Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5 ... 12 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1987
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 4 Empty
30052015
Bài gửiThơ Nguyên Hữu


Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nhìn đời vẽ họa cú thành công
Nhiêu khê cuộc sống ồ thinh lặng
Lắm chuyện loài người ố ỏm công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Hong phơi nắng gió tháng quay vòng
Nào than khổ cực trời hành tội
Chẳng thán ơ thờ kẻ tính công…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâu đen cuộc sống biết mầu hồng?
Hay chăng chấp nhận cho là đủ
Có phải xa rời biết đã thông…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Thèm như thế cũng sướng yên lòng
Lo chi thế sự vòng xoay chuyển
Bận rứa trần gian bậc bập bồng…

---

Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
Nâng ly ngắm họ múa tiên rồng
Mình ta tiếc cảnh vô tình tượng
Tượng đá đâu mùa chẳng hạ đông
TƯỢNG ĐÁ VẪN LÀ TƯỢNG ĐÁ
23-05-2015
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Cám ơn anh Kim Nguyên
» Vẹn nguyên
» Lời cầu nguyện
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jan 17, 2016 5:10 pm by Nguyên Hữu
Trong giấc mơ: anh lặng với nỗi buồn
Anh chẳng biết… có thể anh lạc bước
Ở nơi này – xứ đó… rất xa xôi
Mình anh thôi đâu có ai cùng ngồi
Chiều loang bóng núi đồi hoang phờ phạc
Gió vu vơ những lời than thành khúc nhạc
Cứa vào lòng trời nỗi nhớ buồn tênh
Vỡ bọng giá mua đông xông xênh thả
Nỗi đời, nỗi người… đọng đầy tê tái quá
Lạ… giật mình… không, anh chỉ là mơ…
GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG
14-01-2016
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jan 18, 2016 11:03 am by Nguyên Hữu
Khu rừng xanh
Dòng suối thanh
Tiếng chim ngọt
Giọt sương chót
Vấn vương đời
Níu cành hời
Cười lần cuối
Rêu không tuổi
Đón sương qua
Nụ cười hòa
Loang gió quyện
Đá tự nguyện
Mấy nghìn năm
Lặng lẽ nằm
Bao chuyện kể
Thời gian bế
Bé mùa đông
Lạnh tồng ngồng
Không quần áo
Cây bàn kháo
Một góc rừng
Điều rất ưng
Màu xanh đẹp…
GÓC RỪNG
15-01-2016

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jan 19, 2016 4:01 pm by Nguyên Hữu
Nắng thẹn đông cuồng bỏ lạnh phơi
Nắng vài sợi nhỏ lấy ai chơi
Nắng buồn chợt khóc sau thân cội
Nắng tủi đang hờn dưới lá tươi
Nắng gượng tìm nhau thương chẳng nói
Nắng loang kiếm bạn nghẹn không lời
Nắng tàn khép cửa thu niềm nỗi
Nắng vắt nguồn đau tận cuối trời…
VỆT NẮNG CUỐI MÙA
(Thủ nhất thanh)
15-01-2016
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 21, 2016 8:46 pm by Nguyên Hữu
Biển xanh thẳm
Trời xanh thắm
Biển có em
Rất ngọt mềm
Trái tim anh
Chẳng yên lành
Em biết đấy
Anh ngây dại
Đó nụ cười
Đó đôi môi
Này em hỡi
Xin hãy đợi
Làn gió tươi
Ngọt xuân ngời
Trong ánh mắt
Đừng đuổi bắt
Chiếc xe hơi
Vòng tay người
Anh tê tái
Ôi của cải
Anh coi thường
Rót chén thương
Ngồi cùng biển
Say cùng biển
Ngắm trời xanh
Đời tròng trành
Yêu và hận
Tình lận đận
Biệt khúc ca…
BIỆT KHÚC
21-01-2015

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 22, 2016 6:23 pm by Nguyên Hữu
Thì em hãy cứ ước phận giàu sang
Trái tim vàng của anh nếu có thể
Bán vì em có chi đâu đáng kể
Nào ai mua? Anh sẽ bán đi ngay…
 
Hỡi tình yêu giãy giụa trong tầm tay
Không còn nóng như mặt trời xắp tắt
Những lời yêu thưa dần và im bặt
Cuộc đời gọi mời lôi kéo em theo…
 
Anh coi thường của cải giữ phận nghèo
Ôm tình riêng núp mình trong đêm lặng
Nhâm nhi cùng nỗi sầu rơi mặn đắng
Kỉ niệm gào nức nở nhớ bóng em…
 
Anh lặng sờ nơi tê tái con tim
Vẫn đập đây sao ngỡ như đã chết
 Giọt tình xưa có còn hay đã hết
Khoảng cách dài vô vọng ngóng tình yêu…
 
Bông tuyết rơi trong giá đông thật nhiều
Con đường vắng không bóng người qua lại
Con phố buồn giờ trở nên rộng rãi
Anh tìm gì khi rời bỏ quê xa…
 
Cơn mưa chiều đâu đâu khiến tuyết tan ra
Anh ra đi ngỡ là quên tất cả
Chợt giật mình… anh lạc loài… hoang hóa
Nơi xứ người chan tuyết trắng lẻ loi…
 
Anh đâu khóc sao nước mắt lại rơi
Tiền ngoại quốc cũng nặng người chứ lạ
Anh quay về… dùng tiền mua tất cả
Thật nực cười trong bảng giá có em…
 
Giọt mưa quê sao nặng hạt giữa đêm
Căn phòng vắng anh cùng người nức nở
Có còn không tình yêu và nhung nhớ
Câu trả lời hoang hoải kéo thời gian…
 
Trận mưa nào rồi cũng có lúc tan
Những nài van khan hững hờ dục ái
Màu đồng tiền sao tự dưng tím tái
Rơi tròng trành giữa khoảng trống bi ai…
 
Ai trong đời cũng có những lần sai
Dìu nhau dậy… có dậy không? Làm lại
Tình yêu nào cũng cần phải nhẫn nại
Chịu đựng được nhau? Phải… vẫn còn yêu…
VẪN CÒN YÊU
22-01-2015
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 28, 2016 9:59 pm by Nguyên Hữu
Anh ước rằng anh được về bên em
Ôm lấy em cùng hai thiên thần nhỏ
Niềm vui ngập tràn như xưa mình đã có
Tay trong tay ấm áp đượm gia đình…
 
Ngày anh đi em ôm con lặng thinh
Giấu trong lòng bao nghẹn ngào nức nở
Giấu trong tim những mặn nồng, nhung nhớ
Tiễn bóng dài ôm thống khổ rời đi…
 
Đi đã đi còn quên lại điều gì
Trái tim nhỏ quặn hờn trong cơn tủi
Nơi xứ người hòn đá buồn lầm lũi
Gắng từng ngày mong đến một ngày mai…
 
Điều mong ước sẽ chẳng thể nhạt phai
Vòng tay ấm sẽ có ngày nồng lại
Hạnh phúc dài ta cứ nhân trồng mãi
Anh tin rằng sẽ kết trái mai sau…
 
Nơi xứ xa anh vẫn chắp tay cầu
Mong điều ước sẽ sớm thành sự thật
Rũ bỏ đi những bon chen được mất
Ngọt môi cười, hạnh phúc gia đình ơi…
ĐIỀU ƯỚC
28-01-2016

