Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 8 ... 14  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1737
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 2 Empty
09102022
Bài gửiThơ Nguyên Hữu

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
 
Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
 
07/2000
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» NGUYỆN CẦU NĂM MỚI
» Lời cầu nguyện
» Vẹn nguyên
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Nov 28, 2022 8:40 am by Nguyên Hữu
GIỌT MỒ HÔI ĐÊM
 
Kìa đàn chim cuối cùng
Về tổ
Bóng tối trùm
Tất cả màu đen
Nhom nhem cháy
Mấy vì sao mới thắp
Soi làm sao
Nỗi vất vả cuộc đời
Anh trai lặng
Giọt mồ hôi đêm tối
Cô em hăng
Tiếp nhựa sống cho đời
Bao khát vọng
Cứ nối dài trong đêm tối
Dịu mát đất mẹ rồi
Lặng
Những giọt mồ hôi…
 
10-2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Nov 29, 2022 8:11 am by Nguyên Hữu
VƠI ĐẦY TRƯỚC ÁNH BÌNH MINH
 
Dòng sông
Sông cứ trôi đi
Lăn tăn
Thấp thoáng
Theo dòng cùng trôi.
Nghiêng nghiêng
Còn lại đôi bờ
Xanh xanh
Cứ dứng tiễn dòng
Dòng trôi.
Mặt trời
Cũng dậy bùi ngùi,
Rơi đầy nước mắt
Tơi bời cỏ non.
Mon men
Chơi ở
Cuối bờ,
Cạnh kìa con nước
Nô đùa
Biết chi.
Không may
Sẽ bị cuốn đi
Dập vùi thân xác
Dưới dòng sông sâu.
Đi đâu,
Trôi mãi về đâu
Mênh mông biển rộng
Sóng đâu
Bạc đầu,
Lòng buồn
Giăng mắc từ lâu
Vậy nên
Thoáng thấy
Đã bao la sầu.
 
10.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Nov 30, 2022 8:26 am by Nguyên Hữu
ĐÔI MẮT ĐẠI DƯƠNG
 
Đã bao người đã vĩnh viễn ra đi
Nơi biển sâu mịt mù sóng lớn
Họ đã đi, đi mãi chẳng về
Những cơn bão đã khép trang đời họ
Thân xác họ lênh đênh trìm nổi
Cứ dạt trôi theo từng con sóng
Và có người dạt vào hon đảo vắng
Nhưng có kẻ lại nằm giữa đại dương
Làm mồi cho lũ cá vây quanh
Ôi nhói đau long ta nhiều lắm
Xót người ra đi thương kẻ ở nhà
Từng ngày dài mắt buồn gửi gắm
“Mong nơi xa anh ấy bình yên…”
Nhưng biết sao kẻ nằm, nằm đó
Mắt ai kìa vẫn gửi gắm dõi trông
Vẫn nuôi những hi vọng mong manh nhất
Bởi chúng ta còn biết sao đây…

10.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Dec 02, 2022 8:11 am by Nguyên Hữu
CÂU CHUYỆN HOÀNG LAN
 
Em có nhặt Hoàng lan rơi
Như ngày trước em và tôi
Trang nhau nhặt từng cánh Hoàng lan
Và có lúc tôi đã xô đã đẩy
Đã đánh em khóc để dữ phần
Và có lúc tôi đã vò đã xé
Những cánh Hoàng lan em nhặt được
Bởi vì em nhặt nhiều hơn tôi
Tôi ghen tị, tôi vò, tôi xé...
Hoàng lan rơi và nước mắt em rơi
Nhưng ngược lại chẳng bao giờ em giận
Em âm thầm và em nhường nhịn
Lặng lẽ rồi em lại nhặt Hoàng lan...
Nhưng giờ đây em đã thành thiếu nữ
Liệu ở nhà em còn nhặt Hoàng lan?
Tôi đi xa nên tôi đâu biết
Em ở nhà còn nhớ tôi không?...
Rồi ngày về bất chợt gặp em
Em vẫn nhớ tôi - em cười và nói
Lại nhìn nhau ôn chuyện Hoàng lan
Cũng đúng vào mùa Hoàng lan rụng
Tôi và em lại nhặt - nhưng nhặt chung
Vậy nên còn đâu tôi ghen tị
Dành giật xô đẩy em, em khóc...
Và để giờ em vẫn thường bắt
Lau nước mắt bù ngày xưa đã mất
Bằng nụ hôn thật nhẹ... thật êm...

10.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 03, 2022 8:08 am by Nguyên Hữu
NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Có ai về qua sông Đào - cầu Trụ
Chạy thẳng đường Hai Mốt đến quê tôi
Cho tôi gửi nỗi nhớ này theo với
Kỉ niệm một thời thấp thoáng mộng mơ
Trong đó có những hội hè đình đám...
Có ngôi chùa văng vẳng tiếng chuông đưa
Xen tiếng mõ - những cụ già tóc bạc
Thắp nén hương kính cẩn cúi đầu
Và có những đem trăng rằm sáng
Gái cùng trai thôn Đoài thôn Bắc
Tụ tập cùng cất giọng trao duyên...
Vui tưng bừng biết bao nhiêu nữa
Thắm đượm vào cả ký ức tôi
Ôi tha thiết - ai nào có biết
Nhạt nhòa, vương vấn - nhớ quê hương.
10.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Dec 06, 2022 8:43 pm by Nguyên Hữu
TRÁI TIM DỐI LỪA
 
Hoa thơm hoa đẹp ong bướm vãn
Người xinh người đẹp có kẻ theo
Em xinh em đẹp em chẳng kiêu
Ừ, kể bao nhiêu chăng cũng được
Còn tôi xin gửi có một câu
Rằng em, em thật quá đa tình
Vì sao ư? Vì em yêu tôi
Cũng thế em lại nói yêu người
Kìa hãy đếm: một, hai, ba, bốn,…
Đều nói rằng em từng nói thế
“Em yêu anh, chỉ có mình anh”
Thế mới biết trái tim em rộng mở
Nó thênh thang chứ đựng bao tình
Tôi càng nghĩ càng them chua xót
Vì ngọt ngào mà thế này đây
Tôi đã sa vào lưới bẫy tình
Như chú kiến nhỏ sa mạnh nhện
Chân tay chới với tuyệt vọng kêu

11.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Dec 07, 2022 7:48 pm by Nguyên Hữu
TÌM BẠN
 
Ai xui ngươi thế ôi chim Cuốc
Cất giọng kêu lên dạ ta sầu
Chao ôi vào những đêm hè vắng
Tiếng cuốc kêu than gọi bạn hiền
Hay gọi anh hùng nơi bốn bể     (chuyện vua Thục)
Ra tay cứu quốc khỏi xâm lăng
Nhưng giờ đây đất nước đã bình yên
Giặc không còn nữa kêu chi vậy
Hay tìm bạn hiền nơi bốn bể
Trong dòng đời người cứ đổi thay
Ta bất chợt ngỡ ngàng chẳng hiểu
Ta và ngươi liệu khác là bao
Ôi thế đấy mày là chim cuốc
Còn ta đây là một con người
Ta tìm bạn và ngươi gọi bạn
Đâu rồi bạn tốt của ta ơi…

11.2000
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 10, 2022 8:03 pm by Nguyên Hữu
XUÂN TÍM
 
Đầu Xuân - giêng hai tim tím
Hoa xoan nở rộ trên cành
Đường làng tim tím rơi đầy
Gió đâu đến thổi bay bay...
Ngày xưa em bé thơ ngây
Tóc em túm buộc đuôi gà hồn nhiên
Tung tăng, trong trắng cũng vô tình như anh...
 
