Đêm thao thức với bầu sao nhàn nhạt
Tối vô cùng theo thăm thẳm chiều sâu
Mưa nhạt ánh và bụi mù phủ lấp
Trong u buồn tìm lại ánh vì sao
Mưa có lạnh như đêm hoài tăm tối
Trời có xa những thế giới âm u
Người lạc lõng vào thiên thu vũ trụ
Tỏa ánh mờ đêm cát bụi phù du !
TTP
Mây xám trôi, kéo khung trời nhàn nhạt
Động hồn người, bàng bạc với niềm sâu
Không gian mờ như sầu đau phủ lấp
Nghẹn u hoài từng chập vọng trăng sao?
Trời chưa đêm thế mà như sẩm tối
Cho lòng ai vời vợi nỗi âm u
Như ảm đạm chiều thu trùm vũ trụ
Chuỗi tái tê vần vũ cuốn phù du!
NTS