THU CẢM
Thu cảm nên tình thắm thiết đơm
Nghe trong gió thoảng chút hương êm
Mây cao hãy xuống cùng thu diễm
Gió nhẹ hôn cành lá đổ thêm
Khi chiếc lá vàng tung cánh đi
Tâm tư trầm lắng nhớ nhung chi
Vì thu, nghiêng dốc say bầu túy
Lãng đãng trang nhầu, lãng đãng thi
Ai bảo rằng thu đến chẳng sầu ?
Sao vương tim tím sắc thu trao
Thu bên song cửa kề môi ghé
Mắt biếc mùa thu liếc ngọt ngào
Ai bảo rằng thu đến hững hờ ?
Sao về rung nhẹ mấy cung tơ
Sao đem lá trải vườn than thở
Chiều đốt lá vàng, khói vẩn vơ
Thôi nhé ! Mùa thu của đất trời
Xin đừng tầm tả lệ thu rơi
Xin đừng tan tác hồn thu bởi...
Thu vẫn là thu sáng rạng ngời !
TTP
CẢM THU
Thu cảm nên trời nắng dịu hanh
Cho mây nhạt loãng giữa khung xanh
Suy tư hằn dấu dần theo mộng
Toả thắm hương lòng một lối quanh
Thu cảm nên gieo lắm nỗi lòng
Cho hồn thương sống trải mênh mông
Cho thơ, cho nhạc ngàn tâm sự
Ngào ngạt men say, ấm áp lòng
Nếu bảo rằng thu chẳng có tình
Thì sao vắng lặng lại rung rinh
Con tim thao thức về xa vợi
Ủ ấp yêu thương vạn nẻo tình!
Thu cảm, nhìn thu thấy cảm thu
Cảm thu chan chát nỗi sầu ưu
Để cơn gió nhẹ mang tơi tả
Chuỗi lạnh bâng khuâng, ánh nhạt mờ
Đơn điệu hồn thu giữa bóng tàn
Nhìn từng lá rụng kéo miên man
Để bầu trăng sáng, sao buồn bã
Bởi dưới trời thu ngập lá vàng
Thu đến, thu đi, thu trở lại
Nỗi niềm như đọng dưới tầng mây
Mang bao ý sống vào nhân thế
Để biến dương trần, một cánh bay!
NTS