Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4 ... 11 ... 19  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1960
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 3 Empty
09102022
Bài gửiThơ Nguyên Hữu

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
 
Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
 
07/2000
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Vẹn nguyên 2
» Ước nguyện
» Vẫn vẹn nguyên
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 02, 2023 2:55 pm by Nguyên Hữu
PHONG TRẦN
(Gieo vần tiếp)
 
Lặng gió, hàng cây đứng bóng
Đường xưa chói loà tia nắng
Người vắng bóng kẻ đi tìm
Bụi tung theo gió lặng im…
 
Người đi trên đường thưa thớt
Chốc chốc xe qua từng đợt
Giọt nắng vẫn không ngớt rơi
Đường khô không giọt mồ hôi…
 
Ai về bụi đường loang lổ
Bàn chân làm như rất khổ
Rón rén như dẫm gai, xương
Đi sát phía bên lề đường…
 
Một đôi tòng teng vui sướng
Sùm sụp chiếc nón như vướng
Che kín khuân mặt người đi
Dường như đã hết xuân thì…
 
Bên đường ruộng lúa thủ thỉ
Nhấp nhô theo chiều gió chỉ
Thì ra phía trước căn nhà
Điểm dừng mơ của kẻ xa…
 
Bước chân nặng nề chậm quá
Cơn gió giận người quất lá
Như muốn quát: “Đi mau lên”.
Oi nóng vẫn đương làm phiền…
 
Bàn chân vẫn luôn thẳng tiến
Về nhà, nhà ơi… xuất hiện
Thần chú cho kẻ bụi đường
Kêu thầm đến độ đáng thương…
 
Che tay sót người hồi hướng
Niệm thầm câu kinh vô lượng
Ai đó chóng được về nhà
Về rồi hạn chế đi xa…
 
02-02-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 02, 2023 7:58 pm by Nguyên Hữu
ĐÔI MẮT
 
Trong đêm tối mịt mù thăm thẳm
Người bình thường tìm của vào cũng khó
Vậy mà anh đôi mắt chẳng còn
Anh mò mẫm vâng anh luôn mò mẫm
Trong màu đen ảm đạm mênh mông
Và nhìn đấy cửa anh sờ thấy
Nhưng loay hoay mãi chẳng thể vào
Và có lúc không may xảy tay ngã
Lại đớn đau ai biết ai hay
Chỉ lặng lẽ âm thầm gượng dậy
Lại lần mò trong ảm đạm tối tăm
Tôi chợt thấy mà lòng đau nhói
Vội vàng tôi đến đỡ anh tôi
Nhưng biết đấy lúc tôi không có
Thì anh đây vẫn ngã vẫn đau
Tôi hận đời sao bất công thay
Sao nỡ cướp của anh đôi mắt
Anh hiền lành tốt bụng lắm mà
Nếu mắt sáng trắc anh hơn bao kẻ khác
Có mắt mà đi chẳng đúng đường
Để rồi đứng trên bờ vực thẳm
Để rồi đứng trước ngõ hẹp đường cùng
Hay lạc bước trước rừng già muôn lối
Ôi thế đấy ai ơi còn đôi mắt
Đang lầm đường hãy nhìn hãy nghĩ
Quay lại cùng cuộc sống tươi vui
Để cho đôi mắt thêm long lanh trong sáng
Cho mắt anh thêm một chút sáng trong…
 
02.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 8:07 am by Nguyên Hữu
PHẬN
(Tam ngũ hành)
 
Người đàn bà
Trưởng thành là bởi vì
Đã phải đi
Một mình khi bạn đời
Vô tâm thôi.
Cũng có đôi lúc gặp
Được vài cặ
 Quá tự lập cuộc sống
Nếu khác mộng
Sẽ rời không hối tiếc.
Có người biết
Như tiểu thuyết nông sâu
Khi cạn bầu
Còn gì đâu để giữ,
Sao thế chứ
Khi mà thứ xốc nổi
Bị đánh đổi
Trước một mối tình lỗi
Sự phản bội
Sẽ sớm hồi trĩu quả.
Kẻ trăng hoa
Gặp đàn bà nhạy cảm
Thật u ám
Còn có dám bước them
Hay từng đêm
Ôm gối mềm nức nở.
Đàn bà sợ
Đàn ông đó biết chưa…
 
03-02-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 3:02 pm by Nguyên Hữu
TÌNH TÔI
 
Thời gian nào đứng đợi ai
Đối với tôi thời gian đâu có chậm
Cứ chạy trôi vùn vụt tháng năm
Tôi biết chứ nhưng làm sao được
Tôi quen em, rồi bỗng yêu em
Tôi muốn nói muốn tâm sự cùng em
Để ta hiểu nhau thêm -  nhưng tôi chẳng thể
Đứng trước em tôi trở nên khó hiểu
Muốn nói mà ấp úng rụt rè
Và em ơi – có hiểu dùm tôi
Tôi muốn nói – sao tôi bối rối
Em hiểu mà sao vẫn lặng im
Để tình tôi cứ lớn dần như thế
Còn thời gian cứ lặng lẽ trôi trôi…
Và đôi ta vẫn chỉ là quen biết
Gặp nhau cười và liếc mắt hoài thôi…
 
03.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 7:41 pm by Nguyên Hữu
TÌNH QUÊ
 
Tôi nâng niu từng hạt gạo quê tôi
Qua bao miền tới người lao khổ
Ở nhà quê hay trong thành phố
Hạt gạo, hạt cơm - thơm nức hương quê
Để bất chợt trở về trong kí ức...
Cánh đồng bát ngát lúa xanh
Cơn gió chạy vòng, vờn trên lúa
Đưa hương thơm dải khắp quê tôi
Tôi bỗng nhớ có dáng mẹ tôi ở đó
Cúi gập người múc từng gầu nước
Mồ hôi rơi - nước tràn - lúa tốt...
Tôi bỗng gặp hình ảnh em tôi nữa
Tay cóng bầm, lưng còng nhăn nhó
Nhưng cấy vẫn thẳng chẳng một hàng xiêu...
Tôi bỗng thấy bóng ba tôi trên lúa
Dáng nặng nề đeo bình thuốc trừ sâu
Dưới cái nắng như thiêu như đốt
Bóng mơ màng... tôi bỗng gặp lại tôi
Đẩy xe lúa mồ hôi lấm tấm
Khuân mặt đen gầy nhưng ánh nét đẹp trai
Tôi tươi lắm - nụ cười tôi mãn nguyện
Quê tôi được mùa - vui lắm bạn ơi...
Và tôi thấy thằng em tôi nữa
Nó đang chờ - đón tôi đầu ngõ
Đẩy phụ tôi nó tủm tỉm cười
Khoe với tôi nó đã trở được hơn mười lần sân thóc...
Ôi thế đấy... - tôi càng yêu, càng nhớ...
Tất cả... tất cả... trên quê tôi...
 
04.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 9:40 am by Nguyên Hữu
GIÁ NHƯ
(Song thất lục)
 
Cây vẫn còn đầy kỉ niệm xưa
Từng nét chữ như vừa mới khắc
Yêu thương chưa nhắc đã về…
 
Ở đó những hẹn thề thủa trước
Mộng uyên ương đã ước những gì
Liệu lễ vu quy còn chờ…
 
Nghe trong từng nhịp thở của ta
Ngày xưa ngỡ như là hôm qua
Thổn thức tim em rồi này…
 
Giá như ngày ấy mình quá say
Kệ tình yêu nở cùng tháng ngày
Làm sao chia xa anh nhỉ…
 
Giữa hai chúng ta giờ còn gì
Hay chỉ còn lại những nuối tiếc
Điệp khúc tình viết dở dang…
 
Tuổi trẻ nức nở với đa mang
Sự vội vàng đánh rơi quá khứ
Đuổi theo con chữ phai dần…
 
04-02-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 12:52 pm by Nguyên Hữu
TỰ HỎI
 
Buổi đầu gặp em bỗng thấy lòng dậy sóng
Cứ dâng trào chao đảo trong tôi
Để người tôi cứ bừng bừng nóng
Xao xuyến bồi hồi thế này em
Và con tim ngày càng đập mạnh
Sao thế này tôi chẳng hiểu nổi tôi
Mới lần đầu tôi gặp em thôi
Mà đã có tình cảm với em rồi sao nhỉ?
Hay tôi đã yêu em rồi - có phải?
Sao mà nhanh – chắc không phải thế đâu
Người ta nói tình yêu qua thử thách
Mà tôi đây mới gặp em một lần
Ôi thế đấy tôi không là tôi nữa
Cứ thẩn thơ – ngơ ngẩn lạ kì…
 
05.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 5:01 pm by Nguyên Hữu
HỒN SAY
 