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 29, 2016 6:33 pm by Nguyên Hữu
Nụ cười
Con tươi
Như nụ
Hoa nhú
Ngây thơ
Thẫn thờ
Thành phố
Khắc khổ
Bon chen
Lợi quyền
Dành giật
Át tất
Con ơi
Hãy cười
Nhiều nhé
Thơ trẻ
Sướng mà
Ta già
Thèm lắm,
Bụi bặm
Nụ cười
Thói đời
Nhiều nỗi
Bỏ cội
Quên nguồn
Nỗi buồn
Dầy cộp
Gom gộp
Vào thơ
Gieo mơ
Hồn trẻ…
NỤ CƯỜI
29-01-2016

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jan 30, 2016 6:43 pm by Nguyên Hữu
Nơi cằn khô có mầm non ca hát
Ta gặp rồi trong bát ngát hồn ta
Buổi trưa hè cơn gió sà tránh nắng
Lạc trong vườn hoa lá chẳng buồn ra…
 
Mỗi tâm hồn – mỗi phần quà cuộc sống
Một cánh chim cũng ươm mộng xây đời
Khối tơ lòng, ai đó ơi hãy gỡ
Giữ thẳng mình chứ đừng nỡ buông xuôi…
 
Trong đêm tối vẫn sinh sôi mầm mới
Giọt sương thôi cũng mát với muôn loài
Hãy xòe tay mà khoan thai đón nhận
Sợi hồng trần còn vướng bận, tại sao?...
 
Đừng dang tay hỏi trời cao: răng, rứa…
Khi hồn là bóng tối của màn đêm
Khi ta hát không nhớ tên bài hát
Thì kêu gào đâu xanh mát hồn trinh…
 
Cứ tìm đi ánh bình minh ngày mới
Không gieo mầm chỉ đón dưới hoang vu
So sánh mới gieo hận thù cuộc sống
Hãy mỉm cười gieo giấc mộng mầu xanh…
GIẤC MỘNG XANH
30-01-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Feb 21, 2016 9:55 pm by Nguyên Hữu
Xuân đang gõ cửa với muôn nhà
Những đứa con xa tìm về mẹ
Lời yêu thương thốt ra thật khẽ
Mà vỡ òa những kẻ xa quê...
 
Những kẻ xa quê có thể về
Trong cái rét tái tê nỗi nhớ
Nhưng ấm lòng tình thân bung nở
Niêm vui reo - rạng rỡ nụ cười...
 
Có kẻ xa quê hứng lệ rơi
Không thể về lặng người điều ước
Thêm một xuân đã không làm được
Lời chúc hờn dội ngược vào tim...
 
Một kẻ xa quê đứng lặng im
Đêm ba mươi kiếm tìm tiếng pháo
Nồi bánh sôi - bánh chưa chín gạo
Lửa bập bùng xục xạo ngày xưa...
 
Quất, đào tươi quyện miếng mứt dừa
Hay câu chúc, lì xì đỏ rực
Phút giao thừa muôn nhà cùng thức
Phút thiêng liêng, quê khẽ trở mình...
 
Xuân đã về, quê thật lung linh
Ai đó ơi!!!... kịp không?... kịp nhé
Tiếng pháo rôm, mắt xuân vừa hé
Hội ngộ gia đình: già - trẻ vui...
 
Lại thêm một kẻ núp ngậm ngùi
Không thể về vui xuân đón tuổi
Gửi tình riêng theo làn gió thổi
Về quê... người thân... và mùa xuân...
XUÂN NGẬM NGÙI
01-02-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Feb 23, 2016 9:24 pm by Nguyên Hữu
Tuyết phủ thêm dầy nữa cả tôi
Vui xuân xứ lạ phận con tồi
Không lời chúc mẹ... tâm tình rối
Chẳng tiếng mừng cha... đạo hiếu trôi
Góc vắng thu mình thân dã mỏi
Phòng đơn khép bóng xác tơi bời
Thu xuôi - hạ ngược... bao mùa nữa
Tết ngắm điềm mùa lạnh lẽo phơi...
XUÂN XỨ LẠ
(Nhất vận)
01-02-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 09, 2016 8:56 am by Nguyên Hữu
Giọt nước mắt đêm rơi trong thầm lặng
Ướt cõi hư không gượng gắng ta bà
Đôi mắt nhỏ lén nhìn phía khoảng xa
Kìm nén mãi cũng bung ra quê ạ...
 
Ngẫm nực cười - chốn phồn hoa: đói lả
Giấc mộng gào: thanh thản đã tàn rơi
Nhịp thời gian khắc khoải chẳng kiệm lời
Vùi bóng tối giết mảnh đời đen ảm...
 
Đêm dỗi hờn nỗi buồn riêng u ám
Trĩu nặng trời hoang tịch đẫm âm u
Cơn gió lạnh ôm thế thời thoảng ru
Lời đông giá ngồi thu lu hóa đá...
 
Khép mắt đêm mà tròng trành đến lạ
Một cõi cuồng quay đói lả tình người
Mở mắt ra mặc kệ cõi mà cười
Phá vỡ đêm chắc riêng người say tửu
LỆ ĐÊM
02-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 10, 2016 7:31 pm by Nguyên Hữu
Lắng tai nghe sự của đời
Tha hương mấy kẻ quên lời gọi xuân
Quê ta rộn rã muôn phần
Cô phòng một chén tửu thuần hương quê
Xuân này con chẳng thể về
Giao thừa đêm trắng dài thê ngậm ngùi
Gửi dâng lời chúc hoan vui
Đến toàn dân Việt sống đời ấm no
Dân giầu - nước mạnh, chẳng lo
Không ai rời xứ lỡ đò ngược xuôi
Dòng trong - dòng đục người ơi
Nựng cười mấy chén tửu rồi nhìn nhau
Nhói tim... ôm lấy cùng đau
Một mùa xuân nữa qua mau... mai còn
Khom lưng - cửu vạn đãi bòn
Chờ ngày lại chuyến đò còn mùa xuân
Ấm no - đoàn tụ, quây quần
Âm - dương thiêng tiết hồng trần hòa giao...
ĐÓN XUÂN
05-02-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 13, 2016 9:19 pm by Nguyên Hữu
Kéo mây kiếm một trận mưa
Xả trôi đi hết dư thừa trần gian
Đưa tay vuốt những cơ hàn
Thời gian nhân - tạo vô vàn sự lo
Lòng trời cơn gió buồn so
Quẩn quanh phép tính mãi mò chẳng ra
Bông đùa giọt nắng vui qua
Bình minh chợt vỡ bung òa lợi danh
Vòng đời lận đận chưa thành
Tháng, ngày - đục, đẽo,... chuyên - nghành,... ứ xong
Năm trôi... chú thấp cầu mong
Mùa kế... kẻ đứng vẽ vòng trầm luân
Hoàng hôn lặng cúi bần thần
Trận mưa nhếch nhác còn cần nữa không?
Kéo mây che nốt sắc hồng
Một mầu đen đặc mủi lòng nữa ai
Còn đâu cuộc sống bi hài
Ôm mầm cô độc canh dài... rất đêm...
VỤNG CƯỜI
05-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 14, 2016 7:19 pm by Nguyên Hữu
Kiếp tha hương tháng ngày ròng rã
Đã nhiều lần trượt ngã thật đau
Hờn quê... thay đổi được đâu
Rơi vài giọt tủi nhuốm sầu trời đông...
 
