Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 8 ... 12, 13, 14 ... 19  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1961
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 13 Empty
09102022
Bài gửiThơ Nguyên Hữu

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
 
Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
 
07/2000
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Vẹn nguyên 2
» Ước nguyện
» Vẫn vẹn nguyên
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 23, 2024 8:03 pm by Nguyên Hữu
HƯƠNG BẦU TRỜI
(Gieo vần chéo)
 
Cao hơn cả cây, cả núi, tận áng mây
Nhìn xuống cuộc sống có muốn không mơ mộng
Hỡi những cánh chim đang tung đôi cánh bay
Cho ta hỏi thế giới này có đáng sống…
 
Ta nhìn lên đặt câu hỏi ở trong lòng
Vì khi nhìn ngang ta thấy mông lung quá
Tình người với nhau mà đem điếm, cân, đong
Những điều mới thế nhưng không hề thấy lạ…
 
Dòng đời mải trôi nhiều thứ cứ dần xa
Níu không đặng thành ra tuột khỏi tầm với
Lặng một mình ngắm nhìn dòng người vội qua
Chợt thấy chưng hửng trong niềm hy vọng mới…
 
Ta chìa tay ước đợi những vì sao sa
Mãi chẳng thấy khiến ta buồn thiu chờ nắng
Những cánh chim đừng trôi theo cơn gió qua
Để cô quạnh bầu trời khơi nguồn giọt đắng…
 
Mong một lần không biết có được hay chăng
Bay trên ấy nhìn nhân gian này nhỏ bé
Thế mà lại cứ làm cao như vầng trăng
Cho ta tủi thân khóc vài lần rồi nhé…
 
23-02-2024
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 24, 2024 4:54 pm by Nguyên Hữu
TÌNH EM
 
Biết sao đây
Khi tình ta       tan vỡ.
Biết sao đây
Giữa dòng đời                         em       sống thiếu anh,
Và xa anh
Em không        là        em nữa
Chỉ âm thầm               lặng lẽ trong quạnh hiu
Rồi lại nghĩ     chẳng sao        quên anh được
Buồn lại đến
Và nước          mắt rơi rơi.
Người yêu ơi  
Anh                 ở nơi đâu
Trong cô đơn              em       lại càng nhớ
Bóng hình anh.
Ôi        vì sao
Cuộc tình ta                tan vỡ.
Ôi        vì sao
Giờ đây           em       sống thiếu anh.
Đôi ta có         bao giờ            gặp lại
Tháng năm dài
Càng thêm                  núng               nấu tình em,
Cứ sục sôi       em khao khát được bên anh.
Người yêu hỡi anh có hay
Em buồn
Em khóc.
Nước               mắt cạn rồi
Thân    gầy héo hắt                  đợi chờ anh.
Anh ơi             anh có biết,
Anh ơi anh có hay,
Sao anh không đến
Xóa     tan sầu đau                 trong em,
Sao      anh không đến
Cho tình em                ngất ngây.
Anh!
Người mà       em       yêu      thương…
 
28.06.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 24, 2024 8:08 pm by Nguyên Hữu
ĐỢI CHỜ
 
Bâng khuâng   tôi bước           trong chiều tím.
Hoàng hôn buông xuống        nắng                tàn vương.
Hàng cây xanh lá                    rung rinh        theo                 từng cơn sóng.
Và lặng lẽ                    tôi đợi mùa xuân đến,
Đợi      mầu hoa đào    đỏ thắm           môi em.
Đợi ánh mắt                nụ       cười em đó,
Cứ hồn nhiên trong trắng                  làm dại khờ     tim anh.
Em ơi em        anh      đợi em tới,
Như anh đợi                mùa xuân,
Đợi cánh én                 liệng                bay     trong nắng
Báo xuân về                giục     trồi non dậy
Để xanh biếc               đất trời                        đón xuân tươi.
Mùa xuân        về        em ơi
Trời xanh        kìa mây trôi.
Lòng em          có đầy vơi
Có xao xuyến              bồi hồi
Như anh          trước mùa xuân
Đợi      chờ      em       tới.      Em       ơi…
 
01.07.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 25, 2024 8:05 am by Nguyên Hữu
AI TRONG CƠN MƯA
 
Mưa!
Trời                 bỗng đổ           mưa
Cơn mưa to     kéo dài            không ngớt.
Mưa rơi rơi                 trong nỗi          buồn của tôi.
Mưa rơi rơi                 từng giọt dài                và ngắn,
Bong bóng                  phập phồng                 ẩn chứa           bóng hình     ai.
Kìa      dáng ba tôi      trên đầm đầy   bong bóng,
Bong   bóng phập phồng                    trong nỗi          nhọc nhằn của             ba.
Lòng xót xa                 tim       càng héo hắt
Hình    ảnh mẹ hiền                 trên đồng lúa               dưới                mưa.
Này mưa ơi                 sao vô tình                   đến      thế
Từng giọt rơi               lên bóng dáng người               thân của tôi.               Những dáng gầy                     mảnh mai đen xạm,
Cả cuộc đời                 vất vả              nhọc nhằn
Dưới trời         bất       chợt nắng mưa.
Rồi tôi thương những             đứa em tôi
Ngồi nhìn mưa            lòng cũng        đau      xót như tôi.
Lo cho ba,
Lo cho mẹ,
Lo cho tôi…
Trước cơn mưa           ập        đến bất ngờ.
Tôi trú mưa                 bên lề hè
cùng dăm người nữa
Họ       cũng như tôi   bất       chợt     gặp mưa.
Ngoài trời vẫn             cơn mưa dài                không ngớt.
Đường nổi đầy            những chiếc                bong bóng       đuổi             nhau.
Kìa ai đó         bận việc gì      nên vội
Không kịp trú mưa                  ướt hết             cả         rồi.
Tôi giật mình              thấy                mình cũng ướt
Mưa hắt đầy                người từ lúc nào        đâu      hay.
Này mưa ơi                 biết bao giờ                 mới tạnh
Bong   bóng vô tư                  đùa vui            phập    phồng…
 
21.07.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 25, 2024 10:48 am by Nguyên Hữu
CHIỀU VƯƠNG
 
Chiều  mùa thu
Nắng tàn          vương trong vườn
Và       lạnh lẽo
Vấn vương      quanh người tôi.
Hoàng hôn xuống
Buông dài        trên xóm nhỏ
Ở         đó kìa
Những màn     khói trắng        mỏng    manh.
Khói    bay lên
Từ những mái tranh nghèo
Màn sương kia
Cứ lửng lơ       giăng phủ,
Hòa khói quê
Vấn vương trong                     vườn nhà tôi.
Và       tôi yêu sao
Những buổi                 chiều quê bình dị,
Khói hòa sương
Dưới nắng tàn vấn vương
Này     tôi yêu sao
Những kỉ niệm            của       tôi bình dị
Mỗi lần tìm về
Xao xuyến bồi hồi
Như bản nhạc không lời
Chưa người biết
Tôi viết           tặng riêng        quê….
 
21.07.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 25, 2024 4:04 pm by Nguyên Hữu
CUỘC TÌNH TRỐNG VẮNG
 
Lạnh lẽo          và tái tê
Của gió            mùa     Đông tìm về.
Kìa những       hạt sương đêm
Long lanh        đầy sân nhỏ.
Và kìa giàn thiên lí
Bông vàng bông          đâu rồi.
Ôi        sao lại thế
Khuất mình     trước mùa Đông,
Để nỗi buồn mênh mông
Hình bóng       ai đang sống
Trong trái        tim sầu đau.
Người ơi          người               đâu rồi
Tại sao            ta vẫn không thể quên.
Người bỏ         ta         đi rồi
Mà sao            ta vẫn nhớ.
Ôi        đó        là nỗi khổ
Của những kẻ dại khờ            trót yêu.
Và ta    ta         vẫn biết
Nỗi khổ này                từ lâu
Mà sao            ta vẫn cứ
Yêu người       càng thiết tha.
Tình ta             bây      giờ trống vắng,
Lòng ta            bây      giờ hiu quạnh,
Môi ta đọng       đầy lệ đắng,
Tim ta              vẫn                  nhói từng cơn,
Trong ta          vẫn      không thể quên,
Em ơi…
Người tình
Sợ mùa Đông  qua đời
Sắc cầu vồng   đa mang
Lặng lẽ                        xuôi dòng        trìm…             quên…
 
07.08.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 25, 2024 7:44 pm by Nguyên Hữu
TÌNH YÊU MÙA XUÂN
 
Làn gió xuân
Qua đồng        lúa       xanh mượt.
Tiếng cười em
Thoảng trong              gió      mùa xuân.
Nắng vừa lên
In dáng            em       trên lúa,
Cứ lung linh
Trong giọt sương        long lanh.
Kìa lúa xanh
Cười với em                trước gió,
Vẫy tay chào
Và đón            ánh bình minh.
Ôi lúa tốt
Lúa xanh
Lúa đang         thời con gái
Cũng như em
Mới mười tám xuân xanh,
Căng         đầy sức sống
Rạo rực           trái tim anh.
Em yêu ơi
Quê mình thật đẹp
Bát ngát lúa xanh
Như tình          anh và em.
Ôi        ngây ngất hương thơm
Như     những nụ hôn đôi       ta trao nhau.
Ôi        những phút giây
Ấm      nồng    ta        dành cho nhau,
Ôi        bao đắm say
Bên lúa xanh
Giữa cánh đồng           quê tôi
Vẫn còn đây
Vẫn          còn đây mãi.
Kìa em nữa
Đứng bên lúa
Bóng trên lúa
Vẫn còn đó
Trong tim này
Anh gìn giữ,
Anh thầm hứa,
Anh nguyện nữa:
Anh     mãi yêu           em…
 