Tôi để mặc hồn tôi trôi nổi
Bồng bềnh theo gió đến muôn nơi
Qua ngọn cỏ - qua những lùm cây
Và lạc đến bên em có thấy
Cứ lặng im gửi chút men say
Kìa em, em ơi, em đã thấy
Có kẻ say ngây ngất trước em rồi
Hay vờ như không hề để ý
Em chỉ nhìn xa tít mênh mông
Để hồn tôi càng thêm ngơ ngẩn
Trước em vờ cứ như không
Tôi biết và tôi rất muốn
Nhìn ngắm em rồi được bên em
Được hôn đôi môi em đỏ thắm
Được ôm em trong vòng tay này
Hai trái tim đập rộn rang nóng hổi
Đôi ta ngất say – kìa môi kề môi
Này em ơi – hãy nhìn anh em hỡi
Để trái tim anh như muốn vỡ ra rồi…
 
05.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 7:40 pm by Nguyên Hữu
GIỌT NƯỚC
 
Tôi là ai? - Tôi chỉ là giọt nước
Cùng các anh em, tôi thỏa sức vẫy vùng
Trong biển hồ mênh mông sâu thẳm
Hay trong con suối tôi qua những núi đồi
Khi lửng lơ, khi vút tận trời xanh
Khi đọng trên ngọn cỏ lá cây
Khi ngấm sâu vào trong lòng đất...
Ôi nhiều lắm những nơi tôi qua
Ôi nhiều lắm cảnh đời tôi thấy...
 
Kìa nơi đó phía dưới tôi là vậy
Vẩn rác nằm đầy xen với vỏ, hôp, lon...
Cây san hô rũ mình thoi thóp
Cá vật vờ ngớp mãi chưa thôi
Chúa cua ơi - sao đen xì cáu bẩn
Nép mình trong đám vẩn rác chơi...
Con tôm đó sao búng mình liên khúc
Cứ đụng vật gì là lại phải chạy xa
Và quanh đó - ôi - ngêu, xò, ốc, hến,...
Đi chơi đâu sao chẳng mang nhà...
 
Và có khi tôi trong lòng con suối
Tháng ngày ngày êm ả dong chơi
Qua những nơi cảnh đẹp ôi hùng vĩ
Người chen người để cố ngắm kĩ tôi
Tôi sung sướng tung người lên thật đẹp
Để người người khâm phục khen tôi...
Tôi nhảy múa - tôi tới một khu rừng
Ôi sao thế - hoang tàn trơ trụi
Chẳng có gì ngăn cản bước chân tôi
Tôi tung hoành vượt rừng qua đồi...
Nhưng... - tôi không kịp dừng lại nữa
Đồng bằng kia rồi, tôi biết sao đây?
Tôi chỉ biết nhắm mắt mà thôi...
Khi mở mắt biết bao tiếng khóc
Cảm thương - ai oán - não nùng...
Ôi thế đấy - tôi giận tôi vô hạn
Giận cả người chặt những rừng cây
Để tôi tưởng... - tôi không dừng lại kịp
Tôi giận tôi - tôi gào - tôi khóc
Tự hành mình ra tận khơi xa
Thân hình tôi tiêu điều xơ xác
Rồi một ngày tôi vĩnh biệt trần gian
Vâng tôi chết - thân hình tôi nhẹ bẫng
Tôi lửng lơ bay lên trời thẳm
Cùng các anh em - chúng tôi là một đám mây
Cứ lửng lơ trôi hoài như thế
Tới muôn nơi che nắng giúp muôn loài
Tới nơi đâu đều tốt tươi vạn vật
Tới nơi đâu cũng được đón - tiếp - mời...
 
Ôi những tháng ngày hạnh phúc
Giúp ích muôn loài tôi ở biết bao nơi
Trong thực vật tôi mang về sức sống
Trông động vật tôi xoa tan cơn khát...
Trên thảm cỏ bước chân ai dừng lại
Chẳng dám bước qua chỉ đứng nhìn
Kìa đôi mắt ai đầy dung động
Ngắm tôi hoài mãi chưa thôi
Chàng họa sĩ đặt từng nét bút
Cẩn thận nào kẻo rơi mất hình tôi...
Ôi thi sĩ buông từng câu thơ mượt
Đuổi theo tôi tới tận cuối trời...
Kìa nhạc sĩ bần thần ngồi chải chuốt
Cho thêm dài những nốt long lanh
Kìa cô gái say bên chàng trai cận
Họ thốt lời tha thiết yêu nhau
Hôn nhau nữa - quên cả tôi ở đó
Hay sao mà chẳng ngượng trước thằng tôi...
Và tôi ước cuộc đời tôi thế mãi
Hiền từ thôi - ôi đúng rồi
Dòng sông quê xanh xanh giản dị
Cứ hiền từ ve vuốt tháng năm trôi
Tôi đã sống - một thời tôi đã sống
Với tình người...
Với cuộc đời...
Ôi... - đẹp biết bao...
 
06.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 05, 2023 9:07 am by Nguyên Hữu
GỌI TÌNH YÊU VỀ
(Gieo vần tréo)
 
Trần gian vang vọng
Một tiếng đàn ai
Theo vào trong mộng
Được tiếng thở dài…
 
Tiếng đàn ngân mãi
Một nỗi xa đưa
Dội lại sợ hãi
Tìm về mới vừa…
 
Còn đâu lời hứa
Một người đi xa
Lấy gì bào chữa
Người ở quê nhà…
 
Này người xứ lạ
Tìm về quê thôi
Lẻ bóng nhiều quá
Ái tình loạn rồi…
 
Miệng đời gây tội
Buồn tiếng đàn em
Tìm theo sáng tối
Đau khúc ruột mềm…
 
Tiếng thời gian đếm
Tiếng đàn hờn kêu
Tình yêu thân mến
Yêu, yêu… đòi yêu…
 
05-02-2023
Nguyên Hũu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 05, 2023 4:24 pm by Nguyên Hữu
THỜI THƠ ẤU
 
Tôi vẫn nhớ thời thơ ấu của tôi
Với biết bao ngây thơ khờ dại
Trong tiếng trống khai trường và trong nắng mùa thu
Tôi ngây thơ để gió ngang tàng trêu trọc
Để mây trôi và nắng ở lại với tôi
Để bất chợt tôi càng thêm yêu quá
Gió mây ơi! - Ngơ ngẩn đất trời...
Tháng năm trôi... tôi khác tôi ngày trước
Tuổi học trò tinh nghịch ngấm trong tôi
Và gió sợ không dám trêu tôi nữa
Chỉ hiền từ đôi tà áo năng niu
Khẽ nịnh tôi nhẹ vuốt ve mái tóc
Rồi tất cả - cả mây trời cũng vậy
Hiền từ trôi che nắng cho tôi...
Ôi đất trời một thủa đầy vơi
Một chút nhớ cũng tròng trành chao đảo
Tha thiết một thời - ấu thơ ơi...!
 
07.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 05, 2023 7:13 pm by Nguyên Hữu
MÊNH MÔNG NỖI NHỚ
 
Buồn
Buồn sao cứ dâng đầy
Mênh mông một khoảng
Chân trời
Xa xôi
Ba năm
Không ở quê nhà
Nhớ người thân quá dâng trào trong tôi
Chao ôi nỗi nhớ của tôi
Làm sao có thể viết cho hết lời
 
07.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 06, 2023 9:00 am by Nguyên Hữu
VÔ DUYÊN
(Vĩ tam thanh)
 
Uốn lưỡi nhiều lần nhá nhả nha
Làm răng vẫn lỗi á a à
Vô duyên lại ngỡ thăng thằng thẳng
Cảm tính coi bừa xá xạ xa
Mở rộng tầm nhìn nhe nhẹ nhé
Suy dài cảm nhận rã rà ra
Hay làm chú ếch nho nhò nhỏ
Tự sướng trong chum má mả mà…
 
06-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 06, 2023 4:53 pm by Nguyên Hữu
NÀNG TIÊN XANH
 
Ta vẽ em nàng tiên áo xanh
Như màu xanh của nền trời thẳm
Nàng ngồi đó trước mắt ta duyên dáng
Ôi – bờ vai trần trắng nõn
Mềm mại xuôi dần xuống đôi tay tròn thon thả
Và ngực nàng sao hấp dẫn lạ kì
Nửa khép che – nửa dành đôi mắt ta
Nhẹ rung lên theo nhịp thở nồng say
Ta chăm chú nơi em đầy sức sống
Ta dõi theo từng nét vẽ của ta
Dáng nàng cao và mảnh
Nhưng không mất đi vẻ đầy dặn say hồn
Vẫn toát lên vẻ uy nghi kiều diễm
Xen vẻ nhẹ nhàng thoải mái tự nhiên…
Kìa đôi chân trần lộ ra từ gấu váy
Đặt hững hờ mà rắn trắc
Như bàn chân các vj thần bay múa
Đạp gió mây thẳng đến giúp đời
Ồ… một điều kì thú
Với dáng đầu hơi nghiêng
Khuân mặt đượm buồn
Nghx lo chuyện nhân thế
Đôi mắt nâu – đăm chiêu nhìn thẳng
Cứ thăm thẳm mênh mônh
Nơi sống mũi vẻ dịu dàng ẩn chứa
Gò má nàng lòng nhân hậu vị tha
Sự cởi mở vương trên đôi môi đỏ…
Cứ hiện lên trên từng bức tranh của ta
Để ta vẫn say từng nét vẽ
Ta mãi yêu nàng trong những cuồng xi…
 
