Chủ đề |
---|
Chuyển đến trang : 1 ... 127 ... 250, 251, 252, 253 |
Có điều này muốn nói thật từ lâu: Anh muốn mình bên nhau đến bạc đầu vẫn thế! Nhưng chỉ là người yêu thì làm sao có thể Nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời...
Em có muốn làm CÔ DÂU không em ơi! Trong bộ váy thường ngày em rất xinh, anh biết... Nhưng váy cưới trắng tinh như nàng công chúa tuyết Đẹp tuyệt nhất trần gian, em muốn khoác một lần?
Rồi em sẽ nắm tay anh bẽn lẽn ngại ngần Giữa thánh đường chứng nhân cho tình yêu đôi lứa. Rồi anh sẽ trao chiếc nhẫn vào tay em và thì thầm lời hứa: Đến suốt kiếp trọn đời chỉ yêu vợ mà thôi! |
Nếu bây giờ được hoán đổi cho nhau Anh bước vào thế giới của em và ngược lại. Em sẽ hiểu vì sao ta cứ mãi Chẳng bao giờ hiểu hết được người kia.
Anh xin lỗi vì không thể thức khuya Cùng em chuyện trò, cùng em tâm sự. Cùng khóc cùng cười, cùng vô tư lự Tại cuộc sống ban ngày hối hả bở hơi tai...
Anh xin lỗi vì cứ lảm nhảm hoài Những lời quan tâm tưởng chừng vô nghĩa lý. “Em ăn gì, mấy giờ em ngủ nhỉ?” Tại chẳng biết thế nào để vơi bớt lắng lo.
Anh xin lỗi vì lắm lúc đôi co Khiến em buồn, bảo rằng anh khó tính. |
Có những điều không thật phải không anh? Giữa chúng mình phải chăng là miễn cưỡng... Yêu một người thì đâu cần gắng gượng, Hạnh phúc em này đâu phải van xin?
Anh dại khờ cố dối để em tin, Em lặng im giả vờ mình không biết. Nếu một ngày anh thấy lòng mỏi mệt, Có khi nào anh nói hết ra không?
Bởi mùa hè chẳng lạnh giống mùa đông Vòng tay em ấm nồng nhưng không đủ. Bởi trái tim anh chưa từng mở cửa, Em bước vào, cô gái khác chưa ra...
Chẳng thể nào cất bước bỏ đi xa, Không dám khóc òa vì biết mình ngộ nhận, Em... |
Chúng tôi đã từng yêu rất đậm sâu, Từng hứa bước cạnh nhau tới cùng trời cuối đất... Tuy đường đời nhỏ chật, Mà vẫn lạc mất nhau...
Chúng tôi đã từng thề nguyện dù năm tháng đổi thay màu Vẫn nắm chặt tay nhau chẳng khi nào buông bỏ Nhưng cuộc đời nhiều ngả Bàn tay cũng thả rời...
Chúng tôi đã từng nghĩ sẽ thức dậy bên nhau mỗi ngày mới trong đời Chỉ thế thôi, là đủ Vậy mà...khi tỉnh ngủ Chẳng tìm thấy nhau đâu... Chúng tôi đã từng yêu rất đậm sâu! ___Du Phong___ |
Chúc mừng anh ngày lễ tân hôn! Em ước gì ngày hôm nay không đến Bởi giữa chúng mình có bao lời thề nguyện Chỉ tiếc bây giờ em chẳng phải cô dâu..
Chúng mình đã yêu nhau mê dại mối tình đầu, Yêu đến tưởng chừng thiếu nhau không sống nổi Thế mà chẳng hiểu vì thế gian thay đổi Hay bởi đắm say nhiều nên lạc lối xa nhau.
Chúng mình cũng đã im lặng rất lâu Trước khi bắt đầu quan tâm nhau như là người quen cũ. Tưởng năm tháng êm đềm khiến trái tim quên ngủ, Ai có biết đâu rằng em vẫn cứ đợi yêu.
Em vẫn nhớ về anh rất nhiều,... |
Nếu chỉ có một đôi cánh mỏng Liệu có bay khỏi trái đất được không? Nếu chúng ta chỉ có nỗi nhớ mong Thì liệu có suốt đời yêu mãi?
Em chỉ sợ một ngày khi ngoảnh lại Những bộn bề bỗng chốc khiến chán nhau Mình suốt ngày chỉ biết nói nhớ nhau Lúc nào đó chắc là mình cũng chán...
Tình yêu cũng giống như ngày nắng hạn Không có mưa...chắc sẽ hóa khô cằn Cần chút gió..để mọi thứ tươi xinh Cần nhiều thứ...mới trở thành sự sống...