12.07.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Feb 26, 2024 8:09 pm by Nguyên Hữu
HAI NỬA TÌNH YÊU
 
Làn gió nào     cuốn tung       lên      từng đám bụi.
Làn gió nào         vỗ ru            dòng    sông ngủ yên,
Rồi ve vuốt        cây trên đồi thay lá,
Tới nơi xa       và tới   cả bên ta,
Cứ luồn lách               mơn     man tê dại,
Lại khơi về         nỗi đau         ta chẳng thể quên.
Ôi cuộc tình                bể        dâu      cay đắng.
Tôi yêu nàng   và nàng            cũng yêu          tôi.
Nhưng              cuộc    đời khắc nghiệt
Đã cướp nàng khỏi                 vòng tay tôi.
Tim tôi đau                 tôi âu sầu         hụt hẫng.
Hôm chia tay   tôi và nàng      đã khóc,
Hai giọt lệ đau            hòa vào nhau   mặn chát.
Từ hôm đó       tôi như người đã        chết.
Tôi thẫn thờ    ngày ngày        ngồi ủ rũ
Nhìn đời          lòng tái            tê.
Ôi là thế          dòng                đời vẫn trôi
Còn tôi            vẫn      lặng một mình
Ôm sầu đau                 với cuộc tình
Bỏ quên           phía trước        có cuộc sống, 
Có dòng đời                vui tươi.
Tại sao?           Tại       sao lại thế?
Tôi tự hỏi        khôn nguôi.
Cuộc đời         sao khắc nghiệt
Sao xô ngã                  cả đôi ta,
Tách rời           ra đôi ngả
Mỗi ngả           một      trái tim đau
Mỗi ngả           một nửa           tình      yêu dang dở
Mỗi ngả           là ngàn vạn cuồng điên
Là ngàn vạn nhớ thương
Đôi ta              dành cho nhau.
Em                   giờ       nơi       đâu...
 
18.09.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 27, 2024 8:02 pm by Nguyên Hữu
VẪN MÃI YÊU ANH
 
Anh     là tình yêu
Là cuộc sống
Là vầng trăng soi sáng           đời em.
Và có anh
Em như           có tất cả,
Em ngất ngây
Trong bao nhiêu          ước mộng.
Rồi em sẽ        là         nhân vật chính
Trong mộng đẹp
Và luôn           ở giữa vòng tay anh.
Dù gian khó                không chia lìa            đôi lứa.
Ta vượt qua     và tình ta         càng đẹp          càng bền trặt
Lung    linh tỏa sáng
Như vì sao       lấp lánh           giữa trời đêm.
Và anh hỡi
Cho dù            cuộc đời          thay đổi
Em       vẫn là em,
Vẫn yêu anh      say đắm,
Không dối gian
Không chút toan tính đớn hèn,
Để       không vùi chôn
Những mộng đẹp        trong em,
Để       trái tim em
Không lần nào            đau đớn           nhé anh.
Hứa           đi anh.
Yêu                 mãi anh.
Ngàn đời         chọn kiếp        em vẫn mãi           yêu anh…
 
07.10.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Feb 28, 2024 5:32 pm by Nguyên Hữu
BUỒN VUI CỦA TUỔI HỌC TRÒ
 
Mùa     xuân                mùa xuân        qua.
Mùa     hè        mùa hè            tới.
Phượng vĩ       nở        đỏ rực cả đất trời
Và có phải       ta         sắp xa nhau.
Mái trường      sao im tiếng,
Kìa buồn         trên mi ai
Mắt nhìn                      đâu xa tít
Một khoảng                 trời mênh mông.
Và còn                         đâu hỡi em
Tháng năm          tuổi học trò
Trắng trong     xen lẫn            chút dại khờ                vô tư,
Cùng với những          ước mơ              cháy bỏng
Của bạn – của em – của tôi – của tất cả         mọi người.
Này em ơi                   đừng buồn              chi em hỡi
Cười lên đi                  cho niềm vui   quay lại.
Cho đất trời                 nhuộm thắm                những ước mơ,
Cho tuổi học trò          mang đến            bao ước vọng
Cứ rạo rực
Cứ sục sôi       mà không        nói       được thành                  lời…
 
18.10.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 29, 2024 8:06 pm by Nguyên Hữu
TÔI CÔ ĐƠN I
 
Ngồi    nhìn cuộc đời  qua      khung cửa sổ.
Ngồi         nhìn dòng đời         lặng        lẽ chơi vơi.
Ngồi         nhìn mưa rơi
Đếm       từng      giọt mưa rơi,
Và       buồn lại về
Vò       xé thân tôi.
Kìa      người đi rồi
Tôi như           kẻ lạc lối.
Tôi buồn,
Tôi căm ghét               chính tôi.
Ôi        tại sao?
Tôi       lại yêu người
Lại chạy theo              bóng      hình của người
Để       rồi bây giờ         người bỏ        lại mình tôi
Sầu đau           và nỗi              cô        đơn dâng đầy.
Ngươi yêu ơi               có biết không              tôi buồn
Lòng tê tái       thương tình         tôi dở dang.
Này đớn đau
Trái tim           tôi đang khóc.
Khóc nữa đi…
Khóc nữa đi
Cho vỡ tan          nỗi buồn
Xua cô đơn
Xoa dịu           những sầu đau.
Anh
Người       yêu tôi ơi
Tôi sẽ quên                 và        tôi đã quên… 
Nhưng sao       anh lại đến
Lại xuất hiện               trước mắt tôi
Để bùng cháy              tình        yêu xa xưa
Để khao khát               tôi tìm anh
Tôi tìm anh                 nhưng sao chẳng thấy
Anh đâu rồi.
Để tôi buồn.
Tim tôi đau.
Tôi giận anh…            và        tôi giận            tôi…
 
 
09.12.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 01, 2024 8:23 pm by Nguyên Hữu
TÔI CÔ ĐƠN II
 
Từng hạt         mưa rơi… rơi…
Phía chân trời  xa thẳm
Và ngay           trước mắt tôi
Đọng ngập tràn           mênh mông.
Cơn mưa         rơi… rơi… rơi…
Buồn dâng       lên trong tôi.
Chơi vơi          rơi… rơi… rơi…
Lặng im                vây quanh tôi.
Người ơi                     tôi cô đơn
Trong trời mưa           rơi… rơi…
Từng cơn                    gió đang tới
Xào xạc           muôn lùm cây,
Và mùa thu        đang tới
Với cơn mưa               chiều nay.
Xua tan đi       nóng nực
Xua tan đi                   nhọc nhằn
Xua tan           hình bóng đó  
Trong mùa hạ              nồng        cháy khát khao,
Trong trái tim             trái tim tôi nữa
Giờ chỉ còn     đọng     lại nỗi đau
Đang rơi… rơi…
Trong chơi vơi
Trước mưa rơi
Rã rời.
Này người         yêu dấu hỡi
Trái tim tôi      sắp       vỡ ra rồi.
Kìa      mùa hạ tàn rồi
Và mùa thu          đã tới
Dưới vòm trời xanh ngát xanh.
Đây êm đềm    và trong lanh  
Kia ấm áp        nốt nhạc thanh
Mà làm sao         tôi vẫn thế
Cô đơn vây      kín quanh tôi  
Người ơi
Tê        tái rã rời…
 
 
09.12.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 02, 2024 5:29 pm by Nguyên Hữu
MÊNH MÔNG MÙA ĐÔNG
 
Hà       Nội mùa đông
Từng cơn gió              mang về          bao lạnh giá                quạnh hiu.
Mưa                 rơi rả rích,
Ngày qua ngày
Từ sáng           tới       tận đêm thâu.
Ai?...
Kìa ai              đang đứng       dưới mái hiên  nhà ai.
Ai        đang xòe tay                đón những       hạt       mưa bụi bay,
Bay li ti           đầy trời
Bay li ti           dính đầy          tay ai               nhỏ      bé        mảnh mai.
Và ai                đang dưới mưa
Rướn dài         từng vòng xe,
Mắt đưa           tìm chỗ ẩn
Tránh những   hạt       mưa bụi bay.
Hà Nội            mưa bụi bay,
Hà Nội                        thật là hay,
Có hai              người trú mưa tại đây
Dưới mái hiên
Có hàng cây    phía     trước lạnh lùng.
Qua đời           mấy     phím nhạc rung,
Chết bên          đôi       bóng lạ lùng
Không nụ cười
Không mở lời vài câu.
Cớ vì đâu?
Bên nhau         nghe mưa hát
Bản nhạc sầu   mênh mông
Sầu      vút từng không
Sầu      dài tháng năm
Đến     tận bây giờ
Sầu hững hờ
Em hững hờ
Mỗi mùa đông             Hà Nội mưa bụi bay
Bay li ti           đầy trời
Bay li ti           không lời
Em      mãi xa vời…
 
 
09.12.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 02, 2024 8:18 pm by Nguyên Hữu
NHỮNG CON SỐ KHÔNG
 
