Phạm Nhật Quỳnh Thành Viên Đồng
Tổng số bài gửi : 1 Xem : 73783 Ngày Tham Gia : 07/11/2014
| | THƠ PHẠM NHẬT QUỲNH | |
TÌNH VỤNG DẠI
Đêm trăng cùng nhặt lá vàng Cùng nhen bếp lửa dưới ngàn sao xinh Khói vương cay mắt chúng mình Nụ cười lúng liếng lung linh ánh nhìn
Anh khen em thật là xinh Chập chờn ánh lửa soi hình bóng nhau Đôi tay em vuốt má đào Thẹn thùng ngước mặt đếm sao trên trời
Trăng vàng toả sáng nơi nơi Sao đêm lấp lánh vùng trời xanh trong Cầm tay anh tỏ tất lòng Bấy lâu anh mãi giữ trong lòng mình
Bồi hồi sau phút lặng thinh Chỉ tay em hỏi sao mình đâu anh? Anh nhìn lên khoảng trời xanh Hai ngôi sao đấy đang nằm kề nhau
Khôngxa nhau được khi nào Muôn nghìn năm vẫn có nhau trọn tình Ví như đôi đứa chúng mình Trăm năm vẫn giữ chữ tình nghe em
Em ngồi nghe lời ru êm Lá vàng từng chiếc cho thêm bếp hồng Những lời anh nói ghi lòng Đá vàng em nhớ nằm lòng không phai
Trãi qua tháng rộng năm dài Trên trời còn đấy hai sao chúng mình Muôn nghìn năm vẫn trọn tình Mà nay em chỉ một mình em thôi
Tuổi thơ ngày ấy qua rồi Tình yêu ngày ấy trôi theo dòng đời Chiều nay nhiều lá vàng rơi Bâng khuâng tìm lại nơi xưa hẹn thề
Lá vàng bay phủ tư bề Tuổi đời nay đã bên lề vội sang Anh giờ xa biệt ngút ngàn Lá vàng em đốt, lời thề em mang
Em ngồi gom lại lá vàng Ngu ngơ em xếp vô vàng tên anh Ngàn tên bằng lá mong manh Như tình vụng dại tan nhanh thuở nào .
Phạm-Nhật-Quỳnh
|
|
Sun Nov 30, 2014 11:18 am by Hồ Xuân Thu