
Đỉnh cao rạng rỡ theo từng áng
Trải giấc mộng thường, Bậu với Ta...

Chợt muốn cùng mây phó mặc đời
Tháng ngày vô lự chuỗi rong chơi
Lúc trèo lưng núi, chừng lơ lửng
Đây quyện đồi thông, đấy biển khơi

Chợt muốn cùng mây lần vãng lai
Tiên bồng tỏ nguyệt cửa thiên thai
Lân Đài Phượng Các lầu soi bóng
Quạt ước ly thề, phút lãng phai.


October 29, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1579)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Looking-for-a-therapist-photo2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1579)

Tình Cờ Gặp Lại

Tan học nẻo về quyện bóng nhau
Giữa bầu lồng lộng, nắng rơi đâu
Bên vui hí hởn, lời rôm rả
Bên lắng tai nghe, nỗi dạt dào...

Ảnh đó giờ như vụn trắng nhoà
Từ khi “Ấy” đã quấn dây tơ
Còn tôi lặng lẽ dài năm tháng
Cát bụi phong sương phủ mịt mờ

Thế mà thỉnh thoảng dạ bâng khuâng
Nhớ những ra chơi dưới cội bàng
Nhớ hỏi, ngượng ngùng bài toán khó
Nhớ chiều chủ nhật sánh đôi ngang...

Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày xưa
Lần lượt thời gian gió thoảng lùa
Vật đổi sao dời, luân chuyển mãi
Từ từ, chầm chậm khuất trời xa

Làn mây, suối biếc, nụ cười duyên
Đã khiến hồn mơ hoá cánh thuyền
Lờ lững, nhẹ nhàng theo gợn nước
Bất ngờ sóng đẩy lật nằm nghiêng...

Hôm qua có việc, xe lên tỉnh
Lướt mắt nhìn ngang phía mé lề
Bỗng thấy quen quen hình thiếu phụ
Quẹo vào ngõ hẻm, lạnh hàng mi

Người đó là em của một thời
Chấm ruồi quen thuộc điểm son môi
Mỗi lần trò chuyện tôi say ngắm
Giờ chẳng hiểu sao, nốt nhạt rồi...


28/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tơ Lòng Ngỡ Đã Nguôi Ngoai

Mấy năm rồi tưởng đã khép buồng tim
Khâu nỗi nhớ, nhận chìm khung dĩ vãng
Nào có biết hôm nay trời chạng vạng
Gặp lại Người, bảng lảng khúc sầu đau…

Gót lang thang trên phố xá sẫm màu
Khi Đông lập Thu dàu dàu từ tạ
Tiết chuyển lạnh khiến hàng cây trút lá
Những côn trùng vội vã núp vào hang

Quán cà phê với chái nhựa bên đàng
Nơi hò hẹn tuổi đang còn xuân phới
Chẳng lo lắng tương lai điều nghĩ ngợi
Chuỗi vô tư hồ hởi rạng nét hồng

Ghế kia ngồi thuốc nhả quyện tầng không
Dáng tiều tuỵ chất chồng bao lam lũ
Điểm lấm tấm phất phơ bờ che phủ
Vướng phong trần lụ khụ mái đầu xanh

Chợt xốn xang như đất lỡ tan tành
Nghe vụn vỡ mỏng manh làn sương khói
Niềm thôi thúc chực trào dâng réo gọi
Điệu dập dồn siết cõi dạ thêm sâu

Duyên cớ chi sao cứ mãi nhịp cầu
Cho bịn rịn rèm châu buồn se sắt
Cảnh ngang trái trớ trêu hoài xếp đặt
Để nụ cười héo hắt đọng vành môi

Mưa bất ngờ..bong bóng lập lờ trôi
Thời gian bỗng từng hồi khơi ngột ngạt
Chừ khoảng cách xa xăm dường bát ngát
Lệ lưng tròng nhoà nhạt bước chân đêm.