Đêm nay          tôi ngồi đây.
Đêm dầy          và        tôi ngồi đếm                từng                con số không.
Đêm không trăng,
Đêm không sao,
Đêm buồn.
Giữa đêm buồn
Tôi ngồi đó
Không rượu
Không làn khói           thuốc mơ màng
Chập chờn       qua song cửa
Bay lên      trời cao
Bay tìm      trăng sao.
Và đêm nay
Tôi ngồi đây
Nghe cô đơn    không người tình
Bạn cũng không
Chỉ mình tôi                lặng lẽ
Trong căn phòng         không đèn
Không nến
Không ánh điện                       bập bùng
Khơi nguồn                 sức sống ngày xưa…
Và ngày xưa
Tôi       không cô đơn,
Ngày ngày       tôi và nàng      nô đùa quấn     quýt bên nhau
Trong ánh điện            bập bùng.
Tôi và nàng     đã nhảy
Với những bản            tang-go lãng mạn
Với tình yêu    trong    trắng ngây thơ.
Ơ…     ớ…      ơ…
Sao bản nhạc               bỗng    tắt nửa chừng.
Và       ơ…      ớ…     ơ…
Sao cuộc đời               xoay    chuyển không ngừng
Để lòng người             khó      hiểu muôn chừng
Khiến người                đổi thay
Để nàng           bỏ        tôi rồi này.
Quá đắng cay một      kiếp trả vay.
Cuộc sống mới            với nhiều          thứ                  mê say
Ôm ấp đầy vòng tay.
Rụt tay
Tôi đây
Ngày qua ngày
Cười một mình
Đếm từng        con số không   lạnh     lùng…
 
 
08.2.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 03, 2024 5:44 pm by Nguyên Hữu
SƯƠNG ĐÊM
 
Anh đã quay lưng
Anh bỏ em
Anh bỏ em trong bóng đêm âm u
Anh bỏ em trong cô đơn lạnh lẽo
Mắt nhạt nhoà trong nước mắt nhìn anh đi
Anh chìm khuất trong đêm đen
Còn em quặn thắt trong cơn đau
Trong tim em bóng hình anh rực cháy
Để bây giờ em mới thấy
Anh quan trọng biết nhường nào trong em
Và giờ này em cần anh hơn bao giờ hết
Vứt đi này những kiêu kỳ em có
Vứt đi này những đỏng đảnh em mang
Em cần anh, anh quay lại đi anh
Em đã sai xin anh tha thứ
Em biết lỗi rồi và hứa không có lần thứ hai
Đêm… ôi đêm dài
Đêm đọng đầy giọt đắng quanh em
Sương… ôi sương dầy
Sương phủ đầy lạnh giá bên em
Em… ôi em này
Em thét gào
Em gọi tên anh
Quay lại đi anh
Quay lại bên em…
 
05.2010
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 03, 2024 8:51 pm by Nguyên Hữu
CHUYỆN CỦA TÔI
(Nhị tứ lục bát)
 
Vẫn không
Chờ mong đợi được
Vậy nào hãy bước đi thôi
Cố gắng thì cũng gắng rồi mà như…
 
Ậm ừ
Thành hư tính cách
Quen dần biết trách được ai
Không quyết đoán nổi thì tài cán chi…
 
Lắm khi
Chuyện gì cũng hoãn
Chuyện nhỏ ngồi phán như đài
Nhưng gặp chuyện khó thì đài hết pin…
 
Không tin
Thì nhìn lại thử
Đừng vò nhau nữa nhầu thêm
Chuyện nào ra chuyện đó nên bớt bàn…
 
Thở than
Ngàn lần vẫn thế
Mong chi có thể đổi thay
Chuyện anh chuyện ả giãi bày buồn thêm…
 
03-032024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 04, 2024 8:11 pm by Nguyên Hữu
GÁNH TÌNH – TÔI TRẢ NỢ AI
 
Vì ai    tôi       phải lênh đênh,
Trên vai           tôi       một gánh tình,
Nặng lắm
Nặng   lắm ai ơi,
Đất trời            chỉ có              mình    tôi.
Bao      nhiêu năm rồi
Dòng               đời xô tôi
Vòng               quanh vòng quanh,
Đưa       tôi đi đâu?
Ôi        chân tôi mỏi.
Ôi        vai tôi tê.
Ôi        tim tôi đau…
Người ơi…
Tháng ngày lênh đênh
Đi đâu
Về       đâu tìm ai.
Người ơi          có        hiểu dùm tôi
Hãy gánh         cùng tôi với.
Này em            đi         cùng đường ơi
Hãy đến đây
Đến bên tôi
Chia sẻ            chút tình thôi.
Tôi
Tôi vẫn gọi
Mà sao            em vẫn đi
Vẫn bước dài không ngoái lại,
Bỏ mặc            tôi gánh tình tôi
Mệt mỏi                      lê từng            bước nặng nề
Trên đường                 vòng                quanh vòng                 quanh…
 
 
08.2.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 05, 2024 8:23 pm by Nguyên Hữu
KẺ SI TÌNH NHỚ I
 
Ta ngồi đây
Ta        buồn biết mấy.
Ta nhớ ai.
Ta        nhớ ai đây.
Trong lòng ta có        ai để nhớ.
Người thương nào       thấy    bóng ai            đâu.
Kìa mây trôi                trời      buồn man mác.
Kìa lênh đênh              bọt nước          sóng trôi          xa.
Bao nhiêu cảnh           quanh ta          nhưng tình                   nào đâu thấy.
Nước mây kia như ta và      ai đó…
Người đâu rồi sao chưa          đến bên ta.
Này     người ơi          có biết đã        bao năm rồi                 ta         tự hỏi ta
Hỏi mây trời
Hỏi sông nước
Nhờ tìm giúp   nhưng nào thấy đâu.
Ôi trần thế                   ta cần chi.
Này công danh            ta nào hám
Ta đâu cần.
Kìa giầu sang
Kìa tiền bạc
Ta dửng dưng
Ta ngoảnh mặt            làm ngơ.
Ta cần ư?
Cái làm ta        ra         ngẩn vào ngơ.
Cái làm ta        thơ thẩn           thẩn thơ.
Cái làm            con tim ta        xao xuyến
Đập rộn ràng   khi nó ở gần bên…
 
 
02.03.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 06, 2024 8:09 pm by Nguyên Hữu
CỎ DẠI
(Tứ ngôn bát cú)
 
Choàng tỉnh dậy nhìn
Sao có thể tin
Trời đã sáng trợt
Căn phòng vắng im
Búi gọn tóc lại
Nàng đứng lim rim
Vẫn chưa tỉnh ngủ
Nhưng đau trong tim…
 
06-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 07, 2024 8:23 pm by Nguyên Hữu
GIẤC MƠ KHÔNG PHANH
(Gieo vần ôm)
 
Tiếng ve kêu gọi hè và gọi về kỷ niệm
Nóng nực mặt trời tìm kiếm về một cơn mưa
Đôi mắt em tìm thấy trong veo những ngày xưa
Đôi mắt ta nhắm lại đợi chờ và chiêm nghiệm…
 
Ta một mình, em một mình, bỏ quên lời hứa
Sao chẳng nên duyên mà mãi vẫn cứ song song
Nhiều lần chạm mặt mà thấy đau thắt cõi lòng
Nụ cười nhạt và con tim như nhiều vật cứa…
 
Em vừa lòng chưa còn anh vẫn thường mong ngóng
Mình lại như xưa để có nhiều chuyện nói cười
Như ngày ấy… cái thủa hai ta tuổi đôi mươi
Ngọt như môi em cùng nụ hôn nóng bỏng…
 
Cuộc sống không mầu hồng nhưng vẫn đà tiếp nối
Nước mắt và nụ cười vẫn đến với hai ta
Nhưng… thất vọng vì là chúng mình vẫn tách ra
Song song mãi mà mong hoài thêm lần khép mối…
 
Niềm kiêu hãnh vẫn hiện diện không lấy làm lạ
Chuyện chúng mình lặng lẽ như một thứ tình yêu
Muốn ban hay tặng chắc phải nịnh nọt thật nhiều
Không thì sẽ tuột không phanh đổ tan tất cả…
 
Không ai hiểu chỉ có đôi mình là tự hiểu
Biết mà sao tự tôn cứ dâng lên quá cao
Biết thế đấy nhưng vẫn câu hỏi vì sao
Em!?… chẳng nhẽ để anh trong vũng lầy giá, nếu…
 
07-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 08, 2024 8:14 pm by Nguyên Hữu
KẺ SI TÌNH NHỚ II
 
Ta        ngồi đây          lại        buồn biết         mấy.
Nỗi buồn này ta         biết  trách        ai.
Ta lại     nhớ.
Ta lại               nhớ ai      đây.
Và ai nhớ.
Và                   ai chẳng nhớ,
Để nối dài       những luống nhớ            của         ai.
Tiếng còi tầu               chợt                 rú bên tai.
Để giật mình   chợt tưởng       ai      gọi     ta.
Ôi        kẻ tình si.
Nào ai gọi          mà    thưa.
Nào có             đâu      ai thèm gọi.
Mơ tưởng          để làm chi.
Chỉ thêm         buồn não nề,
Càng thấy                    mình lẻ loi.
Nhìn trông                   trời                  đất mịt mờ.
Dòng sông           đâu              rồi con sóng,
chẳng               dậy mà trôi
Như ngày trước           đỡ hơn không.
Kìa mây ơi                  sao       giờ tan tác.
Cảnh                vật đổi thay                 xơ xác
Để tình ta        tan nát
Và ta buồn                   ta         nhớ                  ai…
 
