Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3 ... 7 ... 14  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyên Hữu

Tổng số bài gửi : 1722
Xem : 66857
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu Empty
09102022
Bài gửiThơ Nguyên Hữu

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
 
Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
 
07/2000
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Cám ơn anh Kim Nguyên
» Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)
» Lời cầu nguyện
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Oct 09, 2022 8:27 pm by Nguyên Hữu
ĐAU LÒNG
 
Nhìn ai vất vả long đong
Tôi đều thương lắm trong lòng xót xa
Cũng như em sáng hôm qua
Ghánh rau đi chợ bán mà đánh rơi
Thương tình ta đến tận nơi
Nhặt rau cho kịp kẻo rồi chợ tan
Cớ sao em lại nài van:
“Anh đi chỗ khác không cần giúp đâu…”
Nói rồi cúi xuống nhặt rau
Mặc ta ngồi đó lòng rầu nhói đau
Gặng hỏi em chốt một câu
Rằng: “đời chẳng giúp không nhau bao giờ”…
Buồn làm sao hỡi vần thơ
Từng không nhảy nhót giấc mơ loài người…
 
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Oct 10, 2022 8:07 pm by Nguyên Hữu
LỬA TÌNH
 
Mặt trời kìa đã lặn rồi
Vầng trăng được gọi nói cười lung linh
Màn đêm rèm kín lõa mình
Thắp lên những ngọn lửa tình đượm yêu
Kìa trai, kìa gái thật nhiều
Mộng lòng cho thỏa cái điều khát khao
Bờ môi mọng chín ngọt ngào
Gửi trao đôi lứa quyện trào men say
Hàng cây ngơ ngác nhìn ngây
Ghen làn gió quyện sợi dây đất trời
Rối tung tỉnh giấc loài người
Đêm khuya từ tạ luyến đôi nhịp tình
Về nhà mai đón bình minh
Rồi chờ trời tối lửa tình thắp mau
Đêm sương ai thắp đen dầu
Ấy đâu có phải… nhiệm mầu lửa yêu…
 
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Oct 11, 2022 8:17 pm by Nguyên Hữu
ĐÔI UYÊN ƯƠNG GÀ
 
Nhà tôi có một cô gà
Tuổi đời vừa chớm ngày là cập kê
Một chàng đến đến về về
Phong lưu, oai vệ gần kề nhà tôi
Ngày nào chàng cũng đến chơi
Để tìm chữ số trong đôi mắt nàng
Vật ngon mồi ngọt mỡ màng
Cánh xòe vũ khúc nhịp nhàng thẳng cong
Khổ công, nàng cũng xiêu lòng
Để chàng giữ khóa căn phòng tình yêu
Uyên ương – hoa nở sớm chiều
Mộng dài ngày tháng cánh diều nghiêng chao
Ngọt ngào – ôi đẹp làm sao
Bên nhau âu yếm trời cao cũng gần…

Chảy trôi ngày tháng đếm rồi
Ngày sinh tháng đẻ “gà – tôi” cũng kề
Trống kia chẳng muốn đi về
Cứ theo bên mái thốt thề: tẹo thôi
Mái khuyên mái nói hết lời
Trống ta mới chịu vâng lời về ngay
Về rồi phải làm sao đây
Biết đâu mái lại sinh ngay giờ rồi
Thấy như cục lửa trong người
Trống ta thấp thỏm đứng ngồi không yên
Nằm thì cứ chở mình luôn
Đứng yên một chỗ đôi chân không đành
Thôi thì cầu khấn trời xanh
Đêm nay yên lành cho tới sáng mai…
Nhắm mắt nén tiếng thở dài
Lắng lo đượm giấc mơ dài niềm vui
Bầy con tung tẩy sướng đời
Vợ hiền bên cạnh nụ cười giấc mơ
Trống mơ – bỗng giật mình – ơ…
Kìa trời đã sáng tan đờ giọt sương
Lao nhanh phía đó con đường
Chạy luôn một mạch, cao tường thì bay
Vội vàng trống đã quên ngày
Nhiệm vụ ngày ngày gáy gọi loài người…
Trống sang thấy mái đương cười
Trống ào đến hỏi từ đuôi đến đầu
Lôi thôi lếch thếch tóc đầu
Mái cười, mái cốc cái đầu: dở hơi…
Nói xong thì bỗng: ôi trời…
Trống dìu nhanh mái ổ nơi góc kìa
Xong rồi ra đợi ngoài kia
Thấp tha thấp thỏm râu ria loài gà…
Lâu rồi đến lúc phải ra
Mái từ trong ổ phóng ra kêu gào
“Cục ta… cục tác…” nhiều sao
Trông nghe thương lặng lệ tròa xót xa
Gì mà: Vừa rát… vừa đau…
Vừa đau… vừa rát… nát nhầu con tim
Vuốt ve, ôm ấp, tuồng phim
Ủi an, nịnh nọt, sâu tìm… mới xong…
Sông kia, sông chảy theo dòng
Thời gian cũng chảy theo năm tháng dài
Tình yêu say mộng liêu trai
Bồng bềnh bước cõi bồng lai tình gà
Tới ngày trứng nở gà
Đẹp sao đẹp quá mượt mà cục tơ
Giấc mơ đã đến rồi ư?
Nụ cười hạnh phúc dạt dào trời Thu…
 
07.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Oct 12, 2022 8:04 pm by Nguyên Hữu
NHỮNG TIẾNG THAN
 
Ai ra đi sao mà đột ngột
Không nghe tiếng khóc gọi đằng sau
Đứa trẻ kia có biết gì đâu
Mắt tròn xoe đứng nhìn ngơ ngác
Nhìn mẹ nó đang kêu đang khóc
Nó nhìn và sợ hãi nhân lên
Rồi òa khóc gào lên thảm thiết
Mặt hòa đầy nước mắt mồ hôi
Nó gọi mẹ, chạy nhanh cho kịp đến
Cố len trong đoàn người lầm lũi
Mặt cúi gằm đầy những tiếc thương…
Ai ra đi bỏ lại cõi vô thường
Bỏ lại người sống những buồn thương
Một đoạn đường – đau phút chia xa
Nơi hạ huyệt – nắm đất đầu tiễn biệt
Nấm mộ vẹn thành – nỗi thống khổ vây quanh…
Ai biết được – chỉ riêng người thấu hiểu
Buồn hay vui -  thôi cũng chúc mừng người
Tam biệt nhé – luân hồi rời xa tí tẹo
Cũng đành vui – thanh thản – tiễn người…