October 29, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1580)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Jude-beck-219834-0

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1580)

Tơ Lòng Ngỡ Đã Nguôi Ngoai

Mấy năm rồi tưởng đã khép buồng tim
Khâu nỗi nhớ, nhận chìm khung dĩ vãng
Nào có biết hôm nay trời chạng vạng
Gặp lại Người, bảng lảng khúc sầu đau…

Gót lang thang trên phố xá sẫm màu
Khi Đông lập Thu dàu dàu từ tạ
Tiết chuyển lạnh khiến hàng cây trút lá
Những côn trùng vội vã núp vào hang

Quán cà phê với chái nhựa bên đàng
Nơi hò hẹn tuổi đang còn xuân phới
Chẳng lo lắng tương lai điều nghĩ ngợi
Chuỗi vô tư hồ hởi rạng nét hồng

Ghế kia ngồi thuốc nhả quyện tầng không
Dáng tiều tuỵ chất chồng bao lam lũ
Điểm lấm tấm phất phơ bờ che phủ
Vướng phong trần lụ khụ mái đầu xanh

Chợt xốn xang như đất lỡ tan tành
Nghe vụn vỡ mỏng manh làn sương khói
Niềm thôi thúc chực trào dâng réo gọi
Điệu dập dồn siết cõi dạ thêm sâu

Duyên cớ chi sao cứ mãi nhịp cầu
Cho bịn rịn rèm châu buồn se sắt
Cảnh ngang trái trớ trêu hoài xếp đặt
Để nụ cười héo hắt đọng vành môi

Mưa bất ngờ..bong bóng lập lờ trôi
Thời gian bỗng từng hồi khơi ngột ngạt
Chừ khoảng cách xa xăm dường bát ngát
Lệ lưng tròng nhoà nhạt bước chân đêm.


October 29, 2019
Tam Muội


Dở Dang Hồn Tức Tưởi

Gặp lại em khi lửa tình đã tắt
Chuyện cung đàn vỡ nát gạt qua rồi
Nay bất ngờ...khiến gợn sóng đầy vơi
Dậy man mác, ngậm ngùi đau giữa trái...

Đượm duyên dáng, diễm kiều khoe sắc ấy
Giờ hoá thành tím tái, rũ chiều đông
Giống như ai, em cũng có tấm chồng
Mà chồng đấy! Còn lòng em quạnh vắng

Vòng định mệnh đẩy chìm sâu hố thẳm
Ngất đỉnh sầu, cay đắng dạ triền miên
Lắm bao lần gượng đứng thẳng người lên
Nhưng kiệt sức cam đành xuôi phận số

Dưới đèn treo, nghẹn ngào em nức nở
Nét u hoài, vò võ, giọt châu sa
Đã hết rồi, là vợ của người ta
Sao cứ mãi hương xưa niềm phảng phất...

Kể sự việc kèm theo từng tiếng nấc
Nhểu đầm đìa, suối mắt ửng màu thu
Khiến cho kẻ đang lặng lẽ trầm tư
Buồn thấm thía, thẫn thờ thêm da diết

Tôi cố nén cho đừng cơn gào thét
Uất hận tràn bạc ác, ở bên kia
Nỡ nhẫn tâm bẻ gãy một cành hoa
Khi giữa độ đậm đà hương loang toả

Cánh hoa vỡ, nhuỵ hồng rơi mé cỏ
Bị vật vờ ngọn gió dập vùi tan
Để trọn đời hồn mộng cánh lang thang
Hoài tức tưởi nhớ trăng vàng lộng ánh...


29/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1581)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Tenor-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1581)

Nỗi Niềm Dưới Mưa

Mây đen mù mịt trải giăng đầy
Kín cả khung trời buổi sáng nay
Gió thổi từng hồi nơi diệu vợi
Đẩy bầu lạnh lẽo, buốt bàn tay!