17.03.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 10, 2024 9:07 pm by Nguyên Hữu
HÌNH BÓNG NGƯỜI XƯA
 
Em                  vẫn đợi anh
Đã       bao năm rồi               em       vẫn     đợi.
Ôi        ước nguyện
Sống cùng nhau       đến  bạc         đầu .
Rồi                  anh ra đi
Em vẫn chờ               vẫn đợi.
Năm tháng trôi
Anh ơi            sao          chưa quay lại,
Ôi duyên nợ anh ơi
Anh ơi            có        thế thôi sao.
Giờ anh          anh                 ở chốn nào
Cùng ai          vui      đùa với ai,
Nồng say         trong vòng tay ai…
Còn em          có        tội chi             đâu
Chờ anh         trong khắc khoải.
Những đêm dài        một mình em            trong lạnh giá
Lòng quạnh hiu        buồn      nhớ   anh.
Cuộc đời ơi               em biết           trách ai           đây.
Trách anh      hay trách em
Để lặng lẽ      em buồn
Đợi chờ          hình                bóng người                xưa…
 
29.03.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 11, 2024 8:16 pm by Nguyên Hữu
KẺ KỂ LỂ
(Gieo vần chéo)
 
Kể với dòng thác
Về người ta yêu
Xưa kia mộc mạc
Giờ khác rất nhiều…
 
Kể với bọt nước
Về tình yêu xưa
Làm sao giữ được
Lời hứa suông, thừa…
 
Kể với con sóng
Về nụ hôn sâu
Nụ hôn cháy bỏng
Đến độ bạc đầu…
 
Kể với mái tóc
Về mầu trinh nguyên
Nhiều lần thầm khóc
Như dính lời nguyền…
 
Kể với chiếc bóng
Về nỗi buồn đau
Tấy xưng, chín mọng
Giờ vẫn nguyên mầu…
 
Kể… thành kể xấu
Về người ta yêu
Ta thành người xấu
Kẻ không biết điều…
 
11-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 12, 2024 8:11 pm by Nguyên Hữu
SỐNG NHẸ NHÀNG
(Gieo vần tiếp)
 
Chao nghiêng nón lá
Khoe cô gái lạ
Có mái tóc dài
Xuôi xuống bờ vai…
 
Tà áo mềm mại
Người mơ mộng mãi
Tung tăng giữa đời
Hồn nhiên tôi ơi…
 
Chao nghiêng… chới với
Tôi không bước nổi
Cuộc sống vô thường
Em vẫn dễ thương…
 
Nụ cười quà thưởng
Kẻ ngắm người ngượng
Thanh thản nhẹ nhàng
Tiễn một mùa sang…
 
Chao nghiêng buổi sáng
Nụ cười hảo sảng
Tôi đánh cuộc tôi
Sống một đời thôi…
 
12-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 13, 2024 8:16 pm by Nguyên Hữu
GÓC KHUẤT
(Gieo vần tiếp)
 
Chàng họa sĩ vẽ tranh
Kể tuổi thơ con phố của anh
Nhiều hàng quán
Đông thường là buổi sáng…
 
Những chiếc xe sang
Thường không quá vội vàng
Ngồi chiêm nghiệm
Những món ăn độc hiếm…
 
Như một que diêm
Trăn trở nhiều lắm bao nhiêu những nỗi niềm
Xoẹt một cái
Kèm tiếng rít dài êm tai của người hút thuốc lào mà nghe sảng khoái…
 
Chàng lặng vẽ chẳng biết vẽ cho ai
Vẽ cho mình và kể với ai
Câu chuyện
Kể bằng tranh giữa dòng đời vạn biến…
 
Sự bình yên
Sẽ thực sự bình yên
Nếu không vướng gạo tiền trong đó
Như chính nơi chàng vẽ nhiều mà danh tiếng chẳng có…
 
Lời nhỏ tiếng to
Vào tai qua mắt như thăm dò
Sự so sánh
Như tấm bia trên miệng người mọc cánh…
 
Chàng họa sĩ vẽ tranh
Không màng danh
Chỉ vẽ lại quá khứ và hiện tại
Để mai sau hậu thế còn nhắc mãi…
 
Bức tranh về con phố thật rõ hình hài
Nhưng của ai?
Không rõ
Vậy đó…
 
13-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 14, 2024 8:09 pm by Nguyên Hữu
SAO CHẲNG ĐI NỮA ĐI
(Gieo vần nối)
 
Dịu dàng như cơn gió mùa thu
Em đến bên đời khoe hương sắc
Khiến thời gian bên anh trục trặc
Loạn như là nhịp trái tim hư…
 
Con thuyền nào lỡ chuyến lắc lư
Nay ngoan thế im lìm tận hưởng
Cứ như là… như là phê, sướng
Làm không gian ứ lặng thở dài…
 
Em chờ gì, ngồi đấy đợi ai
Để thanh xuân dỗi hờn rồi đó
Một lần trong đời thôi em có
Ngay lúc này đẹp nhất đấy thôi…
 
Bao nhiêu năm sống ở trên đời
Anh xa xứ mơ thay đổi vận
Nay tìm về em không chịu nhận
Cứ đuổi đi hờn dỗi buồn thương…
 
Cơn gió thu lạc giữa vô thường
Chẳng đổi mới nũng gì ấy nhỉ
Như sóng gợn lăn tăn một tí
Ai dám nào hờ hững vòng tay…
 
Thôi mà nào, anh đã về đây
Cho anh được vỗ về năm tháng
Nhìn thấy nụ cười em mỗi sáng
Bù đắp thanh xuân cũng chửa già…
 
Thôi mà nào, biết lỗi rồi mà
Không đi nữa ở nhà mãi nhé
Giọng nghẹn ngào: nếu đi nữa sẽ
Đừng có về… - ngúng nguẩy… yêu ghê…
 
14-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 15, 2024 8:15 pm by Nguyên Hữu
BÀI CA VẦNG TRĂNG
 
Kìa trăng lên vơi, đầy, tròn, khuyết
Kìa trăng rơi lóng lánh trong sương
Kìa trăng buông lung linh trên lá
Kìa trăng vương lấp lánh trên sông
Kìa trăng nằm lả lơi trên sóng
Trăng ngân nga
Trăng múa vũ khúc tình si
Để ngẩn ngơ cây cỏ
Ngẩn ngơ đất trời
Ngác ngơ đêm tối
Trăng ơi!
Trăng rơi
Gió
Gió đâu, gió đến luồn lách ánh trăng
Gió đâu gió đến đàn trăng rung nhịp
Buông dài thanh thanh
Ngòn ngọt trong lành
Tròng trành trời đất cuồng quay
Tròng trành ai đó ngồi say
Ngất ngây nhìn ngắm nàng trăng tuyệt vời
Trăng ru hời Bài ca trăng vẫn hát ngọt ngào
Muôn loài say múa với nàng trăng
Trăng tung tăng gieo nhịp
Bài ca trăng tròn…
 
06-2010
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 18, 2024 8:14 pm by Nguyên Hữu
ĐỢI EM
 
Tôi      đứng đợi em
Giữa phố đêm lặng câm.
Ôi                    phố giờ sao      vắng tanh
Chẳng              một      bóng người qua.
Ôi        phố còn đâu
Những âm thanh         ngày mới.
Giờ      chỉ còn đây      tôi đợi em
Trong lặng lẽ
Trong quạnh hiu
Trong khắc khoải        giận     hờn nhớ mong.
Em ơi              sao chưa đến
Phố buồn         mặc sương rơi.
Còn anh           anh vẫn đợi
Để sương rơi               ướt       hết mất rồi.
Ôi        nhìn trông        ánh      đèn cao áp
Yếu     ớt mờ mờ        nhạt nhòa        trong sương đêm
Để lòng anh                 mênh mông
Để lòng anh     chống chải
Đợi em            trong từng phút giây
Trôi     qua      nặng    nề…
 
05.04.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 19, 2024 8:13 pm by Nguyên Hữu
MƯA THÁNG HAI
 
Mưa.
Mưa tháng hai             bay ngào ngạt.
Tôi lang thang             trên bãi sông
Trong lòng      xốn     xang kì lạ.
Tôi cứ đi
Bước chân       tôi        nhẹ bẫng
Như lướt như trôi
Dưới trời         mưa rơi rơi…
Rồi tôi             tôi ngồi xuống,
Tôi bật khóc                và       nước    mắt tôi rơi
Lên mặt đất                 nhạt nhòa.
Ô kìa               bóng                tôi ở đó
Dưới    mưa tháng hai…
Tôi đang khóc             trong                vòng tay anh.
Tôi đã khóc                 trong hạnh phúc
Của tình yêu
Của tình anh    dâng    trao.
Ôi êm đềm.
Ôi mê say.
Ôi ngất ngây   còn      đây ấm nồng.
Ôi        rồi sao biến mất
Lại ùa về:        Ôi cay đắng…
Ôi đớn đau…
Ôi        anh bỏ đi         tìm       một tình yêu mới.
Và ôi               còn      lại mình tôi
Nhớ về anh
Dưới mưa rơi
Trong kỉ niệm về        tháng   hai       nhạt                 nhòa…
 
27.05.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 20, 2024 8:52 pm by Nguyên Hữu
TÂM  SỰ LỆCH
(Nhất ngôn bát cú)
 