08.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 06, 2023 7:36 pm by Nguyên Hữu
CHO ANH NIỀM TIN
 
Ôi tài năng - ôi chút lợi quèn
Ham làm chi để phải ngồi tù
Ngày qua ngày bốn bức tường trước mặt
Khóa trặt đời trai trẻ ước mơ bay
Ngươi ngồi đó có ngẫm về cuộc đời
Về quá khứ - hiện tại - tương lai...
Và có tiếc cho thời trai trẻ
Bồng bột dại khờ một chút ham
Ngươi có biết ngươi vừa mắc lỗi
Để đang ngồi trong xiềng xích cùm gông
Ngươi có biết giờ này ai đang khóc
Thương cho ngươi - khóc tủi khóc hờn...
Ngươi có thấy kìa ba ngươi đó
Giọt nước mắt rơi trong những đắng cay
Mẹ ngươi đấy ngồi bần thần đẫm lệ
Cứ nhắc hoài: "Nó bây giờ ân hận...
... Có khi tự hành thân...
... Ôi giờ đây trắc đói..
... Ngồi chắc lạnh lắm đây...
... Nằm chắc không ngủ được...
... Muỗi chắc nhiều hơn đây...
Giá như ngươi nghe thấy
Kìa đấy cả vợ ngươi
Khóc từng cơn ngất lịm
Người dộc dạc xanh xao
Và cả đứa con ngươi
Cứ gào lên thê thảm
Đưa tay chùi nước mắt
Khuôn mặt đen lem nhem
Với từng cơn nấc nghẹn
Ngươi có thấy tội không?
Cho dù bị chung thân
Liệu niềm tin ngươi còn
Cải tạo và phấn đấu
Hi vọng một ngày mai
Được nhà nước ân xá
Quay về cùng người thân
Quên hết đi danh lợi
Sống trong hạnh phúc gia đình...
 
08.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 07, 2023 2:48 pm by Nguyên Hữu
KHU RỪNG CHÀO NGÀY MỚI
(Gieo vần ba tiếng)
 
Một buổi sáng tinh mơ
Màn sương trắng đục mờ
Lũ chim vừa thức giấc
Đọc mãi một bài thơ…
 
Cây cỏ ngái ngủ hờn
Núi rừng nựng lũ con
Màn vẫn chưa được vén
Phong kín vẫn nguyên, còn…
 
Một chú hươu mon men
Tìm đến khe suối quen
Cúi mình xuống uống nước
Mát đến độ… bõ bèn…
 
Có chú dơi đáng thương
Cặp mắt thâm tìm đường
Chênh chao như kiệt sức
Kiếm ăn quẩn trong sương…
 
Oà khóc thật khó lường
Rất nhiều cây trong rừng
Nước mắt bay theo gió
Đậu xuống cỏ rưng rưng…
 
Định giấu giọt nước to
Mà chưa kịp giở trò
Đã chìm vào lòng đất
Cỏ bực, mặt buồn so…
 
Tắc nghẹn nhìn thất thần
Lắc lư đến mấy lần
Giọt nước cuối cùng cũng
Tan vào đất làm thân…
 
Mặt trời đã dậy cùng
Lo một mối lo chung
Chào ngày mới tươi đẹp
Muôn lá vỗ đì đùng…
 
07-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 07, 2023 8:13 pm by Nguyên Hữu
VIRUS - TÌNH YÊU
 
Họ kể về anh
Về cuộc đời lao khổ
Về tài năng và sự đam mê
Đã làm biết bao người ngưỡng mộ
Và em nữa...
Từ khi thấy anh
Em đã biết lòng mình xao động
Trái tim em như đã yêu anh rồi
Em yêu anh...
Chỉ âm thầm như thế
Qua lời kể - họ nhắc về anh
Năm tháng trôi - thời gian nối đuôi chạy
Em vẫn yêu anh lặng lẽ
Nhưng đến một ngày
Anh đến tìm em
Bởi một loài virus
Luôn làm anh bối rối
Với những búc tranh
Những bản nhạc tình yêu...
Anh không hiểu
Anh đã tìm em
Muốn diệt đi con virus ấy
Nhưng...
Khi nghe bộc bạch
Anh đã hiểu vì sao
Anh lại muốn giữ nó
Giữ con virus lạ
Có tình em ẩn chứa
Có tình yêu thầm lặng
Năm tháng dành cho anh...
 
08.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 08, 2023 8:45 am by Nguyên Hữu
NHẠT THU
 
Thả hồn vào nước trong veo
Lấy ra được chút tẹo teo đất trời
Thả mình vào nước... Ôi trời
Lấy về lạnh lẽo một người giống ta
Một người cũng chửa mấy già
Sóng vui gợn tí thế là nhăn nheo
Lá theo cơn gió cái vèo
Nằm trên sóng nước than nghèo quắt khô
Nương theo cái cảnh nhấp nhô
Nhìn trời xanh thấy nên thơ hữu tình
Mây già hờ hững vô minh
Lửng lơ trong một khung hình vắng teo
Đưa tay nhè nhẹ mà theo
Một tay thôi nhé mà che cả trời
Nhếch môi cười một cái đời
Khép đôi mắt lại ôi xời... giấc thu...
 
08-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 08, 2023 12:44 pm by Nguyên Hữu
SỰ THẬT
 
Ôi sự thật luôn phũ phàng thế đấy
Làm ta đau trong những đắng cay
Trong tủi hờn và trong uất ức
Nhưng không nói lòng ta buồn bực
Ta lo âu, tâm hồn cắn rứt
Khô héo kìa ai hiểu cho ta
Nhưng nói ra
Người xa, người lánh
Người bỏ ta trong hổ thẹn, buồn đau,…
Ôi người là thế
Cuộc đời là thế
Tất cả tùy người quyết định
Năm tháng rồi liệu người có thứ tha
Cho lỗi lầm ta từng mắc phải
Ai trong đời mà chẳng một lần sai…

09.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 08, 2023 12:47 pm by Nguyên Hữu
SỰ THẬT
 
Ôi sự thật luôn phũ phàng thế đấy
Làm ta đau trong những đắng cay
Trong tủi hờn và trong uất ức
Nhưng không nói lòng ta buồn bực
Ta lo âu, tâm hồn cắn rứt
Khô héo kìa ai hiểu cho ta
Nhưng nói ra
Người xa, người lánh
Người bỏ ta trong hổ thẹn, buồn đau,…
Ôi người là thế
Cuộc đời là thế
Tất cả tùy người quyết định
Năm tháng rồi liệu người có thứ tha
Cho lỗi lầm ta từng mắc phải
Ai trong đời mà chẳng một lần sai…

09.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 08, 2023 4:13 pm by Nguyên Hữu
XA XỨ
 
Vì cuộc sống ta phải xa quê
Đến xứ lạ dốc sức mình làm việc
Và ta biết mỗi đồng tiền kiếm được
Đều phải đổ mồ hôi nước mắt
Có khi thân hình rỉ cả máu tươi...
Tiền ta kiếm những đồng tiền chân chính
Ta chắt chiu bòn nhặt từng đồng
Ta hi vọng một ngày gần nhất
Ta đủ tiền về với quê hương
Với mẹ già ngày đêm ngóng đợi
Trong nỗi lắng lo - trong những túng nghèo...
Ta càng nghĩ, nước mắt ta càng chảy
Hận kiếp nghèo ta thương mẹ biết bao
Ta sẽ cố - dốc sức mình làm việc
Phấn đấu không ngừng ta chẳng tiếc thân ta
Rồi năm tháng không phụ ta lao khổ
Ước mong ngày về đã không xa
Số tiền dự định ta kiếm đủ
Nhưng... chuẩn bị về thì gặp tai ương
Ta bị cướp không một đồng dính túi
Mặt sung phù, chân tay bầm dập...
Máu tươi rơi và nước mắt ta rơi
Một lần nữa ta phụ công người
Và mẹ vẫn đợi ta trong nghèo túng
Nghĩ mẹ buồn ta xót xa đau
Có ai hiểu ta đang tủi phận
Chỉ một người thông cảm hiểu dùm ta
Là em đó - người cùng cảnh ngộ...
Có phải trời run rủi sắp duyên ta
Để chia sẻ buồn đau khổ cực
An ủi nhau hi vọng một ngày
Không xa nữa ta đưa nhau về với
Quê hương thân yêu và mẹ kính yêu...
 
