,,BIỂN CHIỀU NHẠT NẮNG,,,,,,
Niềm cô đơn lớn dần biến chai sạn
Ngồi thẫn thờ thiếu bạn người tri âm
Tỏ sao trăng đâu thấu chỉ buồn thầm
Chút hoài niệm lỡ lầm nếm giọt đắng
Thu tàn mau đông về càng trống vắng
Ngọn gió lùa se lạnh thắm châu thân
Giọt sương đêm ướt phủ đôi vai trần
Đếm lá rơi tần ngần bao kỷ niệm
Người xa rời trái tim cũng chết lịm
Khóa chuyện tình nằm im đã bấy lâu
Chào thanh xuân tóc xanh nay úa màu
Thân heo khô nỗi đau luôn dần xé
Nhìn yến oanh có đôi mình đơn lẻ
Chút ngậm ngùi buồn tẻ cảnh hẩm hiu
Vạt nắng nhẹ dần buông bên biển chiều
Muốn trải lòng muôn điều khó phân rõ.
Thơ Phạm Hiếu 30 11 2015.