Phân
Trần
Cần
Nổi
Sân
Giữ
Phần…
 
20-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 21, 2024 8:08 pm by Nguyên Hữu
NHỚ - KỈ NIỆM – ƯỚC MƠ
 
Tôi nhớ           về ngày xưa.
Tôi nhớ           về đồng đội.
Tôi nhớ           về Trường Sơn.
Tôi nhớ           thời đạn bom.
Ngày ấy           Mỹ điên cuồng
Mang bom       dải      khắp Trường Sơn.
Ngày đêm        tiếng                bom gầm thét
Cháy khét        cả Trường Sơn.
Những con suối           khô cạn
Và chúng tôi               khô cạn.
Đói khát                      mà chẳng hề
Kêu than          dù một câu.
Vẫn vững bước                       luôn hướng                  về phía trước
Với trái tim     đang nhói đau
Với tất cả        lòng căm thù:
Tao đang         tìm đến mày.
Hỡi lũ              quân xâm lược.
Dù mày           có        dùng đạn bom
Đốt cháy                      cả         dãy Trường Sơn
Cũng không                ngăn cản được
Lòng căm thù của chúng tao
Vì nó   đã        ngấm               sâu vào máu
Cứ sục sôi
Như muốn       thiêu               đốt chúng mày…
Và giờ đây…
Và giờ đây…
Chúng             ta đã thắng
Đã đuổi cút                 hết chúng       rồi.
Các anh ơi                   hãy dậy đi.
Dậy mà hưởng            niềm                vui chiến thắng.
Dậy mà hít      bầu không khí tự do.
Dậy mà sống               trong hạnh phúc                     ấm no.
Cái điều mà     trước đây         các anh            từng mơ ước,
Từng đấu tranh
Rồi anh dũng   các      anh ngã xuống
Chẳng một lần             được sống       trong tự do.
Và giờ đây
Tôi là người                sống xót
Trong cuộc chiến        tàn      khốc ấy đây.
Và giờ đây
Đứng trước                  mộ các anh      tôi lặng khóc, 
Nén hương này
Điếu thuốc này
Xin      các anh nhận   và        dậy nhìn xem
Ước mơ           của các anh:
Quê hương đó
Đang đổi thay với hạnh phúc ấm no
Vẫn     đến từng          ngày…
 
28.05.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 22, 2024 8:14 pm by Nguyên Hữu
TÔI TRONG CƠN MƯA
 
Trời đang nắng            bỗng    trời chở cơn.
Dòng               người ngược xuôi                   vội vã,
Nhìn    nhau chạy trốn,
Chạy           trốn cơn mưa.
Cơn mưa to     mây     đen mù mịt.
Sấm     đì đùng,
Chớp lóe,
Sét từng dây.
Hạt mưa rơi
Rơi xuống đường        khô lạnh.
Rát       khúc tâm tình,
Phá nát            nỗi       lòng sầu thương.
Tôi thương người        ở          ngoài kia đó,
Không kịp trú mưa,
Không nón,
Không ô
Ướt      hết cả rồi.
Lặng    nhìn
Nhiều người    trên      đồng xanh lúa
Đưa     tay vuốt mưa
Dáng      gầy xiêu đưa.
Tôi nhìn mưa
Lạ chưa
Tôi cũng ướt
Trú      mưa rồi mà mưa          đọng đầy người
Từ lúc nào       đâu hay.
Mưa     hay nước mắt
Thương kiếp người
Nghẹn ngào                 trong cơn mưa…
 
30.05.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 23, 2024 6:45 pm by Nguyên Hữu
LẺ LOI
 
Đường phố      đã lên đèn.
Vầng trăng      lẻ         loi nhạt nhòa.
Trời vắng        một      đám mây trôi,
Giống tôi         lặng lẽ
Nhìn    dòng       đời ngược xuôi.
Tôi bước đi
Bước chân       tôi vô định.
Tôi đi đâu?
Tôi chẳng        biết đi đâu.
Tôi tự hỏi        rồi        tôi dừng bước
Lại quay cuồng
Trước dòng     đời ngược xuôi.
Tôi ngồi xuống
Đường lạnh     đẫm sương đêm.
Tôi chợt thấy
Người              tôi cũng ướt     đẫm     cả        sương đêm rồi,
Sương ngấm vào người
Bây      giờ mới thấy                lạnh tái tê.
Con đường vắng         mình       tôi cô độc.
Lạc      bước vô thần
Rồi bật khóc    với đòi            vầng    trăng lẻ            loi…
 
09.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 23, 2024 8:35 pm by Nguyên Hữu
MƯA VÀ EM
 
Mưa rơi...        mưa rơi…
Tôi       đưa tay bắt      giọt mưa          rơi.
Bắt được rồi    nhưng thôi       giọt      mưa vỡ rồi.
Tôi bần thần    tự hỏi:
Có phải            em       là giọt mưa ấy
Hay     giọt mưa ấy     là em?
Để tôi bắt ,      tôi       giữ em hoài     mà chẳng được
Đều tuột mất               khỏi     bàn tay tôi.
Mưa vẫn rơi                vẫn nhảy múa  ngoài trời.
Tôi bắt hoài                 sao chẳng được.
Tôi lao ra         dưới trời          mưa nhạt nhòa.
Tôi dang tay    ôm lấy,
Tôi xòe tay      chộp bắt          nhưng             tuột mất,
Mưa vẫn rơi,
Tôi       vẫn quay cuồng           dưới trời mưa bắt giọt mưa
Vỡ tan đọng đầy         người.
Mưa là em       hay      em là mưa?
Mưa     rơi quanh tôi như em đang    ở quanh tôi.
Lúc kế bên      lúc ở    ngay trước mặt.
Tôi lao tới       ôm trặt
Nhưng hụt hẫng          tôi nào thấy em đâu.
Tôi buồn bã     vẫn đuổi bắt
Đều tuột mất   đều vỡ tan       nhạt     nhòa…
 
09.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 25, 2024 8:50 pm by Nguyên Hữu
BÔNG HOA GẠO
 
Làng em          ở         cạnh làng tôi
Cách nhau       chỉ bởi             con sông          chảy    trôi hiền hòa.
Làng tôi           nối       với làng em
Tròng trành cầu gỗ      đôi       bờ gần nhau.
Làng tôi           cũng    giống làng em,
Hai làng đều có           cây gạo            mọc    ở sườn đê.
Tháng ba         hoa      gạo cháy đỏ,
Hoa rơi đầy mặt đường,
Hoa rơi đầy mặt sông
Nhấp nhô        từng     bông gạo đỏ…
Thèm muốn                 thèm muốn      được tình ai,
Thèm muốn                 được đợi ai,
Mong ai           rồi ai đến
Trao nhau        những nụ cười,
Trao nhau        ánh      mắt rạng ngời,
Trao nhau        nụ        hôn nồng cháy,
Thơm mái tóc dài
Nức hương bưởi,         hương chanh…
Rời xa             sao đành,
Đành quên       sao đành,
Cuộc sống quá            mong manh,
Vì nhau           thôi đành,
Đành quên       nhau…
Đành…
Hoa gạo nở     tháng       ba cháy đỏ
Ngọn lửa nhỏ trong                tim nức nở,
Tìm nhau         không thành
Buồn phơi       tròng trành
Từng   bông gạo đỏ,
Ghé     thăm làng em,
Sang    chơi làng tôi.
Mất…
Mất      nhau thật         rồi…
 
09.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 26, 2024 9:19 am by Nguyên Hữu
CƠN MƯA BÂNG KHUÂNG
 
Mưa                 mưa trên phố.
Mưa trong những        mong chờ,
Tôi đợi            em       chưa đến,
Bong     bóng phập phồng…
Chạy                trốn đi đâu.
Còn bài thơ                 trên tay tôi       vẫn đợi
Đợi em đến     đọc những       lời yêu thương.
Mưa
Mưa vẫn rơi.
Mưa âm thầm  vây quanh tôi.
Bài thơ            vẫn đợi.
Mưa vẫn rơi,
Nhiều              hạt rơi vỡ tan trên bài thơ      của tôi.
Bài thơ            ướt mềm,
Từng chữ         nhạt nhòa…
Tôi       đưa tay bắt      từng     hạt mưa rơi
Rồi      sâu thành chuỗi.
Tôi       đeo trên tay,
Tôi       đeo lên cổ,
Tôi       đeo trên đầu,
Tôi       đeo khắp người.
Hạt mưa          mỏng manh,
Con chữ          ngược xuôi,
Vần thơ           nhảy múa        đợi em             mãi bây giờ.
Em ơi              vẫn      chờ…
 
22.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 26, 2024 8:23 pm by Nguyên Hữu
TÌNH CA MÀU XANH
 