Và giờ đây em đã lớn
Đã thành thiếu nữ bất ngờ anh say
Say từ gió thổi tóc dài
Qua bờ vai ấm - êm đềm, ngất ngây
Say theo câu hát ân tình
Theo xuân theo gió anh sang chơi nhà
Kìa đường làng em cũng thế
Hoa xoan rơi, tim tím rụng đầy
Cứ thoang thoảng nức hương say lòng người.

11.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Dec 12, 2022 12:39 pm by Nguyên Hữu
CÔ ĐƠN
 
Một thuyền
Một lái
Vẫn mãi
Cô đơn…
 
Dỗi hờn
Với chính
Vai chính
Của mình…
 
Lặng thinh
Khi biết
Mỏi mệt
Thế thời…
 
Thả trôi
Hờn giận
Mấy bận
Đà quen…
 
Sang – hèn
Vẫn sống
Chữa mộng
Cô đơn…
 
12/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Dec 12, 2022 6:37 pm by Nguyên Hữu
KỆ
(Thủ vĩ ngâm)
 
Hãy sớm quên đi chớ nghĩ nhiều
Đừng vì cả nể tự mình thiêu
Dòng đời chẳng thích ai hoàn hảo
Cuộc sống luôn ưa kẻ biết điều
Cố gắng đôi khi nhìn bất lực
Buông xuôi lắm lúc thấy phiêu diêu
Em ơi nhớ lấy lời anh dặn
Hãy sớm quên đi chớ nghĩ nhiều
 
12/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Dec 13, 2022 9:52 am by Nguyên Hữu
EM VÀ TÔI
 
Đừng khinh anh quê mùa nhút nhát
Đừng thách thức cũng đừng tìm hiểu
Để tình yêu bùng cháy trong anh
Để anh từ chàng trai nhút nhát
Biến thành người bạo dạn trước em
Để anh đến nắm tay làm quen
Để mắt anh nhìn em thách thức
Để em ngỡ ngàng, em bối rối
Rụt tay em sợ hãi lùi xa
Sao thế nhỉ? Anh không hiểu
Lúc đầu em bạo dạn thế cơ mà
Bây giờ sao tháo chạy vậy em
Đừng thế chứ hãy sống thật lòng
Đừng đánh giá bề ngoại mọi thứ
Thoáng nhìn trống giỗng chẳng có gì
Nhưng đến gần xờ vào mới biết
Nó đầy đặc rất ư rắn chắc
Để em kinh ngạc em bàng hoàng
Để em chẳng còn là em nữa
Rụt rè em e thẹn trước anh…

12.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Dec 14, 2022 8:09 am by Nguyên Hữu
CHỢ
 
Đến chợ mới biết chợ đông
Có đầy những âm thanh xa lạ
Của những chị
Của những bà
Những cô nữa và những em gái trẻ
Có hề gì khi tới chợ
Hỏi bán mua quyền ai mà chẳng có
Nói vừa trả phứa có sao
Bà nói cao ta cò cưa trả thấp
Giá thấp lập tức ta mua
Giá cao quay ngoắt đánh câu trả thèm...
Chợ kèm những tiếng tranh chua
Ngọt ngào chua chát có đầy thiếu chi
Ôi kìa mấy nhóc li ti
Rạng chân đứng đó chửi thi cùng bà
Và kìa mấy chị nhà ta
Môi cong mắt trợn thi nhau thét gào
Chim muông vỡ tổ lao xao
Om xòm lộn xộn biết bao đau lòng
Nhìn trông ai có thấy không
Hãy nhìn lại mình - hãy sống tốt hơn.

12.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Dec 15, 2022 8:10 am by Nguyên Hữu
NGỌN GIÓ TÌNH
 
Gió, gió từ đâu đến
Lật tung, lật tung áo em
Giật mình tay khép tay che
Ngượng ngùng mặt bỗng hồng ra
Thêm xinh, em - một đóa hoa
Cho anh là gió giỡn đùa má em
Mê say - âm thầm - em biết?
Mắt anh say tha thiết trước em rồi.
 
12.2000
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Dec 16, 2022 8:30 am by Nguyên Hữu
LỆ CHIỀU
 
Một chiều về
Thấy hồn quê
Trong dáng mẹ
Thương như thế…
 
Bóng cô đơn
Nắng chập chờn
Nhoè như thể
Mắt ngấn lệ…
 
Sẩy sàng sê
Kéo con về
Nơi hạt thóc
Đang trách móc…
 
Xoay một vòng
Thấy gì không
Nhoè nhoẹt lắm
Đôi mắt tắm…
 
Con về thăm
Con lặng thầm
Núp một góc
Lại bật khóc…
 
16/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 17, 2022 8:15 am by Nguyên Hữu
TIỀN
(Song điệp độc vận)
 
Sức nặng đồng tiền khiến chị đau
Tiền làm khối cậu đánh nhau đau
Hơi tiền bám sắc bao nàng khổ
Vị bạc theo tiền khối chú đau
Nhận thấy tiền là cơn mộng khổ
Nhìn ra bạc vẫn mớ tiền đau
Mưa tiền vẫn rộn muôn loài khổ
Nức nở: ôi tiền… tớ cũng đau…
 
17/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Dec 18, 2022 7:49 pm by Nguyên Hữu
QUẨN
 
Thất tình ngũ dục ấy chính là ma
Báo hại thân tâm của chính chúng ta
Lấy đi yên tĩnh gọi về bấn loạn
Quấy nhiễu thanh tịnh đêm ngày ca thán…
 
Đạo ngộ minh tâm thấy được bình an
Không gọi về phiền não tối ngày than
Nhận biết đúng sai không làm chuyện ác
Lợi ích cộng đồng chưa lần kiếm trác…
 
Phần nhiều đều chấp nhận số mạng ban
Tiền tài, vận mạng câu chuyện đáng bàn
Bàn đi bàn lại thành ra tất bật
Nhạt vô thường khi lại là được mất…
 
Quẩn một vòng rồi lại ngấm vào thân
Tài khố mênh mông tích vài phần
Dính, ngấm nhiều thất tình ngũ dục
Thành tiêu tan, thành nhọc, gian truân…
 