Em vẫn biết đời ngoài kia rất rộng, Nhiều khó khăn khiến anh đủ quay cuồng, ...Những bộn... |
Những vệt nắng ngủ yên bên thềm hoa dại Đợi ngày về người đánh thức giấc mơ… Khi tháng ngày thờ ơ…. bỏ rơi em giữa biển người xa lạ… Mặc cho tiếng thét gào, người hờ hững bước đi… Em vịn vào đâu cũng thấy toàn chia ly
Vịn vào đâu cũng bộn bề suy nghĩ Vịn vào đâu cũng thấy buồn ngự trị… Có nên ngủ một giấc thật dài… để lãng quên?
Con đường này ngày ấy vốn không tên Kể từ khi người đi nó được gọi tên là: Kỉ niệm Vốn dĩ chuyện tình cảm của chúng mình không có phép màu nhiệm Nên chia cắt rồi…là đôi ngã đôi nơi….
Những... |
Nếu anh thực sự yêu em Hãy để em là người thứ 2 sau gia đình anh nghĩ tới Hãy nắm chặt em trên bước đường dù vội Nói với thế giới rằng: anh yêu em.
Nếu anh thực sự yêu em Hãy dẫn em đến những nơi anh sẽ đến Không ngại ngùng nói với những người đối diện “Xin giới thiệu đây là người yêu tôi”
Nếu anh thực sự yêu em Đừng vì lí do gì mà ngại ngần không bước tới Đừng rút lui khi chẳng mang lại hạnh phúc cho em như em luôn mong đợi Bởi anh chính là hạnh phúc của đời em.
Nếu anh thật sự yêu em Hãy nhường nhịn em mỗi khi... |
Cô ấy mỉm cười sau tất thảy những đau thương Sau những lần lạc đường, cuối cùng cô cũng tìm cho mình chốn bình yên mang tên hạnh phúc Đã có lúc trái tim cô yếu mềm, tưởng chừng như ngã gục Nhưng ý chí bảo cô rằng, phải mạnh mẽ bước qua.
Cô ấy đã khóc rất nhiều cho một nỗi đau xa Cô ấy tưởng như không thể quên, nhưng hình bóng kia cuối cùng cũng nhạt nhòa theo ngày tháng Không phải vì trái tim cô đã quá tổn thương, chai sạn Mà bởi cô hiểu rằng: nắng sẽ lại về sau mưa bão, cuồng phong.
Cô ấy hôm nay đã biết tô cho gò má ửng hồng Đã thấy tiếng... |
Chuyện chúng mình dừng lại ở đây thôi Em mệt rồi… chẳng đủ sức mà dối lòng thêm nữa. Ánh nắng đã dừng ở bên ngoài ô cửa Yêu dấu cũng phải ngừng… khi một nửa đổi thay.
Chuyện chúng mình chẳng ai đúng ai sai Nên hà cớ gì phải trách ai bội ước? Chỉ là rung động trong tim đã không còn như trước Nên mình đành trả nhau về với nhịp bước đơn côi.
Chuyện chúng mình dù đã vỡ làm đôi Nhưng dại khờ đã thôi làm mắt môi phải ướt. Tình yêu đâu ai có thể thề hứa trước Là trọn đời, trọn kiếp mãi bên nhau.
Nên mình dừng lại thôi.. dừng... |
EM Ở ĐÂY, ĐỂ YÊU LẠI CUỘC ĐỜI...!
Có thể là anh chẳng hiểu được em đâu Cũng như chẳng biết em thương anh nhiều nhất Những điều tưởng giả lại hóa ra rất thật Những tưởng trăm năm lại hữu hạn khôn cùng!
Có thể là anh chẳng hiểu được những nhớ nhung Vì em là thế, chỉ đôi lần em nói Thật lòng nhớ đấy nhưng lời không cất nổi Em ngại ngùng trong ngôn ngữ của chính mình.
Em có gì đâu ngoài một tấm chân tình Đã trao về anh từ khi nào chẳng biết Khi em nhận ra...thì đã yêu tha thiết Em đã yêu anh, còn hơn cả yêu mình!
|
ANH ĐỪNG...
Anh đừng nhắc về những thương nhớ đã qua Khi mà chúng mình đã trở thành cũ kĩ Chuyện ngày xưa cũ đã lâu em không nghĩ Như bong bóng mưa, em tan vỡ lâu rồi!
Gốc cây khi xưa, hai đứa chúng mình ngồi Đếm chắc cũng đến vài chục lần trút lá Ngay cả trái tim cũng trở thành xa lạ Còn ý nghĩa gì mà nhắc lại nữa anh?
Có thể cuộc đời đâu đó vẫn quẩn quanh Vài kí ức cũ, vài nhớ thương cũng cũ Nhưng anh biết đấy, có lẽ là đã đủ Nên giờ chúng mình mới ngang bước đời nhau.
