Nguyễn Hoài Hương Thành Viên Đồng
Tổng số bài gửi : 4 Xem : 70115 Ngày Tham Gia : 09/05/2015
| | CÁI CHẾT CỦA TRÁI TIM . | |
CÁI CHẾT CỦA TRÁI TIM .THỰC tâm mà nói .Đứng trước sự hấp hối và dẫy chết của trái tim . Ai là người không đau lòng cho được , Tôi cũng vậy , không ngoại lệ ,cho nên tôi rất thương em gái của tôi ;Chúng tôi tuy hai giọt máu nhưng chung một mảnh đời oan nghiệt.Cùng một số phận dài lê thê như một bản trường ca ai oán ;Không bao giờ dứt được .Rất tiếc 'Mẹ của tôi đã qua đời rất sớm ,Để lại trong tôi niềm thương nhớ khôn nguôi,và cũng từ đó'Tôi trôi trên muôn ngàn cung bậc,giữa sân khấu cuộc đời với nụ cười méo xẹo.Bây giờ' Ở bên ni bờ đại dương ,một mình tôi tấu khúc đoạn trường , mà không biết ngỏ cùng ai .Vì vậy' 'Mà tôi phải đào mồ để chôn đi những gì đã đi qua đời tôi , Như một thoáng hương nhẹ nhàng , chỉ đủ để làm cho trái tim tôi rỉ máu , Và trên chiếc cầu , hỷ,nộ ái ố đó .Gió đã thổi bay đi tất cả ,Chỉ còn lại trong tôi những tháng ngày tàn lụn ;..Tôi thích ngồi trên đỉnh nhớ một mình .Để nhớ đến những gì đã đi qua đời tôi như một giấc mơ ,cái giá phải trả cho tình yêu quá lớn 'Và trong tận cùng của sự đau khổ ,thì sự nín lặng lại có giá trí tuyệt vời .Buồn quá 'Hôm nay tôi lần ra biển. Để nghe tiếng biển gọi thuyền ơi trên sóng nước bạc đầu , Ngày tháng lụn tàn trôi qua trên đất khách .Mái tóc của tôi giờ đây đã bạc trắng ,Nhưng tấm lòng của tôi thì không bao giờ bạc .Mà sao trái tim tôi cứ thế mà rạn nứt 'Và nó đã chết vào một chiều cuối đông . |
|