08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Oct 15, 2022 7:43 pm by Nguyên Hữu
CẬU TÔI
 
Bao nhiêu năm một mình trên đất lạ
Trước lòng người có ai hiểu được đâu
Lúc ốm đau một mình ai hay biết
Nếu ở nhà có: bố - mẹ, chị - em,…
Nhưng ở đấy chẳng có ai bên cạnh
Gắng gượng riêng mình cậu thôi…
Nhà rộn vui ngày cậu được về chơi
Sao không béo mà lại gầy thế cậu
Ngày cơ cực, những hình dung cuộc sống
Thương cậu nhiều và cảm phục cậu hơn
Vất bon chen những bộn bề xã hội
Nét trầm ngâm cũng rũ bỏ nở cười
Tình thương ruột thịt sưởi ấm lòng người
Vui mấy cuộc cũng tàn dơ tay tiễn
Chúc mạnh khỏe, thuận buồm xuôi lái
Lặng góc đường tôi tiễn cậu: Cậu tôi…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Oct 17, 2022 7:33 am by Nguyên Hữu
LƯƠNG TÂM
 
Đường đi qua
Những
Phố phường
Nhà nhà san sát đưa đường ta đi
Người đi
Tấp nập bộn bề
Ờ…
Đông, đông thế
Nhiều nhiều cảnh ghê
Đó thì kia
Xe ơi xin chậm lại
Đôi mắt nào không vướng phải cảnh này
Thân còm áo rách xòe tay
Người qua dưng dửng ngoắt quay mặc đời
Đồng tiền khôn khó do người
Trời ơi
Mở mắt nhìn người với nhau
Lương tâm giờ giấu ở đâu?
Thờ ơ đói rách ốm đau rộn đầy
Cùng đường chộm cắp là đây
Trái tâm không nở trồng cây nỗi gì
Bần cùng luật pháp khinh khi
Đằng nào cũng chết, chết nào thì hơn?
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Oct 18, 2022 8:11 am by Nguyên Hữu
XƯA – NAY CƯỚI
 
Cô dâu nào cũng mặc váy lê thê
Chú rể đều com lê, cà vạt
Nó là thế - mốt thời nay là thế
Béo hay gầy đều thế cả thôi
Chẳng giống như ba tôi thường kể
Mặc giản đơn thêm chút phấn son
Đó là mẹ - còn ba thì sao nhỉ?
Chiếc áo sờn bạc màu bục chỉ
Khác đâu ngày ba còn đánh trận…
Có bận chi vóc dáng bảnh bao
Có bận chi mâm cao đầy cỗ
Để mai về còng lưng trả nợ
Để khổ sầu đánh – cãi – chửi nhau
Ngẩng đầu than trời: hạnh phúc đâu?

08-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Oct 19, 2022 8:39 am by Nguyên Hữu
ĐI QUA THIÊN ĐƯỜNG
 
Mặc trời
Trời cứ mưa rơi
Chim ca
Cá quyện
Tuyệt vời thế kia
Chầu rìa
Vui
Dải mây trôi
Đường xa ta lại có đôi đi cùng
Sánh đôi
Sánh bước đi chung
Nếu gặp cảnh đẹp thì dừng lại nha
Đường thơm gió thoảng nồng hoa
Hoang vu một chốn
Mà nỗi sầu chạy đâu
Lây vui trời cũng bớt rầu
Cô đơn, lạnh lẽo cất mau… tạnh rồi
Trông xa hờ hững mây trôi
Thôi mà… xin lỗi…
Bước nhanh kịp nào
Nắng tươi ghẹo hứng dâng trào
Vang lên giọng hát thanh cao, oai hùng
Chim muông, cây cối, núi rừng
Hòa chung bản nhạc
Đường xa
Hóa gần
Bần thần nuối tiếc bước chân
Ngoái nhìn
Tạm biệt
Thiên đường vừa qua…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Oct 20, 2022 8:37 am by Nguyên Hữu
QUÊ DẬY SỚM
 
Gà vừa gáy
Trời đêm hừng sáng
Ánh trăng tàn
Tiếc những ánh sao tan
Một bóng thức
Giường đơn
Ôm
Gối chiếc
Gió thu tràn
Chiếc gối cũng lạnh lây…
Mặt trời dậy
Xua hết đi lạnh giá
Thỏi son to
Trang điểm những phương trời
Để quê tươi
Rực nồng một ngày mới
Bóng vươn mình
Ra đó hóng nắng rơi
Chẳng thấy tiếng lời
Chỉ có bản nhạc không lời của gió
Đôi chú chim sửa giọng to nhỏ
Tẹo nữa hát bài:
Quê ơi… dậy sớm…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Oct 21, 2022 8:18 am by Nguyên Hữu
ÁP LỰC
(Tứ tuyệt)
 
Bỏ lại bên ngoài những tiếng la
Vào phòng máy lạnh mặc dân ta
Quan anh nhắm mắt… mà thôi kệ
Cánh cửa cài khuy… chắc tại là…
 
21-10-2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Oct 23, 2022 8:05 pm by Nguyên Hữu
AN ỦI
 
Sao lại thiếu của em đôi mắt
Lỗi lầm chi? Sai phạm điều gì
Cuộc sống vần xoay thay đổi mỗi ngày
Em vẫn biết, tiếc là… không nhìn thấy…
Những lời kể báo đài hay như vậy
Những sắc mầu khó thật khó bàn tay
Đỏ là nóng, nóng này nóng đấy
Trắng lạnh lùng những lúc lặng cô đơn
Đen nhiều hơn những gì không nhìn thấy
Tiếng động nào thao thức khóc cùng em
Ngày hay đêm những bước chân gõ nhịp
Nhiều thật nhiều cứ phát triển nhân lên
Tình yêu thương gõ cửa nhiều mỗi chuyến
Động viên nhiều đôi mắt thiếu của em…
Điểm sáng trong đêm…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Oct 24, 2022 8:08 pm by Nguyên Hữu
VẦN THƠ THẤT VỌNG
 