Cuộc đời chúng mình rồi sẽ lại về đâu? |
EM CHỈ MUỐN....
Em chỉ muốn một khung trời thật nhỏ Đủ để cho hai đứa chúng mình cười Một ngôi nhà..chỉ có chúng ta thôi Và sau đó có thêm vài đứa bé...
Em chỉ muốn khi mà mình làm mẹ Anh là cha của các con em Rồi chúng mình cùng nuôi con lớn lên Cả nhà mình..ca bài ca hạnh phúc
Em chỉ muốn tim mình luôn rạo rực Tình yêu mình..sống mãi với tháng năm Không phải một hay hai... ba năm.. Mà suốt kiếp...suốt đời tình vẫn thế...
Em chỉ muốn..muốn những điều như thế Nhưng liệu rằng.. có mơ mộng quá không? |
Sao nhiều người cứ sợ chuyện ly hôn Mà chẳng dám kết hôn anh nhỉ? Sao cứ nghĩ, cứ lo nhiều đến thế Đã yêu thì...phải cưới chứ..sao không!
Mình cứ cưới nhau, rồi cùng dệt mộng hồng Cùng mơ ước về tương lai hạnh phúc Cứ mơ đi, khi trái tim còn rạo rực Ai đánh thuế mà...phải tiếc việc mông mơ!
Người ta bảo tình chẳng là thơ, khi dang dở mới là khi đẹp nhất Nhưng với em, em yêu anh chân thật, và yêu rồi...chỉ muốn cưới anh thôi!
Kệ đi anh, kệ miệng lưỡi người đời, nào ai biết rõ tương lai ra sao mà bận lòng lo lắng. |
Yêu một người có phải rất khó không? Mà nhiều lúc thấy lòng bơ vơ quá Đôi khi ngẫm thấy trái tim mình đến lạ Không yêu thì buồn, yêu rồi vẫn ngẩn ngơ.
Lũ bạn mình kìa, nhiều đứa vẫn bơ vơ Mảnh tình vắt vai- nhiều đứa còn chưa có Mình may mắn hơn mỗi khi trời trở gió, có người bảo rằng : " nhớ mặc ấm nhé em!"
Mình may mắn hơn mỗi khi mắt ướt nhèm Có người lẳng lặng ngồi im cho cấu xé Có người kiên nhẫn nói hết lời nhỏ nhẹ Chỉ ra cho mình những điều đúng, điều sai.
Mình may mắn hơn…mà sao vẫn chẳng vui Nhiều lúc vẫn... |
Người ta bảo đàn bà ích kỷ Nhưng đàn ông còn ích kỷ hơn! Đã chia tay, dù không còn đau đớn Có người khác rồi ... vẫn muốn người còn lại phải đau...!
Sao lại muốn người còn lại phải đau, phải nhớ mình khi không còn yêu nữa? Đã một thời coi nhau là một nửa Sao ích kỷ đến cùng muốn họ mãi nhớ nhung??
Nhưng đàn ông ơi, đàn ông hỡi... đàn ông...! Có không giữ, mất thì đừng níu kéo Nếu định mệnh rẽ đôi đường, đôi nẻo xin ích kỷ điều gì...đừng ích kỷ với tình yêu!
Đàn bà suy cho cùng, yếu đuối cũng vì yêu Nhưng vì... |
Cảm ơn anh đã đến bên em Trong những tháng ngày, bàn tay em lạnh nhất Nắm lấy tay em, nói với em rất thật: "Em còn được yêu, và hơn thế rất nhiều!"
Em chẳng nhớ là mình đã khóc bao nhiêu Đến cả trái tim cũng khô cằn, hóa đá Nỗi cô đơn em, có lẽ là lâu quá Em có biết gì ngoài công việc nữa đâu!
Đợi em được không, có thể sẽ rất lâu. Vài mùa chim bay, hoặc là nhiều hơn nữa Em muốn trái tim ấm dần không cần lửa Muốn nắm tay anh khi thật sự em cần!
Không dám nghĩ nhiều, cũng chẳng dám đong, cân Nhưng em hiểu... |
Em có ao ước nhiều gì đâu Ngoài việc bây giờ cứ thế này là đủ Thông cảm cho nhau những gì là quá khứ Sẻ chia cùng nhau những hiện tại nhọc nhằn.