09.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 08, 2023 8:39 pm by Nguyên Hữu
TRÁI TIM THỜI ÁO TRẮNG
 
Đừng nói yêu em giữa mùa xuân anh nhé
Bởi mùa xuân hay mua rầm ẩm ướt
Để đường vào con tim em lầy lội
Đặt chân vào sẽ trơn trượt phải không anh?
 
Hè về rồi cũng xin anh đừng nói
Nóng mùa hè ghê gớm đúng không anh
Con tim nhớ và lòng sao trống trải
Nóng vừa dịu - đêm đã khuya ư?
 
Mùa thu đến cũng xin anh đừng nói
Trời hanh khô một chút xao lòng
Mùa bận rộn trong muôn vàn khó nhọc
Khắt khe và gây cách trở tình ta.
 
Kìa đông sang - lạnh cũng theo về
Cùng với gió sớm chiều không tha thứ
Áo rét dầy che phủ trái tim ta
Dễ ngủ trong mênh mông vắng lặng
 
Thấy không anh bốn mùa đều thay đổi
Đều mang câu trả lời anh rồi đó
Trái tim ta mong manh trong sáng quá
Pha lê ư? - hay thời áo trắng chúng mình...
 
09.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 09, 2023 8:27 am by Nguyên Hữu
THÈM
(Gieo vần tréo)
 
Ngày chủ nhật
Thật là vui
Ai cũng bận
Với cuộc chơi…
 
Em chờ đợi
Lời yêu thương
Khi anh tới
Ngọt như đường…
 
Em tưởng tượng
Đôi mắt mình
Khẽ cụp xuống
Trĩu hương tình…
 
Cơn say tỉnh
Trong tay anh
Thật quá đỉnh
Em tròng trành…
 
Sao chóng vánh
Tưởng tượng thôi
Như trúng mánh
Thật buồn cười…
 
09-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 09, 2023 1:43 pm by Nguyên Hữu
TỔ ẤM XA QUÊ
 
"... Mẹ ơi mẹ, mẹ có nhìn thấy không
Anh kia có bao nhiêu là báo
Đi chơi mà mang nhiều vậy nhỉ?..."
"... Ồ! Không phải thế đâu con
Con không thấy nó đen thui rách rưới
Nó chỉ là thằng bán báo kiếm ăn..."
"... Vậy mẹ ơi tại sao anh ấy
Lại phải đi bán báo kiếm ăn
Ba mẹ anh ay đâu? Sao lại thế?..."
"... Tại sao ư? tại vì hư hỏng
Vì học dốt nên chẳng được yêu
Chính vì thế phải đi bán báo
Con có muốn đi bán báo không nào?..."
"... Ứ. Con không muốn. Con không bán báo
Con đâu phải người hư như vậy..."
Ôi đau đớn - ôi thật là tàn nhẫn
Bên tai nó như quả bom vừa nổ
Cứ ù ù, rát rát, đau đau,...
Nó nghiến răng cố chạy thật nhanh
Để không còn phải nghe những lời tàn nhẫn ấy
Khuân mặt nó chứa chan nước mắt
Nó xụt xùi, sống mũi thấy cay cay
Trong đàu nó cứ âm ỉ một điều gì
Ngay cả nó cũng chẳng hề biết nữa
Toàn thân nó cứ nao nao khó chịu
Người nó run run nhưng nó có khóc đâu mà...
Nó ngồi đó một mình trên ghế đá
Ghế đá lạnh và nó thấy cô đơn
Thấy trống trải, thấy mình lạc lõng,...
Và nó buồn cứ giam mình trên ghế
Nó để mặc nỗi buồn trôi nổi
Theo tâm hồn non dại tới mênh mông...
Ai đánh thức tâm hồn nó tỉnh giấc
Mặt trời kìa sắp lặn chẳng thấy đâu
Nhưng nó nán lại - ngồi như thế
Chập choảng tối nó mới ra về
Nó thất thểu le từng bước nặng
Rồi nó ước có người an ủi nó
Hay có người để nó được tâm tình
Và hình như ông trời thấu hiểu
Nên đưa đường về "tổ ấm" không xa
Nơi đó, nó có vô vàn lời an ủi
Nơi đó, biết bao người như nó
Dễ cảm thông, gần gũi sống yêu đời
Để xoa dịu nỗi buồn trong nó
Khiến nó càng thêm gắn bó
Với nơi này - tổ bán báo: "Xa quê"...!
 
10.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 09, 2023 8:33 pm by Nguyên Hữu
BA ƠI...!
 
Gió lại về xao động những hàng cây
Mùa cũng thế - cũng chuyển mình thay đổi
Một thu qua - một đông đang tới
Như ba tôi tóc cũng đổi mầu
 
Tiếng gió thổi lòng tôi se lại
Có lẽ nào ba là tháng năm trôi
Còn tôi chỉ phút giây chậm chạm
Chạy cả đời chẳng biết có kịp ba
 
Ba ơi ba - con biết...
Ba lặng lẽ dấu niềm vui trong mắt
Mỗi cái nhìn bao trìu mến thân thương
Để trong con cứ nôn nao xao xuyến
 
Và... ba ơi ba - con biết
Trời trở mùa khắc nghiệt phải không ba
Những vết thương năm xưa như quay lại
Hạnh hạ ba - ba nhăn nhó, con đau...
 
Con vẫn biết - ba ơi, con vẫn biết
Đông sang là cả một trời đau
Con gió thoảng cũng làm ba đau đớn
Xót xa ôi tan nát tim con...
 
10.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 10, 2023 9:00 am by Nguyên Hữu
DUYÊN DÁNG ÁO DÀI
(Gieo vần tiếp)
 
Áo dài mầu trắng
Trong veo trong nắng
Duyên dáng làm sao
Cuộc sống khát khao…
 
Nhiều người hay bảo
Đẹp nhất tà áo
Trong gió tung bay
Ai cũng mê say…
 
Ai đã từng thấy
Là nghiện ngay đấy
Áo dài Việt Nam
Duyên dáng, dịu dàng…
 
Màu trắng trong sang
Màu hồng hào sảng
Mầu tím thuỷ chung
Mầu xanh nhẹ nhàng…
 
Tôi yêu màu trắng
Mộng mơ trong nắng
Để hồn tôi này
Lạc giữa cơn say…
 
10-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 10, 2023 2:41 pm by Nguyên Hữu
HẠNH PHÚC ĐÁNH RƠI
 
Hạnh phúc ơi... - đã bao lần tôi gọi
Và có lần nó ở rất gần tôi
Tôi đã chạm, đã sờ thấy nó
Ôi dịu dàng ấm áp làm sao
Tôi nhớ chứ cái lần nàng và tôi
Sánh vai nhau trên đông cỏ xanh rờn
Dưới bầu trời trong như cốc rượu
Tròng trành làm ta đảo điên
Để ta say chẳng bước nổi rồi
Ta ngồi đó - trên đồng cỏ
Vắng lặng quá , chẳng chút âm thanh
Chỉ có tiếng tôi đang kể
Chuyện vui, buồn - chuyện thế gian,...
Nàng nằm đó, dưới cỏ xanh
Đôi mắt trầm tư nhìn trời thẳm
Cứ lặng im không nói không cười
Tôi tự hỏi bất chợt nhìn nàng
Ôi...
Nàng nằm đó đẹp say trời đất
Tôi cũng say ngây ngất trước nàng rồi
Bàn tay tôi hôm nay sao hư quá
Cứ làm theo ý mình mà chẳng chịu nghe tôi...
Nó vươn tới ôm nàng ghì chặt,...
Và đôi môi say ngất đất trời,...
Trong cơn say bỗng nhiên chợt tỉnh
Nó buông nàng và nó sợ
Nó biết lỗi rồi - ôi, nó biết sao đây?...
Nàng bừng tỉnh - nàng ngồi dậy
Nàng bật khóc - nàng vùng chạy
Chạy khỏi nơi này, chạy trốn tôi
Để từ đó tôi chẳng bao giờ gặp...
Ôi...
Và giá như hôm ấy tôi phó mặc
Không sợ từ phàm tục trong thánh ca
Thì nàng đã là vợ tôi rồi nhỉ?
Ôi sự đời... - Và còn lúc đó
Nàng vùng chạy tôi cũng chạy theo
Ôm láy nàng lời cầu hôn tôi ngỏ
Thì nàng cũng... - ôi tôi ơi...
Ngây thơ ngốc nghếch đủ đường
Hạnh phúc quá gần rồi sao vẫn đánh rơi...
 