Cơn gió lạnh thấy không?... buồn tẻ
Có thương không mấy kẻ tha hương
Dài lưng gánh những canh trường
Người no giấc ngủ ta thương lưng còng...
 
Sao phải khổ?... ai mong điều đó
Sao phải đi?... ai tỏ cùng ta
Cây trồng rồi cũng thơm hoa
Những vùng nghèo khó mọc nhà thật to...
 
Anh với tôi - nỗi lo đằng đẵng
Đã tha hương cũng chẳng hơn nhau
Buồn - vui san sẻ đêm thâu
Kéo thời gian lại qua mau một ngày...
 
Cây trĩu trái hôm nay anh hái
Tạm biệt anh về lại cố hương
Niềm vui trải ngập phi trường
Chúc nhau đi vẹn con đường đang đi...
 
Mạnh mẽ lên nghĩ xuy làm rứa
Cây ta trồng đang cựa mầm non
Cố lên!... khổ cực chẳng sờn
Ngày mai hái quả, mốt vờn nàng thơ...
ĐỘC THOẠI
(Song thất lục bát)
05-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 15, 2016 6:06 pm by Nguyên Hữu
Đào khoe cánh mỏng sắc toan hồng
Ấm rực quê mình thẹn cả đông
Quất chín tươi vàng trêu gió lộng
Mai thơm đượm phấn ghẹo mây bồng
Ơi tình kiểm lại còn chi trống?
Hỡi cảnh xem đà thấy thiếu không?
Một kẻ tha hương xuân chạnh mộng
Ngồi thêu kỉ niệm vẫn đương nồng...
THÊU XUÂN
(Nhất vận)
05-02-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 16, 2016 5:59 pm by Nguyên Hữu
Viết về người đàn bà
Bỏ chồng để đi qua
Nơi xứ người xa lạ
Quên cả khúc ơi à...
 
Nụ cười như hoa nở
Đem gánh tình trả nợ
Cho những kiếp xửa xưa
Bán - mua xuân thì hớ...
 
Một ngày nắng trở mưa
Ngồi bên khung cửa thưa
Đếm đồng tiền kiếm được
Chợt nhòe ướt... già nua...
 
Nuối tiếc tìm qua hỏi
Khi thân gầy giã mỏi
Khi vẳng tiếng trẻ thơ
Nức nở thay lời nói...
 
Còn tiếng gia đình gọi
Sao cứ ngồi lặng thinh
Rơi từng đồng tiền khổ
Loang lổ giọt ái tình...
 
Hỡi cô mình đứng dậy
Những vòng tay đợi đấy
Những tha thứ, xum vầy
Hạnh phúc về kịp đậy...
 
Viết mấy lời vậy thôi
Một kiếp người nổi trôi
Quay tìm vòng tay ấm
Tìm khúc hát: ru... hời...
NGƯỜI ĐÀN BÀ LỠ BƯỚC
05-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 18, 2016 7:56 pm by Nguyên Hữu
Mùa xuân đã viếng rộn muôn nhà
Đào, mai khoe sắc rực rỡ hoa
Niềm vui nở rộ từng con phố
Tiếng cười ròn ra khắp quê ta
Miếng bánh trưng thơm hương vị tết
Tình nghĩa xum xuê kết đậm đà
Lời chúc đầu năm: nhiều tài lộc
Bính thân an, khỏe, trẻ thêm nha...
ĐÓN XUÂN
(Thất ngôn)
05-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 19, 2016 6:32 pm by Nguyên Hữu
Đón tết riêng mình nơi xứ lạ
Trông quê cụm chén cười rôm rả
Xum vầy hạnh phúc những đoàn gia
Tụ họp an mừng đầy một tá
Đón khách thăm chơi lộc ghé nhà
Chào xuân lại đượm tài ghim lá
Hưng trời vượng đất nức bài ca
Ứ chịu... ta ơi sao thế hả???...
NÂNG CHÉN TỬU XUÂN
05-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 25, 2016 7:36 pm by Nguyên Hữu
Chuyện nàng sơn nữ tròn xuân
Xòe ô trốn nắng ngọc trần làn da
Gió vui thỏa khúc đờn ca
Nụ hôn trao - gửi: í... a... thật nhiều
Hỡi cô sơn nữ mĩ miều
Hững hờ - vô cảm? những điều gió thương
Gió kia già dặn tình trường
Ấy mà chẳng thể mở đường con tim
Ầu... ơ... lặng góc im lìm
Tớ thương mây lắm... mây vin núi, hờn
Chiều tà gắt tẹo hoàng hôn
Bâng khuâng là tớ chắc... hơn mây - trời
Tình yêu nơi tơ không lời
Như vần thơ lạc giữa đời phù du
Gọi tình vỡ trái mù u
Chờ mong lối nhỏ dẫu dù nhỏ thôi
Thầm yêu buồn cứ lặng trôi
Buồn trời, buồn đất... buồn ơi là buồn
Vần thơ khơi kiếm ngọn nguồn
Hỏi tên, hỏi tuổi, hỏi luôn chuyện mình:
"Hỡi cô sơn nữ đẹp xinh
Có chồng hay chửa? bén tình được không?"
"Tròn xuân tình ái điều mong
Cám ơn chàng đã mở lòng gọi duyên
Chàng ơi đừng bỏ chạy liền
Khi nghe gia cảnh nơi miền núi cao
Bậc thang mấy ruộng mời chào
Chân bùn, tay lấm... lời chào khô khan
Sắn - khoai nhiều bữa ủi an
Nhà đan lạt - gỗ mọt than đêm ngày
Cầy bừa chẳng xá đôi tay
Làm sao dám nghĩ mỏng - dày tình kia..."
"Nàng ơi cuộc sống phân chia
Mỗi vai - mỗi cảnh đời kìa đó trông
Đã bao thiếu nữ má hồng
Đổi vai tạo cảnh phiêu bồng thủa xưa
Đừng ngại xứ nắng - vùng mưa
Chạnh niềm ôm phận há vừa lòng sao?..."
Đoạn tình vừa nở thì thào
Trời đêm ửng chút lối vào vườn yêu
Vòng tay ôm nức nở nhiều
Của cơn gió hận đánh liều cướp - ghanh
Ra kia... chen giữa sao đành
Ấm trời đông đượng tròng trành nụ hôn...
KHÚC TÌNH
26-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 26, 2016 5:33 pm by Nguyên Hữu
 Đôi mắt mỏi với cuộc sống thường ngày
Đương muốn ngủ cứ trĩu hờn ủ rũ
Anh cũng muốn một đêm nồng lắm chứ
Để tạm quên mọi thứ ở xung quanh...
 
Giấc mơ nào chỉ có bầu trời xanh
Hoa, lá, cỏ... đan vần thơ câu chữ
Nét bút nghiêng viết lời mọi thứ
Tháng năm dài lưu - quyện với riêng anh...
 
Chỉ có xuân, xuân lặng lẽ làm kẻ đồng hành
Lạ thật lạ, trong mắt anh mùa xuân buồn ngủ
Nực cười thật, sao lại như thế chứ
Thực hay mơ... anh dừng lại thẫn thờ...
 