Chỉ cần mùa đông có thêm một chiếc chăn Và cứ ấm thế suốt cuộc đời còn lại Giấc mơ của em cứ thế xanh xanh mãi Em nào ao ước nhiều gì đâu... - ThoaPyo- |
Có đôi khi em ngồi trong bóng tối Lặng lẽ buồn và thoáng chút cô đơn Khóc một mình có thể sẽ buồn hơn Nhưng nước mắt này đỡ làm anh mệt mỏi
Em chạy ra vườn, tìm thân cây to lớn Gục đầu vào, cây thấu hết niềm đau Cây xù xì, cây chẳng nói gì đâu Cây cô độc hiểu lòng người cô độc
Rồi đây đi bên nhau em chỉ cười, không khóc Làm những điều khiến anh thích, anh vui Chỉ khi nào còn lại một mình thôi Em mới khóc cho thỏa niềm tha thiết
Ôi chỉ thân cây vô tri là biết Nước mắt em là giọt nước hồn em Lúc vui buồn em đều... |
Em đã hiểu giấc mơ không có thật Và tình yêu chẳng có chứng minh thư Đến niềm tin cũng hóa những dối lừa Chỉ còn lại mùa thu vàng trút lá.!
Rồi lòng cũng bỗng bình yên đến lạ Em hồn nhiên như chưa có chuyện gì Thấy lòng mình thi thoảng có đôi khi Buồn một chút, nhưng lại rồi quên hết!
Mùa thu qua rồi mùa thu lại đến Chắc riêng anh là chỉ đến một lần? Em mỉm cười nhìn lại những dấu chân In trên chiếc lá thu vàng rụng vội
Có biết bao nhiêu điều là mãi mãi Nhưng tuyệt nhiên lại chẳng phải tình yêu Mùa thu nay... |
Anh chẳng cần giải thích nữa đâu anh Em biết rồi, anh không còn nhớ nữa Câu chuyện vạn năm chúng mình là một nửa Giờ như lá khô mục ruỗng nát thật rồi!
Anh chẳng cần thương em nữa, anh ơi Nếu sau tất cả nghĩa tình chỉ còn là thương hại Em chẳng trách anh, khi vội vàng hứa mãi... Là chúng ta...là duyên phận định rồi...
Anh cũng chẳng cần ngần ngại...mắt môi... Em nghĩ kĩ rồi, mình không làm bạn nữa! Em chẳng thích anh sẽ thấy em héo úa Cũng chẳng muốn em biết anh sẽ thế nào.
Chúng ta chẳng cần học cách sống thanh... |
Anh đừng nhắc về những thương nhớ đã qua Khi mà chúng mình đã trở thành cũ kĩ Chuyện ngày xưa cũ đã lâu em không nghĩ Như bong bóng mưa, em tan vỡ lâu rồi!
Gốc cây khi xưa, hai đứa chúng mình ngồi Đếm chắc cũng đến vài chục lần trút lá Ngay cả trái tim cũng trở thành xa lạ Còn ý nghĩa gì mà nhắc lại nữa anh?
Có thể cuộc đời đâu đó vẫn quẩn quanh Vài kí ức cũ, vài nhớ thương cũng cũ Nhưng anh biết đấy, có lẽ là đã đủ Nên giờ chúng mình mới ngang bước đời nhau.
Cuộc đời chúng mình rồi sẽ lại về đâu? Như cánh lục bình... |
Đừng nhớ mãi về nỗi buồn được không em? Ở ngoài kia khoảng trời còn xanh lắm Sao cứ phải ép đời mình sống chậm Khi chúng mình còn hừng hực tuổi xuân?
Em ơi đừng nhăn nhó, phân vân Có được không? Hãy dạy mình dứt khoát Chúng mình trẻ, đừng để đời phai nhạt Những nhọc nhằn, mình quẳng gánh đi thôi!
Đừng bao giờ có ý nghĩ buông lơi Ngay cả lúc em thấy lòng mệt nhất Niềm tin, vui là những điều có thật Bộn bề rồi cũng dắt díu nhau đi!
Em hãy cười, hãy nhận và cho đi Sống tính toán chắc gì mình hạnh phúc? Như câu... |
Nếu có thể dễ dàng mà lãng quên Em sẽ đồng ý để lòng quên anh mãi Chẳng ai muốn mình mãi chỉ là cỏ dại Vò võ đứng ven đường, chờ đợi khách lãng du!
Anh ơi, ....sắp hết rồi...mùa thu! Nắng tháng Mười đã bắt đầu yếu ớt Em vẫn luôn thèm một cơn mưa bất chợt Để úp mặt vào đời, một lần khóc hả hê...
Nhưng anh à, anh hãy cứ đi đi...! Mặc nỗi lòng em đã mọc rêu xanh kín Đừng nói ngọt ngào để lòng em bịn rịn Khách lãng du mà...có ở lại được đâu!
Em biết mà, ...anh chẳng ở lại đâu...! Dù em chân tình...dâng... |
Anh có biết không đã sắp hết mùa thu Nắng vẫn vén mây, rót mật vàng xuống phố Nhiều lúc em nhớ về những ngày mưa đổ Lòng thèm vỗ về, để được thấy bình yên.