18/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Dec 19, 2022 8:14 pm by Nguyên Hữu
NGỠ LÀ DÂNG HIẾN
(Thất ngũ bát)
 
Bỗng em vùng bỏ chạy khỏi tôi
Vì sao thế em ơi
Cặp mắt ngơ ngác hỏi rồi nhìn theo…
 
Em chạy thục mạng leo lên đường
Áo còn cọng cỏ vương
Khiến tôi đứng lặng hướng đường tái tê…
 
Thế là tôi thành sở khanh rồi
Thế là khổ thân tôi
Gấu quần vướng cọc tuột đời nào ra…
 
Bầu trời mưa bụi như phát quà
Bay giăng giăng la đà
Cay đắng khốn nạn thành ra sai người…
 
Tình yêu khẽ chợt nhếch môi cười
Dâng hiến không nghe lời
Thành ra đánh đổi nên rời bỏ nhau…
 
Còn gì đâu ngoài một nỗi đau
Ta đã hiểu lầm nhau
Cơ thể lành lặn nhưng nhàu mãi tâm…
 
Tình yêu giờ này vượt quá tầm
Tình yêu tôi từ tâm
Tưởng rằng đã giữ, đã cầm trong tay…
 
Hả hê sướng chỉ ngọn gió ngày
Khôn ngoan luồn lách này
Làm sao hiểu được đắng cay đời người…
 
Thế là chấm hết tất cả rồi
Tình yêu bị thu hồi
Nhốt trong xiềng xích nhét nhồi nỗi đau…
 
Vì đâu? Vì đâu? Hỏi vì đâu
Giết một chén rượu sầu
Lại chết một kẻ đang đau bởi tình…
 
19/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Dec 20, 2022 8:03 pm by Nguyên Hữu
THAN
 
Ta nhìn xót cảnh hoa tàn
Không ai hay biết bãi hoang cũng tình
Như nàng thiếu nữ đẹp xinh
Phấn son cũng chỉ một mình biết thôi
Nhạt hương nằm ngắm bầu trời
Làm sao vào được trong lời thi ca
Ừ thì cũng giống như ta
Không quen, chẳng cậy thế là bồng im
Thói đời từ cổ chí kim
Hỏi trời thật khó nên tim chạnh hờn
Tự coi cho nhẹ nhàng hơn
Sống không neo hội lỡ nhờn là oan
Trăm năm vạn kiếp bãi hoang
Ai trong thiên hạ dõi tàn được hoa
Sông hồ quẩn lạnh xuýt xoa
Thay thời đổi thế mong qua hoang tàn...
 
20/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Dec 21, 2022 8:04 pm by Nguyên Hữu
MỒI NHỬ
(Haiku)
 
Dễ dàng khiến bạn chạy theo
Nhiều kẻ cười người khóc
Sức mạnh đồng tiền…
 
21/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Dec 22, 2022 8:02 pm by Nguyên Hữu
TÌNH YÊU
(Haiku)
 
Trong công viên mờ ảo
Tiếng trống đánh dồn trong lồng ngực
Những cặp đôi đang yêu…
 
22/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Dec 23, 2022 7:58 pm by Nguyên Hữu
TÌM THẤY BÌNH YÊN
 
Lặng nhìn cuộc sống trong một ngày rất đẹp trời
Ta thảnh thơi lang thang trong dòng đời xuôi ngược
Ngột ngạt tạm thời gác qua một bên rảo bước
Thấy bầu trời xanh trong và mây trắng dạo chơi…
 
Những toà nhà chọc trời chứa đựng mộng thiên đường
Ai trong đó có thật sự là thần tiên sống
Hay chỉ là những con chim trong chiếc lồng rộng
Nhìn thế giới bên ngoài mà cảm thán đáng thương…
 
Mặc kệ đi hôm nay được nghỉ thoả mãn không
Buông bỏ nhé để thấy lòng bình yên thanh thản
Cứ sống nhẹ nhàng nhìn mọi thứ thật tối giản
Để ngày nào cũng là chủ nhật đấy biết không…
 
23/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Dec 26, 2022 7:56 am by Nguyên Hữu
ĐÊM SAY
 
Đêm buồn ướp giọt đắng cay
Trong ly rượu thấm men say thế thời
Tàn duyên ép bỏ nụ cười
Hư không vẽ cái nhếch môi chán trường…
 
Nâng lên khuấy đảo vô thường
Cho nhân sinh động khó lường trước sau
Ái tình nguồn gốc nỗi đau
Ép vào ly rượu mà cau có đời…
 
Tự nâng nào thấy ai mời
Vẽ trong đêm vắng hợt hời đục trong
Đêm say mấy sự nơi lòng
Vài ba chén cạn lặng đong luân hồi…
 
26/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Dec 30, 2022 8:23 am by Nguyên Hữu
QUÊ BẠN
 
Ghé thăm quê bạn một buổi chiều
Thấy mặt trời sợi râu thu vén
Thấy hoàng hôn xà xuống đáng yêu
Thấy tầng mây tìm về chỗ hẹn…
 
Hai bên đường hoa cỏ đan xen
Con kênh nhỏ nước khoe trong vắt
Hơi sương tìm về đó làm quen
Cơn gió vòng quanh chơi đuổi bắt…
 
Cánh đồng lúa một nỗi băn khoăn
Bẹ sữa cương sắp bung áo mặc
Thơm một vùng lưu luyến sương giăng
Dòng thời gian bỗng nhiên trục trặc…
 
Đêm trùm lấy để giữ thăng bằng
Như giữ lấy hồn người khách lạ
Thêm một lần về lại đây chăng
Hẹn rồi đấy. Đừng quên khách nhá…
 
30/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Dec 31, 2022 5:25 pm by Nguyên Hữu
BẤT TẬN
(Tân hình thức)
 
Con đường làng buổi
chiều tàn nhạt nắng
vắng vẻ, âm u
có những cây già
rụng hết lá mà
lại đầy những bông
hoa khoe sắc đỏ
tươi như những chiếc
đèn chuẩn bị cho
màn đêm đen xì
đen xịt sắp sửa
đổ bộ xuống chiếm
đóng bản làng như
một thói quen ngàn
đời chưa một lần
nhàm chán đâu biết
đó là điều bất
diệt của tự nhiên
thật rất khó thay
đổi con đường làng
buổi chiều tàn nhạt
nắng yêu quê tôi…
 
31/12/2022
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jan 01, 2023 7:58 pm by Nguyên Hữu
ÍCH KỶ
 
Em đặt ngón tay trên đôi môi đỏ
Dỗi hờn với chính ngón tay thân yêu
Ngón tay búp măng, ngón tay thon nhỏ
Em giận ngón tay này thật là nhiều…
 
Ngón tay này vẫn đêm ngày tự hiểu
Khi đã gỡ từng ngón tay của anh
Đã nắm thật chặt như ghì như níu
Giữ lấy chút tình cảm rất chân thành…
 