Rỉ rả giọt rơi đẫm mái nhà
Âm buồn lay động cõi lòng ta
Lâng lâng cảm xúc, quay về nhớ
Cái thuở thanh xuân lắm đậm đà

Giông gió, bão bùng có sợ chi
Đường đi thẳng hướng cứ mà đi
Mưa to chỉ việc ngang dừng đụt
Chẳng lạnh, chẳng lâu, chẳng có gì

Giờ đây cảm thấy nỗi niềm lo
Cột có vững chân, nóc có rò
Nền thấp hay cao, không ngập nước
Coi chừng cảm lạnh mỗi khi ho!…

Mới hay thắm thoát chuỗi thời gian
Sâu thẳm từ trong đã đổi hàng
Mặc kệ, an nhiên, nào vướng bận
Trở thành nghĩ ngợi với miên man

Nửa cảm thấy vui, nửa thấy buồn
Vui vì hiểu được tiếng rung chuông
Giúp sầu lắng đọng, thôi trăn trở
Dạ vẫn an nhiên bởi tỏ tường

Còn buồn trống vắng, cảnh đìu hiu
Nắng rụng dần loang sắc ảnh chiều
Da diết nằm đây mà chẳng thể
Để hoài thao thức, bóng liêu xiêu!


17/7/2017
Nguyễn Thành Sáng


Ray Rứt Chiều Mưa

Suốt mấy tháng nay nóng hực hừng
Chói chang oi ả mãi lừng khưng
Dẫu Đông trước cửa, Thu tròn giấc
Ngọn nắng xôn xao chẳng muốn ngừng

Chiều rơi góc quán ngẩn ngơ ngồi
Đếm giọt nhỏ đều trên tách nôi
Thưởng vị đậm đà mùi béo ngậy
Khiến hồn nhẹ nhõm quyện mây trôi

Bất chợt gió đâu lồng lộng dày
Tầng cao xám xịt vũ cuồng quay
Cỏ cây nghiêng ngả buông xào xạc
Bấn loạn chim trời vỗ cánh bay

Hiên thềm tí tách hạt lưa thưa
Lành lạnh khí trời luồn lách đưa
Rít nhẹ điếu thơm, huyền khói nhả
Mắt nhìn lơ đãng ngắm cơn mưa

Thấp thoáng lêu nghêu đụt dưới lề
Bờ vai mảnh khảnh, tóc lê thê
Khò khè thỉnh thoảng ho vài tiếng
Nét Phượng đăm chiêu vẻ não nề

Phút giây ngắn ngủi lại thầm vương
Cảm giác lâng lâng trải mộng thường
Muốn hỏi han chào, khi ướt lạnh
Đà Ai sưởi ấm, lửa nồng hương?...

Gặp gỡ nhất thời có nhớ nhau?
Còn Tôi trăn trở, dạ thêm dàu
Phải chi lúc ấy đừng e ngại
Thì đã không như lắt lẻo tàu.


October 30, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1582)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Source

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1582)

Ray Rứt Chiều Mưa

Suốt mấy tháng nay nóng hực hừng
Chói chang oi ả mãi lừng khưng
Dẫu Đông trước cửa, Thu tròn giấc
Ngọn nắng xôn xao chẳng muốn ngừng

Chiều rơi góc quán ngẩn ngơ ngồi
Đếm giọt nhỏ đều trên tách nôi
Thưởng vị đậm đà mùi béo ngậy
Khiến hồn nhẹ nhõm quyện mây trôi

Bất chợt gió đâu lồng lộng dày
Tầng cao xám xịt vũ cuồng quay
Cỏ cây nghiêng ngả buông xào xạc
Bấn loạn chim trời vỗ cánh bay

Hiên thềm tí tách hạt lưa thưa
Lành lạnh khí trời luồn lách đưa
Rít nhẹ điếu thơm, huyền khói nhả
Mắt nhìn lơ đãng ngắm cơn mưa

Thấp thoáng lêu nghêu đụt dưới lề
Bờ vai mảnh khảnh, tóc lê thê
Khò khè thỉnh thoảng ho vài tiếng
Nét Phượng đăm chiêu vẻ não nề

Phút giây ngắn ngủi lại thầm vương
Cảm giác lâng lâng trải mộng thường
Muốn hỏi han chào, khi ướt lạnh
Đà Ai sưởi ấm, lửa nồng hương?...

Gặp gỡ nhất thời có nhớ nhau?
Còn Tôi trăn trở, dạ thêm dàu
Phải chi lúc ấy đừng e ngại
Thì đã không như lắt lẻo tàu.


October 30, 2019
Tam Muội


Phải Hẹn Ba Sinh...

Ơ hay! Là lạ cái ông nầy
Mưa đổ bất ngờ, kẹt đứng đây
Chẳng biết, chưa hề lần gặp gỡ
Cớ sao chăm bẳm hướng nhìn ngay...