Thành phố của em mọi thứ vẫn thân quen Con đường, hàng cây...vẫn chung tình đứng đó Có những thói quen thật khó lòng buông bỏ Nên có những điều em cũng thật khó quên!
Nhiều lúc trong đời thèm khát một cái tên Như ngày nắng thu thèm một cơn mưa nhỏ Em bỗng rất sợ nếu mình thành cũ kĩ Cũ với chính mình ...cũ với một người xa!
Thành phố của em chắc lâu gặp người xa |
Giá có thể tắm nhiều lần dưới một cơn mưa Như cuốn truyện bao lần mở ra vẫn thế Thì tuổi thanh xuân vẫn mát tươi anh nhỉ? Anh sẽ không buồn và em vẫn sẽ vui...
Câu chuyện bao lần đọc lại vẫn thế thôi Giấc mơ chung đôi chỉ thuộc về trang giữa Có những tình yêu chỉ còn là nức nở... Thương nhớ cuối cùng như vạt nắng mờ phai!
Không có ngoại truyện nên cũng chẳng còn ai Dừng lại bên đời nghe mùa mưa thổn thức Dẫu có bao điều đã từng là rất thực Như chuyện ai buồn...ai từng rất cô đơn... -ThoaPyo- |
Em bảo anh này..anh biết chưa Em không đặc biệt ... nhưng em là duy nhất! Vì thế với em..đã yêu là phải thật Đừng cố dối lòng cũng đừng dối gian em!
Em bảo anh này, anh nhìn xem, mình hợp nhau mà, đâu đến nỗi Vì thế cứ yêu đừng chờ đợi, mặc kệ tương lại...nghĩ làm gì! Em bảo anh này, cứ yêu đi
Ngoài kia, nhiều người yêu nhau lắm Chỉ cần ta yêu không ân hận Không dối gian nhau...tiếc nuối gì! - ThoaPyo- |
Ấy thế là mình đã cưới nhau Chớp mắt thôi đã bao năm rồi anh nhỉ? Lũ bạn chưa chồng vẫn nhìn em đố kị “…Lấy chồng tính ra thì khổ ít, sướng nhiều!”
Nhớ lúc độc thân, tan việc trưa, chiều.. Tụ tập bạn bè, áo quần… rồi ăn uống Đứa nào đứa nấy trong tưởng tượng “…Lấy chồng làm chi cho khổ cái thân mình…”
Ấy thế mà… em vẫn cưới anh Bỏ những cuộc chơi mà bạn bè đang chơi tiếp Nhưng chẳng khổ đâu, em thấy đời rất đẹp Vì có anh rồi, và có cả các con!
Khi ngước nhìn con chập chững bước lon ton Bặp bẹ tiếng “mẹ”..”ba” mà... |
Em không buồn vì mùa thu đến muộn Bởi thế nào rồi lá cũng sẽ rơi Thu thay áo để khoác màu áo mới Nhưng em buồn, khi người lại giống thu!
Anh đi đi, em đã hiểu mình thừa Kể từ phút anh bắt đầu im lặng Cho dù thu có ươm vàng màu nắng Tóc em giờ, chắc cũng chẳng vàng hơn.
Thành phố này là thành phố cô đơn Thần Cupid chẳng còn thương em nữa Em cô đơn khi tình yêu xẻ nửa Cô đơn trong tình yêu của chính mình!
Thu giúp em gom lại một chút tình, thương em nốt một lần cho em nhớ. Bao lời hứa anh vẫn còn bỏ dở Như... |
Có một nụ cười chưa từng thuộc về mình Mà sao nhìn thấy vẫn lòng đau đến thế? Vẫn có cảm giác rung rinh như thể... ...như lần đầu tiên, bất chợt thấy nhau!
Mấy năm qua rồi, nào có phải gì đâu Mà sao vẫn nhớ vẫn mơ về người ấy Tại sao khi gặp, trái tim còn run rẩy? Khi vốn dĩ là..mình có phải gì đâu...!
Mình đến bây giờ chưa mặc áo cô dâu Còn người cũng thế vẫn chưa làm chú rể Đôi lúc tự hỏi sao đôi mình như thế...? Mình chẳng quên người...người cũng vẫn chửa quên?
Bạn bè bảo rằng: " Hai nguời đúng là điên Yêu chẳng... |
Em chỉ mong rồi mình sẽ bình yên Như cái lúc ngày xưa anh mới đến Tháng năm chán rồi tháng năm lỗi hẹn Anh chán rồi, cũng lỗi hẹn.. ...anh quên..!
Mình còn gì? ngoài chỉ một cái tên Khi thương nhớ dừng bên sườn núi cũ Một cái tên, chưa bao giờ gọi đủ Mà giờ đây nhắc đến chỉ nhói lòng!