12.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 10, 2023 7:45 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM TÌNH
 
Đêm thu tràn ngập ánh trăng rơi
Không gian tĩnh lặng chiếc lá rơi
Liêu xiêu rơi xuống hồ gơn sóng
Nhấp nhô méo mó cả trăng rồi
Để ai đứng đó ngây nhìn mãi
Nhìn trên trời rộng, dưới hồ mênh mông
Nhìn cho quấn quýt trời và đất
Say kìa ngây ngất hai ánh trăng
Và tôi đứng đó - tôi đã thấy
Thấy tất cả rồi - đất trời say...
 
01.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 11, 2023 9:15 am by Nguyên Hữu
KHÔNG CHUNG HƯỚNG
(Gieo vần ôm - tiếp)
 
Một lần nữa
Chúng mình gặp lại nhau
Ly cà-phê đen màu
Có gọi về một tia hy vọng…
 
Liệu tình yêu còn sống
Cuộc tình cũ có giống như lời thoại phim truyền hình
Hay là như những cuốn tiểu thuyết ngôn tình
Tình cũ không rủ cũng cũng tới…
 
Cái thổ ngữ lạc quê thành mới
Những mối quan hệ thoáng qua
Cũ người - mới ta
Lại réo trên miệng trí thức…
 
Ai làm gì mà bực
Không đồng ý với cách lập luận của tôi à
Chạnh lòng đó mà
Tách ra hai tư tưởng…
 
Không đồng ý cũng chẳng có gì để vướng
Nào có xuôi dòng
Chỉ như hai đường thẳng song song
Đau thì cộng hưởng…
 
Gieo những gì để trở thành nghiệp chướng
Gặp nhau
Chỉ là gần nhau
Không hợp nhất thì làm sao chung được…
 
Giọt nước mắt cứ như làm ơn làm phước
Thà như giọt cà phê
Đen đến mụ mê
Hai tâm hồn không chung hướng…
 
Lời: giá như… vô tình thành ngập ngượng
Có cái nhếch môi trong lòng
Cay đắng không
Cơ chứ…
 
11-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 11, 2023 2:39 pm by Nguyên Hữu
BỨC TRANH MÙA XUÂN
 
Mỏng manh, mong manh trong sáng quá
Trắng muốt kìa váy áo em bay
Trong gió thoảng theo làn tóc thả
Như thác đổ như suối reo ca
Trên - mây trôi với nền trời thẳm
Dưới - mênh mông cũng xanh mướt một mầu
Nào cỏ, nào cây, nào cành, nào lá,...
Cứ dịu dàng tô điểm chút sắc hương
Chút hồng, chút vàng, thêm chút đỏ,...
Xinh xinh chúm chím miệng em cười
Để say ngây ngất - hồn ai - ngơ ngẩn
Để trời say - để đất quay quay...
 
01.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 11, 2023 7:57 pm by Nguyên Hữu
BỨC TRANH MÙA HẠ
 
Tôi chở em trên chiếc thuyền gỗ nhỏ
Dưới nắng vàng trong gió đu đưa
Khẽ lắc lư thuyền tôi lướt nhẹ
Trên mặt hồ xanh những lá sen
Hoa sen nở hương thơm ngào ngạt
Chúm chím kìa trắng cả mặt hồ
Áo em nữa trắng sao trắng quá
Như tâm hồn em trong trắng ngây thơ
Em ngồi đó nụ cười em tươi thế
Mắt nai em thu giữ hồn tôi
Em biết không?
Chắc em không biết nhỉ?...
Đất trời say
Tôi thấy cứ quay quay…
 
02.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 12, 2023 8:58 am by Nguyên Hữu
HỒI XUÂN
(Tứ thất cửu)
 
Mùa thu Hà Nội
Một buổi sáng tắm gội trong sương
Nỗi niềm che giấu giữa vô thường hồi xuân…
 
Nhiều lần thoáng nhớ
Một mùa thu trong hơi thở buồn
Gieo trong tiềm thức thấy cội nguồn về thăm…
 
Trồi non im nằm
Như tình yêu lặng thầm trong em
Dịu dàng, e ấp khiến môi mềm hơn môi…
 
Đợi chờ ngày mới
Sợi tình nhiều dài ngắn hờn rơi
Nũng hơi nước lạnh lỡ không lời gọi anh…
 
Chiếc lá đầu cành
Níu kéo mộng cuối của thanh xuân
Tìm trong hơi giá có một lần cùng nhau…
 
12-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 12, 2023 12:31 pm by Nguyên Hữu
ĐẤT VÀ NGƯỜI
 
Vùng đất này năm xưa là chiến trận
Nơi bom cày đạn xéo đất tơi bời
Nơi đã biết bao nhiêu người nằm xuống
Rất oai hùng vì mảnh đất cha ông
Họ cần sống nhưng họ không sợ chết
Vì đất mất rồi họ sống cũng như không...
Ôi ý trí ai người hun đúc
Họ đã vùng lên trên bom đạn
Trong máu tươi rơi
Trong căm hận mỗi người
Và họ đấy - họ nào kém cạnh
Họ chỉ là những nông dân chân chất
Không một lần đánh trận
Không một lần cầm súng, cầm lê,...
Họ đứng lên bằng tất cả nguyện thề
Giữ lấy đất - giữ lấy ấm no
Giữ độc lập - giữ lấy tự do,...
Cho con thơ sau này vang mãi
Tiếng cười ròn
Trong hạnh phúc sáng ngời...

02.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 13, 2023 1:23 pm by Nguyên Hữu
NHỚ...!!!
 
Nhớ - đó chỉ là nỗi nhớ
Của chúng tôi - những kẻ sống xa quê
Nhớ gì ư? - Có kẻ nhớ:
Nhớ mẹ - nhớ cha - nhớ bạn bè...
Đôi khi nhớ quá không chịu nổi
Đang đêm bò dậy khóc gọi tên...
 
Có kẻ nhớ những nắm sôi
Tay mẹ gói trong lá sen thơm nức
Dành cho con những lúc xa nhà...
Có kẻ nhớ số nhà mình ở
Gắn bó bao năm... vậy mà giờ...
Có kẻ nhớ những năm gian khổ
Quê hương tiêu điều trong bom cày đạn xéo
Nhà kia đổ - gạch kìa vỡ vụn
Tiếng khóc não nùng - ai oán - nỉ non...
Có kẻ nhớ những năm quân ngũ
Những người lính kề vai nhau bước
Trước đường dài, trong mưa gió Trường Sơn,...
Nào yêu thương buồn vui ta san sẻ
Như bây giờ... cũng thế thôi mà
Vai kề vai rách lành ta đùm bọc
Kể nhau nghe nỗi nhớ về quê hương...!
 
03.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 14, 2023 10:12 am by Nguyên Hữu
TIẾNG GỌI TỪ CUỘC SỐNG
(Gieo vần tréo)
 
Đôi mắt cứ mải mê nhìn
Quên tiếng hơi thở ngừng lại
Kèm theo ngắt quãng nhịp tim
Giật mình ngỡ ra đi mãi…
 
Bàn tay lại tưởng tay ai
Lấy xuống một cặp mắt kính
Ngó tìm kiếm trên thi hài
Của mình thấy vài thứ dính…
 
*    *
*
 
Dây tiếp dẫn trắng tinh
Từng giọt rơi theo ống
Chầm chậm thật vô tình
Mà kéo dài sự sống…
 
Huyết áp như kể công
Cứ lên không muốn xuống
Người phụ nữ đau lòng
Nên thành ra luống cuống…
 
Ngồi trực bên cạnh giường
Không muốn rời nửa bước
Vì thương? Hay lẽ thường
Quan niệm từ thủa trước…
 
*    *
*
 
Ông lão ho một cơn
Chìa tay vào đêm tối
Thấy tình yêu vẫn còn
Vẫn ở trong tầm với…
 
Có giọt nước mắt rơi
Dường như không cần thiết
Căn phòng lặng không lời
Chắc dường như đã biết…
 
Đôi bàn tay động viên
Đừng làm nhau nản chí
Luồng hơi ấm lan truyền
Cố vì nhau một tí…
 
Bầu không khí dịu đi
Nhẹ nhàng và mát mẻ
Cũng có thể là vì
Cửa sổ vừa mở hé…
 
Căn phòng đêm lắng nghe
Những bên ngoài cuộc sống
Đúng không khí mùa hè
Muôn loài đang khoe mộng…
 
14-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 15, 2023 8:18 am by Nguyên Hữu
QUA CƠN GIÔNG
(Gieo vần ba tiếng)
 
Giọt nước mắt rơi trong đêm gió mưa
Tiếng nuốt ngược tả cay đắng nào vừa
Vang tứ phía bao nhiêu lời thiên hạ
Chấp nhận mà, đau thế đã toại chưa?...
 
