GẦN NHÀ XA NGÕ
Gần nhà xa ngõ em ơi,
Thấy người thì dễ, gặp người thì lâu.
Muốn sang xin một miếng trầu,
Nhìn nhau đã thấy, gọi nhau ngại ngùng.
Mấy lần ra vẻ dửng dưng,
Ngoảnh sang phía khác nửa chừng lại thôi.
Em cười, cái miệng thật tươi,
Với tôi, hay với cả người nào kia ?
Nhiều lần tôi thức canh khuya,
Nhìn sang vẫn thấy gió lùa phòng em.
Gió mơn man động cánh rèm,
Một quầng sáng dịu nơi em ngồi đàn.
Để tôi héo ruột mòn gan,
Chỉ chờ nghe được tiếng đàn cùa em.
Tháng Mười, trời lạnh về đêm,
Ánh trăng chênh chếch lưỡi liềm trời Tây.
Ngoài hiên lá rụng vơi đầy,
Tôi ngồi chết lặng vì say tiếng đàn.
./.
Lê Hải Châu