Gặp nhau đi, lần cuối có được không? Điều dũng cảm cuối cùng, em dám nói Gặp một lần cho trái tim bớt mỏi Nhìn anh rồi, em sẽ tự đi thôi...! - ThoaPyo-
|
EM KHÓC CHO AI ...AI KHÓC CHO EM ?
Khi một ngày em lựa chọn đi về phía không nhau Thì bao nhiêu khổ đau em xin ôm vào mình tất cả Giọt mưa đêm trút lên đời nghiệt ngã Em có oán trách đâu mà Nên đâu dám bắt người trả đời con gái lại cho em ...
Đừng bao giờ quay về để làm tổn thương thêm Đừng thương hại em mà gục đầu tạ tội Lệ kia đã khô cho tháng ngày nông nổi Sám hối chi anh ...gian dối thế đủ rồi !
Anh đừng trách rằng : lòng người bạc như vôi Lầm rồi anh ơi ! Lòng em nay đã vữa ''Tôn thờ tình yêu anh... |
BÀ NGOẠI KÍNH YÊU
Thương nhớ thật nhiều quê ngoại của con ơi Rặng tre thì thầm bên con đường đất sỏi Bữa cơm chiều áo bà vương mùi khói Bàn tay gầy vơ vội nắm rơm khô
Quê ngoại trong con ký ức của tuổi thơ Những trưa hè ve râm ran đầu ngõ Chú chuồn chuồn cựa mình trong tay nhỏ Tóc vàng hoe như tơ nắng trong vườn
Con mải chơi ngắt từng nắm hạt cườm Hoa trứng gà kết thành vòng đeo cổ Nơi sau nhà bao năm con vẫn nhớ Dây tơ hồng quấn chặt lấy cành gai
Con theo bà trong mỗi buổi sớm mai Cũng ra đồng mênh mông... |
THÁNG MƯỜI VỀ
Tháng mười về... nỗi nhớ có còn không? Đã tàn chưa những chờ mong tháng chín Tháng mùa thu với nỗi lòng thầm kín Giữa hanh hao sắc sầu tím thu ngàn.
Tháng mười về... có còn tiếng thở than? Trong canh khuya những mơ màng tháng cũ Rồi đêm này còn không những ủ rũ Đêm mông lung mơ quá khứ có về.
Tháng mười về... còn không trong cơn mê? Bóng dáng ai giữa bộn bề tâm thức Để chiêm bao tàn rồi liệu có thực Để lại đau thêm nhức nhối... |
CÓ MỘT THỜI
Vẫn biết thời gian chẳng bao giờ trở lại Con sông kia đâu dễ chảy ngược dòng Em vẫn là của một thời xa ngái Văng vẳng đôi bờ khúc hát dòng sông.
Vẫn là em của một thời tuổi trẻ Con sông xanh xanh mãi một màu Dẫu năm tháng đi qua Trong mắt ai đẫm lệ ? Có một thời - Ta thương nhớ về nhau. |
ĐỪNG HỎI EM
Đừng hỏi em: Dòng sông sao về biển? Vượt thác ghềnh chở nặng phù sa Đừng hỏi em: Con thuyền về với bến? Giữa bão giông vẫn ngóng quê nhà.
Đừng hỏi em: Vì sao thương nhớ? Để đêm đêm em trăn trở mong chờ Đừng hỏi em: Vì sao nức nở Giọt lệ buồn thánh thót đêm mơ
Em ơi! Lòng anh bồi hồi như sóng biển Hát khúc tình ca con sóng hiền hòa Anh muốn tình anh Như bến bờ trông đợi Ôm con thuyền sau năm tháng cách xa…
Đừng hỏi em, để dòng trôi lặng lẽ Để con thuyền về với bến... |
Tìm lại cho em
Tìm cho em chút nắng vàng thuở trước Chút dâng trào sống lại tuổi xuân xanh Chút bâng khuâng con đò xuôi ngược Chút nhớ mong phượng cháy trên cành
Chút hơi ấm chút nồng nàn ân ái Ru cho em đỡ lạnh giá đêm dài Như dòng sông xanh mãi thời con gái Xao xuyến lòng thổn thức chờ ai?
Tìm lại chút yêu đêm trăng hò hẹn Thuở hoang sơ bứt lá ném bên đồi Bên bờ vắng sóng trăng ngời mặt biển Một chút tình, một chút nhớ xa xôi
Ơi! Đại dương, sóng bạc đầu muôn thuở Như tình yêu không có tuổi bao giờ |
EM MUỐN....