Như trò đùa của số phận ghé qua
Cho hạnh phúc ngọt ngào thế cơ mà
Giữa phố thị ươm ước mơ nho nhỏ
No đủ thôi… đâu khoe mẽ, rườm rà…
 
Phố thị hào hoa, phố thị lắm trò
Nhiều cạm bẫy, lắm những cục mồi to
Không phải anh ấy, lại là em vậy
Trượt dài trong cảnh hưởng thụ lắc, hò…
 
Con em đấy nó đang khóc này đây
Không ôm lấy mà ôm mấy thằng quay
Chồng em đấy đã khuyên nhiều lần lắm
Vẫn yêu em trong chấp nhận đắng cay…
 
Mải mê say con cũng chẳng đoái chăm
Con em ốm giường bệnh nào đã nằm
Hay chỉ biết nơi vũ trường điên dại
Nhiều khách sạn sao gắn đến những năm…
 
Chồng em đấy đã bỏ hết ngoài tai
Khuyên em mà em lại đi nghe ai
Đơn phương với tờ đơn xin ly dị
Thiên hạ cười như xem bộ phim hài…
 
Anh ấy cười thanh thảnh là cho đi
Hạ mình xuống oán trách cũng làm gì
Đời mình khổ nhưng vì con sẽ cố
Soi cho con tránh vũng lầy trước kia…
 
Em cứ đi trong điên loạn xô bồ
Tắm ánh mắt, nụ cười nhếch tung hô
Cánh của khép, trái tim anh cũng khép
Ôm con vào và cầu chúc cho cô…
 
15-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 15, 2023 1:32 pm by Nguyên Hữu
VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH
 
Thôi từ nay ta đã xa nhau
Riêng mình tôi sẽ nhớ mãi ngày qua
Tờ giấy nhỏ chứa bao lời tình tứ
Em xé rồi - và em nói những lời đắng cay...
 
Linh cảm ư? - Vẫn chỉ là linh cảm
Em theo người để đau nhói tim tôi
Bàn chân mỏi đi hoài không tới đích
Tôi gọi: "Vừng ơi..." mà chẳng thấy mở ra...
 
Vừng vẫn chỉ là vừng trong cổ tích
Em theo người - sự thật quá rõ ràng
Ở đâu đó trong cơn mê vẫn thấy
Ngã ba đường ai đứng đó đợi tôi...
 
Con đường ấy chiều rơi từng giọt nắng
Qua tán cây dầy cứ lấp lánh lung linh
Để áo em đọng đầy giọt nắng
Tôi đến và ôm đầy giọt nắng ngất say...
 
Để hôm nay tôi ôm đầy trống vắng
Ôm cô đơn, ôm lấy đắng cay
Dưới chiều nay mưa giăng ngập lối
Nhỡ em về - em con nhớ lỗi xưa?...
 
Thôi thế là ta đã xa nhau
Mưa vẫn rơi xôn xao con đường nhỏ
Cơn gió vô tình đem nước dội lòng tôi
Vĩnh biệt cuộc tình - tôi khép mình ngồi trong lặng lẽ...
 
05.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 16, 2023 8:56 am by Nguyên Hữu
HÓNG
 
Nhìn xem chị đó đang xung trận
Ngó thấy anh kia mải thủ đòn
Bác vội trèo tường cho cảnh rõ
Cô mau kéo ghế chỉnh khung dòm
Ui choa sợ vợ nhà không nóc
Ấy nhá khinh chồng rỏ mất hom
Phải tớ no đòn không thế được
To còi… bữa trước khối người nom…
 
16-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 16, 2023 3:52 pm by Nguyên Hữu
CHỢT TỈNH CƠN MÊ
 
Em là giọt nước đấy
Giữa sa mạc mênh mông
Anh bới tung sa mạc
Tìm em giọt nước nồng
 
Em là viên ngọc quý
Ngoài kia giữa biển khơi
Anh lặn tìm em đó
Mặc sóng gió dập vùi
 
Em là vì sao trời
Sáng giữa đêm mù mịt
Anh vẫn thường đứng ngắm
Xòe tay ước em rơi
 
Em là dải mây trôi
Trên nền trời xanh thẳm
Anh chạy theo bắt giữ
Bóng em đầy tay rồi
 
* *
*
 
Thôi em hãy là em
Là thiếu nữ dịu dàng
Cho dù đời có rộng
Anh sẽ tìm được em
 
Thôi em hãy là em
Là người yêu anh nhé
Để mỗi lần anh đến
Ngất say vòng tay anh
 
Thôi em hãy là em
Là vợ của anh nhé
Sẽ bên anh suốt đời
Cho dù đời thay đổi
 
Thôi em hãy là em
Là mẹ các con anh
Em sẽ nuôi dậy chúng
Giống anh và giống em...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 17, 2023 10:26 am by Nguyên Hữu
CHIẾC Ô QUAN HỆ
 
Thế thời này lắm nhiễu nhương
Tham công nhác việc lại thường có danh
Chỉ cần ông, chú, bác, anh
Sợi dây quan hệ nắm nhanh để lười
Kẻ thì mồi để treo môi
Đứa còn dẫn ái cho người dầm thân...
Mốt mai hếch mặt gác chân
Dẫu không làm lớn nhưng dần giống quan
Bằng phân lại dám hất hàm
Chiếc ô quan hệ bất phàm xòe ra
Bao nhiêu cản trở phiền hà
Như hòa trong nước, như pha trong bình
Tan ra nhạt giữa vô minh
Nhếch môi cười khẩy nhục vinh cây cầu
Kiếp người dài ngắn bao lâu
Dân đen vẫn khổ thương đầu không ô...
 
17-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 18, 2023 9:11 am by Nguyên Hữu
NGOẠI TÌNH
 
Hôn nhân hạnh phúc một gia đình
Vỡ vụn tan hoang bởi ngoại tình
Chả bác vài đùm đưa phía miệng
Nem bà mấy nắm buộc nơi đinh
Phiêu lưu lắm bận đùa không tưởng
Khám phá nhiều lần sợ thất kinh
Vụng trộm lòi ra thì xấu hổ
Ê chề thực sự chứ nào vinh…
 
18-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 18, 2023 3:26 pm by Nguyên Hữu
NGHE TIẾNG KHÓC MẸ CỦA BẠN
 
Ôi cuộc sống êm đềm ngọt ngào quá
Vậy sao đời nỡ cướp của chúng tôi
Người mẹ hiền tháng năm lam lũ
Nuôi chúng tôi, chăm sóc chúng tôi
Và mẹ ơi… mẹ đi mẹ có biết?
Kìa ba buồn, ba nhớ mẹ lắm không
Rồi những khi trái gió trở trời
Vết thương cũ lại ùa về hành hạ
Ba khô gầy – ba đau đớn…
Ba lại gọi tên mẹ đó thôi
Và mẹ ơi – mẹ đi, mẹ có biết
Chúng con nhớ mẹ như thế nào không?
Đã nhiều lần chúng con ôm nhau khóc
Gọi mẹ hoài mà chẳng thấy mẹ thưa
Ba dỗ dành chúng con không chịu nín
Để ba buồn – ba ôm lấy chúng con
Rồi ba khóc – ba cha con cùng khóc
Nước mắt nhạt nhòa… con gọi: Mẹ ơi!!!...

06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 18, 2023 7:58 pm by Nguyên Hữu
TẾT...
 