Em xinh          em đứng          bên lúa quê mình.
Lúa xanh         những lá          bông vàng       trĩu bông.
Em xinh          tóc       bỏ xõa mềm
Tóc bay trong gió        thoảng mùi hương quê,
Làm anh          say       nức hồn anh
Say trong ngây ngất    trước nụ cười của em.
Ôi…    em nhìn tôi…
Ôi        em nhìn tôi
Đôi tay mềm               ve vuốt            nâng niu          lúa vàng.
Dịu dàng         tà         áo bay bay
Giữa màu xanh biếc                đất       trời cỏ cây,
Điểm tô           thêm       nữa màu vàng
Của bông lúa chín,
Của nắng vàng            vừa lên.
Bồi hồi            trái tim            sao       chẳng ngủ yên
Phập phồng nhảy múa            như muốn        đòi       ra thế này.
Mắt tôi            say       mãi nhìn em,
Càng nhìn càng đắm
Càng ngắm      ôi         lại càng say.
Em ơi              xem này,
Tôi như đã thuộc         về        em mất rồi…
Chói chang      nắng vàng,
Chói chang      em đứng          mắt tôi             dại khờ.
Yêu em           tôi muốn         trao lời
Mà sao khó nói           trao lời             khó      trao.
Em ơi              tôi        phải làm sao,
Tôi say            chân chẳng      bước   nổi rồi,
Bắt đền em đấy,
Cả cuộc đời     yêu     tôi …
 
30.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 27, 2024 8:06 pm by Nguyên Hữu
LY CÀ PHÊ CÔ ĐƠN
 
Ngồi uống       ly cà phê,
Ngọt đắng       cả đầu môi.
Ngồi đó           và ngắm em,
Em nào            phát     hiện ra tôi.
Em ôm            cây       đàn guitar,
Em đánh          một bản nhạc
Về quê             mẹ thiết tha.
Bản nhạc         hờn nỗi lòng,
Nỗi lòng          nhiều               điều khắc khoải,
Ly cà   phê chễ nải,
Lại bồi hồi       ngọt     đắng đầu môi…
Em ngồi đó,
Em       cũng như tôi,
Nơi xứ             người cô độc,
Những vui       buồn                bực dọc
Biết chia sẻ     cùng ai.
Nốt nhạc          vẫn rơi đầy,
Điếu thuốc      vẫn trên tay,
Ly cà   phê vẫn chảy
Lặng lẽ            nhìn ngắm em,
Em       của tôi…
Rồi một ngày em bỏ tôi
Bỏ quán nhỏ.
Em đi đâu?
Tôi lang thang             tìm       em.
Quán nhỏ        không có em,
Quán nhỏ        không còn nữa.
Tôi bơ vơ.
Tôi cô đơn.
Tôi buồn.
Tôi       vẫn      đi         tìm       em…
 
30.06.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 28, 2024 8:14 pm by Nguyên Hữu
KỈ NIỆM
 
Về       thăm quê         trời trong         trong vắt.
Mái      ngói rêu xanh
Loang lổ          những bước     tường quê.
Gió vi vu
Từ       đâu tới             hái hoa gạo kìa.
Lòng                mênh mông
Chiều nghiêng soi bóng.
Chiếc               võng đu đưa
Chao mình      trong những       lời ru.
Dáng ai trong
Vườn   xanh lá            ngát hương      đậm đà.
Kìa      nhà ta
Bàn xưa           cũ nát
Bóng   dáng mẹ đâu
Âm thầm         con khóc gọi tên
Nhức               nhối tim con
Con buồn
Con khóc mẹ ơi.
Đắng               ngắt đôi môi
Mẹ đã              xa con mãi rồi.
Nấm    mộ xanh          mẹ nằm           lạnh lẽo.
Nén     hương này       cho con xin     tạ lỗi    mẹ ơi.
Mẹ       nằm đó            bỏ mặc            con      trìm nổi.
Con     mồ côi             chấp chới         giữa đời…
 
01.07.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 29, 2024 8:22 pm by Nguyên Hữu
VỤNG LẮM
(Gieo vần chéo)
 
Giấu trăng vào trong núi
Kéo thêm màn sương che
Cùng cỏ cây lấp lối
Lặng lẽ chẳng ai khoe…
 
Giấu núi trong mây nhé
Nhờ gió quấn thật dầy
Còn chùm mền kín kẽ
Khẽ ru núi ngủ say…
 
Giấu mây vào cây cỏ
Nhờ lá xoè rộng lên
Thêm thầm thì to nhỏ
Nào có đâu gọi tên…
 
Giấu cỏ cây trong mắt
Sao không khép lại nhanh
Để lộ rồi khoảnh khắc
Bạt ngàn một mầu xanh…
 
29-03-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 30, 2024 6:19 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM TRĂNG NHỚ MẸ
 
 
Đêm    buồn mênh mông.
Trăng rơi         đầy mặt sông,
Nhẹ nhàng       dịu dàng          ẩn chứa            bóng    hình mẹ tôi.
Mẹ ơi…
Mẹ ơi               con      gọi tên mẹ.
Mẹ       đang nơi đâu
Hãy     về bên con       đêm     nay con buồn,
Đêm    nay      trăng    buồn…
Ồ         kìa       mẹ       tôi đang về
Vẫn cái dáng               đong đưa
Đôi quang gánh           trên vai            như ngày xưa,
Nhọc nhằn       vất vả
Mẹ nhìn tôi     và        nở nụ cười…
Nhạt nhòa…                trăng rơi.
Mẹ tôi vẫn đang          bước    đến bên tôi
Trên con đường          xếp đầy            mảnh trăng rơi…
Mẹ ơi               còn      nhớ ngày xưa,
Những năm                 ngày                rằm trung thu
Con cùng bạn trông trăng      phá     cỗ đến khuya.
Để       sáng hôm sau mẹ gọi dậy
Con vùng vằng            ngái ngủ          dỗi mẹ luôn.
Và giờ đây      nghĩ lại            con giận con
Con thương mẹ           lắm mẹ ơi.
Giật mình        nước    mắt con rơi…
Lấp lánh          trăng rơi
Sương rơi        ướt hết             con rồi,
Lạnh    quá mẹ ơi.
Mẹ       tôi đâu rồi.
Mẹ       lại đi rồi
Lại bỏ con       cô độc giữa     đời…
 
17.10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 30, 2024 8:56 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM BUỒN
 
Buồn   ngồi    đếm sao đêm.
Sao đêm buồn rơi        rụng đầy sân                lấp      lánh trong đêm.
Ồ         không             sương sa chứ nhỉ.
Tôi nhìn trông mà không sao             phân biệt
Ánh sao trời                hay ánh            giọt sương sa.
Và gió đến       gọi trăng lên.
Gió rì rào         nâng    trăng lên cao.
Trăng càng lên            càng lạnh
Càng trong hơn           nhưng hình như           trăng buồn.
Tôi mơ màng  nhìn trăng lên
Rồi ngẩn ngơ              nhận ra            trăng đẹp quá
Lạnh lùng và   toát  đầy          vẻ kiêu xa.
Này     giọt sương sa   sao vô tình       như thế,
Sa        vào người tôi   làm lạnh          buồn mênh mông.
Vẫn mơ màng tôi ở     giữa biển Đông
Dưới  nắng vàng         trên biển xanh dạt dào,
Trước              tiếng sóng biển            rập rờn
Như những      bản tình ca       êm đềm
Theo gió lộng ôm tôi ve vuốt
Ru       tôi ngủ quên    trong ngây ngất          đêm     buồn…
 
21.10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 31, 2024 10:29 am by Nguyên Hữu
NGÕ VẮNG CỦA TÔI
 
Một ngõ vắng hao gầy.
Nắng rơi          vàng ngõ vắng.
Một nỗi buồn              trĩu nặng
Cứ da diết       mênh mang.
Một mùa thu   đang tới
Thắp lên          một màu vàng.
Một người       đang đứng đó
Đợi ai trên ngõ vắng.
Chiều rơi         từng giọt nắng
Sắc vàng          phai nhạt nhòa.
Ta về   trong yên lặng
Vỡ òa              những ngày xưa…
Ôi        ngày xưa
Ngõ vắng        loang màu vàng.
Ôi ngày xưa
Ngõ vắng        đầy hoa nắng.
Ôi ngày xưa
Tôi đứng         đợi em tới,
Đứng đợi hoài
Tôi dẵm           lên bóng tôi
Dẵm    lên màu vàng
Dẵm    lên ngõ vắng,
Tôi nhắm mắt gọi lên em,
Nhưng             em đi rồi
Em       bỏ ngõ vắng
Em       đi theo người.
Kỉ niệm           bỗng nhạt nhòa
Chỉ tôi                         và ngõ vắng
Chỉ tôi                         và giọt nắng
Chỉ tôi                         và mùa thu
Nhìn nhau       mơ       màng…
 
22.10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 31, 2024 2:29 pm by Nguyên Hữu
CON VỀ BÊN MẸ
 
Quê     ta đây rồi
Dòng sông       xanh lặng sóng.
Bát       ngát màu xanh
Cánh đồng       lúa rì rào.
Kìa mái ngói               trải qua            bao mưa nắng
Đã bạc màu                 theo năm tháng           dần trôi.
Ta nghe như    kỉ niệm            về khao khát
Lòng bồn trồn tìm lại những ngày xưa.
Con đò nhỏ                 sao       không còn nữa
Không chờ ta đưa đón           những lần về.
À không phải con đò không cần nữa
Có cầu rồi       đò giờ ở nơi đâu.
Ta lặng lẽ        tay lần sờ         kỉ niệm.
Chợt    tiếng chim cu gù khe khẽ       đâu đây.
Kia rồi nhé      trên ngọn tre                vàng vọt,
Gù gáy hoài                 những âm điệu buồn tênh.
Và giờ đây      gió mây ơi.
Và giờ đây      con đang khóc
Vật      vã con gọi
Con gọi:          mẹ       ơi…!
Trời lặng câm không tiếng gió.
Trước mộ mẹ xanh    rì cây cỏ con
Nghe hồn mình           cỏ cũng            mọc     xanh xao.
Trời vàng vọt gió gào thét                 trên cao.
Con vật vã                   ôm       ghì mộ mẹ.
Nước               mắt nhạt nhòa
Con khóc         gọi:
Mẹ       ơi…
 