Thẳng mặt “Người ta” hoài vậy hỉ!
Khiến cho mắc cỡ dạ rung rung
Giả đò làm bộ ho vài tiếng
Vơi bớt nỗi lòng gợn tứ tung

Lỡ mốt mai nầy cảm mến thương
Sông xa cách trở, có vương buồn?
Đêm đông giá lạnh mình thui thủi
Bốn phía mịt mù... có thấy sương?

Chiều vắng không gian xám trải về
Cõi lòng nhung nhớ có lê thê?
Bóng chim tăm cá, bầu lam khói
Có nghẹn âm thầm. quạnh lối đi?...

Nếu mà như vậy! Thì sao hỡi
Cho chẳng trái tim phải vướng sầu
Khi nước giọt nhiều rơi xuống đất
Âm thầm, rỉ rả thấm vào sâu...

Thôi đừng! Đừng nữa nhé ông ơi!
Dãy tối ngàn năm tận cuối trời
Chầm chậm từ từ giăng phủ kín
Vầng trăng chửa thấy, lấy chi soi?

Giây phút tình cờ gió thoảng đưa
Hàng cây ướt đẫm, nhánh quay tơ
Tâm tư loáng thoáng nghe dào dạt
Phải hẹn ba sinh...Tái ngộ mờ.


30/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1583)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Lua-0c27ef

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1583)

Của Mình Mà Chưa Thể

Đêm từng đêm lặng ngồi yên thao thức
Chuyện xa gần từng phút vẫn miên man
Một cái gì như bâng khuâng, day dứt
Rỉ rả bào, châm chích ở con tim...

Nhìn cuộc sống triền miên chìm vất vả
Thế thái đời tơi tả phủ vây quanh
Cô đọng gọn cam đành bao trước mắt
Còn lại thì, mặc gió lướt qua nhanh

Tự nung nấu, tự mình phương lo lắng
Dãy thăng trầm lận đận, cố tìm vui
Lờ lững chảy ngược xuôi ngày mấy bận
Kiếp mảnh thuyền chấp nhận thế mà thôi

Có những lúc ngậm ngùi, nhung nhớ thuở
Nhớ chuỗi dài, rạng rỡ nét hồn nhiên
Nào canh cánh muộn phiền hay trăn trở
Chỉ sớm chiều hít thở ngọn hoa niên...

Bỗng một hôm nỗi niềm xưa được biết
Xúc động tràn, đỉnh loé ánh quang linh
Rồi thỉnh thoảng dáng hình thương thân thiết
Thoáng chập chờn, ghị siết quả rung rinh

Kể từ đó trăng tình soi gợn nước
Bến đò khuya mấy lượt khách sang sông
Cánh chèo mỏi đã neo dòng cắm cột
Bất chợt thành chim hót buổi hừng đông

Vương vấn mãi xoay vòng nơi tâm tưởng
Bước lang thang vọng hướng mịt mờ khơi
Duyên đưa đẩy, sáng ngời, em lởn vởn
Bóng vợ hiền tới chốn...Để chơi vơi...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Dám Hỏi Cơ Trời

Khoác chiếc áo len đi giữa trời
Rì rào gió thổi, lá nằm phơi
Sắc hoa lê trắng đang trào độ
Tưởng bóng thiên thần rong ruổi chơi

Nếm lạnh bao trùm, dạ ngổn ngang
Sơn khê vạn dặm cách ngăn đàng
Đồng vươn bàng bạc tình thăm thẳm
Núi uốn ngoằn ngoèo nghĩa dở dang

Thoạt buồn bởi nợ vướng long đong
Nghi vấn Người Dưng chẳng trọn lòng
Kiếm cớ day dưa càng phức tạp
Mơ hồ chỉ mượn ngọn xuân phong

Thấy nụ trên cây chớm tựu thành
Cầu vòng rực rỡ chiếu long lanh
Chim non lảnh lót khi hừng sáng
Vội vã ngất ngây khách lữ hành?