Lẩn từ đâu trong làn gió
Quẩn tới đây khiến mắt cay cay
Cái mùi khói làm tôi nhớ đến
Những ngày xưa... đến tết ngày xưa...
Ôi tất bật những ngày trước tết
Làng trên xóm dưới rậm rịch làm sao
Phải đầy đủ từ hũ muối lải dưa
Rồi bể nước và cả thùng gạo nữa,...
... Kìa mẹ vo gạo, em ngâm đỗ
Ba chẻ lạt, tôi cắt lá dong,...
Và đến tối cả nhà quây quần lại
Bên nồi bánh cứ sùng sục sôi
Bên bếp lửa cứ cháy bùng tí tách
Lửa nhảy múa hay trong tôi nhảy múa
Cứ hừng hực chờ từng phút giây
Khói bếp đầy mà mắt chẳng thấy cay...
... Để giờ đây cái thời đại mới
Người đua người kiếm tiền cho đầy túi
Bỏ quên rồi cái không khí tết
Náo nức, bồn chồn chuẩn bị vui sao...
... Kìa mấy đứa trẻ đánh giầy chưa về ăn tết
Ngồi co ro sưởi ấm
Bên đám lá cây chúng nhóm cháy lem nhem
Khói luẩn quẩn quanh chúng
Hình như vào cả mắt
Vì tôi thấy chúng đưa tay dụi hoài
Và hình như nơi tôi đang đứng
Gió cũng đưa khói đến đây rồi
Khiến mắt tôi cũng cay cay đọng giọt...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 19, 2023 2:18 pm by Nguyên Hữu
XIN LỖI DẺ QUẠT
 
Dẻ quạt ơi cho tao xin lỗi
Tao cứ nghĩ tao nuôi được chúng
Nên bắt về những đứa con mi
Để thẫn thờ mi tìm ngơ ngác
Từ bụi chuối, cành chanh, cành khế…
Cứ gọi kêu: “chip… chip…” tìm con
Tao cũng thấy nhưng tao vô tâm quá
Tao muốn dấu mi để tao nuôi chúng
Chúng lớn lên tao nhốt vào lồng
Bắt chúng hót tao ngồi thưởng thức…
Ôi… tao ác quá phải không?
Nhưng mi thấy không tao vẫn chăm chúng
Chúng đói tao cho ăn
Chúng khát tao cho uống
Vậy mà sao chúng chẳng chịu hiểu tao
Vẫn buồn, vẫn nhớ kêu hoài thế
Để hôm nay chúng lần lượt bỏ tao
Và dường như mi cảm nhận được
“Chét… chét…” thay “chít… chít…” hôm nào
Ôi xin lỗi, cho tao xin lỗi
Bố mẹ dẻ quạt, những chú dẻ quạt con…
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 20, 2023 8:12 pm by Nguyên Hữu
MÙA HÈ VÀ TUỔI HỌC TRÒ
 
Hoa phượng nở đỏ rực bầu trời
Trên vòm cây ve kêu ồn ã
Chẳng thành bài... - và mùa hạ
Giấu gì nữa... - sao mang những chia ly...
 
Công viên nơi có buổi chia tay
Ai ngồi khóc... - chiều rơi giọt nắng
Ghế đá cũng buồn tôi thấy mắt cay cay
Hè vẫn đến - ve vẫn kêu - hoa phượng đỏ...
 
Ngày hôm nay chúng tôi về thăm lại
Mái trường xưa một thủa vui buồn
Thăm thầy cô với bao kỉ niệm
Người dẫn đường đưa lối bước chúng tôi...
 
Kìa phượng nở, sao hè chưa đến
Ve chưa dậy, có thấy kêu đâu mà
Và nắng cũng có đâu gay gắt
Hè đến rồi hay hè chưa đến?
 
Tôi tự hỏi lòng nôn nao chờ đợi
Hè không đến ôi chuyện lạ đời
Hè đến trễ? - tại sao không thể
Vì hè thương tuổi học trò đó thôi.
 
Rồi hè về - ngập sân trường - hè đấy
Hoa phượng đỏ - rực cháy nắng vàng
Ve cũng dậy râm ran trên vòm lá
Tim lại cồn cào với tuổi học trò chia ly...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 21, 2023 9:08 am by Nguyên Hữu
MỘNG XUÂN
(Vĩ tam thanh)
 
Xuân còn cứ phải tưới tười tươi
Vẻ đẹp là do cưới cưỡi cười
Hỡi gió dìu ra biên biến biển
Này mây chở tận giới giơi giời
Cho em tuổi trẻ mông mồng mộng
Để tớ thanh xuân lưới lưỡi lười
Mở rộng vòng tay đon đọn đón
Tình đều sẽ đến thổi thồi thôi…
 
21-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 21, 2023 12:52 pm by Nguyên Hữu
NGẪU HỨNG TRĂNG RẰM
 
Đêm khuya thao thức thở dài
Bỗng nàng đến gõ cửa hoài tìm ta
Giật mình cửa… ui choa
 Nàng ùa vào cuốn chặt ta chẳng rời
Nàng đến ấm áp tuyệt vời
Đêm khuya thao thức hai người yêu nhau
Ngất say
Dứt cũng đâu rời
Kẻ trên người dưới tuyệt vời làm sao
Gặp nhau
Nào được bao lâu
Phải tranh thủ chứ xa nhau bây giờ
Đêm khuya - ai những giấc mơ
Còn đôi ta thức
Vơ đầy lấy nhau
Đêm thâu
Êm ái
Ngọt ngào,...
Đêm trôi mau qua, đêm nào hiểu ta
Để nàng sắp phải rời xa
Để ta
Cố níu nàng cùng vấn vương
Nàng buồn nàng cũng tiếc thương
Nhưng nàng không cưỡng được lời nguyền xưa
Nàng đi
Nàng khóc nhìn ta
Nước mắt nàng kìa rơi đẫm cành đa...
Nàng đi đi thật đấy à
Trông theo xa tít
Nàng bay lên trời
Tới nơi nàng lai đứng cười
Nhìn ta muốn nhắn đôi lời yêu thương
Ôi...
ta yêu nàng nhiều lắm
Nguyệt ơi - hay ánh trăng rằm là em...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 21, 2023 6:34 pm by Nguyên Hữu
RU EM
 
Em hãy ngủ - nào em hãy ngủ
Hắn đi rồi em đừng vương vấn
Em hãy coi đó là giấc mộng
Và tỉnh dậy chẳng còn tiếc nhớ.
 
Em đừng khóc - em đừng khóc nữa
Nước mắt em hắn đâu rung động
Hắn bước đi có đâu ngoái lại
Hắn chỉ là sợi tóc lòa xòa...
 
Sợi tóc rối có chi em tiếc
Nhổ đi rồi lại mọc mới thôi
Nó đẹp hơn để em chải chuốt
Nức hương chanh, hương bưởi mỗi ngày
 
Đừng thổn thức - em ơi đừng buồn nữa
Cơn bão đến rồi nó sẽ đi
Và nắng ấm về như ngày hội
Như em cười có đúng vậy không?
 
Nào hãy ngủ - anh ru em nhé
À... ơi... - hãy ngủ ngon đừng buồn
Hãy vui lên đừng để héo úa
Để anh nhìn thương lặng con tim.
 
Anh ru - em ngủ đi nào
Tim thổn thức - ôi... anh sao thế này
Ngủ ngon em nhé đừng mơ
Kẻo giật mình - tim anh lại nhói...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 25, 2023 7:41 pm by Nguyên Hữu
HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ
 
Từ quê nghèo ra đi
Tìm bạc vàng giàu sang
Tôi dang đôi cánh
Tung hoành khắp trời xanh...
Để rồi chim bay mỏi cánh
Dừng lại giữa chốn thị thành
Không người quen
Không bạn bè thân thuộc
Chỉ có những cô đơn
Ngày ngày vây quanh tôi không nhàm chán
Ôi nơi thị thành hào nhoáng
Nhưng không phải dành cho tôi
Nên tôi lẻ loi
Nên tôi khắc khoải
Hình bóng quê nhà chợt hiện ra
Day dứt tim tôi
Đau nhói từng cơn người ơi...
 
06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 26, 2023 8:54 am by Nguyên Hữu
ĐIỀU CHƯA BIẾT
(Gieo vần ôm)
 
Ta biết rằng xuân vẫn luyến nhìn
Từ cánh đào hoa còn tươi thắm
Từ trong ta còn đang say nắng
Với sắc đẹp của bông mai xinh…
 
Ta biết là gió đang làm căng
Muốn kéo hạ về khoe oi nóng
Sưởi xuân thì căng ra chín mọng
Cho ta mơ mộng sướng chi bằng…
 
Ta biết rằng em chửa có chồng
Để xốn xang bao người ước muốn
Để vần thơ thành ra luống cuống
Lại vì yêu nhụt chí tang bồng…
 
Ta nhớ tay ta chưa lần buông
Em có biết hay là đã biết
Đừng làm ngơ khi ta mải miết
Tìm kiếm vần thơ tặng nàng không…
 
26-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 26, 2023 7:30 pm by Nguyên Hữu
CẢM XÚC THU
 
Sương dày giăng phủ khắp xóm quê
Gió thu hiu hắt gió thu vương
Giữa dòng sông thẳm trong vắt ấy
Hay giữa bầu trời những mênh mông
Đã thấy chưa những u ám thu không
Xa tít tắp mây xếp tầng sát đất...
Còn vườn đây cúc nở hoa đầy
Từng bông đón những sương thu đọng giọt...
Và kia nữa những con thuyền cô độc
Đứng đợi ai vẫn buộc im lìm
Thu vắng quá vườn ai không thấp thoáng
Mình tôi ngồi ôm gối với thu thôi...
 