Thực sự thì anh muốn ngủ và mơ
Ôm mùa xuân nồng giấc say dài tận
Quên chuyện đời, chuyện người, yêu thương hờn giận
Chuyện thực tế không vướng bận niềm mơ...
 
Ừ thì ngủ... sao chửa ngủ còn chờ
Điều gì nữa khi nàng xuân nồng giấc
Thương cảm lắm khi ngoài kia tiếng nấc
Cắn rứt lương tâm lại ngủ không đành...
 
Cõi ta bà những phận mỏng mong manh
Gắng gượng chút liệu có thành cổ thụ
Thêm chút nữa giương mắt nhìn cố trụ
Vẹn một kiếp người trả nhiệm vụ nghiệp thân...
GƯỢNG DÒNG
26-02-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 29, 2016 11:40 pm by Nguyên Hữu
Bạn hữu đua tài xướng hoạ thơ
Chào xuân mới ghé thỏa mong chờ
Câu từ luyến láy vang rừng vọng
Chữ nghĩa phiêu bồng rộn phố mơ
Nét đẹp tôn vinh đường hưng cõi
Lời hay kế tục tuệ vô bờ
Duyên tình bén nở vui bài phú
Rực rỡ thi đàn thích lắm cơ...
XUÂN THI ĐÀN
26-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 30, 2016 8:45 pm by Nguyên Hữu
Đã biết rằng bước đi sẽ khó
Giữa dòng đời làm sao tỏ đục - trong
Cánh bèo trôi tắm muôn trận xoáy vòng
Chưa đứt cánh nhưng khối lòng tê tái...
 
Ôi kim tiền như một thứ bùa ngải
Loạn thời đảo điên loang ải tâm người
Khắc khoải nhìn kiếm mãi một nụ cười
Thiên vạn biến đâu nụ cười thật sự...
 
Đây kể lể hay như lời tự sự
Là dư thừa nếu mọi thứ vụng xuy
Những chân tình nảy nở có nghĩa gì
Khi ai cũng muốn nhất - nhì, thua - được...
 
Đôi khi muốn làm cánh bèo trôi ngược
Tan xác thân... thế cũng được: cam tâm
Dòng chảy mạnh - mạnh hơn khi chảy ngầm
Muôn sự sống cũng đứt mầm úa chết...
 
Quỹ đạo rồi... xuôi dòng tìm đoạn kết
Xác xơ nhìn dấu chấm hết nơi mô
Nực cười thật! một suy nghĩ điên rồ
Đau đứt đoan muôn nụ: ồ... giả tạo...
 
Trong vô vọng cũng bật cười gượng gạo
Nụ cười giống nhau mếu máo xuôi dòng
Ôm con tim chua xót những điều mong
Tìm kiếm điểm - điểm xoay vòng quay lại...
VÔ VỌNG
04-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Apr 06, 2016 10:28 pm by Nguyên Hữu
Tôi về... không kịp chuyến đời
Cùng người giữ chọn mấy lời năm xưa
Tôi về pháo nổ trời mưa
Thay giọt lệ đắng cũng vừa giấu đi
Thôn quê... lối nhỏ sầu bi
Buồn mênh mang dõi: vu quy... chuyện nàng
Ứa trời vài mảng nắng vàng
Đau mây - bạc tóc nắng tan lưng trời
Tình tôi... thương quá tình ơi
Đào ngôi mộ nhỏ tình ơi hãy nằm
Hàng năm tôi sẽ đến thăm
Vàng, hương khói quyện với dăm chuyện đời
Hôm nay... hôm mốt mình tôi
Kiếm đâu cho được những lời ái ân
Hôm nay tay trắng vô thần
Tìm đâu thấy được những lần sánh vai
Hôm nay em bước cùng ai
Xe hoa - đám cưới bóng dài đường quê
Vài cụm hoa dại u mê
Khi xưa tôi hái đem về tặng em
Hôm nay tôi hái thử xem
Mà sao vừa hái rũ mềm cánh bay
Chìa tay... chới với bàn tay
Vày đêm cô độc cơn say đoạn tình
Sương đêm đày đọa bóng hình
Bên ngôi mộ nhỏ giật mình... lệ đêm
MỘ TÌNH
04-03-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 22, 2016 10:37 pm by Nguyên Hữu
KẺ THÈM QUÊ
 
Anh muốn về nhưng sợ vỡ bình yên
Nên lặng lẽ đứng nhìn về nơi đó
Hoa anh đào nở bung và thấu tỏ
Ở quê mình hoa bưởi có khoe hương...
 
Sợi nắng mỏng hờn dỗi cuối con đường
Than chút lạnh của màn sương ngái ngủ
Tháng ba rồi... tiếng thời gian thích thú
Kéo mặt trời tắm gội tí tẹo thôi...
 
Hương bưởi nhé - đừng có sợ... phai phôi
Hãy thơm hương cho lòng người bối rối
Cho tháng ba đừng có trôi qua vội
Buồn phận ở nhà, lắm tội kẻ xa...
 
Cơn gió lạ đỏng đảnh vừa thoảng qua
Vài cánh mỏng lại rời hoa phiêu dạt
Trên cỏ non cánh anh đào ướt át
Chợt giật mình hoa bưởi ngát hương không?...
 
Anh vẫn nhìn về phía đó dõi trông
Mây vén mở khoe sắc hồng quê mẹ
Tháng ba rồi mong sớm thôi anh sẽ
Được quay về cho thỏa kẻ thèm quê...
 
05-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jun 23, 2016 4:13 pm by Nguyên Hữu
VỌNG DUYÊN
(Nhất vận)
 
Thuyền vui sóng quyện vỗ đôi bờ
Chạnh bến than dòng kỉ niệm vơ
Giọt lệ nào rơi tan nức nở
Câu cười vẫn vọng vỡ lơ ngơ
Trao duyên trọn kiếp rồi sao lỡ
Gửi phận bao lâu chẳng thể ngờ
Cõi thế buồn duyên tình bén nợ
Muôn đời chuyện cũ nghẹn vần thơ...
 
09-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jun 24, 2016 9:37 pm by Nguyên Hữu
BAN MAI TRINH
 
Ngắm đóa hoa tươi chợt giật mình
Ô hầy giống bậu thật là xinh
Hương thơm ngát quyện hình ong bướm
Sắc đượm loang vời sóng lân tinh
Ảo huyễn  bên đời tình bén nở
Huyền u trước cảnh ái đan trình
Ban mai khiết - tịnh lung linh thở
Vẻ đẹp thêm hừng của gái trinh...
 
10-02-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 25, 2016 2:36 pm by Nguyên Hữu
LẶNG
 
Ái vọng
Giải phóng
Cho nhau
Ai đau?
Ai giết
Tình chết
Ai về
Nhiêu khê
Hứng hết
Đoạn kết
Cuộc tình
Mong manh...
 