Tôi đi tìm những vần thơ
Mây trôi gió cuốn
Thơ
Theo đi rồi…
Nay trời
Gió lặng mây im
Đầy trời mây xếp
Tôi tìm vần thơ
Cây già mê sảng giấc mơ
Giật mình tôi đó - thơ tôi
Trốn rồi
Cầm lên đặt xuống
Mực rơi
Loang mầu khổ giấy định rồi viết thơ
Chán chường đành vẽ tranh thơ
Một chàng đau khổ
Tìm thơ
Thẩn
Buồn…

08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Oct 25, 2022 8:20 pm by Nguyên Hữu
CHUYỆN PHONG LAN
 
Phong lan đã nở hương quyện sắc
Theo tháng ngày tẩm gió phiêu ca
Khi mãn hạn khô héo giấc già
Không rữa mục như bao hoa khác
Đâu có như bướm ong lười nhác
Chỉ vui đùa những phút thơm hương
Vẫn là gió đêm ngày vuốt kể
Chuyện cuộc đời ngắn cõi vô thường…
Đất mẹ đó hòa cùng đi nhé
Mốt mai luân hồi lại lung linh
Vui mấy bận cuộc tình ong bướm
Nợ duyên đành thủ phận ghẹo trêu
Bàn tay gió ve vuốt nâng niu
Ấm một chiều sương hờn quê khổ…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Oct 26, 2022 8:04 pm by Nguyên Hữu
SÔNG – NÚI
 
Núi cao chi lắm
Núi ơi?
Dòng sông in núi
Chao ôi…
Ngắn lùn…
Bồi hồi
Dạo bước cùng mây
Trông theo chiều gió
Núi đây cao trùng
Bùng nhùng sông bé cỏn con
Ngoằn ngoèo
Luồn lách vòng quanh núi đồi
Đẹp thay sông núi tuyệt vời
Bên nhau
Vẽ vẻ đẹp riêng của mình…

08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Oct 27, 2022 8:06 pm by Nguyên Hữu
NGỌT NGÀO – MAN TRÁ
 
Sao lại thế - con người lại thế
Chút lợi quèn bán hết phẩm danh
Cũng như cô bán hàng này nhé
Ta gặp rồi, đúng… đúng không sai
Cô nàng cười, nụ duyên chúm chím
Như hoa đào ngậm nắng mùa xuân
Xuân khoe xuân đẹp những mặt hàng
Như nắng vàng mùa thu lướt nhẹ
Ta thích thú kề bên nói khẽ
“Giá hơi cao bớt chút nghe cô…”
Cô ngửa cổ cười sau trận sấm
Như mùa hạ bất chợt đổ mưa
Ta sợ hãi khép mình lui bước
Lên xe và phóng tít mùa luôn
Vậy mà phía đằng sau vẫn vọng
Lời rủa nguyền – câu chửi thật ngoa
Ta cứ tưởng gió mùa đông đến
Xâm chiếm lưng gầy, rát rát tai…
 
08.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Oct 28, 2022 8:38 pm by Nguyên Hữu
HOA CÔNG BẰNG
 
Hoa nào mà chẳng đẹp
Hoa nào mà chẳng xinh
Hương hoa tuy có khác
Kể ra cũng buồn tình…
Hoa thì được chăm sóc
Sao hoa chẳng được chăm
Chẳng được bầy được cắm
Ôi cuộc sống vô tình…
Chỉ mỗi chàng trai ấy
Hoa nào cũng yêu thương
Nhìn hoa nào cũng đẹp
Luận bình thật công minh…
Bạn! nếu đọc dòng thơ
Nghĩ bụng mình xem nhé
Chàng trai ấy là ai?
Có thể bạn hoặc tôi
Cũng có khi tất cả
Nếu bạn sống công bằng
Chẳng so bì – ví cạnh
Đời bạn không oán hờn
Luôn sống trong thanh thản…
 
09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Oct 29, 2022 8:19 pm by Nguyên Hữu
KHÁT VỌNG TẬT NGUYỀN
 
Cô gái ấy đã ngồi lâu lắm
Đôi tay đẹp mà đôi chân thật tiếc
Tôi nhìn em, lặng, tiếc cho em
Ở ngoài kia biết bao nhiêu nhộn nhịp
Đầy ồn ào rộn tiếng nô cười
Len lỏi cùng cơn gió đến bên em
Đấy nhìn xem… em tuổi đầy ham muốn
Đấy nhìn xem… chiếc xe lăn đã giữ
Cả đời em nào mơ lần được chạy
Được nô đùa hay phút đùa chơi…
Đã bao bận mơ lao đến cuộc vui
Giật mình tỉnh thấy ngã nhoài đau đớn
Vết xước dài - ứa giọt nước mắt tủi hờn
Ai biết được – có nụ cười - ẩn núp nỗi cô đơn…

09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Oct 31, 2022 8:09 am by Nguyên Hữu
NỖI BUỒN KHÔNG LỐI THOÁT
 
Ta đi giữa những lời bàn tán
Giữa dòng người
Xa lạ
Không sai.
Chúng xì xồ những lời xấu tốt
Về kẻ nghèo này
Thế - đấy - ư?...
Cửa nhà ta bị dòng nước lũ
Cuốn trôi cùng tất cả niềm vui
Ta mất hết chẳng còn chi nữa
Đành hạ mình chìa tay cầu khẩn
Xin miếng ăn, cả chút lòng thành
Mà tại sao?
Đa nghi hơn Tào Tháo
Cho không cho
Còn nói
Xấu bao nhiêu
Tốt – chẳng thấy một điều
Buồn thê thảm như cánh diều dây đứt
Gió gào than
Buồn…
Cơn đói…
Nao chiều…