10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 28, 2023 2:17 pm by Nguyên Hữu
CƠN GIÔNG
 
Mất anh rồi mình em ngơ ngác
Trời nổi giông khắc nghiệt quá... anh...
Nhớ ngày trước biết bao tha thiết
Tuổi học trò đẹp những mộng mơ
Và em sợ những khi giông gió
Tóc em dài rối rối ngộ không anh
Và em sợ những lá thư sẽ ướt
Chẳng thể nào đến với được em - anh...
Và em sợ có lần anh sẽ ướt
Giữa đường khi anh đến bên em...
Và em sợ những mơ hồ không dám nghĩ
Để giờ em chẳng còn lại điều chi
Tuổi học trò cũng đã qua đi
Rồi nối tiếp đời sinh viên đã đến
Em vẫn thế - vẫn mắt nai ngơ ngác
Vẫn trong veo nhưng lại đượm buồn
Sao thế anh - anh biết đúng không?
Ôi giông gió em không còn sợ nữa
Đối với em bây giờ là vô nghĩa
Em dửng dưng rồi em thích nó
Thích đi trong giông gió
Thích bỏ tóc bay lòa xòa
Em mặc kệ cho rối bời từng sợi
Rồi lại ngồi gỡ rối thế thôi...
Giông gió tới rồi nó cũng đi
Trời lại sáng, lại đầy sức sống
Còn nỗi đau mất anh sao vẫn thế
Nó đến mà sao chẳng đi cho
Cứ vẹn nguyên trong em day dứt
Đau nhói lòng - anh biết không anh?
 
10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 01, 2023 8:33 am by Nguyên Hữu
HÃY CỨ BƯỚC ĐI
(Gieo vần ôm)
 
Thôi thì cứ sống thôi
Cứ sống cho là đúng
Như muôn cây vẫn đứng
Ngọn vẫn hướng lên trời…
 
Lòng người tin hay dừng
Cảnh giác không thể thiếu
Điều đó có thể hiểu
Niềm tin đừng có ngưng…
 
Còn có một số điều
Trên con đường đã chọn
Luôn mỉm cười mà đón
Sống được bấy chứ nhiêu…
 
Thử thách vẫn luôn còn
Vấp ngã là liên tục
Chắc có lúc bất lực
Niềm tin sẽ hao mòn…
 
Hãy cứ bước thẳng lưng
Đi trong vùng lý trí
Chớ đi theo ích kỷ
Sẽ đau đúng lúc dừng…
 
Bản thân đừng quá ì
Mạnh mẽ lên mà bước
Công danh sẽ có được
Hãy cứ bước đi đi…
 
01-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 02, 2023 1:27 pm by Nguyên Hữu
THU LẠNH
 
Em nói rằng mùa thu lạnh lắm
Lạnh hao gầy - chiếc lá rụng quắt queo
Ừ, cũng phải - mùa thu lạnh đấy
Thời gian kìa đông cứng chẳng chảy trôi.
 
Ôi mùa thu sao mang về lạnh giá
Đôi ta ngồi đây bên bếp lửa
Lửa bập bùng mà lạnh thấu con tim
Thế mới biết lạnh mùa thu ghê gớm.
 
Anh lạnh quá - trái tim anh đông cứng
Em ấm nồng trong tình mới không sai
Em có người để em sưởi ấm
Anh cũng có rồi... - sưởi bằng lạnh mùa thu...
 
04.2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 03, 2023 8:21 am by Nguyên Hữu
CHÀO BUỔI SÁNG
(Gieo vần ôm)
 
Lưng chừng dốc núi
Một mầu xanh cây
Vướng một áng mây
Vỡ thành sương khói…
 
Xa nhìn giống cháy
Giữa mầu xanh cây
Gió quyện rung cây
Thành ra sương đấy…
 
Mơ ngủ quá vậy
Một chú thỏ con
Lăn lộn bùn non
Lấm không buồn nhẩy…
 
Chú chim chào đón
Trên chạc cây cao
Gọi bạn dậy nào
Cánh xoè cong tớn…
 
Một vùng nhốn nháo
Rừng cây xôn xao
Cứ tưởng làm sao
Hoá ra gió đảo…
 
Như một tràng pháo
Bỗng lại lặng im
Như máy hết pin
Không điều cảnh báo…
 
Bới đào, tìm kiếm
Miệng hố tươi nguyên
Chú dế thản nhiên
Tổ hoang độc chiếm…
 
Mặt trời vừa đến
Một hố đỏ sâu
Ai dám nhìn lâu
Mắt đau nửa tiếng…
 
Nhà thơ làm biếng
Nịnh nọt mặt trời
Sáng trưng lên rồi
Khu rừng diện kiến…
 
03-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 03, 2023 11:44 am by Nguyên Hữu
MỐI TÌNH DANG DỞ
 
Ôi vì sao? vì sao lại thế?
Ôi vì sao ta phải xa nhau?
Tình ta cũng bỗng nhiên chia cách
Lời yêu thương lẩn khuất đâu rồi.
 
Trái tim này hôm nào thổn thức
Đập rộn ràng theo nhịp thở đôi ta
Vậy mà sao bây giờ hóa đá
Rêu mọc đầy xanh phủ kín còn đâu...
 
Em yêu ơi - nỗi đau ray rứt
Gió trên cao gào rít tái tê lòng
Em có nhớ - có buồn không em hỡi?
Cũng xin đừng khóc nhé em yêu.
 
Và em hỡi - em ơi có biết
Những đêm ngồi anh buồn, anh nhớ
Anh thẫn thờ trong vàng vọt ánh trăng
Rồi anh khóc... - em ơi có khóc?
 
Ôi nỗi buồn, mỗi giọt lệ - giọt đau...
Em xa anh, em phải theo người
Rồi thời gian em còn nhớ đến
Nhớ một thời đôi ta đắm say...
 
Thế là hết, em theo người là hết
Tình đẹp ư? - cũng chỉ đẹp mà thôi
Em vẫn theo người, em bỏ anh
Chôn vùi hết - anh buồn, em khóc...
 
Ôi cuộc đời... tại sao lại thế...
Chia cắt ra mối tình đẹp đôi ta
Để dang dở - có lẽ nào lại thế
Ta bên nhau... - đời ghen tức hay sao?...
 
05.2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 03, 2023 5:46 pm by Nguyên Hữu
EM ĐI RỒI
 
Em đi rồi, em đi mất rồi
Anh lẻ loi không ai người bên cạnh
Không còn ai đêm ngày mong nhớ
Không còn ai những lúc hỏi han.
 
Em đi rồi, em đã đi rồi
Còn ạnh lại với bao lạnh giá
Và con tim đau nhói từng cơn
Ôi em yêu... - cớ sao em lại mau quên...
 
Em đi rồi. em còn nhớ ngày xưa
Tình ta đó, bao đam mê ngây ngất
Ta bên nhau, ta vượt qua hết
Nào ngọt ngào, cay đắng cuộc đời.
 
Em đi rồi, nụ hôn xưa còn mãi
Trên môi anh ngọt - đắng không rời
Anh nhấm nháp cái vị nồng của nó
Ngọt ngọt mà đắng đắng quá em ơi...
 
05.2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 03, 2023 8:31 pm by Nguyên Hữu
TUỔI XANH
 
Bàn tay em hạt mưa nào rớt rơi
Và thấp thoáng nụ cười trên đôi môi
Anh biết nhé - niềm vui nơi em đó
Em vui làm trời đất xanh ngát xanh
Em vui làm hồn anh ngơ ngẩn mãi
Tuổi đôi mươi chút khờ dại đầu đời
Em ơi em, chiều nay anh buồn nhớ
Nỗi nhớ mông lung xa tít mù khơi
Rồi chợt tỉnh nghe tiếng chim ca hót
Cứ rộn ràng rạo rực trong anh...
Này em ơi - con tim ta non nớt
Như cỏ non nương nấu bóng cây già
Đêm ta ngủ bình minh ta thức giấc
Đón long lanh sương ban mai mát lạnh
Cho xanh mãi tuổi em mười tám
Cho anh say ngây dại trước em rồi.
 
05.2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 04, 2023 8:24 am by Nguyên Hữu
GIỐNG NHƯ YÊU
(Gieo vần ôm - tiếp)
 
Có thể
Em là
Bông hoa
Đẹp nhất…
 
Đôi mắt
Bờ môi
Khi cười
Tươi rói…
 
Muốn nói
Điều gì
Thầm thì
Nhỏ nhẹ…
 
Cô bé
Kia ơi
Mở lời
Thật khó…
 
Nào có
Ngượng đâu
Tại lâu
Không tán…
 
Mê sảng
Ngôn từ
Giống như
Yêu vậy…
 
Thật đấy
Họ cười
Kệ thôi
Tớ thích…
 
04-03-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 3 trong tổng số 19 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4 ... 11 ... 19  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-