Tương phùng ai nối chiếc cầu thơ
Cho những hoa cau rụng trắng bờ
Bóng nắng hòa thu say sắc dịu
Mây trời khói tỏa những cuồn tơ
Sương thả hồn đêm xuống bến trăng
Những hàng cây đứng rũ tay oằn
Gió qua lay khẽ đêm xao động
Từ chốn trời xa ghé mắt hằng !
TTP
Tương phùng tri kỷ kết thuyền thơ
Nhẹ lướt qua sông vượt bến bờ
Dưới bóng nguyệt vàng loang sắc dịu
Lung linh vầng ánh nhả hàng tơ
Đêm mờ lóng lánh hạt sương trăng
Kết tụ hơi hương trỉu nặng oằn
Gió nhịp ngân nga hồn giọt động
Bao vầng óng ả tỏa cung hằng!
NTS