25.10.2002
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 31, 2024 8:03 pm by Nguyên Hữu
KHÚC TÂM TÌNH
 
 
Thu về             làm chín          lá trên cây.
Thu      về        lá rơi…
Lá        thu chấp chới  rơi tan tác
Trên    chặng đường xa          mải      miết ta đi.
Ta dảo bước       đông kìa đã đến,
Trời đông đầy những giọt buồn          buồn tênh.
Kìa xuân sang xanh         trời xanh đất
Nhựa       sống tưng bừng
Bỗng ẩn mình hề đã         đến rồi ư? 
Hè đến
Hè về       với nắng rát mưa tuôn,
Vùi ta sâu        vào      trong lòng đất
Tung ta lên      tận       chí tầng mây
Làm ta đau      tơi        bời rỉ máu.
Thu lại về        trong mát
Xoa dịu           nỗi đau ta.
Ta vẫn đi         chặng đường   còn rất xa
Và thời gian         trôi chảy     cũng dần qua.
Đông vẫn đến
Xuân vẫn sang
Hè tới
Rồi thu về,
Còn ta
Ta vẫn đi
Lang thang      trong khắc nghiệt            cuộc đời,
Thấy buồn vui của bao người
Ta chắt chiu          viết            những lời ca
Dành      tặng cho người
Tặng cuộc đời
Tặng mùa đông
Tặng mùa xuân
Tặng mùa hạ
Tặng mùa thu 
Tặng ta…
 
11/04/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 01, 2024 8:17 pm by Nguyên Hữu
GIỌT ĐẮNG
 
Làn mây trắng mong        ngóng điều gì,
Mà trời cao     cứ xanh           trong lồng lộng.
Gió vội vàng               viết gửi            những vần thơ.
Từ bao giờ
Từ bao giờ          suối reo       kìa thác rơi.
Ôi tuyệt vời     ta ở giữa          đất       trời lai láng,
Mặc tâm hồn               thanh thản       dong chơi.
Thời gian ơi    có        quay trở lại?
Thác vẫn rơi          êm êm       đẹp thế.
Yêu thương xưa          tìm về thổn thức         bồi hồi.
Em yêu ơi       những ngày xưa          đôi ta còn có nhau,
Yêu thương     dành cho nhau,
Bên nhau         say       trời say đất
Say           những nụ hôn         đôi ta   trao nhau.
Đẹp biết bao                mà giờ đây        đôi     ta mất nhau.
Em          đang ở đâu?
Em       vui bên ai?
Còn anh buồn
Từng ngày       ngồi     uống kỉ niệm   ngọt ngào        của đôi mình
Để bồi hồi
Để rồi    đắng     lắm em ơi…
 
15/04/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 02, 2024 8:19 pm by Nguyên Hữu
 
SỐNG THẬT
(Gieo vần nối)
 
Thấy gái đẹp không nhìn có phải dại
Người nói mà, thật khờ dại hồn tôi
Người quen đó đừng nhìn nữa, thôi thôi
Lâu mới gặp, chết dở rồi, yêu mất…
 
Ớ… gái đẹp là em hàng xóm thật
Trời đất! lớn nhanh ra dáng lắm rồi
Đố ai nhìn mà không thốt nên lời
Nhiều ước muốn xin được làm nô lệ…
 
Cái ý nghĩ thấy mình cứ tệ tệ
Nhưng chả nhẽ lại giả sống ngu ngơ
Mặc người cười chê ta không giả vờ
Thích gái đẹp là đàn ông thứ thiệt…
 
Sống mà cứ tưởng mình thật hiểu biết
Không công bằng với danh phận đàn ông
Nếu đã có đừng sống hoá như không
Trong tưởng tượng với nhiều miếng nuốt bọt…
 
02-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Apr 03, 2024 8:25 pm by Nguyên Hữu
MỘT THỜI…
 
Đã một thời     tôi đèo em       trên chiếc        xe đạp cũ.
Cót      két xe kêu
Cót két tình yêu          em       dành cho tôi.
Xe đạp ơi
Con ngựa        già của             tôi,
Đã cùng tôi     chở      em dong chơi,
Đã cùng tôi     chở      tình yêu của em           dành    cho tôi.
Khi chở em     tôi từng mơ
Tôi là               chàng hiệp sĩ
Cưỡi ngựa và cùng    em dong chơi…
Ôi tình yêu      xe đạp ơi         sao đẹp            quá.
Kìa từng đôi                đang chở nhau             bằng xe đạp     dong chơi
Như tôi            và em              cười tươi quá
Làm say          ngất nắng vàng.
Mây trên trời   cứ đuổi theo                nhìn ngắm,
Vô tình ư?
Che nắng         cho      em và tôi,
Lắng nghe lời
Lời tình tứ       ta         dành cho nhau,
Chiếc   ôm thật đau
Anh dành cho em
Để ngọ nguậy
Để nũng nịu    và nhũn mềm ngất say
Từng vòng xe đạp      quay                dong chơi
Bay      bay…
 
15/04/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Apr 04, 2024 5:15 pm by Nguyên Hữu
TÌNH TRONG ĐÔI MẮT
 
Trong mắt
Hay là
Trong tà
Áo hoa…
 
Mùa xuân
Mơn mởn
Đậm đà
Sắc giêng…
 
Hoa cài
E lệ
Tình xa
Chẳng thấy…
 
Chỉ biết
Rằng là
Nơi ấy
Ngát hương…
 
04-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Apr 04, 2024 7:59 pm by Nguyên Hữu
MẸ…!
 
Mênh   mông               mênh   mông lòng mẹ.
Xanh               xanh ngát xanh            tình mẹ.
Lòng mẹ          như biển rộng.
Tình mẹ           như con sóng êm         êm ru con,
Ru       con ngủ ngon
Ru nỗi             đau      con ngủ ngon.
Mẹ       mẹ ơi               mẹ       là biển rộng.
Mẹ       chở che           cho con đêm ngày
Trước nắng rát            mưa tuôn
Trong giông bão         dập      vùi.
Mẹ dành hết                tình     thương cho con
Cho     con khôn lớn   trong vòng      tay của mẹ…
Ôi thời gian                 sao       vô tình quá
Làm     con lớn nhanh
Để rồi              phải                rời xa mẹ
Bôn     ba xứ người.
Nơi xứ người
Con lẻ loi        cô độc
Con nhớ mẹ    rồi con khóc
Con gọi mẹ                 mẹ       ơi…
 
02/05/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Apr 05, 2024 5:08 pm by Nguyên Hữu
VẪN CÒN HỒN QUÊ
(Gieo vần ba tiếng)
 
Ôi quê tôi
Xanh trong vòm trời
Cánh đồng lúa chín
Bội thu mùa cười…
 
Vui theo tiếng chim
Trên cây bới bới tìm tìm
Cả một đời tìm kiếm
Xao xuyến tận trong tim…
 
Con đường chẳng già thêm
Lẫn lộn sỏi đá nên cứng cũng chẳng mềm
Vấp bật cả máu chân kẻ nào trong quá khứ
Giờ ngồi bắt đền thút thít trong đêm…
 
Còn gì nữa thanh xuân lại nát nhừ
Bức tường xưa rêu phủ chất chồng như sắp hư
Thương quê ứa lệ
Vỗ về xanh rêu khe khẽ từ từ…
 
Tiếng gà, tiếng vịt giận kẻ xa quê
Biền biệt đi đâu sao giờ mới về
Đau lòng lắm đó
Tự quay vào chuồng nài nỉ nhiêu khê…
 
Mẹ gác lại cơn ho
Chạy bổ ra mừng rỡ: về rồi hả “thằng cò”
Để xem nào. Cũng đỡ gầy hơn trước
Rồi vội vàng vào bếp, khói lửa lại bùng to…
 
Cha bình thường
Không phải là cha không thương
Mà cất trong những sợi tóc bạc
Lặng dõi nhìn sâu lắng miên trường…
 
Mấy đứa em thốt vang
Bảo nhau qua gọi chị ấy sang
Tự dưng thành chưng hửng
Đầu hàng…
 
Thật sự thì “chị ấy” đã ưng
Hai đứa chúng tớ cũng đã từng
Bông hoa đã cài xong nơi búi tóc
Có lẽ do nghèo nên thầm hiểu “tạm dừng”…
 
“Chị ấy” đã sang như “dâu cũ” ghê không
Nước non tất tưởi cứ như là… nhà chồng
Phá tan ngượng ngùng cả một vùng quê trong hồn tôi có
Để cuối cùng hợp hoan núi sông đẹp giấc mơ hồng…
 
05-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Apr 05, 2024 7:56 pm by Nguyên Hữu
GIỌT NƯỚC MẮT TÌNH
 