Chính anh muốn giữ lại một khoảng cách
Khoảng yêu thương em lại muốn phá đi
Giờ mới biết em buồn rầu tự trách
Sức mạnh nào giờ em níu, ôm, ghì…
 
Xin chào nhé. Hãy vứt đi ích kỷ
Hối hận buông rèm, cánh cửa cài then
Người khách lạ không thành khách quý
Mấy nhau rồi… xin đừng giống mình nghen…
 
01/01/2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jan 04, 2023 8:25 pm by Nguyên Hữu
THU XƯA
(Tứ tuyệt)
 
Thu về lá rụng nỗi niềm xưa
Cái thủa yêu thương rộ tứ mùa
Có phải xuân cùng thu dệt áo
Mà sao nắng với mộng thêu hoa…
 
04-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 05, 2023 8:24 pm by Nguyên Hữu
LÃNG QUÊN CÔNG BẰNG
(Tân hình thức)
 
Dường như là chúng ta đã quên những bài
học đã được học trong trường rồi hay sao
ấy khi mà những cách hành xử, đối xử
ngày một lệch lạc nhiều hơn trước đây đâu
có thế rất công bằng trong môi trường giáo
dục nào có phân biệt giàu hay nghèo như
bên ngoài cái xã hội kia thật không công
bằng chẳng giống như khi được học trong trường…
 
05-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jan 07, 2023 7:59 pm by Nguyên Hữu
PHỐ CỔ
(Gieo vần tréo)
 
Phố xưa
Bóng cũ
Ai vừa
Nhắn nhủ…
 
Mộng từ
Thủa ấy
Bây chừ
Cũ vậy…
 
Hàng cây
Già cỗi
Trả vay
Có nổi?…
 
Lặng trôi
Một góc
Hết thời
Thầm khóc…
 
Rêu phong
Con phố
Đau lòng
Loang lổ…
 
Buồn tô
Tủi vẽ
Loã lồ
Vò xé…
 
07-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jan 08, 2023 4:42 pm by Nguyên Hữu
DÙ THẾ NÀO ANH VẪN YÊU EM
 
Cũng từng có một thời
Hai ta đã bên nhau
Ngọt ngào thật là thích
Vui như chuyện cổ tích…
 
Em là cô bé xinh
Vô tư, hồn nhiên lắm
Để hồn anh gửi gắm
Bao nhiêu những sợi tình…
 
Em lỡ đi một mình
Với mộng mơ riêng hướng
Anh nào đâu có bướng
Chắc sợ vướng bận nhau…
 
Gần gũi có gì đâu
Sao hoá tầm thường được
Xin ai đừng mách nước
Khiến đôi mình chia xa…
 
Em vẫn tươi như hoa
Làm anh thêm lo lắng
Ghen với cả tia nắng
Đuổi theo cả mặt trời…
 
Ôm một giấc mơ đời
Gửi trong nụ cười nhỏ
Đừng bao giờ buông bỏ
Em - là của giêng anh…
 
08-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jan 10, 2023 8:44 am by Nguyên Hữu
HÃY CỨ HỒN NHIÊN
 
Thuyền em trôi giữa mộng đời
Gieo vào mơ ước bao người
Một lần, một lần này thôi
Em vẫn lặng lẽ nụ cười…
 
Em đừng ghé bến tìm vui
Đánh đổi mấy phút ngọt bùi
Để khóc nhiều hơn tiếng cười
Để anh thương đó em ơi…
 
Hãy cứ là cô bé thôi
Ướp đượm hương đồng gió nội
Để cho thèm muốn cuộc đời
Để nuôi trong anh hy vọng…
 
Đêm ngày anh vẫn gieo mộng
Hờn dỗi trong mỗi vần thơ
Nhặt lấy từ trong giấc mơ
Nụ cười cho đời vị ngọt…
 
10-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jan 11, 2023 8:39 am by Nguyên Hữu
CẢNH CHIỀU
(Gieo vần 3 tiếng)
 
Một buổi chiều
Giống bao chiều
Theo gió lộng
Với mây phiêu…
 
Ở bờ song
Cỏ soi dòng
Nhìn thấy bóng
Oằn èo cong…
 
Cá lòng tong
Tắm nước trong
Vẫn hóng chuyện
Thấy thoả lòng…
 
Sóng gợn lên
Như lời nguyền
Tình yêu nhỏ
Bao đời truyền…
 
Tình yêu to
Neo chuyến đò
Của cuộc sống
Nặng chăm lo…
 
Có đoái trông
Mới thấy rằng
Rất nhiều thứ
Vẫn tươi hồng…
 
11-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 12, 2023 8:57 am by Nguyên Hữu
PHÂN CẤP
 
Vì dưng bố mẹ tớ nghèo
Xếp vào diện thu nhập thấp
Bạn - tôi phân thành từng cấp
Đối đãi bắt buộc phải theo…
 
Làm gì có chuyện quen thân
Giầu có nên người muốn dựa
Nghèo khó muốn gần mấy đứa
Và tôi đang cố gắng dần…
 
Cố gắng lắm đó thấy chưa
Ra trường lương tôi ngất ngưởng
Chức tôi cao hơn bạn tưởng
Thế là thế đó hay chưa…
 
Không còn ai dám xem thường
Con tôi học trường cao cấp
Một đám nhà giầu tụ tập
Ít đi những cảnh đáng thương…
 
Có nhiều người vẫn âm thầm
Tặng quà bố mẹ tôi đó
Khác lắm khi xưa nghèo khó
Đối đãi với những bầu tâm…
 
Khi thấm cái sự hay ho
Đối đãi dựa theo thu nhập
No đủ ướm thân gầy mập
Bật cười mếu máo. Đời lo…
 
12-10-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 13, 2023 8:50 am by Nguyên Hữu
QUÊ
(Gieo vần tiếp)
 
Gió kéo chiều về lắng đọng quê
Màn sương hóng chuyện trải lê thê
Chim tìm về tổ sau ngày mệt
Hàng cây thu bóng như lần vết…
 
Hỏi đã muốn là ấp bóng đêm
Nên trời thả gió vấn thật mềm
Như đang ru ngủ muôn loài nhỉ
Say tiếng sáo diều đương thủ thỉ…
 
Kẻ về, ai ở, người ra đi
Một vòng muôn thủa kể nữa gì
Thổn thức hồn người nơi viễn xứ
Khảm nạm trong ta đau thế chứ…
 
Về rồi này, về rồi đó như
Lại im như thóc, lặng như tờ
Hờn dỗi chi mô? Quê lắm chuyện
Ta mỉm cười, tình quê bất biến…
 
13-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jan 14, 2023 8:53 am by Nguyên Hữu
LÀNG VEN SÔNG
(Gieo vần tiếp)
 
Làng ven sông dài nhưng hơi hẹp
Những trảng cát miên man thật đẹp
Như nàng thiếu nữ của quê hương
Như người con gái mà tôi thương…
 
Làng đôi khi lả lơi lắm nhé
Đon đả mời chào đắt với rẻ
Mời ở lại với kẻ không quen
Mời ở lại không cứ sang hèn….
 