Em muốn được là ngọn gió êm đềm Để tưới mát dịu êm tình anh mãi Để xoa dịu nỗi đau buồn khắc khoải Xóa nỗi niềm đang tồn tại trong anh
Em muốn được là mây trắng trong xanh Quyện lấy tim anh cuối trời xanh thẩm Phủ ở tương lai một màu hồng đậm Sẽ mãi bên đời dệt thắm tình anh
Em muốn được là biển cả ngát xanh Đại dương mênh mông chòng chành bờ cát Là lượn sóng chiều nhấp nhô dào dạt Đột ngột cuộn trào ghì sát thân anh
Em muốn được là ánh sáng trăng thanh Tưới yêu thương vào tâm hồn quạnh vắng |
Bao năm rồi mà người chẳng thể quên Những phút giây ngọt ngào, êm đềm cùng người ấy Ta thấy tình yêu trong đôi mắt người vẫn ngùn ngụt cháy Người ấy vẫn là tất thảy những tin yêu
Ta cứ ngỡ người thương ta, rất nhiều rất nhiều Giữa chúng mình đủ tin yêu để xoa vết thương lòng liền lại Ta từng tin: chẳng có gì là mãi mãi Nhưng tình người trao người sao cứ mãi đậm sâu???
Biết chắc rằng chẳng thể nào đến được với nhau Sao người cứ đau khi người ta hạnh phúc bên người mới? Sao người không dừng lại,quay lưng và nắm lấy bàn tay... |
CÓ NHỮNG NGƯỜI
Có những người không hẳn là vì nhớ Mà đơn thuần là sợ sự cô đơn Nên ngày đêm vẫn trông ngóng mỏi mòn Mong người xưa đừng rời xa mình nữa.
Có những người không phải vì dang dở Mà đớn đau mà sợ phải mở lòng Đơn giản là cảm xúc hóa màu đông Chẳng thể nào rung động thêm lần nữa.
Có những người không phải vì quá khứ Mà tâm hồn héo rũ đến hôm nay Đơn giản là có quá nhiều đắng cay Nên sợ lắm dù ngày mai đầy nắng.
Có những người không phải còn sâu nặng Mà không cần thêm ai nắm đôi tay Đơn... |
"CHIA TAY ĐI EM" - OK!
Khi anh chẳng cần em nữa Em ở bên anh làm gì Vậy thì sau này đừng hỏi Tại sao em bỏ anh đi?
Khi anh bảo rằng: tạm biệt Là muốn bước riêng một mình Nếu em có cùng ai khác Kệ anh... nhìn theo lặng thinh
Chia tay chỉ riêng anh nói Tự trọng em sẵn đây rồi Nên đừng chờ em níu kéo "Ok! Nào chia tay thôi!"
Một ngày kia anh ngoái lại Bấy nhiêu mà vẫn dại khờ Giá đừng buông lời nông nổi Em đâu lạnh lùng thờ ơ NTLA |
Cô ấy đã từng hạnh phúc với anh. Tôi không trách về những điều đã cũ, Nhưng tôi buồn vì nỗi buồn quá khứ Dai dẳng đeo đày người con gái tôi yêu.
Ở bên anh cô ấy khác rất nhiều Ríu rít tung tăng vui cười chạy nhảy, Anh đi rồi mang theo cùng hết thảy Say đắm, ngọt ngào, khao khát, hồn nhiên.
Về bên tôi cô ấy muốn bình yên, Nhưng sâu thẳm trái tim luôn gào thét. Cô ấy nhớ anh nhiều, anh có biết Đã bao lần cô ấy thiếp gọi tên.
Cô ấy không còn khóc nữa về đêm, Nhưng mắt cạn và hay buồn ráo hoảnh. Cô ấy âm thầm nâng... |
Rồi một ngày hết yêu để rồi xa Anh thản nhiên thành một người rất lạ Tự dối lòng những cơn mưa đầu Hạ Rớt xuống mùa ướt hết cả mai sau
Em lạc bước trong mùa Thu tìm nỗi đau Một chút quen cũng làm hồn xát muối Lại trách mình sao bỗng dưng yếu đuối Lá vàng rơi sao nặng ướt mắt cay
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay Giữa thênh thang em thành người thừa thãi Ngược con đường anh bước đi mê mải Có ai kia đứng đợi phía xa vời
Cũng thèm nghe một tiếng gọi em ơi Chỉ dành riêng giữa phố phường rất vội Thoáng yêu xưa sao... |
Thành phố này những ngày mùa mưa Ngoảnh đâu cũng thấy bước chân người vội vã Con đường, hàng cây…cũng trở lên hối hả Chỉ có riêng em thích thơ thẩn một mình…
Có những hàng cây bao năm tháng chung tình Se sẽ rùng mình mỗi mùa mưa ghé đến Mặc gió mặc mưa, vẫn nghiêng mình như hẹn Giữ mối chân tình…như thể mặc trăm năm!