09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 01, 2022 8:17 am by Nguyên Hữu
CÁI RÉT ĐÊM TÌNH
 
Trong đêm tối một phòng đơn gối chiếc
Ngoài trời mưa gió lạnh rét căm căm
Ta nằm đó cố quên đi cơn giá
Mắt nhắm nghiền ta cố ngủ cho mau
Nhưng khí lạnh cứ luồn luồn lách lách
Tới bên ta xâm chiếm chút yên lành
Ta nằm đó co ro thê thảm…

Bỗng có tiếng gõ cửa gọi tên
Em quay lại, căn nhà bừng hơi ấm
Đôi mình cùng nhau nói nói cười
Cái rét đông khuất phục trước hai người
Cứ nồng nàn rạo rực đôi trái tim
Và chuyện cũ đôi ta bỏ qua hết
Em ôm ta thì thầm tha thiết
Khiến ta chẳng kìm nổi cảm xúc mình
Ta ngây ngất trong hương thơm êm dịu
Trái tim ta đập nát cả trời đêm
Ta âu yếm xiết chặt em bé nhỏ
Êm ái, nồng nàn – rét nhé quên…

09/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Nov 03, 2022 8:33 am by Nguyên Hữu
MỘT THOÁNG TRƯỚC BÌNH MINH
 
Con đê làng xuất hiện trong sương sớm
Gió hiu hiu giỡn đùa trên lá cỏ
Dáng ai gầy còm nặng ghánh lom khom
Bước những bước thấp – cao, dài và ngắn
Thấp thoáng xa dần sau những lũy tre…
 
Người đã đi, lưu luyến chi? xa rồi
Tôi sực tỉnh giọt sương sa ướt áo
Giật mình nữa chú cò nào ghìm nhịp
Đậu xuống xườn đê đầy hoa – cỏ - lá
Hạt ngọc đêm rơi thổn thức rồi cò
Lăn vòng lăn - không tiếng đông – đầm đầy
Mặt hồ trong, mượn cớ sóng nô vầy
Xô đám bèo nhấp nhô – rõ khổ
Tội nghiệp thay – kẻ bé nhỏ ấy mà
Vòng cuộc sống – vòng đời – ai vẽ mộng…
 
09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Nov 04, 2022 8:15 am by Nguyên Hữu
THỔN THỨC CON TIM
 
Hai năm dài
Buồn
Vui
San sẻ,
Thêm năm nữa
Lại sắp
Xa nhau
Ngẩng đầu nhìn
Kìa
Ai cũng thảm
Bên cạnh
Em cũng sầu
Từ lâu
Mắt rưng lệ cúi đầu
Không nói
Trách mùa hè
Vội đến
Hè ơi
Tôi – em – ban,…
Lại sắp xa rồi
Bồi hồi ta
Nuối tiếc ngày qua
Trang vở trắng lung linh tà áo
Trời xanh cao chứa đựng ước mơ
Và phượng nở
Thắm nồng tình bạn
Thổn thức lòng khắc khoải nhớ mong…
 
09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Nov 05, 2022 8:06 am by Nguyên Hữu
NHÉ ĐỪNG BÁN RẺ CON TIM
 
Xưa kia em đẹp
Em xinh
Em hững hờ trước tôi và bao chàng trai khác
Em kiêu kì
Em điệu
Em vênh…
Năm tháng trôi em cũng chọn được người
Anh ta phong nhã, hào hoa, giàu có
Em mãn nguyện
Em sẽ lấy làm chồng
Đám cưới em linh đình náo nhiệt
Nom em thật xinh
Em vui lắm…
 
Thời gian trôi – dăm năm sau gặp lại
Sao tôi thấy em buồn rũ rượi
Thần xác bơ phờ quá em ơi
Và tôi thấy những chàng trai ngày trước
Đã một thời trồng si theo đuổi
Nay nhìn em lạ lắm em ơi
Họ nhìn em như nhìn cánh hoa rơi
Chẳng nhìn như cánh hoa hương sắc
Ngày nảo ngày nào trời đất say…

Nay gặp lại em cúi đầu lặng lẽ
Gò má kìa đôi hạt lệ rơi
“Tủi lắm anh ơi
Tháng ngày lận đận
Sung sướng gì khi lấy chồng giầu
Tình yêu chẳng có nên giờ khổ
Cái nhan cái sắc mau tàn lụi
Nó hành nó hạ, nó bỏ rơi
Theo con chủ quán xuân phơi phới
Mặc em ở lại một mình nuôi con
Tìm đâu thấy một thời xuân trẻ
Bao kẻ thầm yêu
Sớm – chiều
Giá vậy…”
Là  thế đấy
Cuộc đời luôn là vậy
Em muốn ư?
Anh cũng muốn…
Ngày xưa…
Đã qua rồi…
 Bài học cười…
Lựa chọn…
Ta hãy sống theo con tim và ý trí
Làm chủ lấy mình cuộc sống sẽ đẹp tươi
Em hãy vui đừng buồn em hỡi
Vẫn còn trẻ mà hãy đứng vững lên em
Cuộc sống mới luôn vần xoay thay đổi
Tôi tin mà – ngày mai sẽ khác thôi…

09/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Nov 06, 2022 7:58 am by Nguyên Hữu
THƯỢNG ĐẾ TRONG LAO ĐỘNG
 
Cầu nguyên ư? Cầu nguyện để làm gì?
Để mong ước giàu sang phú quý
Hay được ngồi ăn trắng mặc trơn…
Ôi có hay không thượng đế?
Hãy đến đây nghe những lời thỉnh cầu
Hãy lập tức cho họ toại nguyện
Và thế nào? Cầu nguyện xong chưa?
Hãy mở mắt nhìn xem, xem nhé
Thượng đế đã cho? Thượng đế có không?
Thôi nào, hãy bừng tỉnh bạn hỡi
Hãy tin vào sự thật phũ phàng
Hãy đến cùng người dân làm ruộng
Lao động cùng với những công nhân
Hãy cùng họ chung giọt mồ hôi
Cùng đội trời mưa – nắng – gió – sương,…
Cứ hăng hái, hăng say làm việc
Có khi rồi thượng đế sẽ hiện ra
Vì thượng đế luôn mang điều kỳ lạ
Trong lao động đúng thế không sai
Gian nan đấy nhưng tự hào biết mấy
Bàn tay này thức tỉnh gọi tương lai…
 