Làng cười đó rồi làng khóc đó
Những ngày nắng, những trận mưa đổ
Làng sụt sùi khổ quá đi thôi
Như người mẹ lạc mất con rồi…
 
Làng cũng khi giả đò quên nhớ
Chắc chỉ là viện một cái cớ
Hờn dỗi với mấy người tha hương
Nũng nịu khiến đôi bên chạnh buồn…
 
Bộ quần áo gấp dài theo hướng
Tả tơi theo mỗi mùa gió chướng
Nhưng nào thay làng vẫn ven song
Rách, vá thêm dầy cả tấm lòng…
 
Làng ven sông! Ai về mà ngóng
Già làng kể, đám trẻ con hóng
Chuyện ngày xưa… ngày xửa ngày xưa…
Chuyện ngày nay… ven sông… làng vừa…
 
14-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jan 16, 2023 8:41 pm by Nguyên Hữu
XIN LỖI ANH! ĐỪNG LÀM TÔI NỔI ĐIÊN
(Dĩ đề vi thủ)
 
XIN qua cánh cửa xẻ đôi miền
LỖI gánh mang về lại để yên
ANH phụ tình rồi sao phải bấn
ĐỪNG ân nghĩa nữa chẳng còn phiền
LÀM cho giấc mộng tan trong gió
TÔI để cơn sầu thác cõi tiên
NỔI giận đôi lần đau đớn lắm
ĐIÊN là phá giới gửi hoàng tuyền…
 
16-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jan 16, 2023 8:43 pm by Nguyên Hữu
XIN LỖI ANH! ĐỪNG LÀM TÔI NỔI ĐIÊN
(Dĩ đề vi thủ)
 
XIN qua cánh cửa xẻ đôi miền
LỖI gánh mang về lại để yên
ANH phụ tình rồi sao phải bấn
ĐỪNG ân nghĩa nữa chẳng còn phiền
LÀM cho giấc mộng tan trong gió
TÔI để cơn sầu thác cõi tiên
NỔI giận đôi lần đau đớn lắm
ĐIÊN là phá giới gửi hoàng tuyền…
 
16-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Jan 17, 2023 8:16 pm by Nguyên Hữu
TÌNH YÊU
(Gieo vần tréo)
 
Đã bén duyên nhau
Tình yêu dâng hiến
Ngọt nụ hôn đầu
Hai ta nhẩm đếm…
 
Một hay nhiều đêm
Nên cùng nhau giữ
Tất cả ngọt mềm
Gieo thành câu chữ…
 
Kiên nhẫn từ từ
Chớ đừng gấp vội
Sẽ thành thừa, dư
Mà gieo nên tội…
 
Đã ghép thành đôi
Chớ đừng trông núi
Chỉ có một thôi
Không ai hờn tủi…
 
Một cuộc tình vui
Bền lâu mãi mãi
Ai kẻ chôn vùi
Tận cùng sợ hãi…
 
Nơi cõi thiên thai
Mộng nào chỉ lối
Đừng mộng quá dài
Sình lầy mãi lội…
 
17-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 19, 2023 4:08 pm by Nguyên Hữu
BÓNG QUÊ
(Gieo vần tréo)
 
Cánh đồng lúa chín vàng
No những ngày mưa nắng
Em vừa độ xuân sang
No hồn nhiên gửi gắm…
 
Anh mới về quê thăm
Thấy lúa vàng rồi đó
Ai muốn gặt thuê chăng?
Gần đồng ta nhìn ngó…
 
Giật mình những cánh cò
Thấy bóng người quen - lạ
Liệng một vòng thăm dò
À ơi… lời ru Mạ…
 
Mỗi một vụ mùa qua
Con đi xa… nhờ nó
Hay sang giúp đỡ ta
Chỉ cần kêu là có…
 
Qua nhiều lần nhỏ to
Thấy dễ thương thực sự
Biết quán xuyến, chăm lo
Đáng yêu thế cơ chứ…
 
Tưởng là dễ lắm ư
Tán hoài mà không đổ
Gái quê lạ bỏ xừ
Thích làm người ta khổ…
 
Giật mình ngồi ngây ngô
Ta đâu là trai phố
Ta thật đã hồ đồ
Tự dăn rằng sẽ cố…
 
19-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 19, 2023 8:18 pm by Nguyên Hữu
TRÁI TIM NHÓI ĐAU
 
Tôi yêu em, yêu thầm em ạ
Em có hay, có hiểu tình tôi
Ồ chắc không, em không để ý
Nên em làm tan vỡ tim tôi
Khi hay tin em sắp lấy chồng
Ôi là hết mộng giờ sẽ chết
Trái tim này đau đớn vì em
Em có hay, em ơi có hay
Tôi ngồi đây, tôi buồn biết mấy
Mắt mơ màng tâm hồn rũ rượi
Lụi tắt rồi hy vọng mong manh
Em theo chồng -  ôi còn gì nữa
Tan nát lòng -  đau nhói con tim
 
01.2001
Nguyên Hữu

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 20, 2023 10:12 am by Nguyên Hữu
ĐƯỜNG AI NẤY ĐI
(Gieo vần tiếp)
 
Ta đứng cách nhau
Vài bước mà sao
Cả hai khác quá
Như người xa lạ…
 
Đôi mắt giấu đi
Nỗi đau bởi vì
Hận nhau ghê gớm
Đành ly hôn sớm…
 
Nét mặt nhăn hơn
Ánh nhìn căm hờn
Cái miệng méo xệch
Vành môi cố nhếch…
 
“Nói thì bảo bênh
Không - kêu vô tình
Ngang ngược cách sống
Ly hôn lẽ đúng…”
 
Bọng mắt quầng sung
Vẫn nhìn trừng trừng
Làm như oan ức
Hằn lên bất lực…
 
Rất bực, rất buồn
Ngôn từ đã tuôn
Chiếc áo đã rách
Miếng giẻ nhân cách…
 
Nổi cơn tam bành
Túm lấy người tình
Người kia, kẻ nọ
Thanh minh chẳng rõ…
 
Tiếng gõ đã vang
Mọi thứ rõ rang
Người dưng, kẻ khác
Nét ký nghệch ngoạc…
 
20-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Jan 25, 2023 2:55 pm by Nguyên Hữu
CHÊNH CHAO
 
Em mặc tà áo tím
Ta thấy giấc mộng hồng
Nụ xuân thì mọng chín
Em… về chung nhà không…
 
Ừ thì ta sẽ sống
Thử một tí xem sao
Anh đưa em tìm mộng
Có đám cưới… thế nào?…
 
Em lạnh lùng chỉnh áo
Con đò nhỏ chênh chao
Tự dưng thành khách sáo
Làm trời đổ mưa rào…
 