15-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jun 25, 2016 2:36 pm by Nguyên Hữu
TIẾNG GỌI
 
Em hãy về thăm mẹ
Thăm quê hương
Thăm lối nhỏ
Con đường...
Thăm ngôi nhà cũ
Căn bếp đó
Ánh lửa đỏ
Bao món ăn mình em thấu tỏ...
Em hãy về
Nằm nghe tiếng mọt kể
Người mẹ già và ngọn đèn dầu
Thức canh thâu
Rưng rưng đôi mắt
Thương con
Nhớ con
Những đứa con xa nhà...
Cuộc sống à
Một phút buông tay
Để em tôi tìm về thăm mẹ
Để bọng mắt đó không phải giữ kìm giọt lệ
Nhạt nhòa...
Em à
Hãy về
Kìa mẹ đang mong...
 
15-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jun 26, 2016 3:02 pm by Nguyên Hữu
NỤ CƯỜI
 
Nụ cười
Sẽ bung nở khi chúng ta ngồi bên nhau
Ai đong được nụ cười rừng sâu - thành phố...

Hãy cố
Cười thật nhiều xua sầu khổ ngày mai
Lỡ khi xa... những nhung nhớ dài mong vượt...
 
Ao ước
Không chỉ của riêng ta có được nụ cười
Mà nhiều cõi cũng muốn nụ cười thần dược...
 
Làm được
Khi con tim ta không đi ngược đạo đời
Hãy gieo thiện cho mầm nụ cười bung nở...
 
Hãy nhớ
Đừng bao giờ đánh rơi, bỏ lỡ nụ cười
"Mười viên thuốc bổ" bằng nụ cười rạng rỡ...
 
 (Nhị kiu kiu)
19-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jun 27, 2016 2:53 pm by Nguyên Hữu
DẤU CHẤM HẾT
 
Em đã đi rồi
Lao vào vòng tay người ấy
Chỉ còn mình anh ở lại
Ôm một nỗi đau...
 
Đôi mắt trũng sâu
Thâm quầng sau lần giã biệt
Hững hờ bên dấu chấm hết
Dấu mòn... mòn mãi đến hôm nay...
 
Xòe bàn tay - và đếm ngón tay
Quên rồi nhớ - lạ thay, lạ quá
Cuộc tình đầu vấp ngã
Trên con đường mãi chẳng ai qua...
 
Đỡ ta dậy, đưa ta về nhà
Thủ thỉ bên ta, để ta quên những gì em nói
Để ta quên cái sau này mới biết mình nông nổi
Dìu tình đi - cứ ngỡ là đi được xa...
 
Một sợi tóc rơi... ơ hơ... một sợi tóc già
Nó trắng, bạc như một cục nước đá mát
Nó thức tỉnh nguồn đau đang khô khát
Một thể xác bất cần chợt cần ăn...

Cơn mưa nhỏ tự dưng lại ghé thăm
Làm cuộc tình xưa ta bầy ra xem ướt hết
Thôi... thì thôi ta chẳng biết
Xiêu vẹo cùng mưa điệu múa bâng quơ...
 
Cả đọc thơ
Có mây trắng, núi, rừng và biển
Không có thuyền, chỉ có bến
Chợt thẫn thờ, đọc ai nghe...
 
Hỡi con mưa nhiêu khê
Hát đoạn đau - nhìn ngó
Tình tắm mưa loang lổ
Thương tình lắm... tình nghèo...

Ôm con tim nghẹn ngào
Ta vẫn chưa làm được
Bóng hình ấy thân thuộc
Vẫn đến thăm nhiều khi...

Cứ đến rồi vội đi
Như ngọn đèn đom đóm
Khi ta nuôi tình ta đủ lớn
Thì chia tay...

Cũng tại nơi đây
Họ đã làm một con đường mới
Đông vui, tấp nập và sôi nổi
Tôi đang và đã hòa vào con đường ấy rồi...
 
Có một người vừa đi qua tôi...
 
20-03-2015

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jun 28, 2016 9:27 pm by Nguyên Hữu
NÚT THẮT
(Nhất vận)
 
Lặng chuyến đi xa một bóng dài
Vương buồn xứ lạ nghẹn lòng ai
Con tim ứa tủi nhìn quay lại
Giọt lệ chan sầu gặm nhấm rai
Lỡ bước chân rồi căng nhịp xải
Mong tìm lối ấy chốt lời sai
Đen thời bất lợi đeo chi mãi
Nén tiếng: ôi chà... uổng kiếp trai...
 
22-03-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jun 29, 2016 5:44 pm by Nguyên Hữu
PHŨ PHÀNG
 
 
Em đi con đường đã thấy
Mưa dầm phía ấy... trời xa
Nỗi buồn tìm qua – khổ vậy
Trĩu hồn liễu vẫy la đà...
 
Những chiếc lá già khô héo
Với theo níu kéo đoạn lìa
Mưa gió chìa tay hứng khéo
Bạc tình già néo đứt chia...
 
Em đi phía kia trời nộ
Mây hờn, mây đổ nguồn cơn
Vòng đời trượt trơn thống khổ
Chuyến xe vẫn rộ nhạc đờn...
 
Cạn dòng sạch chơn giọt ái
Xuôi thuyền theo lái khuất rồi
Nỗi buồn vẫn ngồi nhìn mãi
Ngẩn ngơ tê tái đôi môi...
 
Chiếc lá bồng trôi nghiệt ngã
Trên sóng lơi lả nhịp vời
Chỉ gió nhiêu khê vẫn kể
Đoạn tình đẹp thế, đê mê...
 
Khói thuốc như phê người hút
Bồng bềnh nghi ngút quyện quanh
Ly rượu tròng trành, thít thút
Nựng môi từng chút dỗ dành...
 
Tình yêu tan tành vô vọng
Thật thà đâu động lòng người
Nhếch môi họa cười cùng mộng
Gieo tìm cuộc sống: héo – tươi...
 
24-03-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 01, 2016 4:39 pm by Nguyên Hữu
SOI GƯƠNG
(Thủ vĩ ngâm, nhất vận)
 
Trông gương lặng lẽ bóng ai già
Mắt đỏ, môi nhờ, nhạt nhẽo da
Rạn nứt chân chim hờn khó tả
Sưng phồng bọng mắt khổ tìm ra
Bàn tay chạm nhẹ nơi gò má
Chút thịt trôi dài thấy xương ta
Chẳng dám nhìn lâu người ấy... lạ
Trông gương lặng lẽ bóng ai già...
 
14-04-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jul 02, 2016 4:24 pm by Nguyên Hữu
LẶNG NHÌN CUỘC SỐNG
 
Họ giầu – bóng bẩy – da trơn
Kẻ nghèo: dép rách – da hơn mấy loài...
 
Nuốt vào mấy giọt bi ai
Thấm đời cuộc sống phân vai mỗi người
Chữ Tâm có nảy nở cười
Đùm nhau leo vẹn được mười pháp không
Trong Nhân mà vẫn chưa thông
Thì leo sap nổi được tầng tháp cao...
 
Tình thương vấp tiếng xì xào
Úi... à... ấy kệ... bước nào cùng đi
Thành tâm lễ Phật từ bi
Câu kinh, bài chú ứng thì kiếp sau
Kiếp này dẫu có khổ đau
Cũng là trả nghiệp cho nhau thôi mà...
 
Đưc tin đâu cứ trẻ - già
Giầu – nghèo cũng vậy khi mà: phát tâm...
 