09/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Nov 06, 2022 8:22 pm by Nguyên Hữu
QUÊ NGOẠI
 
Phía kia sông – quê ngoại tôi ở đó
Cũng những cánh đồng nồng nàn hương lúa
Bức tranh nhiều hoạt cảnh gợi âm thanh
Thêm rộn ràng bừng lên qua màu nắng
Đang vần xoay thay đổi từng ngày
Như hôm nay trước thời đại mới
Điện khí hóa mọc khắp mọi nơi
Ruộng ta kia máy cày đứng đợi
Nhà ta kìa trong ánh điện tưng bừng
Thêm ròn nữa tiếng cười đàn em nhỏ
Nắm tay nhau đeo cặp đến trường
Dưới ánh bình minh đang chiếu dọi
Nồng nàn rực sáng gọi tương lai…
 
09/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Nov 07, 2022 8:28 pm by Nguyên Hữu
THI HỨNG NÚI RỪNG
 
Xem kìa chim rừng bay đến hót
Hương hoa tìm đến ngỏ lời thăm
Vui vầy thưởng ngoạn hồn mây nước
Thi hứng ta đây cũng ngân bài
Cho thêm nhộn nhịp rừng – cây – lá
Náo nhiệt làm sao núi rừng say
Ngất ngây trời đất mênh mông rộng
Ta và núi rừng mộng vang ca…
 
09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Nov 09, 2022 8:44 pm by Nguyên Hữu
DUYÊN
(Tứ tuyệt - không đối)
 
Ngọt ngào thiếu nữ liếc mùa xuân
Để nắng buồn so đứng thất thần
Có phải ai qua vừa bén đoạn
Tơ hồng rối loạn mộng phân vân…
 
09-11-2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Nov 11, 2022 7:51 pm by Nguyên Hữu
CHIỀU CHƠI VƠI
 
Xa rồi những kỷ niệm thương
Nhạt nhòa vương vấn nỗi buồn
Cô liêu…
Trời chiều
Bước dạo chơi vơi
Đường ta cứ bước mà về
Nơi đâu?
Mơ màng hồn thoát quá đầu
Lửng lơ
Lơ lửng
Chén sầu ai chung…
Ngóng trông
Trời tắt ánh hồng
Âm u xám ngắt đó trông một mầu
Nâu hay đen
Là mầu xám
Mây chán gì hờ hững chẳng buồn trôi
Trời đã tối
Còn gì phơi để thấy
Nhạt hương thơm thoảng gió tới đây
Chút ngây ngất
Chút vơi đầy
Bàn chân vẫn bước
Lặng vầy
Giọt sương…
 
09.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Nov 12, 2022 8:49 pm by Nguyên Hữu
HỜN DỖI
 
Anh thấy em chải tóc dài
Anh gợi ý để ngang vai
Em chỉ cười, em không nói
Và bắt đầu em giận dỗi…
 
“Cô gái nào tóc ngang vai”
Nói trong tiếng nức nở dài
“Bên ngoài đúng là có gái
Khai ngay anh đừng chối cãi”…
 
“Làm gì có gái với gài
Không tiền bồ bịch với ai
Đêm ngày vác hai túi rỗng”
Khẽ nén một hơi thở rộng…
 
“Chỉ vì hai túi rỗng không
Chứ nếu mà có chắc ông
Đã nuôi một bầy ấy nhỉ
Viết đi rồi đưa tôi ký”…
 
“Ôi bực quá. Này thì…”
“Ông thử đánh tôi đi…”
Hai tay vung ghì lấy
Một cái ôm chặt đấy…
 
Ngọ nguậy được vài giây
“Không thở nổi rồi này
Có buông không thì bảo…”
Giương cặp môi mếu máo…
 
“Úi… trùi ui… í… nào
Có người thấy thì sao?”
Nũng nịu rồi ngước đợi
Hơn một nụ hôn mới…
 
12-11-2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Nov 13, 2022 5:02 pm by Nguyên Hữu
MỘT THOÁNG BUỒN VUI
 
Đêm buồn cứ thức với thao
Trăng sao không có
Càng bao la buồn
Rượu kia ta xách uống suông
Ấm lòng rạo rực đành buông một bài
Bao nhiêu buồn bực
Ở đời
Giờ ta quên hết
Chẳng lòng đầy vơi
Rượu suông ta uống một hơi
Không cần đồ nhắm
Chẳng hoài bạn chơi
Tự ta
Ta tìm lấy thôi
Từ trong đêm tối… chao ôi… tuyệt vời
Thơm hương hoa gọi
Nữa mời
Đàn thanh rế gẩy ru hời chén say
Râm ran, rúc rích cõi này
Thêm một chén nửa
Ủa…
Say…
Dụi đôi mắt khỏa
Cuồng quay trăng vàng…

10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Nov 14, 2022 7:59 am by Nguyên Hữu
NHỮNG CON NGƯỜI KHỐN KHỔ
 