Vần thơ không tỉnh táo
Câu chữ rối lung tung
Vẫn xin em là đừng
Để mưa dầm ướt áo…
 
Giờ anh phải làm sao
Lời nói bay theo gió
Tình yêu đã gửi trao
Anh… bắt đền em đó…
 
25-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 26, 2023 1:28 pm by Nguyên Hữu
TỰ CHƠI
(Lục ngũ cửu)
 
Có những mục tiêu hão huyền
Nhiều những giá trị ảo
Cho nên chúng ta cần phải tỉnh táo tầu…
 
Có những thước đo nhân tạo
Làm mờ đi giá trị
Của những con người đang tự ví von nhau…
 
Phẩm hạnh là gì ấy nhỉ?
Trong một đám ngông cuồng
Như muốn biến xã hội thành tuồng để xem…
 
Có nhiều người không hề kém
Nhưng là một cá nhân
Độc đáo đến mấy cũng dần nhạt phai…
 
Tiêu chuẩn rồi cũng sẽ sai
Khi bầy đàn thẩm định
Chẳng ai là vai chính trong bộ phim hài…
 
26-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Jan 26, 2023 8:01 pm by Nguyên Hữu
ĐỢI CHỜ
 
Đêm thăm thẳm, em chờ anh đến
Em mong hoài mà không thấy anh đâu
Thời gian bần thần gõ nhịp
Ngoài trời gió cuốn chiếc lá bay
Thoáng giật mình ngỡ bước chân anh.
 
Em chờ anh - em vẫn đợi anh
Để trong lòng dâng trào nỗi nhớ
Vần thơ nào năm canh khắc khoải
Ngọn gió vô tình giỡn bờ vai nhỏ
Ngỡ anh về trong một thoáng ngất say.
 
Em chờ anh đêm nay ai gõ cửa
Trăng nhạt nhòa - nụ cười sao nhòe quá
Tóc dối ngẩn ngơ - một chút bâng quơ
Anh chưa đến, nghĩa là anh sẽ đến
Tóc dối vẫn chờ - đợi những ngón tay quen...
 
01.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 27, 2023 10:09 am by Nguyên Hữu
AI GIÚP TÔI
(Điệp ngữ)
 
Tớ khổ đau này đã khổ đau
Làu bàu sáng tối vẫn làu bàu
Dư năm mới rõ là năm mới
Đủ kiếp sau cùng cũng kiếp sau
Sướng - khổ nhiều thành quen sướng - khổ
Sang - giàu ít bữa ước sang giàu
Ai lên tiếng nhỉ nào lên tiếng
Giúp đỡ nhau mà hãy đỡ nhau…
 
27-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 27, 2023 3:52 pm by Nguyên Hữu
KHÁT VỌNG BỊ LÃNG QUÊN
(Tặng chú thương binh)
 
Ôi cuộc đời rộng lớn mênh mông
Tôi ngẫm mình nhỏ bé biết bao
Ở đâu đay trong cuộc đời này
Có biêt bao đọa đầy cay đắng
Tôi cũng vậy, cũng từng cũng trải
Chút ít của đời cũng thế thôi
Đời đã cướp tất cả của tôi
Thời trai trẻ biết bao khát vọng
Được tung bay bằng đôi cánh này
Tới mọi miền tới khắp mọi nơi
Ôi! Thế đấy thời trai trẻ của tôi
Nó chạy theo năm tháng thời gian
Để tôi đuổi hoài tìm mãi
Khi dừng lại thì râu dài tóc bạc
Bất lực trước đời tôi nhắm mắt
Âm thầm tôi chịu thế vậy thôi
Tôi đã mất đôi tay này rắn trắc
Một chân này đứng vững cũng khó khăn
Tôi biết sao ôi dòng đời khắc nghiệt
Chiến trinh dài lại nối tiếp chiến trinh
 
01.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Jan 27, 2023 8:34 pm by Nguyên Hữu
ĐÊM CÔ ĐƠN
 
Trong gian nhà trống có mình tôi
Trời tối đêm sâu, điện mập mờ
Phấp phơ trước mắt làn khói thuốc
Bên song lấp lánh ánh trăng sao
Tôi cảm thấy trời xanh như gần lại
Kìa dải mây trôi – những hình thù kỳ dị
Cứ đuổi nhau tới những chốn xa…
Gió vi vu luồn qua kẽ lá
Lá rung rinh đệm nốt nhạc tình
Ôi! ếch nhái kêu hương đồng gió nội
Lãng mạn và thơ dại quá thôi
Vậy còn tôi sao lẻ loi như thế
Dưới trăng sao khói thuốc chập chờn
Để cô đơn -  nỗi buồn giăng trải
Chỉ có mình tôi với bóng tôi
 
01.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jan 28, 2023 1:22 pm by Nguyên Hữu
GỌI ĐÔNG
(Tứ tuyệt)
 
Có phải em về trong gió lộng
Mà sao nắng lại núp mây bồng
Heo may giận dỗi tìm nơi trốn
Có một giao mùa sớm gọi đông…
 
28-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Jan 28, 2023 3:10 pm by Nguyên Hữu
NỖI BUỒN LY BIỆT
 
Chiều về, chiều đã về rồi
Êm êm gió thổi ru tôi nhẹ lòng
Mênh mông, tiếng ếch ngoài đồng
Cũng lần theo gió đi vào phòng tôi.
 
Bồi hồi dế gẩy dương cầm
Âm thầm chú nhện buông dài sợi tơ
Để cho kẻ cứ mơ hồ
Sa vào vùng vẫy gỡ hoài chẳng ra
Vùng ra rồi lại quấn vào
Đúng là tơ nhện khác nào lòng ta.
 
Đêm khuya khói thuốc mơ màng
Thức thao ta đứng ngóng này hằng đêm
Đêm nay lại đứng bên song
Ngắm trăng sao bỗng trạnh lòng nhớ em
Giờ em ở trốn xa nào
Có hay anh đứng dõi buồn ánh trăng.
 