Giọt nước mắt trong em         không còn lăn nữa.
Vì em              có khóc            nữa đâu anh.
Cuộc tình đó               của đôi ta         bây giờ đã       chết.
Tình đôi ta       giờ       chia hai ngả
Hai      hướng hai phương      xa        càng xa.
Em ở lại          và        anh ra đi.
Anh bỏ em quên tình em nồng cháy.
Anh bỏ em      thật dễ dàng     như thế
Khi mà em      thương nhớ      anh      từng     giờ.
Ôi        anh là thế
Anh bạc bẽo anh         phụ tình em.
Thì cớ sao       em       còn lưu luyến
Còn nhớ thương
Còn     khóc vì anh.
Em cố quên     và em              sẽ quên anh.
Không hi vọng
Không cầu mong         anh quay lại,
Không nhớ thương
Không tiếc nuối          để làm chi
Khi trái            tim       em nhỏ bé
Đau đớn quặn thắt từng cơn               vì anh.
Này anh           giờ em             đâu      còn khóc nữa.
Cuộc đời vui               nhiều nơi         đẹp      biết bao nhiêu.
Đời ngọt ngào             với còn            nhiều người tốt
Đã đến bên      đỡ        nâng em dậy
Khi mà em      gục ngã            vì anh.
Đời vẫn thế     đâu vô tình      như anh thường nghĩ.
Anh bỏ em      ra đi
Khi người ta                lại đến bên em chân thành      chẳng               ai như anh.
Tạm biệt nhé   giọt      nước mắt rơi.
Vĩnh biệt nhé tình      yêu nông         vội.
Em       có        lại nụ cười       nhìn đời           tươi      vui…
 
18/06/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 06, 2024 5:28 pm by Nguyên Hữu
CÁI TÊN TỐT NHẤT
(Bê Năm Hai)
 
Hắn nhăn mũi
Cặp kính chúi xuống dưới
Tồi tội
 
Kéo ghế ngồi
Hắn trả lời: đúng vậy
Thưa thầy
 
Cuốn sách này
Tuy rất dày nhưng mà
Không lạ
 
Sự tiến hoá
Không hài hoà là điều
Dễ hiểu
 
Nó chết yểu
Do vì thiếu hiểu biết
Khi viết
 
Thế cho nên
Phải đặt tên cho nó:
Nỗi lo…
 
06-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 06, 2024 8:26 pm by Nguyên Hữu
TÌM EM
 
Anh     đi tìm em
Anh tìm           một nửa          của đời anh.
Anh đi tìm       ngọn lửa          có        thể soi cuộc     đời tăm tối.
Lênh    đênh tháng ngày
Anh phiêu bạt khắp nơi          tìm em.
Này rừng sâu
Này núi cao
Anh đều đến                tìm em
Kìa chốn quê
Kìa phố đông
Anh đều ghé                nhưng em ở đâu         xa        vời…
Trên bầu trời               mơ       màng
Em chợt đến                thơm mát        như      những đêm trăng.
Một bên rượu
Một bên hoa.
Này một chén…
Này hai chén…
Cười với hoa và nhìn ngắm trăng…
Ôi… say…      say…
Lại ùa về nào những đắng cay
Của thàng ngày           phiêu bạt lênh đênh    tìm      em.
Lặng                mà xem           như hiểu lòng
Em       chợt đến          ngọt     ngào bên anh.
Anh bừng sống           bên ánh sáng em         soi cho anh.
Ly        rượu chòng chành
Men     say đỏng đảnh
Anh ôm đẫy                một      vòng tay anh
Đầy     ánh trăng thanh Liêu   trai       mong               manh…
 
01/07/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 07, 2024 9:51 am by Nguyên Hữu
ĐIỀU HẠNH PHÚC
(Gieo vần ôm)
 
Hạnh phúc là
Điều có được
Không phải ước
Thiếu trong ta…
 
Người đáng thương
Người tàn tật
Ứa nước mắt
Nhìn con đường…
 
Có phải chăng
Hạnh phúc được
Đi rảo bước
Chạy băng băng…
 
Thật tầm thường
Khi chân lại
Ước thêm cái
Xe trên đường…
 
Chẳng riêng ai
Hạnh phúc đó
Thứ đang có
Đang được xài…
 
07-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 07, 2024 7:49 pm by Nguyên Hữu
MẸ ƠI! CON BUỒN!
 
Mẹ ơi               mẹ       ở nơi đâu.
Con về             trong căn nhà cũ        năm xưa,
Lặng lẽ            và yên bình,
Chỉ có              gió heo may
Lần      sờ kỉ niệm       lao       xao lao xao.
Nhạt nhòa        nước        mắt con rơi,
Chơi    vơi hương khói
Mẹ ơi               con      buồn…
Vòng tay         con mồ côi
Vòng tay         con cô đơn mẹ             biết      không.
Nắng   vàng hao gầy
Sân      đầy lá rơi
Ngõ     về quạnh vắng
Con ngơ ngác mẹ       giờ ở                đâu.
Giật mình        trong mơ màng
Đêm vắng                    trăng sao
Gió gào rít       trên cao
Giá lạnh          ùa vào vây kín           nơi       con.
Sẽ không còn như ngày xưa
Mẹ vuốt ve         ru     con ơi à…
Mẹ       mẹ bỏ con       đi rồi
Con ngồi         lặng     lẽ mình con.
Mẹ bỏ căn       nhà yêu rồi
Căn nhà vắng lạnh      âm u.
Mẹ bỏ              khu vườn đi rồi
Cỏ dại nhớ      bàn tay mẹ    trỗi dậy mọc kín xanh um.
Mẹ       bỏ đi rồi
Lá vàng già     hờn dỗi            thu rơi
Rơi đầy
Vơi đầy           nước    mắt con rơi.
Mẹ       ơi con khóc.
Mẹ biết không             con      buồn…
 
10/07/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 08, 2024 8:29 pm by Nguyên Hữu
BÀI CA CỦA RỪNG
 
Tôi đến            với rừng
Tìm bài            ca rừng thẳm.
Rừng thẳm âm u
Rừng   thẳm hoang vu.
Rừng     thẳm có gì?
Chỉ      có những lúc
Rừng im tiếng lặng    như tờ,
Và       có những lúc
Rừng gầm gừ gào thét           ghê      rợn mà thôi.
Tôi buồn.
Tôi quay bước
Trước mắt tôi sương giăng mờ ảo.
Tôi       không thấy đường
Tôi lạnh           sương đọng xung quanh.
Rừng buồn?
Tôi tự hỏi        và rừng buồn   thì sao nhỉ?
Rừng sẽ hát.
Đúng rồi          rừng đang hát.
Lá cành đang   đệm     nhạc
Mênh mông     man mát          nhẹ     êm êm…
Rì rào…          rí ráo…           rì rào…
Rrừng hát…    vi vu…            ví vú…           u… u…
Rừng ngân dài             to hơn      vang hơn.
Nhạc    đêm rộn ràng   vui       hơn tươi hơn…
Sương đang tan           và nắng vàng   đang tới
Nắng   nhảy múa        muôn               hoa dậy cười.
Chim               hòa lời             ngân lên          theo điệu nhạc
Líu lo…          cúc cu…          chim rừng        ca vang khắp
Trong veo        ô kìa    hòa lẫn tiếng suối reo,
Suối lần           tìm sỏi đá       gõ lời               ca du dương.
Róc rách…      chóc chách… có gì    vui hơn nữa.
Oai hùng         như tiếng         trống    đồng ngân vang…
U ùm…           u ùm…            hổ báo cũng hát lên
Cho bài           ca thêm vang,
Lít chít…        lít chít…          chú chuột con đang hát…
Ve ve…           ve ve…            ve rừng đang               song ca,
Gà cũng           cất tiếng          hòa thêm giọng hát
Te te…            te te… o… ò… ó… o… o…
Có tiếng          gió nữa
Lay cành cho lá           rơi rơi             lao xao…
Ta vui ta say               ta hòa thêm lời ca       ta nữa
Thêm vang      thêm vang
Bài ca              của                  rừng!...
 
16/07/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 09, 2024 8:11 pm by Nguyên Hữu
NGƯỜI ĐI MÃI THẾ
(Gieo vần ôm)
 
Một vệt dài bóng nắng
Đè xuống những giọt sương
Cây lá như tiếc thương
Lắc lư điều trách mắng…
 
Chiếc váy trắng bị vướng
Sắc mầu của mùa xuân
Chưa giải thích một lần
Ngắm đôi môi em, ngượng…
 
Xuân nhiều bữa chất vấn
Nhiều nhất ở tháng ba
Nắng rạng rỡ như hoa
Tình cờ ta thơ thẩn…
 
Tiếng chim trong vòm lá
Gọi cơn gió quay về
Gió thì vẫn lê thê
Mải mê tìm điều lạ…
 
Không về được đành kệ
Như mùa đông thế thôi
Hôm trước lạnh thôi rồi
Hôm sau trở ngược nhé…
 
Còn em, em vẫn đợi
Một chiều mây bay về
Trên bầu trời rất quê
Xanh như là áo mới…
 
Người đi hoài mãi thế
Làm lộ một người chờ
Dưới khung trời rất thơ
Thẫn thờ nghe xuân kể…
 
09-04-2024
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Apr 10, 2024 8:16 pm by Nguyên Hữu
BẤT ỔN TRONG MẮT TÔI
(Lục ngôn thể)
 
Căn nhà hạnh phúc không còn
Thay vào đó là phòng giam
Tiếng ồn ào người muốn nói
Lời thì thầm kẻ chẳng ham
Hắn nhìn vô hồn ngồi lặng lẽ
Ả liếc thẫn thờ đứng càm ràm
Một bầu không khí rối loạn
Có mùi gì sắp vỡ tan…
 
10-04-2024
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 13 trong tổng số 19 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 8 ... 12, 13, 14 ... 19  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-