Này,
Sự nghiệp ngươi có rồi đấy chứ
Một nghề văn,
Một vợ,
Một con…
Cuộc sống nhà cửa ngươi khá giả
Vậy mà sao
Bỗng nhiên ngươi thay đổi
Vợ con bỏ mặc
Vui bạn rượu
Cứ bét nhè say cả tối ngày
Năm tháng trôi
Căn nhà ngươi tàn lụi
Vợ con xơ xác một nét xanh
Văn chương phó mặc cho gián mọt
Cứ nốc rượu vào say khướt say
Về nhà ngươi chửi vợ
Mắng con
Ngươi la,
Ngươi đuổi,
Ngươi hành hạ
Để rồi lúc tỉnh ngươi hoảng sợ
Nhổm dậy nhớn nhác tìm vợ con
Nhưng không
Vợ ngươi vẫn còn đó
Ôm con co ro chắc vừa ngủ
Vợ ngươi nằm đó nom thương quá
Nét nhọc nhằn vất vả hiện ra
Ngay trong dáng nằm
Trong giấc ngủ…
Ngươi rón rén bước chân thật khẽ
Hơi thở nhẹ nhàng ngươi nắm bàn tay vợ
Đưa lên ngực rồi ngươi òa khóc
Và cô ấy – vợ ngươi – đã tỉnh
Chẳng cần nói cô cũng hiểu rồi
Cô rụt tay… ôm lấy cổ ngươi…
Gục trên ngực vợ,
Ngươi nói qua tiếng nấc
Rằng ngươi là kẻ khốn nạn
Vì ngươi mà mẹ con cô phải khổ…
Cô cũng khóc ngả vào vai ngươi
Và nói rằng ngươi là người khổ sở…
Chỉ thế thôi nhưng cũng đủ lắm rồi
Lòng vị tha của cô tỏa sáng
Cứ lung linh chiếu khỏa căn nhà…
Đứa con nhỏ đã dậy rồi ngồi đó
Nhìn cả hai miệng toét toe cười
Và bây giờ, ngươi nghĩ sao đây nhỉ?
Hãy làm lại hay theo con đường cũ
Nên nhớ rằng trên mắt vợ con ngươi
Hai hàng lệ tuôn rơi chưa khô nhé
Họ khổ nhiều rồi ngươi nhớ hay chăng?...
 
10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 15, 2022 8:14 am by Nguyên Hữu
TUỔI TRẺ VÀ MÙA XUÂN
 
Có tiếc không em xuân sắp qua
Ong bướm từng đôi – hoa vờn, vãn
Trong vườn xanh lá – gió đu đưa
Trong khúc tình muôn chim ca hót
Đánh thức mặt trời chót ngủ quên
Bừng tỉnh vui vầy tươi nắng sớm
Của dăm ba ngày nữa xuân qua
Xuân qua ư? Rồi xuân lại đến
Tuổi trẻ chúng ta có trở lại không
Có dài, có rộng như năm tháng
Như biển trời, như núi như sông…
Điều không thể, chẳng bao giờ vậy cả
Mùa xuân qua, tuổi trử cũng qua
Xuân quay lại, tuổi trẻ ta chẳng thể
Ta vội vàng níu kéo lại chút xuân
Cố giữ lại tuổi trẻ xanh mơn nữa
Giữ lại kìa cuộc sống tươi mơn mởn
Của ngày xuân thắm đượm đất trời
Nào giữ lại kẻo nó trôi đi mất
Trên cõi đời tên ta không được nhắc
Lặng lẽ nằm như nấm mộ vô danh
Không bia khắc, không lời ghi chú
Họ tự hỏi rằng: ta nằm đó vì sao?...
 
10/2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 15, 2022 4:19 pm by Nguyên Hữu
CUỐI THU
 
Sóng cứ nối theo sông dài ra biển
Đưa con thuyền trôi xuôi dòng bến đợi
Thuyền cập bến rồi sóng nước lại chơi vơi
Trên sông rộng dăm cánh bèo trôi dạt
Vẩn rác lênh đênh thấp thoáng đoạn củi vời
Buồn nổi trôi lũ đò con neo đậu
Lắc nỗi đời chán chẳng muốn qua sông
Người đâu? Trông, vắng trơ trời đất
Nắng nhạt chiều tàn tiễn thu chăng
Gió cung quăng mấy nốt lòng u ảm
Nỗi rầu người buông thả… mênh mông…
 
10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Nov 16, 2022 7:59 am by Nguyên Hữu
TỰ HÀO ĐẤT VIỆT
 
Tôi đứng giữa đất trời rộng lớn
Hồn mênh mang ý thức tự hào
Nơi này trước là bom là đạn
Là máu xương của bao chiến sỹ
Đã quên mình đỏi lấy hôm nay
Để bây giờ tôi được đứng đây
Trong yên bình hạnh phúc sáng ngời
Nơi nụ cười màu xanh cây cỏ
Nhìn cuộc sống vui rộn đất trời
Càng ý thức tự hào đất Việt
Trong lòng tôi tha thiết – quê tôi…
 
10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Nov 19, 2022 8:25 am by Nguyên Hữu
NÚI SÔNG MỘT THỦA OAI HÙNG
 
Sông núi ta thật là hùng vỹ
Nhớ thủa nào ông cha đánh giặc
Đổi máu xương dành lấy quê hương
Trong đêm tối hành quân không nghỉ
Đường ghập ghềnh, thăm thẳm, mênh mông…
Súng trên vai vũng bước oai hùng
Dẫu lên cao hay là xuống thấp
Dẫu mưa nguồn nắng chám xạm da
Vẫn tiến bước không nề hà chi hết
Quên tất cả vì ngày mai phía trước
Có nhớ - buồn, nén – hét một tiếng vang
Tạm quên hết, hướng lòng vững hơn
Thêm sức mạnh giương cao họng súng
Đuổi hết giặc thù – dành lấy tụ do
Cho lớp lớp dân nghèo cùng khổ
Cho hòa bình nở rộ hoa thơm
Cho núi sông đẹp tươi hùng vỹ
Niềm tự hào luôn sẵn trong tim…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Nov 20, 2022 8:12 pm by Nguyên Hữu
CHIỀU THU
 
Thoang thoảng đâu đây những tiếng đàn
Dưới trời xanh thắm như rừng lá
Vẽ cánh chim vờn giỡn trời xanh
Cho trời thu rộng mênh mông quá
Cho gió liêu xiêu những ngả đường
Cho nắng chiều tàn vương vấn mãi
Cho mây bay mải mãi về đâu
Cho màn sương xuống buông giăng chải
Cho vướng chân ai những lối về
Cho người đứng đó nhìn và ngắm
Một tháng bâng khuâng thắm đất trời…
 
10-2000
Nguyên H
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 22, 2022 8:04 pm by Nguyên Hữu
CHIỀU QUÊ HƯƠNG
 