02.12.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Jan 29, 2023 8:11 pm by Nguyên Hữu
KIẾP SAU
(Gieo vần ôm)
 
Có kiếp sau
Có ước muốn
Hãy cúi xuống
Mà nhìn nhau…
 
Không vui buồn
Làm cây cối
Ngày đến tối
Vĩnh hằng luôn…
 
Luôn yêu đời
Làm cơn gió
Mưa nắng đó
Vẫn dong chơi…
 
Làm con đò
Sai hay đúng
Đi hay đứng
Chỉ lắc lư…
 
Làm mùi hương
Trong khoảnh khắc
Nhiều người nhắc
Quẩn vô thường…
 
29-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Jan 30, 2023 8:07 pm by Nguyên Hữu
KHÓ NGỦ
(Điệp từ)
 
Khó chịu trong người ngủ khó sao
Không yên giấc mộng giấc chưa vào
Ngồi lên chẹp miệng ngồi không vững
Đứng dậy ôm đầu đứng muốn nhao
Chẳng biết khi nào khi mộng hỏi
Thà quên có thể có mơ chào
Thôi thì mặc kệ mi thôi khép
Nghĩ ngợi sao rồi cũng chẳng sao…
 
30-01-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 02, 2023 2:55 pm by Nguyên Hữu
PHONG TRẦN
(Gieo vần tiếp)
 
Lặng gió, hàng cây đứng bóng
Đường xưa chói loà tia nắng
Người vắng bóng kẻ đi tìm
Bụi tung theo gió lặng im…
 
Người đi trên đường thưa thớt
Chốc chốc xe qua từng đợt
Giọt nắng vẫn không ngớt rơi
Đường khô không giọt mồ hôi…
 
Ai về bụi đường loang lổ
Bàn chân làm như rất khổ
Rón rén như dẫm gai, xương
Đi sát phía bên lề đường…
 
Một đôi tòng teng vui sướng
Sùm sụp chiếc nón như vướng
Che kín khuân mặt người đi
Dường như đã hết xuân thì…
 
Bên đường ruộng lúa thủ thỉ
Nhấp nhô theo chiều gió chỉ
Thì ra phía trước căn nhà
Điểm dừng mơ của kẻ xa…
 
Bước chân nặng nề chậm quá
Cơn gió giận người quất lá
Như muốn quát: “Đi mau lên”.
Oi nóng vẫn đương làm phiền…
 
Bàn chân vẫn luôn thẳng tiến
Về nhà, nhà ơi… xuất hiện
Thần chú cho kẻ bụi đường
Kêu thầm đến độ đáng thương…
 
Che tay sót người hồi hướng
Niệm thầm câu kinh vô lượng
Ai đó chóng được về nhà
Về rồi hạn chế đi xa…
 
02-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Feb 02, 2023 7:58 pm by Nguyên Hữu
ĐÔI MẮT
 
Trong đêm tối mịt mù thăm thẳm
Người bình thường tìm của vào cũng khó
Vậy mà anh đôi mắt chẳng còn
Anh mò mẫm vâng anh luôn mò mẫm
Trong màu đen ảm đạm mênh mông
Và nhìn đấy cửa anh sờ thấy
Nhưng loay hoay mãi chẳng thể vào
Và có lúc không may xảy tay ngã
Lại đớn đau ai biết ai hay
Chỉ lặng lẽ âm thầm gượng dậy
Lại lần mò trong ảm đạm tối tăm
Tôi chợt thấy mà lòng đau nhói
Vội vàng tôi đến đỡ anh tôi
Nhưng biết đấy lúc tôi không có
Thì anh đây vẫn ngã vẫn đau
Tôi hận đời sao bất công thay
Sao nỡ cướp của anh đôi mắt
Anh hiền lành tốt bụng lắm mà
Nếu mắt sáng trắc anh hơn bao kẻ khác
Có mắt mà đi chẳng đúng đường
Để rồi đứng trên bờ vực thẳm
Để rồi đứng trước ngõ hẹp đường cùng
Hay lạc bước trước rừng già muôn lối
Ôi thế đấy ai ơi còn đôi mắt
Đang lầm đường hãy nhìn hãy nghĩ
Quay lại cùng cuộc sống tươi vui
Để cho đôi mắt thêm long lanh trong sáng
Cho mắt anh thêm một chút sáng trong…
 
02.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 8:07 am by Nguyên Hữu
PHẬN
(Tam ngũ hành)
 
Người đàn bà
Trưởng thành là bởi vì
Đã phải đi
Một mình khi bạn đời
Vô tâm thôi.
Cũng có đôi lúc gặp
Được vài cặ
 Quá tự lập cuộc sống
Nếu khác mộng
Sẽ rời không hối tiếc.
Có người biết
Như tiểu thuyết nông sâu
Khi cạn bầu
Còn gì đâu để giữ,
Sao thế chứ
Khi mà thứ xốc nổi
Bị đánh đổi
Trước một mối tình lỗi
Sự phản bội
Sẽ sớm hồi trĩu quả.
Kẻ trăng hoa
Gặp đàn bà nhạy cảm
Thật u ám
Còn có dám bước them
Hay từng đêm
Ôm gối mềm nức nở.
Đàn bà sợ
Đàn ông đó biết chưa…
 
03-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 3:02 pm by Nguyên Hữu
TÌNH TÔI
 
Thời gian nào đứng đợi ai
Đối với tôi thời gian đâu có chậm
Cứ chạy trôi vùn vụt tháng năm
Tôi biết chứ nhưng làm sao được
Tôi quen em, rồi bỗng yêu em
Tôi muốn nói muốn tâm sự cùng em
Để ta hiểu nhau thêm -  nhưng tôi chẳng thể
Đứng trước em tôi trở nên khó hiểu
Muốn nói mà ấp úng rụt rè
Và em ơi – có hiểu dùm tôi
Tôi muốn nói – sao tôi bối rối
Em hiểu mà sao vẫn lặng im
Để tình tôi cứ lớn dần như thế
Còn thời gian cứ lặng lẽ trôi trôi…
Và đôi ta vẫn chỉ là quen biết
Gặp nhau cười và liếc mắt hoài thôi…
 
03.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Feb 03, 2023 7:41 pm by Nguyên Hữu
TÌNH QUÊ
 
Tôi nâng niu từng hạt gạo quê tôi
Qua bao miền tới người lao khổ
Ở nhà quê hay trong thành phố
Hạt gạo, hạt cơm - thơm nức hương quê
Để bất chợt trở về trong kí ức...
Cánh đồng bát ngát lúa xanh
Cơn gió chạy vòng, vờn trên lúa
Đưa hương thơm dải khắp quê tôi
Tôi bỗng nhớ có dáng mẹ tôi ở đó
Cúi gập người múc từng gầu nước
Mồ hôi rơi - nước tràn - lúa tốt...
Tôi bỗng gặp hình ảnh em tôi nữa
Tay cóng bầm, lưng còng nhăn nhó
Nhưng cấy vẫn thẳng chẳng một hàng xiêu...
Tôi bỗng thấy bóng ba tôi trên lúa
Dáng nặng nề đeo bình thuốc trừ sâu
Dưới cái nắng như thiêu như đốt
Bóng mơ màng... tôi bỗng gặp lại tôi
Đẩy xe lúa mồ hôi lấm tấm
Khuân mặt đen gầy nhưng ánh nét đẹp trai
Tôi tươi lắm - nụ cười tôi mãn nguyện
Quê tôi được mùa - vui lắm bạn ơi...
Và tôi thấy thằng em tôi nữa
Nó đang chờ - đón tôi đầu ngõ
Đẩy phụ tôi nó tủm tỉm cười
Khoe với tôi nó đã trở được hơn mười lần sân thóc...
Ôi thế đấy... - tôi càng yêu, càng nhớ...
Tất cả... tất cả... trên quê tôi...
 