Còn Đây trăn trở chuỗi dày vò
Khắc khoải bốn mùa liễu ốm o
Ngắm khuyết lập lờ nghe tủi phận
Nửa huyền nửa thật mãi so đo

Nếu lỡ kiếp trần nhặt đắng cay
Quầng đen u ám phủ chân mày
Treo năm tháng đợi giờ sum họp
Cho rớt vực sâu, cảnh đoạ đày

Hỏi Ai có thể giải giùm Ta
Một mối lương duyên thắm đượm mà
Cứ sóng dập dồn xuôi tuế nguyệt
Nên rằng thiết thạch vọng hoàn ca?


October 31, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1584)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 JRC-4086

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1584)

Dám Hỏi Cơ Trời

Khoác chiếc áo len đi giữa trời
Rì rào gió thổi, lá nằm phơi
Sắc hoa lê trắng đang trào độ
Tưởng bóng thiên thần rong ruổi chơi

Nếm lạnh bao trùm, dạ ngổn ngang
Sơn khê vạn dặm cách ngăn đàng
Đồng vươn bàng bạc tình thăm thẳm
Núi uốn ngoằn ngoèo nghĩa dở dang

Thoạt buồn bởi nợ vướng long đong
Nghi vấn Người Dưng chẳng trọn lòng
Kiếm cớ day dưa càng phức tạp
Mơ hồ chỉ mượn ngọn xuân phong

Thấy nụ trên cây chớm tựu thành
Cầu vòng rực rỡ chiếu long lanh
Chim non lảnh lót khi hừng sáng
Vội vã ngất ngây khách lữ hành?

Còn Đây trăn trở chuỗi dày vò
Khắc khoải bốn mùa liễu ốm o
Ngắm khuyết lập lờ nghe tủi phận
Nửa huyền nửa thật mãi so đo

Nếu lỡ kiếp trần nhặt đắng cay
Quầng đen u ám phủ chân mày
Treo năm tháng đợi giờ sum họp
Cho rớt vực sâu, cảnh đoạ đày

Hỏi Ai có thể giải giùm Ta
Một mối lương duyên thắm đượm mà
Cứ sóng dập dồn xuôi tuế nguyệt
Nên rằng thiết thạch vọng hoàn ca?


October 31, 2019
Tam Muội


Đợi Với Mong...

Một tối em về trong bến mơ
Gót sen lững thững giẫm khung mờ
Bóng hồn bỗng thoắt rời thân xác
Ảm đạm tơ vương xoải lững lờ...

Không gian bát ngát vạn vì sao
Lấp loé pha lê nhã ý chào
Lất phất ngọn lùa nâng suối tóc
Tỏ niềm ngưỡng mộ nét thanh tao

Mảnh khuyết non xa cũng ló dần
Ánh ngà chầm chậm trải thênh thang
Như dâng xúc động nhìn man mác
Toả sáng mênh mông giúp dặm đàng!...

Cõi vắng trời Nam, kẻ sĩ quèn
Nửa đời dang dở, nửa đời đen
Cái gì cũng thiếu, cũng thua kém
Chỉ có nầy đây, ở trái tim

Biết say ngây ngất tình yêu dấu
Biết cảm long lanh tặng bước đời
Biết nhớ dòng sông từ độ ấy
Biết sầu cánh gãy lạc chơi vơi

Và biết tận cùng giữa quả thương
Cái gì, lởn vởn mối tư tương
Mà xe bánh cứ lăn tròn trịa
Đành chỉ canh khuya, thỉnh thoảng buồn...

Đêm ấy tình cờ vườn mộng thắm
Uyên ương tiếng gọi xuyến xao lòng
Đồng thanh, huyền bí, dài năm tháng...
Đúng thật đây rồi! Đợi với mong.


31/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1585)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Plumeria-hd-abstract-photography-plowers-Ultra-HD-Desktop-2560-X1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1585)

HÃY TỎ LÒNG

Gió đã nhẹ khơi ý mộng hồn
Mây kia sao chẳng trải nguồn cơn?
Để đêm sóng nước ngàn năm chảy
Cho bóng trăng sương vạn kỷ vờn!
Chuỗi sống quạnh hiu sầu gối chiếc
Thời buồn lặng lẽ tủi cô đơn
Ai ơi! hãy động bầu tâm sự
Để có yêu đương, chẳng chập chờn!


