THU MUỘN
Nghe sương lành lạnh cuối vườn,
Trên giàn đôi trái mướp hương đã tàn.
Mùa Thu mới khẽ khàng sang,
Trách sao ong bướm vội vàng bỏ đi.
Đã đành hoa trái có thì,
Có chi tránh né, có chi giận hờn?
Nắng giờ đã thấy vàng hơn,
Bát canh rau muống vẫn còn mềm môi.
Nếp hương đã sắp trỗ rồi,
Dưa Lê cuối vụ còn đôi quả sùng.
Chim trời sải ánh không trung,
Lối đi có lẽ tận cùng trời Nam.
Thu sang có vẻ muộn màng,
Hèn chi Hoa Cúc mới đang trở mình.
./.
Lê Hải Châu