04.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 9:40 am by Nguyên Hữu
GIÁ NHƯ
(Song thất lục)
 
Cây vẫn còn đầy kỉ niệm xưa
Từng nét chữ như vừa mới khắc
Yêu thương chưa nhắc đã về…
 
Ở đó những hẹn thề thủa trước
Mộng uyên ương đã ước những gì
Liệu lễ vu quy còn chờ…
 
Nghe trong từng nhịp thở của ta
Ngày xưa ngỡ như là hôm qua
Thổn thức tim em rồi này…
 
Giá như ngày ấy mình quá say
Kệ tình yêu nở cùng tháng ngày
Làm sao chia xa anh nhỉ…
 
Giữa hai chúng ta giờ còn gì
Hay chỉ còn lại những nuối tiếc
Điệp khúc tình viết dở dang…
 
Tuổi trẻ nức nở với đa mang
Sự vội vàng đánh rơi quá khứ
Đuổi theo con chữ phai dần…
 
04-02-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 12:52 pm by Nguyên Hữu
TỰ HỎI
 
Buổi đầu gặp em bỗng thấy lòng dậy sóng
Cứ dâng trào chao đảo trong tôi
Để người tôi cứ bừng bừng nóng
Xao xuyến bồi hồi thế này em
Và con tim ngày càng đập mạnh
Sao thế này tôi chẳng hiểu nổi tôi
Mới lần đầu tôi gặp em thôi
Mà đã có tình cảm với em rồi sao nhỉ?
Hay tôi đã yêu em rồi - có phải?
Sao mà nhanh – chắc không phải thế đâu
Người ta nói tình yêu qua thử thách
Mà tôi đây mới gặp em một lần
Ôi thế đấy tôi không là tôi nữa
Cứ thẩn thơ – ngơ ngẩn lạ kì…
 
05.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 5:01 pm by Nguyên Hữu
HỒN SAY
 
Tôi để mặc hồn tôi trôi nổi
Bồng bềnh theo gió đến muôn nơi
Qua ngọn cỏ - qua những lùm cây
Và lạc đến bên em có thấy
Cứ lặng im gửi chút men say
Kìa em, em ơi, em đã thấy
Có kẻ say ngây ngất trước em rồi
Hay vờ như không hề để ý
Em chỉ nhìn xa tít mênh mông
Để hồn tôi càng thêm ngơ ngẩn
Trước em vờ cứ như không
Tôi biết và tôi rất muốn
Nhìn ngắm em rồi được bên em
Được hôn đôi môi em đỏ thắm
Được ôm em trong vòng tay này
Hai trái tim đập rộn rang nóng hổi
Đôi ta ngất say – kìa môi kề môi
Này em ơi – hãy nhìn anh em hỡi
Để trái tim anh như muốn vỡ ra rồi…
 
05.2001
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Feb 04, 2023 7:40 pm by Nguyên Hữu
GIỌT NƯỚC
 
Tôi là ai? - Tôi chỉ là giọt nước
Cùng các anh em, tôi thỏa sức vẫy vùng
Trong biển hồ mênh mông sâu thẳm
Hay trong con suối tôi qua những núi đồi
Khi lửng lơ, khi vút tận trời xanh
Khi đọng trên ngọn cỏ lá cây
Khi ngấm sâu vào trong lòng đất...
Ôi nhiều lắm những nơi tôi qua
Ôi nhiều lắm cảnh đời tôi thấy...
 
Kìa nơi đó phía dưới tôi là vậy
Vẩn rác nằm đầy xen với vỏ, hôp, lon...
Cây san hô rũ mình thoi thóp
Cá vật vờ ngớp mãi chưa thôi
Chúa cua ơi - sao đen xì cáu bẩn
Nép mình trong đám vẩn rác chơi...
Con tôm đó sao búng mình liên khúc
Cứ đụng vật gì là lại phải chạy xa
Và quanh đó - ôi - ngêu, xò, ốc, hến,...
Đi chơi đâu sao chẳng mang nhà...
 
Và có khi tôi trong lòng con suối
Tháng ngày ngày êm ả dong chơi
Qua những nơi cảnh đẹp ôi hùng vĩ
Người chen người để cố ngắm kĩ tôi
Tôi sung sướng tung người lên thật đẹp
Để người người khâm phục khen tôi...
Tôi nhảy múa - tôi tới một khu rừng
Ôi sao thế - hoang tàn trơ trụi
Chẳng có gì ngăn cản bước chân tôi
Tôi tung hoành vượt rừng qua đồi...
Nhưng... - tôi không kịp dừng lại nữa
Đồng bằng kia rồi, tôi biết sao đây?
Tôi chỉ biết nhắm mắt mà thôi...
Khi mở mắt biết bao tiếng khóc
Cảm thương - ai oán - não nùng...
Ôi thế đấy - tôi giận tôi vô hạn
Giận cả người chặt những rừng cây
Để tôi tưởng... - tôi không dừng lại kịp
Tôi giận tôi - tôi gào - tôi khóc
Tự hành mình ra tận khơi xa
Thân hình tôi tiêu điều xơ xác
Rồi một ngày tôi vĩnh biệt trần gian
Vâng tôi chết - thân hình tôi nhẹ bẫng
Tôi lửng lơ bay lên trời thẳm
Cùng các anh em - chúng tôi là một đám mây
Cứ lửng lơ trôi hoài như thế
Tới muôn nơi che nắng giúp muôn loài
Tới nơi đâu đều tốt tươi vạn vật
Tới nơi đâu cũng được đón - tiếp - mời...
 
Ôi những tháng ngày hạnh phúc
Giúp ích muôn loài tôi ở biết bao nơi
Trong thực vật tôi mang về sức sống
Trông động vật tôi xoa tan cơn khát...
Trên thảm cỏ bước chân ai dừng lại
Chẳng dám bước qua chỉ đứng nhìn
Kìa đôi mắt ai đầy dung động
Ngắm tôi hoài mãi chưa thôi
Chàng họa sĩ đặt từng nét bút
Cẩn thận nào kẻo rơi mất hình tôi...
Ôi thi sĩ buông từng câu thơ mượt
Đuổi theo tôi tới tận cuối trời...
Kìa nhạc sĩ bần thần ngồi chải chuốt
Cho thêm dài những nốt long lanh
Kìa cô gái say bên chàng trai cận
Họ thốt lời tha thiết yêu nhau
Hôn nhau nữa - quên cả tôi ở đó
Hay sao mà chẳng ngượng trước thằng tôi...
Và tôi ước cuộc đời tôi thế mãi
Hiền từ thôi - ôi đúng rồi
Dòng sông quê xanh xanh giản dị
Cứ hiền từ ve vuốt tháng năm trôi
Tôi đã sống - một thời tôi đã sống
Với tình người...
Với cuộc đời...
Ôi... - đẹp biết bao...
 
06.2001
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 2 trong tổng số 14 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 8 ... 14  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-