21-04-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jul 03, 2016 5:01 pm by Nguyên Hữu
CHỜ CHỒNG
(Nhất vận)
 
Thổn thức bao đêm nựng bể sầu
Bao giờ mới hết trả lời mau
Con tim ngột nghẹn ngưng dòng máu
Giọt lệ tròng trành vỡ nỗi đau
Nguyện ước mà chi buồn sáo sậu
Mong thêm cũng chỉ tủi thân cầu
Thề non hẹn biển chừ phai dấu
Oản khúc than can mộng rách nhầu...
 
13-04-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 05, 2016 8:37 pm by Nguyên Hữu
CẢNH KHÊ
 
Đêm đêm ta lặng một mình
Nỗi buồn viễn xứ nặng tình quê xa
Những ngày vui ấy đã qua
Vãn trăng xứ lạ tửu – trà... hương khê
Mấy làn sương lạnh tỉ tê
Ru quên ngày ấy – lối về phủ, che
Vài cơn gió lạnh vuốt ve
Lồng mây múa, vẽ toát khoe cảnh người
Vành môi gượng vén mà cười
Quay nhìn chiếc bóng do trời tạo nên
Mộng nào vửa bước đã quên
Ru tâm mau ngủ... đảo điên kim tiền...
 
13-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 11, 2016 10:14 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM CÔ PHÒNG
(Nhất vân)
 
Đã có đêm nào mộng được thông
Đời khô nghẹn héo giấc mơ hồng
Đầu kề gối chiếc than vô vọng
Đế khép chăn đơn thán tiếng lòng
Đá tọa long vầy đau cột hỏng
Đàn nghiền sợi đứt rối dây bong
Đành ôm kể chuyện ngày xưa dỏng
Đỡ khổ thân ai vật vã phòng...
 
19-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 12, 2016 4:08 pm by Nguyên Hữu
TRẢ LẠI
 
Trả lại gió - mây, trả lại đất - trời
Trả lại nụ hôn lần đầu – lần cuối
Trả lại cuộc đời giọt lệ - hạt muối
Anh nhận về sợi tóc tuổi già nua...
 
Anh trả rồi... ai đó nhận  được chưa
Thời gian vội với bao nhiêu điều mới
Em cũng vội với khát khao mộng đợi
Anh lại đừng cũng bởi tiễn bước em...
 
Ngàn vạn sao cũng chẳng thể rõ thêm
Nụ cười nhạt, bờ môi mềm tím tái
Kỉ niệm òa mỗi lần về thăm lại
Anh giật mình vội gói trả lại em...
 
Ai đó ơi! Nhớ nhé mở ra xem
Đủ hay thiếu – hình như anh trả hết
Dường như thừa... anh cũng không nhớ hết
Quả tim... anh sẽ chết... nếu trả em...
 
16-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 13, 2016 3:00 am by Nguyên Hữu
LẠC ĐỜI
 
Lạc vào giấc ngủ cuộc đời
Mòn chân, mỏi gối thế thời điêu linh
Ai thương ai những vôi tình
Ngàn sông chẳng vượt nổi hình trên sông
Khua tay phá vỡ mầu hồng
Trăng sầu lẻ bóng non lòng tương tư
Vỡ đôi hai mắt thực hư
Hồn hoang bóng dại bây chừ ngác ngơ
Buồn môi cắn nửa vần thơ
Vỡ tan cái nắng đang chờ mùa giao
Vài người xuôi ngược, ra vào
Bước chân nhẹ mấy cũng gào gót kêu
Chạnh bông hoa nở rao yêu
Tìm đâu ong bướm sớm chiều thở ra
Câu thơ đượm ái thoảng qua
Dư thừa lỡ lạc đêm lào trăng suông
Màn tình lả lướt rèm buông
Một cơn mưa xả sã suồng tình son
Kiếp đời dài nữa chứ còn
Lang thang lạc bước héo hon cuộc đời
Ai theo không kịp ai ơi
Buộc đời nhau lại nào rơi lại đường
Đêm buồn lãng tử phong sương
Thương trời, thương đất và thương loài người
Đằm trong giấc ngủ cuộc đời
À ơi mơ vẹn cụ cười cho nhau...
 
19-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 18, 2016 8:59 pm by Nguyên Hữu
XA CHỒNG
 
Pháo nổ xuân vui kẻ lấy chồng
Bây chừ lạnh giá cảnh giường không
Người đi xứ lạ quên môi đỏ
Thiếp ở nhà xưa nhớ kiệu hồng
Lối cũ... ai về... đâu? Mắt ngóng
Hoa tàn... nhụy rữa... đó! Tim trông
Cơn đau nghẹn ứ khan lồng ngực
Mộng phút bên nhau khúc khích: nồng...
 
20-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 19, 2016 4:26 am by Nguyên Hữu
GỐI KHỔ
(Thủ vĩ ngâm, nhất vận)
 
Ta thương gối lẻ những đêm dài
Khắc khoải canh hờn đẫm lệ ai
Lặng lẽ nâng niu mềm thớ vải
Âm thầm chải chuốt nhũn bờ vai
Thu đầy nỗi khổ tình mang lại
Hứng đủ cơn sầu mộng hão phai
Mãn hạ, đông tàn ôm tớ mãi
Ta thương gối lẻ những đêm dài...
 
20-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jul 20, 2016 7:08 am by Nguyên Hữu
KHOE CHỮ
 
Học rộng đâu cho đã tỏ tường
Khoe đời lắm chữ vãi còn vương
Hơn thầy mấy đạo? Mồm nhâng nháo
Nhỉnh bạn vài phần! Miệng đã cương
Vị rộ thêm nồng vui lưỡi thú
Mùi lan gắng tỏa sướng mông đường
À thì cứ kệ đời điên đảo
Quản hết sao đành thuốc vô phương...
 
20-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 21, 2016 11:52 pm by Nguyên Hữu
TRĂNG KHUYẾT
 
Cuộc đời – bể khổ... trầm luân
Bóng dài cô độc xõa lần trăng buông
Hoang vu lặng khóc dầm sương
Kiếp người dài – ngắn... có thương kiếp người
Nắng – mưa là bệnh của trời
Khối ai ngửa mặt lên cười trời cao
Mà chi tủi giọt máu đào
Làm chi nước lã cùng xào xáo ăn
Bực mình sỏi đá cười nhăn
Ngẫm đau cánh hạc nhọc nhằn gió mây
Điêu linh đọa nét mực vầy
Sớm khuya họa dáng hiện thây cô hình
Lãng du ngán cõi phù sinh
Khuấy thời gian động lênh đênh đò đời
Trăng khôn – dại... xứ ta – người
Tửu ngoa ngoạm chữ rớt lời thơ say...
 
26-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jul 21, 2016 11:53 pm by Nguyên Hữu
TRĂNG KHUYẾT
 
Cuộc đời – bể khổ... trầm luân
Bóng dài cô độc xõa lần trăng buông
Hoang vu lặng khóc dầm sương
Kiếp người dài – ngắn... có thương kiếp người
Nắng – mưa là bệnh của trời
Khối ai ngửa mặt lên cười trời cao
Mà chi tủi giọt máu đào
Làm chi nước lã cùng xào xáo ăn
Bực mình sỏi đá cười nhăn
Ngẫm đau cánh hạc nhọc nhằn gió mây
Điêu linh đọa nét mực vầy
Sớm khuya họa dáng hiện thây cô hình
Lãng du ngán cõi phù sinh
Khuấy thời gian động lênh đênh đò đời
Trăng khôn – dại... xứ ta – người
Tửu ngoa ngoạm chữ rớt lời thơ say...
 
