Thì ra ta vừa lạc bước vào mơ Gặp lại Nương thời thơ nơi âm cảnh Đã từng khắc trong tim ngàn sâu nặng Tiếng non thề biển hẹn mãi không thay...
Vậy mà giờ ta lặng lẽ ngồi đây Chạnh lòng nhớ tình ai trong dĩ vãng Hồn yêu thương chỉ gần nhau một thoáng Rồi sương mờ trải nắng bốc hư không
Đây dương trần cảnh giới của mênh mông Một ma ảnh trên dòng sông lượn khúc Đang thao thức, trở trăn từng giây phút Dấu hỏi dài...kết thúc chuyến thuyền đi
Bởi âm gian thắm thiết mối duyên thề Thêm cõi thế lê thê tình tấm mẳn Cùng duyên vỡ luyến lưu hằn sâu nặng Gửi ước nguyền tiếng hẹn kiếp lai sinh...
Ôi đêm nay! Thổn thức tự riêng mình Chao lư lắc, bập bềnh trong biển cả Từ xa xa vọng âm buồn của gió Tím lòng ta nhung nhớ với băn khoăn
Cả khối đen trùm phủ kín vầng trăng Chút lấm tấm trên tầng cao lấp loé Ôm đơn độc trầm mình trong quạnh quẽ Nghe tim buồn khe khẽ nhịp sầu ai…
Thôi tất cả! Tạm thời nên gác lại Bóng thời gian chuyển tới sẽ do duyên Hãy phôi phai, rũ bỏ nỗi miên man Nghĩa trang đến để viếng mồ Cha Mẹ...
“Thế rồi Hồn Lang gác qua mọi suy nghĩ éo le, vào nghĩa trang đến mồ Cha Mẹ...”
24/7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 27, 2021 4:01 pm; sửa lần 4.
Chia sẻ buồn với hồn ma hối hận Cũng thấy lòng chan chán cảnh muội mê Kết bạn xấu bị rù quến, rủ rê Để đưa đẩy đường đi rơi hố thẳm,
Công dưỡng dục, sinh thành bao năm tháng Trả mẹ cha gánh nặng nỗi thương đau Con của tôi kỳ vọng có còn đâu Ôi nhức nhói! Tình sâu trao vô nghĩa…
Lang dời bước, lẳng lặng dưới mờ khuya Nơi quả tím lê thê dòng nhịp đập Ngọn phong sầu từ xa về từng chập Se sắt niềm ủ ấp thuở đời mơ
Nay âm cảnh lại héo hắt, chơ vơ Bóng bảng lảng vật vờ mang thổn thức Nửa thương nhớ, nửa ôm bầu trăn trở Chuyện dương trần ánh tỏ với màn đen
Kiếp con người như thể một loài chim Khoảnh khắc tổ rồi tìm mồi dưỡng sống Giương đôi mỏng vào không gian lớn rộng Lắm nắng cuồng, gió lộng, hạt mưa sa
Đến mai kia mỏi cánh dưới dương tà Thân rũ rượi là đà nơi tĩnh mịch Dõi mắt nhạt tận phương ngàn xa tít Từ trong tim rả rích tiếng bâng khuâng
Kẻ đêm tối cùng với kẻ có trăng Ai cũng phải có lần rời cõi thế Chỉ khác nhau giữa hồn ma bóng quế Bên nhẹ nhàng, bên để tội mà thôi...
“Hồn Lang vẫn vừa đi vừa thổn thức”
5/8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Dec 07, 2021 3:32 pm; sửa lần 2.
Lang tiếp bước, nặng mang niềm xa xót Chuyện ái tình vàng vọt với đau thương Tìm khuây khoả, băng đường qua xóm nhỏ Giữa bốn bề đây đó phủ màn sương...
Bỗng! Ai tựa sát cột đèn rên rỉ Như tấc lòng thủ thỉ gửi đêm đen Vẻ thờ thẫn u buồn, đôi khoé lệ Dưới vụt vù gió thổi ánh chao nghiêng
Sao ngồi đó hỡi em? Đầy nước mắt Nỗi nghẹn ngào rung lắc mãi không thôi Hình hốc hác, rã rời trên khuôn mặt Trải tối sầm che khuất mảnh trăng soi…
Em hối hận! Vô cùng là hối hận Ngọn lửa bồng cuốn quấn muội mê tâm Vô ý thức leo cành đong đưa giỡn Để một ngày lỡ trớn vỡ tim gan
Dại dột hứng rồ ga tăng vận tốc Mượn âm thanh vun vút để làm vui Chiều hôm kia hết thời bị thắng gấp Xe chui gầm, phổi dập đứt lìa hơi
Ôm tức tưởi hồn về nơi cõi chết Giấc mộng ngàn chấm hết kể từ đây Cánh hoa yêu tháng ngày tơ thắm dệt Chốn dương trần rồi kết sợi cùng ai
Đường tương lai rạng ngời đang phía trước Chỉ “cái bùng” quay ngược, bốc không trung Bỏ mẹ cha hoàng hôn vào con nước Cho sóng cồn lần lượt nhấn chìm luôn...
“Gặp con ma vận tốc”
15/8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Nov 28, 2021 5:23 pm; sửa lần 1.
Ôi thế sự! Muôn đời như sóng vỗ Theo gió ngàn nhấp nhố gợn lăn tăn Từng lớp lớp, trùng điệp trải giăng ngang Rồi khoảnh khắc tan dần trong biển nước,
Giống như cây, chồi non đâm vươn vượt Chuyển dần xanh, đứng trước sáng vầng đông Tắm mưa nắng, đùa giỡn với phiêu bồng Cũng một chiều héo cong, vàng võ rụng…
Vừa ngẫm nghĩ, vừa nhìn ai kiếm sống Tấm thân tàn, chiếc bóng lũi chơ vơ Mau lẹ chân để bươi móc cái dơ Tìm ở đó cuộc cờ nơi cõi thế
Nỗi xúc cảm, xót xa trào ánh lệ Thương kiếp đời bất hạnh chỉ tối tăm Ai nhà cao, cửa rộng, mát khung xanh Còn đây kẻ lại hằng mong…đồ bỏ
Từ bên kia tiếng gà kêu ò ó Vầng thái dương lấp ló tận xa xa Lang gác niềm trăn trở để phôi pha Quay trở gót, bay qua tìm chỗ nghỉ
Tán lá rộng đằng kia nhanh trực chỉ Sương hãy còn đẫm lệ cả cành cây Phóng mình lên, nén lại chuyện trần ai Đánh một giấc thật say vào cảnh mộng…
Kìa! Nét ai sao như là giông giống Cái ảnh hình, cái bóng của tôi mơ Em xinh xinh, lui tới kiếm hay chờ Nay chợt thấy, ngẩn ngơ nhìn theo mãi...
“Lang mơ thấy lại cảnh năm xưa phút giây đầu gặp vợ”
27/8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Dec 07, 2021 4:11 pm; sửa lần 2.
Thu Jun 04, 2020 9:47 pm by Nguyễn Thành Sáng