Cho em một lần về với biển được không?
Với mặt biển xanh trong, gió trời thì lồng lộng
Em sẽ thả hồn trào dâng cùng con sóng
Mọi thứ xung quanh cứ tĩnh lặng
bềnh bồng...
Cho em một lần về với biển được không?
Về với mênh mông,ngắm hàng thông trước gió
Ở nơi đó bình yên,ru đời em bỏ ngỏ
Muốn khóc muốn cười cứ mặc cả…
Tự do!
Cho em một lần về với biển được không?
Để em đếm đong những xót xa hằn in trên cát
Để khi thấy mắt môi mình mặn chát
Tự nhủ lòng là biển mặn..
Thế thôi!
Cho em về với biển một lần thôi!
Cho những đơn côi vơi dần theo ngọn nắng
Sóng vẫn cứ nhấp nhô vỗ về bờ cát trắng
Năm tháng vẫn vô tình,miền cát trắng..
Mình em!
-Giacmo Tuyettrang-