26-05-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jul 25, 2016 11:55 pm by Nguyên Hữu
BUỒN CẢNH
(Thất ngôn)
 
Một túp lều tranh tủi cảnh bần
Một bữa cơm nhạt - ấm nghĩa nhân
Một gia đình nhỏ quen nhường nhịn
Một đoạn lễ giáo họ đang phần
Một... không, hơn một ai nhìn thấy
Một cái nhếch môi đắng hồng trần
Một người đứng lặng nhìn cuộc sống
Một nỗi buồn giăng trĩu phù vân...
 
09-06-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jul 26, 2016 7:46 am by Nguyên Hữu
ĐỘC THOẠI
 
Anh viết vần thơ tặng cuộc đời
Giản đơn độc thoại lời anh thôi
Bồng bềnh trôi lãng thời ngọn gió
Và thì thầm to nhỏ: em ơi...
 
Anh viết vần thơ tìm nụ cười
Từ sâu thẳm tâm hồn bao người
Từ trái tim yêu đời bất diệt
Và anh yêu rồi đó em ơi...
 
Anh viết vần thơ gọi đất trời
Vầng dương sáng, đẹp giọt nắng rơi
Biển xanh thẳm ru hời khúc nhạc
Và anh biết em cũng rất vui...
 
Anh viết vần thơ lặng lẽ cười
Nhìn theo ngọn gió, luyến em thôi
Hãy cứ cười tươi giữa đời em nhé
Cho anh lây chút xíu toại rồi...
 
Anh viết vần thơ đượm lỗi thời
Thì sao? Mặc kệ! Cứ viết chơi
Anh phiêu cùng cõi trời riêng đó
Độc thoại... à... anh biết anh thôi...
 
09-06-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jul 29, 2016 3:01 am by Nguyên Hữu
ĐÀNH THÔI
 
À! Ra thế! Vì ngày xưa anh không mạnh mẽ
Nên chúng mình mới phải tách rẽ đôi nơi
Đến bây giờ anh mạnh mẽ lắm rồi
Vui! Tuổi trẻ giấu nụ cười cay đắng...
 
Tình yêu em một lần từng là gánh nặng
Ảo vọng loang dài xem hạt nắng say nhau
Tình yêu mình mai mốt sẽ về đâu
Hạt nắng tách mặc nhau rơi đau đớn...
 
Hạt nắng tắt trong gió đông cong cớn
Nỗi buồn theo quá chớn giọt lệ tình
Không thể dậy khi chan ánh bình minh
Rời rã nấc tự chách mình ngốc nghếch...
 
Chợt bật cười – một nụ cười nhạt tếch
Nhìn lại em – thật lếch thếch, lôi thôi
Tại sao em lụy yếu thế vậy trời
Vùng đứng dậy em cùng người quên – nhớ...
 
Cũng đã qua... mỗi giấc mơ em thường ú ớ
Gọi tên ai rồi thức tỉnh giữa đêm dài
Em dặn mình sẽ không có đêm mai
Hình bóng đó sẽ mờ phai úa hết...
 
Anh tìm về khi kỉ niệm đã chết
Anh mạnh mẽ rồi! Anh đã biết, đã hay
Anh đâu biết cuộc đời ngọt – đắng, trả -vay
Dòng xoáy mạnh cũng vầy ta xơ xác...
 
Khi tình yêu mỗi ngày đổi khác
Bến bờ nào gieo bản nhạc niềm tin
Hoang vu lắm em đã cố thử tìm
Hơn một lần đã lạc trìm trong đó...
 
Trái tim em bây giờ vẫn bỏ ngỏ
Nhưng với anh thì nó chẳng thể nào
Xin đừng hỏi vì lẽ tại sao
Vì có thể nó gào lên đau đớn...
 
Hãy đi thôi, nốt vòng quá chớn
Hãy xem như sóng gợn ngoài khơi
Lẫn trong vạn cơn sóng dòng đời
Có khi mình lại vui hơn anh nhỉ...
 
Em sẽ chôn thật sâu, thật kĩ
Em vừa tìm thấy nụ cười
Cuộc sống tươi
Anh ạ...
 
10-06-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Aug 17, 2016 2:14 pm by Nguyên Hữu
BUÔNG TAY
 
Em hững hờ như thế - tôi biết sao
Bóng dáng ấy cứ thì thào trông nhớ
Viển vông ư? Hay chỉ là viện cớ
Tuột vòng tay mà chẳng nỡ buông tay...
 
Bóng người xa mờ khuất giữa nắng ngày
Ở phía đó cỏ hoa say ong bướm
Ở nơi này đôi mắt tôi rơm rớm
Tại tôi khờ... tại em bướng... tại sao?...
 
Nắng hạ cháy bởi lũ ve ồn ào
Bao mùa rồi vẫn cồn cào nhạc tủ
Những nốt sầu một bầy ve gọi chủ
Có về đâu cuộc tình cũ xa xôi...
 
Im chút đi nhường tôi gọi một lời
Bằng vần thơ xưa tôi không kịp gởi
Bằng khúc nhạc mà tôi chưa kịp thổi
Bằng nhịp con tim nóng hổi yêu em...
 
Bờ môi run tìm kiếm những ngọt mềm
Khô khổ khát gió thoa thêm mặn chát
Lặng mùa hè chỉ bầy ve ca hát
Khúc ve sầu mà rầu nát tâm can...
 
Em hững hờ đi về phía bình an
Xa sóng gió, xa cơ hàn em nhỉ
Ta chia ly đã tạo nên đám hỉ
Và một đám tang anh nghỉ qua mùa...
 
Lũ ve khờ kéo nhạc khúc tiễn đưa
Vừa lòng chưa? – đong đưa hơi nắng hạ
Tủi mần chi trời chuyển cơn lệ đá
Lũ ve im gieo hoang hóa mộ người...
 
10-06-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Aug 18, 2016 11:34 am by Nguyên Hữu
TÀN MỘNG
(Nhất vận)
 
Một bóng mờ thêm giữa đất trời
Hong buồn gượng vãn ánh trăng rơi
Người dưng ngóng mãi hoài không tới
Kẻ lạ chờ lâu chẳng thấy vời
Chạnh huyễn màn sương tình vấn đợi
Thương hờ ngọn gió ái luồn chơi
Năm canh nức nở ngồi đan sợi
Đã đẹp tơ hồng mộng tã phơi...
 
12-06-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Aug 19, 2016 12:44 pm by Nguyên Hữu
TÀN DUYÊN
 
Tàn duyên – tàn nhớ - tàn thương
Tàn hơi thở ấm, tàn luôn nụ cười
Tàn duyên, tàn héo cuộc chơi
Tàn lời ân ái, tách đôi con đường
Tàn duyên phũ kẻ từng thương
Tàn câu nói độc thê lương cuộc tình
Tàn duyên lặng lẽ bong hình
Tàn xuân nức nở mộng mình phù du…
 
19-06-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Aug 20, 2016 9:49 am by Nguyên Hữu
HONG MÔ?
 