Nguyễn Thành Sáng


Đã Trót Lòng

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Đã để tình yêu đốn dạ rồi
Tim buồng phấn khởi giữa dòng trôi
Chiều rơi mộng ảnh in mền gối
Tối rụng mơ chàng ẩn lưỡi môi
Hái nhuỵ đừng mau hờ hững đổi
Vờn hoa chớ thoảng lạnh lùng bôi
Cầm tay đảnh lễ tròn hôn phối
Thoả giấc bên đời mãi đẹp đôi.


November 1, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1586)
Bài gửi Sat May 30, 2020 11:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
mươi -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 12 Tenor

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1586)

Trăng Vẫn Trăng..

Mơ màng kia! Hình Nàng ngồi đó
Nét u hoài, vò võ, héo hon
Cành nghiêng nhẹ lắc từng cơn
Suối mây khô nước, rối dồn bóng thu...

Bầu sẫm tối, lờ mờ sương trắng
Ngọn như buồn, lẳng lặng rung tơ
Nhện treo thỉnh thoảng vật vờ
Tợ niềm cảm thấu, thẫn thờ nhìn Ai

Bờ thon thả quay ngay phòng giữa
Ánh âu sầu khuôn cửa hướng trông
Tâm tư triền sóng bập bồng
Nghẹn ngào dấy động, ửng dòng châu pha!

Chạnh da diết, ngân nga nhịp đập
Thương bạn lòng bão táp làn che
Bởi do chính ở nơi Ta
Chẳng kềm được lửa để mà bốc hơi

Nay tấc dạ ngậm ngùi, day dứt
Tự trách mình giây phút mông lung
Đã làm khoảnh khắc không trung
Đêm thanh bất chợt mịt mùng gió đưa

Đẩy dãy lớn từ xa giạt lại
Phủ long lanh ngần ấy khuất chìm
Khiến cho biển nước con thuyền
Chơi vơi nhấp nhố, nỗi niềm mênh mang

Ta đứng sát kề bên Dấu Ngọc
Gửi ngàn yêu lên tóc của Nàng
Đỉnh trời vẫn đó vầng trăng
Dẫu cho lắm lúc xám ngàn đùa trêu...


11/10/2019
Nguyễn Thành Sáng



Há Sờn Vạt Bâu

Vang đồng vọng cú kêu non nỉ
Tiết giao mùa lạnh khí hậu sang
Bên song ngắm bóng trăng vàng
Mà xa xót phận lỡ làng trúc mai

Đêm quạnh vắng trang đài lặng lẽ
Bút miệt mài khảy nhẹ dòng thơ
Ngả nghiêng nguệch ngoạc vật vờ
Tóc buông ủ rũ xác xơ cõi lòng

Buồn dằng dặc đèn chong thao thức
Điểm canh năm trống ngực dập dồn
Ngậm ngùi nuốt lệ vô ngôn
Bỗng nhiên giông tố, càn khôn mịt mùng

Thiếp cũng biết tình chung son sắt
Nhưng hoá công sắp đặt vạn điều
Ruộng đâu bát ngát phì nhiêu
Người nao thể mãi đăm chiêu tháng ngày

Hoa nở rộ bướm say hút mật
Mây đẩy đùn phải lất phất mưa
Gió lay ắt mấy rặng dừa
Hề yên vững trụ đong đưa xạc xào

Bởi tại rớt chênh chao viễn cảnh
Đượm thêm màu óng ánh pha lê
Khiến sỏi đá, ngõ đi về
Lắc lư khập khễnh não nề gót chân

Chừ thấu hiểu nhiều lần Chàng đã
Nén nghẹn ngào băng giá bủa quanh
Ngổn ngang tâm sự chòng chành
Vẫn luôn vồn vã, há đành rẽ uyên

Giấc Vu Giáp thuyền duyên tiền định
Đoạn cuối đời chẳng tính thiệt hơn
Chung tay xoá vết chập chờn
Chỉ tơ siết chặt, đố sờn vạt bâu.


November 1, 2019
Tam muội
 

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 12 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 7 ... 11, 12, 13 ... 16 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-