Có người khách xa thi thoảng vẫn ghé thăm Khen dạ yến thảo – thành phố này đẹp quá Em khẽ mỉm cười, mãi như là xa lạ: “Thành phố của em, luôn đẹp thế…lâu rồi!”
Em thích một mình, như thế…một mình thôi |
BAO GIỜ MÌNH CƯỚI?
Làm một cô dâu có lẽ là chẳng khó Điều khó nhất là chú rể sẽ là ai? Em đã đi qua những giấc mộng thật dài Và gặp được anh- một người là duy nhất!
Có phải tình yêu là một điều có thật? Sau tất cả những ồn ào, những nông nổi, tính toan? Khi anh đến bên, một ngày nắng ngập tràn Nhưng em biết rằng, từ đây... đời dịu mát.
Em bắt đầu yêu những bài ca anh hát Yêu những tháng ngày bình lặng được ở bên Có ngàn vạn điều chẳng thể gọi thành tên Và tình yêu anh, có lẽ là như thế!
Mình sẽ gọi nhau bằng... |
CHUYỆN QUA RỒI CHỈ NÊN NHỚ THÔI EM
Chuyện đã qua rồi chỉ nên nhớ thôi em Không phải để đau và hằng đêm thầm khóc Một lần tổn thương mà bao lần khó nhọc Như thế đủ rồi, gạt nước mắt đi thôi.
Rồi sẽ có người cùng em đến cuối đời Không phải là người bỏ rơi em trước đó Đừng làm run thêm đôi bờ vai bé nhỏ Mạnh mẽ lên nào, cô gái tuổi đôi mươi.
Em hãy nhìn đi, phía trước là bầu trời Đừng để trên môi tắt nụ cười em nhé Tương lai rất dài, và em còn rất trẻ Chẳng có điều gì là không thể đâu em.
Đừng ngồi một mình vô... |
Em đã từng mong mình sẽ là duy nhất Trong trái tim của duy nhất một người Nhưng cuối cùng thì em đã hiểu Chỉ là em - mơ mộng quá mà thôi!
Anh đã không còn kể những chuyện anh vui Và cũng không kể,chuyện hôm nay buồn nhất Anh chán ghét em? ....Lẽ nào là sự thật? Sao lại để em điêu linh hóa một mình?
Cứ tưởng cứ thương thì nhận được chân tình Cứ tưởng cứ yêu...một lần là mãi mãi Nhưng đâu có phải! Như nhành hoa cúc dại Đêm nao mưa về đã rụng, rụng xác xơ!
Em đã không còn được ngơ ngẩn, mộng mơ Kiệt... |
Lạnh đêm xõa tóc Choàng lên mi em giấc ngủ không anh Sao trái tim mình cứ mãi mong manh "Thèm đến khóc một bờ vai tin cậy"
Đưa em về đi, nơi con đường ấy Dẫu nửa cuộc đời chưa có bước chân qua Đưa em về đi, con đường ấy rất xa Dẫu đông đúc vẫn mình em cô độc
Cứ mải tìm ai trong kiếp người hạn hẹp Đến bây giờ ta chưa nhận ra nhau Để cơn mơ nào cũng khắc khoải nỗi đau Day dứt nhớ, day dứt buồn, và khóc
Ta đã gần và xa nhất Đưa em về đi, xin chớ buông tay... |
Ta vụng về hờn dỗi lúc bên anh Cũng chỉ bởi mình iu anh quá đỗi Anh hay trách hờn rằng tình em gian dối Nên cố tình lảng tránh phút iu thương
Ta bíết anh từng trải những nẻo đường Của những mối tình qua đi dang dở Cảm thấy mình nhỏ nhoi, bỡ ngỡ Trái tim gầy mong mỏi chút tinh anh
Phút nồng nàn chớm vội tàn nhanh Ta lỡ bước nên đứng nhìn chết lặng Con tim hao gầy ko lẻ loi chút nắng Heo may tràn run hẩy hanh hao
Anh nói chia tay đơn giản vậy thôi sao ? Không lí do, không một lời giải thích Bỗng thấy lòng mình... |
Đã có biết bao con người đi qua ánh nhìn của anh sao anh lại dừng để chọn em...- người bình thường nhất? Đánh thức em,hôn em,mỉm cười và nói :"Không phải em mơ,điều này là thật Rằng :"Anh đã ở đây,mãi ở đây để yêu duy nhất chỉ một cuộc đời!"
Sao anh lại bỏ qua những cô gái có thể chỉ khiến anh cười để chọn em người bất cứ lúc nào cũng có thể làm anh buồn và bật khóc sao lại chọn em-cô gái vô tâm mà lắm lần anh véo yêu,mắng đùa"Đồ ngốc!" trong khi ngoài kia luôn đầy ắp những dịu dàng?
Em chỉ sợ trong phút giây nông nổi,vội vàng anh yêu em... |
|