Tôi không biết trái tim tôi sao lại thế
Dăm năm xa quê nay trở lại
Trái tim tôi đập mạnh rộn ràng
Lồng ngực như có gì chèn ép
Cứ tắc ứ - làm tôi đau đau
Đôi mắt tôi nhòa mờ đẫm ướt
Đầu óc quay cuồng như kẻ say
Kìa quê hương dường như nhỏ lại
Gọn trong mắt này – đẹp biết bao
Tôi đắm trìm trong nắng nhạt, chiều buông
Trước đồng lúa rì rào xanh mượt
 Làn gió lao xao ve vuốt yêu nhiều
Cho tôi yêu tiếng chim chiều trong thế
Cho tôi yêu cánh diều mơ mộng gió
Cho tôi yêu… - tôi thì thầm to nhỏ
Tôi yêu quê tôi…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Nov 23, 2022 7:49 pm by Nguyên Hữu
KHOẢNH KHẮC DƯỚI TRĂNG
 
Trăng ơi…
Trăng sáng đêm khuya
Để ta phải đợi
Trăng về quá lâu…
Vi vu
Đâu đó lá cành
Nhẹ nhàng đâu đó âm thanh đất trời
Đâu rồi
Đâu chút hương say
Của hoa vừa nở thoảng đầy quanh ta
Đất trời đượm thắm bao la
Đùa vui lũ lá
Rinh quà long lanh
Tắm quê
Đầy ánh trăng thanh
Dỗi hờn
Nũng nịu
Trăng vàng
Kể than
Đợi chờ
Khắc khoải miên man
Đôi tình nhân đợi khô khan giọt tình
Xoắn xa xoắn xuýt đôi mình
Rồi xong “nhiệm vụ” mình ngồi hong phơi
Nàng ơi
Say quá đi thôi
Ánh trăng vời vợi
Đất trời lung linh…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Nov 24, 2022 8:11 pm by Nguyên Hữu
NỖI BUỒN MÙA HẠ
 
Buồn…
Nỗi buồn cứ đến từ đâu
Bất chợt đến
Làm ta bối rối
Nghĩ…
Thật tội…
Cho mấy nhóc
Cuối cấp rồi mới thấy buồn thương
Nắm bàn tay
Nỗi buồn vương vấn…
Hờn ánh mắt
Cúi đầu
Mùa hạ
Thả tâm hồn trôi nổi, phiêu du
Đi xa mãi
Đừng
Về bất chợt
Lại nhìn thấy nhau
Nức nở
Lệ trào…
Có lẽ nào…
Gắng vượt chứ làm sao
Những cái ôm, vỗ vai nhau an ủi
Cố mỉm cười
Mà nước mắt cứ lăn
Hạ…
Ơi…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Nov 25, 2022 8:21 pm by Nguyên Hữu
QUÊ TÔI 1
 
Bao năm nhớ quá nỗi quê nhà
Nay về thăm lại chiều nghiêng bóng
Dài quãng đường xa
Cơn gió chạy vòng
Khoe với lúa non
Người xưa đó
Quay về
Kể với cỏ hoa
Không nhớ quê mới lạ
Vỗ tay cây - lỡ làm  rơi những lá
Một chiếc lá vàng tươi nắng say
Tôi cũng say… đôi chân xiêu vẹo
Chậm bước thôi… ai nỡ bước nhanh vèo
Quê đón tôi mà – ôi vui sướng
Tim đập liên hồi… thổn thức trao…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Nov 26, 2022 9:04 pm by Nguyên Hữu
QUÊ TÔI 2
 
Sáng sớm
Sương xuống
Buông giăng khắp
Ngấm cả chân tôi
Cũng buốt rồi…
Tôi đi
Giữa đất trời
Vừa dậy
Nắng vừa lên
Chim vừa cất tiếng
Cứ véo von
Đánh thức hoa cười…
Ôi vui tươi
Quê tôi đẹp quá
Thắm đượm đất trời
Thắm cả tôi…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Nov 28, 2022 8:40 am by Nguyên Hữu
GIỌT MỒ HÔI ĐÊM
 
Kìa đàn chim cuối cùng
Về tổ
Bóng tối trùm
Tất cả màu đen
Nhom nhem cháy
Mấy vì sao mới thắp
Soi làm sao
Nỗi vất vả cuộc đời
Anh trai lặng
Giọt mồ hôi đêm tối
Cô em hăng
Tiếp nhựa sống cho đời
Bao khát vọng
Cứ nối dài trong đêm tối
Dịu mát đất mẹ rồi
Lặng
Những giọt mồ hôi…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 29, 2022 8:11 am by Nguyên Hữu
VƠI ĐẦY TRƯỚC ÁNH BÌNH MINH
 
Dòng sông
Sông cứ trôi đi
Lăn tăn
Thấp thoáng
Theo dòng cùng trôi.
Nghiêng nghiêng
Còn lại đôi bờ
Xanh xanh
Cứ dứng tiễn dòng
Dòng trôi.
Mặt trời
Cũng dậy bùi ngùi,
Rơi đầy nước mắt
Tơi bời cỏ non.
Mon men
Chơi ở
Cuối bờ,
Cạnh kìa con nước
Nô đùa
Biết chi.
Không may
Sẽ bị cuốn đi
Dập vùi thân xác
Dưới dòng sông sâu.
Đi đâu,
Trôi mãi về đâu
Mênh mông biển rộng
Sóng đâu
Bạc đầu,
Lòng buồn
Giăng mắc từ lâu
Vậy nên
Thoáng thấy
Đã bao la sầu.
 