Buồn đời tình ái đổ hong
Mươi năm dài – ngắn vửa đong đã đầy
Tay trơ – run rẩy bàn tay
Đường riêng lối tủi cuồng quay nỗi niềm
Heo may lạnh chút bậu thềm
Áo nâu xưa ấy có mềm thịt da
Đọa đời cơn gió thoảng qua
Vá khâu sao kín nổi da thịt người
Tháng ngày buồn bã dong chơi
Vấp mô tình ái hong phơi nực cười
Đồ phơi đã cũ quá rồi
Khối tình cổ hủ cái thời xửa xưa
Áo nâu cổ kín mấy vừa
Bằng sao áo trễ cổ chừa dãnh sâu
Người tình thủa ấy nay đâu
Cũng đang vui cuộc sắc mầu thịt da
Buồn ngồi mặc kệ - lặng ta
Hong tình, hong ái… ha ha… hong đời…
 
29-06-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Aug 22, 2016 12:05 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM VẮNG
 
Anh hờn cõi khổ bi ai
Mong em bao tháng năm dài lẻ đơn
Trời thương – trời đổ nguồn cơn
Tìm em rầu rĩ tiếng đờn khan thưa
Em đâu? Cảnh ứa lệ mưa
Hư không thực cõi mấy vừa nồng duyên
Ngàn xưa gieo rứa lời nguyền
Em ơi có biết bến thuyền cần nhau
Trả lời đi – nhỏ: một câu
Cho quên đi hết nỗi sầu hoài mang
Giấc mơ vài khắc đa mang
Đêm trường hiu quạnh phũ phàng Liêu trai
Chán đời nhiều lọn tóc phai
Nhuốm đầy mong nhớ tình ai chửa về
Quặn đêm mộng mị sảng mê
Bên đời vất vưởng nhiêu khê lệ tình…
 
24-06-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Aug 23, 2016 3:20 pm by Nguyên Hữu
SÁNG BÊN HỒ
(Nhất vận)
 
Bóng lặng hồ yên thẩm đất trời
Câu rằng khách quý ở đâu nơi
Sao buồn liễu rủ hoài mong đợi
Để tủi sương thoa chợt nhớ vời
Mấy lá vàng rơi thèm sóng đợi
Vài nhành củi gục ước xuân khơi
Bình yên nhuốm vấy mùa thương hỡi
Ấy lại nao lòng kẻ vãn chơi…
 
26-06-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Aug 24, 2016 11:45 am by Nguyên Hữu
SẦU ĐỜI
 
Rót chén men sầu mãi chửa say
Tàn đêm chuếnh khổ ngộ chưa này
Vừng dương có khỏa đi hoen tủi
Chìa xin ta mỏi rủn bàn tay…
 
Nuốt chén cay đời mãi cạn đâu
Như than ngọc nữ chợt xõa nhầu
Nhăn bao nếp nữa thương vầng trán
Phủ phục buông đành đạo lí cau…
 
Ngậm chén sau cười mắt đảo chơi
Chai khô chén cạn đã cái đời
Cười thêm cái nữa… ai đểu rứa
Váng ổ men sầu – tắt… lệ rơi…
 
19-07-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Aug 26, 2016 8:49 am by Nguyên Hữu
GỤC
 
Lạc lỡ quê xa ngượng nhớ quê nhà
Nơi đó yên bình, tình khơi đậm quá
Nỡ bỏ quê cha trầm nơi quê lạ
Run rẩy môi va vấp mùi xưa ấy…
 
Bao nhiêu đêm thui thủi bó gối đày
Hóng trăng vàng ru nỗi nhớ mộng say
Vò võ bóng loang mờ làn sương nhẹ
Rủ lá già vắt gối đọa bàn tay…
 
Rưng rức bóng gió vày xơ một dáng
Đâu lối về hỡi mộng mị sảng mê
Trăng vàng tưới những từng sợi dài thê
Phai tàn lạ - phai dầm dề cổ tích…
 
Đêm lạnh vắng co ro trong hoang tịch
Tiếng tầu đêm chợt… nghịch, vỡ niềm riêng
Tâm hồn vỡ những hư – thực đảo điên
Thu thêm gối gục mình miên man nấc…
 
Đêm nay có bao người được yên giấc
Bao người ngồi kiểm đếm bậc thang mình
Đã leo qua trong thống khổ lặng thinh
Rồi bó gối thả trìm trong cô độc…
 
22-07-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Aug 29, 2016 4:40 pm by Nguyên Hữu
NHỚ CON

Bố nhớ con yêu, nhớ thật nhiều
Ngăn dòng lệ chảy – bước, lặng, xiêu
Tiền ơi đi mãi hoài chưa lại
Ngăn khúc đoàn viên… nghẹn bao điều…

Bố nhớ con yêu một buổi chiều
Cơn mưa dài lắm nhé con yêu
Mỗi hạt mưa rơi hờn tim bố
Vỡ cả bầu trời… một tiếng kêu…

20-08-2016
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Sep 06, 2016 6:45 pm by Nguyên Hữu
THỨC TỈNH
 
Lòng người biết được nông sâu
Ta ơi mặc kệ nhọc đầu sớm – trưa
Khóc - cười toại lúc nắng – mưa
Há chi đo, đếm – dầy, thưa nỗi lòng
Chung thuyền một chuyến xuôi dòng
Để hồn một chút sang trong đi nào
Đằm trong câu hát ngọt ngào
Dân ca, ví dặm, khát khao yêu đời
Nhìn nhau hãy nở nụ cười
Niềm vui lây tỏa kiếp người phù du…
 
22-08-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Sep 24, 2016 5:49 am by Nguyên Hữu
NGƯỜI ĐẸP ẢNH
(Thủ vĩ ngâm)
 
Em là thiếu nữ của lòng anh
Vấn thoảng hương quê thật mát lành
Một chút xa xưa thành cổ tích
Vài phần hiện thực gợi xuân xanh
Nhiêu thu lặng lẽ gom tình lại
 Bấy hạ âm thầm kiếm ái quanh
Ấp mộng đi tìm người đẹp ảnh
Em là thiếu nữ của lòng anh
 
22-09-2016

Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Sep 28, 2016 7:46 am by Nguyên Hữu
SẦU CA
 
Tôi lang bạt giữa dòng đời
Và tôi lạc giữa dòng người khổ đau
Đi mô để bước qua mau
Rời xa những cảnh khổ đau đang nhìn
Về mô khi lạc niềm tin
Đứng bơ vơ lặng ngước nhìn trời ca
Trời xanh – trời kéo rèm sao
Tôi buồn muôn trận trời nào đoái thương
Dòng đời – bể khổ, tai ương
Trành nhau nghẹn cõi vô thường phù du
Mắt hờn thực thưc, hư hư
Vài cơn gió lạ dường như hiểu lòng
Kéo đi rời bỏ phố đông
Núi cao, biển rộng – phiêu bồng mà quên
Vui nhìn, nhưng gắng tùng đêm
U sầu chồng chất nhiều thêm nỗi đời
Làm răng cánh én lạc loài
Vun sao cho được nụ cười mùa xuân
Buồn đôi mắt tắm phong trần
Ngậm cười số - nghiệp kiếp lần dở dang
Tôi ơi một kiếp đa mang
Sầu ca xót một cung đàn chiều thu
À ơi… tôi khẽ thầm ru
Nựng ngoan giấc ngủ, tâm hư loài người…
 
02-09-2016
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 4 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5 ... 12 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-