10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Nov 30, 2022 8:26 am by Nguyên Hữu
ĐÔI MẮT ĐẠI DƯƠNG
 
Đã bao người đã vĩnh viễn ra đi
Nơi biển sâu mịt mù sóng lớn
Họ đã đi, đi mãi chẳng về
Những cơn bão đã khép trang đời họ
Thân xác họ lênh đênh trìm nổi
Cứ dạt trôi theo từng con sóng
Và có người dạt vào hon đảo vắng
Nhưng có kẻ lại nằm giữa đại dương
Làm mồi cho lũ cá vây quanh
Ôi nhói đau long ta nhiều lắm
Xót người ra đi thương kẻ ở nhà
Từng ngày dài mắt buồn gửi gắm
“Mong nơi xa anh ấy bình yên…”
Nhưng biết sao kẻ nằm, nằm đó
Mắt ai kìa vẫn gửi gắm dõi trông
Vẫn nuôi những hi vọng mong manh nhất
Bởi chúng ta còn biết sao đây…

10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Dec 02, 2022 8:11 am by Nguyên Hữu
CÂU CHUYỆN HOÀNG LAN
 
Em có nhặt Hoàng lan rơi
Như ngày trước em và tôi
Trang nhau nhặt từng cánh Hoàng lan
Và có lúc tôi đã xô đã đẩy
Đã đánh em khóc để dữ phần
Và có lúc tôi đã vò đã xé
Những cánh Hoàng lan em nhặt được
Bởi vì em nhặt nhiều hơn tôi
Tôi ghen tị, tôi vò, tôi xé...
Hoàng lan rơi và nước mắt em rơi
Nhưng ngược lại chẳng bao giờ em giận
Em âm thầm và em nhường nhịn
Lặng lẽ rồi em lại nhặt Hoàng lan...
Nhưng giờ đây em đã thành thiếu nữ
Liệu ở nhà em còn nhặt Hoàng lan?
Tôi đi xa nên tôi đâu biết
Em ở nhà còn nhớ tôi không?...
Rồi ngày về bất chợt gặp em
Em vẫn nhớ tôi - em cười và nói
Lại nhìn nhau ôn chuyện Hoàng lan
Cũng đúng vào mùa Hoàng lan rụng
Tôi và em lại nhặt - nhưng nhặt chung
Vậy nên còn đâu tôi ghen tị
Dành giật xô đẩy em, em khóc...
Và để giờ em vẫn thường bắt
Lau nước mắt bù ngày xưa đã mất
Bằng nụ hôn thật nhẹ... thật êm...

10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 03, 2022 8:08 am by Nguyên Hữu
NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Có ai về qua sông Đào - cầu Trụ
Chạy thẳng đường Hai Mốt đến quê tôi
Cho tôi gửi nỗi nhớ này theo với
Kỉ niệm một thời thấp thoáng mộng mơ
Trong đó có những hội hè đình đám...
Có ngôi chùa văng vẳng tiếng chuông đưa
Xen tiếng mõ - những cụ già tóc bạc
Thắp nén hương kính cẩn cúi đầu
Và có những đem trăng rằm sáng
Gái cùng trai thôn Đoài thôn Bắc
Tụ tập cùng cất giọng trao duyên...
Vui tưng bừng biết bao nhiêu nữa
Thắm đượm vào cả ký ức tôi
Ôi tha thiết - ai nào có biết
Nhạt nhòa, vương vấn - nhớ quê hương.
10.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Dec 06, 2022 8:43 pm by Nguyên Hữu
TRÁI TIM DỐI LỪA
 
Hoa thơm hoa đẹp ong bướm vãn
Người xinh người đẹp có kẻ theo
Em xinh em đẹp em chẳng kiêu
Ừ, kể bao nhiêu chăng cũng được
Còn tôi xin gửi có một câu
Rằng em, em thật quá đa tình
Vì sao ư? Vì em yêu tôi
Cũng thế em lại nói yêu người
Kìa hãy đếm: một, hai, ba, bốn,…
Đều nói rằng em từng nói thế
“Em yêu anh, chỉ có mình anh”
Thế mới biết trái tim em rộng mở
Nó thênh thang chứ đựng bao tình
Tôi càng nghĩ càng them chua xót
Vì ngọt ngào mà thế này đây
Tôi đã sa vào lưới bẫy tình
Như chú kiến nhỏ sa mạnh nhện
Chân tay chới với tuyệt vọng kêu

11.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Dec 07, 2022 7:48 pm by Nguyên Hữu
TÌM BẠN
 
Ai xui ngươi thế ôi chim Cuốc
Cất giọng kêu lên dạ ta sầu
Chao ôi vào những đêm hè vắng
Tiếng cuốc kêu than gọi bạn hiền
Hay gọi anh hùng nơi bốn bể     (chuyện vua Thục)
Ra tay cứu quốc khỏi xâm lăng
Nhưng giờ đây đất nước đã bình yên
Giặc không còn nữa kêu chi vậy
Hay tìm bạn hiền nơi bốn bể
Trong dòng đời người cứ đổi thay
Ta bất chợt ngỡ ngàng chẳng hiểu
Ta và ngươi liệu khác là bao
Ôi thế đấy mày là chim cuốc
Còn ta đây là một con người
Ta tìm bạn và ngươi gọi bạn
Đâu rồi bạn tốt của ta ơi…

11.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 10, 2022 8:03 pm by Nguyên Hữu
XUÂN TÍM
 
Đầu Xuân - giêng hai tim tím
Hoa xoan nở rộ trên cành
Đường làng tim tím rơi đầy
Gió đâu đến thổi bay bay...
Ngày xưa em bé thơ ngây
Tóc em túm buộc đuôi gà hồn nhiên
Tung tăng, trong trắng cũng vô tình như anh...
 
Và giờ đây em đã lớn
Đã thành thiếu nữ bất ngờ anh say
Say từ gió thổi tóc dài
Qua bờ vai ấm - êm đềm, ngất ngây
Say theo câu hát ân tình
Theo xuân theo gió anh sang chơi nhà
Kìa đường làng em cũng thế
Hoa xoan rơi, tim tím rụng đầy
Cứ thoang thoảng nức hương say lòng người.

11.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Dec 12, 2022 12:39 pm by Nguyên Hữu
CÔ ĐƠN
 
Một thuyền
Một lái
Vẫn mãi
Cô đơn…
 
Dỗi hờn
Với chính
Vai chính
Của mình…
 
Lặng thinh
Khi biết
Mỏi mệt
Thế thời…
 
Thả trôi
Hờn giận
Mấy bận
Đà quen…
 
Sang – hèn
Vẫn sống
Chữa mộng
Cô đơn…
 
12/12/2022
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 14 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3 ... 7 ... 14  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-